Mà bên này, trong văn phòng của ngoại khoa tim, Mạnh Hi không thể tưởng tượng nổi nhìn Trần Thương:
- Tiểu Trần, cậu... Còn biết tạo dịch lọc máu à?
Trần Thương hiển nhiên nhẹ nhàng gật đầu rồi nói:
- Rất khó hả?
Chẳng biết tại sao, sau khi ba bác sĩ và chủ nhiệm Mạnh nghe thấy câu nói này của Trần Thương, thì có một sự xúc động muốn đánh người.
Ngay cả người có tính khí tốt giống như Cô Mạnh cũng không nhịn được nắm chặt nắm đấm trong tay, gằn giọng nói:
- Không làm màu thì có thể chết hả?
Trần Thương cười xấu hổ nói:
- Không có, không có, trước đây tôi ở trong phòng lọc máu vừa vặn học qua mà thôi.
Cát Hoài thở dài, rồi mới lên tiếng nói:
- Tôi cũng đã từng ở trong phòng lọc máu? Tại sao tôi không có học được?
Bác sĩ hai bất đắc dĩ vỗ vai Cát Hoài, thở dài nói:
- Anh Cát à, cậu mà đòi so với bác sĩ Trần à, cậu... Không cảm thấy tự rước lấy nhục vào người hay sao? Cậu nhìn tôi, tôi không nói lời nào, tôi chỉ lẳng lặng nhìn anh ta làm màu là được rồi.
Công việc y tế không giống với những công việc khác.
Có đôi khi miêu tả bác sĩ giống như những người lính và chiến sĩ rất sinh động.
Một số bác sĩ có thể làm vua ở trong binh lính, thông thạo mọi thứ như đột kích, điều tra, chiến thuật, bắn súng... Thì khẳng định trời sinh chính là lính đặc chủng.
Có khả năng đi thẳng đến bản đồ quân sự đảo Hoàng Long.
Loại mạnh mẽ như thế này, rất dễ dàng để nhận được sự tôn trọng từ người khác.
Cát Hoài chưa từ bỏ ý định, anh cười giễu một tiếng rồi nói:
- Thôi đi, tôi với các cậu có thể giống nhau được hay sao? Cũng là cá ướp muối, tôi cũng muốn làm một con cá ướp muối có ước mơ, tiểu Trần, cậu nói cho chúng tôi một chút thôi, có bí mật gì thế? Hoặc là có tài năng gì, phải làm như thế nào thì mới có thể trở nên ưu tú giống như cậu được?
Trần Thương bất đắc dĩ thở dài, thực sự không biết nên nói như thế nào cho đúng.
Thế nhưng khi anh nhìn thấy gương mặt tràn đầy sự mong đợi kia của Cát Hoài, thì phải thở dài mà nói:
- Cái này... Có lẽ là do tài năng đi
Nói xong, Trần Thương quay người lại, đi về phía phòng phẫu thuật.
Lưu lại ba bác sĩ đang thất thần.
Bác sĩ ba nhìn thoáng qua Cát Hoài rồi nói:
- Tại sao cậu lại chắc chắn phải cho anh ta cơ hội làm màu chứ? Không nói thì cậu sẽ chết à...
Cát Hoài:...
...
...
Gần đây, Đông Đại Nhất Viện trên cơ bản đã chuyển những người bệnh này đưa cho Mạnh Hi để giúp Mạnh Hi mau chóng thích nghi và làm quen được với việc phẫu thuật mạch máu lớn.
Mà vào buổi tối có ba ca phẫu thuật chính là một ví dụ.
Lần này cả ba bác sĩ đều tới, cùng với Mạnh Hi và Trần Thương cùng làm phẫu thuật.
Trước làm phẫu thuật, sau đó thảo luận.
Không thể không nói, thật sự là mỗi người đều có một điểm xuất sắc riêng.
Ba thợ giày thối này sẽ phải đấu với Gia Cát Lượng, huống chi là ba tiến sĩ?
Lần thảo luận này, làm cho bầu không khí trở nên náo nhiệt.
Bận trước bận sau tới tận đêm khuya, khoảng mười một giờ tối rốt cuộc mới hết bận.
Khả năng phát triển của Mạnh Hi rất lớn, Trần Thương cũng đang không ngừng thích ứng và làm quen với những hiểu biết tâm đắc lấy được từ bên trong giải thi đấu của tỉnh.
Cuối cùng hai người đưa cho Trần Thương cũng đều là【 phẫu thuật chữa trị tổn thương tĩnh mạch chủ dưới 】.
Đến mức trong số bảy ca phẫu thuật được phân loại gồm có phẫu thuật lồng ngực và phẫu thuật mạch máu lớn trong trận tranh tài hiện tại, Trần Thương đã nắm giữ bốn ca phẫu thuật cấp hoàn mỹ, còn lại đều là cấp bậc đại sư.
【 Thuật chữa trị tổn thương động mạch chủ lên 】, 【 Thuật chữa trị tổn thương động mạch chủ xuống】, 【 Thuật chữa trị tổn thương tĩnh mạch chủ dưới 】, 【 thuật chữa trị tổn thương động mạch vô danh 】.
Xem ra ở khi hiện tại, khả năng chiến thắng của chính bản thân anh thật sự là rất lớn, nhưng mà bây giờ có lẽ còn thiếu một chút khả năng châu u.
