Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 496 - Chương 497: Đến Cùng Là Kiểu Quái Vật Gì?

Khi bac si mo hack full
Chương 497: Đến Cùng Là Kiểu Quái Vật Gì?
 

Nói thật chủ nhiệm khoa gây tê cũng hơi kinh ngạc, có thể khâu mạch máu lá lách lại thành dạng này, thật không chỉ là một loại năng lực

Mà lại là một loại trách nhiệm và tín niệm

Ông làm bác sĩ gây tê nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên thấy bác sĩ có kiểu khâu mạch máu lá lách như vậy.

Bỏ qua mặt kỹ thuật, có bao nhiêu người có thể khâu lại, trước tiên nói một chút có bao nhiêu người nguyện ý đi khâu lại

Lá lách bị vỡ muốn khôi phục lại, chắc chắn phải truyền được máu thích hợp.

Kỹ thuật cắt bỏ lá lách cắt và kỹ thuật vá lá lách thật ra đều là do phẫu thuật lá lách bị vỡ

Có thể khâu thì khâu.

Đối với kiểu không cách nào vá và bị hoại tử, thì mới tiến hành cắt bỏ.

Những cơ quan kia không cách nào vá cũng vì ứ máu đến hoại tử.

Vì lẽ đó, vào giờ phút này Trần Thương làm chính là vì lá lách của người bệnh, có thể phần giữ lại nhiều thêm mấy, cho dù là một phần, đối với sức khỏe sau này của người bệnh sau này khỏe mạnh, cũng có chỗ tốt hơn rất nhiều.

Mạch máu biến dạng phức tạp, cấu tạo lá lách vặn vẹo, toàn bộ điều này đều đang gia tăng độ khó cho phẫu thuật

May mà có Trần Thương

Nếu như đổi là người khác, đều sẽ vội bỏ chạy với những nội tạng bị vỡ tan kia.

Bởi vì, khâu lại mạch máu sẽ tăng thêm độ nguy hiểm cho phẫu thuật

Chỉ đơn giản một câu như vậy, phải chần chờ một tiếng rất nhiều.

Có khó không? Thật rất khó

Có mệt hay không? Sao có thể không mệt?

Mang kính hiển vi tinh vi công tác, có thể tiếp tục bao lâu?

Thế nhưng là nghĩ đến cái kia cậu bé đang khóc ngoài kia, Trần Thương đã cảm thấy mọi thứ đều đáng giá.

Chính là bởi vì như thế, bọn họ mới biểu lộ khâm phục.

Dùng hết khả năng đảm bảo giúp cơ chế của lá lách hoạt động lại.

Trần Thương tiến hành trị liệu trên nhiều điều kiện.

Mạch máu lá lách được nối lại, xem ra khả năng người bị thương cảm thấy không có ý nghĩa, nhưng nếu đem có thể chữa trị cho lá lách nhiều thêm một phần, đối với người bệnh kia mà nói, liền là một sự an toàn cho chất lượng cuộc sống sau này.

Lý Bảo Sơn nhìn Trần Thương vá xong mạch máu, trong mắt lộ rõ vẻ kính nể

Đào Mật cũng hơi có vẻ kích động.

Bọn họ kích động và vui mừng không phải vì Trần Thương có bao nhiêu lợi hại, mà là có thể đảm bảo người bệnh có thể khôi phục nhiều thêm mấy phần.

Trần Thương buông kim khâu xuống, nói với Lý Bảo Sơn:

- Để tôi đến cắt bỏ đi.

- Tôi hiểu rõ lá lách của người bệnh, biết rõ chỗ nào nên cắt, chỗ nào không nên cắt.

Lý Bảo Sơn nhìn trong ánh mắt của Trần Thương đầy vẻ kiên định, nên không từ chối, nhẹ gật đầu, nhưng vẫn dặn dò:

- Cẩn thận một chút

Trần Thương gật đầu.

Quay người lại cầm dao phẫu thuật lên.

Sau khi lá lách bị vỡ, cũng không phải khâu mạch máu là có thể chữa trị tất cả mọi cơ quan, bởi vì cấu tạo của lá lách quyết định cách phẫu thuật, rốn lách cùng trung ương mặc dù được máu cung cấp dồi dào, nhưng vì nguyên nhân xung quanh phía ngoài lá lách cần không ngừng mà cắt bỏ

Trần Thương cẩn thận cắt phía ngoài lá lách sau khi đã cầm nâng lên

Trong mắt giống như một cái máy quét, không ngừng h tiến hành quét hình đối với lá lách, tìm kiếm cơ quan bị hoạt tử của lá lách.

Trần Thương có kỹ thuật cắt bỏ lá lách

Nhưng đẳng cấp chỉ có sơ cấp.

Không có chút do dự, trực tiếp xài điểm kỹ năng nâng lên cấp đến đại sư

Điểm kỹ năng Trần Thương có gần ba mươi điểm, sử dụng sáu điểm trực tiếp tăng lên tới cấp bậc đại sư.

Trần Thương không thể không cẩn thận từng li từng tí, bởi vì chỉ cần một chút tổn thương, đều sẽ tạo thành tổn thương với cơ quan xung quanh lá lách.

Nguy hiểm chủ yếu trong quá trình cắt bỏ lá lách là sợ bị tụ máu bên trong, mà lúc này bởi vì lá lách bị ứ máu đã sưng to lên, không chỉ là cơ quan dễ bị vỡ, hơn nữa vị trí rất dễ bị thương, vì lẽ đó nên Trần Thương không thể không đem lá lách cầm nâng lên hướng ra ngoài để cắt bỏ.

