Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 730 - Chương 731: Vận Tốc Sinh Tử (Phần Ba)

Khi bac si mo hack full
Chương 731: Vận Tốc Sinh Tử (Phần Ba)
 

Thời gian eo hẹp, nhiệm vụ nặng nề, Trần Thương làm sao dám trì hoãn thêm một giây một phút nào chứ

Sau khi biết người bệnh có thai, Trần Thương hơi chần chờ, sau đó nhíu mày.

Chuyện này thật không hề đơn giản.

Có thai kèm theo bệnh tim, bản thân đã là loại biến chứng vô cùng nghiêm trọng, cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu dẫn đến việc phụ nữ mang thai và thai nhi tử vong.

Đó là nguyên nhân chiếm tỉ lệ cao nhất trong những nguyên nhân dẫn đến tử vong của sản phụ ở khoa sản.

Đồng dạng, bởi vì có thai nên tốc độ máu chảy bị thay đổi, trạng thái tăng đông máu, các loại biến đổi thay thế làm tăng gánh nặng cho trái tim phụ nữ mang thai, có thể làm cho bệnh tình của người vốn có bệnh tim chuyển biến xấu hoặc xuất hiện biến chứng của bệnh như suy tim mất bù cấp, phù phổi cấp, suy tim.

Mà lúc này, trái tim của Tuệ Tuệ có khả năng có tổn thương nghiêm trọng, cộng thêm gánh nặng thai kỳ khiến cho tỉ lệ độ khó cuộc phẫu thuật, mức độ nguy hiểm, trình độ dự đoán bệnh tình đều gia tăng không ít.

Bỗng nhiên Lý Vĩ Ngạn nói:

- Nếu không, trước mắt chúng ta cứ dùng ECMO đã, chờ mấy chủ nhiệm đến được không?

Trần Thương không nói chuyện, chỉ giương mắt nhìn Lý Vĩ Ngạn một cái, nhất thời khiến anh ta xấu hổ vô cùng, không dám nói thêm câu nào nữa.

Anh ta cũng biết điều mình nói là không đúng.

Nhưng mà anh ta không có cách nào làm tốt cuộc phẫu thuật này. Anh ta chỉ có thể duy trì thật tốt các dấu hiệu sinh mệnh của người bệnh, dùng hết mọi khả năng chờ chủ nhiệm đến.

Thế nhưng trong cái nhìn của Trần Thương có quá nhiều ý tứ.

Nếu để vỡ tim, cũng không phải chỉ có chảy máu mới là đáng sợ nhất.

Đáng sợ hơn cả là sau khi vỡ tim, xung quanh sẽ có những vùng lớn tế bào cơ tim bị hoại tử.

Trái tim đã hoại tử rồi, kể cả cứu sống cũng còn có thể dùng sao?

Vì lẽ đó, vào giờ phút này, mỗi một phút bị trì hoãn đều sẽ làm tăng tỉ lệ nguy hiểm và xác suất tử vong của người bệnh và cả đứa bé trong bụng

Hoặc là, nguy cơ của tim sẽ tăng lên rất nhiều.

Trần Thương liếc mắt nhìn bác sĩ gây tê nói:

- Đặt nội khí quản, chuẩn bị gây tê.

Bác sĩ gây tê mang biểu cảm nghiêm túc gật đầu nhẹ.

Lúc này, Tuệ Tuệ không bị sốc, chỉ là bởi vì bị hù dọa nên rơi vào hôn mê cạn.

Ngay khi anh chuẩn bị, bỗng nhiên Tuệ Tuệ tỉnh lại.

Bên trong mắt cô tràn đầy nước mắt. Sau khi thấy được Trần Thương, cô tựa như nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng.

- Bác sĩ! Van cầu anh…

- Mau cứu con của tôi

- Van cầu anh, mau cứu con của tôi…

- Tôi không muốn chết, con của tôi mới năm tháng, tôi không thể chết

- Tôi chết đi cũng không có chuyện gì, thế nhưng con của tôi…

Lúc này, Tuệ Tuệ dường như đã quên đi đau đớn trong cơ thể.

Điều khiến cô đau nhất chính là đứa con chưa ra đời kia.

Lần đầu được làm mẹ, cô có bao nhiều chờ mong cơ chứ. Có quá nhiều kinh ngạc và vui sướng, có quá nhiều ước mơ, cũng có quá nhiều lo lắng

Thế nhưng vào giờ khắc này, một con dao đã đâm rách mọi thứ ảo tưởng tương lai của cô.

Tuy cảm nhận được đau đớn kịch liệt, cô vẫn tuyệt nhiên không sợ hãi, thậm chí còn không cảm thấy được đau đớn bắt nguồn từ nơi nào.

Bởi vì chuyện đáng sợ nhất cũng không phải là cái chết.

Mà là đứa con chưa ra đời có thể theo mình chết đi ngay lúc này.

Đây là sợ hãi lớn nhất, cũng là đau khổ tột cùng

Khi đau lòng, máu tươi tràn ra bên ngoài.

Trần Thương chủ động đưa tay ra, cầm lấy tay cô, nhìn Tuệ Tuệ nói:

- Tin tưởng tôi

Cảm nhận được niềm tin và sự kiên định trong đôi mắt ấy, cảm nhận được sự tín nhiệm đến từ sâu trong linh hồn, đồng thời, cũng cảm nhận được sinh mệnh trong nhiệt độ cơ thể ấm áp truyền đến từ đôi tay kia…

Bỗng nhiên Tuệ Tuệ thả lỏng rất nhiều, cũng kiên định hơn rất nhiều.

Lúc này, linh hồn Trần Thương chính là một Boss lớn cấp 99. Anh biết rõ, vào giờ phút này, sự tiếp xúc, nhiệt độ cơ thể, truyền tải sức mạnh là phương tiện tốt nhất

Tất cả, thông qua việc anh cầm tay Tuệ Tuệ.

