- Cho nên, trong thời gian chuẩn bị một tháng này, Trần Thương quyết định tập trung đánh quái thăng cấp thật tốt, kiếm chút trang bị, tăng cấp kỹ năng.
Mặc dù không biết phần thưởng hạng nhất là gì, nhưng phần thưởng rơi xuống mỗi lần PK thắng cũng đã khiến cho anh sảng khoái, nhất định phải thắng nhiều một chút, tốt nhất là đánh bại hết đám người kia.
Lần này tranh giải chủ yếu là về mạch máu lồng ngực, ít nhất trước khi cuộc thi diễn ra Trần Thương phải bảo đảm quen thuộc với tất cả các ca phẫu thuật mạch máu, sau đó tăng cấp lên đại sư.
Nếu như có thể khâu mạch máu đạt tới cấp hoàn mỹ, cho dù mất một tấm thẻ Đặc Huấn cũng không phí
Bây giờ, các phẫu thuật mạch máu mà anh biết chỉ có động mạch chủ lên, động mạch chủ xuống, tu bổ động mạch ba loại phẫu thuật.
Mà vết thương mạch máu ngoại khoa lồng ngực, trừ ba loại này ra, còn có “phẫu thật cắt bỏ khối u động mạch chủ", "chữa vết thương động mạch”, “chữa vết thương tĩnh mạch chủ dưới”, “khâu động mạch chủ - tĩnh mạch chủ dưới
Cứ như thế, một tháng này áp lực của Trần Thương rất lớn
Trong khi Trần Thương đang suy nghĩ.
Hà Thông chủ động nói:
- Như vậy đi, tiểu Trần, cậu có am hiểu gì về phẫu thuật, hoặc là muốn học tập phẫu thuật gì, khi chúng ta điều động sẽ cố gắng tiến hành sàng lọc sớm bật đèn xanh cho cậu.
Trần Thương nghe những lời này, sắc mặt vui mừng, đây chính là chuyện tốt nha.
Có thể luyện tập phẫu thuật, đối với mình mà nói tuyệt đối là một chuyện tốt.
Nghe Hà Thông những lời này, ngay cả Lý Bảo Sơn cũng ngẩn người
Từ khi nào Hà trưởng khoa dễ nói chuyện như vậy?
Trước đây, muốn ông ta nói thêm chút về viêm ruột thừa cấp tính, viêm túi mật cấp tính phải kéo qua kéo lại mấy ngày mới nói nhiều thêm một chút.
Nhưng bây giờ lại chủ động mở đèn xanh cho Trần Thương.
Đây... Người này làm sao lại có thể nịnh bợ như vậy chứ?
Nhìn thấy tiền đồ của tiểu Trần là đến nịnh hót?
Phi
Tiền đồ
Hà Thông nhìn Trần Thương và đám người trẻ tuổi sau lưng anh.
Trong lòng quyết định, đây mới là tương lai
Cho bọn họ một chút cơ hội rèn luyện, để bọn họ có không gian phát triển, như vậy mới có thể tiến bộ lớn hơn, tương lai mới có thể đi xa hơn. Người trẻ tuổi, có khi thiếu chính là cơ hội.
Trần Thương vừa nghe vậy, cười nói:
- Hà trưởng khoa, cháu hy vọng chú giao cho một vài ca về dạng như hôm nay, hoặc ca về phẫu thuật mạch máu lồng ngực, ngoại thương, gan, lá lách đều được.
Thật ra thì lời của Hà Thông cũng mang ý dò xét, ông cũng muốn biết tiểu Trần giỏi về phẫu thuật gì, nghe xong lời của Trần Thương vừa nói nhất thời có chút ngây ngẩn.
Đây đều là phẫu thuật độ khó cao
Hơn nữa còn dính tới ngoại khoa, ngoại khoa lồng ngực, ngoại khoa gan và nhiều bạn ngoại khoa khác.
Trần Thương lợi hại như vậy?
Hà Thông gật đầu một cái:
- Được, cậu lưu số điện thoại của tôi để tiện liên lạc, người trẻ tuổi tôi coi trọng cậu
Trần Thương cười một tiếng: - Cám ơn chủ nhiệm Hà. Hà thông phất tay một cái, đi khỏi Tỉnh Nhị Viện.
Hôm nay, chuyện lúc Trần Thương phẫu thuật, nhanh chóng truyền toàn bộ Tỉnh Nhị Viện.
Trận đấu giành thắng lợi, đoàn đội người trẻ tuổi khoa cấp cứu này nhanh chóng nhận được rất nhiều khen ngợi.
Cấp cứu là nơi anh hùng được sinh ra dễ dàng nhất, dù sao kỹ một chút thì công việc cấp cứu sẽ cảm thấy đặc biệt kích thích lại còn kích động lòng người, giống như một người chiến sĩ vậy.
Mà trong nháy mắt danh tiếng của Trần Thương đã bốc lửa ở Tỉnh Nhị Viện, hình tượng khí chất đều tốt, thực lực mạnh mẽ, còn mang theo truyền kỳ, thỏa mãn vô số ảo tưởng của các Cô y tá nào đó.
Mặc dù không phải là bạch mã hoàng tử, nhưng cũng có thể coi là một hoàng tử mặc áo khoác dài màu trắng chứ?
