“Phạm Hà thế giới, Ma Như thế giới, ĐỘn Nhất thế giới, Hưu Đà thế giới và Trung Ương thế giới trên cơ bản đã bị tộc Thiên Mông chiếm cứ, tu sĩ Nhân tộc của mấy thế giới này, không phải đang trốn đến các thế giới còn lại, thì chính là trốn ra khỏi đại vũ trụ.” Tên tu sĩ này trả lời.
“Vậy bây giờ tộc Thiên Mông đang tấn công thế giới nào?” Lam Tiểu Bố tiếp tục hỏi.
“Đang tiến đánh Thất Trụ Thiên thế giới chúng ta, cũng may lão tổ của chúng ta thực lực rất mạnh, ngăn cản tộc Thiên Mông công kích nhiều năm, Thất Trụ Thiên thế giới bây giờ vẫn còn đang sừng sững ở đại vũ trụ. Rất nhiều lão tổ của các thế giới còn lại đều đang đến giúp Thất Trụ Thiên thế giới chúng ta.” Tên tu sĩ này tự hào nói.
Bên cạnh có một tu sĩ ha ha một tiếng, “Trước đó chẳng phải vẫn luôn nói cái gì mà Đạo Tổ Đế Lan của Trung Ương thế giới và Dương Thiên của Đại Hoang thế giới rất mạnh sao, ha ha, bây giờ so với Đạo Tổ Thất Trụ Thiên thế giới chúng ta, bọn hắn còn kém xa.”
“Lão tổ chúng ta tu luyện đại đạo tự thân, những tên tu sĩ tộc Thiên Mông kia hoàn toàn bất lực trước cường giả tu luyện đại đạo tự thân. Bọn hắn chỉ ỷ vào đạo tắc thiên địa áp chế tu sĩ Nhân tộc mới không ngừng nghiền ép tu sĩ Nhân tộc chúng ta, một khi tu sĩ Nhân tộc không bị quy tắc thiên địa áp chế, tộc Thiên Mông bọn hắn ngay cả cái rắm cũng không bằng.” Lại có người khinh thường nói.
Lam Tiểu Bố thở phào một hơi, đại đạo của Thất Trụ Thiên chắc hẳn đã thành, nếu không thì cũng không thể nào ngăn cản được tộc Thiên Mông công kích. Bây giờ hắn tiến vào đại vũ trụ, cho dù không thể chiến thắng tộc Thiên Mông, tộc Thiên Mông cũng đừng hòng tiếp tục nghiền ép Nhân tộc, trước cứ đứng vững gót chân rồi tính tiếp.
“Vậy thì để ta vào đi.” Lam Tiểu Bố quyết định lập tức vào trong tụ hợp với Thất Trụ Thiên.
Tên tu sĩ ban đầu ngăn cản Lam Tiểu Bố lại lắc đầu nói, “Chúng ta không thể để ngươi đi vào được, nơi này đã bị phong ấn, chúng ta canh giữ ở nơi này chính là vì để lại một con đường lui. Còn nữa chính là đề phòng tộc Thiên Mông, không cho phép bọn hắn cắt đứt đường lui của chúng ta.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, đây cũng là chuyện Thất Trụ Thiên làm. Một khi đánh không lại tộc Thiên Mông, những người còn lại của Thất Trụ Thiên thế giới có thể chạy đi từ nơi này.
Lam Tiểu Bố đang định nói mình và Thất Trụ Thiên là bằng hữu, chợt nhớ đến một chuyện, hắn ngạc nhiên hỏi, “Nếu nơi này là đường lui, vì sao chỉ có hơn trăm người trông coi?”
“Ha ha…” Một tu sĩ cười ha ha một tiếng, “Ngươi còn chưa biết đi, đại vũ trụ đã bị phong ấn rồi, bất cứ người nào cũng không thể ra vào đại vũ trụ, cho dù là tộc Thiên Mông cũng không thể ra vào đại vũ trụ. Hoặc có thể nói, chỉ có một chỗ có thể rời khỏi đại vũ trụ, đó chính là trận môn hư không thông đến Thất Trụ Thiên thế giới chúng ta. Người đừng thấy Bất Thừa thế giới vẫn chưa bị diệt, nhưng bọn hắn cũng không thể khống chế cửa ra vào tại thế giới của mình, chỉ có thể phong ấn.
Trận môn của chúng ta là kết giới do Đạo Tổ tự mình bố trí ra, dùng đạo tắc đại đạo tự thân tạo dựng ra, không bị quy tắc thiên địa của đại vũ trụ ảnh hưởng. Cho nên chỉ cần hơn trăm người chúng ta canh giữ ở đây là được, bởi vì không có tộc Thiên Mông có thể từ bên trong đánh ra ngoài.”
“Nếu như tộc Thiên Mông từ bên ngoài, ở ngay chính vị trí này đánh vào trong đại vũ trụ, các ngươi có thủ được không?” Lam Tiểu Bố nói chuyện rồi thở dài một tiếng, hắn khẳng định nếu như hôm nay hắn không trở về, Thất Trụ Thiên thế giới bị tộc Thiên Mông tiêu diệt chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Hắn cũng hiểu ý nghĩ của Thất Trụ Thiên, thứ nhất chính là tộc Thiên Mông dựa vào Vũ Trụ Thụ khóa lại tất cả cửa ra vào của đại vũ trụ, chỉ có Thất Trụ Thiên thế giới có thể ra vào. Đó là bởi vì Thất Trụ Thiên tu luyện đại đạo tự thân, dựa vào đạo tắc đại đạo tự thân bố trí kết giới, nắm trong tay cửa ra vào của thế giới này. Thứ hai, cho dù tộc Thiên Mông có thể đi ra từ các thế giới còn lại, sau đó vây công cửa ra vào đại vũ trụ tại Thất Trụ Thiên thế giới, cũng chính là quảng trường hư không này, cũng là chuyện ít nhất là 200 năm sau.
Thất Trụ Thiên chắc hẳn cảm thấy mình có thể cầm cự được khoảng thời gian này, nếu thật sự không địch lại, hắn ta có thể rút lui khỏi đại vũ trụ từ chỗ này.
Lam Tiểu Bố thì không nghĩ như vậy, trong tình huống bình thường, từ cửa ra vào đại vũ trụ của các thế giới khác đến cửa ra vào đại vũ trụ ở Thất Trụ Thiên thế giới, 200 chắc hẳn không thể làm được, thời gian sẽ chỉ dài hơn chứ không ngắn hơn.
Nhưng còn có tình huống đặc biệt, bởi vì Vũ Trụ Thụ trong đại vũ trụ hướng về phía tộc Thiên Mông, Vũ Trụ Thụ có thể giúp tộc Thiên Mông rút ngắn khoảng cách đi đến cái quảng trường hư không này thì sao? Còn nữa, ví dụ như Mông Mỗ Đại Diễn, chắc hẳn Hôi Trực có thể truyền tống đến Đại Mộng tinh, sau đó lại từ Đại Mộng tinh truyền tống đến vị trí này. TRước sau chỉ tốn chưa đến 100, thậm chí ngay cả 20 ngày cũng chưa chắc.
ĐƯơng nhiên, đám truyền tống trận của Hôi Trực ở Đại Mộng tinh đều đã bị hủy, nhưng ai có thể khẳng định tộc Thiên Mông còn có cách truyền tống giống như Hôi Trực hay không?
“Các ngươi tránh ra một chút, cái kết giới này ta cần phải bố trí một lần nữa.” Lam Tiểu Bố nhanh chóng quyết định.
Hắn biết cái cửa ra vào này cũng không phải chủ yếu là phòng ngừa tộc Thiên Mông xâm lấn từ nơi này, mà là vì chừa một đường lui cho tu sĩ Nhân tộc. Hơn nữa trăm người bảo vệ ở nơi này cũng quá ít, nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng biết, cho dù có nhiều người bảo vệ, một khi tộc Thiên Mông thật sự đến, chỉ sợ cũng không làm nên chuyện gì.
“Thật có lỗi, nơi này bất kỳ kẻ nào cũng không thể đi vào.” Giọng điệu của tên hộ vệ kia chuyển sang lạnh lẽo.
Chương 2629 - Vây giết Lam Tiểu Bố.Lúc đầu, bởi vì tộc Thiên Mông tàn sát Nhân tộc, khiến tu sĩ Nhan tộc chưa từng đoàn kết lại ngồi lại liên thủ đối phó với tộc Thiên Mông, cho nên hắn ta mới kiên nhẫn giải thích với Lam Tiểu Bố. Nhưng mà Lam Tiểu Bố lại dám động tay động chân lên cửa ra vào, vậy thì tuyệt đối không thể nhịn. Đừng nói là bố trí kết giới tại cửa ra vào một lần nữa, ngay cả chuyện từ nơi này tiến vào đại vũ trụ cũng không có khả năng.
Lam Tiểu Bố đang định giải thích, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, vội vàng hỏi, “Trước đó người nói Phạm Hà thế giới, Ma Như thế giới, Độn Nhất thế giới, Hưu Đà thế giới và Trung Ương thế giới đều bị tộc Thiên Mông chiếm cứ, vì sao không có Cực Thịnh thế giới?”
Sở dĩ Lam Tiểu Bố khó hiểu, đó là vì Cực Thịnh thế giới là thế giới Nhân tộc sinh tồn bị tộc Thiên Mông xâm lấn đầu tiên, trước khi hắn truyền tống đi, Cực Thịnh thế giới đã có hơn phân nửa địa bàn đã bị tộc Thiên Mông chiếm cứ. Theo lý mà nói, sau khi hắn và Mạc Vô Kỵ rời đi, Cực Thịnh thế giới không có khả năng thủ vững mới đúng.
“Cực Thịnh thế giới?” Hộ vệ kia nói một câu rồi ha ha một tiếng, “Bọn hắn gặp may, đến lúc gần như bị diệt, thế mà Lăng Trục Chân lại có thể đánh bại tộc Thiên Mông. Tộc Thiên Mông cảm thấy Cực Thịnh thế giới có chút khó đánh, cho nên xâm lấn những thế giới Nhân tộc khác trước. Cực Thịnh thế giới thì vẫn còn tồn tại. Mặc dù bọn hắn đã phong ấn thế giới của mình lại, nhưng mà chờ đến khi tộc Thiên Mông diệt đi những thế giới còn lại, bọn hắn cũng sẽ bị diệt thôi. ĐỐi mặt với tộc Thiên Mông xâm lấn, tu sĩ Nhân tộc ở đại vũ trụ chưa bao giờ đoàn kết, cách làm tư lợi của Cực Thịnh thế giới, khiến người ta khinh thường.”
Lam Tiểu Bố im lặng, trong mắt có sát ý nhàn nhạt. Nếu như nói trước đó hắn còn cảm thấy chuyện truyền tống trận xảy ra vấn đề, không có liên quan gì đến Lăng Trục Chân, phần lớn là do Dương Thiên của Đại Hoang thế giới làm ra, bây giờ thì hắn cảm thấy cái suy đoán này sai rồi.
Nếu như Lăng Trục Chân cấu kết với tộc Thiên Mông thì sao?
Thế nhưng lúc trước khi hắn và Mạc Vô Kỵ được Bùi Cung Hổ mời đi giúp đỡ, Lăng Trục Chân rõ ràng đang bị tộc Thiên Mông vây công gần chết. Trong tình huống này, cấu kết thì không có khả năng lớn lắm. Nhưng sau khi hắn và Mạc Vô Kỵ được truyền tống đi Lăng Trục Chân tuyệt đối không thể ngăn cản được tộc Thiên Mông, nhưgn mà trên thực tế thì Lăng Trục Chân không những ngăn trở được tộc Thiên Mông mới đúng, mà bây giờ còn bình yên vô sự.
Lam Tiểu Bố vừa nghĩ đến đây, hơn trăm cái chiến hạm đã giống như diện quang từ xa phóng đến, chỉ trong chớp mắt, những chiếc chiến hạm này đã xếp thành một hàng trên quảng trường hư không, hoàn toàn bao vây đám người Lam Tiểu Bố lại.
Những chiến hạm này mỗi một chiếc đều dài hơn vạn trượng, rộng hơn ngàn trượng, có thể nói mỗi một cái chiến hạm đều là một pháo đài di động. Trên những chiến hạm này đầy kín binh sĩ.
Binh sĩ trên mấy trăm chiếc chiến hạm cộng lại, ít nhất phải vượt hơn mấy triệu người.
Binh sĩ ở nơi này có hai loại, một loại là binh sĩ Nhân tộc bình thường trong tay cầm trường kiếm hoặc trường thương, còn một loại là mặt người thân thú, rõ ràng là binh sĩ tộc Thiên Mông. Những binh sĩ tộc Thiên Mông này đều có khí thế cường hãn, trong tay bọn họ đều là pháp bảo, những pháp bảo này cũng có đủ kiểu dáng, nhưng tổng thể thì trường đao là nhiều nhất.
Trừ cái đó ra, mỗi chiếc chiến hạm đều có đủ loại quy tắc đại pháo.
“Tộc Thiên Mông…” Tất cả tu sĩ đang canh giữ tại cửa ra vào Thất Trụ Thiên thế giới đều ngây dại, giọng nói cũng trở nên run rẩy, hoàn toàn không thể nào khống chế được tâm tình của mình.
Trước đây không lâu, bọn hắn còn vững tin rằng tộc Thiên Mông không thể nào trong thời gian ngắn từ bên ngoài đến nơi này, nhưng hiện thực đã nhanh chóng đánh vào mặt họ.
“Vừa rồi mới đến đây là Lam Tiểu Bố hay Mạc Vô Kỵ?” Một tên nam tử tộc Thiên Mông có thân hình cao lớn bước ra hỏi.
Nghe thấy vậy, Lam Tiểu Bố lập tức hiểu ra, những người này chỉ sợ không trùng hợp đến đây như vậy, mà là bởi vì hắn đến, cho nên mới đến đây.
Lam Tiểu Bố cũng bước ra, “Ta chính là Lam Tiểu Bố, nghe lời các ngươi nói thì các ngươi đặc biệt đến tìm ta rồi?”
Nam tử tộc Thiên Mông có vóc người cao lớn kia đánh giá Lam Tiểu Bố một chút, sau đó nói, “Lúc đầu, chúng ta ở chỗ này đã chuẩn bị một lưới bắt hết các tu sĩ Nhân tộc, nhưng mà ngươi đến, vậy thì chúng ta sớm vây chỗ này lại thôi.”
