Kiểm tra nồng độ thuốc trong máu rất nhanh. Không bao lâu sau, điện thoại được gọi tới, chuẩn đoán bệnh là do bị ngộ độc thuốc Paracetamol
Lần này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn chằm chằm Trần Thương.
Mẹ nó, cái này cũng được nữa à?
Bệnh này cũng có thể chẩn đoán ra được?
Người bệnh được đưa vào phòng lọc máu để lọc máu, tình trạng cũng không có gì quá nghiêm trọng.
Thế nhưng, bất luận là bác sĩ nội khoa tim mới vừa lên, hay thậm chí là Ngô Bằng ở khoa cấp cứu, đến tất cả mọi người ở xung quanh cũng đều đang trừng to hai mắt.
Ngay cả bác sĩ ở trong phòng lọc máu cũng không nhịn được mà kinh ngạc nói:
- Bệnh này cũng có thể kiểm tra đo lường ra được à, việc này cũng quá thần kỳ rồi
Không sai, tất cả mọi người ở đây đều đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn Trần Thương, làm cho anh cảm thấy có một chút ngượng ngùng...
Sau khi trở về, cả ba vị sĩ đều đang nhìn chằm chằm vào Trần Thương:
- Bác sĩ Trần à, đầu óc của cậu rốt cuộc là phát triển như thế nào vậy?
- Đúng vậy! Ngay cả tác dụng phụ của thuốc Paracetamol mà cậu cũng biết rõ ràng đến như vậy
- Cậu đã học thuộc tất cả các sách hướng dẫn sử dụng thuốc hả?
Trần Thương chỉ mỉm cười.
Mạnh Hi cũng vô cùng vui vẻ, cô nhìn Trần Thương mà khen ngợi:
- Rất giỏi đó nha! Tất cả mọi thứ đều đã học được hết rồi
Trần Thương bất đắc dĩ mà ngại ngùng nói:
- Do cô dạy tốt mà thôi
Lần này, Mạnh Hi cũng không phủ nhận lại. Ba bác sĩ đều đang cùng nhau giơ ngón tay giữa lên trước mặt hai người họ.
- Bác sĩ Trần à, lời nịnh nọt này thật sự rất quá phận nha
- Đúng rồi, không có đúng sự thật gì cả...
Mạnh Hi trừng mắt liếc mọi người một cái rồi mới nói:
- Làm sao hả, cậu ta lợi hại như thế thì không còn là học trò của tôi nữa à?
Mọi người đều bất đắc dĩ xấu hổ cười một tiếng:
- Đúng đúng đúng... Đều là do chủ nhiệm Mạnh lợi hại
【Đinh! Độ thiện cảm của Mạnh Hi + 10! 】
Trần Thương mỉm cười nhẹ nhàng, nhìn họ.
…
…
Trong phòng thẩm tách.
Người bệnh mờ mịt cất tiếng hỏi người đối diện:
- Bác sĩ ơi... Tình trạng của tôi thật sự nghiêm trọng như các bác sĩ đã nói hả?
Bác sĩ ở trong phòng lọc máu và bác sĩ của khoa cấp cứu cùng liếc nhìn nhau, không nhịn được mà mỉm cười với anh ta.
- Nghiêm trọng không?
- Phải nói là ngược lại thì mới đúng, thật ra thì cũng không có nghiêm trọng đến như vậy, nhưng mà, đáng sợ nhất chính là, thời gian lọc máu rất là chậm, cuối cùng sẽ gây ra tổn hại vĩnh viễn đến gan, đây là một điều vô cùng không cần thiết.
Sau khi người bệnh nghe thấy, thì nghĩ mà sợ, lắp bắp nói:
- Này... Chuyện này ai mà có thể biết được chứ? Uống thuốc cảm cúm nhiều năm như vậy hoá ra chỉ còn có một chút nữa là suýt hại chết chính bản thân mình rồi.
Ngô Bằng nhìn người bệnh rồi nói:
- Anh còn được tính là khá may mắn đó chứ, ít nhất cũng có thể lọc máu kịp thời.
- Rất nhiều người bệnh cũng không phải là bởi vì thiếu thốn phương pháp điều trị, mà là bởi vì thiếu một sự chẩn đoán bệnh kịp thời.
Bác sĩ phòng lọc máu nghe thấy thế thì nhẹ nhàng gật đầu đồng ý nói:
- Vô cùng chính xác, quả thật phương pháp điều trị lọc máu đối với loại ngộ độc thuốc cấp tính này thật sự là hiệu quả không hề tệ một chút nào cả, thế nhưng... Nhiều khi, người bệnh đợi được tới khi chẩn đoán bệnh thì cũng đã quá muộn rồi
- Vì lẽ đó, mà cậu thật sự là rất may mắn đấy
- Đến bây giờ tôi vẫn không biết làm như thế nào mà bác sĩ Trần phát hiện được tình trạng, ngộ độc thuốc Paracetamol này vậy? Loại tình huống như thế này bây giờ thật sự là rất ít khi gặp phải?
