&! ---
Sáng sớm hôm sau, trong phòng họp của Tỉnh Nhị Viện.
Lúc này tuy là Chủ nhật, nhưng mà tất cả các nhà lãnh đạo của Tỉnh Nhị Viện đều đến rồi.
Trần Thương và "Bốn vị vua ngoại khoa tay ngồi trong văn phòng, đối diện là nhiều trưởng khoa của Tỉnh Nhị Viện.
Vương Ngọc Sơn nói đầu:
- Viện trưởng Tần, ngày hôm qua chúng tôi đã thảo luận rất lâu, Tỉnh Nhị viện có tiềm năng phát triển ngoại khoa tay. Tôi hy vọng rằng chúng ta có thể làm việc cùng nhau để giành được dự án đặc biệt được phê duyệt vào năm tới.
Thang Kim Ba gật đầu, nói:
- Năm tới, quỹ khoa học tự nhiên quốc gia sẽ có kế hoạch tài trợ hai dự án, với số tiền là hơn 100 triệu nhân dân tệ. Chúng tôi nghĩ là đến lúc đó, chúng tôi sẽ đưa dự án này kế tiếp, và sau đó nghiên cứu nó trong bốn bệnh viện của chúng tôi.
Sau khi nghe điều này, Tần Hữu Uyên và các nhà lãnh đạo khác của viện đột nhiên nhìn quanh và ngạc nhiên.
Dự án cụ thể của Quỹ khoa học tự nhiên quốc gia?
Cơ sở nghiên cứu khoa học “100 triệu” không có sẵn trong các bệnh viện đa khoa. Đông Đại Nhất Viện và Nhân Dân Tỉnh đã nộp đơn cho hai triệu cấp hai ngày trước và không xin được.
Nếu Tỉnh Nhị Viện có được dự án nghiên cứu này, nó sẽ giống như một sự nhảy vọt cho sự phát triển của Tỉnh Nhị Viện
Hơn nữa, mặc dù Thang Kim Ba nói về cố gắng một tí, nhưng sao bạn không tưởng tượng?
Đây là bốn con rồng nhỏ của ngoại khoa tay ở ngoài nước, họ cùng nhau cố gắng, quả thật khó có thể tưởng tượng được
Đây không phải là vấn đề của những cái đinh trên bảng à?
Tần Hữu Uyên đột nhiên gật đầu, trầm giọng nói:
- Các vị yên tâm, chúng tôi sẽ hết sức hợp tác để phối hợp suôn sẻ với sự phát triển của công trình nghiên cứu khoa học này, nhưng không biết chúng tôi cần phải làm gì?
Vương Ngọc Sơn nói:
- Trên thực tế, dự án vẫn đang trong quá trình chuẩn bị. Điều chúng tôi hy vọng là Tỉnh Nhị viện có thể lập một phòng ban ngoại khoa tay, mặc dù nó không cần quá lớn, nhưng ít nhất cũng phải có 60 giường, và sau đó là hai phòng phẫu thuật, chuẩn bị đủ nhân tài là được, đương nhiên, cũng không phải xây dựng ngay lập tức, trước tháng ba năm sau, chỉ cần hoàn thành việc xây dựng trước khi nộp tài liệu cho Viện khoa học tự nhiên quốc gia là được.
- Lý do chính là nhà nước kiểm sát chặt chẽ các quỹ nghiên cứu khoa học đặc biệt và không thể cẩu thả. Nếu Tỉnh Nhị Viện không thể nào nghiên cứu khoa học này, tôi lo rằng nó sẽ không được chấp thuận.
Tần Hữu Uyên gật đầu, đây là trường hợp của các dự án trọng điểm. Thường có trường hợp phân chuột phá vỡ một nồi súp. Nghĩ về cơ hội hiếm có ở Tỉnh Nhị Viện, Tần Hữu Uyên tự nhiên không muốn từ bỏ.
- Các vị yên tâm, chúng tôi nhất định dốc hết sức, hợp tác với việc này thật tốt và cố gắng không kéo chân tất cả mọi người
Tần Hữu Uyên thề thốt nói.
Thang Kim Ba mỉm cười:
- Thật ra, viện trưởng Tần không cần áp lực quá, xây dựng một bộ phận là một quá trình không phải chuyện ngày một ngày hai. Nó vẫn cần chú ý đến việc trau dồi tài năng.
Thường Hồng Lệ thấy mọi người đã nói nửa ngày mà cũng không nói về những điểm chính, không kiềm được nữa, trực tiếp nói:
- Hướng nghiên cứu hiện tại của chúng tôi chủ yếu là nghiên cứu về sửa chữa và phục hồi cơ kiện phẫu thuật tay, hy vọng sẽ phát triển một chương trình khuyến mãi Hướng dẫn viên chuyên nghiệp.
- Các nhà lãnh đạo chính của dự án là: Thang Kim Ba, Vương Ngọc Sơn, tôi, Cố Hồng Mai và Trần Thương.