Lời này vừa nói ra, Lam Tiểu Bố lại càng hiểu rõ.
Thất Trụ Thiên vẫn cho rằng trong thời gian ngắn, cái cửa ra vào đại vũ trụ ở chỗ này vẫn nằm trong tay hắn ta, một khi chiến sự bất lợi, Thất Trụ Thiên có thể dẫn người rời khỏi từ nơi này.
Nhưng mà trên thực tế tộc Thiên Mông đã sớm biết ý nghĩ của Thất Trụ Thiên, thậm chí đã mai phục một lượng lớn đại quân tu sĩ ở ngay cửa ra vào này rồi. Chỉ chờ Thất Trụ Thiên dẫn theo tu sĩ Nhân tộc chạy trốn từ nơi này, sau đó bao vây lại.
Rõ ràng, đối với tộc Thiên Mông mà nói, không có ý định để cho bất cứ tu sĩ Nhân tộc nào có thể sống sót rời khỏi đại vũ trụ. Hoặc có thể nói, không cho phép bất cứ một người nào không phụ thuộc vào tộc Thiên Mông bọn hắn còn sống mà rời khỏi đại vũ trụ.
Lúc Lam Tiểu Bố nói chuyện, đã lấy Vũ Trụ Ma ra.
Nhưng mà Vũ Trụ Ma của hắn tạm thời không phải dùng để đối phó với những người này, mà là hoàn toàn khóa vùng không gian này lại. Những người này không muốn để hắn chạy thoát, hắn cũng không muốn bất cứ ai trong đối phương có thể chạy thoát. ĐỢi lát nữa, hắn sẽ để cho những người này biết, vì sao cái này có tên là Vũ Trụ Ma.
Chương 2630 - Vây giết Lam Tiểu Bố. (2)KHông chỉ như vậy, từng đạo trận văn hư không được hắn khắc họa ra, chỉ trong thời gian ngắn, vùng không gian tại quảng trường hư không này đã được bố trí một cái khốn trận giản dị do trận văn hư không của hắn khắc họa ra.
“Lam Tiểu Bố, giao đồ của Hôi Đạo Tổ Mông Mỗ Đại Diễn ra, chúng ta sẽ không ra tay với ngươi. Nếu không thì có hơn vạn Quy Tắc Pháo ở đây, cho dù ngươi là bước đại đạo thứ chín, cũng khó có thể chạy thoát.” Lần này người nói chuyện là một nữ tử, tu vi của nữ tử này nhiều nhất chỉ là bước đại đạo thứ tư, nhưng mà từ khôi giáp trên người nàng, còn cả hộ văn quy tắc không thể thấy được đang lơ lửng xung quanh người nàng mấy mét, Lam Tiểu Bố đã nhận ra, nữ nhân này là người của Duy Củ thế giới.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Ta nói sao mà các ngươi lại bày ra chiến trận lớn như vậy, hóa ra là Hôi Trực gọi các ngươi đến. Còn cả các ngươi…”
Lam Tiểu Bố nói chuyện, ánh mắt quét qua đông đảo quân tu sĩ khoa học kỹ thuật của Duy Củ thế giới, “Các ngươi tốt xấu gì cũng khoác một tấm da người, lại đi bán mạng cho tộc Thiên Mông. Đã từng thấy qua thấp hèn, nhưng loại rác rưởi thấp hèn như các ngươi ta đúng là chưa thấy nhiều. Kinh Tây Châu đâu? Chẳng lẽ hắn không biết gọi các ngươi đến đây là chịu chết à?”
Nếu như hắn không tu luyện đại đạo tự thân, đừng nói là nhiều người cầm Phá Tắc Kiếm và vũ khí phá tắc như vậy, chỉ với Quy Tắc Pháo kia thôi, có lẽ cũng có thể xử lý hắn.
Hắn cũng rất khó hiểu, biết rõ hắn tu luyện đại đạo tự thân, thủ đoạn phá tắc của đại vũ trụ không dùng được với hắn, vì sao Kinh Tây Châu còn cho nhiều người đến vây giết hắn như vậy? Là đi tìm đường chết sao? CÒn nữa, tên Hôi Trực này có địa vị rất cao nhỉ, vì chiếc nhẫn thế giới Hỗn Độn kia, còn có thể điều động tộc Thiên Mông, bại lộ chuyện mai phục đường lui của Thất Trụ Thiên.
“Ngươi còn chưa xứng ra tay với Đạo Tổ của chúng ta.” Nữ tử này dường như không bị Lam Tiểu Bố chọc giận, giọng điệu vẫn vô cùng bình tĩnh.
Lam Tiểu Bố sửng sốt, những người này sao còn chưa ra tay đi? Nhưng mà hắn nhanh chóng hiểu ra, đây là đang chờ cường giả đến, đám quân tu sĩ này chặn đường ở đây chỉ là vì lo lắng hắn chạy đi mà thôi.
Nếu như hắn ở chỗ này nghe được tình hình của đại vũ trụ, lựa chọn không tiến vào đại vũ trụ, vậy thì đại quân có nhiều người đến đâu cũng không thể cản được Lam Tiểu Bố hắn. Hôi Trực quá để ý đến thế giới Hỗn Độn của hắn ta, không biết đã sử dụng thủ đoạn gì, thuyết phục tộc Thiên Mông sớm xuất động đại quân mai phục ở đây.
CHắc hẳn là Hôi Trực biết hắn dùng truyền tống trận đến đại vũ trụ, cho nên mới phán đoán hắn có thể sẽ đến đây.
Cho dù bọn người Hôi Trực còn bao lâu nữa mới đến đây, Lam Tiểu Bố cũng tăng nhanh tốc độ bố trí đại trận. Trước đó hắn chỉ bố trí một cái khốn trận đơn giản, bây giờ hắn chẳng những gia cố khốn trận, thậm chí còn tăng thêm sát trận trên cơ sở khốn trận.
“Ngài là Lam Tiểu Bố…” Tên tu sĩ ngăn cản Lam Tiểu Bố, không cho phép Lam Tiểu Bố tiến vào đại vũ trụ kia cuối cùng cũng biết được Lam Tiểu Bố là ai, lập tức khom người thi lễ.
Chẳng những hắn ta, gần trăm hộ vệ ở chỗ này đều tiến lên thi lễ. Uy danh của Lam Tiểu Bố bọn hắn đều biết đến, hơn nữa còn biết quan hệ của Lam Tiểu Bố và Đạo Tổ Thất Trụ Thiên của bọn hắn rất thân thiết. Huống chi nếu như không có Lam Tiểu Bố, đối mặt với đại quân tộc Thiên Mông như thế, ngay cả cơ hội phản kháng bọn hắn cũng không có. Bây giờ bọn hắn chỉ có thể mong đợi Lam Tiểu Bố có thể dẫn theo bọn hắn chạy trốn.
“Quy Tắc Pháo, kích phát, san bằng nơi này.” Nằm ngoài dự liệu của Lam Tiểu Bố chính là, sát trận của hắn còn chưa bố trí xong, nữ tử kia đã ra mệnh lệnh công kích.
“Các ngươi đều ra sau đi.” Sau khi Lam Tiểu Bố nói xong thì lấy Trường Sinh Kích ra.
Rầm rầm rầm! Phá Tắc Pháo xé rách từng vết nứt không gian trong hư không, quy tắc thiên địa ở nơi này bị Phá Tắc Pháo công kích mà tan thành từng mảnh.
Cho dù Lam Tiểu Bố đã sớm nói, nhưng một nửa hộ vệ ở đây vẫn bị Phá Tắc Pháo tác động đến, chỉ trong nháy mắt đã bị xé thành từng mảnh. Các loại kiến trúc, thương lâu trên quảng trường đại vũ trụ, cũng bị Quy Tắc Pháo bắn thành hư vô. Không chỉ như vậy, quảng trường hư không còn bị sụp đổ một mảng lớn.
Lam Tiểu Bố âm thầm kinh hãi, nếu như ở trong đại vũ trụ, tộc Thiên Mông dùng loại Phá Tắc Đại Pháo này, tu sĩ Nhân tộc còn đánh thế nào được nữa?
Âm thanh ầm vang không ngừng nổ tung, cũng may giờ phút này lĩnh vực Trường Sinh của Lam Tiểu Bố đã khóa vùng không gian này lại. Những Phá Tắc Pháo này có thể xé rách bất cứ lĩnh vực của tu sĩ nào, nhưng không thể nào xé mở lĩnh vực của Lam Tiểu Bố.
Pháo văn kéo dài đánh vào lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, xé rách vùng hư không này vô cùng hỗn loạn, quy tắc Không Gian vô cùng bất ổn, lỗ đen không gian và không gian sai chỗ cũng dần dần hiện ra.
Lam Tiểu Bố vững tin, không có cường giả bước thứ tám đến đây. Cho dù là mạnh nhất, cũng chỉ là một tên tu sĩ tộc Thiên Mông, người này là bước đại đạo thứ sáu, mặc dù đã gần đến bước đại đạo thứ bảy, nhưng khoảng cách đến bước thứ bảy vẫn còn một khoảng nhỏ.
Cũng đúng, cường giả bước thứ tám, sao có thể mai phục ở nơi cứt chim cũng không có này được? Hôi Trực cho dù có muốn đến đây cũng cần phải tốn một chút thời gian.
Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố vung lên, mười mấy tên tu sĩ tộc Thiên Mông lập tức biến thành cặn máu.
“Chỉ như vậy mà cũng muốn đến vây khốn ta sao?” Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, đang chuẩn bị kích phát Vũ Trụ Ma, đột nhiên có hai hào quang màu xanh lam đánh tới.
Chương 2631 - Mài giết mấy triệu quân.Hai đạo quang mang này đánh vào lĩnh vực của hắn, chỉ trong nháy mắt đã xé rách lĩnh vực Trường Sinh của hắn. Hơi thở tử vong đáng sợ ập đến, Lam Tiểu Bố hoảng hốt, lập tức đánh ra một quyền, cả người lùi lại. Lĩnh vực của hắn đã bị xé nứt, bốn năm mươi hộ vệ Thất Trụ Thiên thế giới sau lưng hắn lập tức bị giết chết 30 người.
“Phá Tắc Pháo văn?” Lam Tiểu Bố căng thẳng, Phá Tắc Pháo Văn không đáng sợ. Đáng sợ là cái Phá Tắc Pháo Văn này lại đặc biệt nhằm vào đạo tắc TRường Sinh của hắn.
Rất rõ ràng, sau khi lần trước hắn và Mạc Vô Kỵ dễ dàng nghiền ép thủ đoạn phá tắc của Duy Củ thế giới, Duy Củ thế giới đã nghiên cứu ra Phá Tắc Pháo Văn mới chuyên đối phó với hắn và Mạc Vô Kỵ.
Lam Tiểu Bố không có thời gian để suy nghĩ làm sao mà Duy Củ thế giới có thể dung nhập đạo tắc TRường Sinh của hắn vào trong Quy Tắc KHố của Quy Tắc Pháo, hoặc là có phải bởi vì đã dung nhập đạo tắc Trường Sinh của hắn vào trong Quy Tắc Pháo, cho nên mới có thể xé rách lĩnh vực đại đạo của hắn, hắn nhất định phải nhanh chóng nghĩ ra cách giải quyết trong thời gian ngắn nhất, nếu không thì hắn chết chắc.
Ầm ầm! Lại có hai đạo quang ảnh màu lam bắn tới, rất rõ ràng, Phá Tắc Pháo đạo tắc Trường Sinh chuyên đối phó với hắn có hai cái.
KHông gian xung quanh bị quang ảnh màu lam kia khóa lại, giờ phút này giống như tất cả đạo tắc đại đạo của Lam Tiểu Bố đều bị phân giải trước cái Phá Tắc Pháo này.
Lam Tiểu Bố không hề có thời gian để suy nghĩ, vung tay lên đánh ra mấy vòng đạo văn.
Liệt tắc Luân Văn, sau khi Lam Tiểu Bố đến bước đại đạo thứ năm thì rất ít khi dùng đến Liệt Tắc Luân Văn. Giờ phút này, Liệt Tắc Luân Văn vừa thi triển ra, quy tắc không gian lập tức trở nên rõ ràng.
Lam Tiểu Bố lập tức nắm bắt được hai đạo quang ảnh màu lam kia, trong cái quang ảnh này, hắn không hề nhìn thấy và cảm nhận được đạo vận phá tắc nhằm vào đạo tắc Trường Sinh của mình.
Cái này mới đúng, nếu như đạo tắc đại đạo của hắn mà có thể bị Duy Củ thế giới thu thập vào trong QUy Tắc Khố, hắn còn tu đạo cái rắm gì nữa? Những cái quang ảnh này có ẩn chứa quy tắc, dường như có thể xé rách tất cả quy tắc thiên địa, phá vỡ tất cả đạo tắc. Bao gồm cả đạo tắc Trường Sinh của hắn, trước cái quang ảnh màu lam này, cũng sẽ bị xé rách.
So với kinh hãi trước đó, bây giờ Lam Tiểu Bố đã hoàn toàn tỉnh táo lại. Có Liệt Tắc Luân Văn, hắn có thể nắm bắt chính xác được quy tắc Thời Gian trong hai đạo quang ảnh màu lam này, đồng thời đấm ra một quyền. Hắn đã đoán được, trong Quy Tắc Pháo bắn ra quang ảnh màu lam mà đối phương bắn ra, nhất định có một loại bảo vật phá tắc cao cấp nhất, loại bảo vật này có thể xé rách bất cứ đạo tắc nào. Nhưng cũng bị thiếu hụt vô cùng lớn, ví dụ như nhẹ nhàng bị thần thông Liệt Tắc của hắn tìm ra, sau đó một quyền đánh tan.
ĐƯơng nhiên, nếu như hắn không thể tìm ra được chỗ thiếu hụt của Phá Tắc Pháo trong thời gian ngắn, hắn cũng sẽ bị Phá Tắc Pháo xé nát. Loại Phá Tắc Pháo có đẳng cấp này, có thể xé rách thân thể của hắn, nhưng tuyệt đối không thể hủy đi thân thể của hắn, càng không thể nào giết hắn.
