- Người với người thật sự là có điểm khác biệt.
Công ty của Đường Thiệu Huy không nhỏ, nhưng mà nhìn người ta một chút xem, cúi đầu khiêm tốn, ít nhất là nhìn qua thật sự giống suy nghĩ cho những người công nhân dưới quyền.
Mà từ thái độ này đối với người bị thương và người trong gia đình họ, ít nhất đây là một ông chủ khá là có lương tâm.
Nghĩ lại về Chu Tuyên Văn lúc trước, không coi ai ra gì, không có một chút giới hạn nào. Trần Thương không hiểu rõ về Đường Thiệu Huy, nhưng thật ra, ở khắp tỉnh Đông Dương hay thậm chí là ở mấy tỉnh xung quanh anh ta đều vẫn rất nổi danh, cá nhân phẩm tốt, danh tiếng tốt.
Trần Thương đã thấy những người làm ông chủ nhưng có lòng dạ hiểm độc nhiều rồi, nhìn Đường Thiệu Huy cười nói:
- Anh Đường là một doanh nhân có lương tâm.
Đường Thiệu Huy lắc đầu:
- Đều dốc sức làm việc, cũng không dễ dàng gì, có thể đi đến ngày hôm nay, tất cả là nhờ những người anh em công nhân này cho một phần cơm ăn, hễ là người đến nơi này của tôi, người nào mà không phải đi đến bước đường cùng, đi làm công để kiếm tiền? Ai không phải do cha sinh mẹ dưỡng, tôi cũng không thể che giấu lương tâm mà kiếm tiền.
Nói xong, bàn giao người nhà một lát, để lại một người chuyên biệt thu xếp cho người bị thương và người nhà rồi rời đi.
Sau khi lên xe, em trai là trợ lý nhịn không được hỏi:
- Anh, có phải anh quá nhiệt tình với bác sĩ Trần này rồi không?
Đường Thiệu Huy sững sờ, lắc đầu:
- Thiệu Dương, em biết Chu Tuyên Văn không?
Đường Thiệu Dương gật đầu, đều làm trong ngành kiến trúc, biết tất rõ, nghe nói là đã chọc phải nhân vật lớn gì đó:
- Biết chứ không phải đã giải tán công ty rồi sao? Nghe nói là đã đi phương nam.
Đường Thiệu Huy cười nói:
- Đúng vậy, anh ta quá kiêu căng, quá lộ liễu, anh cho em xem đoạn video này.
Sau khi nói xong, Đường Thiệu Huy đưa video từ Douyin một thời gian trước cho em trai, hình ảnh bên trong, vừa vặn có Trần Thương.
Trần Thương trở lại phòng trực ban, lúc ngồi xuống nghỉ ngơi, mở thu hoạch hôm nay ra, một cái túi may mắn.
Sau khi mở ra, bỗng nhiên âm thanh nhắc nhở của hệ thống lập tức vang lên
[Đinh! Chúc mừng anh đã mở túi may mắn, nhận được độ thiện cảm của Mạnh Hi + 20: 1
Trần Thương lập tức sửng sốt, má ơi?
Còn có thể có chuyện như vậy sao?
Có điều nghĩ lại cũng thế, đơn giản là xoát độ hảo cảm Mạnh thầy giáo, thừa nhận là đã phiền phức lại còn khó khăn, hệ thống chắc chắn sẽ cho mình đào ngũ.
Bây giờ độ hảo cảm của Mạnh Hi đối với Trần Thương lập tức trở lại: 60 điểm.
Trần Thương không nhịn được vui vẻ.
Mà lúc này, bên trong phòng phẫu thuật của Đông Đại Nhất Viện, Mạnh Hi và Cát Hoài đang tiến hành một ca phẫu thuật.
Cát Hoài vừa mới được Mạnh Hi khen ngợi, trong lòng đắc ý lúc đang và động mạch chủ ở ngực.
Mà bỗng nhiên Mạnh Hi cảm thấy một trận khác thường truyền đến, bỗng nhiên... Bỗng nhiên có chút nhớ tiểu Trần rồi?