- Năm người chúng tôi là lãnh đạo chính và là người phụ trách dự án này và mỗi người chúng tôi đều có một bệnh viện được chỉ định làm hỗ trợ nghiên cứu khoa học. Người duy nhất là Trần Thương. Hiện tại cậu ta không có nền tảng phần cứng cho nghiên cứu lâm sàng. Bệnh viện có thể xây dựng một khoa cho Trần Thương để tiến hành nghiên cứu khoa học và lâm sàng
Nói câu nói, nói tới có tí không có mặt mũi.
Nhưng đó là sự thật
Thang Kim Ba là Trưởng khoa của Bệnh viện trực thuộc Đại học Nam Thông và trưởng khoa Ngoại khoa tay. Vương Ngọc Sơn là Phó Trưởng khoa của Lục Viện Thành phố Ma Độ và trưởng khoa Ngoại khoa tay. Thường Hồng Lệ và Cố Hồng Mai là trưởng khoa Ngoại khoa tay ở Tích Thuỷ Đàm.
Chỉ CÓ Trần Thương là bác sĩ ở khoa cấp cứu
Gửi thông tin này lên, rõ ràng là nó sẽ làm chuyện cười cho mọi người.
Các lãnh đạo của Tỉnh Nhị viện có mặt ở đây đều đỏ mặt.
Tuy Thường Hồng Lệ nói điều đó thật khó nghe và họ phải lắng nghe, bởi vì đây là phương tiện chính để Tỉnh Nhị Viện có được bước nhảy vọt.
Vương Ngọc Sơn nhìn Thường Hồng Lệ và không thể không lắc đầu. Tính khí này không thay đổi chút nào. Nhìn thấy người của Tỉnh Nhị Viện im lặng, Vương Ngọc Sơn nói:
- Trên thực tế, những tài năng đặc biệt nên có những công dụng đặc biệt. Tiểu Trần rất có tài năng trong lĩnh vực khâu Cơ kiện, đây là thứ tốt nhất tôi từng thấy, thậm chí tốt hơn chúng tôi, thậm chí còn tốt hơn Thang Kim Ba
Thang Kim Ba liếc nhìn Vương Ngọc Sơn, Có cần phải lấy ông ra làm ví dụ không?
Vương Ngọc Sơn nhắm mắt làm ngơ và tiếp tục nói:
- Vì vậy, tôi có một gợi ý rằng đối với ngoại khoa tay mới được thêm vào, hai giám đốc được chọn, một người là giám đốc bộ phận bình thường và người kia là Trần Thương, để các vấn đề liên quan có thể được tiến hành hiệu quả hơn.
Ngay khi nói ra những lời này xung quanh đều im lặng
Các trưởng khoa khác nhìn nhau, xây dựng một bộ phận cho Trần Thương?
Đàm Lập Quốc cũng có chút lo lắng, dù gì... Số vốn cần thiết để xây dựng dự án không phải là một khoản nhỏ, ít nhất cũng phải vài nghìn, và Trần Thương là giám đốc, nếu kế hoạch không được áp dụng...
Tần Hữu Uyên liếc nhìn xung quanh, đột nhiên giả vờ đen mặt lại
Tại sao anh không vui? Trần Thương muốn lên chức, từ lâu Tần Hữu Uyên đã muốn nâng rồi, nhưng... không có cơ hội hay lý do.
Việc thúc đẩy các tổ chức như vậy là rắc rối hơn, và nó chắc chắn khác với các doanh nghiệp tư nhân.
Thường Hồng Lệ nhìn vào sự im lặng của mọi người và ngay lập tức nói,
- Không lẽ... Các vị không muốn à? Tần Hữu Uyên mém tí không nhịn được
Muốn chứ! Tại sao không?
Chỉ cần nhìn vào Đàm Lập Quốc và một vài phó trưởng khoa khác, Tần Hữu Uyên cảm thấy rằng ông nên kiên nhẫn một chút nữa. Ông ta biết rằng khi ông ta chịu đựng được, bên kia bắt đầu gây áp lực cho ông ta. Đến lúc đó không phải không còn gì à.
Quả nhiên
Thường Hồng Lệ tiếp tục:
- Thật ra, nếu Trần Thương không thể chịu trách nhiệm, chúng tôi sẽ không thêm Tỉnh Nhị Viện vào, bởi vì chúng tôi có thể tự làm điều đó và chúng tôi cũng có thể tham gia với Trần Thương với tư cách cá nhân.
Lúc này, mọi người nhìn nhau, quả thực là như vậy
Tần Hữu Uyên thấy vụ việc cũng gần được rồi, liếc nhìn các đồng nghiệp xung quanh, ông ta gật đầu nhanh chóng:
- Thật ra, chúng tôi chắc chắn sẽ thành lập các bộ phận liên quan sớm nhất có thể, kêu gọi nhân tài và tiểu Trần chắc chắn sẽ trở thành người phụ trách bộ phận và dự án. Tôi dám đảm bảo điều này
- Các vị, chúng ta chắc chắn dốc hết sức, đảm bảo sự phát triển suôn sẻ của kế hoạch này! Phải không?
Tần Hữu Uyên liếc nhìn các trưởng khoa xung quanh.
Mọi người gật đầu
Chỉ là... Sau một lúc, các phó chủ nhiệm khác nhìn nhau, Đàm Lập Quốc gãi đầu, luôn cảm thấy có gì đó không ổn.