Khi Nam Sinh Viên Trở Thành Vợ Yêu

Chương 15

Cứ như vậy, họ giữ trạng thái đó suốt một tháng, cho đến khi bị phá vỡ bởi việc Trì Sính ngất xỉu phải nhập viện.

Khi chuyện xảy ra, Trì Sính đang ở cùng trưởng bối nhà Kỳ Tễ – Kỳ Dạ. Một doanh nhân rất thành đạt, hắn mặc vest đặt may, tóc tai gọn gàng, chỉn chu. Dù chỉ ngồi trong một tiệm trà sữa bình dân, khí chất trên người hắn vẫn không hề bị lu mờ.

Trì Sính căng thẳng nắm lấy vạt áo, cậu có thể đoán được Kỳ Dạ định nói gì, cũng biết bản thân nên đưa ra câu trả lời thế nào. Nhưng cậu lại có chút không cam lòng. Vì vậy, khi đang cố gắng lấy đủ dũng khí để chủ động bày tỏ suy nghĩ, thì lại bị Kỳ Dạ cắt ngang.

“Tôi biết toàn bộ thông tin về cậu, bao gồm cả người nhà cậu. Tôi đến gặp cậu chỉ để hỏi một điều: Cậu có thể mang lại cho Kỳ Tễ điều gì?”

Trong tiệm trà sữa, nhạc nền vui vẻ vang lên, từng tốp học sinh ra vào, ai nấy đều nở nụ cười tươi. Nhưng giữa bầu không khí ấy, tâm trạng Trì Sính lại vô cùng nặng nề. Từng câu nói tiếp theo của Kỳ Dạ khiến cậu cảm thấy khó thở.

“Kể từ khi ở bên cậu, đúng là Kỳ Tễ vui vẻ hơn rất nhiều. Nhưng phần lớn thời gian, nó lại rất mệt. Vì muốn ở bên cậu và lên kế hoạch cho tương lai, nó đã từ chối rất nhiều lời mời đóng phim. Dĩ nhiên, đó là quyết định của chính nó, tôi không có quyền can thiệp. Nhà chúng tôi cũng không cần phải chiều lòng dư luận hay hy sinh điều gì. Tôi chỉ có một câu hỏi: Ngoài niềm vui, Kỳ Tễ có thể nhận được gì từ cậu?”

Do thời tiết lạnh, lúc gọi trà sữa, Trì Sính đã chọn một ly trân châu ấm. Ban đầu, ly trà sữa còn có thể sưởi ấm đôi tay lạnh giá, nhưng giờ đây đã nguội lạnh, chẳng thể xoa dịu trái tim đang giá buốt của cậu.

Kỳ Tễ không thể nhận được điều gì từ cậu, thậm chí nhiều lúc, cậu còn không hiểu rõ bản thân mình là ai, vậy mà lại nổi giận với anh ấy. Hiện tại, cả hai vẫn đang trong trạng thái giằng co.

Đối diện, Kỳ Dạ nhấp một ngụm cà phê. Với loại cà phê rẻ tiền lại thêm sữa như vậy, hắn cũng không tỏ vẻ chán ghét. Việc hắn đến gặp Trì Sính hôm nay, chẳng qua chỉ để cậu tự nhìn rõ hơn – rốt cuộc ở bên cạnh Kỳ Tễ, cậu có thể làm được gì.

Hắn là một thương nhân, luôn coi trọng lợi ích. Vì vậy, hắn thật sự không hiểu được Kỳ Tễ rốt cuộc thích Trì Sính ở điểm nào.

Kỳ Dạ chỉnh lại trang phục trên người, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi. Trì Sính nhìn theo bóng hắn bước ra khỏi cửa tiệm, rồi lên chiếc xe sang trọng đỗ ven đường. Tài xế riêng mở cửa xe cho hắn.

Chiếc ô tô chỉ để lại một bóng lưng dứt khoát. Trì Sính ngược lại thở phào nhẹ nhõm – cậu biết Kỳ Dạ đã nương tay.

Vì căng thẳng, phần bụng dưới của cậu vẫn luôn âm ỉ đau. Cậu đặt ly trà sữa xuống, đưa tay xoa nhẹ vài lần, nhưng cơn đau cũng không thuyên giảm.