Oanh! Đạo tắc va chạm rồi nổ tung trong hư không, giờ phút này, trong hư không đã nổ ra mấy cái hố sâu hư không đen kịt, xương tay Lam Tiểu Bố vang lên tiếng vang ken két, vỡ vụn thành từng mảnh.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không để ý đến cánh tay của mình, mà kích phát Vũ Trụ Ma đã sớm lấy ra từ trước. Giờ phút này, trong hư không mênh mông xuất hiện một cái cối xay cực lớn, tất cả quân tu sĩ của tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới lúc này đều đang nằm trong phạm vi bao phủ của Vũ Trụ Ma.
Vũ Trụ Ma chậm rãi chuyển động, hơi thở tử vong khiến vùng không gian này ngạt thở. Trước đạo tắc Sát Phạt đáng sợ của Vũ Trụ Ma, những tu sĩ dưới bước đại đạo thứ bảy đừng nói là chạy thoát khỏi Vũ Trụ Ma, cho dù là hành động cũng trở nên chậm chạp. Khi tốc độ Vũ Trụ Ma cọ xát trong hư không càng lúc càng nhanh, không gian lại càng trở nên bí bách hơn.
“Bành!” Sau khi đám sương máu đầu tiên nổ tung, đại quân mấy triệu binh sĩ lập tức sợ hãi.
Giờ phút này, bọn hắn chỉ có thể chờ đợi cái chết, chờ Vũ Trụ Ma mài bọn hắn thành cặn máu… Không, là mài thành hư vô.
“Phương Ngữ Anh, tiện nữ nhân ngươi, ngươi điên rồi sao? Ai cho người ra tay…” Cường giả tộc Thiên Mông có thân hình cao lớn kia nghiêm giọng quát.
Mặc dù đại quân bọn hắn có mấy triệu, nhưng mà nhiệm vụ chỉ là cầm chân Lam Tiểu Bố ở đây một đến hai ngày là được rồi, nhưng bây giờ một pháo của nữ nhân ngu xuẩn kia đã phá vỡ thế cân bằng. Càng khiến hắn ta không ngờ được là, thủ đoạn của Lam Tiểu Bố lại đáng sợ như vậy, ngay cả cơ hội chạy trốn bọn hắn cũng không có.
Lúc đầu, ý nghĩ của hắn ta là, cho dù Lam Tiểu Bố có mạnh đến đâu, trong thời gian ngắn, đối phương cũng không thể giết hết mấy triệu người bên bọn hắn.
Nữ tử ra lệnh bắn Phá Tắc Pháo kia lúc này sắc mặt tái nhợt, Phương Ngữ Anh nàng là cường giả cửu tinh của Duy Củ thế giới, nàng đã thề, nhất định phải chém Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ thành muôn ngàn mảnh. Bởi vì Phương Xán mà hai người giết, là người quan trọng nhất trong cuộc đời của nàng.
Nhưng nàng cũng hiểu rõ, Quy Tắc Pháo của Duy Củ thế giới không giết được hai người kia, bởi vì hai người này tu luyện đại đạo tự thân, bên trong Quy Tắc Khố khoa học kỹ thuật của Duy Củ thế giới hoàn toàn không có tin tức quy tắc đại đạo của hai người kia.
Nhưng mà nàng biết tương lai mình nhất định có thể báo thù này, bởi vì nàng vẫn luôn nghiên cứu Phá Tắc Kim, trả qua gần 100.000 năm nghiên cứu, sau khi biết được tin tức Phương Xán bị giết, Phá Tắc Kim của nàng đã thành hình.
Chương 2632 - Mài giết mấy triệu quân. (2)Phá Tắc Kim này dùng trên trăm loại vật liệu Hỗn Độn đỉnh cấp để dung hợp thành, loại Phá Tắc Kim này có thể dung hợp vào trong Phá Tắc Pháo, cho dù trong QUy Tắc Khố của Phá Tắc Pháo không có quy tắc đại đạo của đối phương, Phá Tắc Pháo vẫn có thể dựa vào Phá Tắc Kim mà xé rách quy tắc đại đạo của đối phương, xé đối phương thành bã vụn.
Nhưng mà bây giờ, sự thật đã hung hăng tát vào mặt nàng. Trừ hai pháo đầu bắn vào đối phương khiến hắn trở tay không kịp ra, Phá Tắc Pháo có thêm Phá Tắc Kim dường như cũng không có tác dụng gì nhiều.
“Răng rắc!” Tiếng xương cốt vỡ vụn truyền đến, Phương Ngữ Anh biết đó là do xương cốt chính mình bắt đầu vỡ vụn, trong lòng nàng lạnh buốt. Nếu như có kiếp sau, nàng tuyệt đối sẽ không động đến khoa học kỹ thuật nữa. Cho dù là đồ vật khoa học kỹ thuật cấp 18, so với cường giả đại đạo chân chính, cũng là trứng gà với tảng đá mà thôi. Khoa học kỹ thuật phá tắc? Ha ha, đây chẳng qua chỉ là mánh lới mà thôi, còn là nhờ có tộc Thiên Mông trợ giúp mới có thể xây dựng nên Quy Tắc KHố. Khi lập nên QUy Tắc KHố, Duy Củ thế giới đã bị tộc Thiên Mông giới hạn.
Vũ Trụ Ma đã hoàn toàn hóa thành cỗ máy thu hoạch sinh mệnh, thời điểm ban đầu, trong không gian còn có sương máu nổ tung, đến sau đó, trong Vũ Trụ Ma, chỉ còn có một mảnh hư vô. Đừng nói là máu thịt và xương cốt, ngay cả nhẫn hay tất cả thế giới đều biến mất trong Vũ Trụ Ma.
Đại quân mấy triệu tu sĩ vây công quảng trường hư không đại vũ trụ ở Thất Trụ Thiên thế giới, trước sau không quá một canh giờ.
Một canh giờ trôi qua, sau khi Lam Tiểu Bố thu hồi Vũ Trụ Ma đi, toàn bộ quảng trường hư không đều là một vùng hỗn độn. Cho dù Phá Tắc Pháo không bắn được bao nhiêu lần, nhưng quảng trường hư không này đã sớm bị Phá Tắc Pháo xé rách chẳng còn chỗ nào hoàn chỉnh. TRong hư không, chỉ còn có mảnh vỡ pháp tắc vụn vặt.
Một canh giờ trước, đại quân mấy triệu, một trăm chiếc chiến hạm khổng lồ còn vây trên quảng trường hư không, lúc này, trừ cảnh hoang tàn khắp nơi thì không còn gì nữa.
Tiện tay chém giết mấy triệu sinh mệnh, Lam Tiểu Bố chẳng có chút xao động nào. Chỉ là hắn không ngờ được là, cái mình chuẩn bị phía sau vẫn chưa dùng đến. Theo Lam Tiểu Bố nghĩ, cái đại quân tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới này chờ đợi ở chỗ này, ít nhất phải có mấy tên cường giả bước đại đạo thứ bảy ẩn nấp bên trong, thậm chí còn có cường giả bước đại đạo thứ tám.
Đại trận Khốn Sát mà hắn bố trí chính là để phòng ngừa những người này chạy trốn, nhưng mà trên thực tế, gia hỏa mạnh nhất ở chỗ này chính là bước đại đạo thứ sáu tộc Thiên Mông kia.
Nếu không phải đối phương có Phá Tắc Pháo có thể xé mở lĩnh vực của hắn, thậm chí hắn còn không cần dùng đến Vũ Trụ Ma, đã có thể nghiền sát đại quân này.
“Lam tiền bối…” Hơn mười hộ vệ còn sống sót đều nhanh chóng bước đến, khom người thi lễ. Lam Tiểu Bố nhìn mười sáu tên hộ vệ còn sót lại, có chút áy náy nói, “Vừa rồi ta không chú ý đã bị nữ nhân kia đánh lén thành công, khiến mọi người bị thương vong thảm trọng.”
Nếu như vừa rồi hắn lập tức dùng Vũ Trụ Ma giết chết đối phương, Phá Tắc Pháo có thể xé rách lĩnh vực của hắn ta kia hoàn toàn không thể nào dùng được.
Những hộ vệ may nắm còn sống sót đều liên tục nói không dám, nếu như không có Lam Tiểu Bố, đừng nói là bọn hắn có thể sống sót được mười sáu người, ngay cả một người cũng không có khả năng sống sót được.
“Tiền bối, thật ra cái cửa vào này chúng ta cũng không thể mở ra.” Một gã hộ vệ cẩn thận tiến lên giải thích.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ta biết các ngươi không mở ra được, hơn nữa tạm thời ta cũng sẽ không vào.”
Lam Tiểu Bố khẳng định nếu như Hôi Trực đã điều động đại quân tộc Thiên Mông ở chỗ này chặn hắn lại, vậy thì bản thân Hôi Trực nhất định sẽ đến đây trong thời gian ngắn nhất. Đã như vậy, hắn phải làm một chút nghi thức hoan nghênh Hôi Trực.
Lấy một đống trận kỳ ra, thậm chí ngay cả Pháp Bảo Khai Thiên Lam Tiểu Bố cũng chuẩn bị lấy ra một cái, hắn muốn hoàn toàn khóa vùng hư không này lại, chỉ cần Hôi Trực đến, hắn sẽ khiến cho Hôi Trực có đến mà không có về.
Nhưng mà chỉ mới bố trí mấy cái trận kỳ, Lam Tiểu Bố đã dừng động tác lại. Nếu như hắn là Hôi Trực, đến đây nhìn thấy quảng trường hư không chỉ còn một mảnh hỗn độn, thậm chí đại quân cũng không có chút tin tức nào, hắn sẽ còn đến cái quảng trường hư không này nữa sao?
Lúc này Lam Tiểu Bố có chút hối hận, đáng lẽ ra hắn phải giữ lại một người sống. Nhưng mà Lam Tiểu Bố lập tức biết được, cho dù hắn còn giữ lại một nguời sống, chỉ sợ cũng không thể hỏi ra được gì.
Đại quân mấy triệu này ở đây, chỉ là vì chặn đường tu sĩ Nhân tộc từ Thất Trụ Thiên thế giới, chỉ cần đại quân tộc Thiên Mông này chặn đường tu sĩ Nhân tộc nửa ngày là được.
Lam Tiểu Bố bước ra khỏi quảng trường hư không, tại nơi cách quảng trường hư không gần 5 vạn dặm, Lam Tiểu Bố dừng lại.
Nếu như hắn là Hôi Trực, đây là khoảng cách an toàn nhất. Hắn chắt chắc sẽ không trực tiếp tiến đến quảng trường hư không Thất Trụ Thiên thế giới, mà ở chỗ này quang sát quảng trường hư không Thất Trụ Thiên thế giới.
Hắn muốn bố trí đại trận, vậy thì phải bố trí ở nơi này.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố bắt đầu khắc họa trận văn, đồng thời bố trí trận kỳ, lấy một cái Vạn Quân Tỏa ra làm trận tâm.
Cái Vạn Quân Tỏa này là bảo vật Khai Thiên lấy được từ trong chiếc nhẫn của Hôi Trực, không biết Hôi Trực phát hiện ra mình dùng bảo vật Khai Thiên của hắn ta để vây giết chính hắn ta thì sẽ có cảm nghĩ gì.
Lam Tiểu Bố bố trí cái đại trận Khốn Sát này, không trông cậy vào nó nhất định có thể vây giết được Hôi Trực. Nhưng mà lỡ như thì sao? Lỡ như Hôi Trực thật sự nghĩ giống như hắn đoán, hắn ở chỗ này vây khốn Hôi Trực, Hôi Trực kia đừng hòng chạy được.
Chương 2633 - Vũ Trụ Thụ lệch lạcChưa đến một ngày, Lam Tiểu Bố đã bố trí xong một cái kết giới KHốn Sát đỉnh cấp, vì đề phòng bất trắc, hắn còn để lại mười sáu tên hộ vệ đứng trên quảng trường hư không, chữa trị quảng trường hư không trong thời gian ngắn nhất, ít nhất thì chỉ cần liếc mắt qua sẽ không nhận ra cái quảng trường hư không này chưa từng bị phá hỏng.
Nhưng mà đối với loại người như Hôi Trực mà nói, chỉ cần đến vùng hư không này, cảm nhận quy tắc hư không biến hóa, là hắn ta có thể biết được nơi này không chỉ mới bị động đến một lần. Nhưng chuyện này cũng không sao cả, Lam Tiểu Bố chỉ cần mấy giây thôi cũng có thể chiếm được thế chủ động.
Theo Lam Tiểu Bố, nếu như Hôi Trực thuyết phục tộc Thiên Mông mai phục ở đây sớm ra mặt, nhất định sẽ đuổi đến đây trong thời gian ngắn nhất, nhưng khiến hắn thất vọng chính là, hắn chờ năm ngày, đừng nói là Hôi Trực, ngay cả một hạt bụi cũng chẳng thấy.
Rơi vào đường cùng, Lam Tiểu Bố chỉ có thể quay về quảng trường hư không một lần nữa.
“Tiền bối…” Lam Tiểu Bố tiến đến, hơn mười hộ vệ kia lập tức chạy đến chào hỏi.
Lam Tiểu Bố gật đầu rồi nói, “ĐỢi lát nữa ta sẽ bố trí hộ trận tại cửa ra vào này một lần nữa, sau đó tiến vào đại vũ trụ. Các ngươi canh giữ ở chỗ này cũng đừng chen lấn ở cùng một chỗ, chia nhau đứng ở nhiều vị trí mà canh giữ. Một khi phát hiện có cường giả tộc Thiên Mông hoặc đại quân đến, lập tức kích phát đại trận Cảnh Báo…”
Lam Tiểu Bố lo lắng bọn hắn sẽ giống như trước đó, bị người ta diệt hết.
“Lam tiền bối yên tâm, chúng ta nhất định sẽ bảo vệ cửa ra vào này cẩn thận.” Mười sáu tên hộ vệ còn lại đồng thanh nói.
Lam Tiểu Bố lại không yên tâm lắm, thực lực của những hộ vệ này còn quá thấp, hắn do dự một chút rồi nói, “Ta sẽ để lại mười sáu cái ngọc phù Cảnh Báo, một khi có vấn đề, ai kích phát cái ngọc phù Cảnh Báo này, ta sẽ giúp hắn có cơ hội bước vào bước đại đạo thứ năm.”
