Mạnh Hi không giống với chủ nhiệm Đào Mật, chủ nhiệm Đào Mật kinh có nghiệm phẫu thuật cực kỳ phong phú, khi Trần Thương hướng dẫn, ông ta có thể gia tăng cùng mở rộng tầm nhìn của mình, chính vì vậy chủ nhiệm Đào tiến bộ ổn định và nhanh chóng hơn so với chủ nhiệm Mạnh.
Sau khi nghe Trần Thương an ủi mình, Mạnh Hi cười cười, nói:
- Ừm, tôi biết rồi, cám ơn cậu, tiểu Trần
Có thể thoải mái tiếp thu những thiếu sót của chính mình, cũng khiêm tốn sửa chữa sai lầm, đây chính là một loại năng lực.
Trần Thương mỉm cười, đúng lúc quay người lại, vừa hay nhìn thấy cổ áo màu xanh của Mạnh Hi hình như hơi lỏng, kết quả là, những thứ không nên nhìn Trần Thương đều nhìn thấy hết, một chút cũng không sót, mắt vừa hay lại chạm mắt với Mạnh Hi, vội vàng lúng túng xoay đầu lại.
Mạnh Hi thấy thế, lập tức cười khúc khích.
Trần Thương ho một tiếng, phối hợp cười với Mạnh Hi.
Mạnh Hi bỗng nhiên hỏi với sự thích thú:
- Tiểu Trần, cậu có bạn gái chưa?
Trần Thương lập tức sững người, cô đang khinh thường ai vậy? Tôi tuy nhìn vậy, nhưng mà... Bạn gái thì vẫn có, có điều, lúc nãy cũng không phải tôi cố ý muốn nhìn.
- Tất nhiên là có rồi
Mạnh Hi nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Trần Thương, bỗng nhiên muốn cười, cô không có ý gì khác, có chỉ là nhìn biểu cảm hơi ngây ngô lộ ra trên mặt Trần Thương, nó thật sự hơi buồn cười.
Mạnh Hi mới mười hai tuổi đã đi qua Mỹ, sau đó sang Thụy Điển, nơi cô học đại học, tiếp thu nền văn hoá cùng giáo dục phương Tây, so với truyền thống văn hóa Trung Quốc mà nói, thì tư tưởng phương tây có phần cởi mở hơn một chút, đương nhiên… Nó chỉ tồn tại trong tư tưởng, và dừng lại ở mức cơ thể
Dù sao mẹ của Mạnh Hi cũng một người phụ nữ Trung Quốc truyền thống.
Mạnh Hi bỗng nhiên mỉm cười:
- Ồ! Có phải là cô gái tôi vừa nói chuyện không?
Trần Thương sững sờ, rõ ràng như vậy sao?
Trần Thương tò mò hỏi:
- Mạnh lão sư, sao cô đoán được?
Mạnh Hi cười khúc khích, đi lên phía trước, nhưng... Ánh mắt liếc nhìn xuống bên dưới Trần Thương...
Trần Thương cúi đầu, cả khuôn mặt lập tức đỏ lên...
Ban đầu cứ nghĩ mình là bác sĩ phẫu thuật chỉnh ngực có tài một phương, nhìn thấy được vô số điều rực rỡ, nhưng đến cuối cùng cũng khó thoát số mệnh
Nhớ đến nụ cười của Mạnh Hi một lần nữa, Trần Thương cảm giác vô cùng lúng túng xấu hổ.
Đây là lần đầu tiên Trần Thương phát hiện ra rằng Mạnh Hi... Thật sự không giống như bề ngoài cô biểu hiện ra
Dưới vẻ bề ngoài trưởng thành, ẩn sau trong đó là một trái tim... (để dành cho các bạn điền)
Thở dài một tiếng, Trần Thương đi đến phòng thay đồ thay quần áo, phát hiện ra Mạnh Hi đã đứng trước cửa phòng phẫu thuật đợi mình.
Trần Thương xấu hổ cười một tiếng.
Mạnh Hi cũng cười theo.
Sau vài giây... Hai người nhìn nhau, không nhịn được cùng nhau bật cười.
Cảm giác này, giống như hai người bạn với nhau
Cũng may bây giờ là tám giờ, không có ai ở đây.
Nếu không chắc chắn sẽ bị mắng là bị tâm thần
Không thể không nói, cũng vì ca phẫu thuật hôm nay, làm cho mối quan hệ giữa Trần Thương và Mạnh Hi, trở thành mối quan hệ vừa là thầy vừa là bạn, khoảng cách giữa hai người được kéo gần lại không ít.
Vốn dĩ hai người tuổi tác cách biệt cũng không nhiều, nếu họ thật sự giao tiếp giống như những học sinh và giáo viên kiểu truyền thống, vậy thì sẽ không có một chút khả năng nào để hai người giống như hai người bạn như bây giờ.
Hai người đi cùng nhau như bạn bè, cười cười nói nói, chuyện vừa xảy ra chỉ giống như trò đùa giữa bạn bè với nhau, ngược lại cũng không quan trọng lắm.
Sau khi trở lại phòng làm việc, Cát Hoài và hao người khác vẫn còn đang tăng ca
Bây giờ chắc cũng đã hơn tám giờ?
Trần Thương tò mò, hôm nay là ngày thế giới tăng ca ư?
Cát Hoài nhìn thấy Mạnh Hi đi đến, vội vàng nói:
- Chủ nhiệm Mạnh, hồ sơ bệnh án đã sắp xếp xong, bây giờ cô có kí tên luôn không?
