Hôm nay cha của anh ta từng gặp mặt anh ta, khóc cạn nước mắt.
Vu Y nhớ lại một phen, sau đó nói:
- Không có, mấy năm nay cuộc sống của tôi cực kỳ đúng quy luật, trên cơ bản thuốc cũng uống rất ít, cũng rất ít mắc bệnh, chỉ là cuống họng không thoải mái, lúc bị ho khan, thích uống Siro trị ho.
Trần Thương gật đầu:
- Anh dùng Siro trị ho bao lâu rồi?
Vu Y:
- Hơn bốn năm, sau khi cai nghiện một năm thì ngẫu nhiên tiếp xúc, sau đó không có dừng lại.
- Vật này không có độc? Hơn nữa cái này của tôi còn là chứng nhận FDA của nước Mỹ, nếu có ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, tôi cảm thấy hẳn là sẽ không đưa ra thị trường?
Trần Thương nhìn Vu Y hình như căn bản không xem ra gì, bất đắc dĩ nói:
- Thật ra, mặc dù Siro trị ho không phải thuốc độc, nhưng nếu như lạm dụng thì thứ đó không kém hơn độc phẩm chút nào, thậm chí còn nguy hiểm hơn.
- Việc uống Siro trị ho thành nghiện, tôi tin tưởng bây giờ anh cũng ý thức được, dùng lâu dài còn có thể dẫn phát huyết chứng thấp Kali, bệnh động kinh, trúng độc bệnh tâm thần, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng.
Nói đến đây, Trần Thương nghiêm mặt nói:
- Tôi rất rõ ràng nói cho anh, nếu như anh tiếp tục dùng Siro trị ho, bệnh thuyên tắc phổi của anh sẽ còn phát tác
- Đích thật là được FDA Nước Mỹ chứng nhận, nhưng bất luận thuốc gì, đều là có tác dụng phụ, anh không chỉ lạm dụng thuốc, bản thân anh này là một loại sử dụng bệnh hoạn.
Trần Thương không phải nói chuyện giật gân, một khi dùng “Siro trị ho” liều lượng cao cũng sẽ gây ảo ảnh, tùy theo người dùng thành nghiện.
Hiện tại, bộ phận thanh thiếu niên, đặc biệt là nước ngoài lệch nhiều, lạm dụng thuốc nước trị ho, bởi vì chứa các loại thành phần Codeine, Axit Clohydric Ephedrine, dùng nhiều có thể ức chế hô hấp đồng thời hình thành tâm lý ỷ lại, dùng lâu cũng có thể thành nghiện đồng thời tổn hại nội tạng cùng hệ thần kinh, dẫn đến thần chí thất thường, chứng trúng độc bệnh tâm thần, nguy hiểm không thể khinh thường.
Trần Thương cũng đã nghĩ đến dáng vẻ khóc ròng tối hôm qua của Vu Anh Tài, mới bất đắc dĩ tiến hành một phen khuyên giải với Vu Y.
Đương nhiên, nghe hay không nghe, đây chính là chuyện khác.
Sau khi nói xong, Trần Thương đứng dậy rời đi.
Đến mức minh tinh hay không minh tinh, anh căn bản không thèm để ý
...
...
Khi xế chiều thứ hai, bệnh viện xảy ra một việc vô cùng rung động lòng người.
Tần Hiếu Uyên và mười mấy lãnh đạo của bệnh viện cùng nhau đến trong viện.
Chỉ thấy mười mấy chiếc xe sang trọng lái vào bệnh viện.
Rất nhiều thổ hào thành phố An Dương tề tụ ở đây.
Cùng nhau công khai tiến hành quyên tiền vào quỹ từ thiện trọng chứng nguy cấp của khoa cấp cứu tỉnh Nhị viện.
Mỗi người quyên tặng kim ngạch đều cao tới trăm vạn
Lần này lập tức kinh động đến lãnh đạo Vệ Kiện ủy, cắt cử phó chủ nhiệm Đoàn Học Chân đi tới hiện trường.
Lãnh đạo Vệ Kiện ủy ý là, đích thân hỗ trợ giám sát quản lý khoản tiền này, cam đoan mỗi một phần, mỗi một đồng đều công khai hết sạch
Bởi vì lúc này, quỹ từ thiện trọng chứng nguy cấp của khoa cấp cứu tỉnh Nhị viện tổng cộng đã đạt đến 2000 vạn nguyên
Đây đã là một con số vô cùng khổng lồ, mặc cho ai nhìn đều sẽ cảm giác chấn động vô cùng.
Có điều, khi Đoàn Học Chân nghĩa chính ngôn từ nói:
- Vệ Kiện ủy chúng ta chắc chắn sẽ làm tốt công tác quản lý giám sát.
Khi ông ta cho rằng sẽ nhận được sự tín nhiệm các ông chủ thổ hào, bỗng nhiên tất cả mọi người im lặng.
Một ông chủ cầm đầu trong đó đột nhiên hỏi Tần Hiếu Uyên:
- Viện trưởng Tần... Số tiền kia rốt cuộc là ai định đoạt?
