Trần Thương quay người nhìn thoáng qua y tá
Đối phương nét mặt cười vui như hoa, cầm dao phẫu thuật đưa cho anh.
Trần Thương nhận lấy, y tá thừa cơ sờ tay, trong lòng kích động không thôi.
Trần Thương thấy thế, thở dài, sờ tay của tôi thì làm được gì, thật đen đủi mà...
Đúng...
Trần Thương nghĩ đến một biện pháp tuyệt hảo, sau này trở về phải sờ tay Khiêm ca nhiều hơn, mới dính chút vận may
Lúc này, bỗng nhiên Ngô Bằng nói:
- Vận khí người bệnh này quá tốt rồi, có thể gặp được bác sĩ Trần, bằng không... Phiền phức thật là lớn.
Bách Kiến Minh gật đầu, tỉ mỉ nghĩ lại đúng là như thế, nếu không có người chú ý, hiện tại phẫu thuật đều là một chuyện phiền toái.
Mà câu nói này nghe vào Trần Thương trong tai, bỗng nhiên rộng mở trong sáng
Đúng
Mình làm gì phải là mặt đen chứ, rõ ràng là những người bị bệnh này vận khí tốt, gặp được mihf
Trần Thương lập tức bắt đầu vui vẻ.
Lúc này, bỗng nhiên cửa phòng phẫu thuật mở ra.
Trần Thương ngẩng đầu nhìn lên, là cô Mạnh?
Ngay cả Bách Kiến Minh cũng hơi kinh ngạc.
Dù sao hai người mặc dù đã sớm không phải trong mối quan hệ cạnh tranh, nhưng những ngày bình thường, nhiều khi mỗi quan hệ cũng là không mặn không nhạt, mà là ôn hòa.
Gặp mặt nhiều khi cười chào hỏi một cái.
Ngày bình thường, sẽ rất ít khi hợp tác cùng nhau phẫu thuật, chớ nói chi là mặt.
Không ngờ Mạnh Hi lại chủ động tới tìm mình...
Chẳng lẽ... Là muốn cùng mình biến chiến tranh thành tơ lụa à?
Nghĩ tới đây, Bách Kiến Minh, “người đã hơn bốn mươi tuổi” không hăng hái cười cười. Anh suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy là vẫn không thể vứt bỏ vợ mình, ừm, làm người phải có nguyên tắc và ranh giới cuối cùng.
Mạnh Hi tiến đến sau đó mặc quần áo tử tế, đi tới:
- Chào chủ nhiệm Bách, tôi đến xem ca phẫu thuật này, anh không ngại chứ?
Bách Kiến Minh lắc đầu cười một tiếng:
- Khách khí, chủ nhiệm Mạnh đến, tôi tự nhiên lại càng thêm yên tâm.
Trần Thương tay trái cầm dao phẫu thuật, tay phải cầm kẹp tách rời, nói với Bách Kiến Minh:
- Chủ nhiệm Bách, giúp tôi nâng một chút.
Bách Kiến Minh vội vàng gật đầu
Đầu tiên Trần Thương cần rạch ra một lỗ hổng giữa màng tim và động mạch vô danh, làm cho tất cả động mạch vô danh lộ ra.
Một bước này bình thường rất đơn giản, chỉ cần nhẹ nhàng một dao là có thể làm được.
Nhưng hiện tại không giống, nguyên nhân bởi vì viêm màng ngoài tim co thắt, màng tim dính liền nghiêm trọng, muốn rạch ra rất khó, còn đồng thời cần đảm bảo động mạch vô danh sẽ không bị hao tổn
Chỉ riêng cái này thì độ khó đã lớn hơn rất nhiều so với viêm màng ngoài tim co thắt
Anh đã dạy Mạnh Hi, nhưng cũng không biết là học xong hay chưa?
Trần Thương thận trọng rạch ra một điểm, lúc này, cần bảo vệ tốt tĩnh mạch vô danh bên trái, vừa phân li, vừa tách rời
Phân li tĩnh mạch vô danh
Tách rời màng tim dính liền
Trần Thương một người khẳng định không làm nổi.
Trần Thương ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Bách Kiến Minh, tiếp đó nhìn thoáng qua Mạnh Hi, nói:
- Cô đến tách rời màng tim dính liền, cẩn thận một chút, tôi muốn phân li tĩnh mạch
Mạnh Hi gật đầu, hơi khẩn trương, giống như một học sinh sắp bị thầy giáo kiểm tra miệng.
Bất đắc dĩ
Trần Thương nói đối với Bách Kiến Minh:
- Đưa chỉ bện cho tôi.
Bách Kiến Minh nhíu mày:
- Chỉ bện?
Lúc này muốn chỉ bện làm gì?
Trần Thương không nói nữa, bởi vì thao tác tiếp theo vẫn tương đối tinh vi.
Mạnh Hi nhìn thoáng qua Trần Thương:
- Tôi đã chuẩn bị xong.
Tất cả mọi người đều tò mò nhìn chằm chằm Trần Thương, muốn biết Trần Thương rốt cuộc muốn làm gì
Chỉ thấy lúc này, Trần Thương thận trọng quấn ba vòng chỉ bện lên ngón tay, sau đó đưa ngón tay đến chỗ sâu tĩnh mạch vô danh bên trái, thận trọng vững vàng nhấc lên
Lập tức, toàn bộ tĩnh mạch vô danh cứ như vậy bị Trần Thương phân li ra
Mà lúc này, Mạnh Hi tách rời màng tim trở nên dễ dàng rất nhiều
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt
Mạnh Hi với tư cách là người trong cuộc, có quyền lên tiếng nhất, cô cảm giác trọng trách lập tức nhẹ đi.
