Ca phẫu thuật đã kết thúc, mọi thứ diễn ra rất thuận lợi
Thậm chí có thể nói không ngờ ca phẫu thuật lại thuận lợi như vậy.
Bách Kiến Minh liếc nhìn Trần Thương như đang suy nghĩ điều gì đó, khi anh đang tính nói một câu lại đưa mắt nhìn về phía Mạnh Hi, anh hơi do dự, sau đó lại chọn cách im lặng.
Anh ta có một vấn đề rất muốn hỏi Trần Thương, rốt cuộc thì vì lý do gì mà anh lại muốn nhận Mạnh Hi hướng dẫn của mình?
Chẳng lẽ chỉ đơn giản là vì Mạnh Hi rất lợi hại trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học?
Tuy nhiên Bách Kiến Minh không nghĩ như vậy, anh cho rằng thứ hấp dẫn nhất của Mạnh Hi đối với Trần Thương tuyệt đối không phải chỉ số IQ 140, mà là cái khác...
Nhưng mà, Bách Kiến Minh dĩ nhiên sẽ không hỏi về những vấn đề riêng tư như vậy
Khi nghĩ tới những vấn đề riêng tư của người ta, Bách Kiến Minh thầm cảm khái, tuổi trẻ thật sự thú vị nha
Nhưng mà, không phải chỉ trẻ tuổi là được, mà còn phải có sức khỏe
Nghĩ tới đây, Bách Kiến Minh hài hước nhìn lướt qua Trần Thương, nói một câu:
- Tiểu Trần, đi theo cô Mạnh đây thì chú ý học tập cho giỏi, những thứ của cô Mạnh, cậu có học cả đời cũng không hết đâu
Dứt lời, ông dùng một ánh mắt mà bất kể người đàn ông nào cũng hiểu, sau đó cười cười, quay người rời đi.
Bác sĩ 2 thấy thế, vội vàng chạy theo
Trương Đại thì cho rằng, một thiên tài như Trần Thương tuyệt đối sẽ không trầm mê nữ sắc, cho dù anh có thật sự thích cô Mạnh đi chăng nữa, thì chắc chắn anh cũng sẽ tránh xa cái thỏa mãn hèn hạ ấy.
Bách Kiến Minh đưa blouse trắng cho Trương Đại cầm về văn phòng, còn mình thì tan ca.
Ngô Bằng cảm kích nhìn Trần Thương:
- Bác sĩ Trần, hôm nay rất cảm ơn cậu
Trần Thương cười nói:
- Không cần khách sáo, giúp đỡ lẫn nhau thôi mà
Dứt lời, Trần Thương bắt đầu kết toán những gì vừa thu nhận được
【 Đinh! Hoàn thành ca phẫu thuật thu hẹp động mạch, phẫu thuật chữa trị tổn thương động mạch vô danh, kết toán tổng hợp, nhận phần thưởng: 1, kinh nghiệm + 150 ngàn; 2, nhận được thuật cấy ghép mạch máu nhân tạo (cấp đại sư); 3, nhận được thuốc tăng bền bỉ + 1; 】
Sau khi Trần Thương nhìn thấy những gì hệ thống ban thưởng, lòng anh run rẩy
Này là đồ tốt nha
Thuộc tính bền bỉ?
Từ trước đến giờ, đây là lần đầu tiên Trần Thương được hệ thống ban thưởng thuộc tính bền bỉ nha?
Nghĩ tới đây, Trần Thương càng thêm kích động.
Sách kỹ năng màu tím là gì chứ
Kinh nghiệm là gì chứ
Đâu có khiến sức bền bỉ trở nên tốt hơn?
Tuy không biết điều này rốt cuộc mang lại hiệu quả gì, nhưng Trần Thương có cảm giác, sức bền bỉ và thể lực có sự khác biệt rất lớn
Những điều này chắc chắn ai cũng có thể hiểu
【 Thuốc tăng sức bền bỉ: sau khi dùng thuộc tính bền bỉ được tăng vĩnh cửu + 1! 】
Còn là vĩnh cửu
Trong mắt Trần Thương hiện lên tia lửa, miệng nở một nụ cười dâm...
