Nhưng... Lúc này, các bác sĩ đều đang phải ra sức làm không hết việc, bận chữa trị cho rất nhiều người bệnh, còn ai để đến chăm sóc được
Nghĩ đến đây, Trần Thương trực tiếp nói:
- Quần áo của các chủ nhiệm ở đâu? Cô đưa cho thực tập sinh mặc đồ của các chủ nhiệm, cứ giả vờ như vậy là được.
- Tôi không tin ông ta còn có thể ưng ngạch... à đúng rồi, đổi sang một người có vẻ già dặn một chút, hoặc là cô gái trẻ cũng được, dáng dấp xinh đẹp, xem thử còn phàn nàn gì nữa không.
Nhạc Nhạc nghe xong, sắc mặt đột nhiên sa sầm.
Nhưng...
Cô ta thấy rằng hiệu quả thực sự tốt, một thực tập sinh đầu hói mặc đồng phục của chủ nhiệm đi thay băng, người bệnh giường số 12 nhìn thấy gật đầu tán thưởng
- Chủ nhiệm đúng là chủ nhiệm, thay băng cũng rất chuyên nghiệp tỉ mỉ
- Ôi... đau quá! Kỹ thuật của chủ nhiệm thật quá đạo sĩ
…
…
Kể từ khi Trần Thương trở thành chủ nhiệm, Lí Bảo Sơn cũng bắt đầu để Trần Thương đi kiểm tra phòng, làm quen với các người bệnh.
Kiểm tra phòng là lúc oai phong nhất của một người chủ nhiệm
Không ai hơn họ
Ít nhất trước đây Trần Thương cũng đã nghĩ như vậy.
Khi bạn dẫn theo bảy hoặc tám bác sĩ, mười hoặc hai mươi người thực tập sinh, bước vào phòng bệnh một cách hùng dũng, cái cảm giác đó thật sảng khoái
Cuối cùng xử lý xong người bệnh, thì đã hơn mười giờ.
Trần Thương bước vào văn phòng, nói:
- Chúng ta đi kiểm tra phòng thôi.
Các bác sĩ lớn tuổi trẻ tuổi lần lượt cũng đứng dậy gật đầu, các bác sĩ thực tập cầm tập hồ sơ bệnh án và bắt đầu tiến hành kiểm tra phòng bệnh.
Kiểm tra phòng là thời gian thử thách nhất đối với các bác sĩ, và cũng là thời gian khảo nghiệm cho các thực tập sinh.
Bởi vì các bác sĩ kiểm tra phòng sẽ thỉnh thoảng hỏi một số câu hỏi.
Chỉ là việc làm này cũng là lúc để cải thiện năng lực hơn.
Những vấn đề lâm sàng này dễ khiến người ta tiếp thu hơn nhiều so với kiến thức trong sách vở
Một nhóm thực tập sinh nhìn chủ nhiệm Trần hăng hái đi về phía trước, tự nhiên họ cũng sẽ hâm mộ và ước ao được như vậy.
Bây giờ Tỉnh Nhị Viên, ai mà không biết đến chủ nhiệm Trần.
Tuổi trẻ tài cao và rất có triển vọng, hai mươi bảy hai tám tuổi, lý lịch phong phú, nhận được nhiều giải thưởng và thu hút hàng chục triệu quỹ từ thiện.
Nhưng mà, điều quan trọng nhất vẫn chính là năng lực của Trần Thương.
Năng lực của một người bác sĩ rất dễ khảo nghiệm ra được, từ khám sức khỏe đến đọc phim X-quang, nghiên cứu khoa học ngoại khoa đều có thể phản ánh đúng trình độ của bác sĩ.
Sau khi Trần Thương vào phòng bệnh, người nhà của người bệnh đỡ họ ngồi xuống, và mỉm cười nói:
- Xin chào, chủ nhiệm Trần.
Trần Thương mỉm cười, nhìn chỉ số trên màn hình, rồi nói:
- Đã khỏe hơn nhiều chưa?
Người bệnh gật đầu:
- Tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi, à đúng rồi, bác sĩ Trần, kiểm tra X-quang đã có rồi, bác sĩ xem giúp tôi với.
Trần Thương gật đầu, nhận lấy tấm phim.
Nói mới nhớ, xem tấm phim là một trong những thú vui của các bác sĩ.
Cao thủ đọc phim, nháy mắt đã có thẻ nhìn ra năng lực khủng khiếp.
Ví dụ như lúc này, tấm phim phần ngực này rơi vào tay Trần Thương, nó sẽ trở thành một bệnh án hoàn chỉnh.
Trần Thương nhìn ra được bệnh lao cách đây hàng chục năm, đã được điều trị khỏi hoàn toàn, và còn có một số bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn đặc biệt, thậm chí còn nhìn ra được là đi du lịch đến một vùng nào đó ở Châu Phi.
Đây là kỹ năng tuyệt đỉnh của Trần Thương, cũng là một sở trường mẹo.
Nhận xét này ngay lập tức khiến mọi người sững sờ.
Và những điều này chính là điều mà nhóm thực tập sinh này khâm phục nhất.
