Sau khi tan họp, Lý Bảo Sơn vội vàng gọi Trần Thương lại, ông cho anh một cái ánh mắt hiểu ngầm:
- Tiểu Trần qua đây, chú có chuyện muốn nói với cháu
- Cái này... Việc về quỹ từ thiện, cháu đừng quá coi trọng nó, cứ đăng một tin lên vòng bạn bè, để anh Tần nhìn thấy là được rồi
- Cháu nên chuẩn bị tranh tài cho tốt đi
Trần Thương suýt chút cười ra tiếng.
Cái này cũng quá giả?
Nói xong, cả người Lý Bảo Sơn thần thanh khí sảng, đứng dậy đi ra ngoài.
Đối với việc phòng ban thua lỗ tiền cũng ném ở sau đầu.
Dù sao...
Thua lỗ thì thua lỗ đi, dù sao có bệnh viện vá lỗ thủng rồi.
Y tá trưởng nhìn Trần Thương, nói:
- Chủ nhiệm Trần, làm tượng trưng là được rồi, một lát nữa tôi bảo y tá làm bảng hiệu cho cậu đặt ở cửa ra vào, cái kia... Hiểu Yến, một hồi cô chụp mấy tấm hình gửi cho bên khoa tuyên truyền.
Hiểu Yến cười gật đầu:
- Không thành vấn đề! Quen việc dễ làm
- Tiểu Trần, một hồi tôi tìm cái Wechat đăng cách đây ba năm, cậu chỉ cần đăng nó lên trang cá nhân là xong, làm cho có là được, phải rồi! Tốt nhất viết vài câu cảm động để khơi gợi bầu không khí, lỡ như…. lỡ như thật sự dùng được thì sao?
Điền Hương Lan tiếp tục bày chiêu cho Trần Thương
Trương Xu bỗng nhiên nói:
- Đúng vậy, nhớ thiết lập chế độ người xem là bạn bè nha, để lãnh đạo bệnh viện nhìn thấy là được rồi….
Lão Trần cũng trợ giúp:
- Tiểu Trần, cậu tạo một nhóm cho mấy người lãnh đạo trong bệnh viện chúng ta đi, sau đó để họ xem là được.
Trần Thương cười muốn khóc
Mấy người cứ thế bắt nạt cha vợ Tần nhà chúng tôi như vậy à?
Quá... Quá xảo quyệt?
Đợi đến khi mọi người tản đi, lúc này Tần Duyệt mới hấp tấp chạy tới.
- Không sao đâu, có chuyện gì thì em sẽ đứng ra bảo vệ anh! Em sẽ bảo ba nói là anh rất cố gắng, rất khổ cực, ừm... Không có sao đâu, tiếp đó em sẽ tượng trưng nói rằng muốn quyên một năm tiền lương để áp chế ba, đoán chừng chuyện này sẽ được bỏ qua.
Trần Thương sững sờ:
- Em yêu, xem ra em rất thuần thục?
Tần Duyệt thở dài:
- Chủ nhiệm bảo em dùng chiêu này một lần rồi, còn đừng nói, dùng rất tốt
Trần Thương:...
Trần Thương thề, đây là lần đầu tiên anh đau lòng cho chú Tần.
Tất cả lời oán giận trước đây đều biến mất hết, thay vào đó là hảo cảm và sự đau lòng chưa từng có.
Trần Thương nhìn thoáng qua Tần Duyệt, cảm khái một tiếng: Chú Tần ơi chú Tần, mấy năm nay khổ chú rồi
Ông Tần đang ra cửa khám bệnh thì bất thình lình hắt xì một cái, ông nói thầm vài câu, nhìn sang học sinh đi ra ngoài khám với mình, dặn dò:
- Mấy ngày nay rất nhiều người bị cảm cúm, mọi người nhớ đeo khẩu trang
...
...
Y tá trưởng vẫn cực kỳ đáng tin cậy, sau một hồi thì đã tìm được cái Wechat đăng cách đây ba năm, còn có đường link quyên tiền, cũng coi như là một cái app chính thức.
Y tá trưởng bất ngờ hô một tiếng:
- Wow, bên trong còn có tiền đấy?
Mọi người vui mừng hỏi:
- Bao nhiêu?
Y tá trưởng hưng phấn nói:
- Không ít đâu! Ba đồng hai mao tám, mua được mấy cuộn băng gạc, Hiểu Yến đi lấy đi
Trần Thương:...
Có cần phải nghèo tới mức này không?
Sau khi chỉnh sửa nội dung một hồi, y tá trưởng trực tiếp đăng lên trang cá nhân:
- Chủ nhiệm Trần, cậu không cần quá mệt mỏi, cứ chia sẻ bài đăng của tôi là được rồi
Trần Thương gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, tiện tay nhấn chia sẻ.
Anh cho rằng việc này chắc chắn không có hiệu quả, tối nay về nhà nên suy nghĩ thật kỹ, xem mình phải kế hoạch như thế nào, làm ra một cái sáng ý không tệ.
Không bao lâu, trung tâm cấp cứu 120 gọi điện thoại tới, Trần Thương xuất phát cùng với nhóm của mình.
...
...