Khiến Mạnh Hi đứng bên cạnh hơi sửng sốt.
- Có phải là đang nằm mơ giữa ban ngày không đấy?
Trần Thương lập tức tỉnh lại, xấu hổ cười một tiếng:
- Nằm mơ giữa ban ngày à? Không được không được! Không đúng không đúng! Không có không có! Cô Mạnh nghĩ cái gì vậy? Hơn nữa, bây giờ cũng đâu còn là ban ngày nữa, đã hơn tám giờ rồi, trời cũng đã tối....
Mạnh Hi nghe vậy, không hiểu sao Trần Thương tự dưng lại nói năng lộn xộn như vậy?
Nhưng điều đó cũng không quá quan trọng:
- Đi thôi, tối nay có một ca phẫu thuật nữa, một ca phẫu thuật hẹp động mạch chủ.
Trần Thương khẽ gật đầu.
...
...
Trương Đại trở lại văn phòng, chợt phát hiện bác sĩ 3 và Cát Hoài vẫn đang ở văn phòng, chưa tan tầm.
Cát Hoài ngồi một chỗ với vẻ mặt rầu rĩ không vui, khi vừa thấy Trương Đại quay về, ông ta bỗng nói:
- Anh Trương, rốt cuộc anh nghĩ vì sao thằng nhóc Trần Thương đó lại nhận chủ nhiệm Mạnh là người hướng dẫn? Trước giờ tôi luôn cảm thấy chuyện này rất lạ
Bác sĩ 3 lặng lẽ vểnh tai lên nghe, nhưng chỉ im lặng.
Sau khi Trương Đại nghe thấy lời này, ông nhíu mày:
- Anh có ý gì?
Cát Hoài gật đầu:
- Hầy! Tôi cảm thấy thằng nhóc Trần Thương đó, chắc chắn nó có rắp tâm, giữ lại không báo cho chủ nhiệm Đào, mà chắc chắn phải chạy đến bệnh viện chúng ta báo với chủ nhiệm Mạnh! Rõ ràng là cậu ta đang thèm khát thân thể của chủ nhiệm Mạnh
Nói đến đây, Cát Hoài nghiến răng nghiến lợi, trước đây khi Trần Thương còn chưa tới nơi này, mỗi lần chủ nhiệm Mạnh đi làm phẫu thuật đều dẫn theo anh ta, thế nhưng từ khi tên nhóc đó tới, chủ nhiệm Mạnh càng ngày càng tránh xa anh....
Ai...
Mỗi lần nghĩ tới đây, trong lòng Cát Hoài lại tăng thêm bi thương
Kỳ thật, anh ta thật sự đã hiểu lầm chủ nhiệm Mạnh, sở dĩ Mạnh Hi không muốn dẫn anh ta đi là vì sợ mình bị Trần Thương phê bình, như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng và địa vị của cô trong phòng ban...
Bây giờ, Trương Đại là trong những người ủng hộ Trần Thương, từ khi quan sát cách Trần Thương phẫu thuật, thì địa vị của Trần Thương trong mắt anh đã được dâng cao lên tận mây xanh, một người như bác sĩ Trần sao có thể là tục nhân được?
Chắc chắn bác sĩ Trần cũng giống anh, là một người đề cao nghiên cứu phẫu thuật, dù chúng ta có thật sự thèm khát thân thể chủ nhiệm Mạnh, thì cũng chỉ dừng lại ở mức cải tiến gen cho trẻ nhỏ, vì sức khỏe của nhân loại mà dùng cả đời để phấn đấu
Cát Hoài sao có thể hiểu được lý tưởng của chúng ta?
...
...
