Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 498 - Chương 499: Anh Đã Vui Vẻ Quá Sớm

Khi bac si mo hack full
Chương 499: Anh Đã Vui Vẻ Quá Sớm
 

Tôn Hướng Thần ngồi ở đằng kia, đứa trẻ cùng hắn ngồi ở trên ghế.

Cả hai người, cứ ngồi ở bên ngoài phòng phẫu thuật như vậy, chờ đợi kỳ tích xảy ra

Họ trông thấy người đàn ông vừa rồi cũng xảy ra tai nạn xe hơi đi ra, bác sĩ nói phẫu thuật cực kỳ thành công, bảo vệ thành công

Người nhà vui đến phát khóc, đẩy cửa phòng bệnh đi vào bên trong.

Mà lúc này, câu bé cũng đang mong chờ điều kì diệu, mẹ cậu cũng sẽ may mắn như vậy

Thời gian càng kéo dài, thì hai người càng lo lắng

Bánh mì mua vào lúc giữa trưa, hai người một miếng cũng không ăn, chỉ uống hai ba bình nước.

Tôn Hướng Thần suy nghĩ rất nhiều, hai tay nắm chặt, hơi lo lắng.

Hắn lắc đầu, vứt bỏ những suy nghĩ tồi tệ khủng khiếp trong đầu mình, thế nhưng mà... Những nỗi sợ hãi kia vẫn không biến mất.

Hắn thừa nhận, hắn sợ hãi.

Hai tay hơi run rẩy.

Ngay lúc này, hắn cảm giác một đôi tay ấm áp nắm lấy bàn tay của hắn.

Xoay đầu lại, chỉ thấy con trai mở to đôi mắt nhìn mình chằm chằm, nói một cách cực kỳ kiên định:

- Ba ba, mẹ sẽ không có chuyện gì đâu! Thật đấy

Câu bé nói với khuôn mặt trận đầy vẻ ngây thơ, làm mũi Tôn Hướng Thần hơi cay cay, trong hốc mắt toàn là nước mắt, nhưng mà hắn tranh thủ thời gian một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên, chớp mắt nhìn, ngăn không cho nước mắt chảy ra, không cho con trai nhìn thấy sự yếu ớt của bản thân...

Lúc này, hắn lại nghe thấy con trai của mình nói:

- Ba ba, nếu mẹ thật sự mất đi, con cũng sẽ chăm sóc thật tốt cho ba...

Cái đưa trẻ ngày thơ này, hắn suy nghĩ rất kĩ, cố gắng giả làm một người trưởng thành, học cách nói chuyện của mẹ, mỗi chữ mỗi câu, đều nghiêm túc nói.

Mặc dù nước mắt đã chảy vào bên trong miệng hạn, nhưng mà ánh mắt hắn lại vô cùng kiên định.

Để Tôn Hướng Thần, một người đàn ông đã hơn ba mươi tuổi, cũng ôm con trai khóc hu hu.

Ai có thể nghĩ rằng một câu bé thường ngày hay nghịch ngợm lại có thể nói ra một câu nói ấm lòng như vậy.

Thế nhưng là, Tôn Hướng Thần thà nhìn con trai vô tư hay nghịch ngợm gây sự, cũng không muốn nhìn con trai hắn như một ở cụ non luôn lo nghĩ.

Từ trước đến nay Tôn Hướng Thần luôn là người mạnh mẽ, này lại khóc đến mức mắt nước mũi chảy ra, khóc hu hu.

Khi đồng hồ treo tường vang chuông báo đã 17 giờ, cửa phòng bỗng nhiên mở ra.

Hai cha con liền nhanh chóng đứng lên, vội vàng nghênh đón tiếp lấy.

- Bác sĩ, bác sĩ! Vợ tôi thế nào rồi

- Chú, chứ ơi, mẹ cháu... sao rồi...

Nhìn ánh mắt tràn đầy sự lo lắng của hai người, mọi người đều mỉm cười.

