Sau khi Trần Thương nghe xong, anh chỉ biết im lặng.
Từ trước tới nay, anh cũng chỉ mới gặp Boss cấp Vương được có hai lần mà thôi
Trần Thương thở dài một tiếng
Anh có một loại dự cảm không lành. Nói không chừng, ngày mô phỏng thi đấu thực tế ngày mai, anh chắc chắn sẽ gặp phải Boss lớn
Nghĩ tới đây, áp lực của Trần Thương lại nặng như núi.
Buổi tối, anh chắc chắn phải học bù cho thật tốt. Anh còn phải đổi những thứ có thể đổi từ cây kỹ năng của Cô Mạnh, để chuẩn bị sẵn sàng cho ngày mai.
Quách Vân Phi nhìn Trần Thương vô cùng căng thẳng, bỗng nhiên nói:
- Trần Thương à, cậu rất căng thẳng hả?
Trần Thương im lặng không trả lời anh ta. Một Boss lớn đang treo ở trên đầu của anh, nếu nói không căng thẳng chính là giả.
Rất nhanh sau đó, người chủ trì lập tức công bố danh sách lên cấp
Ba người ở tỉnh Đông Dương không có bất kỳ loại tổn thương gì ở trong trận chiến
Đây là một tin tức rất tốt.
Nhưng mà, còn chưa đi tới trận chung kết, tin tức này cũng vô dụng mà thôi.
Đào thải sớm một chút hay đào thải muộn một chút, thật ra cũng không có khác biệt gì quá lớn.
Dù gì thì đến trận chung kết mới có thể lên ti vi...
Ngay sau đó, người chủ trì lập tức thông báo rằng nhân viên đã làm xáo trộn việc rút thăm tăng cấp của thí sinh
Vì vậy, lần này không phải dựa vào điểm tích lũy để tăng cấp.
Mà là PK thực sự, người nào thắng, người đó mới có thể tăng cấp
Vậy mới nói, rút thăm mới là biện pháp ổn thỏa nhất nga.
Nhưng mà, tất cả mọi người đều vô cùng kiêng kỵ mà nhìn Trần Thương và Mạnh Hi. Trên thực tế, tổ A và tổ D đang rơi vào trạng thái rất nguy hiểm đi.
Tổ B có Tư Không
Tổ C có Đinh Vũ
Áp lực của ngày tranh tài hôm nay quả thật rất lớn nha.
Mọi người nhao nhao cầu nguyện để không gặp phải những người như thế này.
Ngay sau đó, dưới sự hướng dẫn của người chủ trì, mọi người đều tiến lên hoàn tất việc rút thăm và đăng ký.
Sau khi nghỉ ngơi 10 phút, lập tức bắt đầu tổ thi đấu trận chung kết cuối cùng.
Nhưng mà, mọi người đều hiểu ra được một chuyện. Hai mươi người đi được đến bước này, đều đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Nếu đã có thể đi được đến nơi này, thực lực của mọi người đều mạnh như nhau mà thôi.
Nhưng mà, người mạnh nhất ở đây lại chính là Trần Thương. Mỗi lần tranh tài, anh đều đạt 100 điểm đó
Đây quả thực là một con quái vật.
Từng tổ lần lượt tiến vào phòng thi, trận tranh tài chính thức bắt đầu
Đối với bài thi viết này, mọi người đều vô cùng chờ mong. Bởi vì chuyện này có nghĩa là tất cả mọi người đều sẽ dùng hết toàn lực của mình để PK, bằng không, chắc chắn sẽ bị đào thải.
Áp lực của mọi người đều lớn hơn trước rất nhiều.
Khi danh sách từng tổ PK xuất hiện trên màn hình lớn.
Mọi người đều sững sờ
Bành Lộ của tổ A gặp phải Trần Thương
Giờ khắc này, những người khác đều nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Đàn chị Bành Lộ đang gặp nguy hiểm.
Sau khi, người chủ trì xem hết một lượt danh sách, ông nhanh chóng nói:
- Có lẽ, trận PK giữa Bành Lộ và Trần Thương chính là trận tranh tài đứng đầu rồi có phải không?
Lý Văn Bân nhẹ nhàng gật đầu rồi mới mở miệng nói:
- Đúng vậy, mạnh quyết đấu với mạnh. Trận tranh tài dĩ nhiên sẽ vô cùng đặc sắc rồi.
Người chủ trì nhìn Hùng Khang Dụ, bất đắc dĩ bật cười nói:
- Chủ nhiệm Hùng à, anh cảm thấy ai có thể chiến thắng được trong trận đấu này?
Hùng Khang Dụ mỉm cười rồi nói:
- Tôi cảm thấy Trần Thương chắc chắn sẽ thắng
Mọi người nhao nhao thở dài.
Đàn chị Bành Lộ đáng yêu và nhiều thịt chuẩn bị bị tiêu diệt bởi Đại Ma Vương Trần Thương rồi.
Dương Quảng Đông không phủ nhận nói:
- Thật ra cũng không phải là Bành Lộ không có cơ hội. Chỉ là mỗi người đều có một phương diện am hiểu riêng, cho nên, chúng tôi sẽ rửa mắt mà đợi xem kết quả.
Lúc này, bên trong văn phòng hậu trường.
Ngô Đồng Phủ nhìn danh sách tranh tài, bỗng nhiên mỉm cười, xem ra Bành Lộ gặp nguy hiểm rồi đây.
