Cho đến bây giờ
Thật ra cuộc phẫu thuật mới hoàn thành chưa đến một phần ba
Phía sau còn có rất nhiều công việc đang chờ đợi họ xử lý.
Thật sự, cơ hoành tổn thương cấp tính cộng thêm bên trong ổ bụng cũng bị tổn thương, chắc phải tiến hành phẫu thuật khâu lại cơ hoành cùng xử lý tổn thương của cơ quan nội tạng.
Nhưng vì cơ hoành bị vỡ nát và trong lúc nhất thời cơ hoành sẽ không còn nguy hiểm đến tính mạng, cho nên vẫn cần phải ưu tiên xử lý khẩn cấp băng huyết trong ổ bụng.
Sau khi xử lý hoàn tất tất cả những nhân tố nguy hiểm đến tính mạng, lúc này tiến hành nối lại đường ruột, cũng không phải rất khẩn cấp, nên tiến hành biện pháp phẫu thuật cùng lúc ổ bụng và lồng ngực.
Vốn dĩ là thế nhưng khi tiến hành phẫu thuật đồng thời trong ổ bụng, Trần Thương hoài nghi nội tạng và mạch máu trong lồng ngực cũng bị tổn thương, nên vẫn mở ngực quan sát một chút.
Bởi vậy, một lần nữa cắt dọc ngực, xử lý trong lồng ngực
Lúc này, đồng thời tiến hành hai cuộc phẫu thuật
Vì lý do hợp lý, y tá trưởng Lý Anh trực tiếp tăng thêm nhân viên y tá và dụng cụ, cung cấp phục vụ chuyên môn cho Trần Thương.
Lúc này Lý Bảo Sơn đã xử lý cơ quan nội tạng bị tổn thương ở phần bụng, đặt vào cùng một chỗ với phần ngực.
Mà lúc này đây, Trần Thương cầm dao phẫu thuật, tại vị trí xương sườn thứ sáu tiến vào lồng ngực.
Quả nhiên, vì có máu và bị tổn thương, lúc này cơ quan nội tạng trong lồng ngực và phổi, thành ngực, cơ hoành dính liền với nhau.
Trách không được ảnh hưởng đến hô hấp
Sau khi cẩn thận tách những phần dính liền ra, Trần Thương bắt đầu rửa sạch trong lồng ngực một phen, tiêm vào chất kháng sinh, phòng ngừa lây nhiễm.
Sau đó đem cơ hoành vá kín lại đầu tiên
Cũng may thời gian cơ hoành của người bệnh bị vỡ tan nát ngắn, nên khâu lại với nhau là được rồi.
Mà bác sĩ gây tê lại nhìn chằm chằm vào người bệnh để kiểm tra triệu chứng bất thường của cơ thể, sợ bỏ qua một điểm ngoài ý muốn.
Cũng may bây giờ các triệu chứng của cơ thể người bệnh đều bình thường.
Phần lớn mất máu quá nhiều dẫn đến bị sốc, bây giờ đã khôi phục từng bước, huyết áp bình thường, nhịp tim bình thường, nhịp tim... Kiểm tra các triệu chứng của cơ thể người bệnh cực kỳ bình thường
Hiện tại hô hấp cũng dần ổn định
Điều này khiến cho mọi người trong phòng phẫu thuật không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Trần Thương ngẩng đầu nhìn y tá, phát hiện tất cả ánh mắt mười mấy người trong phòng phẫu thuật đều đặt trên người mình
Lập tức sửng sốt một chút
Mình đẹp trai như vậy sao?
Trần Thương thở dài, nói với y tá một câu:
- Sợi chỉ số sáu.
Y tá lập tức đưa tới.
Trần Thương hơi sở trường đối với việc vá và khâu lại cơ hoành, dù sao kỹ năng cấp đại sư, không phải để đùa.
Vá cơ hoành, dùng kiên định làm chủ, điều này cần trình độ khâu lại nghiêm chỉnh.
Mọi người xung quanh quan sát Trần Thương khâu lại, cảm nhận được sự hoàn mỹ
...
Mà lúc này, trạng thái của Lý Bảo Sơn cũng rất tốt
Ông cảm giác được mình đã bao lâu rồi không có được kiểu trạng thái này, công tác vá đường ruột cũng vô cùng thuận lợi.
Kim khâu trong tay vô cùng trôi chảy, điều này làm cho Lý Bảo Sơn cực kỳ say mê
Không nghĩ tới thằng nhóc họ Trần có thể kích thích được thế giới nhỏ trong lòng mình
Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn quyết định xem xét các cuộc phẫu thuật sau này đều gọi Trần Thương đến.
...
Rất nhanh, sau khi Lý Bảo Sơn hoàn thành bước cuối cùng của ngoại khoa, ngẩng đầu nhìn y tá chuẩn bị muốn cất dao.
Nhưng vào lúc này, ông phát hiện... Trung tâm trong phòng không phải là mình, nguyên một đám tất cả đều nhìn chằm chằm Trần Thương
Ngay cả Đào Mật mới vừa rồi còn bên cạnh hỗ trợ cho mình đều chạy qua bên người Trần Thương.
Điều này khiến cho Lý Bảo Sơn lập tức mê mang...
Ông không có nhớ nhầm... Mình mới là chủ nhiệm mà?
Nhưng mà, từ vị thế trong phòng phẫu thuật mà xem... Chẳng lẽ là mình nhớ lầm rồi?
Thật là không còn gì để nói
Ai...
