Trong phòng nội soi, Hoàng Vĩnh Nghĩa tiến hành nội soi dạ dày không đau.
Sau khi Tần Hiếu Uyên hết bận vội đến phòng nội soi, Hoàng Vĩnh Nghĩa đã được gây tê, chuẩn bị bắt đầu.
Sau khi đưa kim thăm dò vào, vừa vặn đến thực quản, đã xuất hiện một cái bề mặt vết loét rất to.
Những người trong phòng lập tức ngây ngẩn cả người.
Hoặc, đã không thể nói là vết loét nữa, cục bộ tổ chức đã thiếu máu dẫn đến hoại tử, xung quanh đều có máu động.
Sau khi Tiêu Hà dò xét xung quanh một chút, cũng không có phát hiện tình huống bất thường gì, đến trong dạ dày cũng không có phát hiện gì.
Xem ra
Nguyên nhân bị chảy máu chắc là do đây.
Tần Hiếu Uyên nói với Hoàng Vĩ Nghiêm:
- Không phải cái kia.
Nhưng, Tiêu Hà lại nhíu mày nói:
- Viện trưởng Tần, tranh thủ thời gian đi làm X-quang ngực, tiếp đó gọi điện thoại cho chủ nhiệm Đào, còn có Trần Thương, bảo họ mau chóng tới bệnh viện
Lập tức, Tần Hiếu Uyên ngây ngẩn cả người:
- Vì sao? Gọi... Họ làm gì?
Tiêu Hà nói:
- Cháu hoài nghi vết máu này không phải tới từ thực quản, mà là đến từ động mạch chủ
Một câu, khiến cho Tần Hiếu Uyên biến sắc.
Mặc dù Tần Hiếu Uyên không phải bác sĩ khoa nội soi, nhưng kinh nghiệm lâm sàng nhiều năm không phải nói đùa đâu.
Sau khi nghe Tiêu Hà nói, lập tức nhíu mày.
Tiêu Hà tiếp tục nói:
- Viện trưởng Tần, tôi lo lắng tổn thương rò thực quản, nhưng... rất khó cam đoan có phải bị tổn thương tới động mạch chủ hay không, cho nên vẫn còn một chút bảo đảm
Bản thân làm về u bướu, thuộc về một mảng so sánh các chủng loại bệnh tật.
Đặc biệt Tần Hiếu Uyên là bác sĩ u bướu thế hệ trước, nên càng hiểu rõ.
Trước kia, khoa u bướu Tỉnh Nhị Viện gọi là “Nội tổng khoa”, cũng vì u bướu có liên quan đến khá nhiều cơ quan khác, cho nên mới gọi là tổng hợp nội khoa, chỉ là sau này chính thức đổi tên thành khoa u bướu, dần dần mới từ trong khoa u sinh ra được nhánh một nhánh hai... những phòng ban nhỏ này.
Chỉ là, hiện tại khi giải thích với bệnh nhân, vốn dĩ gọi đúng là - nội tổng khoa-, mà không phải “Khoa U bướu”.
Bởi vì rất nhiều người nhà không quá hi vọng người bệnh biết mình bị u bướu.
Vì lẽ đó, trên cơ bản người làm trong bệnh viện gọi khoa u bướu, còn với người bệnh thì gọi là nội tổng khoa.
Khi Tần Hiếu Uyên nghe Tiêu Hà nói tổn thương rò thực quản, đã kịp phản ứng.
Tổn thương rò thực quản dễ dàng lan đến động mạch chủ, thậm chí có thể dẫn tới rò động mạch chủ
Một khi làm cho động mạch chủ vỡ nát, tình huống liền trở nên nguy cấp.
Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên vội vàng căn dặn Hoàng Vĩ Nghiêm:
- Vĩ Nghiêm, trước tiên cho nhập viện, đến ngoại khoa tim, chúng tôi sẽ kiểm tra chi tiết một lần.
Hoàng Vĩ Nghiêm nghe Tần Hiếu Uyên nói nghiêm trọng như thế, cũng không thể xem thường.
Đây là không nghĩ tới, vừa vặn còn chưa kịp thở phào, lại giống như sắp kiểm tra ra bệnh gì đó rất nghiêm trọng
Nghĩ tới đây, Hoàng Vĩ Nghiêm không dám buông lỏng, vội vàng gật đầu, đi theo Tần Hiếu Uyên làm thủ tục.
Ký Như Vân ở lại đi cùng ông ấy.
Mà Tần Hiếu Uyên vừa đi, thuận tay cầm điện thoại lên, gọi cho Đào Mật, Trần Thương tranh thủ thời gian đến bệnh viện.
Đào Mật đang ở ngay Gia Chúc Lâu, nên không đến mười phút đã đến đại sảnh cấp cứu.
Còn lúc này, Trần Thương và Tần Duyệt cùng một chỗ cầm điện thoại xem ti vi, sau khi nhận được cuộc gọi của Tần Hiếu Uyên, vội vàng thay đổi quần áo rời đi.
Tần Duyệt cũng đi chung theo tới.
Khi Trần Thương chạy đến, Hoàng Vĩnh Nghĩa đã làm xong thủ tục nằm viện, đưa vào khoa X-Quang làm kiểm tra.
