Trên đường về nhà, Trì Sính mải mê với đống đồ ăn vặt, đèn đường trong thị trấn không quá sáng, mỗi lần cậu sắp bước hụt hoặc va phải ổ gà, Kỳ Tễ đều nhanh tay kéo lại né tránh.
Chẳng mấy chốc đã về đến nhà, bà nội đã ngủ. Trì Sính vứt rác trong tay, chuẩn bị vào phòng tắm rửa mặt rồi sửa lại bài kiểm tra.
Vừa bước vào phòng tắm, cửa đã bị Kỳ Tễ đẩy ra. Trên người Trì Sính chỉ vừa cởi được nửa áo, tay còn đặt trên thắt lưng chuẩn bị cởi tiếp thì bị Kỳ Tễ bất ngờ xông vào làm giật mình, theo phản xạ quay người định lấy khăn tắm che lại.
Kỳ Tễ chẳng chút ngại ngùng, lao đến chặn tay cậu, ấn người xuống nền gạch men lạnh lẽo. Trì Sính bị hành động bất ngờ làm cho ngẩn ra, định phản kháng thì đã bị một thứ gì đó chặn lại.
“Đêm nay không được, Kỳ Tễ, ra ngoài đi.”
“Ra ngoài? Nhưng rõ ràng anh còn chưa kịp vào mà?”
Trì Sính âm thầm chửi thề một tiếng trong lòng, cái đồ không biết ngượng là gì.
“Anh muốn nghỉ ngơi một thời gian, không phải vì trốn tránh điều gì cả. Mỗi năm một bộ phim là đủ rồi. Gần đây thấy vài gương mặt mới cũng không tệ, anh có chút muốn lui về hậu trường.”
Cứ tưởng sẽ bị “ăn sạch”, Trì Sính không ngờ Kỳ Tễ lại nghiêm túc nói chuyện. Cậu khẽ dùng sức đẩy anh ra, hai người đối mặt, sau lưng Trì Sính vẫn là tay Kỳ Tễ, phía sau là nền gạch men lạnh ngắt.
Cậu nhìn thẳng vào mắt anh, xác nhận Kỳ Tễ không đùa, rồi kéo anh ra khỏi phòng tắm, đến mép giường.
Trì Sính đứng, Kỳ Tễ ngồi, tầm mắt lập tức thay đổi.
Kỳ Tễ năm nay đã ba mươi tư, trong giới giải trí thì đúng là thuộc nhóm tuổi lang bạt. Nếu anh nói quyết định này không phải vì cậu, Trì Sính sẽ không tin.
Nhưng cậu nên khuyên Kỳ Tễ thế nào đây? Đang suy nghĩ thì Kỳ Tễ bất ngờ ngẩng đầu, kéo cổ cậu xuống, gương mặt lập tức gần sát.
“Trì Sính, quyết định này một phần vì em, cũng một phần vì chính anh — anh thật sự không thích giao du xã giao.”
Kỳ Tễ nhẹ nhàng tách hai chân, kéo Trì Sính ngồi vào lòng mình.
“Sau khi ba mẹ mất, anh trai đã một mình nuôi anh khôn lớn. Anh từng thấy anh ấy phải không ít lần xã giao với những người giả tạo, dối trá để kiếm sống. Lúc đó anh đã thề sau này nhất định phải có bản lĩnh riêng. Ban đầu đi diễn là vì thiếu tiền. Trường thấy anh có ngoại hình, liền hướng anh theo con đường diễn xuất. Anh thật sự rung động — tiền kiếm được nhanh, nên cứ thế bước vào nghề.”
“Cũng may anh hợp với nghề này, diễn cũng không tệ. Bây giờ có cơ hội làm chủ, anh muốn thử một lần. Càng muốn cùng em xây dựng một gia đình.”
---
Đúng như dự tính, sau khi Kỳ Tễ giảm tần suất hoạt động, không ít fan tỏ ra khó hiểu, rất nhiều anti bắt đầu dẫn dắt dư luận. May là anh đã chuẩn bị trước. Để tránh việc Trì Sính bị khui ra, anh còn đặc biệt nhờ người thu xếp trước mọi chuyện.