Buổi sáng, Tiêu Điền Hoa mở họp công ty, nghe mọi người báo cáo.
Quản lý phòng thị trường:
- Tổng giám đốc Tiêu, thịt heo lại lên giá, chị xem chúng ta phải làm sao bây giờ?
Quản lý bộ phận tiêu thụ tiếp lời:
- Đúng rồi, mấy nhà phân phối ở tỉnh lân cận như tỉnh Bắc Hà, tỉnh Nam Hà, tỉnh Tấn đều gọi điện thoại tới thúc giục lấy hàng. Cuối năm phải sắp xếp một loạt thịt chín để chúng ta đưa nhiều chút...
...
Tan họp, Tiêu Điền Hoa trở lại phòng làm việc của mình, cô luôn cảm thấy hơi lo sợ bất an
Chẳng lẽ là dạo gần đây kiếm tiền quá nhanh rồi?
Gần đây trong văn phòng của Tiêu Điền Hoa có đặt thêm một ít gương làm bày trí. Trước đây cô không thích soi gương, hiện tại thì khác rồi, vừa làm vừa soi gương, hiệu suất cao hơn hẳn.
Cô thở dài, mở điện thoại lướt mạng.
Nhất thời nhìn thấy bài viết mà Trần Thương chia sẻ, đọc được dòng chữ hùng hồn dõng dạc kia.
Bỗng nhiên Tiêu Điền Hoa có ý tưởng
Đúng vậy
Làm từ thiện
Dù sao thì làm như vậy còn tốt hơn đưa tiền cho đám đạo sĩ gì gì đó.
Ai
Nghĩ tới đây, Tiêu Điền Hoa cảm khái một tiếng.
Tiểu Trần thật sự là phúc âm của mình.
Mình đang sầu cái gì thì cậu ta lập tức giải quyết cái đó
Người tốt
Nghĩ tới đây, cô nhanh chóng cầm điện thoại lên, gọi cho bộ phận tài vụ:
- Cậu quyên tặng năm mươi vạn vào tài khoản này, đây là quỹ từ thiện, còn nữa, bảo thư ký an bài giúp tôi một chút
- Ngày mai đi tới Tỉnh Nhị Viện... Liên lạc phóng viên? Không cần, không cần, liên hệ phóng viên làm gì, chúng ta làm từ thiện là để giúp đỡ cho người dân
Không cần lăng xê
Đúng vậy
Quỹ từ thiện trọng chứng nguy cấp Tỉnh Nhị Viện, ừ, sáng mai lập tức tới đó
Công ty chúng ta cũng phải học cách làm từ thiện, làm một số việc tốt, trợ giúp những người gặp khó khăn trong khả năng cho phép
- Đúng rồi, còn phải làm một cái cờ thưởng tốt, quý, đẹp! Tất nhiên là cho bác sĩ Trần rồi! Ai? Không đúng, là chủ nhiệm Trần! Chủ nhiệm Trần, Trần Thương
Tiêu Điền Hoa nhạy bén ý thức được, Trần Thương đã là chủ nhiệm
Đây là chuyện tốt
Nghĩ tới đây, Tiêu Điền Hoa cầm điện thoại lên, tiếp tục nói:
- Ngoài ra thì lại chuẩn bị thêm năm mươi vạn nữa, ngày mai trực tiếp đưa tại hiện trường
...
...
Không chỉ riêng Tiêu Điền Hoa, sau khi khuôn mặt được khôi phục, khí chất cả người Trương Ái Hương cũng thay đổi
Trở nên tự tin hơn trước rất nhiều
Hấp dẫn hơn trước rất nhiều
Có đôi khi không thể không nói, khuôn mặt của người phụ nữ thật sự là nguồn suối của tự tin.
Mấy ngày nay, Trương Ái Hương, đại cổ đông thứ hai của tập đoàn Trịnh thị đã chính thức trở lại công ty, đảm nhiệm chức đổng sự
Sấm rền gió cuốn, bà lại bắt đầu nhúng tay vào nghiệp vụ của công ty lần nữa
Đổng sự Trương phong vân trước đây của Đông Dương đã trở về
Nhìn thấy vợ mình như vậy, với tư cách là một người chồng, trong lòng Trịnh Quốc Đàm kích động vạn phần
Sự cảm kích với Trần Thương cũng lộ rõ trên mặt.
Buổi sáng, hai vợ chồng ngồi trong phòng làm việc, Trịnh Quốc Đàm không khỏi cười nói:
- Bà xã, tuần sau ở thủ đô sẽ có tiệc từ thiện. Em có đi cùng anh không?
Trương Ái Hương gật đầu:
- Được rồi, nhưng mà anh phải đi với em làm mấy bộ lễ phục, những bộ trước đây không thể mặc được nữa, em phải chú ý bảo trì dáng người.
Lúc này Trương Ái Hương cầm điện thoại lên, tùy ý lướt trang cá nhân, đột nhiên bị một tin tức thu hút sự chú ý
Bà vội vàng nói:
- Ông xã, anh còn tham gia tiệc từ thiện gì nữa? Hiện tại đang có một nơi cần chúng ta biểu hiện từ thiện đây, hơn nữa còn là hàng thật