Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 751 - Chương 752: Bí Mật Của Chúng Ta (Phần Hai)

Khi bac si mo hack full
Chương 752: Bí Mật Của Chúng Ta (Phần Hai)
 

Đột nhiên mũi Trần Thương hơi chua xót:

- Những người bạn nhỏ bắt nạt cháu, tại sao cháu lại không nói ba cháu là cảnh sát?

Cô bé thở dài một tiếng:

- Ba cháu nói, cảnh sát là bảo vệ nhân dân không phải để hù dọa người khác, còn nữa từ nhỏ ba cháu đã dạy cháu đánh quyền, không phải là cháu không đánh lại họ mà cháu là cảnh sát không thể đánh người, chỉ có thể đánh người xấu, cháu và họ là bạn mặc dù họ thích bắt nạt cháu, nhưng mà cũng có lúc họ lại mua kẹo cho cháu nha.

La Châu không nhịn được xoay người.

Nhạc Nhạc cũng cảm giác trong mắt hơi cộm.

Trần Thương hít sâu một hơi, nhìn về phía La Châu nói:

- Chị La, chị đưa cô bé đi chụp X-Quang ngực đi.

La Châu gật đầu, trừng mắt nhìn, đưa cô bé ra cửa.

Thấy mọi người đi ra, Dương Khai Hóa và Lục Khiết vội vàng đứng lên:

- Bác sĩ, thế nào rồi?

Trần Thương nhíu mày một cái, vẫn làm trái lời hứa của anh với cô bé:

- Tim của con gái cô có thể hơi vấn đề, tôi mới làm một tâm điện đồ cho cô bé, so với người bình thường không giống nhau. Nhưng mà... Mới bảy tám tuổi, loại này khả năng này cho dù rất nhỏ, nhưng mà... Tôi đề nghị nên làm kiểm tra toàn thiện một chút.

- Tôi sẽ cho đi cô bé đi chụp X-Quang ngực, sau đó siêu âm tim nếu như không vấn đề gì rồi hãy nói sau.

- Còn nữa, cô bé nói với tôi là ngực thường xuyên khó chịu, hô hấp khó khăn còn hơi đau.

Sau khi Lục Khiết nghe xong, mặt trắng bệch:

- Đứa nhỏ này, sao lại không nói với tôi chứ.

Trần Thương lắc đầu một cái:

- Cô bé nói là không muốn khiến cho chị lo lắng...

Lục Khiết nghe xong, ánh mắt lập tức đỏ lên.

Có một đứa trẻ quá hiểu chuyện, cũng không tốt

Lục Khiết xoay người nhìn Dương Khai Hóa:

- Anh Dương, anh về trước đi con gái tôi không có chuyện gì, đây cũng là bệnh cũ thôi

Dương Khai Hóa lắc đầu một cái:

- Tôi... Trong nhà không có chuyện gì, tôi rất thích đứa nhỏ này, ở lại xem một chút xem có chuyện gì cần giúp đỡ không, nhỡ... Tôi vừa đi lại xảy ra chuyện gì thì sao.

Lục Khiết nói hồi lâu, cũng không đuổi được Dương Khai Hóa đi, đành phải thôi.

Lúc này, La Châu dẫn cô bé đi tới, cô bé rất vui vẻ.

- Chú bác sĩ, cháu không có chuyện gì

La Châu cũng hơi kinh ngạc:

- Anh Trần, cho cậu đây là bản báo cáo còn đây là X-Quang ngực.

Trần Thương nhìn phim X-Quang ngực:

Trái tim lớn nhỏ đều bình thường, không thấy khác thường rõ ràng.

Trần Thương cau mày, chẳng lẽ mình nghĩ nhầm rồi?

Anh trực tiếp cầm tấm phim, giơ về phía ánh đèn.

La Châu nhìn thấy Trần Thương nghiêm túc như vậy, cũng tò mò.

Lúc này, Trần Thương nhìn thấy góc bên trái trên cùng của tấm phim có một chỗ hơi nhô ra

Lập tức cau mày

Điều này không đúng

Chắc chắn là không phải bình thường.

Cái phim X-Quang này không tốt.

Trần Thương trực tiếp cau mày, nhìn về phía La Châu nói:

- Hôm nay ai trực ban khoa X-Quang?

La Châu ồ một tiếng:

- Chủ nhiệm Triệu.

Trần Thương kinh ngạc một chút:

- Triệu Hưng?

La Châu gật đầu.

Sau khi Trần Thương nghe, lập tức thở dài, nhìn La Châu:

- Cô ở chỗ đây đợi, tôi đi chụp X-Quang tim lần nữa, tấm phim này chụp...

Trần Thương lắc đầu một cái, nhìn về phía mẹ của đứa bé và Dương Khai Hóa giải thích:

- Xin lỗi, tấm phim này không rõ lắm, cần chụp X-Quang lại lần nữa, mọi người chờ một chút.

Sau khi nói xong, Trần Thương nhìn về phía y tá trạm nói:

- Cái này không cần tính phí

Nói xong, kéo cô bé đi về hướng khoa X-Quang.

Nói thật, trong lòng Trần Thương đã có đáp án chính xác, nhưng mà chắc chắn phải có tư liệu hình ảnh chống đỡ mới được.

