- Thật không hiểu đó là cảm giác gì? Ví như lần trước tôi hỗ trợ cho viện trưởng Ngô lúc đến bệnh viện chúng ta làm phẫu thuật, tôi cũng có cảm giác đó, giống như bản thân phạm sai lầm gì đó
Y tá cũng vội vàng nói theo:
- Tôi cũng vậy! Vừa rồi một ánh nhìn của anh ta thôi, tôi đều cảm thấy toàn thân mình căng thẳng cực kỳ! Cho rằng mình làm sai thứ gì, lo lắng không dám thở ra.
Vu Chí Cường nghe xong, cũng không kiềm được lắc đầu, cảm khái một tiếng:
- Đừng nó mấy cô cậu, tôi và anh Trương hai người đứng ở chỗ này, cũng đều có cảm giác sợ đến hoảng
- Rõ ràng là lần đầu làm việc cùng với chúng ta, nhưng lại cho người ta cảm giác cậu ta là người phẫu thuật lâu năm rồi.
- Ai, Trần Thương này, khi mới bắt đầu còn không hiểu cô Hà chấm cậu ta ở điểm nào, bây giờ xem ra... Là tôi hiểu lầm cô ấy
Một phó giám thị ngồi bên không nhịn được cười:
- Chủ nhiệm Vu à, muốn em nói gì, anh và chị dâu cũng nên chuyên nghiệp hơn một chút, hiện tại đã là lúc nào rồi, ngày nào cũng tranh cãi, người thân hiểu biết hai người còn được, chứ người ngoài không hiểu lại tưởng anh chị là kẻ thù của nhau!
Vu Chí Cường nghe thấy, bất đắc dĩ bật cười.
Đó là Hà Đại Trân, là một nữ giáo sư, ông là sư huynh, Hà Đại Trân là sư muội.
Ừm
Có lẽ rất nhiều người nhìn vào sẽ cảm thấy, đây không phải là tình tiết thường thấy trong tiểu thuyết kiếm hiệp à?
Sư huynh sư muội vui kết liền cành, song kiếm hợp bích, vô địch thiên hạ
Ừm
Đây là tiểu thuyết võ hiệp xưa.
Thực tế là gì?
Hai người vừa bắt đầu còn tốt đẹp, thế nhưng càng về sau, tranh chấp học thuật xảy ra.
Quan điểm không hợp
Đây là một chuyện rất phiền phức.
Lãng mạn?
Đi gặp quỷ đi
Sau này hai người đưa ra một quy định, tan tầm không nói về công tác.
Khiến cho mọi người không nhịn được mà cười ha ha.
Hoàn toàn chính xác
Chủ nhiệm Vu và chủ nhiệm Hà đều rất nổi danh trong ngoại khoa, hai người lại ưa thích tranh cãi.
Bỗng nhiên phó giám khảo nói:
- Chủ nhiệm Vu, chúng ta... cho bao nhiêu điểm?
Vu Chí Cường thở dài, ông phát hiện vợ mình rất khổ cực, ca phẫu thuật này... Ngoại trừ 100 điểm, trong đầu ông không có điểm số nào khác.
Bỗng nhiên Vu Chí Cường nở nụ cười:
- Anh Trương, tại sao tôi cảm giác, hai ta cũng không có tư cách chấm điểm hả?
Anh Trương cười:
- Xem ra không phải chúng ta kiểm tra Trần Thương, mà là Trần Thương kiểm tra hai chúng ta
Mọi người đều cười.
...
...
Trần Thương ra ngoài đợi, cảm giác cả người anh thật sự khác biệt rất lớn.
Ca phẫu thuật này, Trần Thương cực kỳ thoải mái, cực kỳ hài lòng.
Không có nhiều kĩ thuật quá phô trương, chỉ bình tĩnh chăm chú vào công việc.
Có lẽ phẫu thuật chỉ đơn giản như vậy?
Anh bất đắc dĩ lắc đầu, trong đầu hiện ra một câu thành ngữ: “Biến rườm rà thành đơn giản, phản phác quy chân”. (*)
(DG: 返璞归真 – Phản phác quy chân: Nghĩa là điểm cao nhất cũng chính là điểm xuất phát, được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực. Trong võ học, nó có nghĩa là đạt tới cảnh giới “Tối thượng” trong truyền thuyết, quên đi tất cả võ học trong thiên hạ, bản thân đã không còn chiêu thức cụ thể, chỉ dựa vào ý cảnh mà đơn giản xử lý.)
Một lát sau, Trần Thương trở lại trên chỗ ngồi.
Gương mặt mọi người hình như rất chăm chú, hình như có lo lắng bất an, hơi căng thẳng và lo nghĩ.
Đưa mắt đảo quanh một lượt, anh cảm giác cả đám đang sợ
Năm ngoái lúc này là gặp Tư Không, năm nay vận may cũng không tệ.
Khuôn mặt Mạnh Hi biểu lộ cực kỳ đặc sắc, cô vui vẻ, tự mình làm tổng kết và suy đoán thực tế là quá tuyệt, lại trùng khớp với nhau.
Mạnh Hi mình tuyệt đối là thái dương
Mình phải giành quán quân
Nghĩ tới đây, cô cảm thấy tối nên đi hối lộ cho Trần Thương, để cho bản thân cầm chức quán quân dễ hơn...