Từ nhiệm vụ công biến thành phấn đấu vì đại đạo của mình, hiệu quả đương nhiên sẽ khác biệt. Hộ vệ ở nơi này, tu vi mạnh nhất cũng chỉ là bước đại đạo thứ tư, càng nhiều hơn là Diễn Giới hoặc là Tạo Hóa cảnh.
Nghe thấy bước đại đạo thứ năm, tất cả mọi người đều kích động đến mức da đầu cũng run lên. Bọn hắn tu luyện đến cảnh giới bây giờ, hầu như đã đến cực hạn, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, cả đời này cũng không có khả năng tiến thêm một bước. Lam Tiểu Bố nói sẽ giúp bọn hắn có cơ hội bước vào bước đại đạo thứ năm, đừng nói là chỉ bóp nát một cái ngọc phù cảnh báo, cho dù muốn nửa cái mạng của bọn hắn, cũng chẳng có ai nhăn mày một cái…
Mặc dù Lam Tiểu Bố giao nhiệm vụ cảnh báo cho mười sáu tên hộ vệ, hắn vẫn bố trí mười cái Hư KHông Giám Sát Trận, hắn cũng không muốn đường lui bị người ta chặt mất.
Ở đại vũ trụ có một gốc Vũ Trụ Thụ, cho nên ở lại đại vũ trụ nhất định là chuyện vô cùng nguy hiểm. Tại cửa ra vào Thất Trụ Thiên thế giới, là đường ra duy nhất của hắn. Nếu không, chỉ có thể giống như lần trước, dùng truyền tống trận, đồng thời nửa đường xảy ra vấn đề, sau đó rơi vào hư không sai chỗ.
Rơi vào hư không sai chỗ, vận may tốt thì giống như hắn bây giờ, còn có thể trở về. Một khi không gặp may, vậy thì trực tiếp bị chém nát thành mảnh vỡ.
Lam Tiểu Bố vừa tiến vào đại vũ trụ, trong lòng trầm xuống.
Nguyên khí thiên địa của đại vũ trụ vẫn nồng đậm như cũ, nhưng mà quy tắc thiên địa đã thay đổi một lần nữa. Mặc dù hắn không dựa vào quy tắc thiên địa của đại vũ trụ để tu luyện và tấn cấp, nhưng vẫn có thể cảm nhận được quy tắc thiên địa ở nơi này trói buộc tu sĩ Nhân tộc càng ngày càng nặng.
Thất Trụ Thiên xem như có tu luyện đại đạo tự thân, cứ tiếp tục ở lại nơi này giữ vững thế giới Nhân tộc, chỉ sợ cũng vô cùng gian nan.
Những nơi thần niệm chạm đến, đâu đâu cũng loang lổ. Trừ nguyên khí thiên địa còn tính là nồng đậm, đạo tắc đại đạo giữa thiên địa đã có chút tàn phá. Rất nhiều mảnh vỡ pháp tắc tàn phá ở khắp nơi, một cái thế giới bị hủy đi vô cùng hỗn loạn, nhìn giống như thế giới tận thế.
Thần niệm của hắn lướt qua trăm vạn dặm, lại có một bóng người cũng không nhìn thấy.
Lam Tiểu Bố khẽ nhíu mày, hắn khẳng định đây là do Vũ Trụ Thụ làm. Vũ Trụ Thụ không ngừng sửa chữa quy tắc thiên địa ở nơi này, khiến quy tắc thiên địa ở đây càng nghiêng về phía tộc Thiên Mông, nếu như vậy, tu sĩ Nhân tộc sẽ bị diệt càng nhanh hơn.
Lam Tiểu Bố thật sự không hiểu, vì sao Vũ Trụ Thụ lại muốn làm như vậy. Vũ Trụ Thụ được xem là Sinh Mệnh Chi Thụ của đại vũ trụ, xem như là mạch lạc của một giới.
Chẳng lẽ Vũ Trụ Thụ không biết, đối với nó mà nói, chỉ cần là sinh mệnh sinh tồn trong đại vũ trụ, cho dù là Nhân tộc hay là tộc Thiên Mông đều bình đẳng sao? Nhiệm vụ của nó là bảo vệ mạch lạc đại vũ trụ, chứ không phải tham gia vào chuyện tranh đấu chủng tộc.
Hơn nữa, mặc dù Vũ Trụ Thụ được xem như thuộc tộc Thiên Mông, nhưng so với tộc Thiên Mông chân chính hoàn toàn không cùng một khái niệm.
Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, xem như Vũ Trụ Thụ thiên vị tộc Thiên Mông. Nhân tộc nhất định phải tạm thời sống sót ở nơi này. Ít nhất thì khi còn chưa tìm được Đại Thiên thế giới mới, Nhân tộc không thể rời khỏi cái vũ trụ cao cấp này. Một khi rời khỏi vũ trụ cao cấp này, Nhân tộc sẽ càng ngày càng tàn lụi, cuối cùng thật sự diệt vong cũng chưa biết chừng.
Lần nữa đứng ở vùng đất đại vũ trụ này, lý niệm của Lam Tiểu Bố đã có chút thay đổi. Nếu như tương lai hắn và Mạc Vô Kỵ thật sự có thể tìm được một Đại Thiên thế giới hoàn toàn mới, chẳng lẽ sẽ ngăn chặn tộc Thiên Mông xuất hiện ở Đại Thiên thế giới mới sao?
Chuyện này tuyệt đối không có khả năng.
Chương 2634 - Vũ Trụ Thụ lệch lạc (2)Một khi Đại Thiên thế giới mới xuất hiện tộc Thiên Mông, cho dù là hắn hay là Mạc Vô Kỵ, đều sẽ không chém tận giết tuyệt. Thiên địa mênh mông, chủng tộc vô tận, mà vũ trụ không phải là sở hữu tư nhân của một chủng tộc nào đó, mà là thuộc về mỗi một sinh mệnh. Cho dù là Nhân tộc, tộc Thiên Mông hay là Vũ Trụ Thụ, đều không có tư cách tước đoạt đi quyền lợi sinh tồn.
Cho nên, Nhân tộc cũng có tư cách sinh tồn ở chỗ này, chứ không phải vì tộc Thiên Mông phát hiện nơi này đầu tiên, cho nên không cho phép bất cứ chủng tộc nào ngoài tộc Thiên Mông sinh tồn.
Vũ Trụ Thụ làm ra chuyện không nên làm, vậy thì hắn chỉ có thể diệt đi Vũ Trụ Thụ. Còn chuyện Vũ Trụ Thụ diệt vong, đại vũ trụ có bị hủy diệt hay không, đó là chuyện sau đó.
Lam Tiểu Bố đang định phát một đạo tin tức cho Thất Trụ Thiên, đột nhiên cảm nhận được không gian truyền đến làn sóng quy tắc Sát Phạt kịch liệt. Hắn và tộc Thiên Mông tranh đấu không phải ngày một ngày hai, gây ra làn sóng quy tắc sát phạt thế này, rõ ràng một phe là tộc Thiên Mông, một phe là tu sĩ Nhân tộc.
Lam Tiểu Bố chẳng hề cân nhắc gì nữa, lập tức lấy Thất Giới Thạch ra, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất vọt đến, chỉ qua một nén nhang, Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy chiến trường như một cái cối xay thịt, thế này mà là chiến trường tu sĩ đấu pháp sao? Đây chính là hai quân phàm nhân giao chiến. Máu tươi tràn ngập toàn bộ không gian, chân cụt tay đứt không ngừng văng lên trong không gian.
Trước đó Vũ Trụ Ma của hắn cũng nhẹ nhàng nghiền sát đại quân mấy triệu, nhưng bởi vì Sát Đạo của Vũ Trụ Ma quá mạnh, trừ lúc ban đầu có chút sương máu nổ ra, đến sau đó chỉ cần bị Vũ Trụ Ma khóa lại, tên cơ bản đều bị mài thành hư vô.
Mà nơi này, tộc Thiên Mông đã khắc chế đạo tắc đại đạo của tu sĩ Nhân tộc, đừng nói là cùng cấp, cho dù yếu hơn Nhân tộc một hai cấp độ, tộc Thiên Mông cũng có thể nhẹ nhàng nghiền sát tu sĩ Nhân tộc.
Càng đáng sợ hơn chính là tu sĩ Nhân tộc của Duy Củ thế giới, bọn gia hỏa này rõ ràng đã trở thành đao phủ của tộc Thiên Mông, Phá Tắc Kiếm và Phá Tắc Thương trong tay bọn họ, mỗi một lần vung xuống, đều có một sinh mệnh bị mang đi. Mà vô số nguyên thần tràn ra kia, hoàn toàn không có chỗ chạy trốn, đã bị sóng quy tắc của Duy Củ thế giới xử lý.
Nhưng cho dù như vậy, tu sĩ Nhân tộc vẫn giữ vững chiến tuyến phía sau, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau đã xông lên chịu chết.
Lam Tiểu Bố rất rõ ràng, không phải là vì tất cả mọi người đều không màng sống chết, mà là bởi vì mỗi một người ở nơi này đều hiểu rõ, một khi bọn hắn thất bại, chỉ sợ tàn sát sẽ đáng sợ hơn chỗ này gấp trăm lần. Còn chạy trốn? Làm sao mà chạy trốn? Có Vũ Trụ Thụ khống chế quy tắc thiên địa hỗ trợ, đại vũ trụ hoàn toàn không có chỗ để trốn.
Lam Tiểu Bố không ra tay ngay, thần niệm của hắn quét qua những Phá Tắc Kiếm và Phá Tắc Thương của Duy Củ thế giới trước. Trước đó, hắn vẫn cho rằng đây là những vũ khí phá tắc, là do Quy tắc Khố của Duy Củ thế giới tạo dựng ra ở đại vũ trụ chế tạo ra, chuyên khắc chế tu sĩ Nhân tộc tu luyện ở đại vũ trụ.
Bây giờ Lam Tiểu Bố nhìn thấy những vũ khí phá tắc này trắng trợn tàn sát vượt cấp trên chiến trường, hắn cảm thấy chuyện này chỉ sợ không phải chỉ vì QUy tắc Khố của Duy Củ thế giới, mà có khả năng có liên quan đến Vũ Trụ Thụ ở trong này.
Vũ Trụ Thụ, Lam Tiểu Bố chưa bao giờ có ý nghĩ mãnh liệt phải diệt đi Vũ Trụ Thụ như lúc này.
Thậm chí Lam Tiểu Bố còn có chút hối hận, lúc trước khi Đế Lan phong ấn thụ linh Vũ Trụ Thụ, hắn nên liên thủ với Mạc Vô Kỵ xử lý Vũ Trụ Thụ mới đúng.
Khi thụ linh của Vũ Trụ Thụ bị đại trận khóa lại, không kiêng nể gì mà giết chóc tu sĩ Nhân tộc tham gia đại hội Vĩnh Sinh, hắn nên cân nhắc đến, cái thụ linh Vũ Trụ Thụ này cũng không phải hạng lương thiện gì.
Trong phạm vi thần niệm, cuối cùng Lam Tiểu Bố cũng nhìn thấy Thất Trụ Thiên, Thất Trụ Thiên và Khổng Tâm Kiếm, Tề Mạn Vi, ba người liên thủ ngăn cản mười mấy tên cường giả đại đạo của tộc Thiên Mông. Bởi vì Thất Trụ Thiên đổi sang tu luyện đại đạo tự thân, Tề Mạn Vi tu luyện đại đạo Không Gian diễn sinh từ đại đạo Trường Sinh của hắn, mặc dù từng tấn cấp ở đại vũ trụ, nhưng mà đạo tắc đại đạo không có liên quan gì nhiều đến đại vũ trụ. Khi đối mặt với tộc Thiên Mông, sức chiến đấu của Tề Mạn Vi không hề kém hơn Khổng Tâm Kiếm bao nhiêu. Ba người liên thủ, cũng miễn cưỡng có thể chống đỡ. Khiến Lam Tiểu Bố khó hiểu chính là hắn không nhìn thấy Kinh Tây Châu.
Nhìn quân tu sĩ Duy Củ thế giới hùng hổ ở phía xa, còn có đại quân tộc Thiên Mông vô tận, Lam Tiểu Bố cầm Trường Sinh Kích ra.
Giết chóc, hắn cũng biết. Nếu tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới đã thích giết chóc như vậy, thế thì nếm thử Đại Thiết Cát Thuật của hắn một chút, sau đó thử Đại Hủy Diệt Thuật và Đại Vẫn Mệnh Thuật của hắn đi.
Trường Sinh Kích đánh ra, chỉ có năm đạo tắc Thiết Cát.
Năm đạo tắc Thiết Cát này tựa như năm lưỡi dao, đẩy về phía hai bên đang đấu pháp.
Hơi thở tử vong đầy trời càn quét toàn bộ chiến trường đấu pháp, tất cả pháp bảo hoặc phá tắc vũ khí đều nhất thời chậm lại, bọn hắn ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
“Phốc phốc!” Từng đám sương máu nổ tung, tất cả mọi người lập tức hoảng sợ phát hiện ra, người bên cạnh bọn họ đã biến thành mấy khúc, ngay cả nguyên thần cũng không thể nào tránh khỏi, trực tiếp bị những nhát cắt xé rách như thân thể.
Thời điểm ban đầu, tu sĩ bên tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới đều cho rằng đây là thủ đoạn bên phía bọn hắn tàn sát tu sĩ Nhân tộc. Dù sao thì cho đến bây giờ, tu sĩ Nhân tộc của mười phương thế giới ở đại vũ trụ, đều bị bọn hắn tàn sát như vậy.
Chương 2635 - Thần thông sát phạt của Lam Tiểu Bố.Nhưng rất nhanh bọn hắn đã phát hiện ra không bình thường, bởi vì những người bị cắt chém này đều là người bên cạnh bọn họ, không phải tu sĩ tộc Thiên Mông thì chính là tu sĩ Duy Củ thế giới. Còn tu sĩ Nhân tộc, mặc dù cũng đang sợ hãi, nhưng không phải là bị loại đạo tắc giảo sát đáng sợ này giết chết.
Sợ hãi chớp mắt lan tràn toàn bộ chiến trường, tất cả mọi người đều điên cuồng bỏ chạy, không còn chút tâm tình đấu pháp nữa. Nhưng cho dù bọn hắn chạy trốn nhanh thế nào, cái đạo tắc Thiết Cát kia vẫn càn quét ra, chỉ cần ngươi là tu sĩ tộc Thiên Mông hoặc là Duy Củ thế giới, thì đều không may mắn thoát khỏi.
