Sau khi nói xong, màn hình TV chuyển một cái, lại tự động phối thêm cả nhạc, không thể không nói rất chuyên nghiệp.
Là lúc Tần Duyệt vừa vặn xuống xe taxi, một mặt căng thẳng bắt đầu tiến vào thang máy, chi tiết phối hợp rất đúng chỗ.
Ngay sau đó, hình ảnh chuyển một cái, Tần Duyệt xuất hiện tại trong bên Chris xa hoa, lúc này, tiếng đàn dương cầm (piano) vang lên... Một thanh niên áo trắng đồ vét nam ngồi đàn tấu dương cầm, góc quay thay đổi, vừa vặn có thể trông thấy góc cạnh rõ ràng bên cạnh, chính là Trần Thương
Ký Như Vân nhất thời sửng sốt:
- Wow, đây là tiểu Trần à? Thật rất đẹp trai nha, so với minh tinh còn đẹp trai hơn... Hơn nữa còn đàn dương cầm hay như thế
Ông Tần cũng trợn tròn mắt
Càng ngày càng khẳng định ý nghĩ của mình.
Tiểu tử này khẳng định có mưu đồ với con gái nhà mình đã lâu, cái này vừa nhìn chính là uy thế của một tổng giám đốc bá đạo trong gia tộc lớn...
Ngay sau đó, piano đàn tấu kết thúc, dàn nhạc đàn violon xuất hiện, Trần Thương tay nâng hoa tươi một gối quỳ xuống, bắt đầu cầu hôn.
Thổ lộ lãng mạn quả thực làm cho nước mắt Tần Duyệt sắp rơi xuống, ngay cả Ký Như Vân xem cũng là cảm xúc dâng trào
Khi viên kim cương hồng xuất hiện, bởi vì tia sáng đặc biệt, lại có một loại cảm giác xa hoa bức người, cực kỳ mỹ lệ
Hô hấp Ký Như Vân cũng dừng lại
Nhẫn kim cương thật xinh đẹp nha
Trần Thương cầm đeo lên cho Tần Duyệt, xung quanh khán giả đưa lên hoa tươi...
Hình ảnh cực kỳ đẹp
Trong lúc nhất thời, trong miệng Ký Như Vân không ngừng khen ngợi Trần Thương, tự nhiên không thể thiếu oán trách ông Tần.
- Ông xem nhà người ta đi, nhìn cách người ta cầu hôn... Lãng mạn bao nhiêu! Còn có biên tập video này... Cả đời cũng không thể quên được
- Ông xem lại mình đi, lúc ấy cưới cũng không cầu hôn... Tức chết tôi rồi rồi...
...
Ký Như Vân nhanh chóng lấy làm kỳ lạ, cảm khái nói:
- Giống như trên TV, đúng, Duyệt Duyệt, sao con lại mặc một thân áo quần áo thể thao vậy, cái này quá... Quá xuất diễn
Tần Duyệt cũng là vô cùng tức giận:
- Gia hỏa này không nói cho con, hại con xấu mặt
Ký Như Vân bỗng nhiên nói:
- Đúng rồi... Chiếc nhẫn kim cương kia?
Tần Duyệt từ túi áo móc ra cái hộp, lấy nhẫn kim cương ra:
- Mẹ nhìn, đây là một người bạn nước ngoài của Trần Thương cố ý đưa cho anh, tiếp đó tìm nhà thiết kế Tiffany thiết kế cho
Một phen, lập tức để Ký Như Vân sửng sốt một chút, cầm lấy điện thoại, lật ra lịch sử ghi chép, mở ra một trang web.
- Kim cương hồng 5.20 ca-ra bị nhà đầu tư đại ngạc Lenacus - Seaton dùng 520 vạn đô la đấu giá vào được tay
Bổ sung có cái ảnh chụp một viên kim cương hồng này
Cẩn thận vừa so sánh, giống nhau như đúc
Lần này, người một nhà trợn tròn mắt...
Tần Duyệt cũng không ngờ, Trần Thương lại tặng mình nhẫn kim cương đắt như vậy...
Trong lúc nhất thời, lại không biết làm thế nào.
Tần Duyệt sửng sốt một chút nói:
- Người bạn của Trần Thương kia... Hình như chính là Lenacus Seaton...
- Một người bạn khác, tên Trịnh Quốc Đàm, chính là người giàu nhất ở tỉnh An Dương chúng ta...
Ông Tần lập tức kinh ngạc
Lúc trước còn lo lắng, tiểu Trần không thể cho tiểu Tần nhà mình cuộc sống hạnh phúc, bây giờ suy nghĩ một chút, người ta chỉ cần bán cái nhẫn kim cương này có khi còn nhiều tiền hơn mình
Tiểu tử này cũng quá dọa người rồi
Chẳng lẽ mình đoán không lầm?
Trần Thương thật sự là giả heo ăn thịt hổ! ?
Một đêm này, ông Tần gia chắc chắn sẽ mất ngủ.
Dù sao, cái này cũng quá quý giá.
Thế nhưng, đây là tín vật đính ước đó
Coi như làm bảo vật gia truyền cũng có thể luôn nha...
Vị thổ hào này thật không thiếu tiền hả?
Một viên kim cương hồng lớn quý giá như thế tiện tay đi tặng người?