Nhưng lại nhìn Trần Thương nhíu mày, không nói một lời.
Quách Vân Phi và Mạnh Phi suy nghĩ không giống nhau.
Chẳng lẽ... Cậu ta làm không tốt à?
Tất cả mọi người đều lo lắng bất an và chờ đợi.
Trần Thương lại suy nghĩ xem ngày mai liệu sẽ gặp đề mục gì.
...
Lần này chấm điểm cần tổ chuyên gia giám khảo thảo luận và suy nghĩ nghiêm túc
Dù sao thắng thua cũng chỉ trong nháy mắt, kẻ thua phải ra về! Mọi người cùng nhau thảo luận, mới có thể thống nhất thành tích.
Đã là bài phẫu thuật cuối cùng, tất cả mọi người cũng không ai quá sốt ruột.
Hôm nay, trước hết thảo luận điểm số cho Trần Thương và Bành Lội, kết quả PK của hai người.
Ưu thế của Trần Thương quá rõ ràng.
Giáo sư của Bành Lộ, cũng chính là viện trưởng Ngô trực tiếp nói trước:
- Trần Thương 100 điểm, Bành Lộ thì tự mọi người nghĩ đi.
Mọi người lắc đầu, bao nhiêu điểm cũng không có ý nghĩa.
Bành Lộ ngay cả là 99 điểm cũng phải ra về.
Mà điểm số này là do tất cả mọi người tranh cãi nửa ngày mới ra.
...
Quách Vân Phi khi nhìn Trần Thương hơi áp lực, bất đắc dĩ nói:
- Trần Thương, thật ra... Cậu cực kỳ ưu tú, đừng quá lo lắng.
Quách Vân Phi vừa dứt lời, trong tích tắc tất cả mọi người ở đây đều sôi trào lên
- Không phải chứ, Trần Thương lại được 100 điểm
- Điên rồi, liên tục ba vòng đều 100 điểm
- Thật quá ngầu? Ba trận pk, ba lần đạt điểm cao nhất, cái này... Quả thực quá lợi hại?
Tất cả mọi người đều trừng to mắt, không hề phản ứng khi nhìn màn hình
Bởi vì lúc này trên màn hình lớn kia, không có người khác, chỉ có thành tích của một người, Trần Thương, 100 điểm
Trên màn hình lớn, vô cùng đột ngột, và cũng vô cùng dễ thấy.
Sau khi Bành Lộ nhìn thấy, hai mắt mở lớn, hết sức tò mò, Trần Thương này đã ba lần đạt điểm tối đa?
Người này, rốt cuộc giỏi cỡ nào?
Hay là được thiên vị?
Nhưng giáo sư của mình là chủ giám khảo, đây không phải nói đùa à?
Mà trong khoảnh khắc này, tất cả người tham gia đều đã coi Trần Thương là đối thủ của mình
Ba lần tranh tài, ba lần giành điểm cao nhất.
Tư Không hình như đã trở thành phông nền, nhân vật vốn dĩ còn được chú ý hơn cả quán quân, hiện tại vì Trần Thương xuất hiện, dư thừa vô danh.
Quách Vân Phi trợn tròn mắt
Tôi thật ngốc khi an ủi cậu ta, cậu ta giả bộ như bị bức bách, giờ lại điểm cao nhất, giả bộ kiểu như 59 điểm, đồ lừa gạt.
Rất nhanh, kết quả đã được công bố xong
Tên của 12 người hiện lên trên màn hình lớn
Mỗi người bên cạnh có một cái ảnh chụp.
Trần Thương nhìn danh sách, ừm, Quách Vân Phi thăng hạng, Mạnh Hi may mắn cũng được thăng.
Năm nay tỉnh Đông Dương, hình như vận may không tệ.
Người chủ trì mời mọi người lên đài.
Khi gọi đến Trần Thương, tất cả mọi người đều hoan hô:
- Trần Thương! Trần Thương! Đại Ma Vương
- Anh khiến chúng em đều yêu anh
Trần Thương sửng sốt, ta mẹ nó một đầu mái tóc đen nhánh mỹ lệ, không cần nguyền rủa ta, ta dùng chính là Head & Shoulders.
Trần Thương chậm rãi lên khán đài, lúc đó khán giả bỗng nhiên sững sờ
Hóa ra anh ta mới là Trần Thương?
Người ngồi bên kia là ai?
Rất nhanh, Quách Vân Phi cũng được gọi tên, Quách Vân Phi vui vẻ lên đài.
Mọi người bừng tỉnh cơn mê
Mọi thứ sáng tỏ.
Hóa ra, Trần Thương của chúng ta, cũng soái khí giống như trong ảnh
Anh không dùng Photoshop, anh không dùng MeituPic
Anh ngoài đời cũng trẻ tuổi như trong ảnh, soái ca đến vậy
Anh không cần phô trương, thế nhưng lại giỏi đến đáng sợ.
Trong lúc nhất thời, các thanh niên thì ao ước ghen tị, fan nữ thì hâm mộ, cực kỳ hưng phấn.
Thế này mới phù hợp với hình tượng Trần Thương - Đại Ma Vương mà họ đã nghĩ.
- Đại Ma Vương! Em muốn làm dao phẫu thuật của anh