Tu sĩ Nhân tộc nhanh chóng phát hiện sự khác biệt, môt người trong đó nghiêm nghị kêu lên, “Đây là thần thông Đại Thiết Cát của đại năng Nhân tộc chúng ta, cái thần thông Thiết Cát này ẩn chứa đạo tắc sát phạt, đạo tắc Sát Phạt chỉ khắc chế tu sĩ tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới. Chúng ta không cần sợ hãi, chỉ cần đứng yên tại chỗ là được.”
Yên tĩnh đến rợn người, tất cả mọi người đều phát hiện ra, bởi vì những đạo tắc Thiết Cát này thật sự chỉ giết chết tu sĩ tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới. Đối với tu sĩ Nhân tộc, lại không động đến cây kim sợi chỉ nào. Rất rõ ràng, đây là biểu hiện của việc khống chế đạo tắc thần thông Thiết Cát nhuần nhuyễn đến cực hạn.
Đại Thiết Cát Thuật giết chóc ở chỗ này, có bao nhiêu mà không giết được? Một vài cường giả đỉnh cấp của tộc Thiên Mông cũng nhận ra không ổn, mười mấy tên bước đại đạo thứ bảy và cường giả bước đại đạo thứ tám xông về phía Lam Tiểu Bố, cùng lúc đó, Thất Trụ Thiên và Tề Mạn Vi cũng phát hiện ra Lam Tiểu Bố đến.
Đại Thiết Cát Thuật còn đang tàn sát bừa bãi trên chiến trường mênh mông, nhưng mà cường giả tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới đã bắt đầu liên thủ lại thi triển thần thông và dùng pháp bảo ngăn cản Đại Thiết Cát Thuật.
Đại Thiết Cát Thuật của Lam Tiểu Bố có mạnh đến đâu, cũng không thể chống chịu được nhiều cường giả liên thủ như vậy ngăn cản lại.
Đạo tắc Sát Phạt của Đại Thiết Cát Thuật cuối cùng cũng chậm lại, nhìn thấy sắp bị ngăn cản. Tốc độ mười mấy tên cường giả đang phóng về phía Lam Tiểu Bố cũng nhanh hơn, rõ ràng là lo lắng Lam Tiểu Bố sẽ thi triển Đại Thiết Cát Thuật một lần nữa.
Lam Tiểu Bố không thi triển Đại Thiết Cát Thuật, hai tay cuốn lên vô tận đạo tắc.
Từng luồng hơi thở đạo vận tử vong đáng sợ phủ trời ngập đất ập đến, một tên cường giả tộc Thiên Mông bước đại đạo thứ sáu còn muốn ngăn cản loại đạo vận Tử Vong này, nhưng một khắc sau hắn ta đã bị đạo vân Tử Vong quét đi, cả người ngây dại, sau đó biến thành một cái thây khô đứng nguyên tại chỗ.
“Đây là Đại Vẫn Mệnh Thuật, nhanh chóng rút lui...” Một tiếng gầm rú vang lên, khiến cho cả chiến trường đấu pháp trở nên ngạt thở.
Thần thông khai thiên sát phạt đáng sợ nhất trong truyền thuyết, không phải là Đại Hủy Diệt Thuật và Đại Thiết Cát Thuật, mà là Đại Trớ Chú Thuật và Đại Vẫn Mệnh Thuật, còn cả Đại Tai Nạn Thuật.
Thần thông Hủy Diệt và Thiết Cát, đạo tắc đại đạo còn có dấu vết để lại, ít nhất có thể khiến cho người ta cảm thấy mình còn có thể ngăn cản một chút, nếu thật sự không ngăn được, thì có lẽ cũng có thể thoát khỏi không gian sát phạt này.
Thế nhưng Đại Vẫn Mệnh Thuật và Đại Trớ Chú Thuật bao trùm lại, dường như chẳng có chút chỗ trống nào để chống cự. Chỉ cần bị đạo tắc Vẫn Mệnh và đạo tắc Trớ Chú tác động đến, đạo tắc bản thân không thể nào ngăn chặn được loại đạo tắc thần thông này, vậy thì chỉ có thể chờ dợi tử vong.
Có thể thi triển Đại Vẫn Mệnh Thuật hoặc Đại Trớ Chú Thuật, sao có thể là kẻ yếu? Cho nên cho dù có thể ngăn cản loại thần thông khai thiên này cũng không có mấy người. Tại chiến trường đại chiến quân tu sĩ này, trừ một số rất ít cường giả ra, Đại Vẫn Mệnh Thuật hầu như có thể nghiền ép hết.
Mười mấy tên cường giả tộc Thiên Mông đang xông về phía Lam Tiểu Bố kia, sau khi cảm nhận được đạo vận Đại Vẫn Mệnh Thuật, cũng không dám tiếp tục phóng về phía Lam Tiểu Bố nữa, mà điên cuồng độn về sau.
Đạo vận Đại Vẫn Mệnh Thuật, cho dù là cường giả bước đại đạo thứ tám bị tác động đến, cho dù không bị Đại Vẫn Mệnh Thuật lấy đi tính mạng, cũng có khả năng khiến thân thể và nguyên thần suy yếu mạnh. Không có người nào dám mạo hiểm, dù sao thì cho dù Lam Tiểu Bố có mạnh đến đâu, cũng không thể thi triển Đại Vẫn Mệnh Thuật bao trùm toàn bộ chiến trường.
Ngàn vạn đại quân đang vây giết tu sĩ Nhân tộc tại Thất Trụ Thiên thế giới, Lam Tiểu Bố chỉ dùng hai đạo thần thông khai thiên, đã thu hoach gần chín phần. Nhưng mà cái này vẫn chưa phải là kết thúc, Lam Tiểu Bố lại vung tay lên đánh ra mười mấy đạo tắc nữa.
Những đạo tắc này còn chưa đánh tới, tất cả mọi người đã hoảng sợ mà điên cuồng bỏ chạy, bọn hắn cảm nhận được tàn bộ thiên địa đang sụp đổ, dường như đại vũ trụ có thể bị hủy diệt bởi những đạo tắc này.
Đại Hủy Diệt Thuật! Tu sĩ tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới đều liều mạng mà chạy trốn.
Rất nhiều tu sĩ tộc Thiên Mông đều không thể nào nghĩ ra được, vì sao Lam Tiểu Bố còn muốn thi triển Đại Hủy Diệt Thuật. Bởi vì Đại Thiết Cát Thuật và Đại Vẫn Mệnh Thuật thi triển ra, tu sĩ tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới có thể sống sót đã chẳng còn bao nhiêu.
PHần người còn dư lại đã sớm chạy ra khỏi phạm vi sát phạt, lúc này thi triển Đại Hủy Diệt Thuật, trừ khiến tình cảnh càng trở nên đáng sợ, gây ra một phần giới vực ở đại vũ trụ bị sụp đổ thì cũng chẳng giết được bao nhiêu người.
Nhìn chưa đến mấy triệu tu sĩ tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới bỏ chạy, Lam Tiểu Bố không đuổi theo, hắn biết rõ lần này bọn họ đã bị hắn đánh trở tay không kịp, hơn nữa cường giả chân chính của tộc Thiên Mông tuyệt đối vẫn chưa ra ngoài.
Chương 2636 - Thần thông sát phạt của Lam Tiểu Bố. (2)Thi triển Đại Thiết Cát Thuật, chính là muốn nói cho đám tộc Thiên Mông này biết, hắn cũng có thể chém giết đầy máu tanh. Thi triển Đại Vẫn Mệnh Thuật, chính là muốn tàn sát tu sĩ tộc Thiên Mông trên diện tích lớn. Thi triển Đại Hủy Diệt Thuật, chính là muốn khiến đối phương chấn động.
“Ha ha...” Thất Trụ Thiên cười lớn, sau đó hắn ta lập tức biến thành độn quang xông đến trước mặt Lam Tiểu Bố, “Tiểu Bố huynh đệ, ta biết ngay là ngươi mà, nếu không hôm nay chúng ta chết chắc.”
“Lam huynh...” Khổng Tâm Kiếm có chút xấu hổ, trong đại hội Vĩnh Sinh, hắn ta thông đồng với Dương Thiên, chuẩn bị mượn tay Lam Tiểu Bố phát tài, kết quả chính hắn ta phải chịu thiệt.
“Tiểu Bố.” Tề Mạn Vi vô cùng mừng rỡ vọt lên, trên thực tế nàng đã sớm nghe được tin tức Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ truyền tống xảy ra chuyện, đã biến mất không còn tung tích. Không ngờ Lam Tiểu Bố không có việc gì cả.
“Đạo Tổ, Lam tiền bối dùng Đại Thiết Cát Thuật và Đại Vẫn Mệnh Thuật dễ dàng nghiền ép ngàn vạn đại quân tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới, chúng ta không phải có thể nhân cơ hội này công kích, đoạt lại địa bàn sao?” Một nam tử áo trắng đi tới, đầu tiên là thi lễ với Lam Tiểu Bố, sau đó hỏi Thất Trụ Thiên.
Lam Tiểu Bố biết người này, Thiên Đế Thiên Đình của Thất Trụ Thiên thế giới, Cúc Ly, là một bước đại đạo thứ bảy.
Thất Trụ Thiên lắc đầu nói, “Lần này chỉ là đánh đối phương trở tay không kịp mà thôi, trên thực tế cường giả của tộc Thiên Mông không có mặt ở chỗ này. Hơn nữa xong chuyện lần này, ta đoán có lẽ Vũ Trụ Thụ sẽ hoàn thiện quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, Đại Thiết Cát Thuật và Đại Vẫn Mệnh Thuật chưa chắc có thể tiếp tục công kích được nữa.”
Lam Tiểu Bố biết Thất Trụ Thiên nói không sai, lần này quả thật chính là đánh đối thủ trở tay không kịp, nhưng mà Vũ Trụ Thụ muốn hoàn toàn ngăn chặn được những thần thông khai thiên diệt tuyệt kia của hắn, vậy thì đừng nằm mơ. Hắn tu luyện là đại đạo tự thân, những thủ đoạn thần thông khai thiên này đều là dùng đạo tắc đại đạo tự thân thi triển ra, trừ khi hắn để Vũ Trụ Thụ biết rõ đại đạo Trường Sinh của hắn, nếu không Vũ Trụ Thụ hoàn toàn không thể nào làm được, nhiều nhất chỉ có thể hạn chế mà thôi.
“Mạn Vi, ngươi không tu luyện, vậy những người còn lại đâu?”Lam Tiểu Bố không thấy những người còn lại trên chiến trường, có chút lo lắng hỏi một câu.
Sắc mặt Tề Mạn Vi ảm đạm, “Bởi vì bây giờ toàn bộ đại vũ trụ đều là thiên hạ của tộc Thiên Mông, cho nên sau khi biết ngươi xảy ra chuyện, ở đại vũ trụ lại không thể điều tra, Phương Chi Khuyết và Đỗ Bố đành phải rời khỏi Thất Trụ Thiên thế giới tìm kiếm tin tức của ngươi. Trường Hành Đạo Tôn bị trọng thương, đã tìm nơi chưa thương rồi. Trang Tích Nguyệt đã mất tung tích trong một lần đại chiến, u Bình và Sách Khổ Huệ Thăng thì đã tử trận...”
Lam Tiểu Bố nghe thấy Sách Khổ Huệ Thăng và u Bình đã tử trận, Trang Tích Nguyệt mất tích, trong lòng hoảng hốt. Khi tu vi tăng lên, người có thể trở thành bằng hữu của hắn cũng không nhiều lắm. Con người Sách Khổ Huệ Thăng ngay thẳng trọng tình nghĩa, tính tình cũng hợp với hắn, lại không ngờ lại tử trận ở nơi này.
Còn cả u Bình, mặc dù xuất thân từ Mông Mỗ Đại Diễn, nhưng mà tu luyện cũng không phải là Đại Mộng Đạo, hơn nữa còn mang đến tin tức tộc của Thiên Mông. Còn Trang Tích Nguyệt, mất tích ở trên loại chiến trường này, tuyệt đối là dữ nhiều lành ít.
Lam Tiểu Bố nhìn về phía tộc Thiên Mông, nếu trong thời gian ngắn Nhân tộc không thể nào rời khỏi nơi này, vậy thì ít nhất phải có chỗ đặt chân ở nơi này. Giết Sách Khổ Huệ Thăng và u Bình rồi thì cứ như vậy sao. Chờ hắn xử lý Vũ Trụ Thụ xong, hắn sẽ để cho tộc Thiên Mông biết, không có Vũ Trụ Thụ, tộc Thiên Mông hoàn toàn không có giá trị gì cả.
Lam Tiểu Bố nhìn về phía Thất Trụ Thiên, “Trụ Thiên huynh, theo lý mà nói, vừa rồi với uy thế của tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới, các ngươi chắc hẳn đã sớm không ngăn được mới đúng, vì sao còn có thể kiên trì đến hôm nay?”
Thất Trụ Thiên không trả lời, Khổng Tâm Kiếm đứng bên cạnh đã nói, “Bởi vì có một cường giả giúp đỡ, ta hoài nghi hắn là Hồng Quân Đạo Tổ...”
“Bản tôn của Hồng Quân Đạo Tổ đến sao? Hắn ở đâu?” Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi. Hắn và Mạc Vô Kỵ sở dĩ muốn truyền tống đến Đại Hoang thế giới, thật ra một phần lớn nguyên nhân chính là vì tìm kiếm Hồng Quân.
“Không phải Hồng Quân, pháp bảo của hắn là một cành liễu, đạo vận thì có phần tương tự với Dương Thiên. Nếu không phải hắn ở đây giúp ta, một mình ta hoàn toàn không thể nào ngăn cản được đại quân của tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới.” Thất Trụ Thiên đứng bên cạnh nói ra.
“Hắn ở đâu?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Thất Trụ Thiên thở dài, “Ba ngày trước, hắn bị bốn tên cường giả đính cấp của tộc Thiên Mông bao vậy, sau đó năm người đánh ra chiến trường, bây giờ không còn tung tích. Nhưng mà trước khi đi hắn nói cho ta biết, nếu như qua hai ngày hắn chưa trở về, vậy thì chúng ta lập tức rời khỏi đại vũ trụ, chỉ là chúng ta vẫn chưa có cơ hội rời khỏi. Nếu không phải ngươi trở về, chúng ta đã không thể kiên trì nổi.”
