Mọi người bên ngoài thấy thấy màn hình lớn sáng
Đột nhiên sôi trào.
- Mau nhìn, số điểm của Trần Thương cuối cùng cũng có rồi
- Bao nhiêu điểm?
Chỉ thấy mọi người kinh ngạc một chút
Đột nhiên mê mẩn
- 100 điểm
- Tôi... Con mẹ nó? Cái này cũng quá điên cuồng rồi?
- Đúng vậy! 100 điểm... Đây cũng quá trâu bò, hạng nhất, hạng nhất tuyệt đối
Tất cả mọi người nhìn một màn này, hơi sững sờ.
Không chỉ là người xem.
Phía dưới mỗi một thí sinh dự thi cũng ồ lên.
Dù sao số điểm này xuất hiện ở cuộc thi tỉnh thì có thể tha thứ, nhưng đây lại xuất hiện ở cuộc thi cả nước
Tất cả mọi người đều không thể tưởng tượng nổi nhìn số điểm
Sau đó rối rít quay đầu
Nhìn chằm chằm Quách Vân Phi ngồi ở vị trí của Trần Thương
Mặt lộ ra kinh hoàng.
- Hít... Tóc như thế! Không trách được lại giỏi như vậy
- Thật là lợi hại
- Anh ta được 100 điểm
- Ai, cuối cùng phát hiện tôi và anh ta chênh lệch quá lớn...
Người tóc rậm rạp nào đó thở dài.
- Anh ta trọc... Quả nhiên cũng giỏi
...
Quách Vân Phi cũng mê man
Trần Thương được 100 điểm.
Nhưng mà, anh ta đã câm một châm dự phòng, dù sao cuộc so tài tỉnh Trần Thương đều là 100 điểm, điều này cũng có thể chấp nhận.
Điều duy nhất anh ta tò mò là, tại sao các người lại nhìn tôi
Quách Vân Phi phát hiện, tất cả mọi người đều nhìn anh ta lộ ra vẻ mặt kinh hoàng và khiếp sợ, dường như nhìn thấy Trần Thương vậy...
Mọi người phát hiện, Quách Vân Phi phù hợp với phong độ của người giỏi hơn.
Mà Trần Thương ở nơi nào đó mặt cũng đầy ngạc nhiên mừng rỡ
Tôi... con mẹ nó
Thoải mái chết đi được
[Đinh! PK anh đạt được hạng nhất, đạt được rơi xuống PK 99 túi thưởng!]
Trần Thương mê man
Thưởng phong phú như vậy?
Trần Thương vui vẻ nhận
Vội vàng mở ra
Phát hiện có thể mở ra toàn bộ
Thoải mái
Đinh chúc mừng anh, đạt được: Kinh nghiệm + 1000, kinh nghiệm + 2000... Đạt được một quyển sách kỹ năng cấp bốn, đạt được...
Sau khi 99 âm thanh kết thúc.
Trần Thương sững sốt một chút.
Số lượng nhiều, nhưng mà chất lượng thật thấp...
Quả nhiên lợi nhiều không có hàng tốt, tổng kết phần thưởng một chút:
Cấp bậc thăng 1 cấp; nhận được một quyển sách kỹ năng cấp bốn; nhận được + 3 điểm kỹ năng; nhận được sách giám định + 5;
Còn được còn được
Đinh! Chúc mừng cấp bậc của anh tăng lên tới cấp 40, đến trình độ bác sĩ chủ trị, mở phẫu thuật cấp bốn, mở nghề thứ ba
Trần Thương kinh ngạc
Trần Thương mình cuối cùng... Đã có thể học được phẫu thật cấp bốn?
Cuộc sống phát đạt cuối cùng đã tới à?
Nghề thứ ba thì phải mở ra
Phẫu thuật cấp bốn cũng đã nắm giữ
Tôi... Trần Thương không trọc cũng mạnh như thường
…
…
Khi mở ra nhìn 99 cái bao lì xì kia, Trần Thương như tìm được loại cảm giác lúc mình đến trường, trông thấy thổ hào cùng phòng túc xá chơi game mười liên rút
Đúng, chính là cái tư thế kia, chính là loại khí thế bức người đó
Rất thoải mái
Nghĩ chỗ nào, anh cố ý đi điều chỉnh tư thế mình một chút, trông càng giống một vị thổ hào, luôn tùy ý như vậy ưu nhã như vậy, trong lúc phất tay làm việc tựa như còn vương theo cảm giác hờ hững không quan tâm.
Rút được thứ gì tạm thời không nói, quan trọng là cái loại cảm giác mở thưởng quá nhiều đến mức tay bị chuột rút luôn ấy, thực tế là quá tuyệt
Loại cảm giác vui vẻ và thoải mái này
Là 99 lần
Có điều ban thưởng cũng coi như hài lòng.
Khi then chốt thăng lên một cấp, đây đối với Trần Thương đến nói, là một chuyện tốt.
Cấp 40.
Trần Thương tiện tay mở ra một sách kỹ năng cấp bốn mà mình vừa mới nhận được, lập tức sắc mặt vui mừng.
