Thật bất ngờ, bà ấy đã quyên góp tất cả năm mươi vạn cùng một lúc.
Vào khi đó, tiền thuê nhà của anh chỉ là 2 vạn và Trần Thương cảm thấy hơi xúc động khi nghĩ đến điều này.
Còn Cận Thanh Chí, Hình Vũ, Quách Vĩnh Lượng...
Nhìn thấy hình của những người này, Trần Thương thực sự cảm kích trong lòng, tối này chắc chắn quay lại gọi điện cảm ơn.
Nghĩ đến đây, Trần Thương không khỏi thở dài
Tần Hiểu Uyên nhìn Trần Thương thở dài một hơi
Ông và Lý Bảo Sơn nhìn nhau... Cái này còn chưa hài lòng à?
Đây là năm trăm vạn
Chuyện này quả thật không dễ nói vì nó nằm ngoài phạm vi suy nghĩ của mọi người.
Một kỳ tích
Tần Hiểu Uyên không khỏi thở dài, thật là một cậu bé tốt bụng! Ông an ủi Trần Thương nói:
- Chủ nhiệm Trần, có thể đạt được kết quả này, cháu đã rất tốt rồi, không thể khắt khe với bản thân như vậy được! Đừng thở dài, cháu đã rất tuyệt rồi
Lý Bảo Sơn cũng hít sâu một hơi, khẽ gật đầu:
- Đúng vậy, Tiểu Trần, tôi phải nói cho cậu, cậu bớt chút nghiêm khắc với bản thân, đừng quá khắc nghiệt như vậy! Dù là trong cuộc sống hay phẫu thuật, cậu đều làm rất tốt! Nhưng... cậu vẫn không hài lòng, bản thân thật quá hà khắc! Nhưng mà, khó trách lại ưu tú đến thế
Trần Thương: ? ??
......
...
Trên đời này không có bức tường nào gió không lọt.
Chẳng bao lâu, chuyện quyên góp của Tỉnh Nhị Viện đã lan rộng khắp nơi.
Trong bữa trưa, các y tá đều nói chuyện rất sôi nổi.
Y tá khoa cấp cứu của bệnh viện Tỉnh Nhị nói:
- Nghe nói khoa tụi mình quyên góp được hàng trăm vạn đó
Nghe vậy, y tá khoa ngoại lập tức nói với bạn cùng phòng ở Đông Đại Nhất Viện:
- Tôi nói cho cậu một bí mật! Khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện đã quyên góp được hàng ngàn vạn quỹ từ thiện!.
Y tá của Đông Đại Nhất Viện đột ngột nhắn với bạn học đại học của mình đang làm việc ở Thủ Đô:
- Tôi cho cậu biết một tin lớn! Có một bệnh viện ở đây đã quyên góp được hàng nghìn vạn quỹ từ thiện
Tin đồn diễn ra ác liệt
...
Đến chiều, mọi người trong khoa cấp cứu chìm ngập trong hạnh phúc.
Thật sự mà nói, không ai có thể nghĩ rằng sẽ có một ngày phấn chấn như vậy trong khoa
Cả bệnh viện đều biết khoa cấp cứu quyên góp được hàng ngàn vạn từ thiện
Các y tá trong khoa cấp cứu bắt đầu nghênh ngang mà đi khi họ đến hiệu thuốc để lấy thuốc và phòng ăn để mua đồ
Quản lý Điền Hương Lan càng cảm giác rạng rỡ mặt mày cho khoa
Quá thoải mái
Ai dám coi thường khoa cấp cứu của chúng tôi?
Chúng tôi có một nhóm người tiền tiêu không hết chống lưng nha
Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp Tỉnh Nhị Viện và ngay cả các bệnh viện thuộc hệ thống y tế khác ở thành phố An Dương cũng biết về việc gây quỹ của Tỉnh Nhị Viện.
Sau khi viện trưởng và nhiều trưởng khoa lần lượt xác nhận tin tức với Lý Bảo Sơn và Tần Hiểu Uyên
Lập tức đỏ mắt
Ao ước
Đố kị
Nhìn mọi người xung quanh, Vương Hướng Quân lập tức phát lệnh tổ chức họp cho nhân viên của các bộ phận:
- Chúng ta cũng đã thành lập quỹ từ thiện này đi
Tuy nhiên, y tá trưởng vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở, nói:
- Chủ nhiệm Vương… Anh quên rồi? Đã thành lập năm ngoái, tất cả quyên góp chưa được đến 50 vạn, dùng hết rồi thì không thể tính toán quyên góp được nữa, anh trong cơn giận dứt khoát cho giải tán...-
Vương Hướng Quân đột nhiên nói:
- Tôi... Chỉ đùa chút thôi
Chuyện như vậy cũng tương tự diễn ra ở khoa cấp cứu nhân dân tỉnh.
Trương Bồi Nghĩa giậm chân uất nghẹn
Các chủ nhiệm khoa cấp cứu vô cùng tức tối.
Lý than đen làm thế nào anh ta có thể?