Lại nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc khiếp sợ của người bệnh, thì bọn họ đã biết chủ nhiệm Trần đã đúng.
Đọc phim xong, ông cuh sững sờ nói:
- Chủ nhiệm Trần, anh đâu phải là bác sĩ đâu…anh là thần tiên đúng không?
Ngay cả người bệnh ở giường bên cạnh thấy vậy, cũng cảm thấy kích động không thôi.
Vội vàng lấy tấm phim của mình ra cho Trần Thương xem.
Trần Thương quay người chỉ vào một thực tập sinh, rồi đưa tấm phim cho cô gái:
- Cô gái, cô xem thử trong tấm phim này có những gì.
Cô gái đó không phải ai khác, mà chính là Trình Hân bạn học của Trần Thương, tình cờ được chuyển vào viện cấp cứu.
Thấy Trần Thương nhìn chằm chằm cô ấy, lúc đó cô ấy trợn mắt chửi bới trong lòng, tên trộm chó này, không phải trong bữa liên hoan lần trước để anh uống thêm vài ly thôi à? Thật là người không biết thương hoa tiếc ngọc.
Trình Hân khiêm tốn cầm cuộn phim lên:
- Ừm... đây là phim chụp X-quang lồng ngực! Chụp rất tốt, mọi người thấy đấy khớp xương đều rất rõ ràng, ừm, cũng rất hoàn chỉnh, không có vết gãy, nhìn trái tim này, hình quả lê... ừm
Trình Hân thực sự không thể đọc được chỗ bất thường nào trong tấm phim, vì vậy cô ấy phải nói đến cấu trúc xương xung quanh, cố gắng kéo dài thời gian.
Trần Thương trực tiếp cười rồi nói:
- Được rồi, nói trọng điểm đi, người bệnh bị bệnh gì?
Trình Hân ngập ngừng nói:
- Người bệnh này là nữ
Các thực tập sinh xung quanh suýt nữa thì bật cười.
…
…
Bác gái của người bệnh hơi ngạc nhiên
- Bác sĩ… còn có thể biết nam nữ à?
Trần Thương cũng sửng sốt
Trình Hân có thể nhận biết đàn ông hay phụ nữ từ X-quang ngực không?
Đây là một trình độ nâng cao
Thạch Na, Ông Trần và những người khác cũng ngây người nhìn Trình Hân, họ không biết phải phán đoán thế nào.
Chỉ có Vương Dũng là người hướng dẫn của Trình Hân không khỏi đỏ mặt.
Nghe thấy người phụ nữ trung niên hỏi, Trình Hân khẳng định:
- Ừ… cô có thể nhìn thấy
Trần Thương cũng tò mò:
- Cô thấy thế nào?
- Nhìn, đây, đây là chỗ mở đồ lót. … Hàng này
Trình Hân giải thích chỉ vào một loạt cúc áo lót ở góc sau của bức ảnh chụp X quang ngực.
- Đây rõ ràng là đồ lót của phụ nữ mặc… nên đó là phim chụp X-quang ngực của phụ nữ.
Khi cô nói đến điều này, xung quanh im lặng.
Có vẻ như... đây thực sự là sự thật
Trần Thương chết lặng
Anh không khỏi nhìn người bệnh:
- Lúc chụp, cô vẫn mặc nội y như thế này? Bác sĩ không nói cô cởi ra à?
Bác gái ngượng ngùng cười nói:
- Tôi… Tôi hơi ngại, cái này làm bằng vải bông tinh khiết, không có kim loại, nên tôi để anh ấy chụp luôn…
Trần Thương nhìn hàng cúc kim loại chỉnh tề sau lưng, không khỏi lắc đầu.
- Lần sau chụp phim không được mang theo thứ gì bằng kim loại, nó sẽ có hiện vật, rất dễ bị ảnh hưởng đến kết quả.
Dì nghe vậy vội gật đầu.
Bất cứ ai cũng luôn lắng nghe lời khuyên của các chuyên gia.
Cùng một câu nói từ miệng các chuyên gia, mọi người chỉ cảm thấy có uy lực và đầy sự thuyết phục hẳn.
Nếu chỉ là bác sĩ nói ra, thật sự không thể tin tưởng anh hoàn toàn
Con người là như vậy......
Lúc này đây Trình Hân tràn đầy tự hào.
Trần thương không khỏi lắc đầu nhìn cô:
- Nhìn xem, hai lá phổi này khác nhau ở chỗ nào, bên trái và bên phải, nhìn kỹ lại.
Trình Hân im lặng.
Trên thực tế, đặt câu hỏi chỉ là hướng dẫn, giảng dạy mới là mục đích chính.
Anh chỉ có thể nhắc nhở:
- Nhìn xem, bên phải tối hơn đúng không?
Cô gật đầu.
Anh tiếp tục:
- Xem kỹ, bên phải toàn màu đen, cô không thể nhìn thấy kết cấu, mô phổi, mạch máu và các nhu mô phổi khác à?
Trình Hân lại tiếp tục gật đầu.
Trần thương bất lực nói:
- Vậy điều này có nghĩa là gì?
Cô lắc đầu