Như lại nhớ tới trước đây vừa mới vào bệnh viện, chủ nhiệm mang theo họ đi làm phẫu thuật tràng cảnh.
Không sai
Chính là loại cảm giác này.
Trước mắt họ, Trần Thương giơ tay nhấc chân, mỗi một động tác đều rất cao thâm, cho dù chỉ là một động tác cầm kim cũng cảm thấy rất lợi hại.
Hai người nhất thời kinh hãi bèn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đối phương họ có thể thấy được sự sợ hãi.
Đây là có chuyện gì?
Loại cảm giác này đã bao lâu chưa từng xuất hiện rồi?
Thế này có phải hơi quá hay không?
Vu Chí Cường là xuất thân từ học viện, thế hệ họ xuất thân từ học viện phái trở lên nhưng thầy giáo lại không phải đến từ học viện phái, dù sao khi đó kì thi đại học vừa vặn được khôi phục không bao lâu.
Anh lúc ấy đã đường đường chính chính thấy quá nhiều đại lão xuất thân
Những đại lão đó trải qua vô số ca phẫu thuật thực tiễn, sau rồi vẫn tẩy đi duyên hoa, từ rườm rà thành cảm giác đơn giản.
Trên người họ có một loại khí chất, chính là như vậy, một loại khí chất tùy ý cùng tự tin, cực kỳ mê người
Thế nhưng là… Ở niên đại này, loại người như thế càng ngày càng ít, bởi vì không có nhiều cơ hội lâm sàng.
Nói trắng ra, bác sĩ ngoại khoa muốn tỏ ra lợi hại, phải làm sao?
Chắc chắn muốn kinh lịch qua vô số phẫu thuật
Trải qua không ngừng thất bại
Thời đại này, anh còn dám thất bại à?
Vài phút đâm chết anh luôn
Thế nhưng, anh lại hết lần này tới lần khác tìm thấy cảm giác đó trên người Trần Thương
Đáng sợ
Cái này cực kỳ không thích hợp, Trần Thương mới bao nhiêu tuổi, làm sao có thể có nhiều kinh nghiệm phẫu thuật lâm sàng như vậy cơ chứ?
…
…
Lúc này, bên ngoài sân khấu, trên màn hình lớn cũng đang chiếu ca phẫu thuật của Trần Thương
Dù sao hôm nay cũng là áp trục, nhân khí của tuyển thủ Bành Lộ cùng thực lực hắc mã Trần Ma Vương.
Lý Văn Bân nhìn phẫu thuật, bèn nói:
- Sao tôi có cảm giác, ca phẫu thuật của Trần Thương hơi lạ? So với cái vừa rồi đúng là một trời một vực
Không chỉ có Lý Văn Bân mà ngay cả Dương Quảng Đông và Hùng Khang Dụ cũng đồng tình gật đầu.
Không sai
Trần Thương phẫu thuật so sánh với vừa rồi quả là mang phong cách khác lạ
Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Lý Văn Bân nhìn màn hình lớn, bỗng nhiên cười nói đùa:
- Lập tức sẽ đến bước khâu mạch máu lại, có lẽ, chúng ta lại có thể xem Trần Thương thần tốc tinh tế thực hiện phương pháp khâu của nhà họ Trần, nói thật, loại khâu lại này có tốc độ cũng như độ chính xác mà tôi lần đầu được nhìn thấy, nên dĩ nhiên cảm thấy rất hưởng thụ.
Phía dưới khán giả đều gật đầu
Hoàn toàn chính xác, tốc độ khâu của Trần Thương so với Tư Không phải nói là thần tốc.
Phía dưới chỉ vừa bắt đầu, nhưng bởi vì tranh tài không nhìn thấy người cũng nhao nhao trừng to mắt, chuẩn bị sẵn sàng.
Thế nhưng lúc này, mọi người bỗng nhiên trợn tròn mắt
Đó là… Vào khi Trần Thương và Bành Lộ đồng thời bắt đầu khâu, tốc độ khâu của Trần Thương chẳng những không có gia tăng, ngược lại còn chậm lại… Hình như là đang cố ý khống chế.
Lúc này, Ngô Đồng Phủ chậm rãi lên đài, ngồi xuống ghế sa lon, nhìn lên cuộc tranh tài, bởi vì ông phát hiện, ca phẫu thuật này của Trần Thương trông rất quái dị
Khi nhìn kỹ, Ngô Đồng Phủ nhất thời trừng to mắt.
Bành Lộ đã thua
Cơ bản không cần so.
Đẳng cấp kém hai bậc, căn bản không phải ở cùng một cấp bậc.
Anh lên đài nhằm giải thích cho mọi người thao tác cũng như nội hàm của Trần Thương, bởi vì có nhiều thứ họ không nói… Khán giả sẽ rất khó hiểu.
Có lẽ… Nói không chắc đã chắc chắn thạo?
Dù sao cũng là quá lớn.