Lý Bảo Sơn nói:

- Ca phẫu thuật rất thành công, hai cha con có thể không lo lắng trong lòng rồi.

Chỉ một câu nói, làm lòng Tôn Hướng Thần run lên

Ôm chầm Lý Bảo Sơn một cái:

- Cảm ơn anh, bác sĩ

Ông cụ non, Ba Ba đứng ở bên cạnh cũng cúi đầu:

- Cảm ơn chú

Lý Bảo Sơn vỗ vỗ Tôn Hướng Thần:

- Không có chuyện gì, không có chuyện gì, mau đi đến giường bệnh đi, bệnh nhân đã được đưa đến phòng bệnh.

----

Sau khi trở lại phòng bệnh, bệnh nhân cần đưa đến ICU để hành quan sát sau khi phẫu thuật, dù sao máu toàn bộ cơ thể nhìn chung đã đổi hai phần ba, không biết có hay không phản ứng sau phẫu thuật? Có rất nhiều cơ quan nội tạng bên trong cần xử lý, tiếp đến có rất nhiều vấn đề khác

Những mà vì để cho mẹ Ba Ba gã chồng cùng con trai một lần, tạm thời sắp xếp cô trong phòng quan sát.

Sau khi Tôn Hướng Thần dắt theo con trai chạy vào phòng bệnh, cả nhà ba người cuối cùng đã gặp mặt.

Tôn Hướng Thần không dám đụng vào vợ mình, dù sao hiện tại cả người cô toàn là vết thương, nghĩ tới đây, Tôn Hướng Thần lập tức cảm thấy đau lòng vô cùng.

Mà lúc này còn trai, đứng ở vừa, nhìn mẹ mình.

Bỗng nhiên nói:

- Mẹ, con đã thề với trời, sau khi mẹ tỉnh lại, sau này con sẽ không tiếp tục nghịch ngợm, không gây sự, ngoan ngoãn nghe lời của mẹ, nghiêm túc ăn cơm...

Nhìn đứa trẻ bỗng nhiên hiểu chuyện hơn, người phụ nữ bỗng nhiên mỉm cười.

Tôn Hướng Thần vội vàng lau nước mắt sạch sẽ, phức tạp nói:

- Vợ ơi, Ba Ba đã trưởng thành

Người phụ nữ trừng mắt nhìn.

Mà Trần Thương đứng ở chỗ cũ, nhìn khung cảnh ấm áp, đột nhiên cảm giác được tất cả đều rất đáng giá.

Phần thưởng PK của Cuộc thi Video của Hiệp hội phẫu thuật gần mật tình Đông Dương là gì

Ai là giám đốc của Hiệp hội phẫu thuật tỉnh Đông Dương...

Những thủ này, ở nơi có những cuộc sống tươi mới năng động ngày trước mặt, có thể rất được coi trọng?

Trách nhiệm của bác sĩ, có phải là chăm sóc người bị bệnh đúng không?

Trần Thương tự an ủi mình...

Nhìn hơn một trăm cuộc gọi nhỡ trong điện thoại di động.

Trên cơ bản đều là Tần Duyệt, Trương Hữu Phúc, Tiền Lượng, Trương Chí Tân, Trần Bỉnh Sinh.

Thậm chí ngay cả Chu Hoành Quang cũng gọi cho mình hai cuộc điện thoại.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được thở dài

Lúc này, đứa con trai nói với người phụ nữ cùng ba ba của mình:

- Chính là chú kia đã cứu sống mẹ

Nói xong, chỉ tay vào Trần Thương.

Sau khi nói xong, cậu bé đi tới:

- Chú, cảm ơn chú đã cứu mẹ! Chú là một đại anh hùng.

Trần Thương sững sờ, cười nói:

- Chú là bác sĩ.