Thật sự muốn cầm cái gối đi ngủ ngay bây giờ.
Sau khi nhấp vào, lập tức ánh sáng màu tím hiện lên, lúc này vang lên âm thanh nhắc nhở:
【 Đinh! Chúc mừng anh nhận được phẫu thuật ngoại khoa tim cấp bốn: Thuật khâu thông liên thất rạn nứt! Cấp đại sư. 】
Y?
Có thể
Hai ngày trước vừa nhận được phẫu thuật về tim, hôm nay đã được kỹ năng liên quan: Thuật khâu thông liên thất rạn nứt
Hai kỹ năng này thật ra đều là phẫu thuật khi tim bị thương tích, thuộc về kỹ năng trong cấp cứu
So với phẫu thuật những động mạch chủ rạn nứt băng huyết gì kia còn phức tạp hơn nhiều, bởi vì khi những cái mạch máu lớn tổn kia thương, ít nhất trái tim không bị vấn đề gì
Thế nhưng... Hai phẫu thuật này, thậm chí có thể trực tiếp lấy mạng.
Mấy loại bệnh này, thời xưa trên cơ bản hẳn là phải chết.
Cái này không khỏi không cảm khái một tiếng y học quá phát triển.
【 Thẻ giám định, nhắc nhở: Sau khi dùng có thể giám định thuộc tính bệnh tật và chủng loại của người bệnh, nhận được kết quả và các dấu hiệu kiểm tra cặn kẽ. 】
Trần Thương vui mừng
Đây chuẩn là thần khí làm màu rồi.
Đáng tiếc số lượng có hạn.
Đến phần chuyển chức, Trần Thương không nóng vội, dù sao... Lỡ như hệ thống mở ra những nghề nghiệp như pháp sư, chiến sĩ, thánh đấu sĩ, Iron Man, tu tiên giả gì, chính mình cũng có thể giữ lại một khả năng nhỏ nhoi.
Mạnh Hi không thể tưởng tượng nổi nhìn Trần Thương:
- Tiểu Trần, cậu nói chuyện với giáo sư của mình xem, đây có phải gian lận không?
Trần Thương đối với khả năng tưởng tượng của cô Mạnh chỉ có thể liếc mắt, gật gù vui thích thở dài.
Lời nói thấm thía nhìn Mạnh Hi:
- Cô Mạnh, sao cô có thể mỗi ngày đều tồn tại những ý nghĩ đầu cơ trục lợi này? Tôi ngày thường dạy bảo cô làm sao, phải chân thật đề cao khả năng nghiệp vụ của mình, không cần lòng mang may mắn
- Cô xem một chút thành tích của mình, mới 91 điểm... Ai! Tôi đều không hề muốn ra ngoài nói với người khác, bảo cô là giáo sư của mình nữa! Cô Mạnh, khi cô ra ngoài nói tôi là học sinh mình, không cảm thấy đỏ mặt hả? Quá mất mặt, tôi ngày thường dạy cô thể nào? Bảo cô phải...
Mạnh Hi sững sờ, lập tức tức giận nhìn Trần Thương:
- Anh còn dám ghét bỏ giáo viên của mình xấu? Câu nói kia nói như thế nào? Con không chê mẹ xấu chó không chê nhà nghèo, không ngờ cậu lại xem thường giáo viên của mình? Nghiệt đồ này
Một câu, làm cho Trần Thương không phản bác được
Hình như thật đúng là có như vậy một tia đạo lý
Trần Thương cảm giác có phải mình nói quá hại người hay không, đến mức thương tổn tới trái tim giáo sư Mạnh, thế là khụ khụ một tiếng:
- Cô Mạnh, tôi là... Quan tâm cô nha, không tức giận nha
Mạnh Hi tùy ý cười một tiếng, hai tay ôm trước ngực, càng chèn ép
Nhìn Quách Vân Phi bên cạnh đang định quay đầu đi chỗ khác
Mạnh Hi thản nhiên nói:
- Tức giận, đương nhiên sẽ không, chút chuyện này còn chưa xứng trở thành u tuyến sữa của Mạnh mỗ nhân ta
Trần Thương sững sờ, lập tức trợn mắt hốc mồm
Mà Quách Vân Phi cũng trợn tròn mắt.
Trần Thương phát hiện, anh thực tế đánh giá thấp phòng ngự của cô Mạnh.
Cô nào có dễ dàng thương tâm như vậy?
Ngẫm lại cũng thế, trái tim bên ngoài có một tầng phòng ngự dày như vậy, lực công kích không đủ... Muốn thương tổn đến trái tim cũng khó khăn
Trần Thương cúi đầu nhìn thoáng qua, thở dài, đột nhiên cảm giác được, nếu như người bệnh ngoại khoa vú đều là cỡ như cô Mạnh này, hình như cũng không phải chán ghét như vậy.
Mạnh Hi không phục, áo da càng ngày càng phình lên, miết miệng:
- Cậu phẫu thuật là ai dạy? Còn không phải tôi à! Lại nói... Chúng ta là thầy trò với nhau, làm sao phải tính toán ba cái điểm trung bình chứ! Cậu xem... điểm trung bình chúng ta cao mà