Hạ Tử Ngưu ánh mắt âm trầm, môi khẽ run rẩy một chút, lẩm bẩm nói:
- Tiểu tử đó, tựa hồ tu vi càng mạnh hơn trước rồi!
Thúc Nha ngây người sửng sốt, cười nhạo nói:
- Bây giờ mới được bao lâu, thời gian mười ngày nửa tháng, tu vi có thể mạnh hơn trước, ngươi xem tiểu tử đó là gì?
Hạ Tử Ngưu thở dài:
- Thúc Nha, bất kể ngươi tin hay không tin, ta và hắn đã từng giao thủ, vô cùng rõ ràng! Khi ta giao thủ với hắn, hắn còn chưa tiến vào Vô thượng Thần đạo. Còn lúc này nhìn khí thế này, tựa hồ đã đột phá chướng ngại cảnh giới Thần đạo, tiến vào Vô thượng Thần đạo!
- Ha ha, Vô thượng Thần đạo? Một tên gia hỏa vừa mới tiến nhập Thần đạo, cũng đáng làm to chuyện như vậy sao? Nếu không nhớ lầm, chúng ta ở đây không có một người nào không phải là Ngưng Thần Đạo sáu, bảy kiếp?
Thúc Nha vẫn là có chút không cho rằng như vậy.
- Thúc Nha huynh, ngươi chưa giao thủ với hắn, không cách nào lý giải được sự biến thái này. Nếu ta chưa trải qua giao thủ với hắn, quả quyết cũng sẽ không có cảm khái này.
Thúc Nha cười ha ha:
- Được, vậy để ta đi lĩnh giáo một chút, rút cuộc Hiên Viên Khâu có thể xuất ra một tên yêu nghiệt như thế nào, Thần Tú Cung đúng không? Đáng tiếc, Nhai Tí Tộc ta cũng có Nhai Tí Thần Đao, xem xem, rút cuộc là thần đao của ta mạnh, hay là Thần Tú Cung của hắn mạnh!
Nói xong, thân thể Thúc Nha lủi đến, một đoàn đám mây màu nâu, dâng lên khắp người hắn mà ra, trong tay một đạo quang mang lóe lên, đã xuất ra một cây chiến đao có bề ngoài vô cùng diêm dúa lòe loẹt, chiến đao này tản phát ra quang mang cực kỳ yêu diễm, toàn thân bạch quang, cầm trên tay, mang tới cho người ta một loại lực trùng kích thị giác vô cùng chói mắt.
Hạ Tử Ngưu vừa định há miệng ngăn cản, lập tức tâm niệm vừa động, cũng không ngăn cản, trong lòng cười thầm:
- Để Thúc Nha này đi so đấu một trận, thật ra cũng tốt. Một khi hắn đã thích ra mặt, ta hà cớ gì không ngồi yên thu lợi?
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Ngưu trái lại mơ hồ có chút mong đợi, trong lòng khẽ lẩm bẩm nói:
- Thúc Nha, đừng để ta thất vọng mới được!
Hắn và Thúc Nha tốt xấu gì cũng có một mối giao tình, thật ra không nguyền rủa Thúc Nha bị Tần Vô Song tiêu diệt, nhưng cũng không hy vọng Thúc Nha lập tức đánh bại Tần Vô Song, cướp đi Thần Tú Cung. Kết quả tổt nhất là, hai bên đều bị thương.
Tần Vô Song lúc này một lòng là muốn đột phá vòng vây, rất có một loại khí thế gặp thần chém thần, gặp phật giết phật. Nhìn thấy vị trí phía trước lao ra một người, ban đầu tưởng rằng là Hạ Tử Ngưu, nhưng vừa nhìn đã nhận ra không phải là Hạ Tử Ngưu, trong lòng khẽ mỉm cười:
- Đây tất nhiên là kẻ mà Hạ Tử Ngưu khuyến khích tới đánh xung phong. Hừ hừ, há có thể như hắn tính kế sao?
Thân hình đột nhiên dừng lại, đường vòng cung phi hành khẽ phát sinh một chút biến đổi. Chỉ thấy tử quang chợt lóe, tốc độ liền giống như tia chớp, lao đến trong không trung, chợt lóe mà hiện.