Người chủ trì thấy Ngô Đồng Phủ đi lên, cúi đầu chào hỏi
Ông ta tò mò hỏi Ngô Đồng Phủ:
- Viện sĩ Ngô, trận đấu này, Trần Thương hình như rơi xuống hạ phong, tôi có cảm giác Bành Lộ ẩn ẩn thẳng Trần Thương một bậc, anh hãy nhìn cái khâu lại kia đi…
Phía dưới khán giả nhao nhao nhíu mày
Những phó chủ nhiệm lớn tuổi kia, chủ trị nhìn tranh tài, lông mày nhíu lại.
Hoàn toàn chính xác, hình ảnh bên trên đã cho thấy có vẻ Bành Lộ rất lợi hại.
Thế nhưng …
Chẳng biết tại sao, họ luôn cảm thấy khi Trần Thương phẫu thuật, giơ tay nhấc chân, một kim một chỉ rất có cảm giác trâu bò?
Phía dưới mọi người bắt đầu nghị luận ầm ĩ
Mà lúc này.
Ngô Đồng Phủ nghe thấy lời của người chủ trì, bất đắc dĩ lắc đầu:
- Bành Lộ thua.
Mọi người nhất thời kinh hãi
- Vì sao?
- Sao tôi thấy chị Bành Lộ rất lợi hại?
- Là Trần Thương giữ lại thực lực?
…
Ngô Đồng Phủ tiếp tục nói:
- Đổi sang một hướng khác đi, phóng đại, phóng đại thêm lên nữa
Người chủ trì gật đầu, dời ống kính chiếu gần hơn.
Ngô Đồng Phủ lên tiếng:
- Mọi người hãy nhìn quỹ tích khâu lại của Trần Thương, độ phù hợp giữa mạch máu nội mô, lớp màng bên ngoài …
Bỗng nhiên Lý Văn Bân vỗ bàn một cái, kém chút đứng lên
- viện Sĩ Ngô … ý của anh nói là Trần Thương phẫu thuật?
Ngô Đồng Phủ gật đầu:
- Đúng, Trần Thương đã nối mạch máu lại, vượt xa Bành Lộ ở chỗ cậu ta hiểu rõ mạch máu, nên đã khôi phục mạch máu, thậm chí đối với hậu quả không tốt của phẫu thuật hậu kỳ cho hội chứng cướp máu động mạch dưới đòn đều có nắm chắc
Hùng Khang Dụ nghe thấy vậy hít sâu một hơi.
Chàng tai này… Lại giỏi đến như vậy
Mà mỗi một khán giả ở hiện trường, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Ngô Đồng Phủ, Trần Thương... Thật sự giỏi như vậy?
…
…
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, phẫu thuật rất nhanh kết thúc.
Khi Trần Thương buông xuống dụng cụ, các y tá và trợ thủ phẫu thuật nhất thời nhẹ nhàng thở ra, lập tức cảm giác vừa thoát khỏi áp lực.
Không sai
Áp lực quá lớn.
Trần Thương từ đầu tới cuối, cho họ áp lực quá lớn.
So với phẫu thuật ở khoa chủ nhiệm áp lực còn lớn hơn
Vu Chí Cường hơi thấp thỏm.
Nói thật, ca phẫu thuật này, Vu Chí Cường ẩn ẩn cảm thấy rất nhiều thứ không tầm thường, chuyện như vậy... Anh ta vẫn cần cố gắng và phát triển phương hướng thêm nữa.
Nghĩ tới đây, anh ta lại hơi kinh ngạc
Người trẻ tuổi này, đối với việc nối mạch máu, đã hiểu rõ sâu sắc như thế?
Hình như, Trần Thương là chủ nhiệm, họ là thí sinh mới đúng
Vào khi nhân viên công tác tuyên bố thí sinh được rời sân.
Trần Thương chính thức chuẩn bị chào hỏi để rời đi.
Vu Chí Cường và phó giám khảo bỗng nhiên không hẹn mà cùng nói một câu:
- Hẹn gặp lại chủ nhiệm Trần
Trần Thương sửng sốt
Cái này…
Anh quay người tò mò nhìn thoáng qua trợ thủ và y tá.
Hai người thấy Trần Thương nhìn họ chằm chằm, nhất thời sững sờ.
Vội vàng cúi đầu nói:
- Hẹn gặp lại chủ nhiệm Trần
Trần Thương hôn mê rồi
Các người có phải đã nhận nhầm người hay không?
Ai…
Sau khi Trần Thương rời khỏi, bên trong căn phòng ai nấy đều thở ra một hơi
Mọi người nhìn nhau, bất đắc dĩ cảm thán lắc đầu.
Lúc này, bác sĩ hỗ trợ phẫu thuật của Trần Thương mới hỏi:
- Chủ nhiệm Vu, chủ nhiệm Trần này... Cậu ta rốt cuộc là ai? Tôi chưa làm hỗ trợ cho ai mà cảm thấy áp lực như vậy
- Vừa rồi cậu ta chỉ cần nheo mắt nhìn tôi, tôi đã lập tức thấy sợ, giống như bản thân mình đã phạm sai lầm gì đó, sợ muốn chết