Hiện tại tâm trạng của Mạnh Hi rất tốt, mỉm cười khi thấy Cát Hoài:
- Anh vất vả rồi, bác sĩ Cát, để ngày mai đi, bay giờ không còn sớm, tôi về trước.
Lập tức Cát Hoài cảm thấy trong lòng vui vẻ.
Hôm nay Mạnh Hi mặc một bộ quần áo thể thao, cực kỳ có cảm giác trẻ trung năng động.
Mạnh Hi đi trước, Trần Thương ở lại thêm mấy phút.
Vô tình nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của Cát Hoài.
Trần Thương nhịn không được thở dài:
- Cát lão sư, thầy thích Mạnh lão sư đúng không?
Chỉ nói một câu, hai bác sĩ khác đang ở trong phòng làm việc cũng lập tức vểnh tai hóng chuyện, Cát Hoài bị Trần Thương nói ra tâm tư trong lòng, lập tức nhịn không được mà đỏ mặt.
- Đừng có nói bậy! Làm gì có chuyện đó
Cát Hoài vội vàng phủ nhận.
Trần Thương không thể không nói ra:
- Cát lão sư, như vậy là không đúng
Cát Hoài nghe xong, lập tức tò mò nhìn Trần Thương, chẳng lẽ... Lúc phẫu thật Chủ nhiệm Mạnh cùng tiểu Trần đã bí mật nói với nhau cái gì rồi?
Nghĩ tới đây, Cát Hoài vội vàng hỏi:
- Ồ? Tiểu Trần, cậu có lời khuyên cho tôi à?
Trần Thương lập tức búng tay tách một cái, cười nói:
- Lời khuyên thì không dám, nhưng mà... ngược lại tôi có một đề nghị nhỏ
Hai mắt Cát Hoài lập tức sáng lên:
- Đề nghị gì?
Khi Cát Hoài vừa nói xong, cảm giác được bên cạnh mình có thêm hai tên nhiều chuyện, lập tức thẹn quá hoá giận:
- Các cậu đang làm gì ở đây?
Bác sĩ 1 nói:
- Câu nói mình không thích chủ nhiệm Mạnh, chúng tôi làm sao có thể không nghe
Bác sĩ 2 khen:
- Đúng vậy! Cạnh tranh công bằng, ví dụ như đây là môn xác suất thống kê, nếu như u1= chủ nhiệm Mạnh thích cậu, u2= chủ nhiệm Mạnh không thích cậu, trong tình huống này, hãy thành lập phân tích thống kê, dựa theo Chi bình phương (chi-square test), câu cần tính giá trị p
Sau khi Cát Hoài nghe xong, lập tức cảm thấy không hài lòng:
- Cái này cậu sai rồi, không thể đặt giả thiết như vậy, Chi bình phương (chi-square test) không thích hợp cho loại này! Ba người chúng ta cạnh tranh, nếu trong trường hợp này, trước tiên cũng ta sẽ tiến hành phân tích nhóm, dùng giá trị F, và gia trị P không có liên quan gì với nhau
Bác sĩ 1 lập tức gia nhập cuộc chiến:
- Không đúng, giá trị F cũng không đúng, chúng ta cần cân nhắc đến lỗi loại 1 và lỗi loại 2, nếu như ở chỗ này chúng ta dùng meta phân tích, tôi cảm thấy càng thêm... Cậu nhìn, chúng ta cần sớm thành lập một bằng biểu đồ, sau đó...
Trần Thương trơ mắt nhìn một cuộc tranh đấu tìm người yêu biến thành một cuộc đọ sức môn thống kê, thấy đầu mình có hơi choáng váng...
Chẳng lẽ... Thế giới của người học giỏi đều muôn màu muôn vẻ như vậy à?
Tìm bạn gái cũng cần tiến hành một lần phân tích toàn diện hả?
Đột nhiên Trần Thương cảm thấy mình kỳ may mắn, trước khi Tần tiểu liếm lên tiến sĩ mình đã thử được người về tay, nếu không... Sau này hạ thủ sẽ rât khó khăn, nếu như mình bị hỏi p bằng bao nhiêu thì làm sao bây giờ?
Tôi không xứng gia nhập cuộc chiến cao cấp như thế này sao?
Mà thôi, mà thôi
Nhìn ba vị bác sĩ tranh luận, Trần Thương đột nhiên cảm giác được mình thật sự hâm mộ.
Người có học thức tìm người yêu, quả nhiên là dựa theo số liệu đã phân tích...
Trần Thương nhìn cái tư thế trước mắt mình, dường như ba người đã thảo luận đđe tính cách, sở thích, chiều cao và các loại dữ liệu khác, bảng biểu đồ đã hoàn thành...
Ai
Đúng, đề nghị của tôi thì sao?
Tại sao không có người nào nghe đề nghị của tôi?
Nghĩ tới đây, Trần Thương nói ra:
- Cát lão sư, tôi có một đề nghị...
Cát Hoài không kiên nhẫn:
- Đi chỗ khác chơi! Đừng làm phiền tôi tính toán
Bác sĩ 2 gật đầu
Bác sĩ 3 khen ngợi
Họ phát hiện, không có cái gì khoa học hơn khi tiến hành so sánh dữ liệu khoa học
Không sai, tình yêu cũng là có tỉ lệ.
Một học sinh dốt, không xứng đáng đạt được tỷ lệ này