Ngay sau đó, thân thể Tần Vô Song ở trong đám mây xông ra, đã cuộn lấy Thúc Nha khí thế hùng hổ, thẳng đến phương vị của Hạ Tử Ngưu mà lao xuống.
Khi Thúc Nha quay đầu lại, đã nhìn thấy bóng dáng của Tần Vô Song, tức giận đến kêu to oa oa.
Tần Vô Song lại làm việc nghĩa không chùn bước, xông về phía Hạ Tử Ngưu. Cười dài nói:
- Hạ Tử Ngưu, ta biết ngươi ở đây chờ rất lâu rồi, hôm nay, chính là hoàn thành tâm nguyện của ngươi!
Hạ Tử Ngưu sao có thể đoán được, Tần Vô Song lại có thể không tốn nhiều công sức, đã đột phá được phòng tuyến của Thúc Nha, xông đến phía trước? Trong lòng cảm thấy vô cùng giận dữ, tựa hồ chửi như tát nước. Cũng may trước đó hắn đã sớm chuẩn bị tư thế vận sức chờ phát động, thật ra cũng không đến mức tay chân luống cuống.
Toàn thân biến hóa, long vĩ đong đưa, Long Tức cuồn cuộn không ngừng phun ra, không ngừng ngưng tụ thành từng đạo khí thuẫn phòng ngự, một chiêu này, chính là phiên bản tác chiến lúc trước với Tần Vô Song.
Tần Vô Song lúc trước lấy uy lực của Thần Tú Cung, cũng không cách nào mở rộng được phòng ngự.
Vì vậy, ý niệm đầu tiên trong đầu Hạ Tử Ngưu, chính là áp dụng trạng thái phòng ngự này, nắm giữ quyền chủ động, những chuyện khác không cần lo lắng.
Tần Vô Song cười lớn một tiếng, quát:
- Trò cũ làm lại sao?
Hạ Tử Ngưu cười lạnh nói:
- Ngươi cũng không phải chính là dựa vào Thần Tú Cung sao? Có bản lĩnh, vứt bỏ Thần Tú Cung chiến một trận với ta?
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Phép khích tướng của ngươi, đối với ta mà nói không quan trọng. Giết hay không giết ngươi, đối với ta rất quan trọng. Ngươi muốn có Thần Tú Cung, ta liền lấy Thần Tú Cung đưa cho ngươi lên đường, ngươi nên cảm thấy may mắn mới đúng!
- Hừ, nói khoác mà không biết ngượng!
Hạ Tử Ngưu miệng nói lợi hại, cũng không dám chậm trễ, Long Tức không ngừng phun ra, trên bức tường khí phòng ngự, không ngừng bố trí thêm Long Tức, tăng cường lực độ phòng ngự.
Hắn đã từng nhận thức qua uy lực của Thần Tú Cung, biết Tần Vô Song sau khi đột phá, lực công kích có thể tăng nhiều, phòng ngự lần này của hắn, lập tức liền xuất ra toàn lực.
Tần Vô Song ánh mắt sắc bén, giương mắt nhìn bức tường khí Long Tức, ngâm nga nói:
- Hạ Tử Ngưu, giác ngộ đi!
Âm Dương Tử Vân Dực chuyển động trước, trong không trung mang theo hai đạo vòng cung thật dài, tử khí giống như cầu vồng, thổi qua không trung.
Trong tay Tần Vô Song, Thần Tú Cung lại một lần nữa mở ra, Xạ Nhật Tiễn không chậm trễ, liền được mắc lên.
Trận chiến này, là trận chiến phán sinh tử, định thắng bại. Bất kể đối phương nói như thế nào, Thần Tú Cung là vũ khí mạnh nhất của Tần Vô Song hắn, cũng là át chủ bài mạnh nhất.
Kim quang tràn đầy, giống như ác ma từ Thần Tú Cung giãy giụa mà ra.
Thúc Nha phía sau, vung vẩy Nhai Tí Thần Đao, cũng là khí thế to lớn đánh tới.
