Tần Duyệt nằm trên giường, mặc đồ ngủ, không khí cuối tháng mười đã bắt đầu se lạnh, trên người đắp một chiếc chăn lông.
Cầm điện thoại, trong lòng muốn cho Trần Thương niềm vui bất ngờ.
- Ngày mai em và bố mẹ có chút chuyện, em không có ở cạnh anh, anh nhớ phải ngoan đấy
Tần Duyệt nghĩ đến chuyện mình mua nhà, Trần Thương không cần mua nữa, muốn cho Trần Thương niềm vui bất ngờ.
Thực ra, cũng không coi là bất ngờ gì, nhưng có thể giúp Trần Thương bớt chút gánh nặng.
Cô thấy Trần Thương ngày nào cũng vất vả như thế, không muốn tăng thêm áp lực cho anh.
Chuyện này không phải Tần Duyệt không thương bố mẹ, mà nếu so sánh ra, tiền mua nhà không phải vứt đi.
Hơn nữa, Trần Thương và bản thân vừa mới có bước khởi đầu, mua nhà xong thì không còn chất lượng cuộc sống nữa, hơn nữa Trần Thương đâu phải không cố gắng, không cầu tiến.
Tần Duyệt tin Trần Thương, trong mắt Tần Duyệt, Trần Thương là người ưu tú nhất, giỏi nhất
Cô đồng ý cả đời này sẽ là Tần liếm chó của Trần Thương
Thực ra, cô vẫn hi vọng Trần Thương có thể cùng cô đi xem nhà, nhưng rất rõ ràng chuyện này không thích hợp.
Một là cô lo lắng có thể làm tổn thương lòng tự trọng của Trần Thương, hai là…cô cũng lo bố mẹ sẽ có suy nghĩ gì đó, hoặc là xem thường Trần Thương.
Tâm tư của phụ nữ rất tinh tế.
Tần Duyệt cũng đang dùng chút tấm lòng của cô để bảo vệ cho Trần Thương.
Trần Thương nhìn thấy tin nhắn, lập tức mỉm cười.
Sáng mai anh phải lo xong chuyện nhà cửa với giám đốc Vương.
Buổi chiều hẹn Tần Duyệt ra, cho cô một niềm vui bất ngờ.
Nghe nói Tần Duyệt có việc, lập tức nói:
- Vậy chiều mai em có việc gì không?
Tần Duyệt chau mày, cũng không biết buổi chiều có lo xong chuyện mua nhà không, gửi icon:
- Không biết.
Hai người nói vài câu tình cảm, thân thiết một lúc mới đi ngủ.
Khoảng chín giờ sáng hôm sau, sau khi cả nhà Tần Duyệt ăn xong, một nhóm người cùng nhau đi đến tòa nhà tân khu Hải An, lúc này trong đại sảnh mua bán vô cùng náo nhiệt.
Ký Như Vân ngây người một lúc, hai mắt tỏa sáng:
- Ơ? Có hoạt động gì à, xem ra chúng ta đến thật đúng lúc
Tần Duyệt cũng hưng phấn gật đầu:
- Dạ, lần trước khi con đến, còn chưa có. Oa…nhìn xem, hoạt động lớn quá.
Dường như phụ nữ trời sinh có khuynh hướng thích hoạt động.
Chỉ thấy những tấm áp phích hoạt động lớn được treo lên, các loại hoạt động như mua nhà tặng đồ dùng gia đình được trưng bày ở bàn xoay lớn, vô cùng bắt mắt.
Chỉ cần mua nhà, thì có thể tham gia hoạt động, giải thưởng đặc biệt có thể giảm 30% giá mua nhà, còn được hưởng các loại dịch vụ như trang trí miễn phí, tặng đồ điện.
Giải năm tệ nhất cũng được miễn một năm chi phí quản lý, nhìn qua rất thú vị.
Càng đừng nhắc đến những giải thưởng đứng trước
Những giải thưởng này, ai nhìn cũng động lòng, ai nhìn cũng hâm mộ
Mà giải đặc biệt càng khiến người ta nhìn thấy mà thèm.
Dù sao, trang trí là cái động không đáy, cho dù mua căn nhà đã được sửa sang sạch sẽ, phần lớn vẫn muốn trang trí lại lần nữa, hơn nữa còn tặng thêm đồ dùng trong nhà, cái này cần biết bao nhiêu tiền đây
Mấu chốt chính là giảm 30% giá mua nhà
Cái này có thể tiết kiệm mấy trăm vạn.
Mọi người nhìn thấy hai mắt đều tỏa sáng.
Nhưng xác suất này rõ ràng rất thấp.
Tần Duyệt nhìn mấy tấm áp phích hoạt động, lập tức cười nói:
- Bố, lát nữa để bố rút giải đặc biệt nhé
Tần Hiếu Uyên mỉm cười:
- Nha đầu này, từ nhỏ đến lớn mua vé số chưa từng trúng hơn năm tệ, còn muốn trúng giải lớn à
Quả thật, giải đặc biệt này tương đương với năm triệu
Ai có thể ngờ tập đoàn Trịnh thị lại giàu có như thế, nhất thời thu hút rất nhiều người xem nhà.
Thực ra, đây là chỗ sáng suốt của giám đốc Vương, lúc đó khi anh ta nghĩ đến hoạt động của Trần Thương, liền nghĩ đến hoạt động thế này, cũng giống vậy, Trần Thương rõ ràng là kẻ mánh lới.
Thậm chí có thể thông qua hoạt động ý tưởng đột phá này, gia tăng không ít người mua nhà.