Trì Sính đứng dậy chuẩn bị quay lại trường học, còn chưa kịp bước đến cửa thì trước mắt đã tối sầm. Cậu định giơ tay vịn vào khung cửa, nhưng chưa kịp chạm tới thì đã ngã thẳng xuống đất. Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, cậu nghe thấy tiếng kinh hô xung quanh. Cậu nghĩ, mình sắp chết rồi.

---

Lúc này, Kỳ Tễ vừa kết thúc cảnh quay. Trợ lý vẫn luôn túc trực bên cạnh giờ phút này đã gấp đến mức như muốn phát điên. Vệ sĩ đi cùng Trì Sính báo rằng cậu ấy đã gặp đại thiếu gia, không rõ cả hai đã nói gì, nhưng sau khi đại thiếu gia rời đi, sắc mặt Trì Sính lập tức trở nên tệ hại.

Cuối cùng, Trì Sính thậm chí còn trực tiếp ngất xỉu, hiện tại đã được đưa vào bệnh viện.

Trợ lý nghĩ, nếu Kỳ Tễ biết chuyện này, nhất định sẽ nổi trận lôi đình. Nhưng giấu chuyện này, hắn cũng không có gan. Vì vậy, ngay khi Kỳ Tễ vừa kết thúc cảnh quay, hắn lập tức lao tới.

Không ngờ lại bị nam chính khác chen vào. Người kia vừa hỏi han thân thiết, vừa đưa nước các thứ. Trợ lý thật sự sốt ruột, liền đẩy nam chính kia sang một bên. Kỳ Tễ lập tức chú ý đến sắc mặt của trợ lý, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.

Anh giơ tay ngăn nam chính kia nói tiếp, rồi nhanh chóng bước vào xe riêng. Cửa xe vừa đóng lại, trợ lý liền như trút đậu phộng đổ hết mọi chuyện đã xảy ra.

Sau đó, mọi người trên phim trường đều nhìn thấy Kỳ Tễ mặc nguyên trang phục quay phim bước nhanh ra khỏi xe, trợ lý theo sát phía sau. Giây tiếp theo, Kỳ Tễ trực tiếp đạp mạnh chân ga, xoay vô-lăng rời khỏi phim trường, để lại trợ lý trong cảnh hỗn loạn phía sau đuôi xe.

---

Tại bệnh viện, Kỳ Tễ đã cho người chuẩn bị sẵn đường vào. Khi anh đến phòng bệnh của Trì Sính, cậu vẫn đang ngủ. Gần đây vì lịch quay dày đặc, anh rất ít có thời gian gặp Trì Sính. Không ngờ lại không phát hiện ra cậu đã gầy đi đến vậy.

Anh bước lên, quỳ một gối xuống, một tay nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Trì Sính, tay còn lại nhẹ nhàng chạm lên má cậu.

Rất nhiều lần, rất nhiều đêm, rất nhiều buổi chiều, anh đều lặng lẽ nhìn Trì Sính như thế này. Anh cũng không rõ, Trì Sính rốt cuộc có sức hút gì mà khiến anh yêu đến điên cuồng.

Bên ngoài, trợ lý đã mang theo quần áo thường ngày của Kỳ Tễ đến. Hắn cố gắng hạ giọng khi bước vào, ra hiệu cho Kỳ Tễ đi thay đồ. Đợi đến khi Kỳ Tễ thay xong bước ra, bác sĩ đã đứng bên giường kiểm tra tình trạng của Trì Sính.

Thấy Kỳ Tễ, bác sĩ ban đầu tỏ ra rất kinh ngạc, nhưng nhờ vào đạo đức nghề nghiệp, ông nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Ông ra hiệu cho Kỳ Tễ đi theo mình ra ngoài, còn trợ lý thì ở lại chăm sóc Trì Sính.

Kỳ Tễ theo bác sĩ vào văn phòng. Trong lòng anh không hiểu sao vẫn luôn hoảng loạn. Vì quá căng thẳng, lúc mở miệng nói chuyện, giọng anh nghẹn lại.

“Tình trạng của cậu ấy... thế nào rồi?”

Bác sĩ đưa cho anh bản siêu âm của Trì Sính, giọng mang theo chút tiếc nuối: “Xin lỗi, thai nhi trong bụng cậu ấy đã không còn tim thai.”

Nhìn tờ báo cáo trước mặt, Kỳ Tễ cảm thấy như mất đi cảm giác tồn tại. Tay anh khẽ run, bốn chữ “không còn tim thai” cứ lặp đi lặp lại trong đầu, không ngừng xoay vòng.

Bình Luận (0)
Comment