Cái phim X-Quang này chụp không ra vấn đề, chụp X-Quang cho ra kết quả cũng thật sự không có trình độ

Nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi hơi tức giận.

Thật ra thì, đây không phải là lần một lần hai.

Mặc dù nói kỹ thuật chuyên về một môn, nhưng mà chuyện kiểm tra phim và chụp phim của khoa X-Quang là phải cần người tài chuyên nghiệp

Có thể là rất nhiều bệnh viện không coi trọng khoa X-Quang, bác sĩ tài năng kém thì dẫn đến thường xuyên xuất hiện một ít:

Bản báo cáo “Không có khác thường rõ ràng”

Nếu như cho có bác sĩ hơi chuyên nghiệp nhìn còn dễ nói, người ta không nhìn bản báo cáo, chỉ nhìn phim, bởi vì người ta biết, họ cho kết quả không hề chính xác

Nhưng mà bạn cũng chưa từng nghĩ tới, nếu người bệnh thấy không thấy khác thường rõ thì à?

Người bệnh có phải hay không sẽ cảm thấy mình không có chuyện gì rồi dứt khoát rời đi?

Người như vậy không phải số ít.

Cho nên khoa X-Quang là một khoa nhìn như phụ trợ, thật ra thì lại là một khoa rất quan trọng, nhiều năm nay luôn thu hút người tài.

Chính là tránh chuyện tương tự xảy ra.

Trần Thương nhìn chữ ký trên bản báo cáo, hít sâu một hơi, gõ cửa vào khoa X-Quang.

- Chủ nhiệm Triệu có bận không?

Trực ban khoa X-Quang cơ bản không chuyện gì.

Triệu Hưng nhìn Trần Thương, vội vàng cười một tiếng:

- Chủ nhiệm Trần, có chuyện gì à?

Trần Thương nhìn về phía người đàn ông nói:

- Cái X-Quang này tôi luôn cảm thấy hơi không rõ, nếu không thì... Ông xem lại X-Quang một chút?

Sắc mặt Triệu Hưng ngừng một lát, cười một tiếng:

- Không thể nào? Tôi nhìn một chút?

Nói xong, nhận lấy tấm X-Quang:

- Rất bình thường mà?

Trần Thương cầm tấm phim:

- Ông nhìn rìa bên cạnh trái nhô ra, tôi nghi ngờ là hơi vấn đề, có thể là tư thế của cô bé không đúng, chúng ta chụp lại một cái. Thế nào?

Trần Thương nói rất uyển chuyển, là cô bé nằm không đúng tư thế, không phải vấn đề của ông ta.

Mặc dù Triệu Hưng hơi mất hứng, nhưng mà cũng không nể mặt Trần Thương:

- Được rồi, chủ nhiệm Trần nói thế rồi, tôi chắc chắn sẽ phối hợp

- Đúng rồi, bác sĩ Trần... Ra phim X-Quang à?

Sắc mặt Trần Thương lập tức trầm thấp, đây rõ ràng là nói với mình chụp phim phải mất phí?

Trần Thương không có lên tiếng, ôm đứa bé vào khoa X-Quang, giúp bé nằm đúng tư thế.

Không lâu sau, đã chụp xong.

Trần Thương trở lại cách vách, nhìn phim trong máy tính, mặt lấp tức liền biến sắc

Quả nhiên là như vậy

Mà Triệu Hưng vốn định cho Trần Thương một ít mặt mũi, nói:

- Chủ nhiệm Trần, cậu nhìn đi vấn đề không lớn, tấm kia vẫn có thể dùng, cũng không cần chụp thêm tấm mới?

Trần Thương hơi nổi nóng:

- Ông thấy không?

- Nơi này

- Rõ ràng là tim nhô ra, rõ ràng có lòng ảnh mở rộng, ông nói không có vấn đề?

Triệu Hưng cẩn thận nhìn một chút, cũng không nhìn ra vấn đề gì

Sắc mặt hơi biến, nói chuyện cũng từ chủ nhiệm Trần biến thành bác sĩ Trần.

- Bác sĩ Trần... Cậu...

Ông ta còn chưa nói xong, Trần Thương đã xoay người đi ra ngoài.

Đã biết kết quả, chuyện so với tưởng tượng còn phiền toái hơn, nếu như chẩn đoán chính xác cần phải phẫu thuật

Bây giờ không phải là lúc tranh cãi với Triệu Hưng, anh trực tiếp cầm điện thoại lên bấm số điện thoại cửa chủ nhiệm Thạch Đào khoa X-Quang.

- Chủ nhiệm Thạch, có một người bệnh kỳ quái, chú tới bệnh viện một chuyến đi

Nói xong, Trần Thương lại gọi điện thoại cho phòng siêu âm:

- Khoa cấp cứu có một cô bé, nghi ngờ là mạch máu lớn trong tim dời vị trí bẩm sinh và dị trạng tim

Nhìn Trần Thương đạp cửa đi ra, Triệu Hưng hừ lạnh một tiếng:

- Cho anh ngông cuồng, làm chủ nhiệm thì không biết mình là ai

Bình Luận (0)
Comment