- Cậu vui vẻ lắm à?
- Tôi có cần cho cậu vui vẻ một chút hay không?
- Cút
Trương Viễn và Dương Tuệ giống như là oan gia hoan hỉ, đi chỗ nào ồn ào chỗ đó, thế nhưng hết lần này tới lần khác nán lại cùng một chỗ.
Trần Thương đi phía sau lưng hơi dở khóc dở cười, hiện tại trong đầu anh đã rất khó tưởng tượng ra một người vui vẻ rốt cuộc là dáng vẻ gì, thế nhưng tuyệt đối không phải dáng vẻ mở ra trái tim còn nhếch miệng cười
Nghe hai người nói đùa, dường như không khí khẩn trương phẫu thuật vừa rồi cũng thư hoãn không ít.
Trần Thương cảm thấy thần kinh của mình hơi suy nhược, khẳng định không phải một ngày hai ngày tạo thành.
Rất nhiều người làm bác sĩ cấp cứu đều như vậy, thường xuyên sẽ gặp phải loại các dạng đột nhiên cấp cứu kia, nửa đêm từ chăn đi ra, chạy đến hiện trường cấp cứu.
Nếu như trong cuộc sống nhiều hơn hai cái kẻ dở hơi này, hình như đối với phòng ban mà nói, cũng là một chuyện tốt...
Trần Thương đêm mai tan tầm, ngày kia có thể nghỉ ngơi một ngày, vì vậy anh trở lại ngồi tại trên ghế sớm mua xong vé xe.
Chuẩn bị về nhà cưới bạch phú mỹ
Nghĩ đến sắp nhận giấy kết hôn, Trần Thương đã hơi kích động.
Cái loại cảm giác trong lòng này, thực tế khó mà nói nên lời.
Sau khi cậu bé trai trở về, Trần Thương cho tới phòng giám sát quan sát hai ngày trước, hai ngày sau chuyển tới ngoại khoa tim.
Phòng giám sát thật ra là ICU cỡ nhỏ đơn giản, thế nhưng nơi này thu nhận sử dụng chính là người bệnh cấp cứu cần lưu lại xem xét một chút, cơ bản không phải rất nghiêm trọng, chi phí tự nhiên cũng không cao.
Điều kiện gia đình cậu bé trai, nếu thật là vào ICU, chi phí cũng không phải đắt bình thường.
Đương nhiên nơi này không phải khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện, Trần Thương có thể muốn làm gì thì làm...
Ở đây mặt mũi Trần Thương khẳng định không lớn như thế, nếu như Trần Thương đưa cậu bé trai đi phòng giám sát, khẳng định y tá trưởng và bác sĩ phòng giám sát cũng không quá đồng ý, khẳng định là hi vọng đưa đến ICU.
Cuối cùng vẫn là chính ông Dư ra mặt, lúc này mới dàn xếp lại mọi chuyện.
...
...
Mà trong phòng phẫu thuật, sau khi Mã Nguyệt Huy copy xong video phẫu thuật Trần Thương rời đi, mới vừa rồi lại đi đến cùng mấy cái lão chủ nhiệm cùng phẫu thuật với Dư Dũng Cương.
Họ phát hiện, một ca phẫu thuật đó đã làm xong
Lần này, mọi người càng thêm tò mò phẫu thuật thành công hay không, nghe nói là phẫu thuật van tim 2 lá xâm lấn tối thiểu, trong lúc nhất thời, lòng tò mò cào mọi người ngứa ngáy, thế là chỉ có thể tìm đến xem video ghi lại.
Sau khi video phát hình, toàn bộ hành trình mấy lão chủ nhiệm nín thở tập trung tư tưởng, không nói một lời, không dám thở mạnh một hơi
Bởi vì phẫu thuật thật sự là... Quá đặc sắc, mỗi một chi tiết nhỏ cảm giác đều là cấp bậc Hollywood trăm ức, đặc hiệu cao như vậy
Một loại cảm giác toàn bộ hành trình cao năng xuất hiện trong đầu
Phẫu thuật không đến nửa giờ, lại được mấy người xem hai lần
Sau khi xem xong, không một người nói chuyện, vẫn chưa thỏa mãn, chưa đủ nghiền
Thật chưa đủ nghiền
Phẫu thuật này nếu là đặt ở rạp chiếu phim, họ nguyện ý đặt bao xem hết một đêm.
