Chu Hoành Quang mặt hài lòng đánh giá Trần Thương:
- Tiểu Trần, sau này nếu có cơ hội, đến 301 đi thăm quan một chút, người trẻ tuổi cần học hỏi và giao tiếp nhiều hơn.
Mặc dù Lý Bảo Sơn đã cảnh giác, nhưng cũng không thể làm gì được.
Mặc dù ông biết rõ Trần Thương đi 301 có thể như một cái bánh bao thịt, giống như đánh chó cũng có đi không có về, nhưng mà.... Dù sao cũng chắc chắn phải đi, bởi vì bệnh viện 301 là một trong số ít bệnh viện có tiếng trong nước, khoa ngoại gan mật của bệnh viện cũng nằm trong hệ thống đứng đầu của khu vực.
Mặc dù thật sự không nỡ, nhưng Lý Bảo Sơn vẫn sẽ đưa Trần Thương đi, dù sao chuyện này đối với tương lai Trần Thương mà nói, là một chuyện tốt
Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn làm theo lời của Chu Hoành Quang, nói:
- Đúng vậy, tiểu Trần, nếu như cậu muốn đi bệnh viện 301 bồi dưỡng, thì bây giờ hãy đi theo chủ nhiệm Chu, đây chính là một trong những ngoại khoa gan mật tốt nhất ở trong nước chúng ta, nếu như cậu đi theo chủ nhiệm Chu, chắc chắn có thể học thêm rất nhiều thứ
Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức gật đầu cười một tiếng, nói:
- Đúng, sau này cậu sẽ đi theo tôi.
Tiền Lượng nhịn không được oán thầm trong lòng vài câu, dù sao đây chính là học trò mình chọn từ trước, bây giờ lại bị người ta cướp đi, trong lòng cảm thấy rất khó chịu
Trần Thương tự nhiên mỉm cười:
- Vậy thì tôi cảm ơn chủ nhiệm Chu trước.
Chu Hoành Quang gật nhẹ đầu:
- Không có gì, không có gì
Nói thật, Trần Thương cho Chu Hoành Quang quá nhiều bất ngờ ngoài ý muốn, ông thật sự không nghĩ tới lần này đến tỉnh Đông Dương sẽ có những chuyện này xảy ra.
Nghĩ tới nghĩ lui, Chu Hoành Quang bỗng nhiên tò mò hỏi:
- Chủ nhiệm Lý, khoa cấp cứu của bệnh viện các ông phát triển thế nào rồi? Khoa cấp cứu ở bên Kinh đô chúng tôi, giải quyết mọi chuyện đều không tốt
Lý Bảo Sơn gật đầu:
- Ừm, ông cũng biết tình trạng ở khoa cấp cứu, cả nước đều chung tình hình như nhau, các bác sĩ có tay nghề không muốn đến đây, mà số lượng biên chế hằng năm của khoa cấp cứu chúng tôi không nhiều, chính vì thế chúng tôi chỉ có thể thêm số lượng máu mới nhiều một chút, có điều, bệnh viện cũng không thể giữ được, dù sao cũng vì đại ngộ của khoa cấp cứu, cho nên, việc thay thế những người trẻ tuổi nhanh hơn, nhưng mà ở lại cũng tốt, khi đó cũng vì nguyên nhân đó mà tiểu Trần ở lại.
- Tiểu Trần tốt nghiệp đại học chính quy, sau này, đến khoa cấp cứu làm việc, phải mất đến ba năm rèn luyện, mới có được thành quả như ngày hôm nay, suy cho cùng, người ở bên ngoại khoa đều do rèn luyện mà có được, người trẻ tuổi ở khoa cấp cứu, đều được thử nghiệm làm phẫu thuật, cho nên tiến bộ cũng nhanh.
Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức sững sờ, không ngờ rằng Trần Thương lại tốt nghiệp đại học chính quy?
Điều này có nghĩa là gì?
Sức dẻo dai cực kì lớn
Khi bệnh viện muốn tuyển người, những tố chất cần có là gì? Và biểu hiện tờ chất cần có nhu thế nào mới đúng?
Trình độ
Mà khi ở cấp độ của một chủ nhiệm, mọi người nhìn vào chính là sự dẻo dai và tài năng được phát triển theo thời gian, nói một cách dễ hiểu, chính là:
Thiên phú
Không thể nghĩ ngờ Trần Thương chính là một tuyển thủ tại năng.
Có điều...
Chu Hoành Quang bỗng nhiên tò mò hỏi:
- Ồ? Còn có một ca phẫu thuật khác nữa à? Tôi có thể đi quan sát một chút không?
Lý Bảo Sơn lập tức sững sờ, ông cũng không rõ lắm:
- Tôi đi kiếm tra một chút.
Quan sát phẫu thuật có vẻ khá lạ những người khác, nhưng trong mắt những người ở đây thì nó lại rất phổ biến.
Dù sao đi chăng nữa, phẫu thuật là “sản phẩm” độc đáo của một bác sĩ phẫu thuật
Lý Bảo Sơn đã hỏi y tá trưởng trong phòng phẫu thuật, rất trung hợp, có đến tận ba ca phẫu thuật vào sáng nay.
