Bên trong phòng phẫu giải phẫu, Mạnh Hi đưa mắt nhìn Trần Thương, hơi xấu hổ.
Dù sao vừa định chuẩn bị hôm nay bộc lộ tài năng, kết quả hôm nay là phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt.
Có một điều chắc chắn rằng hôm nay sẽ không có cái gọi là bộc lộ tài năng tồn tại
Dù sao tay nghề phẫu thuật của Trần Thương tốt hơn mình rất nhiều.
Ai bộc lộ còn chưa chắc chắn đâu
Cô có thể nói ra điều này thì việc xấu hổ không thể tránh khỏi, dù sao làm gì có giáo viên nào xin lời khuyên từ học sinh, nói ra càng thêm mất mặt
Nhưng mà, Mạnh Hi cảm thấy, bạn thân mình cũng không xấu hổ khi hỏi hay trao đổi kiến thức với nhau.
Không thể mất đi một trái tim ham học hỏi kiến thức và học tập
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi hít sâu một hơi, làm dịu đi tâm trạng đang phức tạp của mình, nhìn Trần Thương rồi nói:
- Tiểu Trần, thật ra cách phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt của cô rất bình thường, lần trước nhìn thấy em phẫu thuật, cảm thấy mình dường như đã giác ngộ ra, em có thể dạy cho cô được không?
Sau khi câu này được nói ra, không chỉ Trần Thương ngẩn người
Mà ngay cả bác sĩ gây mê ở bên cạnh chân tay cũng luống cuống.
Đây có phải là chủ nhiệm Mạnh thường ngày luôn cao ngạo không?
Lại có thể chủ động nói mình không làm được, hơn nữa nhờ học sinh dạy cho cô ấy...
Nếu nói ra chuyện này, có phải mọi người sẽ không tin không?
Chẳng lẽ... Mình không cạn thận tự gây mê cho mình luôn rồi?
Bác sĩ gây mê nhìn thoáng qua kim tiêm trong tay, hơi do dự...
Sau khi Trần Thương nghe thấy lời của Mạnh Hi, cũng hơi sửng sốt một chút, sau đó vội vàng nói:
- Cái này, Mạnh lão sư có đừng quá khách khí, cái gì mà dạy với không dạy, thật ra, nhân viên y tế chúng ta khi làm việc nên trao đổi với nhau, hai bên hợp tác, cũng nhau cải thiện
- Có Mạnh lão sư là đang nói với em, ở mọi điểm nếu muốn tìm hiểu thì sẽ không ngại học hỏi dù là người kém hơn, thật sự là học sinh được lợi rất nhiều từ câu nói này của cô
Mạnh Hi nghe xong, có mắt trợn tròn
Nhìn Trần Thương, chợt phát hiện tiểu tử này thật sự rất được, biết nói chuyện, biết làm việc
【Đinh! Cải thiện hạn chế của Mạnh Hi trong việc phẫu thuật màng ngoài tim co thắt, tăng cấp bậc lên thạc sĩ, nhiệm vụ hoàn thành ban thưởng: 1. Độ thiện cảm của Mạnh Hi + 20; 2. Có thể thu hoạch được bất luận một loại nào kỹ năng nào của Mạnh Hi! 】
Trần Thương nhận được nhắc nhở của hệ thống, hai mắt lập tức sáng lên.
Không tệ không tệ.
Cuộc phẫu thuật rất nhanh bắt đầu, Trần Thương bỗng nhiên nói:
- Mạnh lão sư, cô mau phẫu thuật đi, em tin tưởng cô sẽ làm được.
Mạnh Hi gật đầu, nhận lấy dao giải phẫu, bắt đầu ca phẫu thuật của mình.
Kĩ năng cơ bản của Mạnh Hi cực kì vững chắc, tuy nhiên có một số chỗ, bởi vì không đủ kinh nghiệm nên rất khó nắm chắc.
Cũng vì đã trải qua mấy nghìn cuộc huấn luyện phẫu thuật từ không gian nên Trần Thương mới tích lũy được một số kinh nghiệm.
- Mạnh lão sư, ở đây...
- Mạnh lão sư, cô nhìn chỗ này đi...
- Mạnh lão sư, cô... Ai da...
...
- Mạnh lão sư, sao cô lại ngốc như vậy...
Trần Thương nhìn cả người Mạnh Hi đang chảy mồ hôi ròng ròng, bà cô này, tại sao ngực to mà lại không thấy não ở đâu?
Nói đến cả mấy chục lần
Ngược lại là Mạnh Hi lại cực kỳ khiêm tốn, thế nhưng... Bác sĩ gây mê ở đằng ở sau lưng cả người chảy mồ hôi lạnh
Đối với những người khác nhau, thì cũng có những yêu cầu khác nhau
Yêu cầu của Trần Thương đối với giáo sư Mạnh, người muốn trở thành một người tài giỏi, một bậc thầy, đương nhiên yêu cầu phải cao hơn một chút
Thế nhưng mà...