“Trụ Thiên Đạo Tổ, Khổng Đạo Tổ, các ngươi lập tức tụ tập quân tu sĩ Nhân tộc, thành lập một cái thành Phòng Ngự ở đây, ta cần phải đi làm một số chuyện, nếu không, Nhân tộc sẽ không có cơ hội sinh tồn.” Lam Tiểu Bố nói ra.
Hắn nhất định phải đi làm một chuyện, đó chính là xử lý Vũ Trụ Thụ, nếu không, cho dù hắn có mấy môn thần thông khai thiên sát phạt, cũng không thể đánh lui tộc Thiên Mông.
Đúng như Thất Trụ Thiên nói, Vũ Trụ Thụ không thể hoàn toàn trấn áp thần thông khai thiên sát phạt của hắn, nhưng nhất định có thể hạn chế quy mô sát phạt của loại thần thông này. Không xử lý Vũ Trụ Thụ, mọi chuyện đều là hư ảo.
Chương 2637 - Hỗn Độn Chí Bảo xuất hiện.“Lam huynh cứ việc đi đi, chỉ cần ta và Thất Trụ Thiên ở chỗ này, trong thời gian ngắn, tộc Thiên Mông không thể nào càn quét Thất Trụ Thiên thế giới được.” Khổng Tâm Kiếm vỗ ngực cam đoan.
Thực lực mà Lam Tiểu Bố thể hiện ra, khiến trong lòng Khổng Tâm Kiếm hiểu rõ, tương lai nếu như có thể xử lý tộc Thiên Mông, Lam Tiểu Bố rất có thể sẽ là người đứng đầu đại vũ trụ. Bây giờ móc nối quan hệ với Lam Tiểu Bố thật tốt, đó là chuyện vô cùng quan trọng. Thực lực của Lam Tiểu Bố rất mạnh, đừng thấy quy tắc thiên địa ở đại vũ trụ đã bị tộc Thiên Mông nhiễu loạn, thực lực của tu sĩ Nhân tộc giảm mạnh. Nhưng Khổng Tâm Kiếm có trực giác, cho dù rời khỏi đại vũ trụ, thực lực của hắn ta tăng thêm một hai cấp độ, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố.
Hắn ta biết rõ bản thân mình trong mắt Lam Tiểu Bố là một tên tiểu nhân, ấn tượng vô cùng kém. Nhưng cái này sao có thể trách hắn ta được chứ? Vũ Trụ đạo quả mười vân đang ở trước mắt, ai mà không cân nhắc cho bản thân mình? Hắn ta muốn bước vào bước đại đạo thứ chín, nhất định phải có Vũ Trụ đạo quả mười vân.
Lam Tiểu Bố gật đầu nói, “Các ngươi có tin tức gì của Đế Lan không?”
Thất Trụ Thiên lắc đầu, hắn ta thật sự không biết giờ Đế Lan đang ở đâu.
Khổng Tâm Kiếm lại nói, “Thân thể Đế Lan đã bị hủy diệt, tất nhiên sẽ lấy Đế Lan sơn rời khỏi Trung Ương thế giới. Đế Lan sơn là Pháp Bảo Đại đạo của hắn, tương đương với bảo vật KHai Thiên. Bây giờ tộc Thiên Mông tàn phá bừa bãi ở đại vũ trụ, phần lớn địa bàn ở đại vũ trụ đã bị chiếm cứ. Cho nên đối với Đế Lan mà nói, nơi mà hắn có thể đi chỉ có hai nơi, một là Thất Trụ Thiên thế giới, một là Bất Thừa thế giới ta. Thất Trụ Thiên thế giới bây giờ đang trong đại chiến, ta đoán tám chín phần mười Đế Lan sẽ trốn ở Bất Thừa thế giới hoàn thiện thân thể của mình.”
“Vì sao không đến Đại Hoang thế giới?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi một câu.
Khổng Tâm Kiếm nói, “Thứ nhất Đại Hoang thế giới quả thật quá xa xôi, thứ hai Đại Hoang thế giới có thật sự cấu kết với tộc Thiên Mông hay không, bây giờ ai cũng không dám khẳng định. Con người Đế Lan mặc dù không tốt, nhưng mà sẽ không đi theo tộc Thiên Mông. Nếu như Đại Hoang thế giới cấu kết với tộc Thiên Mông, Đế Lan đến đó chính là tự chui đầu vào lưới.”
Thất Trụ Thiên thở dài, “Bất Thừa thế giới rộng lớn như vậy, làm sao có thể tìm được một người chứ?”
Khổng Tâm Kiếm cười ha ha một tiếng, “Người khác tìm không được, không có nghĩa là Khổng Tâm Kiếm ta không tìm được. Nếu như ta đoán không sai, tám chín phần mười Đế Lan đang ở Vô Biệt lĩnh của Bất Thừa thế giới. Vô Biệt lĩnh này có thể là các ngươi không biết, nơi này bình thường không có gì đặc biệt cả, chẳng những không có linh vật gì, cũng không có nguyên khí thiên địa, quy tắc thiên địa cũng vô cùng yếu kém. Ta hiểu rõ còn người Đế Lan này, trước mắt ở đại vũ trụ này, nơi mà hắn có thể chữa thương chỉ có thể là ở đó.
Bởi vì trừ chuyện Vô Biệt lĩnh vô cùng bình thường không có gì lạ sẽ không khiến người khác chú ý đến, còn một nguyên nhân nữa chính là có một vòng xoáy hư không để ẩn nấp. Một khi bị người khác phát hiện ra, Đế Lan nhất định sẽ nhảy vào vòng xoáy hư không này chạy ra khỏi đại vũ trụ. Người khác không làm được nhưng mà hắn thì có thể làm được. Với loại người tiếc mạng như Đế Lan, hắn hoàn toàn không dám ở nơi không có đường lui để chữa thương.”
Nói xong, Khổng Tâm Kiếm lấy một cái ngọc giản phương vị ra đưa cho Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố nhận lấy ngọc giản, thần niệm quét qua một chút, lập tức nói, “ĐƯợc, nếu như tộc Thiên Mông tiến công, ta sẽ nhanh chóng quay về trợ giúp.”
“Tiểu Bố huynh đệ, ngươi phải cẩn thận tên Lăng Trục Chân kia.” Thất Trụ Thiên đột nhiên nhớ ra gì đó, nhanh chóng dặn dò một câu.
Lam Tiểu Bố giật mình, lập tức nói, “Ta đang định hỏi thăm gia hỏa này, vì sao Cực Thịnh thế giới là nơi đầu tiên bị tộc Thiên Mông vây công, nhưng bây giờ Cực Thịnh thế giới lại bình an vô sự?”
Thất Trụ Thiên nghiệm giọng nói, “Con người Lăng Trục Chân này rất quỷ dị, ngươi và Mạc đạo hữu sử dụng tuyền tống trận xảy ra vấn đề, ta vẫn luôn hoài nghi chuyện này có liên quan đến hắn, chỉ là không có chứng cứ mà thôi. Còn vì sao tộc Thiên Mông không tiến đánh Cực Thịnh thế giới, là bởi vì thật sự không đánh vào được.”
“Tộc Thiên Mông không thể đánh vào Cực Thịnh thế giới được?” Lam Tiểu Bố vô cùng kinh ngạc, nếu như Cực Thịnh thế giới trâu như vậy, lúc trước Bùi Cung Hổ sẽ không thể nào cầu cứu mình chứ.
Khổng Tâm Kiếm đứng bên cạnh cũng nói, “Đúng vậy, bởi vì Lăng Trục Chân của Cực Thịnh thế giới có lấy được một món Hỗn Độn Chí bảo, ta nghe nói đây là món Hỗn Độn Chí Bảo độc nhất.”
“Hỗn Độn Chí Bảo?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc.
Bảo vật Khai Thiên trong tay hắn thật ra cũng không ít, xem như là Hậu Hỗn Độn Chí Bảo cũng đã nhìn thấy không chỉ một món, thế nhưng Hỗn Độn Chí Bảo thì thật sự chưa từng nhìn thấy. Vũ Trụ Ma của hắn không thể nào kém hơn Hậu Hỗn Độn Chí Bảo, thậm chí có thể tấn cấp thành Hỗn Độn Chí Bảo, nhưng mà dù sao cũng không phải là Hậu Hỗn Độn Chí Bảo, chứ đừng nói là Hỗn Độn Chí Bảo.
Thất Trụ Thiên cảm thán một tiếng, “Đúng vậy, nghe nói cái Hỗn Độn Chí Bảo kia tên là Trụ Tâm Thuẫn, Lăng Trục Chân dựa vào cái Trụ Tâm Thuẫn này để che chắn toàn bộ Cực Thịnh thế giới, cho dù là tộc Thiên Mông cũng không đánh vào được.”
Trụ Tâm Thuẫn? Hỗn Độn Chí Bảo? TRong lòng Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, cho dù là hắn và Mạc Vô Kỵ có phải đã bị Lăng Trục Chân hãm hại hay không, cái Trụ Tâm Thuẫn này hắn cũng phải đi xem để mở mang kiến thức môt chút. Không phải Lăng Trục Chân dùng Trụ Tâm Thuẫn để che chắn cho Cực Thịnh thế giới sao? Hắn ở bên ngoài Cực Thịnh thế giới là có thể thấy được.
Chương 2638 - Hỗn Độn Chí Bảo xuất hiện. (2)“Vậy thì ta rời đi một khoảng thời gian, Mạn Vi, ngươi tạm thời không cần tu luyện, cũng đừng dùng Vũ Trụ đạo quả tấn cấp.” Lam Tiểu Bố dặn dò một câu.
Tề Mạn Vi muốn chứng bước đại đạo thứ tám, nhất định phải rời khỏi đại vũ trụ.
Vành mắt Tề Mạn Vi hơi ửng đỏ, “Ta biết rồi, ngươi phải cẩn thận đấy.”
Nàng hoàn toàn không hiểu, vì sao tộc Thiên Mông và Nhân tộc không thể chung sống hòa bình? Mọi người mỗi người một bên, cố gắng tu luyện không phải tốt hơn sao? Vì sao nhất định phải biến đại vũ trụ trở thành của riêng tộc Thiên Mông?
…
Lam Tiểu Bố không muốn chậm trễ thời gian, sau khi biết Đế Lan có khả năng đang ở đâu, hắn lập tức rời khỏi Thất Trụ Thiên thế giới.
Trận chiến trước đó hắn đã tàn sát gần ngàn vạn đại quân của tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới, hắn tin rằng, cho dù tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới muốn phản công, cũng nhất định phải điều chỉnh một chút, thời gian điều chỉnh này, đủ để hắn tiêu diệt cái Vũ Trụ Thụ kia.
Hơn nữa hắn đang ở đại vũ trụ, có thể quay về trợ giúp bất cứ lúc nào. Với thực lực của Khổng Tâm Kiếm và Thất Trụ Thiên, kiên trì một khoảng thời gian có lẽ sẽ không có vấn đề gì.
Sau khi dùng truyền tống trận của Thất Trụ Thiên thế giới đến Bất Thừa thế giới, Lam Tiểu Bố lấy Thất Giới Thạch ra trực tiếp tiến về Vô Biệt lĩnh.
Vô Biệt lĩnh rất dễ tìm, thậm chí Lam Tiểu Bố không cần dùng đến ngọc giản phương vị mà Khổng Tâm Kiếm đã đưa cho mình, đã tìm được Vô Biệt lĩnh. Đúng như Khổng Tâm Kiếm nói, nguyên khí thiên địa của Vô Biệt lĩnh so với nơi khác mà nói quả thật rất kém cỏi, hơn nữa quy tắc thiên địa cũng tương đối mơ hồ.
Toàn bộ Vô Biệt lĩnh chỉ có một cái hồ lớn đã cạn khô, giữa hồ có chướng khí không ngừng tràn ra. Một cái sa mạc không biết đã bao nhiêu năm không có dấu chân người, ngoài ra còn có một cái rừng cây rộng mênh mông không bờ bến. Còn có những dãy núi liên miên không dứt, chỉ là không có ngọn núi nào lớn lắm, có vẻ hơi hoang vu.
Trên thực tế gọi nơi này là một lĩnh đã có chút miễn cưỡng, loại nơi này đừng nói là dùng làm đạo tràng, cho dù là tu sĩ cấp thấp cũng sẽ không lựa chọn bế quan tu luyện ở chỗ này.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua cái rừng cây kia, trong rừng cây này có khá nhiều cấm chế bị phá nát, chắc hẳn có người đã bố trí ở chỗ này. Với suy đoán của Lam Tiểu Bố, Đế Lan sẽ không xây động phủ của mình trong rừng rậm. ÁNh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía sa mạc hoang vu, nếu như hắn là Đế Lan, muốn ở chỗ này chữa thương, rất có thể sẽ đặt động phủ của mình bên dưới cái sa mạc này.
Vì muốn nhanh chóng tìm được Đế Lan, Lam Tiểu Bố vẫn dùng đến Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng một cái mô hình kết cấu.
Khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là, sa mạc này không có bất cứ dị thường nào cả, ngược là là cái đáy hồ khô cạn đầy chướng khí kia, có một cái kết giới ẩn nấp tự nhiên.
Nếu như không phải vì trình độ Trận Đạo của hắn rất mạnh, cho dù biết có loại kết giới này, hắn cũng không thể tiến vào kết giới này. Sau khi biết nơi này có một kết giới, Lam Tiểu Bố chỉ bố trí mấy đạo trận văn hư không, đã bước vào trong.
Chỉ một bước này, Lam Tiểu Bố đã biến mất khỏi cái hồ, xuất hiện trong một cái sân không lớn lắm.
Vừa xuất hiện ở chỗ này, Lam Tiểu Bố đã biết mình đã tìm đúng nơi rồi, nơi này chính là chỗ bế quan của Đế Lan, hắn và Đế Lan không chỉ mới đấu với nhau một lần, vết tích đại đạo của Đế Lan, hắn có thể cảm nhận được.