Đây là một loại kinh nghiệm, không phải kỹ năng. Điều này còn hơn hẳn kỹ năng, là tinh hoa trong rất nhiều đạo lý đối nhân xử thế của đời người.

Nhiệt độ cơ thể khiến người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu, tiếp xúc để người buông lỏng cảnh giác, sức mạnh để người tràn ngập lòng tin

Khi Trần Thương cầm tay cô, đó là loại trị liệu mạnh mẽ nhất, cũng là biện pháp an ủi hữu hiệu nhất.

Trong tiếng anh có một câu nói là: “Give me five”, tuy hai cách làm này khác nhau nhưng kết quả mang lại giống nhau đến diệu kỳ.

Trần Thương quay người nhìn bác sĩ gây tê, nói:

- Tôi gây tê bộ phận trước. Anh theo dõi tình hình, chuẩn bị đặt nội khí quản, sau đó gây tê toàn thân. Không vấn đề chứ?

Trần Thương hỏi thêm một câu.

Bác sĩ gây tê gật đầu. Anh hiểu rõ ý tứ của Trần Thương.

Mặc dù tò mò người trẻ tuổi này là ai, càng thêm tò mò rằng tại sao mình lại cảm thấy sợ hãi khi ở cạnh anh ta.

Nhưng mà vào giờ phút này, quan trọng nhất không phải mấy cái đó, mà là cấp cứu

Ý tứ của Trần Thương rất rõ ràng: Lúc này, Tuệ Tuệ đang ở trong trạng thái cung lượng tim thấp, khả năng chịu đựng thuốc gây tê cực kỳ kém.

Rất dễ xảy ra hiện tượng trái tim ngừng đập trong quá trình truyền thuốc.

Vì lẽ đó, vào lúc này, Trần Thương lựa chọn biện pháp an toàn nhất là gây tê bộ phận để mở ngực trước, sau đó khi điều kiện cho phép mới thực hiện gây tê toàn thân.

Trần Thương hít sâu một hơi, sau khi chuẩn bị xong thì quay người tiến đến, mặc quần áo tử tế, cầm lấy dao phẫu thuật.

Anh liếc mắt nhìn bác sĩ gây tê:

- Đưa thuốc tê cho tôi.

Đối phương gật đầu, đưa thuốc gây tê cục bộ dưới dạng Lidocaine cho Trần Thương.

Trần Thương nhìn vết thương trước ngực Tuệ Tuệ, sau khi suy tính một phen thì bắt đầu tiêm thuốc tê vào, rạch một đường chính giữa bộ ngực.

Sau khi mở ngực, Trần Thương liếc mắt nhìn Lý Vĩ Ngạn:

- Chuẩn bị máu tự thân.

Lý Vĩ Ngạn sững sờ, nhưng nháy mắt đã phản ứng được ý tứ của Trần Thương.

Lúc này, nếu như không có đủ máu, tốt nhất nên dùng máu của bản thân người bệnh.

Sau một khởi đầu tốt, một trái tim bốn ngăn và động mạch chủ lộ ra trong nháy mắt.

Trần Thương hơi chần chờ rạch màng tim ra.

Anh nói với Đường Linh Linh:

- Căng xương ức ra.

Đường Linh Linh gật đầu. Tất cả đã bại lộ trước tầm mắt bác sĩ phẫu thuật.

Lúc này, Trần Thương rạch màng tim ra, ngay tức khắc thấy được vết thương của người bệnh.

Đinh! Boss cấp Vương: Quái vỡ tim, trái tim phụ nữ mang thai đột nhiên rạn nứt, cùng với vết thương bất quy tắc, vách liên thất có vết nứt rõ ràng… Vết thương nghiêm trọng, vui lòng khâu lại ngay lập tức!

Trần Thương nheo mắt lại, chuẩn bị làm tốt phẫu thuật.

Phẫu thuật khâu để cầm máu trái tim có yêu cầu cực kỳ cao.

Việc này liên quan trực tiếp đến các bước chữa trị tiếp theo và vấn đề khôi phục chức năng bình thường của trái tim.

Hơn nữa, nếu như bộ phận đặc thù bị tổn thương, độ khó thậm chí còn tăng cao hơn nữa.

Ví dụ như lúc này

Boss cấp Vương mang lại áp lực lớn bao nhiêu?

Căn bản Trần Thương không dám tưởng tượng.

Vết thương này đã gây tổn thương đến tuần hoàn mạch vành. Như vậy, đối với toàn bộ trái tim mà nói, chắc chắn sẽ chịu thương tổn nặng nề.

Lần trước đã nói qua, nhiệm vụ của động mạch vành chính là con đường cung cấp máu và dưỡng khí cho trái tim.

Nếu như nơi này bị tổn thương, đây chính là hoại tử do thiếu máu cơ tim.

Chứng bệnh này so với nhồi máu cơ tim thực sự còn nhanh hơn nhiều.

Đã làm tốt công tác chuẩn bị trước phẫu thuật, mọi người đều nhìn chằm chằm Trần Thương. Bởi vì vào giờ phút này, không ai có đủ sức khiến họ vững tin.

Cho dù là mấy người mấy người Lý Vĩ Ngạn, Đường Linh Linh cũng không có cách nào.

Chuyện đã đến nước này, còn có đường lui à?

Mà khí chất và sự tự tin trên người Trần Thương có thể khiến tất cả mọi người xung quanh đều sinh lòng thán phục.

Có lẽ, anh ta thật sự có biện pháp.

Giờ phút này, toàn bộ hy vọng đã được ký thác lên người Trần Thương.

Bình Luận (0)
Comment