Cũng may nối tương đối dài với cuống lá lách, nếu không, có thể sẽ bị giày vò một phen.

Lý Bảo Sơn và Đào Mật cẩn thận trọng nhìn Trần Thương, sợ vấn đề xảy ra, nhưng vì băng huyết, cho nên đã dính liền với cuống, vì lẽ đó lá lách gặp phải một chút trở ngại.

Nhưng cuống lá lách cũng không thể xé rách

Nếu không lại là băng huyết

Có thể nói, toàn bộ lá lách, tựa như một cái bánh bao có lớp da mỏng nhân bánh nhiều nước, nhưng lúc này thật lớp da mỏng kia đã hơi hoại tử, cần cắt bỏ phần cơ quan bị hoại tử, thế nhưng lại phải rất cẩn thận, không thể dẫn tới băng huyết

Điều này rất cần thao tác tinh tế vi diệu cùng dùng lực nhẹ nhàng.

Cẩn thận

Cẩn thận

Đây cũng là lý do vì sao Lý Bảo Sơn yên tâm để Trần Thương làm, vì ông biết rõ, đôi tay này của Trần Thương, vô cùng xuất sắc.

Trần Thương cầm dao phẫu thuật trong tay, biểu hiện màu đỏ trong mắt biến thành màu đen từng chút từng chút loại bỏ khu vực xung quanh.

Quá trình này, toàn bộ đám người trong phòng đều gấp gáp căng thẳng

Có hai chủ nhiệm đứng bên người Trần Thương, cũng không dám thở mạnh.

Thời gian, tóm lại phải cẩn thận.

Cách lúc bắt đầu phẫu thuật, đã qua gần hai giờ.

Trần Thương đã thao tác tỉ mỉ hai giờ, cho dù là bất cứ thứ gì, đều phải cảm khái.

Cắt bỏ xong, cần buộc ga-rô mạch máu, bước này cần Đào Mật đến phối hợp.

Trần Thương cắt bỏ, Đào Mật buộc ga-rô, hai người hợp tác với nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, quá trình phẫu thuật cũng trôi chảy

Cuối cùng, cắt bỏ lá lách hoàn tất, cần khâu lại.

Mà Trần Thương thật sự hơi mệt mỏi, khom người vặn cái lưng, sau khi buông dao phẫu thuật xuống, uốn éo người, anh không lập tức phẫu thuật dùng chức năng Bạch Khâu n khôi phục kỹ năng, dù sao trận cấp cứu này, còn phải tiếp tục rất lâu.

Lý Bảo Sơn thấy thế, nói:

- Tôi tới ngay đây.

Trần Thương không dám từ chối.

Lý Bảo Sơn khâu lại lá lách làm mấy trăm lần, cũng không có gì ngoài ý muốn.

Sau khi xử lý lá lách xong, còn đối với ổ bụng trong những cơ quan nội tạng khác cũng cần tiến hành chữa trị.

Tiếp theo cần thao tác nối lại đường ruột.

Lúc này, bỗng nhiên Lý Bảo Sơn buông chỉ khâu trong tay xuống, nhìn Trần Thương, hơi do dự...

Dù sao, anh đã thấy qua Trần Thương khâu lại đường ruột, làm rất tốt.

Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn nhịn không được lắc đầu, trong lòng tự giễu.

Chính mình thân là chủ nhiệm, lúc nào lại học cách nhường việc khó đến trên người lớp trẻ

Lý Bảo Sơn ông đường đường là một trong bốn người tài giỏi nhất khoa cấp cứu tỉnh Đông Dương, cũng không phải kiểu này.

Đều do thằng nhóc này, thực tế quá ưu tú.

Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn nhịn không được cười lên một tiếng, trên người toả ra một loại khí thế tự tin.

Vào giờ phút này chỉ là một cái ổ bụng cũng không thể khiến người ta bớt lo, đường ruột hỗn loạn, còn một đoạn trong lồng ngực

Cơ hoành đã bị vỡ

Lúc này, Lý Bảo Sơn lộp bộp một tiếng, chuyện xấu, cơ hoành cùng đường ruột cần phải vá cùng lúc, mà bản thân đồng thời lại không am hiểu vá cơ hoành.

Nên làm sao đây?

Mà lúc này đây, Trần Thương ngồi nghỉ nửa giờ, khôi phục lại thể lực, chủ động nói:

- Chủ nhiệm, để tôi đến vá cơ hoành, ông đến phụ vá đường ruột, được không?

Câu nói này, lập tức khiến cho trong lòng Lý Bảo Sơn sững sờ:

- Cậu còn biết vá cơ hoành?

Trần Thương gật đầu:

- Ừm! Biết.

Đào Mật và chủ nhiệm khoa gây tê bên cạnh đã sớm thấy choáng.

Thằng nhóc này... Thật sự là đến từ đại học y bình thường à?

Trần Thương nói với chủ nhiệm, họ cũng không thể không tin, trừ bỏ tóc nhiều một chút thì có khí chất giống với chủ nhiệm hơn, ngoài ra không chút nào yếu kém.

Hơn nữa, còn là một tên cà chớn của đại học y

Cái gì cũng biết, biết vá lá lách, biết phẫu thuật màng tim, biết khâu lại mạch máu, không nghĩ tới cũng biết vá cơ hoành

Đây rốt cuộc là kiểu quái vật gì! ?

Bình Luận (0)
Comment