Đoàn Học Chân không kịp phản ứng, mà Tần Hiếu Uyên biến sắc vội vàng nói:
- Đương nhiên là hội trưởng quỹ từ thiện Trần Thương, cậu ta định đoạt!
Đoàn Học Chân nhất thời trợn tròn mắt, bất đắc dĩ trừng mắt liếc Tần Hiếu Uyên:
- Chuyện lớn như thế sao có thể để một chủ nhiệm định đoạt?
Thế nhưng ông vừa vặn nói miệng
Nhất thời sắc mặt mọi người biến đổi:
- Chủ nhiệm Đoàn, chúng tôi là quyên tặng quỹ từ thiện trọng chứng nguy cấp do Trần Thương mở, nếu như cậu ta định đoạt, chúng tôi mới quyên tiền, nếu như cậu ta không được, số tiền kia... thật xin lỗi...
Đoàn Học Chân nghe xong, nhất thời trợn tròn mắt.
Tần Hiếu Uyên tranh thủ thời gian liếc mắt ra hiệu:
- Chư vị yên tâm, chuyện này, chúng tôi đã mở hội nghị thảo luận qua rồi, là Trần Thương định đoạt
Lúc này mọi người mới yên tâm rời đi
Đoàn Học Chân nhìn chằm chằm ông Tần, một mặt không hiểu:
- Lão Tần... Cái này...
Tần Hiếu Uyên thở dài:
- Cậu có ngốc hay không vậy? Người ta đến quyên tiền là hướng về phía Trần Thương mà tới, cậu còn nói Vệ Kiện ủy định đoạt... Đến tôi cũng không thể định đoạn
Đoàn Học Chân nghe xong, nhất thời sững sờ.
...
...
Mà hơn năm giờ chiều thứ ba, Trịnh Vĩnh Quân lại lần nữa gọi Trần Thương vào ICU.
- Tiểu Trần! Chẩn đoán bệnh rõ ràng, người bệnh là nhồi máu não, ý của chủ nhiệm Đỗ chính là, nghi ngờ người bệnh là tổn thương bên trong da, thuyên tắc bởi vì rung nhĩ đồng thời tạo thành nhồi máu não và thuyên tắc phổi
Trần Thương cầm phim X-quang hạch từ, nhất thời bất đắc dĩ cười.
Nếu như vậy, dường như mọi thứ đều giải thích rõ.
Ngay lúc này, bỗng nhiên Trần Thương nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống
【 Đinh! Nhiệm vụ ẩn — Chân tướng! Tiến độ nhiệm vụ vòng thứ nhất: 30%, phát động nhiệm vụ tiếp theo... 】
Vừa dứt lời, nhất thời chuông điện thoại vang lên.
Trần Thương vừa nhìn, nhất thời trợn tròn mắt, là đội trưởng Trương Khắc Cần.
- Đội trưởng Trương, chuyện gì xảy ra?
Trương Khắc Cần bất đắc dĩ cười nói:
- Chủ nhiệm Trần, có một tội phạm, rất đặc biết, tôi đưa qua cho cậu xem một chút xảy ra chuyện gì.
…
…
Trương Khắc Cần nói nhất thời khiến Trần Thương sửng sốt một chút
Tội phạm thú vị?
Rốt cuộc thú vị thế nào?
Trần Thương ngồi trong phòng làm việc, hơi hăng hái mong đợi.
Mặc dù không xác định, nhưng anh cảm thấy đây là nhiệm vụ vòng thứ hai, nghĩ tới đây, Trần Thương càng ngày càng chờ mong nhiệm vụ ẩn liên hoàn này, rốt cuộc phía sau ẩn giấu cái gì?
Trần Thương nhìn thần sắc ông Trần biểu lộ đều hơi nôn nóng bất an.
- Lão đại? Anh... làm sao vậy?
Trần Bỉnh Sinh nghe thấy lời Trần Thương nói, hơi sửng sốt một chút, xoay người lại.
- Ai... Gần đây lại là làm cha mẹ tôi mệt mỏi, đúng rồi, tiểu Trần, toàn bộ ca ngày thứ bảy cậu giúp tôi thay một cái đi.
- Thứ bảy, trường học của Quả Quả muốn tổ chức một hoạt động, người nhà đi cùng, tôi phải đi cùng cạnh con bé.
Trần Thương gật đầu:
- Vâng được rồi... Lão đại, chị dâu đâu?
Trần Bỉnh Sinh thở dài:
- Chị dâu cậu gần đây càng là sứt đầu mẻ trán, gần đây công ty họ mới nghiên cứu thuốc xung đột với một công ty nước ngoài, hiện tại các loại đấu thầu vấp phải trắc trở.
- Lần này tài chính nghiên cứu phát minh thuốc còn rất lớn, tiến hành cải tiến đơn thuốc viên nén kép cam thảo ngậm ho truyền thống, giai đoạn III thí nghiệm lâm sàng cũng làm xong, hiệu quả đều rất tốt, thế nhưng mà bị xung đột với thuốc nước ngoài, hiện tại tất cả bệnh viện đấu thầu lớn đều hơi có xu hướng suy tàn, cứ tiếp tục thế này... Tôi đoán chừng mắt xích tài chính sẽ xảy ra vấn đề