Sau khi Trần Thương rời đi, Triệu Hưng dù vẫn lầu bầu ngoài miệng, nhưng mà... Nghĩ đến vừa rồi Trần Thương rõ ràng hơi nóng nảy và khẩn trương, ông vẫn là nhìn kỹ lại phim X-quang lần nữa.
Chẳng lẽ thật sự là mình không phát hiện được tín hiệu dị thường gì à?
Nhưng mà... Trần Thương chỉ là một bác sĩ khoa cấp cứu, cậu ta làm phẫu thuật tốt cũng không có nghĩa là đại biểu cho việc cậu ta xem phim lợi hại?
Dù sao thuật nghiệp có chuyên về một môn
Triệu Hưng bất đắc dĩ chửi thầm một phen.
Nhưng mà ông vẫn cẩn thận nhìn lại phim X-quang
Quả nhiên, sau khi ông liên tục thay mấy tờ phim X-quang, nhất thời sững sờ
Tình huống này... Rìa trên bên phải hơi mở rộng là như thế nào?
Không giống như là bình thường?
Triệu Hưng chưa từng thấy qua, nghĩ tới đây, ông vội vàng đứng lên, bắt đầu lật xem sách tư liệu.
Nhưng mà ông nhìn hồi lâu cũng không biết chuyện gì đang xảy ra
Nhất thời, trong lòng của Triệu Hưng càng thêm lo lắng bất an.
Chẳng lẽ Trần Thương thật sự xem hiểu phim X-quang?
Cho nên cậu ta đã nhìn ra cái gì không đúng?
Nghĩ tới đây, sự lo lắng và bất an của Triệu Hưng lại tăng thêm.
Hay là... Ông đi xin lỗi Trần Thương?
Không đúng
Nói xin lỗi gì với Trần Thương chứ, muốn nói xin lỗi thì cũng là xin lỗi người bệnh...
Triệu Hưng nghĩ tới đây, thật ra trong lòng ông đã hơi tự trách, vừa rồi mình nên xử lý cho tốt.
Nghĩ tới đây, ông gấp gáp lấy một tờ phim X-quang ra, cộng thêm một bản báo cáo:
- Ảnh trái tim to nhỏ bình thường, rìa trên bên phải có dị dạng nhô lên cần phải xem xét?
Cân nhắc:...
Đề nghị đi CT tim để hoàn thiện chẩn đoán bệnh...
Sau khi viết xong, Triệu Hưng vội vàng đứng dậy chạy về phía khoa cấp cứu.
Dù hiện tại Trần Thương hoài nghi cô bé có động mạch chủ sai chỗ tính bẩm sinh lại kèm thêm tâm nội dị dạng, nhưng mà anh vẫn không thể hoàn toàn chắc chắn được.
Hiện tại vẫn cần phải mau chóng hoàn thiện chuẩn đoán bệnh tương quan.
Trần Thương không trách Triệu Hưng không thể phát hiện điều này, dù sao thì trình độ ông ấy có hạn, vì lẽ đó nên anh hi vọng có thể tìm chủ nhiệm Thạch Đào để thảo luận một chút.
Thậm chí Trần Thương còn chủ động cho đối phương bậc thang để đi xuống, nói có thể là do tư thế của đứa bé không đúng, nhờ ông chủ động hỗ trợ đúng chỗ.
Nhưng mà Triệu Hưng lại không hiểu được ý của Trần Thương, ngược lại, ông cảm thấy Trần Thương đang chất vấn kỹ thuật của mình, sau đó cố ý làm khó dễ Trần Thương, cái này lại hơi quá đáng.
Theo lý thuyết, với tư cách người làm y tế, trái tim mọi người hẳn là hướng về cùng một chỗ, cùng chung tay làm việc, thế nhưng mà Trần Thương đã nhiều lần nhắc nhở rồi mà đối phương vẫn là dáng vẻ giỡn chơi, không nghiêm túc, như vậy thì không đúng rồi.
Chuyện quan trọng khi làm bác sĩ chính là có trách nhiệm với người bệnh, không thể cô phụ sự tín nhiệm của họ
Nếu hôm nay không phải Trần Thương mà là một bác sĩ khác, sau đó người nọ cầm báo cáo của Triệu Hưng đưa cho người bệnh, có lẽ sẽ không có chuyện gì.
Giống như La Châu không phát hiện được tình huống khác lạ, dù sao bạn cũng không phải là chuyên gia hình ảnh, so với năng lực của bản thân, bạn chắc chắn sẽ tin tưởng hơn vào phán đoán và kết luận của các bác sĩ chuyên nghiệp
Ừ, mấy năm sau, người bệnh đột nhiên phát bệnh, như vậy thì cũng không thể trách Triệu Hưng được, dù sao kết quả kiểm tra là có tính hạn chế.
Nếu người bệnh đang trong tình trạng khẩn cấp, người đó có thể không chỉ làm X-quang ngực mà còn hoàn thiện các kiểm nghiệm tương quan.