Bác sĩ phòng lọc máu ngưỡng mộ nói một tiếng;
- Bác sĩ Ngô à, bây giờ bác sĩ khoa cấp cứu của các anh đều lợi hại như vậy hả?
Sau khi Ngô Bằng nghe thấy thế, thì nhất thời đỏ mặt lên, không biết nên nói như thế nào cho đúng.
Nghĩ tới nghĩ lui, đành phải mở miệng nói:
- Ừm.... Bác sĩ Trần rất lợi hại.
Bác sĩ phòng lọc máu gật đầu nhẹ, hơi kinh ngạc nói:
- Này... Bác sĩ Trần này quả thực chính là một thiên tài, anh nói xem một bác sĩ khoa cấp cứu, lại có thể trộn dịch lọc phối hợp với loại dịch Paracetamol này, đây vẫn là lần đầu tiên mà tôi nhìn thấy
- Thành thật mà nói, nếu như không phải chủ nhiệm tự mình gọi điện thoại tới, tôi cũng còn không dám sử dụng nữa là, người này cũng quá lợi hại đi, hiệu quả cũng thực sự không tồi một chút nào cả, so với việc lọc máu đơn thuần bình thường thì lọc máu như thế này hiệu quả nhanh hơn không ít đấy
Ngô Bằng bất đắc dĩ cười nói:
- Cô còn không biết?
Bác sĩ phòng lọc máu sững sờ nhìn hắn, hỏi:
- Biết cái gì mới được?
Lúc này, một bác sĩ già khác nói:
- Lúc ấy, khi nhà máy hoá chất bên phía Tây thành phố xảy ra vấn đề, vì thế nhiệm vụ cấp cứu của bệnh viện chúng tôi cũng khá là nặng nề, thế nhưng dịch lọc máu căn bản là không có đủ, cô biết phải xử lý như thế nào hay không?
Bác sĩ nhỏ lắc đầu nói:
- Phải xử lý như thế nào?
Bác sĩ già bất đắc dĩ mà bật cười rồi mới nói:
- Thật ra, lúc ấy chủ nhiệm Vương và chủ nhiệm Trương đã đến nói chuyện với bên cung cấp thẩm tách, nhưng cũng không còn cách nào khác, cuối cùng bác sĩ Trần đã tới phòng lọc máu của chúng tôi, tự mình cung cấp dịch lọc máu, bây giờ cô đã biết rõ vì sao chủ nhiệm bảo cô yên tâm dùng dịch lọc máu của bác sĩ Trần chưa?
Lần này, vị bác sĩ đó đã hôn mê rồi
- Thật hay giả vậy?
Vị bác sĩ già bất đắc dĩ phải lắc đầu nói:
- Lúc ấy, Tiểu Ngô đã ở ngay chỗ đó, tận mắt thấy dáng vẻ của Trần Thương, cô hỏi cậu ta đi.
Ngô Bằng xúc động một lát rồi mới lên tiếng nói:
- Đúng vậy, đây tất cả đều sự thật, lúc ấy cô không nhìn thấy được cảnh tượng đó, lúc đó chủ nhiệm Vương suýt nữa khiến phó viện trưởng sợ đến phát khóc.
- Nhưng thành thật mà nói, chuyện lần đó cũng thực sự là vô cùng khẩn cấp, dịch lọc máu không đủ, thế nhưng người bệnh lại rất cần dịch lọc máu vì thế người bệnh cũng hết sức căng thẳng, lúc ấy chính bác sĩ Trần đã tự tay cung cấp dịch lọc máu cho chúng tôi.
Nghe mấy vị bác sĩ nói chuyện phiếm, người bệnh đều hơi kích động.
Tâm trạng ở bên trog cực kỳ hưng phấn.
Không ngờ chính bản thân mình phúc lớn mạng lớn, gặp được ngay bác sĩ Trần.
Lúc này, bác sĩ già ở trong phòng lọc máu nhìn người bệnh, mở miệng nói một câu:
- Này... Thật sự không biết nên nói cậu là may mắn hay là bất hạnh nữa
- Nói cậu không may đi... Uống thuốc cảm cúm lại uống đến rung tâm thất, suýt nữa là mất mạng rồi! Tôi làm bác sĩ phòng lọc máu nhiều năm như vậy, nhìn thấy loại thuốc Paracetamol này an toàn đến như thế nào vậy mà phải lọc máu thật sự không nhiều
- Thế nhưng... Nói cậu may mắn? Cậu lại vừa vặn gặp được bác sĩ Trần, cướp cậu từ ở trong tay của Tử thần về, để tôi nói thật với cậu, hôm nay nếu là chủ nhiệm Hạ Cao Phong Hạ ở đây, chắc chắn ông ta cũng không có thể tìm ra nguyên nhân chữa bệnh nhanh đến như vậy, bởi vì trong những năm gần đây, có quá ít các biểu hiện lâm sàng điển hình cho loại ngộ độc thuốc Paracetamol này.
Người bệnh xấu hổ cười một tiếng, công việc lọc máu chuẩn bị bắt đầu.