Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 645 - Chương 646: Người Tôi Lo Lắng Không Phải Tiểu Trần Mà Là Họ

Khi bac si mo hack full
Chương 646: Người Tôi Lo Lắng Không Phải Tiểu Trần Mà Là Họ
 

Không nên xem thường giải thi đấu toàn quốc về kỹ năng phẫu thuật ngoại khoa tim này, bởi lĩnh vực đó ở ngoại khoa tim vô cùng có phân lượng, có thể trở thành quán quân thì con đường phát triển trên cơ bản khó ai sánh bằng.

Mà khoan nói tới nói quán quân, trong top mười thôi đều sẽ bị tất cả bệnh viện lớn trên cả nước tranh đoạt, thực quyền đãi ngộ ào ào chạy tới, một mảnh quang minh sáng lạn, tiền đồ phải nói là bất khả hạn lượng.

Đây cũng là sân khấu thi đấu của người trẻ tuổi

Tần Nhạc Minh nhìn mọi người, cười nói:

- Năm nay mọi người có đề xuất tài năng mới nào không?

Bởi vì người dự thi chắc chắn phải từ ba mươi lăm tuổi tròn trở xuống, vì thế thường xuyên xuất hiện một khuôn mặt mới, mỗi bệnh viện luôn đề cao lĩnh vực nổi tiếng của chính mình, cũng thường xuyên sẽ đưa vào một chút nhân tài xuất chúng.

Dù sao thì suy nghĩ một chút, nếu bệnh viện nhận được giải quán quân, phía sau vinh dự bệnh viện cũng được hưởng lây thôi.

Giống như Quách Vân Phi giành được quán quân, giới thiệu vắn tắt là như vậy

- Chúc mừng Quách Vân Phi, đến từ bệnh viện Tâm Huyết Quản tỉnh Đông Dương giành được quán quân

Trong tỉnh bây giờ lả sự có mặt của mỗi chủ nhiệm ngoại khoa tim của bệnh viện.

Hạ Cao Phong bỗng nhiên nói:

- Chủ nhiệm Mạnh của chúng ta quả không tệ, tôi cảm thấy là rất có sức cạnh tranh, có phải đã điều tổ một hay không?

Người ở xung quanh nghe thấy nhao nhao gật đầu.

Đối với Mạnh Hi, tất cả mọi người đã nghe thấy, năm ngoái kỳ thật có thể tham gia, nhưng mà sự tình vội vàng của Mạnh Hi cùng với Quốc Tự Nhiên nên không có mặt, đối với nàng, mọi người một phẩy một kiện cũng không có.

Tần Nhạc Minh cũng gật đầu:

- Ừ, tiểu Mạnh không tệ, tôi gặp qua mấy lần, cảm thấy ấn tượng ở sự trẻ tuổi, nếu như có thể đến giải thi đấu toàn quốc một chút thì thật là một chuyện tốt.

- Mọi người còn có đề xuất nào hay không?

Các chủ nhiệm đều có một chút tư tâm, đều muốn để cho thành viên ưu tú trong phòng ban của mình tiến vào giải thi đấu cả nước.

Nhưng trên hết họ cũng biết, cho dù là tiến cử vào giải thi đấu này, vạn nhất vòng một bị đùa nghịch thì sẽ mất mặt cỡ nào?

Vì lẽ đó mọi người đều khá thận trọng.

Lúc này, Đào Mật bỗng nhiên phát biểu:

- Bệnh viện chúng tôi có hậu bối không tệ, ví như Trần Thương, tuy không phải ngoại khoa tim, là khoa cấp cứu, nhưng cậu ta làm phẫu thuật mạch máu lớn cho ngoại khoa tim rất tốt, do đó tôi cảm thấy là nên trao cơ hội

Hạ Cao Phong gật đầu phụ họa:

- Đúng vậy, tiểu Trần nhìn là đã thấy bác sĩ có thiên phú tốt nhất, hiện tại chỉ mới hai mươi bảy tuổi, không gian phát triển rất lớn.

Tần Nhạc Minh nghe xong, nhất thời tò mò hỏi:

- Trần Thương? Có giới thiệu vắn tắt hay không?

Hoàn toàn chính xác, mọi người đang ngồi ở đây đối với cái tên Trần Thương thật sự hơi lạ lẫm cùng tò mò.

Dù sao tỉnh Đông Dương lớn như thế, những người ở ngoại khoa tim kia, phàm là có chút năng lực thì tất cả mọi người đều hiểu rõ, dù cho không hiểu, nhưng mà ai cũng biết qua người này.

Nhưng với Trần Thương, mọi người thật đúng là chưa nghe nói qua.

Đào Mật lắc đầu:

- Giới thiệu vắn tắt, tôi thì thấy tham khảo một chút là được, tiểu Trần tốt nghiệp khoa chính quy ở đại học Đông Dương Y Khoa, sau đó một mực công tác ở khoa cấp cứu tỉnh Nhị viện, nhưng mà... cũng rất có năng lực

Mọi người nghe thấy vậy, không thể nín được cười.

Không phải xem thường, chẳng qua là cảm thấy, Đào Mật quá mức thần bí, một người trẻ tuổi, có thể có bao nhiêu lợi hại cơ chứ?