Hạ Tử Ngưu vui mừng quá đỗi, trước có ngăn chặn, sau có truy binh, chỉ cần ngăn cản được đòn đầu tiên của Tần Vô Song, lập tức có thể hình thành thế hai mặt giáp công, Tần Vô Song cho dù có thủ đoạn thông thiên, dưới hai mặt giáp công, hắn nhất định sẽ chết. Khóe miệng tràn ra một nụ cười chế giễu, Long Tức phun lên, chuẩn bị toàn lực đối kháng.
Kim quang chớp động, Xạ Nhật Tiễn nhe nanh múa vuốt, đột nhiên giống như tiến vào trong hư không. Đồng tử của Hạ Tử Ngưu đột nhiên co rút một trận.
Ngay sau đó, kim quang đó lại một lần nữa thoáng hiện, đã vọt tới trước bức tường khí phòng ngự của hắn.
Bức tường khí này, đột nhiên sản sinh ra một trận chấn động kịch liệt, tiếp theo toàn bộ bức tường đột nhiên lay động, sóng gợn không ngừng phập phồng, thế càng phát càng mãnh liệt.
Trong lòng Hạ Tử Ngưu căng thẳng, đột nhiên ý thức được một tia không ổn.
Chính vào lúc này, Tần Vô Song thản nhiên mỉm cười, Thần Tú Cung trong tay phát ra kim quang bá đạo, Xạ Nhật Tiễn kéo dài không ngừng, một cây tiếp một cây, lại có thể thoáng cái đến nhiều hơn ba cây, không ngừng va chạm mà tới, thế lực cũng giống như đầu sóng, sóng sau đẩy sóng trước, không ngừng phun trào tới.
Bức tường khí của Hạ Tử Ngưu nhất thời bị kim quang này cắn nuốt bên trong, nổ vang một tiếng, hoàn toàn vỡ vụn. Xạ Nhật Tiễn đó, lực xuyên thấu cực mạnh, xông tới bức tường che chắn, trực tiếp oanh kích về phía Hạ Tử Ngưu.
Hạ Tử Ngưu hồn phi phách tán, lân giáp toàn thân lập tức thúc giục đến trạng thái cực mạnh, còn thân thể cũng là điên cuồng giãy dụa lên không, liều mạng chạy trốn.
Nhưng mà, quyết tâm truy sát Hạ Tử Ngưu của Tần Vô Song căn bản không vì thế mà thay đổi. Xạ Nhật Tiễn giống như giòi trong xương mu bàn chân, gắt gao cuốn lấy.
Ầm, ầm, ầm!
Liên tục ba đạo Xạ Nhật Tiễn, va chạm vào pháp thân của Hạ Tử Ngưu.
Trên lân giáp, chỗ kim quang va chạm, nhất thời nứt ra lỗ hổng tuyệt vọng. Từng đoàn khí lưu bên ngoài lân giáp, nhanh chóng trôi đi mất.
Còn bản thân lân giáp, với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, không ngừng nứt ra. Vết thương tuyệt vọng, giống như một lỗ hổng, không ngừng biến lớn, không ngừng biến lớn.
Máu tươi đỏ sẫm không ngừng tràn ra, Hạ Tử Ngưu đau đến mức toàn thân run rẩy, quay cuồng trong không trung, phát ra trận trận tiếng hô thảm thiết.
- Tần Vô Song, ngươi… không được chết tử tế!
Tiếng kêu thảm thiết này, đâm vào màng tai của những người trong mấy trăm dặm xung quanh đau nhức, tâm hồn cũng buốt lạnh.
Tần Vô Song nhe răng cười nối:
- Ta không thể chết tử tế, cũng không cần lời tiên đoán của ngươi. Vì ngươi căn bản không nhìn thấy!
Nói xong, Tần Vô Song đã vọt tới trước mặt Hạ Tử Ngưu, Thần Tú Cung trực tiếp cuốn lấy pháp thân của Hạ Tử Ngưu, dây cung lôi kéo, đầu lâu cực lớn của Hạ Tử Ngưu bay lên cao, một đạo máu tươi phun ra, ầm ầm bay lên không trung.
Tần Vô Song thân thể dừng lại, một cước vút lên trời cao, giống như một xạ thủ bóng đá sút cầu gôn, đá vào cái đầu, ầm ầm hướng về Thúc Nha ở phía sau lao tới.
- Cái này tặng cho ngươi!