Bây giờ bất động sản đã rơi xuống giai đoạn tồn kho, công ty bất động sản nào cũng phải tổ chức hoạt động.
Cả nhà Tần Duyệt nhìn sa bàn, đang nghe cô gái bán hàng giới thiệu.
Tần Duyệt rõ ràng đã xem qua một lần, có mấy căn nhà khá vừa ý, đang định hỏi, đột nhiên tiếng loa trong đại sảnh vang lên.
- Hôm nay chúng ta thật may mắn, đã có người trúng giải đặc biệt
Câu này vừa nói xong, người xung quanh lập tức đưa mắt quan sát, chỉ thấy Trần Thương mỉm cười bước lên sân khấu bắt tay với giám đốc Vương.
Vương Chí nhìn mọi người, mỉm cười:
- Chúc mừng anh bạn này đã trúng giải đặc biệt của chúng tôi, chúng tôi sẽ tiến hành hoàn trả các chi phí liên quan, đồng thời sẽ trang trí lại ngôi nhà lần nữa theo ý muốn của anh, nếu không muốn trang trí, chúng tôi sẽ trả cho anh 2500 tệ mỗi mét vuông, chi phí trợ cấp trang trí 30 vạn, và 20 vạn tiền đồ điện gia dụng, hãy cùng chúc mừng người đoạt giải đặc biệt của chúng ta
Vừa nói xong câu này, người bên dưới lập tức bàn tán.
Ký Như Vân đột nhiên vỗ Tần Duyệt và Tần Hiếu Uyên, nét mặt buồn bực nói:
- Này này, hai người nhìn xem, thằng nhóc đó, sao tôi cảm thấy quen như vậy chứ
Tần Hiếu Uyên đang xem nhà cùng cô gái bán hàng, không quay đầu nói:
- Bây giờ bà nhìn mấy cậu trai trẻ thấy ai cũng quen
Tần Duyệt không nhịn cười được.
Nhưng rất tò mò liếc nhìn…
Vừa nhìn thấy, Tần Duyệt lập tức ngây ngốc
Đó chẳng phải Trần Thương à?
Tần Duyệt trừng to mắt, sắc mặt không thể tin nhìn về người đàn ông đang đứng trên sân khấu.
Cô quá quen thuộc, đó chính là Trần Thương.
Mà ông Tần trong lúc vô tình cũng nhìn qua, nhưng lập tức ngơ ngác:
- Đây chẳng phải Trần Thương à?
Vừa thốt ra câu này, đôi mắt Ký Như Vân lập tức phát sáng:
- Là tiểu Trần đó hả? Tôi nói mà sao lại quen như vậy! Đứa nhỏ này, đúng là may mắn, lại có phúc khí lớn như thế, chỉ chốc lát được tặng căn nhà
Tần Hiếu Uyên nhìn Trần Thương, lúng túng tự nói:
- Tôi còn tưởng chỉ là thúc đẩy tiêu thụ, giải thưởng đặc biệt là chuyện không thể nào, không ngờ là thật
Ông Tần cho rằng, hoạt động rút thưởng là thật, nhưng giải đặc biệt tuyệt đối là giả
Dù sao cũng là mấy trăm vạn, có giàu hơn nữa cũng đâu thể nói tặng là tặng
Nhưng thằng nhóc Trần Thương này bản thân còn không hiểu sao?
Không ngờ giải đặc biệt lại là thật
Nếu như vậy…
Có phải bản thân không cần mua nhà nữa không?
Hơn nữa…trang trí…đồ điện gia dụng mấy thứ này cũng không cần cân nhắc nữa.
Nghĩ đến đây, Tần Hiếu Uyên đột nhiên cảm thấy thằng nhóc tiểu Trần này càng nhìn càng thấy tốt, càng nhìn càng thấy có phúc, đúng là rất tuyệt
Ngay cả Ký Như Vân cũng kéo Tần Duyệt:
- Duyệt Duyệt, Tiểu Trần mua nhà bao lớn? Giảm 30% phải mua nhà lớn một chút, tốt nhất là 300 mét vuông, đúng là may mắn mà
Nhưng Tần Duyệt ngơ ngác không nói chuyện.
Tần Duyệt không biết tại sao Trần Thương lại đến mua nhà.
Vào lúc này, điện thoại Tần Duyệt đột nhiên vang lên, lấy điện thoại ra xem, là Trần Thương.
Tần Duyệt cười lạnh, em phải xem anh muốn nói gì
- A lô
Trần Thương hưng phấn nói:
- Tần Duyệt, anh đã mua căn nhà lần trước chúng ta xem rồi, em biết mất bao nhiêu tiền không?
Tần Duyệt vừa nghe Trần Thương nói như vậy, cơn giận đã giảm một nửa, thì ra là muốn cho cô bất ngờ.
Có điều, Tần Duyệt mỉm cười:
- Mất 120 vạn, còn được tặng 30 vạn tiền trang trí, 20 vạn phí đồ điện gia dụng, đúng không?
Trần Thương vừa bước xuống sân khấu, lập tức mờ mịt
Cái này không giống với kịch bản?
Chẳng phải em nên ngạc nhiên à?
Cho dù không ngạc nhiên thì cũng nên nghi ngờ một chút chứ?
Nhưng lúc này…thái độ này cũng quá…
Không đúng
Lẽ nào họ cũng ở đây?
Trần Thương vội vàng nhìn ngó khắp nơi.
Đột nhiên, ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang nhìn mình cười lạnh.
Bên cạnh còn có…ông Tần đang nhìn Trần Thương với đôi mắt phát sáng.
Còn có một người phụ nữ mặc đồ thoải mái, có lẽ là…mẹ của Tần Duyệt.