Hai mươi bảy tuổi...

Nhiều năm như vậy đến xem tranh tài, đã thấy ai dưới ba mươi tuổi vào trong top ba?

Căn bản không có thể xảy ra.

Bởi vì kinh nghiệm lâm sàng căn bản là không đủ nga.

Lúc này, chủ nhiệm bệnh viện Nhân Dân cười nêu ý kiến:

- Tôi thấy Ninh Hạo Sâm ở khoa chúng tôi vẫn còn có cơ hội, năm ngoái ở tiểu tổ thi đấu do sớm đụng phải Quách Vân Phi nên mới thất bại trong trận chung kết, năm nay cậu ta đã ba mươi lăm tuổi, còn một năm cuối cùng, nếu cho cậu ta một cơ hội thì chắc hẳn năm nay sẽ phát triển thật lớn.

Chủ nhiệm ngoại khoa tim của Đông Đại Nhị Viện cũng bắt đầu phát biểu ý kiến của mình:

- Chúng tôi...

...

Cuối cùng bèn xác định, nhân tuyển cần bỏ phiếu.

Đào Mật và Hạ Cao Phong thở dài, cũng không còn cách nào.

Đề nghị thì đề nghị, nhưng... Cuối cùng vẫn phải là cho mọi người quyết định.

Cuối cùng xác định là Quách Vân Phi, Mạnh Hi, Ninh Hạo Sâm thuộc ba tổ riêng biệt.

Những người khác vẫn tiến hành rút thăm.

Đi ra từ văn phòng, Hạ Cao Phong thấy Đào Mật cảm xúc không tốt, nhịn không được khuyên bảo:

- Lão Đào, đừng lo lắng, tranh tài chung quy phải công bằng, nếu tiểu Trần có kỹ thuật, thì dù không đề cử cũng có thể tiến vào giải thi đấu toàn quốc

Lại nói, tiểu Trần còn trẻ, nhiều cơ hội như vậy, năm thứ nhất dự thi, người lợi hại vẫn là rất nhiều, chúng ta không thể mạo hiểm như vậy

Hơn nữa, tiểu Trần năm nay nói không chừng tại cuộc thi đấu ở tỉnh một tiếng hót lên làm kinh người, sang năm chẳng phải sẽ có cơ hội sao? Dù sao mọi người đối với cậu ta là không hiểu rõ

Đào Mật thở dài:

- Ai... Tôi không phải ý tứ này! Tôi là hơi lo lắng...

Hạ Cao Phong sững sờ:

- Lo lắng? Ý của anh là...

Đào Mật nói:

- Ai nha... Tôi lo lắng không phải tiểu Trần mà là lo lắng tiểu Trần, Mạnh Hi và Quách Vân Phi đã được phân đến tổ một sẽ trực tiếp đào thải hai người họ mất

- Dù sao... Người ta cũng không dễ dàng

Một câu thôi cũng đã có thể làm cho cả người Hạ Cao Phong ngây ngẩn...

Hoàn toàn chính xác, Đào Mật nhớ tới hình ảnh Trần Thương khâu mạch máu, thật sự là rất bội phục mà.

Sau khi nghe Đào Mật nói như vậy, đầu óc Hạ Cao Phong có hơi choáng váng...

Nhìn Đào Mật lại chuẩn bị đi về hướng vừa nãy, Hạ Cao Phong lập tức theo.

- Anh Đào, rốt cuộc anh có ý gì?

Đào Mật thở dài, ông thì có ý gì được chứ?

Chẳng qua ông chỉ đang hi vọng tỉnh Đông Dương sẽ có nhiều người lọt vào danh sách cuộc thi quốc gia....

Nhưng Trần Thương lại là nột nhân tố không ổn định.

Nếu là một tháng trước thì có lẽ Đào Mật sẽ không có cảm giác Trần Thương sai trái, cậu ta hoàn toàn có thể xem ra thi, đồng thời cũng coi cuộc thi đó là có hội để rèn luyện và học hỏi.

Nhưng hiện giờ... Ông lại có cảm giác Trần Thương giống một BOSS di động

Trong suốt hai ngày này, lúc nào ông cũng dẫn theo Trần Thương lúc đi làm phẫu thuật, cậu ta đã thực hiện đến bảy tám ca phẫu thuật động mạch chủ, cứ mỗi ca phẫu thuật qua đi là ông lại cảm thấy Trần Thương càng thêm tiến bộ....

Hơn nữa, càng quan sát tỉ mỉ, ông lại càng cảm thấy trình độ phẫu thuật của Trần Thương hết sức lợi hại.

Điều này đã khiến Đào Mật sinh ra một loại ảo giác với Trần Thương, ông ta luôn có cảm giác thằng nhãi này nằm trong một vị diện của cuốn tiểu thuyết nào đó...

Lỡ như Trần Thương gặp phải Quách Vân Phi trong giải đấu cấp tỉnh, anh sẽ trực tiếp đào thải người ta, như vậy sẽ khiến viện trưởng Tần Nhạc Minh khóc hết nước mắt.

Ai...

Thật đáng ghét mà...

Bình Luận (0)
Comment