Tốc độ trùng kích của Thúc Nha cực nhanh, nhưng trong nháy mắt khi Tần Vô Song tiêu diệt Hạ Tử Ngưu, Thúc Nha nhất thời khẩn cấp phanh lại, mạnh mẽ đem thế vọt tới trước của mình thu lại. Nếu xông tới, chính là lao vào đường chết!
Nhìn thấy đầu lâu Hạ Tử Ngưu vẻ mặt không cam lòng và sợ hãi bay tới, Thúc Nha một trận run rẩy, một khuôn mặt thường ngày quen thuộc biết bao, lúc nào, lại là đầu thân khác chỗ, âm dương chia cách.
Không cách nào ức chế được run rẩy, khiến Thúc Nha bất giác rút lui vài bước. Nhai Tí Thần Đao nắm trong tay, cũng không đề thăng nổi dũng khí trùng kích lần thứ hai.
Lúc này, hắn mới giật mình nhớ tới cảnh cáo của Hạ Tử Ngưu lúc trước, trong lòng cũng cảm thấy may mắn không thôi. Quả nhiên là may mắn, bản thân vừa bắt đầu đã xung phong, nếu không phải đối phương sốt ruột tiêu diệt Hạ Tử Ngưu, không quấn lấy hắn, chính diện trùng kích, sợ rằng bị Thần Tú Cung này đánh trúng, vận mệnh sẽ không có chỗ nào tốt hơn Hạ Tử Ngưu.
Có lẽ, vận mệnh cái đầu rời khỏi thân thể, sẽ phát sinh trên người hắn.
Chiến đao quét qua, bổ ra cái đầu của Hạ Tử Ngưu. Thúc Nha ngay cả lời nói hình thức cũng lười nhắn nhủ, trực tiếp hóa mây mà đi, đầu cũng không quay lại chạy trốn mà đi.
Thúc Nha chạy trốn chật vật như vậy, những cường giả khác chuẩn bị đánh lén Tần Vô Song, lại trố mắt cứng lưỡi, không có ai còn nhấc nổi dũng khí đi suy nghĩ điều gì? Đều nhao nhao như chim vỡ tổ chạy tán loạn.
Còn những Hóa Thần Đạo cường giả ẩn núp ở xa xa, mặc dù không có kinh hoàng chạy trốn, cũng đang cân nhắc, dựa vào lực lượng của bản thân, thật sự có thể hạ được Tần Vô Song không?
Giữa lúc do dự, Tần Vô Song thét dài một tiếng, thân ảnh đã kéo dài cuồn cuộn rời đi. Thân hình của Hạ Tử Ngưu, bị Tần Vô Song lấy Nộ Giao Chi Hồn kéo theo, giống như cánh diều bay lượn trong không trung. Nguồn: http://truyenggg.com
Trong giây lát, thân hình của Hạ Tử Ngưu quăng ra, trực tiếp nổ thành mảnh vụn trong không trung.
Tần Vô Song hô to đã ghiền, trong nháy mắt vừa rồi, Bắc Minh Đại Pháp của hắn thúc giục đến cực hạn, đã đem sức mạnh Thần đạo của Hạ Tử Ngưu trực tiếp hấp thu sạch sẽ. Đem Thần hồn Long Đan hấp hối đó giam cầm lại.
Thần hồn Long Đan chính là vật đại bổ, Tần Vô Song có cơ hội này, đương nhiên là sẽ không dễ dàng tiêu diệt. Bất kể là cắn nuốt cũng vậy, hay là luyện hóa con rối cũng vậy, đều có lợi ích rất lớn.
Đương nhiên Tần Vô Song định đem Thần hồn Long Đan này luyện chế thành con rối. Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, mặc dù chủ yếu là do Thần hồn của bản thân Tần Vô Song hắn điều khiển, nhưng nếu bản thân Ma Tượng Đại Khôi Lỗi chiếm được lại có thêm một Thần hồn hoàn toàn phục tùng Tần Vô Song, uy lực của Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này, đương nhiên không hề nghi ngờ thực lực phải vô cùng tăng cường.
Tần Vô Song hiện giờ, là dự định đem Thần Cổ Khôi Lỗi Thuật và Ma Tượng Đại Khôi Lỗi hai loại thuật con rối khác nhau này kết hợp lại một chỗ, tổng hợp lợi dụng.