Mặc dù Tần Duyệt hơi thấp thỏm, nhưng càng nhiều hơn chính là vui vẻ, dù sao, cô cảm thầy mình trở thành công chúa bên trong truyện cổ tích, mà Trần Thương chính là bạch mã hoàng tử anh tuấn
Tần Duyệt đem sự tích quang vinh của Trần Thương thêm mắm thêm muối nói một phen, cái gì còn lợi hại hơn so với người sáng lập tổ chức chỉnh hình CIS đỉnh cấp trâu bò thế giới nhất, nói Trần Thương trên trời dưới đất là giỏi nhất
Dù sao từ bên trong miệng Tần tiểu liếm, quanh người Trần Thương tỏa ra một vầng hào quang.
Ký Như Vân ngồi nghe cảm giác như nghe được câu chuyện cổ xưa.
- Tiểu Trần cũng thật là lợi hại nha
- Ai... Ông Tần à ông Tần, ông xem Trần người ta đi, rồi nhìn lại mình đi, ông còn nói làm người không thể xem bề ngoài mà phải nhìn bên trong, vậy ông xem con người tiểu Trần kỹ đi, bề ngoài có khi ông còn không bằng một chút đâu...
- Ông nhìn người ta còn chơi được đàn dương cầm, bản đàn tấu thật tốt, đa tài đa nghệ, tài mạo song toàn, làm phẫu thuật còn giỏi, so về cái gì... Cũng lợi hại hết
- Ai... Người và người thật thua kém không biết bao nhiêu...
...
Tâm trạng Lão Tần thật vô cùng đắng
Tôi trêu ai ghẹo ai chứ?
Tại sao tôi phải gánh cái tội này?
Càng nghĩ, ông Tần càng cảm thấy tủi thân.
Có điều...
Tần Hiếu Uyên nghĩ lại, tiểu tử Trần Thương này cũng là con rể mình nha...
Nó có tiền đồ, không phải là mình có tiền đồ à?
Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên bỗng nhiên cũng vui vẻ lên.
Là con gái nhà ông lợi hại
Ông thật kiêu ngạo
Đúng... Không sai.
…
…
Mắt thấy khoảng cách thời gian tranh tài càng ngày càng gần, Trần Thương đối với yêu cầu của mình cũng càng ngày càng cao
Tần suất phẫu thuật ngoại khoa tim càng ngày càng nhiều
Bây giờ, Đào Mật chỉ cần là dính đến phẫu thuật mạch máu lớn, cơ bản sẽ gọi Trần Thương.
Ngay từ đầu là Đào Mật không ngừng dạy bảo Trần Thương, thế nhưng dần dần, “Ngộ tính” của Trần Thương khiến Đào Mật cảm thấy lực bất tòng tâm.
Nhìn thấy Trần Thương giảng gì biết đấy, Đào Mật không nhịn được thất vọng nhìn thoáng qua hai học sinh.
Hơi bất đắc dĩ
Tiền Lâm và Giáp đồng học càng bất đắc dĩ
Cái này... Ngày tháng tốt đẹp mới qua vài ngày?
Thế nhưng...
Không ngờ mấy ngày trôi qua sau đó, Đào Mật bỗng nhiên càng ngày càng tốt với họ
Ngay từ đầu hai người nơm nớp lo sợ cho là cơm tiễn biệt
Ăn khá là bi tráng
Uống cũng tương đối nhiều
Rót cho Đào Mật cũng không ít.
Uống nhiều rồi, lời nói cũng nhiều...
Hai người đang muốn nhổ nước bọt, không ngờ chủ nhiệm Đào lại dẫn đầu bắt đầu nhổ nước bọt
- Tiểu Tiền, tiểu Vương, trước đây tôi... Hiểu lầm các cậu
- Tiểu tử Trần Thương này, căn bản cũng không phải là người, tốc độ học này còn nhanh hơn tốc độ in, bây giờ tôi nhìn thấy thằng nhãi này đều muốn tránh xa thật xa, tổn thương tự tôn
- giờ tôi mới hiểu cảm giác của các cậu
- Tiểu tử này, khiến tôi kém chút hoài nghi nhân sinh
Một phen, nhất thời nói ra lời trong lòng của Tiền Lâm và Giáp đồng học, ba người ăn uống linh đình, thành thật với nhau, nước mũi nước mắt hàn huyên rất lâu.
Quan hệ thầy trò của ba người bởi vì một bữa cơm, mà bước thêm một bước dài.
Không sai, ngay từ đầu là Đào Mật dạy bảo Trần Thương làm phẫu thuật, sau đó, vị trí hai bên thay đổi.
Trần Thương bắt đầu chỉ lại Đào Mật
Điều này làm cho Đào Mật đau nhức đồng thời vui vẻ...
Tinh thần nhục thể đồng thời song tra tấn, trình độ cũng từng bước tăng lên, Đào Mật không ngờ, kỹ năng phẫu thuật trong đời mình lại có bước tiến ki đến tuổi năm mươi.
Từ nay về sau, cuộc sống Tiền Lâm và Đồng Học Giáp an ổn hơn rất nhiều, đã không còn tôi lừa ông gạt giữa tình cảm thầy trò nữa, chỉ có một loại đồng bệnh tương liên, tình nghĩa thầy trò suy bụng ta ra bụng người