…
…
Sau khi kết thúc ca phẫu thuật, cô Mạnh chủ động đưa mấy người Cát Hoài và Trần Thương trở về nhà.
Ngồi ở trên xe, Trần Thương dường như có điều cần phải suy nghĩ, anh phát hiện mình có thể mở thanh kỹ năng của chủ nhiệm Mạnh ra.
Điều này làm cho Trần Thương bắt đầu cảm thấy vui vẻ.
Anh cảm thấy vô cùng thú vị khi có thể nhìn lén quyền riêng tư của cô Mạnh
Đáng tiếc là... Bản thân chỉ có thể nhìn thấy có mỗi kỹ năng phẫu thuật mà thôi.
Tại sao không thể thấy được một số điều đặc biệt khác nhỉ?
Bất đắc dĩ
Nhưng mà...
Trần Thương nghĩ lại
Đúng rồi
Bây giờ bản thân anh hoàn toàn có thể thực hiện những cải tiến có mục tiêu rồi, anh nhìn thử đẳng cấp phẫu thuật này của chủ nhiệm Mạnh một chút xem rốt cuộc là như thế nào, từ đó anh có thể cải thiện những mục tiêu đã đặt ra, nhằm để bù đắp vào những thiếu sót đó của bản thân mình.
Sau khi nhìn được một hồi lâu, Trần Thương khẽ gật đầu, không sao cả, trong bảy loại phẫu thuật này, thì chủ nhiệm Mạnh đã có hai cái đạt cấp chuẩn hoàn mỹ, còn những cái khác đều đang ở cấp đại sư.
Như vậy, trình độ... Là vô cùng khả quan.
Khẳng định không thể nào chỉ đứng thứ hai cả nước được.
Nhưng... Làm như thế nào thì mới có thể cải thiện mục tiêu được?
Trần Thương ấn mạnh vào một trong những kỹ năng đó của cô Mạnh:
【Thuật chữa trị tổn thương động mạch chủ lên: Cấp đại sư; đặc hiệu: 1, khâu lại nhanh chóng; 2, khâu lại tinh vi; 】
Sau khi liên tiếp xem hai ba cái, thì Trần Thương khẽ nhíu mày.
Mà Cát Hoài đang ngồi ở chỗ phía sau thì đang xem Trần Thương nhìn chằm chằm vào người Mạnh Hi, nhất thời liền hơi ghen ghét, mở miệng nói:
- Tiểu Trần, cậu nhìn chằm chằm vào chủ nhiệm Mạnh làm cái gì? Quấy rầy người ta đang lái xe
Mạnh Hi cũng vô cùng tò mò liếc nhìn Trần Thương rồi cất tiếng hỏi:
- Đúng, cậu nhìn tôi làm cái gì? Trên mặt tôi có dính cái gì à?
Trần Thương lắc đầu rồi mới nói:
- Không có gì đâu, tôi đang suy nghĩ cô sẽ cải thiện kỹ năng phẫu thuật của chính mình như thế nào đây
Chỉ có một câu liền để Cát Hoài thầm mắng trong lòng một tiếng: Cái này cũng quá giả tạo rồi? Để ý Cô Mạnh của chúng tôi thì cứ việc nói thẳng... Cần gì mà phải lấy cớ vụng về như thế chứ
Mạnh Hi cũng liếc nhìn Trần Thương một cái, lời nói dạy dỗ đầy thấm thía:
- Tiểu Trần, tôi phải nói với cậu cái này một chút, cậu như thế này quả thật là không đúng, nếu cậu ưa thích Cô Mạnh thì cứ việc nói thẳng, không cần quanh co lòng vòng như thế làm gì, lại nói... Tôi là thầy của cậu! Nghe lời của tôi, đừng có suy nghĩ gì cả! Huống chi... Cậu cũng đã có người yêu rồi, dáng vẻ này thật sự không tốt đâu.
Sau khi Cát Hoài nghe xong, tâm lý hơi vui vẻ, nói:
- Đúng vậy! Tiểu Trần à, làm đàn ông thì phải có giới hạn cuối cùng, thay đổi thất thường cũng không phải tốt đâu
Trần Thương bất đắc dĩ trợn trắng mắt, trực tiếp nói:
- Không phải, Cô Mạnh, tôi là thật sự nghiêm túc
Mạnh Hi thở dài rồi cất tiếng nói:
- Cậu quá nhỏ, chúng ta không thích hợp với nhau đâu...
Trần Thương nhất thời im lặng:
- Cô Mạnh, tôi thật sự đang nói về kỹ năng phẫu thuật của cô, tôi luôn cảm thấy kỹ năng của cô còn có chỗ chưa đủ.
- Cô Mạnh à, như thế này đi, video phẫu thuật của tôi, cô lấy về xem đi, sau khi lấy về thì nhìn kỹ một chút, không nên nhìn vào chỉ khâu phẫu thuật, nếu cô muốn nhìn thì hãy nhìn chi tiết kỹ một chút đi, ví dụ như tôi dùng chỉ khâu lại...
- Tôi cảm thấy ở phương diện này cô còn tồn tại một số khuyết điểm
- Còn có ở... xử lý, cô phải nghiêm túc suy nghĩ cẩn thận.