Trải qua trận chiến hôm nay, Trần Thương cũng khiến cho các lão bác sĩ của khoa cấp cứu và các khoa khác thở phào nhẹ nhõm.
Tần Hiếu Uyên nhìn Đàm Lập Quốc đối diện, cười một tiếng:
- Nhìn thấy không? Tỉnh Nhị Viện chúng ta cũng có tiểu đội cấp cứu
Đàm Lập Quốc rất biết điều:
- Ông Tần, ý ông là, có phải nên cho những bác sĩ này một chút phúc lợi? Dù sao làm công việc này, vừa khổ vừa mệt, còn phải làm công việc thường ngày, đặc biệt tiểu Trần còn là tổ trưởng.
Tần Hiếu Uyên kinh ngạc, đây... Gần đây ông phát hiện thư ký Đàm càng ngày càng tốt nha
Biết giao tiếp, người tốt, dáng dấp... Lại còn rất hiểu ông
Ông mới nói nửa câu, đã đoán được ông muốn nói cái gì. Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên hơi chần chờ:
- Ông Đàm, như vậy có phải không quá phù hợp không? Dù sao chúng ta cũng có phát hỗ trợ.
Đàm Lập Quốc vỗ bàn một cái:
- Ông Tần, đây chính là ông không đúng rồi, ông không thể làm rét lạnh trái tim bọn họ, để bọn họ biết, phía sau bọn họ là bệnh viện, đặc biệt là tiểu Trần, tôi đề nghị tăng lên đãi ngộ của phó khoa
Một câu nói này, dọa Tần Hiếu Uyên sợ không nhẹ.
Đãi ngộ của phó khoa...
Đây chính là tiền thật nha, lấy một ví dụ, bệnh viện là theo hệ số, hệ số của phó khoa so với chủ trị cao hơn rất nhiều, mà bây giờ Trần Thương ở cấp cứu hưởng đãi ngộ của bác sĩ, một câu đãi ngộ của phó khoa, trực tiếp nhảy qua chủ trị.
Mặt Tần Hiếu Uyên kéo căng:
- Tiểu Trần... Còn trẻ, người phía dưới có thể có ý kiến hay không?
Đàm Lập Quốc mất hứng: - Ý kiến? Tiểu Trần là đội trưởng đội cứu viện khẩn cấp, làm công việc của phó khoa, chúng ta không nên cho cậu ấy đai ngộ của phó khoa sao?
- Hơn nữa, ông Tần à, ông suy nghĩ lại một chút, tiểu Trần mang lại cho bệnh viện chúng ta danh tiếng tốt như thế, cậu ấy làm công việc cấp cứu vừa đúng bù vào chỗ trống của Tỉnh Nhị Viện chúng ta, không phải sao?
Tần Hiếu Uyên vỗ bàn một cái:
- Vẫn là Đàm thư ký có ánh mắt nhìn xa trông rộng
Vào buổi tối, người nhà người bệnh tới, còn có tổng giám đốc Công ty lao động đích thân tới bệnh viện.
Người bị thương là nhân viên hợp đồng của Công ty xây dựng Thiệu Huy, Đường Thiệu Huy cũng là nhân vật có mặt mũi ở tỉnh Đông Dương, hắn rất tinh mắt, để những người dân công ký hợp đồng với công ty xong, sau đó mới xác định địa điểm lao động.
Sau khi biết tình huống của người bị thương, lập tức đi tới Tỉnh Nhị Viện, rất quan tâm
Hơn nữa tự mình phải xe đưa người nhà bệnh nhân từ quê lên bệnh viện, hơn nữa còn trả tất cả chi phí.
Sau khi biết được bệnh nhân cấp cứu thành công, Đường Thiệu Huy nhìn Trần Thương, hít một hơi:
- Bác sĩ Trần, cảm ơn anh, anh đã cứu cả một gia đình.
Khi vợ Con của người bệnh tới, cảm ơn Trần Thương sau đó cảm kích nhất là Đường Thiệu Huy.
Dù sao trong mắt bọn họ, tổng giám đốc công ty tự mình tới, còn để bọn họ ở được bệnh viện được bao ăn bao ở, đưa họ một số tiền lớn, để bọn họ yên tâm còn thanh toán toàn bộ tiền chữa bệnh.
Điều này khiến cho cả gia đình chất phác nhất thời cảm kích rơi nước mắt
Trần Thương cũng không nhịn được bội phục.
Đường Thiệu Huy xin số điện thoại của Trần Thương: - Bác sĩ Trần, công ty chúng tôi cũng lớn, người nhiều, khó tránh khỏi sẽ gặp một chút tình huống không may, đến lúc đó, tôi để bọn họ đến nơi này của cậu.
Trần Thương gật đầu:
- Đây là việc chúng tôi phải làm.
Đường Thiệu Huy phất tay một cái, thở dài:
- Chúng tôi là công nhân xây dựng nên chuyện bị thương thường xuyên xảy ra, nên những thương tích giống thế này đã gặp qua, tất cả đều chết ở trên đường, cho nên, bác sĩ Trần vẫn là cậu lợi hại
- Tôi thay mặt những người công nhân sau này, cảm ơn cậu