Tần Duyệt thấy mẹ mình chờ đợi bên ngoài khoa X-Quang, đi tới.
Còn Trần Thương thấy Tiêu Hà, vội vàng đi tới hỏi:
- Chủ nhiệm Tiêu, tình huống như thế nào?
Tiêu Hà trông thấy Trần Thương, sau một lúc suy nghĩ rồi nói:
- Có thể là bị tổn thương rò động mạch chủ thực quản.
Lời này vừa nói ra, Trần Thương cũng trợn tròn mắt
Căn bệnh cũng không phải nhỏ, có thể gây ra băng huyết trên đường tiêu hóa, rất nguy hiểm đến tính mạng
Trên cơ bản, chỉ cần chẩn đoán chính xác, phải mau chóng tổ chức phẫu thuật.
Vì lẽ đó sau khi Trần Thương nghe thấy, cũng không thể không coi trọng:
- Chẩn đoán chính xác rồi?
Tiêu Hà lắc đầu:
- Đưa đi làm X-quang ngực.
Sau khi Trần Thương nghe thấy, hướng thẳng đi đến phòng kỹ thuật khoa X-Quang.
Những ngày này, Trần Thương rất quen thuộc đến khoa X-Quang, vì tất cả mọi người tại lầu một, ngày thường cũng hay gặp mặt.
Vì lẽ đó khi thấy Trần Thương đi vào, bác sĩ Dương Lâm khoa X-Quang cũng không quan tâm.
Sau đó, Trần Thương đi qua:
- Lão Dương, kiểm tra kỹ một chút xem động mạch chủ có tổn thương hay không?
Dương Lâm gật đầu.
Phát hiện ban đầu và chẩn đoán bệnh ban đầu đối với tổn thương rò động mạch chủ thực quản khi chụp X-quang ngực có ý nghĩa rất quan trọng.
Phim chụp X-quang chụp xong, Dương Lâm nhíu mày:
- Theo tôi, như tiểu Trần nói, khả năng bị đoán đúng rồi
- Cậu nhìn xem, trung thất có khí thũng, nhìn xuống gần bên trái tâm thất phải động mạch chủ nơi này mật độ tăng cao, hình dáng động mạch chủ đang từ từ thay đổi...
Trong lòng Trần Thương lập tức hơi hồi hộp một chút
Chắc là tám chín phần mười.
Mau chóng tìm ra cách giải quyết, nhanh chóng phẫu thuật
Nghĩ tới đây, Trần Thương vội vàng đứng lên, ra ngoài đúng lúc gặp ba người Ký Như Vân.
Trần Thương vội vàng nói:
- Dì, là tổn thương rò động mạch chủ thực quản, phải mau chóng chuẩn bị phẫu thuật.
Hoàng Vĩ Nghiêm trông thấy Trần Thương ngưng trọng như thế, cũng hơi giật mình, nhịn không được hỏi:
- Bác sĩ, tình huống của cha tôi như thế nào?
Trần Thương không kịp nói, quay người nhìn thoáng qua Tần Duyệt:
- Em giải thích giùm anh đi, giờ anh đi ngoại khoa tim, tìm chủ nhiệm vào nhanh chóng sắp xếp phẫu thuật.
Nói xong, không kịp giải thích, đứng dậy rời đi.
Để lại Hoàng Vĩ Nghiêm kinh ngạc một hồi, quay người sang nhìn Ký Như Vân:
- Chị Ký, nghiêm trọng như vậy hả?
Ký Như Vân đã nhiều năm không động vào, tự nhiên cũng hơi không hiểu.
Nhưng Tần Duyệt làm ở khoa cấp cứu, biết rõ đây là trường hợp nguy hiểm, vội vàng nói:
- Chú Hoàng, rất nguy hiểm, trì hoãn thêm một phút, cũng có thể sẽ dẫn phát bằng huyết không xác định, một khi chảy máu, tình huống... rất nguy hiểm.
Ký Như Vân quay người nhìn Tần Duyệt:
- Làm sao có thể bị như thế?
Tần Duyệt giải thích cặn kẽ một phen:
- Rò động mạch chủ thực quản là một quá trình phát triển tính chất từ từ, thực quản rất gần động mạch chủ, khi thực quản bị vật lạ tổn thương, đầu tiên là cục bộ màng nhầy thực quản thiếu máu, dẫn đến hoại tử, từng bước xuyên thấu qua vách thực quản, tiếp đó sẽ tiến thêm một bước tổn thương tới động mạch chủ, dẫn tới tầng màng nhầy bên trên động mạch chủ bị phá hư, lúc này, động mạch chủ sẽ có thể bị chảy máu.
- Khi ban đầu, chảy máu tương đối ít, hơi có dấu hiệu chảy máu, ngực không thoải mái, thậm chí cũng có thể không có triệu chứng, nhưng một khi động mạch chủ bị loét, băng huyết dẫn đến mất mạng
- Vì lẽ đó, lúc này, chắc chắn phải tăng cường đề phòng, tuy lượng chảy máu rất nhỏ, cũng phải vô cùng chú ý.
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt hai người lập tức sợ hãi
Vào giờ phút này, họ hiểu rõ vì sao Trần Thương lại gấp gáp và hốt hoảng như thế.