Chạy xe với tốc độ hơn 60 km trên cao tốc là một thử thách khắc nghiệt đối với không ít người cầm lái
Báo động liên tục hiển thị trên màn hình.
Áo quần Trần Thương ướt đẫm, tóc mai hai bên của Tiểu Lâm cũng thấm ướt, toàn thân mồ hôi đầm đìa, tất cả đều nỗ lực cứu người đang nằm
Vào mùa đông lạnh buốt như thế này mà xe chở đầy hơi nóng
Người đàn ông không dám phát ra tiếng động vì sợ làm phiền họ.
Tuy nhiên, thật may mắn, cuộc sơ cứu sau đó đã có hiệu quả, khi xuống khỏi đường cao tốc, các triệu chứng nguy hiểm của bà cụ cuối cùng cũng ổn định.
Lần này, mọi người mới được thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, lúc này Trần Thương bắt đầu nhanh chóng liên hệ với khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện để được ưu tiên trước thủ tục, hoàn thành các bước xét nghiệm liên quan càng sớm càng tốt chuẩn bị cho ca mổ
Bà cụ đã hoàn thành các xét nghiệm ngoại quát tổng hợp khác nhau ở các bệnh viện thị xã, đây là một tin tốt, vì vậy không cần phải tốn quá nhiều thời gian làm lại.
Tám giờ tối, xe dừng trước cửa khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện, đã có một nhóm người đứng chờ sẵn sàng.
Sau khi Trần Thương vào, anh lập tức bắt đầu điều động trình tự làm việc đội ngũ y bác sĩ rất gọn gàng
- Nhạc Nhạc, cô đưa người nhà đi làm thủ tục trước.
- Hiểu Yến, chuẩn bị tình trạng bệnh án.
- Anh Khiêm, vào phòng mổ với Hòa Văn Phú, mọi thứ phải sẵn sàng…
- Tiểu Lâm, gọi điện thoại cho phòng siêu âm, làm siêu âm tim lâm sàng
...
Khi Trần Thương đến, anh đưa người bệnh vào phòng cấp cứu trước.
Lúc này, Đào Mật và Hạ Cao Phong đột nhiên đi xuống, Trần Thương sửng sốt:
- Chủ nhiệm Đào? Chủ nhiệm Hạ, sao hai người lại ở đây?
Đào Mật cau mày:
- Vừa rồi chúng tôi có ca phẫu thuật ở Đông Đại Nhất Viện, nghe chủ nhiệm Lý nói cậu đã tiếp nhận một người bệnh bị nhồi máu cơ tim cấp tính gây vỡ vách liên thất, hiện tại đến xem cậu có cần hỗ trợ gì không? Anh Lý đang làm một ca phẫu thuật và không thể quan tâm tới bên này, vì vậy cả hai chúng tôi vội vã đến đây.
Trần Thương xúc động gật đầu, không phí thời gian, nói luôn:
- Làm phiền hai chủ nhiệm, tình huống là như thế này, người bệnh 71 tuổi, là cụ bà, bảy ngày trước...
Trần Thương giải thích chi tiết về bệnh tình.
Đào Mật nói thẳng:
- Tiểu Trần, tôi đề nghị cậu nên quan sát một thời gian loại chấn thương vỡ vách liên thất cấp tính này, sau đó lựa chọn ngày phẫu thuật sẽ tốt hơn
Hạ Cao Phong cũng gật đầu:
- Ừm, đây cũng là lý do tôi và chủ nhiệm Đào đến đây, tôi sợ cậu còn trẻ sẽ lo lắng, suốt ruột rồi vội vàng mổ.
- Hiện giờ là giai đoạn cấp tính, ca mổ không chỉ khó khăn mà còn làm tăng độ nguy hiểm và tỉ lệ tử vong trong phẫu thuật. Hơn nữa, người bệnh là một phụ nữ lớn tuổi, 71 tuổi, có tiền sử bệnh tim. Ngoài ra, 7 ngày trước, bà ấy còn bị nhồi máu cơ tim cấp tính.
- Đối với người bệnh như vậy, thật là quá khó khăn để cậu có thể phẫu thuật lúc này, cậu nên đợi cho các mô sẹo trên phạm vi cạnh các vết thương hình thành rồi chọn ngày phẫu thuật sau, còn bây giờ nên đưa đến bộ phận tim mạch và nhập viện điều trị trước.
Trần Thương im lặng, lời nói của hai chủ nhiệm là đúng, rất có lý.
Lúc này, Lý Bảo Sơn gọi điện cho Ngưu Thiên Phú, chủ nhiệm ngoại khoa tim.
Bốn chủ nhiệm đến phòng cấp cứu và bắt đầu thảo luận về người bệnh.
Lúc này không cần phải mạo hiểm, Trần Thương không phải người ngu, quan trọng nhất là đưa ra phương án điều trị tối ưu nhất, không cần nóng lòng làm phẫu thuật.
Phẫu thuật chỉ là cách điều trị bệnh, trước khi làm giải phẫu thuật cho người bệnh tốt nhất nên có sự chuẩn bị trước để có thể tạo ra một điều kiện an toàn cho ca mổ.
Ngay sau đó kết quả siêu âm Doppler màu được in ra, Trần Thương cũng đã có bản phim chụp CT tim.