Lý Bảo Sơn lập tức cười nói:
- Chủ nhiệm Chu, vừa hay có mấy ca phẫu thuật, tất cả đều là cấp cứu, chúng ta hãy đi xem một chút đi.
----
Ban đầu Vương Dũng có hai ca phẫu thuật vào buổi sáng, có điều... Rất rõ ràng, những người phẫu thuật của ông Đổng mới đến toàn là những người có quyền có tiếng ở bệnh viện 301, thật sự không tới lượt mình thể hiện.
Thế là, Vương Dũng dứt khoát làm một ca phẫu thuật khác trước thời hạn, đây là một ca phẫu thuật nội soi cắt bỏ túi mật.
Khi phẫu thuật, bỗng nhiên cửa phòng giải phẫu mở, có mấy người đi vào.
Vương Dũng không thế để ý đến chuyện gì khác vào lúc này, tiếp tục hoàn thành những bước cuối và của ca phẫu thuật, nghiêm túc xử lí, cần thận khâu vết mổ.
Hiện tại, Vương Dũng có không ít bệnh nhân ở khoa cấp cứu, danh tiếng cũng rất tốt, từ khi phẫu thuật nội soi tối thiểu vết thương được hoàn thành, càng ngày càng nhiều người tìm đến anh làm phẫu thuật.
Hơn nữa, so sánh với Trần Thương, thì có thể nói Lý Bảo Sơn càng cực kì hài lòng với Vương Dũng.
Dù sao thì Vương Dũng cũng theo Lý Bảo Sơn hơn hai năm, luôn là một trợ thủ đắc lực, năm những kiến thức cơ bản một cách vững chắc.
Nhưng mà... Quần trọng tên tiểu tử này là một người thật thà, không giống như Trần Thương, “Hái hoa ngắt cỏ”, “Trêu hoa ghẹo nguyệt”, làm nhiều người đối với anh có hứng thú.
So sánh với Trần Thương, Vương Dũng càng khiến ông bớt lo hơn
...
Sau khi tay Vương Dũng hoàn thành nút thắt cuối và việc khâu, anh mới ngẩng đầu nhìn mọi người, rồi mỉm cười:
- Chủ nhiệm! Chủ nhiệm Trương, Chủ nhiệm Tiền... Chủ nhiệm Chu
Vương Dũng chào hỏi từng người một.
Chu Hoành Quang nhìn vào phần bụng của người bệnh một chút, cười nói:
- Còn chưa bắt đầu à?
Vương Dũng sững sờ, ông có bị mù không?
Những mà anh không dám nói như vậy:
- Vừa hay mới làm xong.
Chu Hoành Quang sững sờ, nhìn bông cầm máu ở xung quanh, lập tức sửng sốt một chút:
- Còn vết thương thì sao?
Vương Dũng:
- Chủ nhiệm Chu, vết thương đã khâu tốt, vì là phẫu thuật nội soi, cho nên vết thương không rõ ràng.
Chu Hoành Quang lập tức cảm thấy kinh ngạc, tôi còn không biết nó là phẫu thuật nội soi à, phẫu thuật nội soi cũng phải có vết thương chứ, vậy vết thương ở đầu rồi?
Lý Bảo Sơn cười nói:
- Chủ nhiệm Chu, ông đến gần đây để nhìn rõ một chút.
Chu Hoành Quang hoang mang, đến gần nhìn một chút, lập tức nhìn thấy vết tích của mũi khâu được ẩn đi một cách hoàn hảo, sau khi vừa nhìn thấy điều này, lập tức chết lặng
Cái này... Cái này làm sao mà làm được?
Chu Hoành Quang ngẩng đầu nhìn Vương Dũng một chút, nhìn thì cũng tầm hai mươi tuổi so với Trần Thương không lớn hơn bao nhiêu cả
Cái này cũng... Quá... Quá kỳ diệu mà
Lý Bảo Sơn cười nói:
- Đây là phương pháp phẫu thuật nội soi hạn chế vết thương của chúng tôi, mục đích chính là giảm thời gian khôi phục vết thương, tăng thêm hiệu quả thẩm mĩ.
- Chúng tôi đã thực hiện nghiên cứu về các chủ đề có liên quan, trên cơ bản có thể giảm thời gian khép lại của miệng vết thương xuống còn năm ngày, mà hiệu quả thẩm mĩ cũng tốt hơn, chúng tôi có ảnh chụp sau phẫu thuật, một chút nữa có thể mang cho ông nhìn.
Suy nghĩ của Chu Hoành Quang như bị đình chỉ, ông không nghĩ tới, chỉ là một chuyến tham quan tình cơ, cũng chỉ là một chuyến đi qua trợ giúp mà thôi, không ngờ lại có thể có thu hoạch lớn như vậy
Cái vết thương nhỏ nhìn không có gì đáng kể, nhưng... Đối với những người hiện tại ở đây mà nói, nó khẳng định rằng sẽ rất được chào đón
Đặc biệt là đối với người dân ở thành phố, rút ngắn thời gian hồi phục chỉ con hai ngày, hơn nữa có thể che giấu vết thương, cái này... Quá lợi hại
Chu Hoành Quang càng nghĩ, càng không thể tin được
Đây... Đây chính là bệnh viện Tỉnh Nhị Viện à?