Lý Bảo Sơn chỉ có thể tự lực cánh sinh, cắt ngắn chỉ khâu lại, bắt đầu thực hiện bước loại bỏ kế tiếp.
Trong lồng ngực vẫn có một ít tán tại chảy máu điểm.
Chỉ là từ đôi mắt Trần Thương nhìn trực tiếp thẳng xuống dưới
Khán giả đứng vừa nhìn cũng không nhịn được tràn ngập hào hứng.
...
Từ khi phẫu thuật bắt đầu, cho đến bây giờ đã tiến hành khoảng năm giờ.
Từ tám giờ sáng, đến lúc này đã hơn một giờ chiều.
Lúc này, cửa phòng phẫu thuật mở ra.
Lý Kiến Vĩ đi vào.
Nhìn Lý Bảo Sơn hỏi:
- Bảo Sơn, người bệnh thế nào rồi?
Trong lòng Lý Bảo Sơn vui mừng, cuối cùng cũng có người nói chuyện với mình.
Có mệt hay không ngược lại không quan trọng, chủ yếu là có người để ý...
Lý Bảo Sơn nói:
- Cũng may cấp cứu kịp thời, kiểm tra các triệu chứng của cơ thể xem như bình thường, chắc không có nguy hiểm quá lớn, nhưng một lát phẫu thuật xương hông, vẫn còn cần anh tới.
Hoàn toàn chính xác, sau khi xảy ra tai nạn xe cộ, người bệnh có tận mấy chiếc xương sườn bị đứt gãy, cộng thêm gãy xương hông.
- Bên kia xong chưa? Người bệnh thế nào?
Lý Kiến Vĩ thản nhiên nói:
- Chân được bảo vệ, phải xem kết quả khôi phục thế nào đã! Tôi đi thay quần áo trước.
Lý Kiến Vĩ cũng phẫu thuật năm tiếng liền, chỉ là căn bản không kịp nghỉ ngơi, sau khi rửa tay xong, thay xong áo phẫu thuật áo, ở vừa chuẩn bị kỹ càng.
Bằng không có thể gọi là một cuộc chiến lâu dài?
Sau khi thấy cuộc phẫu thuật hoàn thành, khả năng có thể khoảng bốn năm giờ của buổi chiều.
Sau khi Trần Thương xử lý toàn bộ máu chảy trong lồng ngực hoàn tất, trực tiếp đem lồng ngực khâu lại hoàn tất.
Lý Kiến Vĩ nhìn thoáng qua Trần Thương, hài lòng nhẹ gật đầu, không có nói nhiều, mà người bệnh bên cạnh vừa vặn làm xong phẫu thuật, cũng tới đến nơi này, tiếp tục bắt đầu cuộc phẫu thuật thứ hai.
----
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngược lại khoa chỉnh hình phẫu thuật cũng thuận lợi, do Lý Kiến Vĩ dẫn đầu, cuối cùng mọi người xử lý hoàn tất tổn thương
Lúc ngẩng đầu lần nữa nhìn thời gian, đã bốn giờ chiều.
Lúc này, tất cả mọi người nhịn không được nhẹ nhàng thở ra
Hoàn thành
Lúc này tất cả mọi người trong phòng đều đứng một ngày
Từ tám giờ sáng đến bốn giờ chiều.
Chưa có một hạt cơm nào vào bụng, cũng chưa được uống một ly nước nào.
Nhưng mà mọi người đều rất vui vẻ.
Bởi vì họ cố gắng, không có lãng phí vô ích.
Trên mặt mọi người, đều mang nụ cười.
Không có cảm giác thành tựu nào có thể so với việc cứu người.
Ngay lúc này, bỗng nhiên người phụ nữ tỉnh lại, đôi mắt cô ta mở to mông lung, chợt phát hiện mười mấy ánh mắt xung quanh đều nhìn mình chằm chằm.
Lập tức, nước mắt chảy ra
Trông thấy nguyên một đám người mặc áo trắng mang theo khẩu trang xung quanh, nước mắt của người phụ nữ tử lập tức rơi đầy mặt.
Lúc này, cuối cùng cô ta cũng biết, bản thân còn chưa có chết
Mình được cứu.
Ngay từ đầu khi bị thương, vừa vặn lúc hôn mê, thật ra cô ta cảm giác được, thậm chí còn cảm nhận được con mình thút thít ở bên tai, cảm giác được có một người đè lên vị trí chảy máu của bản thân...
Chỉ là cô ta không còn sức, không thể cử động được
Vốn dĩ cứ nghĩa là mình phải chết.
Chuyện duy nhất không yên tâm chính là đứa con, còn có người chồng thân yêu.
Lúc đó, vì không còn sức lực để cử động nên người phụ nữ rất tuyệt vọng.
Cô ta chỉ có thể yên lặng cầu nguyện: Hy vọng kiếp sau, tôi làm trâu làm ngựa, đến đền bù lại sự yêu thương của mọi người...
Không nghĩ tới, bản thân lại có thể sống lại.
Loại cảm giác này, giống như nhận lại được sinh mạng lần thứ hai.
May mắn
Không có điều gì so với mất mà có lại được càng khiến người ta hạnh phúc
Cũng không có thứ gì trân quý hơn so với tính mạng
Người phụ nữ nhìn mọi người, muốn nói một tiếng cám ơn, lại hé miệng, cất không ra nửa câu.
Chỉ có thể cố gắng nở nụ cười.
Sau khi mọi người nhìn thấy, cũng không nhịn được cười.