Ngay ở khi này, Trần Thương cực kỳ nhớ nhung bạn học Tần tiểu liếm, học các kiến thức đều rất nhanh, chuyện nhỏ như việc cắt bỏ ruột thừa chỉ cần học mấy lần là có thể thành thạo.
Nhưng Mạnh lão sư bây giờ...
Ai
Trần Thương nhịn không được thở dài.
Khi những thấy Mạnh lão sư cầm khu vực cuối cùng dính liền vào nhau, cẩn thận gỡ ra.
Trần Thương nhịn không được nói một câu:
- Mạnh lão sư, tôi mới vừa nói mấy lần trước, cái cô cần chú ý ở khu vực này là dây thần kinh cột sống, cô có biết chú ý dây thần kinh cột sống không? Ở chỗ này rất dễ bị tổn thương! Ai, não của cô có để ở đây không vậy...
Trần Thương phát hiện, cái được gọi là kiên nhẫn, sau khi đã nói đi nói lại cả mười lần, nếu như vẫn như cũ không chịu nhớ kĩ, sự kiên nhân này sẽ biến mất không để lại một chút dấu vết, thay vào đó là sự cáu kỉnh bực mình
Chính xác
Những người cha người mẹ đã từng dạy con mình tập viết sẽ hiểu được một cách sâu sắc điều này.
Nhưng những lúc ngày thường nhìn Mạnh lão sư là một người rất tài giỏi, làm sao hôm nay lại... Không nhớ được chút gì?
Để lưu giữ một chút kiến thức này vào dung lượng của bộ não cũng không được ư?
Khi nghe thấy những lời trách móc của Trần Thương, Mạnh Hi cũng không cảm thấy tức giận chút nào, chỉ là mặt có hơi đỏ lên, đáng thương nói:
- Thật sự rất xin lỗi
Trần Thương thở dài, không nói gì, lắc đầu.
Mà bác sĩ gây mê đứng bên cạnh thì nuốt một ngụm nước miếng, mồ hôi đã ướt đẫm chiếc áo xanh của anh ta...
Rốt cuộc là Trần Thương đã cho chủ nhiệm Mạnh uống loại thuốc gì?
Tại sao hôm nay chủ nhiệm Mạnh lại hơi không bình thường như vậy
Cô ấy có nên nói một câu “Xin lỗi” không?
Nghĩ đến đây, bác sĩ gây mê trẻ tuổi bỗng nhiên cảm giác tam quan của mình hơi đổ vỡ, đây chính là chủ nhiệm Mạnh, nữ thần Mạnh Hi cũng sẽ có khi trông như thế này sao?
Nữ thần khí thế oai phong lẫm liệt, tràn đầy tự tin này còn đâu?
...
...
Cuộc phẫu thuật tiếp tục tiến hành, sau khi kết thúc khoảng hơn một tiếng, Trần Thương cảm thấy cổ họng của bản thân có chút không thoải mái
Lần đầu tiên anh phát hiện hướng dẫn một ca phẫu thuật còn khó khăn hơn so với làm hai ca phẫu thuật
Sau khi Mạnh Hi hoàn thành việc khẩu vết thương, quay lại nhìn Trần Thương với đầy lo lắng bất an, trong ánh mắt tràn đầy sự xấu hổ.
Lúc này Trần Thương chỉ đành thở dài:
- Thật ra, biểu hiện của cô rất tốt, là do tôi quá lo lắng, Mạnh lão sư, sau khi cô trở về hãy đem những lời nói của tôi suy nghĩ thật kỹ.
Mạnh Hi gật đầu:
- Ừm, cám ơn cậu, tiểu Trần
Mạnh Hi cảm thấy, có phải cô nên gọi Trần Thuơng một câu thầy Trần không?
Nghĩ tới chuyện này, Mạnh Hi vội vàng lắc đầu, có còn không ngại bản thân mình không đủ mất mặt à? Bị chính học viên của mình nói như vậy
Ai...
Ra khỏi phòng phẫu thuật, hai người cùng nhau rửa tay.
Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, bỗng nhiên nói:
- Mạnh lão sư, cô nên phá vỡ những tư duy vốn có của mình trong quá trình phẫu thuật, quá trình này có thể sẽ tương đối khó, nhưng mà chỉ có cách này, mới có thể nâng cao thực lực bản thân
Thực ra, Mạnh Hi cũng không phải người cực kỳ ngốc, nhưng mà làm phẫu thuật cũng giống như nấu ăn, chỉ cần phá vỡ những thứ bản thân mình đã quen thuộc, khiến bạn thân mình thoải mái, sau đó sẽ phát hiện ra khuyết điểm của chính mình, rồi nó lực khắc phục và ngày càng phát triển bản thân hơn.
Trần Thương chỉ ra những điều này, Mạnh Hi sao có thể không phát hiện ra được.
Nhưng mà, cho dù Trần Thương đã chỉ ra hoàn toàn, Mạnh Hi có thể sẽ theo bản năng mà thay đổi, quá trình này, chắc chắn là sẽ tương đối khó khăn
Tiến bộ, vốn chính là quá trình không ngừng phủ định chính khẳng định sẵn có.