Ngoài sân nhỏ có trồng một ít thần linh thảo, Lam Tiểu Bố hơi nhíu mày, theo lý mà nói, nếu là nơi chữa thương, đương nhiên phải có hơi thở sinh cơ nồng đậm mới đúng. Nhưng ở chỗ này hắn chỉ cảm thấy tử khí, đừng nói là sinh cơ, cho dù là nguyên khí thiên địa cũng vô cùng yếu kém.
Nguyên khí thiên địa ở Vô Biệt lĩnh yếu kém, Lam Tiểu Bố có thể hiểu được. Bởi vì nếu không yếu kém, vậy thì sẽ có người xây dựng đạo tràng của mình ở chỗ này. Đế Lan cũng sẽ không chọn chỗ này để chữa thương.
Nhưng nơi này là dưới đấy hồ chướng khí ở Vô Biệt lĩnh. Cho dù Đế Lan có cẩn thận đến đâu, cũng không thể biến nơi chữa thương của mình trở nên như vậy, chẳng có chút sinh cơ nào như vậy.
Lam Tiểu Bố mơ hồ cảm thấy không ổn, hắn lập tức bước vào nhà, vươn tay xé mở chế chế động phủ của Đế Lan.
Cấm chế mở ra, Lam Tiểu Bố nhìn thấy Đế Lan. Nhưng mà hắn không hề có chút vui mừng nào, bởi vì Đế Lan đã bị giết.
Từ hai mắt còn trừng lớn của Đế Lan, Lam Tiểu Bố có thể thấy được lúc Đế Lan chết còn có chút không dám tin. Thần niệm Lam Tiểu Bố quét ra, nơi này trừ một cái trận văn truyền tống đơn giản, cũng chỉ có Đế Lan bế quan chữa thường.
Đế Lan quả thật đã bị người ta giết chết, nhưng tử trạng của Đế Lan rõ ràng là bị giết trong trạng thái không thể tin được. Loại gia hỏa tiếc mạng như Đế Lan, ai có thể vào lúc hắn ta chữa thương, đến gần Đế Lan mà không khiến hắn ta cảnh giác?
Lam Tiểu Bố đi đến trước mặt thi thể Đế Lan, thần niệm quét qua cái thi thể này. Một phần thân thể của Đế Lan rõ ràng là đã dùng bảo vật để khôi phục, đối phương chắc hẳn là ngay vào lúc Đế Lan đang khôi phục thân thể mà ra tay. Lúc này là lúc Đế Lan suy yếu nhất, nguyên thần và thân thể chưa dung hợp, đại đạo cũng bất ổn. Nhân lúc này mà đánh lén, trên cơ bản là nắm chắc được chín phần mười, có thể thấy được người đánh lén Đế Lan vẫn luôn ở chỗ này, đồng thời chờ đợi thời cơ.
Người có thể luôn luôn đi theo bên cạnh Đế Lan, Lam Tiểu Bố nhớ đến có một người, đó chính là Thiên Dao. Thiên Dao chỉ nửa bước vào bước đại đạo thứ tám, nhưng là một trong những người mà Đế Lan tín nhiệm nhất, thậm chí là cái bóng của Đế Lan, vẫn luôn đi theo bên cạnh Đế Lan. Chỉ có Thiên Dao, mới có thể ám hại được như thế này.
Chương 2639 - Chó cắn chóTrước đó Thiên Dao bị Mạc Vô Kỵ đánh trọng thương thì lập tức biến mất, nhưng mà Mạc Vô Kỵ không hề giết nàng, chắc hẳn là nàng vẫn luôn ở bên cạnh Đế Lan. Chỉ là sao Thiên Dao lại giết Đế Lan? Thậm chí còn dùng cách đánh lén này giết chết Đế Lan?
Lam Tiểu Bố thở dài, hắn không phải là cảm thấy không đáng vì Đế Lan, mà là Đế Lan bị giết, hắn tìm ai để hỏi thăm chuyện thụ linh Vũ Trụ Thụ đây? Lúc trước Đế Lan có thể tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ, đồng thời có thể vây khốn được thụ linh Vũ Trụ Thụ, mặc kệ có sự quấy nhiễu của bọn hắn, Đế Lan có thể thu phục được thụ linh Vũ Trụ Thụ hay không, nhưng cái bản lĩnh này của Đế Lan thật sự không nhỏ.
Không có Đế Lan, muốn tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ, chỉ có thể đi đến nơi thứ hai, chính là nơi mà lúc trước hắn và Mạc Vô Kỵ cứu Lăng Trục Chân. Đó là dưới mặt đất, nơi có rễ cây Vũ Trụ Thụ xuất hiện. Nhưng mà Lam Tiểu Bố đoán, cho dù hắn có thể tìm được chỗ đó, hy vọng cũng cực kỳ xa vời.
Ngay khi Lam Tiểu Bố đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên cảm nhận được một đạo sát ý nhàn nhạt.
TRong lòng Lam Tiểu Bố cười lạnh, thế mà còn muốn ám hại hắn, hắn xem như không có chuyện gì mà bước về phía cửa ra vào, thậm chí ngay cả lĩnh vực cũng không mở rộng ra.
KHiến Lam Tiểu Bố khó hiểu chính là, cái sát ý nhàn nhạt này chỉ trong nháy mắt đã biến mất không còn, thần niệm của Lam Tiểu Bố lập tức bao trùm cả trong phòng.
Không đợi Lam Tiểu Bố tìm được đối phương, một giọng nói dịu dàng đã truyền đến, “Lam Đạo Chủ, ta tin rằng tương lai ngươi có thể trở thành Chúa Tể ở đại vũ trụ, ta tình nguyện làm mọi chuyện vì ngươi, bao gồm cả chuyện cướp đi Trụ Tâm Thuẫn, chỉ hy vọng tương lai bên cạnh ngươi có chỗ cho ta cắm dùi.”
Lam Tiểu Bố dừng lại, quay đầu nhìn nữ tử đột nhiên xuất hiện, từ tốn nói, “Vì sao lại không đánh lén?”
Nữ tử này hắn có biết, chính là Thiên Dao, giờ phút này Thiên Dao đã là bước đại đạo thứ tám. Đừng nói là thân thể của Đế Lan đã bị hủy, thực lực giảm mạnh. Cho dù thực lực của Đế Lan không hề yếu đi, thực lực bước đại đạo thứ tám của Thiên Dao, muốn ám hại Đế Lan, cơ hội thành công cũng vô cùng lớn.
Thiên Dao thở dài nói, “Lam Đạo Chủ, nếu như ta nói từ lần trước sau khi chúng ta gặp mặt, ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện muốn giết ngươi, lại càng không động sát tâm với ngươi, ngươi có tin hay không?”
TRong lòng Lam Tiểu Bố mỉa mai, ông đây tin ngươi cái quái ấy, ngươi vừa rồi còn động sát tâm đó…
Không đúng? Lam Tiểu Bố đột nhiên nhớ ra, dù sao thì Thiên Dao cũng là một bước đại đạo thứ tám, sao lại ngây thơ cho rằng mình không cảm nhận được sát ý của nàng?
Khả năng duy nhất chính là Thiên Dao vừa rồi thật sự không động sát tâm với hắn, cái sát ý nhàn nhạt này là của ai?
Lam Tiểu Bố dò xét nữ tử xinh đẹp trước mắt này, một lúc lâu sau mới cười ha ha, “Loại nữ nhân như ngươi ta cũng không dám dẫn theo bên người, ta lo lắng có một ngày nào đó ngươi đột nhiên đâm sau lưng ta một dao, vậy thì kết cục của ta nói không chừng còn không bằng Đế Lan.”
Thiên Dao thở dài một tiêng, “Ta biết ngươi nhất định cho rằng Đế Lan đối xử với ta tốt như vậy, vì sao ta còn ám hại Đế Lan.”
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Ta cảm thấy ngươi vẫn nên tự nói với Đế Lan đi, ta ở bên cạnh nghe là được rồi.”
Thiên Dao nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, đột nhiên quay đầu, phía sau không có gì cả. Nhưng mà sắc mặt của nàng lập tức trắng bệch, bởi vì nàng nghe thấy có giọng nói truyền đến, “Thiên Dao, Đế Lan ta có chỗ nào có lỗi với ngươi, vậy mà lúc ta chữa thương, ngươi lại ám hại ta?”
Chính là tiếng nói của Đế Lan.
“Sao ngươi lại…” Thiên Dao hoảng sợ giống như nhìn thấy quỷ.
“Sao mà ta lại không chết đúng không?” Đế Lan mỉa mai cười một tiếng, sau đó lập tức nhìn về phía Lam Tiểu Bố, “Nếu như không phải người này đến đây, ta chắc hẳn đã chết rồi.”
Lam Tiểu Bố không nói gì, hắn hiểu ý của Đế Lan. Cho dù là hắn, cũng không biết Đế Lan còn chưa chết, nguyên thần tàn phá đang ẩn nấp trong một góc, đừng nói là Thiên Dao, chính hắn cũng không phát hiện ra. Hắn có thể phát hiện ra Đế Lan không chết, đó là bởi vì cái tia sát ý nhàn nhạt kia.
Cho dù tia sát ý nhàn nhạt kia chỉ trong chớp mắt đã biến mất không còn, Lam Tiểu Bố vẫn nắm bắt được. Sau khi xác định cái sát ý này không phải của Thiên Dao, Lam Tiểu Bố đã biết được nơi này nhất định còn có người thứ ba.
Theo Lam Tiểu Bố nghĩ, chắc hẳn là Đế Lan không cẩn thận lộ ra sát ý của mình, mặc dù lập tức thu hồi lại, nhưng mà Đế Lan cũng biết đã chậm rồi. Bây giờ nghe thấy lời hắn nói, cho nên dứt khoát thừa nhận mình còn sống.
Thiên Dao chỉ ngây người một chút, sau đó nghiêm nghị nói, “Ngươi ở trước mặt ta giết chết cha mẹ ta, thậm chí còn làm nhục mẫu thân ta, ta sống chính là để giết ngươi.”
Đế Lan sửng sốt, lập tức thì thào nói, “Ta giết cha mẹ ngươi? Thiên Dao, ngươi có phải là điên rồi không?”
Thiên Dao tỉnh táo một chút, nàng hít một hơi thật sâu rồi lạnh lùng nhìn Đế Lan, “Thiên Vũ Lạc chính là mẫu thân ta, Tung Lạc Tư chính là phụ thân của ta, ngươi nói thử xem?”
Giọng nói của Đế Lan cũng trở nên lạnh hơn “Thiên Dao, nếu như ngươi muốn tìm cớ giết ta, ta cũng không để ý, bởi vì ta sẽ phản sát lại. Ngươi đi theo ta bao lâu rồi? Hồng hoàn của ngươi cũng là do ta lấy đi. Ngươi cảm thấy ta sẽ không nhìn ra sao, cho dù là Thiên Vũ Lạc hay là Tung Lạc Tư đều không có liên quan gì đến ngươi? Hơn nữa Tung Lạc Tư vì đại đạo của Thiên Vũ Lạc, tàn sát một tinh cầu đầu nhập vào Trung Ương thế giới ta, giết ngàn vạn tu sĩ vô tội, ta giết hắn có gì không đúng?”
Chương 2640 - Chó cắn chó (2)Thiên Dao mỉa mai nói, “Ngươi đừng lấy cái lý do cao lớn như vậy ra nói, ngươi chỉ là nhìn trúng mẫu thân Thiên Vũ Lạc của ta là Hỗn ĐỘn Đạo Thể mà thôi, nếu như không có mẫu thân của ta, sao ngươi có thể trở thành Đạo Tổ đứng đầu của mười đại thế giới? Nếu không có cha mẹ ta, ngay cả cô nhi ta cũng không phải, hôm nay ta giết ngươi là báo thù cho cha mẹ, chấm dứt nhân quả.”
Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng nghe ra, hóa ra là chó cắn chó.
Thiên Vũ Lạc và Tụng Lạc Tư đều là cha mẹ nuôi của Thiên Dao, hơn nữa Thiên Vũ Lạc là Hỗn Độn Đạo Thể, Đế Lan gian sát Thiên Vũ Lạc chỉ là vì đại đạo của mình mà thôi. ĐƯơng nhiên, cũng mang cái danh là chủ trì chính nghĩa cho cái tinh cầu bị diệt kia nữa.
Sau khi Thiên Dao nói xong, cúi người hành lễ với Lam Tiểu Bố, sau đó nói, “Ta biết Lam Đạo CHủ chướng mắt ta, đã như vậy thì ta lập tức đi.”
Nhìn thấy Thiên Dao muốn rời đi, Lam Tiểu Bố luôn cảm thấy có chút cổ quái, dường như có chỗ nào có có vấn đề mà hắn còn chưa nhận ra. Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lập tức khắc họa lạc ấn đạo niệm lên người Thiên Dao. Đừng thấy bây giờ Thiên Dao đã là bước đại đạo thứ tám, muốn tìm ra được dấu ấn đại đạo của hắn, vậy thì còn kém xa.
Thiên Dao rời đi, nguyên thần của Đế Lan cũng dần dần hiện ra, sau đó nói với Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, ta có sát ý với ngươi chỉ là bản năng, dù sao thì thân thể của ta cũng là do ngươi và bằng hữu của ngươi hủy diệt. Nhưng ta khẳng định, bây giờ trong lòng ta hoàn toàn không động sát tâm với ngươi.”
Lam Tiểu Bố cười lạnh, lời loại người này nói, hắn không tin một chữ nào cả.
Thấy Lam Tiểu Bố cười lạnh, Đế Lan lại nói tiếp, “Ta cũng biết mục đích ngươi đến nơi này làm gì, ta biết ngươi tuyệt đối không phải là vì tìm kiếm Trụ Tâm Thuẫn, ngươi tìm ta chỉ có một nguyên nhân, chính là tìm kiếm thụ linh Vũ Trụ Thụ.”
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Nói cho ta biết làm thế nào để tìm kiếm thụ lnh Vũ Trụ Thụ, hôm nay ta có thể không giết ngươi.”
Đế Lan chậm rãi nói, “Thật ra Lam đạo hữu chắc hẳn nên giết Thiên Dao, đáng tiếc đạo hữu mềm lòng, thả nàng rời đi. Thiên Dao trốn ở chỗ này, thật ra không phải là vì chờ ngươi, mà là vì chờ Khổng Tâm Kiếm. Còn cả chuyện Thiên Dao giết ta, không phải là vì cha mẹ nuôi gì đó của nàng, mà là vì tộc Thiên Mông, nàng chắc chắn sẽ đầu phục vào tộc Thiên Mông.”