Lần này khiến cho Mạnh Hi sững sờ
Không đúng nha?
Mình nhớ thằng nhóc kia làm gì?
Nghĩ đến mỗi khi được Trần Thương dạy phẫu thuật, luôn bị phê bình, Mạnh Hi lại thấy một trận khó chịu.
Mình lại nhở hắn sao?
Chẳng lẽ. Mình có khuynh hướng M?
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi vội vàng lắc đầu.
Chẳng qua, chẳng biết tại sao, sau khi nghĩ đến tiểu Trần, Mạnh Hi nhìn Cát Hoài phẫu thuật bỗng nhiên không vừa mắt.
- Bác sĩ Cát, anh thật sự phải chăm chỉ luyện tập một chút nha, anh nhìn cái này của anh, chi tiết à chi tiết... Nói với anh mấy lần rồi, việc này anh làm so với tiểu Trần có một chút thua kém đó
Mạnh Hi thở dài, nói với Cát Hoài.
Mà vừa nãy Cát Hoài còn không thể tự kiềm chế mà đắm chìm trong sự khích lệ của Mạnh Hi, bỗng nhiên bị dội một chậu nước lạnh.
Người phụ nữ này... Làm sao mà hỉ nộ vô thường như thế?
Dáng dấp dễ nhìn cũng không tầm thường đâu
Rơi vào đường cùng, Cát Hoài tiếp tục phẫu thuật.
Hạ Cao Phong trở lại bệnh viện, sau khi nhớ tới ca phẫu thuật của Trần Thương, cũng cực kỳ ngứa tay, hơn nữa Trần Thương tiết lộ cho anh ta rất nhiều gợi ý, thế là dứt khoát đi tới phòng phẫu thuật.
Đúng lúc đi ngang qua phòng phẫu thuật của bọn Cát Hoài, trực tiếp đi vào.
Lúc này, Cát Hoài vẫn còn đang khâu lại, nhìn thấy thầy của chính đi đến, nhịn không được trở nên to gan.
Người phụ nữ này, Cô phê bình tôi hả?
Thầy của tôi đến rồi
Đây chính là chỗ dựa của tôi
Hạ Cao Phong nhìn Cát Hoài phẫu thuật, không nói một lời nào, sắc mặt u ám, thật lâu... Thật lâu sau... Nhịn không được thở dài.
- Ai...
Tính tình kiên nhẫn, sau khi xem hết phẫu thuật, Hạ Cao Phong nhìn Cát Hoài:
- Tiểu Cát, tiến bộ của cậu quả thực là hơi quá chậm
- Anh nhìn tiểu Trần người ta một chút xem, mấy ngày trước tôi vừa mới dạy cách và động mạch chủ, hôm nay người ta đã học được rồi, hơn nữa... Bước khâu lại kia còn tốt hơn anh! Anh nhìn anh một chút xem
- Anh phải học tập tiểu Trần người ta nhiều hơn một chút.
Mấy câu, lại khiến cho Cát Hoài lập tức sửng sốt.
Tôi... hôm nay tôi đã trêu ai ghẹo ai đâu hả?
Tại sao tất cả đều phê bình tôi?
Bác sĩ 2, bác sĩ 3 đều đang ở bên cạnh phẫu thuật đó, tại sao không ai đi phê bình họ đi.
Hơn nữa... Tại sao còn phải bắt tôi so sánh với Trần Thương chứ
Từ chỗ nào các người đã như vậy hả?
Tôi với biến thái thì có gì có thể so sánh không?
Trong lòng Cát Hoài đau khổ, nhưng mà lại nói không nên lời.
Anh ta rất muốn ưỡn ngực làm đàn ông một lần, lớn tiếng chất vấn Mạnh Hi:
- Lúc cô bị Trần Thương phê bình thì tại sao lại không nói gì?
Chất vấn thầy của mình một chút, Hạ Cao Phong:
- Tại sao thầy không tự lấy mình ra mà so sánh với Trần Thương đi?