Trong mắt họ, đây chính là “Vui vẻ” chân chính
Thế nhưng... chủ nhiệm ngoại khoa phổ bất đắc dĩ nói:
- Các người... Thấy rõ à?
Mấy người sững sờ, bất đắc dĩ lắc đầu.
Đến cả chủ nhiệm Điền của ngoại khoa lồng ngực cũng ấp ủ rất lâu mới nói:
- Hay là... Chạy chậm lại chúng ta xem lại một chút?
Mọi người liếc nhau, vội vàng gật đầu
Bởi vì họ phát hiện, thao tác của người thực hiện ca phẫu thuật này quá tú, làm họ phải xem động tác chiếu chậm lại.
Khâu thừng gân chỉ dùng sáu phút, mà còn lại tạo hình nhiều lá van như vậy cũng chỉ tốn 9 phút, một ca phẫu thuật thế này, họ... Bỗng nhiên cảm giác không có cách nào bình phán.
Thật lâu
Mấy chủ nhiệm dưới tốc độ x0.5 tinh tế nhìn một chút ở giữa quá trình khâu, thế nhưng, mọi người không ngờ chính là: Chính là bởi vì cho chạy loại tốc độ này, ngược lại phóng đại chi tiết phẫu thuật của Trần Thương, loại kỹ xảo này ở dưới sự rung động của trái tim liên tục khâu lại, được biểu hiện phát huy vô cùng tinh tế
Quá giỏi
Mấy chủ nhiệm bất đắc dĩ cảm khái, trình độ của người phẫu thuật thật là cao
Thật lâu, mấy chủ nhiệm cũng cảm thấy không thể lại nhìn như vậy tiếp, càng xem càng muốn xem tiếp.
Có điều, mọi người càng ngày càng tò mò rốt cuộc là ai làm phẫu thuật
Liếc nhau, mấy người gấp gáp đi gặp phòng y tá trưởng phẫu thuật kia nhìn một chút ghi chép phẫu thuật, xem xét cái này, lập tức sửng sốt một chút.
Chỉ thấy mổ chính ký tên chính là “Mã Nguyệt Huy”
Mọi người nhất thời sững sờ.
- Tiểu Mã làm?
- Không phải? Tôi nghe điện thoại nói là một người trẻ tuổi, tiểu Mã, anh Dư sẽ không lo lắng như thế
- Chẳng lẽ là tiểu Mã mang theo người trẻ tuổi kia làm?
- Có khả năng...
Ngày hôm sau, toàn bộ bệnh viện đều biết khoa cấp cứu thứ sáu hoàn thành một ca trái tim không ngừng đập, tách hai lá van hẹp bằng bóng qua da
Lập tức, mọi người nghị luận ầm ĩ
- Nghe nói chưa? Nghe nói là người của tiểu tổ khoa cấp cứu thứ sáu Mã Nguyệt Huy họ làm?
Một bác sĩ hói đầu ngoại khoa tim nói với bạn của mình
- Biết không? Tổ trưởng Mã người ta dẫn người khoa cấp cứu thứ sáu hoàn thành ca đầu tiên trái tim không ngừng đập, tách van hai lá hẹp bằng bóng qua da của bệnh viện chúng ta
- Tôi cho cậu biết một chuyện! Tổ trưởng khoa cấp cứu số sáu Mã Nguyệt Huy, đã nắm giữ kỹ xảo phẫu thuật bắc cầu động mạch vành hạch tâm, bắt đầu dẫn đầu đoàn đội liên tục đánh xuống lĩnh vực mới
- Cậu biết không? Tổ trưởng Mã khoa của khoa cấp cứu thứ sáu năm nay có thể muốn xin hạng mục ngàn vạn kinh phí của quỹ ngân sách Tự Nhiên Quốc Gia, chính là nghiên cứu phẫu thuật bắc cầu động mạch vành...