Trận chung kết cũng không vào được.
Bành Lộ là học sinh của anh, cô đi theo anh từ Hiệp Hòa đến trung tâm cấp cứu. Đây là một cô gái cực kỳ đáng yêu, thậm chí Ngô Đồng Phủ còn coi cô như con gái của mình.
Bành Lộ là một cô gái thích khóc, thích ăn đồ ăn vặt nhưng cũng cực kỳ cứng rắn. Nhưng mà, trong nháy mắt cô đã 35 tuổi rồi, cô còn là một người mẹ của hai đứa bé.
Sau khi Trần Thương tiến vào phòng thi, anh cúi đầu chào giám khảo.
Vu Chí Cường cũng sững sốt khi nhìn thấy Trần Thương. Rốt cuộc ông cũng gặp được anh ta rồi.
Chàng trai trẻ liên tục hai lần đạt điểm tối đa.
Tranh tài bắt đầu
Trần Thương nhìn ca phẫu thuật, khẽ nhíu mày.
Đây là một ca phẫu thuật khá hiếm lạ.
Xương quai xanh bị gãy đâm xuyên xuống động tĩnh mạch.
Loại phẫu thuật lâm sàng này hiện tại rất hiếm thấy, bởi vì ô tô luôn có túi khí bảo vệ an toàn, có thể tiến hành bảo hộ đầu xương quai xanh, dẫn đến loại tổn thương trên càng ngày càng ít xuất hiện.
Phẫu thuật sẽ có hệ số nguy hiểm cực kỳ cao, một khi xác lập xong sẽ lập tức chữa trị cùng phẫu thuật.
Trần Thương nhanh chóng bắt đầu thao tác.
Đây là mô phỏng phẫu thuật, những việc như mở ngực đóng ngực đều không cần làm, thứ nhất sẽ tiết kiệm không ít thời gian.
Đương nhiên, cũng tiết kiệm tiền
Dù sao mô hình người dùng trong mô phỏng cũng không rẻ, nếu như chỉ đơn thuần là chữa trị mạch máu thì cũng thuận tiện hơn.
Tiếp theo, mô hình người khởi động một cách máy móc, “máu” theo đó liên tục trào ra.
Mặc cho máy theo dõi tích tích vang lên không ngừng, Trần Thương vẫn giữ thái độ không chút hoang mang.
Bởi vì phía trước là đòn tổn thương cần chữa trị nằm ở bên phải động mạch dưới, tức là có rất nhiều chuyện so với phẫu thuật còn quan trọng hơn
Vị trí này tương đối đặc biệt, bởi nơi ấy có rất nhiều dây thần kinh, còn có cả khí quản và thực quản.
Vì vậy ca phẫu thuật cần phải tránh luống cuống tay chân, không nên gấp gáp cầm máu sẽ dẫn tới tổn thương thần kinh phế vị và dây thần kinh thanh quản quặt ngược gần đó, tạo thành rất nhiều di chứng nghiêm trọng sau này
Trần Thương đứng ở bên phải động mạch vô danh phân nhánh, thận trọng tách rời ra, làm lộ ra động mạch dưới đòn phải
Sau đó anh lại bắt đầu cẩn thận mở ra thần kinh phế vị và dây thần kinh thanh quản quặt ngược gần đó, trong suốt quá trình, Trần Thương đều không dùng kẹp cầm máu, bởi vì những dụng cụ kia rất dễ làm tổn thương dây thần kinh.
Anh chỉ đơn giản dùng ngón tay để ấn (Shiatsu) nhằm khống chế chảy máu.
Cuối cùng khi đến chỗ thủng gần phân li ở xa mạch máu mới đóng kẹp ngăn trở, bắt đầu nghiêm túc tiến hành làm sạch vết thương ở mạch máu
Vu Chí Cường chẳng biết tại sao từ khi Trần Thương tiến lên, ông không thấy cậu ta có một tia căng thẳng nào.
Hơn nữa, khi phẫu thuật cũng biểu hiện không nhanh không chậm, không một chút hoang mang…
Loại khí độ này tương ứng với cái gì?
Vu Chí Cường vắt hết óc, bỗng nhiên hiểu được, phẫu thuật tương tự như viện sĩ Ngô, trong lòng có một loại cảm giác tản bộ nhàn nhã.
Hình như mọi thứ tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
Thế nhưng
Lúc này, Trần Thương đang đứng đối diện trợ thủ không ngừng đổ mồ hôi trên đầu.
Bởi vì loại cảm giác ấy không chỉ mình Vu Chí Cường cảm thấy được, mà bác sĩ phụ trợ kia cũng là mang theo cảm giác của một đại lão trở thủ.
Loại cảm giác áp lực như núi
Căng thẳng phía sau lưng bất đắc dĩ đổ mồ hôi.
Vu Chí Cường thấy thế, nhất thời nhìn thoáng qua bạn của mình, cũng chính là phó giám khảo, chỉ thấy lông mày anh ta nhíu chặt, hình như… có chung cảm giác với viện trưởng kiểm tra phòng.
Vô cùng… Kỳ diệu.
Mấu chốt là lúc nhìn Trần Thương phẫu thuật, hai người bỗng thấy chính mình không giống như giám khảo, ngược lại giống học sinh đang nhìn chủ nhiệm phẫu thuật để học tập hơn.