Thấy Lý Bảo Sơn khoe khoang hết lần này tới lần khác hạng mục quỹ từ thiện gửi đến nhóm “khoa cấp cứu Đông Dương”, ông thở dài nói:
Mấy chủ nhiệm nghe thấy vậy lập tức ngứa răng
Đê tiện
Thật quá đê tiện
Thằng này, mày không cạo đầu trong tháng giêng à?
Tỉnh táo
Sau khi buộc mình phải bình tĩnh lại, các chủ nhiệm bắt đầu đánh tiếng.
Sau khi nghe ngóng
Đột nhiên im lặng
Hóa ra Lý Bảo Sơn cũng quyên góp được mười mấy vạn, còn cái khác đều là do người thân và bạn bè của phó chủ nhiệm mới được bổ nhiệm chính là Trần Thương và bản thân Trần Thương đã quyên góp được
Lập tức
Mọi người đều chua xót.
Không trách được, ai đó có một phó chủ nhiệm tốt
...
Tất nhiên, có một hiện tượng rất kỳ lạ trên thế giới này
Anh sẽ không bao giờ đơn độc trên con đường chua chát
Chanh thường được trồng theo bụi
Cũng giống như lần này.
Các viện trưởng của bệnh viện đã học được từ nỗi đau xương máu và càng hạ quyết tâm đối đãi đặc biệt cho những tài năng xuất chúng
Rốt cuộc là nhìn Tần Hiểu Uyên
Ông ta thật giỏi như thế nào?
Bây giờ mọi người có thể dự đoán báo ngày mai
Dưới sự lãnh đạo của Tần Hiểu Uyên... Khoa cấp cứu của bệnh viện Tỉnh Nhị đang bùng nổ phát triển mạnh mẽ... Gây quỹ từ thiện đến năm trăm vạn...
Dựa vào cái gì Tần Hiểu Uyên lại có thành tích cao như vậy
Tôi
Triệu Tu Bình không chấp nhận được
Tiền Lượng thở dài nhìn về phía Triệu Tu Bình, ông nếu không chấp nhận thì cũng không được…
Tiền Lượng nhìn trăng trên bầu trời, đột nhiên càng ngày càng hiểu mọi chuyện
Tại sao mình không sinh được một đứa con gái tốt?
Ai….
......
......
Ngày hôm sau, Trần Thương thu thập xong đồ đạt, trực tiếp cùng với Tần Tường đi Seoul.
Chuyến đi này, Trần Thương đã chuẩn bị rất nhiều “thuốc bổ” đặc biệt cho chuyến đi máy bay của mình, anh dự định lúc nhàn rỗi sẽ mở sách kĩ năng ra, để làm cuộc sống của mình phong phú sau giờ học.
Mở thanh vật phẩm, Trần Thương hiện có một quyển sách kĩ năng màu vàng cấp bốn, hai quyển kĩ năng màu tím, và một quyển kĩ năng phó bản trống.
Trống không khẳng định là đồ tốt, Trần Thương cảm thấy bản thân nên giữ lại chúng
Quyển sách kĩ năng cấp bốn màu vàng đó, trong mắt Trần Thương càng thêm mê người
Không nghĩ ngợi gì, Trần Thương trực tiếp mở ra
[Đinh! Chúc mừng anh đã nhận được thuật phẫu thuật chỉnh hình Mài Xương: cấp độ hoàn mĩ!]
Trần Thương nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, Trần Thương nhất thời im lặng.
Thuật Mài Xương?
Nghe thế nào lại giống như võ lâm bí tịch, cùng loại với kỹ năng Phân Cân Thác Cốt Thủ.
Trần Thương nhanh chóng lấy quyển sách kỹ năng nhìn lại.
Sách kỹ năng vàng óng ánh trông rất chói mắt, không thể không nói, phẫu thuật hoàn hảo không giống, ánh sáng vàng tỏa ra bốn phía tạo cảm giác rung động.
[Đinh! Thuật Mài Xương: Là đối điện bộ phận khung xương tiến hành xâm lấn tối thiểu phẫu thuật chỉnh hình và các biện pháp khác, thông qua cải thiện các cấu trúc của bề mặt xương, không làm ảnh hưởng và tổn thương các thần kinh cơ sở bên trên, để bề mặt phù hợp với các tiêu chí hình thái, kết cấu, mỹ quan!]
Sau khi Trần Thương nhìn thấy miêu tả kỹ năng, sắc mặt nhất thời vui mừng
Đây là một kỹ năng tốt
Mà bây giờ đối với Trần Thương mà nói là một kỹ năng hiếm có.
Cho đến bây giờ, khả năng tinh chỉnh làn da của Trần Thương đã đạt đến mức rất tốt, đặc biệt là mượn nhờ đôi mắt của Mỹ Lệ, Trần Thương có thể tiến hành điều chỉnh tinh vi với các bộ phận kết cấu, để đạt được hiệu quả tốt hơn.
Nhưng mà
Tính chất của xương luôn là thứ mà Trần Thương không thể nào thay đổi, Trần Thương cũng rất muốn học, nhưng năng lực của Trương Chí Tân cũng rất bình thường, Dương Thao cũng như thế.