Nam hài nhi nghe xong, câu bé lập tức lộ ra một thứ gọi là sự khao khát tự trọng đáy mắt, nghiêm túc nhìn Trần Thương nói:

- Say này cháu cũng muốn làm bác sĩ, cháu sẽ là một bác sĩ tài giỏi giống như chú

Trần Thương sững sờ mất một lúc, nhìn ý chí chiến đấu sục sôi của cậu bé, nhịn không được xoay người ngồi xổm xuống:

- Vậy thì hãy cố lên

Nam hài vâng một tiếng, lại lặp lại một lần nữa:

- Cháu chắc chắn sẽ trở thành một bác sĩ vĩ đại giống chú

Trần Thương mỉm cười:

- Cháu tên là gì?

Câu bé trả lời:

- Châu tên là Tôn Tĩnh Ba

Ấn tượng của Trần Thương đối với cậu bé rất tốt, nói thật, anh thậm chí có chút yêu thích tính cách ông cụ non dũng cảm của cậu bé.

Nghĩ tới đây, Trần Thương tiện tay lấy xuống một cái ống nghe mình mới mua sáng nay, đưa cho cậu bé và nói:

- Tặng cho cháu.

Khuôn mặt của Tôn Tĩnh Ba lập tức kích động, đỏ bừng lên:

- Cháu chắc chắn sẽ trở thành một bác sĩ vì đại

Trần Thương gật đầu:

- Chú tin tưởng cháu

----

Rồi khỏi phòng quan sát, Trần Thương ngồi trên ghế, do dự một lúc lâu, liệu có nên gọi điện lại hay không.

Nghĩ tới nghĩ lui, thở dài, quen chuyện đó đi...

Dù sao cuộc họp cũng đã gần kết thúc, đi qua làm gì, đi ăn cơm còn hơn?

Mặc dù nhà hàng buffet kia thật sự khá...

Trần Thương trở lại phòng làm việc, ngồi trên ghế.

Mở ra màn hình ảo, nhìn xem hệ thống nhiệm vụ:

- Tham gia Cuộc thi Video phẫu thuật của Hiệp Hội gan mật tỉnh Đông Dương, chiến thắng có thể đạt được: Giấy chứng nhận chuyển gan mật ngoại khoa, nhắc nhở nhiệm vụ thất bại

Trần Thương thở dài.

Được rồi, nó không thành vấn đề...

Dù sao chính mình cũng không kích hoạt được.

Trần Thương tự an ủi mình.

Đến mức giám đóc...

Cũng thôi đi

Đinh! Nhiệm vụ kiểm tra y đức đã hoàn thành, xin chúc mừng, bỏ qua ích lợi của riêng mình, cứu bệnh nhân, bạn sẽ nhận được một phần thưởng đặc biệt: Một thẻ đào tạo đặc biệt.

Lập tức Trần Thương bất ngờ một chút

Vội vàng nhìn vào thế đào tạo đặc biệt, hơi không thể tưởng tượng nổi

Thẻ đào tạo đặc biệt có ý nghĩa như thế nào?

Kỹ năng hoàn hảo

Trần Thương từng có may mắn nhận được nó một lần, chỉ là... Lúc ấy không biết sự quý giá của nó, lấy nó dùng để đào tạo đặc biệt cho việc cắt bỏ ruột thừa.

Sau này nghĩ lại cực kì hối hận, thậm chí bây giờ nhận được thẻ huấn luyện đặc biệt.

Chỉ là, Trần Thương phát hiện mình đã vui vẻ quá sớm...

Đinh! Chúc mừng bạn, cấp cứu cho bệnh nhân thành công, nhận được phần thưởng phong phú: 1. Một chiếc áo khoác trắng tinh xảo (vật phẩm màu tím); 2. Chọn bất kì một trong những kỉ năng phẫu thuật trong phẫu thuật này; 3. Nhận được một viên đá quý nâng cao (vĩnh viễn);

Trần Thương lập tức cười.

Bình Luận (0)
Comment