Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 979 - Chương 980: Em Muốn Ngủ Một Giấc Mỹ Dung

Khi bac si mo hack full
Chương 980: Em Muốn Ngủ Một Giấc Mỹ Dung
 

(*) Giấc mỹ dung là trong khoảng thời gian từ 10h tối đến rạng sáng 2 giờ ngày tiếp theo. Khoảng thời gian này sự trao đổi chất tiến hành nhiều nhất, cũng là khoảng thời gian điều chỉnh nội bộ tốt nhất, vì thế nhất định phải trân quý khoảng thời gian này không nên thức khuya.

Về đến nhà, Trần Thương giục Tần Duyệt vội vàng thử tất một chút... Sau đó chính là một đêm yên lặng.

Ngày hôm say, mới vừa sáng, mắt Tần Duyệt vừa mở ra một cái, đưa tay bản năng sờ điện thoại, sờ tới sờ lui... Ý? Đây là cái gì?

Lần này Tần Duyệt tò mò, thử chạm một cái, lập tức kinh ngạc một chút.

Thì ra người ngủ cũng sẽ có phản ứng

Cô là một người học y tò mò tham khảo y học, Tần Duyệt mới vừa chuẩn bị nghiên cứu một chút.

Đột nhiên cảm giác Trần Thương giật giật, vội vàng nhắm mắt lại, giả bộ ngủ.

Trần Thương trở mình, cánh tay lục lọi tới lục lọi đi, lục lọi đến cánh tay của Tần Duyệt.

Nhỏ giọng nói:

- Gãi giúp anh với

Tần Duyệt bị dọa cho giật mình, má của tôi ơi, bị phát hiện?

Trái tim nhỏ bé bịch bịch nhảy loạn.

Nhưng mà, khi vội vàng cô phát hiện, mình hiểu lầm, Trần Thương là cầm cánh tay cô bắt đầu gãi lưng

Tần Duyệt không nói:

- Anh nghiện đúng không? Em cũng không phải là gậy gãi ngứa.

Trần Thương mơ màng nói:

- Nhanh lên một chút, xương dưới bả vai, vị trí thứ bảy, đúng đúng đúng... Theo hướng lưng rộng cơ, haizz… em gãi mạnh chút, sử dụng lực cơ cấp bốn...

Tần Duyệt không nói:

- Anh không thể nói trên dưới trái phải sao?

Trần Thương đột nhiên xoay người lại, nhìn Tần Duyệt ngáp một cái:

- Thói quen.

Trần Thương nhắm mắt lại ngủ tiếp, tối hôm qua thật mệt mỏi... Thì ra xé tất cũng cần sức lực...

Tần Duyệt không ngủ được, nhìn chằm chằm Trần Thương, càng nhìn càng đẹp, thấy thế nào cũng đẹp, dứt khoát nằm cười nói:

- Anh là một người đàn ông sao mà dáng dấp lại đẹp như vậy?

Trần Thương không để ý tới cô.

Tần Duyệt chưa hết giận, banh miệng, xoa xoa lỗ tai, bóp bóp lỗ mũi, thấy Trần Thương cũng không chơi với cô, đột nhiên nói:

- Ông xã, anh nhìn em chút đi mà? Em cũng không biết mình ưu điểm gì...

- Anh nói dáng dấp em cũng hơi đẹp một chút, cũng rất cao, chỉ số thông minh... Cũng vậy, ngực cũng vậy... Cái gì đều là bình thường thôi, sao anh lại thích em chứ?

Tần Duyệt chơi bàn tay của Trần Thương:

- Anh có phải là có sở thích yêu xấu xí không?

Trần Thương không biết làm sao, không ngừng lắc đầu.

Nhưng mà Tần Duyệt bất khuất, muốn Trần Thương nói lý do, thật ra thì... Đơn giản chính là để Trần Thương khen cô.

Đáng tiếc lúc này Trần Thương đang buồn ngủ, dù sao tối hôm qua người cực khổ là mình, em thoải mái, nơi này còn có một lão Hoàng Ngưu mệt mỏi đó.....

- Anh có phải có sở thích yêu xấu xí không?

Bị Tần Duyệt dày vò như vậy, Trần Thương nói qua loa lấy lệ:

- Đúng đúng đúng, bà xã em nói gì cũng đúng! Anh chính là người thích yêu xấu xí....

Tần Tiểu Thiểm vừa nghe, lập tức xù lông

- Trần trộm chó... Bà giết anh

Nói xong cũng nhào về phía Trần Thương

- Anh lại dám chê em xấu xí...

Tay chân nhũn xuống, Trần Thương vội vàng cầu xin tha thứ.

- Chị, là chính em nói, không thể trách anh...

Tần Duyệt hừ lạnh một tiếng:

- Em có thể nói em xấu xí, nhưng anh lại không thể nói! Anh nói chính là thiếu đòn...

Ừ, cuộc sống ở chung vẫn khá vui vẻ.

Vô câu vô thúc.

Sau một lúc chơi đùa, Wechat của Trần Thương vang lên, Vương Dũng mời Trần Thương chơi trò chơi.

- Thương Nhi? Chơi trò chơi không?

Trần Thương nằm ở trong chăn không muốn động gật đầu một cái:

- Anh mời em đi.

Vương Dũng gửi cho Trần Thương lời mời hòa bình tinh anh.