Cuộc sống của anh và Trì Sính cũng không gặp trở ngại gì lớn, tất cả phải cảm ơn Kỳ Dạ đã âm thầm giúp đỡ không ít.
Chẳng mấy chốc lại đến mùa lễ trao giải hằng năm. Trước lúc xuất phát hai tiếng, Kỳ Tễ vẫn còn bám lấy Trì Sính nhờ thắt cà vạt. Nhưng Trì Sính thật sự phải thừa nhận, bản thân rất giỏi nhiều thứ, riêng chuyện thắt cà vạt là mãi không học được.
Cậu từng bỏ thời gian mở video học rất lâu, cuối cùng vẫn bỏ cuộc. Có lẽ do trong tiềm thức, cà vạt luôn gắn với những tình huống khiến cậu thấy không nên có mặt, dần dần sinh ra cảm giác phản cảm.
Lễ trao giải năm đó, nhờ bộ phim năm ngoái mà Kỳ Tễ đoạt Ảnh đế. Sau phát biểu nhận giải ngắn gọn, anh lập tức rời sân khấu. Vì năm nay họ định đưa bà nội ra nước ngoài ăn Tết, nên Kỳ Tễ phải về nhà chuẩn bị hành lý.
Hình ảnh anh vội vàng rời hậu trường bị phóng viên ghi lại, mạng xã hội lại dấy lên làn sóng bình luận trái chiều. Lần tiếp theo Kỳ Tễ xuất hiện công khai là ở sân bay. Bà nội đi trước cùng dì, Kỳ Tễ dắt theo Trì Sính vội bắt chuyến bay đêm.
Có fan đi cùng chuyến nhận ra Kỳ Tễ, hào hứng xin chụp ảnh chung nhưng bị từ chối. Dù vậy, anh vẫn ký tên lên túi xách của cô.
[Ảnh đế thật sự rất yêu vợ, làm gì cũng luôn nắm tay không rời. Nói thật, vợ ảnh đế nhìn rất hiền, giọng nói cũng dịu dàng. Lúc gần xuống máy bay, tôi mới để ý hai người đều đeo nhẫn. Chúc hai người hạnh phúc!]
Dưới bài viết, cư dân mạng rần rần bình luận, ai nấy đều ngưỡng mộ. Không ngờ cô gái kia còn được Kỳ Tễ phản hồi: [Cảm ơn. Cũng chúc mọi người đều tìm được hạnh phúc của riêng mình.]
---
Tại một bãi biển nọ, Trì Sính mặc áo thun trắng đơn giản, bên dưới là quần ngắn màu xanh biển. Làn da cậu rất trắng, vóc dáng nếu không so với Kỳ Tễ thì cũng không hề nhỏ nhắn. Bên cạnh, Kỳ Tễ chỉ mặc mỗi quần bơi, nửa thân trên để trần.
Những ngày gần đây, hai người đều cùng nhau đi dạo trên bãi cát mỗi ngày. Kỳ Tễ đã đen đi vài tông, còn Trì Sính gần như không đổi.
Hoàng hôn như cô gái e ấp, ánh nắng vàng nhẹ phủ lên bãi biển và bờ cát, mặt biển ánh lên màu hồng nhạt mờ ảo.
Hai người sóng vai đi trên cát mềm, dấu chân in xuống sâu cạn không đều, liền bị sóng biển dịu dàng xóa đi. Gió biển nhè nhẹ thổi, làm vạt áo khẽ bay, cũng thổi tan chút nhiệt còn vương trên má.
Hai bàn tay đan chặt lấy nhau, hơi ấm từ đầu ngón tay còn ấm áp hơn cả ánh hoàng hôn.
Hoàng hôn dần khuất sau đường chân trời, sắc trời từ vàng cam chuyển sang xanh thẫm. Mặt biển như được rắc vô vàn viên kim cương lấp lánh, chuẩn bị đón màn đêm rực rỡ.
Bóng dáng họ kéo dài trên bờ cát, hòa vào cảnh sắc trời biển rực rỡ, đẹp như một bức tranh.