Dù sao trước sợ hổ sau sợ lang, tách rời không tốt sẽ gặp nạn.
Mà giờ Trần Thương phân li xảo diệu, làm cho độ khó của ca phẫu thuật thấp xuống rất nhiều
Mạnh Hi chỉ cần mở một cái lỗ hổng không lớn, là đã có thể yên tâm chữa trị động mạch vô danh tổn thương.
Bách Kiến Minh lập tức kích động không thôi
Lại học lén một chiêu
Lại học trộm đến từng bước từng bước bản lĩnh
Thực sự là quá đã nghiện.
Những tiểu xảo này, thực sự là hoa quả khô, đây là tiểu xảo phẫu thuật, trong sách giáo khoa không có, trong video phẫu thuật không có, đều là kinh nghiệm mà những người phẫu thuật tổng kết ra từ thực tiễn.
Bác sĩ 2 càng vui vẻ
Giờ anh đa hiểu, tại sao Cát Hoài giống như liếm chó ngày nào cũng đi theo chủ nhiệm Mạnh và Trần Thương, thì ra mình hiểu lầm anh ấy, thằng nhãi Cát Hoài này thật sự là gian tà xảo trá, giả trang ra một bộ tư thái liếm chó tới gần chủ nhiệm Mạnh, chính là vì muốn nhận chân truyền của bác sĩ Trần Thương
Nghĩ đến cũng là như thế, dù sao một người phụ nữ mà thôi? Có thơm như vậy à! ?
Trong mắt học bá, chỉ có tri thức làm cho người say mê nhất
Bỗng nhiên, bác sĩ 2 mong đợi, tháng sau chủ nhiệm Mạnh sẽ đến tổ của mình, đến lúc đó, chính mình phải cố gắng học của Cát Hoài.
Lỗ hổng màng tim không lớn, lúc này, phần gốc của động mạch vô danh vẫn có hoạt động chảy máu.
Trần Thương nói với bác sĩ 2:
- Thầy Trương, kẹp động mạch vô danh phần gốc trở xuống ngăn trở đóng thành động mạch chủ, tạm thời khống chế chảy máu.
Bác sĩ 2 vội vàng gật đầu
Vết thương không lớn, ngăn trở đóng động mạch phần gốc vô danh cũng không có ngốc nghếch triệu chứng thiếu máu.
Nhưng là, nếu như vậy thì yêu cầu đối với người thực hiện phẫu thuật sẽ tương đối cao.
Nhưng hiện tại, trình độ và tạo nghệ khâu mạch máu của Trần Thương càng ngày càng cao
Tay nhận chỉ khâu lại, nhanh chóng bắt đầu công tác khâu lại.
Bác sĩ 2 lại một lần nữa nhìn than thở
Bách Kiến Minh cũng cảm khái lắc đầu:
- Quá nhanh! Tiểu Trần ngươi khâu lại cái này mạch máu thực sự quá lợi hại.
Trần Thương cười cười, không nói chuyện.
Vá thời gian, Trần Thương dùng không đến 2 phút, toàn bộ đã vá hoàn tất.
Buông kẹp cầm máu ra, lập tức khôi phục máu chảy.
Tất cả mọi người rốt cuộc cảm khái một tiếng, phẫu thuật kết thúc.
Mà lúc này, cần phải tách rời màng tim, phẫu thuật trị liệu viêm màng ngoài tim co thắt.
Trần Thương nhìn cô Mạnh:
- Cô Mạnh, cô tới đây ha?
Mạnh Hi gật đầu, đi qua khoảng thời gian học tập này, phát triển vẫn là rất lớn.
Trần Thương chợt phát hiện, Mạnh lão sư tại phẫu thuật khi...
Lại có một loại cảm giác xuẩn manh xuẩn manh... Cực kỳ giống gấu túi?
Không đúng... Như cái gì đâu?
Mà ở trong mắt Bách Kiến Minh, Mạnh Hi phát triển là vô cùng to lớn.
Nguyên nhân của mọi thứ đều là nhân gia có một đồ đệ tốt
Ừm...
Một cái có thể trợ giúp lão sư phát triển hảo đồ đệ?
Mặc dù nghe có chút lạ, nhưng... Đây là sự thực
Phẫu thuật rất nhanh tới hồi cuối.
Đối với tất cả mọi người đến nói ở đây, chiêu này của Trần Thương được gọi là phương pháp chỉ bện tách rời, dùng thực sự là quá tốt rồi
Mọi người thấy Trần Thương, nhịn không được khen không dứt miệng
Trần Thương nhìn Mạnh Hi phẫu thuật, nhịn không được nâng trán lắc đầu.
Mạnh Hi thấy thế, lập tức hung tợn trợn mắt nhìn sang, trong đó ý vị không cần nói cũng biết: bây giờ nếu là dám nói, tôi sẽ ngay lập tức phế bỏ anh
Trần Thương lắc đầu, mà thôi, mà thôi, đừng quản nữ nhân cái kia bao lớn, đều là y tá...
Câu nói kia nói thế nào?
Chỉ tiểu mà cô gái khó dưỡng thành đấy