Bên trong phòng phẫu thuật, người bệnh vẫn chưa được đưa tới, Mạnh Hi lấy phim X-quang của người bệnh ra xem, nhìn Trần Thương nói:
- Cậu thấy chưa? Khoảng cách này tương đối dài, chắc chắn là phải cắt bỏ, tôi nghĩ giờ chúng ta sẽ cắt bỏ chỗ này đi, sau đó dùng mạch máu nhân tạo để thay thế, cậu nghĩ sao?
Giờ Mạnh Hi vẫn rất tôn trọng Trần Thương, trước mỗi ca phẫu thuật đều sẽ bàn bạc thật kỹ lượng với Trần Thương.
Trần Thương lắc đầu:
- Tôi không có ý kiến gì.
Mạnh Hi đột nhiên quay lại nhìn Trần Thương:
- Mà cho tới giờ tôi vẫn chưa từng thấy cậu làm mạch máu nhân tạo bao giờ, hay để hôm nay tôi dạy cậu
Trần Thương sững sờ:
- Thật ra... Có thể tôi biết
Trần Thương nhìn sách kỹ năng hiện ra đầy đủ cả, chuẩn bị chọn kích hoạt.
Không sai
Bây giờ anh thật sự đã biết.
Nhưng khi vừa nhìn thấy sự tự tin hiện lên trong mắt cô Mạnh, anh chỉ biết thở dài, được rồi, được rồi, coi như anh chưa biết đi.
Mạnh Hi nhìn lướt qua Trần Thương:
- Cố gắng nhìn cho kỹ, thật ra việc thay mạch máu nhân tạo cũng chưa được coi là một ca phẫu thuật chuyên môn, nhưng hiện giờ lâm sàng dùng rất nhiều, tôi có cảm giác trong lần tranh tài này có lẽ cũng sẽ gặp phải nó, dù sao cũng là một khâu không thể thiếu trong phẫu thuật mạch máu lớn trái tim.
Trần Thương gật đầu, đột nhiên hỏi:
- Cô Mạnh, cô cũng định dự thi hả?
Mạnh Hi khẽ gật đầu:
- Đương nhiên, tôi đại diện cho Đông Đại Nhất Viện.
Bỗng nhiên Trần Thương quay qua nhìn Mạnh Hi:
- Cô Mạnh... Cô định giành vị trí thứ hai hả?
Mạnh Hi sững sờ:
- Thứ hai? Tại sao tôi phải đứng ở vị trí thứ hai?
Trần Thương nói:
- Bởi vì tôi là thứ nhất
Mạnh Hi nhìn rõ sự kiêu ngạo tự tin của Trần Thương, cô nhịn không được bật cười:
- Tiểu Trần, cậu tự tin quá rồi đấy, chưa nói đến Đông Dương mỗi năm đều nằm trong top mười, chỉ tính nguyên trong tỉnh thôi đã có rất nhiều bác sĩ ưu tú rồi
- Ba mươi lăm tuổi, với khoảng cách tuổi tác như vậy, chưa chắc cậu đã có khả năng chiếm được ưu thế.
- Giải thi đấu năm ngoái tôi không tham gia, nhưng ở tỉnh Đông Dương chúng ta, người tỏa sáng nhất chính là Quách Vân Phi viện Tâm Huyết Quản, đáng tiếc ở vòng thứ hai lại gặp phải Tích Thủy Đàm - một chủ trị có tên tuổi lớn, nếu không thì đã có thể mang về thành tích không tệ rồi.
- Năm nay cơ hội rất lớn, đừng nói giải thi đấu cả nước, nếu cậu muốn tiến vào khu vòng thi đấu cả nước, chắc chắn phải thắng được ba tỉnh, sau đó mới có thể trở thành đại diện tỉnh Đông Dương.
Nói đến đây, Mạnh Hi tưởng rằng Trần Thương sẽ kinh ngạc lắm, nhưng không ngờ Trần Thương lại cực kỳ bình tĩnh.
Chàng trai này, rốt cuộc là lấy đâu ra nhiều tự tin như vậy?
Mạnh Hi bỗng nói:
- Anh để tôi về vị trí thứ hai?
Trần Thương cười nói:
- Còn phải xem cô có đồng ý hay không