Tần Hiếu Uyên không cố né tránh mà trực tiếp thoải mái coi Trần Thương là bạn trai Tần Duyệt mà giới thiệu.
Tần Hiếu Uyên nói câu này cũng chính là muốn Trần Thương nghe thấy dụng ý muốn cho cậu ta biết rằng cậu đã được lão Tần đây đồng ý.
Thực tế, câu này nghe qua giống như vô tình, nhưng lại biểu hiện được rất nhiều ý tứ, điều này rất quan trọng khó có thể được như thế, ít nhất còn có lẽ sẽ làm cho Trần Thương cảm thấy tốt về ông.
Có lẽ loại cảm giác tốt này không có ý nghĩa gì nhưng lão Tần hy vọng sau này Trần Thương đối với con gái mình tốt hơn một chút là được rồi.
Làm người quan trọng là xử sự, nó hoàn toàn nằm ở những chi tiết mình đã làm.
Quả nhiên, sau khi nghe được câu này Trần Thương cảm thấy ấm lòng hẳn.
Bởi vì Tần Hiếu Uyên có thể giới thiệu anh là đồng nghiệp, bạn học, bạn bè thế nhưng lại coi Trần Thương trở thành bạn trai con gái ông, điều này là sự khác biệt.
Lão Tần là viện trưởng của Tỉnh Nhị Viện, đường đường chính chính xử cấp, mà Ký Như Vân là chủ nhiệm trung tâm bảo hiểm y tế cũng là chính xử cấp.
Hai người đóng vai trò quan trọng trong lĩnh vực y tế của thành phố An Dương này.
Có thể giới thiệu Trần Thương trước mặt hai người chính là sự đồng ý lớn nhất đối với Trần Thương.
Tần Tường nghe xong lập tức cười nói:
- Viện trưởng Tần, tôi với tiểu Trần có quen biết. Chỉ là không ngờ tới lại trùng hợp như thế vậy.
- Thật sự rất xứng đôi, không nghĩ tới tiểu Trần lại là con rể của viện trưởng Tần, sau này ông được hưởng phúc rồi nha, có một người con rể như thế này đây
Câu nói của Tần Tường khiến Tần Hiếu Uyên và Ký Như Vân không nhìn được cười, cũng không để tâm.
Dù sao... những lời khách sáo không thể cứ xem là thật được, bất kể ai gặp cũng phải thổi phồng một phen.
Nói đi cũng phải nói lại, về tiểu Trần khẳng định có tiền đồ, có cha vợ là viện trưởng mẹ vợ là trưởng phòng, trong y tế của thành phố An Dương muốn gió có gió, muốn mưa được mưa, phát triển tất nhiên là trên con đường bằng phẳng.
Chào hỏi khách sáo một phen xong lại ngồi xuống, Tần Hiếu Uyên liền đi thẳng vào vấn đề:
- Chủ nhiệm Tần, bà vợ nhà tôi muốn chỉnh lại ít nếp nhăn trên mặt, vừa lúc gặp cậu, cậu có thể cho chút ý kiền gì không?
Tần Tương hoài nghi nhìn thoáng qua Tần Hiếu Uyên, có chút tò mò:
- Viện trưởng Tần, chuyện của ông... không phải đã có sẵn người sao? Còn cần tôi làm gì?
Tần Hiếu Uyên cùng Ký Như Vân liếc nhìn nhau, có chút mờ mịt, ý của cậu ta là sao?
- Ý của chủ nhiệm Tần là gì?
Tần Tường nhìn bộ dạng hai người như vậy có chút sững sờ:
- Hai người thật sự không biết?
Tần Hiếu Uyên:
- Biết rõ cái gì?
Tần Tường nhịn không được nói:
- Thì là tiểu Trần đó, kỹ thuật phẫu thuật thẩm mĩ của tiểu Trần rất nổi tiếng ở thành phố An Dương này, danh xưng là bậc thầy phẫu thuật thẩm mĩ trăm vạn mà.
Tần Tường một câu nói kia đem người một nhà làm cho có chút tối tăm.
Có ý tứ gì?
Cái gì chỉnh hình trăm vạn?
Ba người càng nghe càng là mơ màng.
Tần Hiếu Uyên nói thầm một tiếng, Tần Tường này có phải là nhận lầm người rồi hay không?
Nhịn không được hỏi:
- Chủ nhiệm Tần, cậu đang nói là...
Tần Tường vỗ trán một cái, nhìn thoáng qua Trần Thương, lúc này mới chậm rãi nói ra:
- A nha, viện trưởng Tần, xem ra ông là thật không biết
- Trần Thương là thành viên của hiệp hội bác sĩ chỉnh hình Trung Quốc, mà lại là đích thân hội trưởng Cung Đại Trân mời.