- Các người không biết đúng không, Tổ trưởng Mã lập tức sẽ được đề bạt! Muốn xây dựng khoa cấp cứu thứ bảy, trở thành chủ nhiệm khoa
...
Đến mức, khi ngày hôm sau Mã Nguyệt Huy đi làm, phát hiện vô số người chào hỏi mình
- Chào tổ trưởng Mã
- Chủ nhiệm Mã, chào buổi sáng
- Nha, đây không phải anh Mã, hôm nào ngồi một chút.
...
Điều này làm cho Mã Nguyệt Huy hơi mờ mịt, đây đều là chuyện gì xảy ra?
Hôm nay người đều làm sao vậy, từng người cướp theo mình chào hỏi, mình… hôm nay trở nên đẹp trai hả?
Mã Nguyệt Huy lấy điện thoại ra tự chụp một cái, dưới camera trước tự mang bộ lọc và mỹ nhan, vẫn là một tấm ảnh chụp không có cách nào sửa chữa, lão Mã lập tức sửng sốt một chút, Mình... đẹp trai cũng không thay đổi, làm sao có thể thay đổi đẹp mắt?
Cái này làm anh ta càng thêm tò mò.
Rốt cuộc vì sao?
Khi buổi trưa đi căn tin ăn cơm, thẳng đến một người bạn cảm khái nói đến:
- Anh Mã, cậu thâm tàng bất lộ nha, phẫu thuật bắc cầu động mạch vành cũng nắm giữ! Được đó
Mã Nguyệt Huy sững sờ:
- A? Tôi... Tôi không có! Đây không phải là tôi...
Người bạn thấy thế, lập tức cười ha ha một tiếng:
- Chậc chậc, còn giả vờ nữa! Toàn bộ bệnh viện đều biết, kí tên trên ca phẫu thuật ngày hôm qua, bác sĩ mổ chính là cậu, đều có người gửi đến vòng bạn bè rồi
- Cậu, là quá điệu thấp! Nhiều năm như vậy, tôi hiểu rất rõ cậu...
Nghe bạn bè trêu chọc, Mã Nguyệt Huy hết đường chối cãi:
- Tôi...
Có điều cơm nước xong xuôi lúc ra cửa, có một chủ nhiệm không hợp với Mã Nguyệt Huy lắm, nhưng sau khi nhìn thấy Mã Nguyệt Huy, lần này ngược lại hiếm lạ nhẹ gật đầu, lên tiếng chào hỏi, còn thân thiết kêu một tiếng:
- Chủ nhiệm Mã, đã ăn xong...
Mã Nguyệt Huy bỗng nhiên sững sờ
Anh ta hiện tại, não lại không làm sao linh quang, cũng bỗng nhiên kịp phản ứng
Trần Thương dùng danh nghĩa của mình phẫu thuật, để mọi người cho là anh ta làm phẫu thuật
Nghĩ tới đây, trong lòng Mã Nguyệt Huy mừng thầm.
Nghe mọi người tán dương, trong lòng anh là thoải mái tột đỉnh.
Không ngờ... mình lại nhân họa đắc phúc?
Nghĩ tới đây, trong lòng Mã Nguyệt Huy đắc ý.
Đúng lúc này, điện thoại Mã Nguyệt Huy bỗng nhiên vang lên.
- Tổ trưởng Mã, Trần Thương lại tiếp túc dùng số phẫu thuật của cậu
Mã Nguyệt Huy nghe xong, đầu tiên là giật mình:
- Phẫu thuật cái gì
- Phẫu thuật khâu động mạch chủ
Mã Nguyệt Huy nghe xong, lại là vui mừng:
- Tốt, làm tốt
Đối phương sửng sốt một chút:
- Tổ trưởng Mã... Anh không lo lắng? Không phải anh không cho phép cậu ta dùng anh kí tên phẫu thuật linh tinh à?
Mã Nguyệt Huy mỉm cười:
- Emma, thật là thơm
Đối phương:...