Trần Thương xoay người nhìn Tần Duyệt nằm ở nơi đó xem diễn:

- Bà xã, em ăn gà không?

Tần Duyệt kinh ngạc một chút, xoay người lại nhìn Trần Thương, trong mắt tràn đầy phức tạp.

- Em... Suy nghĩ kỹ lại đã

Trần Thương không nói, cái này có gì mà suy nghĩ:

- Lập tức mở ra, do dự gì, chờ em đấy...

Tần Duyệt vẫn cảm thấy rất khó tiếp nhận...

Nháy mắt một cái nhìn Trần Thương chằm chằm, có chút ngượng ngùng:

- Nhất định phải sao?

Lúc này, âm thanh mở trò chơi quen thuộc vang lên:

- Trần Thương không nhịn được nói, em không đến anh và Vương Dũng chơi nhé.

Tần Duyệt nghe trò chơi, lập tức bừng tỉnh hiểu ra.

Trong lúc nhất thời, đỏ mặt như mông con khỉ vậy.

Trần Thương thấy vậy, đột nhiên ha ha ha cười lớn.

- Ha ha ha ha... Anh đủ rồi đó

- Cười nhạo em, anh nói trong đầu dưa nhỏ của em cả ngày đều suy nghĩ cái gì thế không biết

Tần Duyệt thẹn quá thành giận, cầm gối lên lần nữa đánh về phía Trần Thương.

- Đều tại anh

- Anh còn không biết xấu hổ mà nói?

- Anh cũng làm em hư

- Em muốn giết anh

Trần Thương sợ hết hồn:

- Chị tha mạng, hạ thủ lưu tình... Mau vào đi, còn đang chờ một mình em đó

Lúc này Tần Duyệt mới xóa bỏ, leo lên trò chơi.

Vương Dũng, Vương Khiêm đều ở đây.

Nhìn thấy hai người đi lên, lập tức chào hỏi.

Bốn người bọn họ đều là người tuổi trẻ, cùng nhóm vào bệnh viện, ngày thường sở thích cũng khá giống nhau.

Chơi một nhóm với nhau, thỉnh thoảng cũng chơi trò chơi.

Nhất định không nên cho là bác sĩ không chơi trò chơi, bọn họ chơi có thể so với ai khác cũng đều gan hơn...

Mở mic đội ra.

Tần Duyệt:

- Ôi... Ôi, ông xã cứu em

Trần Thương:

- Bà xã, chờ anh... Bà xã... em đừng chạy

Tần Duyệt:

- Ông xã, em cho anh gấp tám lần nội soi

Bên kia Vương Dũng và Vương Khiêm hết ý kiến:

- Chị, hai người một căn phòng, lại không thể tắt mic à? Tú ân ái như vậy có thích hợp không?

Vương Dũng muốn khóc:

- Đúng vậy, có thể chăm sóc cảm xúc của cẩu độc thân một chút không?

Hai mắt Trần Thương và Tần Duyệt nhìn nhau một cái, không nhịn được cười ha hả:

- Xin lỗi, xin lỗi, chúng tôi cố ý

Một câu nói, khiến Vương Dũng tức gần chết

Chơi đến trưa, Tần Duyệt chăm sóc Trần Thương, buổi trưa làm thức ăn.

Nhưng mà...

Trần Thương cũng biết cô không yên lòng.

Đến khi buổi nghỉ trưa, Tần Duyệt mắt to nhìn chằm chằm Trần Thương:

- Ông xã, em muốn ngủ một giấc mỹ dung?

Trần Thương lạnh người...

Ba mươi như chó sói

Cuộc sống ngày ngày trôi qua, Trần Thương cảm giác áp lực gần đây càng lúc càng lớn.

Bài tập hằng ngày của Tần tiểu liếm chính mình cũng có chút lực bất tòng tâm.

- Chồng, đến nha...

Tần Duyệt tay cầm máy tính bảng, nói đối với Trần Thương.

Trần Thương bất đắc dĩ, khóc không ra nước mắt:

- Chị ơi, anh... Thật không được mà

Tần Duyệt thở dài:

- Người bệnh này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Đã liên tục phát sốt năm sáu ngày, phẫu thuật rất thuận lợi mà...

Không sai, hiện tại Tần Duyệt càng lúc càng thâm nhập vào khoa, bệnh nhân tiếp xúc cũng càng ngày càng nhiều, các loại kỳ quái bệnh tật cũng là khá là phức tạp.

Trần Thương càng ngày càng cảm thấy nhiệm vụ chuyển chức qua Phổ ngoại khoa nhất định phải làm xong nhanh, bằng không, bài tập ở nhà của Tần tiểu liếm cũng hoàn thành không được nữa.

Tần Duyệt bất đắc dĩ thở dài:

- So với Hiệp Hòa quả nhiên khác nhau, đến cũng là đủ kiểu kỳ quái bệnh tật, em còn tưởng rằng kinh nghiệm làm việc cấp cứu ba năm của chính mình hẳn là có thể nhẹ nhõm đối mặt, không nghĩ tới kết quả là phát hiện chính mình hiểu được thật là ít.

Trần Thương gật đầu:

- Đây chính là một cánh cửa cuối cùng, ở đây trị không hết, người bệnh cũng sẽ không có hi vọng

Nói đến đây, Trần Thương nhịn không được nói:

- Đưa cho anh, anh nhìn lại phim X-quang một chút?

Bình Luận (0)
Comment