- Hơn nữa, hiện tại phí chỉnh hình của tiểu Trần, đoán chừng là cao nhất thành phố An Dương chúng ta, một ca phẫu thuật của cậu ta ít nhất 30 vạn, hôm qua làm năm ca phẫu thuật, một ca 100 vạn
- Hiện tại Trần Thương chính là bác sĩ chỉnh hình cấp trăm vạn của thành phố An Dương chúng ta
- Đúng rồi, hôm qua hội trưởng Cung vì để được xem Trần Thương phẫu thuật, tự mình đi máy bay từ kinh đô đến An Dương, thậm chí còn mời tiểu Trần gia nhập đề tài của bà ấy, làm cố vấn kỹ thuật, xếp hạng thứ ba, mà đề tài đó có giá trị 3000 vạn, là một trong những đề tài chỉnh hình được quốc gia hỗ trợ.
Nói đến đây, Tần Tường nhịn không được lắc đầu:
- Vì vậy nên tôi mới nói, ở đây đã có sẵn sẵn ngưu nhân rồi, không cần nữa, nếu tìm tôi chỉnh hình, thì không phải là... Bỏ gần tìm xa à?
Một phen làm ba người toàn bộ trấn trụ
Lão Tần một mặt ngơ ngác, Ký Như Vân một mặt hiếu kỳ, Tần liếm chó thì một mặt sùng bái.
Tần Hiếu Uyên có chút không dám tin tưởng, hôm qua... Làm năm trăm vạn phẫu thuật, mẹ của tôi ơi, mười năm mình có thể kiếm năm trăm vạn không?
Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên cảm giác da đầu mình tê dại.
Ông biết rõ bác sĩ chỉnh hình dễ kiếm tiền, thế nhưng... Một ca phẫu thuật một trăm vạn, đây đâu phải là kiếm tiền, rõ ràng là cướp tiền.
Chính mình mới vừa rồi còn nói Trần Thương đỡ phải phấn đấu hai mươi năm, cái này... người ta hôm qua làm mấy ca phẫu thuật đã đủ trả tiền phòng rồi
Nếu làm hai mươi năm phải bao nhiêu tiền?
Lão Tần đếm không hết.
Nhưng Ký Như Vân nghe vào trong tai cũng không phải là có tiền hay không vấn đề, bà không nghĩ tới đứa con rể tương lai này của mình lại ưu tú như thế
Lại còn là bác sĩ chỉnh hình lợi hại nhất thành phố An Dương.
Trách không được vừa rồi còn nói mình am hiểu.
Thì ra là giống như này
Như vậy... Sau này mình bảo dưỡng da mặt, cái gì, cái này đều dễ nói?
Lúc này, Ký Như Vân phát hiện càng nhìn Trần Thương càng thuận mắt.
Nhưng mà... Tần Hiếu Uyên lập tức phản ứng qua một vấn đề
Trần Thương nói cậu ta mới học hơn hai tháng, hai tháng có thể có thành tựu cao như vậy à, điều này có thể không?
Lão Tần vội vàng nói:
- Chủ nhiệm Tần, không phải ông nói đùa chứ Trần Thương mới học chỉnh hình hơn hai tháng, nào có khoa trương như vậy?
Lúc này, Tần Tường nhịn không được thở dài:
- Viện trưởng Tần, ta nói với ông câu nào cũng là thật, cái nghề chỉnh hình này, nhìn không chỉ là kỹ thuật, mà còn là khảo nghiệm thiên phú, tiểu Trần này trời sinh có ngộ tính về chỉnh hình cực cao, thiên phú là tốt nhất trong những người tôi gặp qua! Còn có...
- Vì lẽ đó, việc trưởng phòng Ký muốn xóa nếp nhăn, tôi cảm thấy nên tìm tiểu Trần là thích hợp nhất
Tần Tường khen Trần Thương có thể nói là tận hết sức lực, bật hết hỏa lực
Tần Duyệt nghe vậy thì cảm xúc bành trướng, nhiệt huyết sôi trào
Thì ra Trần Thương Oppa ngưu bức như vậy
Vẫn cho là Trần Thương sẽ chỉ ngày thường làm phẫu thuật lợi hại, trong khoa cấp cứu tương đối lợi hại mà thôi, không nghĩ tới... Chỉnh hình cũng lợi hại như vậy.
Bác sĩ chỉnh hình trăm vạn
Ngẫm lại đều cảm thấy có mặt mũi.
Hơn nữa... Sẽ còn kiếm món tiền nhỏ.
Một trăm vạn bằng bao nhiêu nồi lẩu, tương đương với bao nhiêu ly trà sữa?
Tần Duyệt có chút mê mang, cảm xúc bành trướng.
Nghĩ đến tháng ngày sau này, bỗng nhiên nhịn không được cười lên.
Trần Thương ngưu bức
Lúc này, ánh mắt Tần Duyệt nhìn Trần Thương tràn đầy tiểu tinh tinh, anh đến cùng còn cất giấu “Tuyệt chiêu” gì mà em không biết?
Tần Duyệt một lòng hiếu kỳ cào lấy màng tim, ngứa ngáy không chịu được, đều sắp đến “Viêm màng tim do Hiếu kỳ” nguy cấp