Hai người các người, quá... quá... A... Trong lòng Cát Hoài đau khổ
Lúc này, điện thoại của Hạ Cao Phong vang lên.
- Này? Á! Lý Xử, anh đến phòng ban của chúng ta rồi hả?
- Được rồi được rồi, chờ một chút, tôi lập tức trở về ngay.
Cúp điện thoại, Hạ Cao Phong nhìn thoáng qua Cát Hoài, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép xoay người rời đi.
Mạnh Hi cũng nhìn thoáng qua Cát Hoài, lắc đầu rời đi...
Cát Hoài sững sờ, oan ức đến sắp khóc.
Sau khi Hạ Cao Phong trở lại phòng ban, nhìn thấy một người đàn ông mang theo một người phụ nữ trung niên ở đó lo lắng chờ đợi.
Nhìn thấy Hạ Cao Phong đến, vội vàng nói:
- Chủ nhiệm Hạ, tôi đến đây là có chuyện quan trọng muốn nhờ
Hạ Cao Phong sững sờ, vội vàng nói:
- Lý Hoán, anh nói đi.
Sắc mặt Lý Hoán khẩn trương gấp gáp, vội vàng nói:
- Chủ nhiệm Hạ, hai ngày nay mẹ của tôi cứ cảm giác ngực vô cùng khó chịu, bản thân đã có bệnh tim, tôi lập tức chụp X quang, kết quả là vừa nhìn, người ta nói rằng bên trên động mạch chủ có một cái khối u làm phình động mạch chủ, cần phải mau chóng phẫu thuật
- Tôi vội vàng tìm tơi ngài, đây là phim chụp X-quang, CT, X-quang ngực đều ở chỗ này.
Trong lúc nói chuyện Lý Hoán đưa cho Hạ Cao Phong.
Sau khi Hạ Cao Phong nghe được khối u làm phình động mạch chủ, cũng biến sắc, vội vàng nhận lấy phim chụp X-quang.
Sau khi xem xong, lập tức sững sờ, vị trí này... Giải quyết cũng không dễ
Bỗng nhiên, ông nghĩ tới Trần Thương, hôm nay cậu ta xử lý vị trí này làm đặc biệt tốt, có lẽ... Có thể tìm cậu ta.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Hạ Cao Phong nặng nề, nói:
- Lý Hoán, không phải là tôi không làm cho anh, mà là tôi sợ tôi xử lý không tốt
- Như vậy đi, tôi đề cử cho anh một người, anh đi tìm cậu ta đi! Nhớ kỹ, chắc chắn phải khiến cậu ta tự mình làm cho anh.
Lý Hoán nghe thấy Hạ Cao Phong nói, lập tức trợn tròn mắt, dù sao. Hạ Cao Phong chính là người có địa vị nhất ở An Dương chúng ta
đấy
Nếu như không phải là quá sốt ruột, Lý Hoán đã đưa mẹ đi thủ đô, nhưng mà lại lo lắng có chuyện gì xảy ra trên đường.
Thấy Lý Hoán như thế này, Hạ Cao Phong nhịn không được nói:
- Lý Hoán, tình bạn giữa hai người chúng ta nhiều năm như vậy, tất nhiên tôi sẽ không hại anh
- Để tôi gọi điện thoại liên hệ cho anh, anh nhớ kỹ đó, chắc chắn phải khiến cho bác sĩ Trần Thương tự làm cho anh, anh ta làm rất tốt
Lý Hoán vội vàng đứng lên, gật đầu đưa mẹ rời đi, mà Hạ Cao Phong cầm điện thoại lên, gọi cho Trần Thương.
Đúng lúc Cát Hoài đi ngang qua, nghe thấy thầy của mình chủ động đưa bệnh nhân cho Trần Thương, lập tức sửng sốt, nhếch miệng: Thầy còn nói em, chính thầy làm cũng không bằng Trần Thương người ta đó, chỉ biết bắt nạt người khác
Hạ Cao Phong quay người nhìn chằm chằm Cát Hoài:
- Cát Hoài, anh qua đây
Cát Hoài lập tức sửng sốt