Nói về điều này, một số bác sĩ không coi trọng những cuộc kiểm tra nhỏ về X-quang ngực. Đó là do chủ nghĩa kinh nghiệm chiếm ưu thế, hoặc là họ không có dụng tâm đọc ảnh chụp X-quang.
Nhưng mà với tư cách là bác sĩ khoa kiểm tra, bạn vẫn nên cố gắng hết sức để hoàn thành trách nhiệm và nghĩa vụ của mình, chẩn đoán bệnh cho người bệnh một cách rõ ràng hoặc ít nhất là nhắc nhở một chút cũng được.
Cái này là sự tôn kính tối thiểu đối với cây bút ký tên trong tay bạn
...
Triệu Hưng vừa mới ra cửa, bỗng nhiên nghĩ nghĩ một hồi lại vòng trở lại.
Dù sao, nếu giờ mình gửi bản báo cáo này, như vậy là đã đẩy trách nhiệm của mình ra, nhưng mà... thế thì cũng không thể chẩn đoán bệnh rõ ràng được, Trần Thương cũng không phải chuyên nghiệp. Tốt hơn hết là hỏi chuyên gia, xem coi có thể chẩn đoán chính xác hay không.
Mặc dù mình đã chậm trễ, nhưng mà tối thiểu thì cũng có thể có một câu trả lời cho người bệnh
Cũng có thể để Trần Thương biết tình huống của người bệnh như thế nào.
Nghĩ tới đây, ông cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của một chuyên gia.
Ngoài miệng thì lại nói thầm một câu, Trần Thương ơi Trần Thương, cái này không phải vì tôi sợ cậu ha, tôi chỉ suy xét vì người bệnh mà thôi
Người Triệu Hưng gọi là chủ nhiệm chuyên ngành hình ảnh mà ông gặp khi còn học ở bệnh viện đa khoa quân đội Thẩm Dương, người này có rất nhiều nghiên cứu về phim chụp X quang ngực.
Lúc đó ông có mối quan hệ không tệ với chủ nhiệm Từ, nghĩ tới đây, ông bấm vào Wechat của người nọ.
- Xin chào chủ nhiệm Từ, tôi là Triệu Hưng đây! Vâng, xin lỗi đã quấy rầy anh, tôi có chuyện muốn trưng cầu ý kiến anh. Đó là X-quang ngực của một bé gái, tôi nhìn thì không thấy có vấn đề gì, nhưng mà... không hiểu sao tôi luôn cảm thấy có cái gì không đúng, mong anh có thể hỗ trợ xem một chút.
Cúp điện thoại, Triệu Hưng gửi ảnh được chụp bằng điện thoại cho đối phương.
Qua mấy phút, chủ nhiệm Từ chủ động gọi điện thoại tới.
- Triệu Hưng à, cái ảnh chụp này... ? Không đúng! Hình trái tim kỳ quái, nhìn như bình thường, nhưng mà... Tôi cảm thấy có điểm giống động mạch chủ sai chỗ. Ông nhìn phần nhô lên rìa trên bên phải xem, có giống động mạch chủ không? Người bình thường không có chỗ nhô cong lên này... Rất có thể! Cái này rất có thể là hình chụp X-quang ngực của cái gì gọi là trái tim động mạch chủ sai chỗ
- Đây chính là một ca bệnh hiếm thấy, tốt nhất là ông nên theo dõi một chút, nếu có kết quả thì nhớ nói cho tôi biết.
Nghe thấy chủ nhiệm Từ Nam nói như vậy, Triệu Hưng nhất thời trợn tròn mắt
Quả nhiên là có vấn đề
Mà lại còn là vấn đề lớn
Động mạch chủ sai chỗ?
Cái này... Xem như là căn bệnh chết người
Nghĩ tới đây, trên mặt Triệu Hưng đỏ bừng vì xấu hổ và còn mang theo thần sắc sợ hãi
Dạng phim X-quang như vậy mà mình lại nói là không có chuyện gì?
Nghĩ tới đây, Triệu Hưng hận không thể tát mình một cái
Nếu là bởi vì nguyên nhân của mình mà để người bệnh bỏ qua thời kỳ phẫu thuật tốt nhất, vậy thì đây chính là lỗi của mình.
Hơn nữa, nghĩ đến lời nói vừa rồi của Trần Thương, Triệu Hưng nhất thời sợ hãi vạn phần, tự trách mình vô số lần.
Con mẹ nó, Triệu Hưng ơi Triệu Hưng, mày còn bày đặt tỏ vẻ mình rất 258 vạn nữa chứ? (*)
(DG: 258 vạn (二五八万): Nguyên câu là “Túm như 258 vạn”. Bắt nguồn từ mạt chược, là bài đại tốt. Người có bài 258 vạn thì trong lòng rất đắc chí, thần thái, động tác, ngôn ngữ cũng bắt đầu kiêu ngạo. Hình dung một người cuồng vọng, tự đại tự cao tự đại.)