Trong phòng cấp cứu, Đào Mật nhìn tình hình tim của người bệnh và nói trực tiếp:
- Hiện tại, các chức năng tim không chuyển biến xấu, tầng suất vận chuyển máu cũng có thể đồng ý được nhu cầu hàng ngày, tôi khuyên cậu bước đầu nên ổn định, không nhất phải làm phẫu thuật bây giờ...
Ngưu Thiên Phúc lắc đầu ngay:
- Chủ nhiệm Đào, nhìn, dù làm phẫu thuật can thiệp hay tan khối máu, nguy cơ nhồi máu cơ tim cấp rất cao, đến lúc đó, nếu thông liên thất bị vỡ, chức năng tim chỉ càng ngày càng kém đi.
- Xét tình hình của bà cụ, không thể kéo dài thêm mấy ngày nữa, lúc đó làm sao có thể điều trị
Đào Mật tranh cãi với Ngưu Thiên Phúc
- Khoa tim mạch của anh không thể duy trì tình trạng này, việc phẫu thuật tim do chúng tôi làm sẽ mang rủi ro lớn
Ngưu Thiên Phúc nói thẳng:
- Người bệnh bị giãn vỡ tâm thất do nhồi máu cơ tim cấp tính! Đến khi phát bệnh có thể dẫn đến suy tim khó chữa, rối loạn nhịp tim nặng và xơ vữa động mạch ngoại, tình hình càng thêm xấu. Lúc đó, làm thế nào để điều trị bên trong?
Hạ Cao Phong và Trần Thương im lặng, kiên nhẫn lắng nghe tranh luận. Đôi khi, câu trả lời sẽ xuất hiện trong cuộc cãi vã
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng khi con người tranh cãi, bộ não của họ phản ứng nahnh gấp nhiều lần bình thường
Nhất là khi bạn bè trai gái cãi nhau, phụ nữ thường chiếm phần trội hơn
Thấy hai người tranh cãi hồi lâu, Hạ Cao Phong đột nhiên kết luận:
- Thực ra không phải là không có tác dụng, người bệnh đã được điều trị bằng bài thuốc bổ tim. Lúc này, chức năng tim vẫn ổn, nếu trước khi phẫu thuật có dùng dopamine truyền tĩnh mạch, thuốc co mạch có thể duy trì huyết áp và đảm bảo lưu lượng máu động mạch vành, bằng cách này, không phải là không thể.
- Tuy nhiên, chủ nhiệm Đào nói đúng, rủi ro của cuộc phẫu thuật quả thực là rất cao.
- Bây giờ hai bên đều có rủi ro, tôi nghĩ tốt hơn hết là nên hoàn toàn tôn trọng ý kiến của người nhà người bệnh
Lúc này, Đào Mật đã bình tĩnh lại, liếc nhìn Ngưu Thiên Phúc, gật đầu và nói với Trần Thương:
- Tiểu Trần, cậu đi nói với người bệnh và để bà ấy quyết định đi.
Trần Thương gật đầu.
Các chủ nhiệm có tuổi này đều là bảo vật quốc gia, sự hiện diện của họ giống như con tàu có lộ trình cụ thể
Họ có thể nói trước tất cả các rủi ro và biện pháp đối phó, ngay cả khi gặp sự cố, họ cũng có thể đảm bảo tình hình.
Điều này nhằm hạn chế nguy cơ trong phẫu thuật.
Sau một vài cuộc thảo luận, con trai của bà cụ đã chuẩn bị sẵn sàng đánh cược cho một cuộc chiến không còn đường nào khác, anh đồng ý ký tên phẫu thuật
Trần Thương đứng dậy, Đào Mật và Hạ Cao Phong nhìn nhau:
- Tôi cũng đi nữa
Ngưu Thiên Phúc rõ ràng chưa rửa bát ở nhà xong, tạp dề vẫn đeo, cởi ra đặt ở chỗ y tá:
- Tôi cũng đi
Trần Thương không khỏi gật đầu cảm ơn.
Đào Mật nói với Trần Thương:
- Tiểu Trần, chúng tôi chỉ có thể nhắc nhở rằng cậu vẫn phải tiến hành phẫu thuật. Bây giờ người bệnh bị vỡ vách liên thất đồng thời nhồi máu cơ tim, cậu phải chú ý đừng làm tổn thương động mạch vành và vết mổ phải nhỏ! Chắc chắn phải tránh ảnh hưởng đến chức năng của tâm thất trái
Đào Mật không ngừng dặn dò…
Trần Thương cẩn thận gật đầu.
Ca phẫu thuật này, vì những tình trạng bệnh riêng của bà cụ và sự tồn tại của các biến chứng, đã làm tăng thêm độ nguy hiểm và phức tạp của ca mổ, do đó khó khăn tăng dần theo thời gian và hệ số rủi ro cũng tăng tương ứng.
Trong lòng Trần Thương cũng không nắm chắc
Có lẽ, đây mới là phẫu thuật thực sự, phải không?
Đầy tính rủi ro và không chắc chắn
Sống chết không ai kiểm soát được, chỉ cần dốc hết sức là được.
Ngay cả Đào Mật và Hạ Cao Phong cũng không thể đảm bảo sự thành công của ca phẫu thuật