Lam Tiểu Bố từ chối cho ý kiến, cho dù Thiên Dao có làm việc cho tộc Thiên Mông hay không, hắn đều đã hạ lạc ấn trên người Thiên Dao, tương lai có thể tìm được nữ nhân này bất cứ lúc nào.
“Nói đi, thụ linh Vũ Trụ Thụ ở chỗ nào? Nếu như ngươi cung cấp tin tức có giá trị, ta tha cho ngươi một lần.” Giọng điệu Lam Tiểu Bố bình tĩnh.
Đế Lan thở dài, “Nếu như ta còn có thể tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ, ta khẳng định sẽ nói cho ngươi biết. Diệt đi thụ linh Vũ Trụ Thụ, đối với ta cũng có chỗ tốt, tốt xấu gì thì ta cũng là một thành viên của Nhân tộc. Đáng tiếc là ta không có năng lực tìm được, lần trước có thể tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ, là ta đã hao tổn vạn năm thử nghiệm, lúc này mới có thể dựa vào đại hội Vĩnh Sinh để tìm ra. Hơn nữa thủ đoạn ẩn nấp của ta rất mạnh, lúc này mới lừa được thụ linh Vũ Trụ Thụ. Thủ đoạn ẩn nấp của ta, ngươi chắc hẳn có thể cảm nhận được, trước đó Thiên Dao dựa vào ta học được một chút da lông, suýt chút nữa đã qua được mắt ngươi rồi…”
Đế Lan nói thế, Lam Tiểu Bố cũng tán thành, bởi vì thủ đoạn ẩn nấp của đối phương thật sự rất mạnh, nếu như không phải đạo sát ý nhàn nhạt kia, hắn hoàn toàn không biết Đế Lan còn ở nơi này.
Không đúng, Lam Tiểu Bố chợt nhớ đến một chuyện, lập tức ha ha một tiếng nói, “Ngươi cố ý tiết lộ sát ý nhàn nhạt, là muốn để ta giết chết Thiên Dao sao?”
Lúc này Lam Tiểu Bố khẳng định, cái sát ý nhàn nhạt này là do Đế Lan cố ý dể lộ ra, chính là để hắn cho rằng Thiên Dao muốn đánh lén hắn, mượn tay hắn xử lý Thiên Dao. Chỉ là gia hỏa này thông minh quá sẽ bị thông minh hại, cho hắn biết rằng Đế Lan không chết.
Đế Lan biết đối mặt với loại người như Lam Tiểu Bố, nói tiếp chẳng khác nào tự rước lấy nhục, hắn ta dứt khoát nói, “Đúng vậy, nữ nhân này quá tiện, ta chỉ hận mắt mình bị mù. Sớm biết vậy, lúc trước đã để Mạc Vô Kỵ trực tiếp giết chết nàng rồi, như vậy thì thân thể ta cũng sẽ không bị hủy một lần nữa. Lam đạo hữu cảm thấy ta lừa ngươi, muốn giết ta thì tùy Lam đạo hữu, ta chỉ hận không thể giết chết tiện tỳ kia trước.”
Một Đạo Tổ từng đứng ở đỉnh chí cao vô thương giờ lại thành ra thế này, khiến Lam Tiểu Bố cũng không ngừng cảm thán. Đại đạo không tiến thì ắt sẽ lùi, cho dù đã từng là Đạo Tổ thì sao chứ?
Ở đại vũ trụ này, thậm chí Đế Lan đã từng là người đứng đầu, bởi vì trừ Đạo Tổ của Đại Hoang thế giới ra, có thể nói thực lực của hắn ta là mạnh nhất. Nếu không thì cũng không thể nào khiến các Đạo Tổ Thuyên, Lận Kiếp theo đuôi hắn ta.
Thấy Lam Tiểu Bố im lặng, trong lòng Đế Lan có chút sợ hãi, mặc dù hắn ta nói thì nói như vậy, nhưng hắn ta tuyệt đối không muốn chết.
Không đợi Lam Tiểu Bố đưa ra quyết định, hắn ta đã nói một lần nữa, “Lam đạo hữu, mặc dù ta không thể tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ, nhưng ta lại có thể tìm ra được Vũ Trụ Thụ sẽ xuất hiện ở chỗ nào.”
Nghe thấy vậy, hai mắt Lam Tiểu Bố sáng lên, “Nói đi, Vũ Trụ Thụ sẽ xuất hiện ở chỗ nào? Chỉ cần ngươi cung cấp tin tức chính xác, ta sẽ tha cho ngươi một lần.”
Trên thực tế, Lam Tiểu Bố cũng không có ý định giết Đế Lan, nếu như Đế Lan cung cấp được tin tức vị trí của Vũ Trụ Thụ, hắn lại càng không giết đối phương. Đế Lan rất ích kỷ, nhưng mà cũng là cường giả một phương, nếu có thể khôi phục thực lực, cũng là một nguồn lực lượng để đối phó với tộc Thiên Mông.
Chương 2641 - Thần thông ẩn nấp cực hạn.“Đa tạ.” Đế Lan cảm ơn một tiếng, sau đó có một mảnh ngọc giản xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bốn nắm lấy cái ngọc giản này, thần niệm quét vào, ngọc giản giới thiệu rất rõ ràng, rễ cây Vũ Trụ Thụ hầu như hiện đầy ở khắp mười đại thế giới. Chỉ là Vũ Trụ Thụ và quy tắc thiên địa đã dung nhập thành một thể, người bình thường hoàn toàn không thể tìm thấy được mà thôi, nhưng mà ở trong khu vực Hỗn Độn thì lại khác.
Vũ Trụ Thụ ở đại vũ trụ đang ở giai đoạn trưởng thành, thậm chí vẫn còn xa mới trưởng thành đến cực hạn, cho nên cần hấp thu một lượng lớn khí Hỗn ĐỘn để sinh trưởng. Vũ Trụ Thụ đang hấp thu khí Hỗn Độn, chỉ cần dùng thần niệm tìm kiếm, là có thể tìm ra được dấu vết để lại.
Dựa theo thông tin trên ngọc giản, Vũ Trụ Thụ dễ bị tìm thấy nhất ở trong những khu vực Hỗn Độn không có dấu chân người. Chỉ là những khu vực Hỗn Độn không có dấu chân người này, đừng nói là tìm kiếm Vũ Trụ Thụ, người có thể sống sót ở trong đó đã không dễ dàng gì. Sơ ý một chút, có lẽ sẽ trực tiếp bị không gian Hỗn Độn niết hóa thành hư vô.
Thần niệm Lam Tiểu Bố rời khỏi ngọc giản, lại nhíu mày. Cũng không phải là không hài lòng vì tin tức của Đế Lan đưa cho, dù sao thì Đế Lan cũng chưa nói với hắn là biết được vị trí cụ thể. Nhưng mà loại tin tức này chắc hẳn càng hữu dụng hơn mới đúng, bởi vì khu vực Hỗn Độn ở đại vũ trụ không hề ít.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố không phải đang nghĩ đến khu vực Hỗn Độn, mà là một chuyện khác.
Tâm thần Đế Lan có chút bất an, mặc dù hắn ta nói có thể tìm được Vũ Trụ Thụ, nhưng mà dù sao nó cũng xuất hiện trong Hỗn Độn, cho nên hắn ta không biết tin tức mình đưa ra Lam Tiểu Bố có hài lòng hay không. Bởi vì chính hắn ta cũng không thể nào tìm được Vũ Trụ Thụ trong khu vực Hỗn Độn, cho dù hắn ta là bước đại đạo thứ tám, đến những khu vực Hỗn Độn không có dấu chân người kia cũng không thể ở lại lâu.
Nói một cách khác, cho dù đến khu vực Hỗn Độn, cũng ở trong Hỗn Độn tìm được Vũ Trụ Thụ, vậy thì thế nào chứ? Thu phục Vũ Trụ Thụ ở trong khu vực Hỗn Độn, đó chính là một chuyện cười.
Một hồi lâu sau, Lam Tiểu Bố đột nhiên hỏi, “Đế Lan đạo hữu, thủ đoạn ẩn nấp của ngươi có phải học từ Vũ Trụ Thụ hay không?”
Đế Lan sửng sốt, lập tức nói, “Đúng vậy, khi ta tìm kiếm Vũ Trụ Thụ, trong một lần gặp được cơ duyên, nắm bắt được đạo tắc Ẩn Nặc của Vũ Trụ Thụ, chính ta tự nghiên cứu, mới diễn sinh ra thủ đoạn ẩn nấp của mình.
Lúc nói chuyện, Đế Lan đã khắc họa ra một cái ngọc giản đưa cho Lam Tiểu Bố, “Đây là thần thông ẩn nấp trong quy tắc Ẩn Nặc ta lấy được từ Vũ Trụ Thụ, hy vọng có thể giúp đạo hữu.”
Lam Tiểu Bố nhận lấy ngọc giản, thần niệm quét vào xem một chút, sau đó vô cùng vui mừng nói, “Được, đa tạ, cái này hữu dụng với ta.”
Lam Tiểu Bố cũng lấy ra một cái bình ngọc ném cho Đế Lan, “Thứ này tặng cho ngươi, hy vọng ngươi đừng sống giống như trước đây, một là rất mệt mỏi, hai là dễ bị người ta hủy đi xương cốt.”
Sau khi nói xong, Lam Tiểu Bố quay người sái bước đi, chỉ chớp mắt đã biến mất.
Thấy Lam Tiểu Bố không giết mình, Đế Lan thở phào một hơi, thần niệm xuốn lấy bình ngọc, khi hắn ta nhìn thấy trong bình là Hỗn Độn Quy Tắc Tương, kích động đến suýt ngất.
Có Hỗn Độn Quy Tắc Tương, vậy thì hắn ta có thể dùng đến đạo quả đỉnh cấp trên người mình, chẳng những có bảy phần cơ hội khôi phục thân thể, hơn nữa một khi thân thể khôi phục, thực lực cũng có cơ hội khôi phục hoàn toàn.
Nhưng mà hắn ta lập tức thở dài, lúc trước vì Hỗn Độn Quy Tắc Tương, hắn ta đã lấy ra mọi thủ đoạn, tính toán chi ly, kết quả vẫn bị Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ hủy đi xương cốt. Bây giờ hắn ta đã không còn tâm tư lấy Hỗn Độn Quy Tắc Tương nữa, không ngờ Hỗn Độn Quy Tắc Tương lại vào trong tay hắn ta.
Nhân sinh vô thường, cũng chỉ như thế mà thôi.
Đây là Lam Tiểu Bố, nếu như là hắn ta, hắn ta tuyệt đối không làm giống như Lam Tiểu Bố. Hắn ta cũng biết vì sao Lam Tiểu Bố lại đưa Hỗn Độn Quy Tắc Tương cho hắn ta, đó là vì người ta hoàn toàn không muốn chiếm tiện nghi gì của hắn ta cả, cũng không sợ thực lực của hắn ta hoàn toàn khôi phục. Còn một nguyên nhân nữa chính là hắn ta đã đưa thần thông ẩn nấp của Vũ Trụ Thụ cho Lam Tiểu Bố, cho nên Lam Tiểu Bố mới cho hắn ta một ít Hỗn Độn Quy Tắc Tương.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân mà đạo của hắn ta không bằng đối phương? Đế Lan cất Hỗn Độn Quy Tắc Tương đi, đứng ngây người ở đó một hồi lâu, sau đó mới hóa thành một đạo độn quang rồi biến mất.
Cho dù Lam Tiểu Bố muốn hắn ta khôi phục thực lực để đối phó với tộc Thiên Mông, hay là vì trao đổi thần thông ẩn nấp, lần này sau khi hắn ta khôi phục, đều phải cướp lại địa bàn Trung Ương thế giới của mình từ trong tay tộc Thiên Mông.
Năm đó, bọn hắn có thể đuổi tộc Thiên Mông đi, bây giờ cũng có thể.
…
Lam Tiểu Bố không đến khu vực Hỗn Độn, hắn tìm đến một nơi yên tĩnh rồi tiến vào Trường Sinh giới của mình, bây giờ hắn cần ở trong Trường Sinh giới nghiên cứu thần thông ẩn nấp mà Đế Lan đưa cho hắn.
Lam Tiểu Bố biết mình đã kiếm lời rồi, đừng nói là một bình Hỗn Độn Quy Tắc Tương nho nhỏ, cho dù có đưa hết Hỗn Độn Quy Tắc Tương trên người mình cho Đế Lan để giao dịch môn thần thông này, hắn cũng đồng ý.
Đế Lan trọng thương chỉ còn lại nguyên thần, vậy mà còn có thể ẩn nấp khiến hắn không thể cảm nhận được, cái thủ đoạn ẩn nấp này đâu chỉ là nghịch thiên?
Thiên Cương Biến của hắn dịch hình thành đạo tắc thiên địa, cũng không có ai có thể dễ dàng phát hiện ra được. Nhưng thủ đoạn ẩn nấp dịch hình của Thiên Cương Biến vẫn có chút thiếu hụt, cho dù là dịch hình thành đạo tắc thiên địa hay dịch hình thành sự vật khác, đều có tính hạn chế cực lớn, cái cực hạn này chính là không có cách nào dung hòa với quy tắc thiên địa ở xung quanh.
Chương 2642 - Thần thông ẩn nấp cực hạn. (2)Trong tình huống bình thường, đương nhiên không thể nào cảm nhận được, chỉ khi nào gặp phải một người cực kỳ mẫn cảm với quy tắc thiên địa, vậy thì thủ đoạn dịch hình của hắn rất có thể sẽ bại lộ. Nếu như hắn có thể kết hợp thủ đoạn dịch hình và thủ đoạn ẩn nấp này lại, Lam Tiểu Bố nghĩ rằng, đến bước đại đạo thứ chín cũng không thể nào tìm được hắn. Khỏi cần phải nói, ngay cả Thiên Dao kia, chỉ học được chút da lông từ thần thông này của Đế Lan, mà hắn cũng không phát hiện ra.
Cái này còn không phải điều khiến Lam Tiểu Bố kích động nhất, khiến Lam Tiểu Bố kích động chính là, hắn và Đế Lan khác nhau, hắn là người tu luyện đại đạo tự thân, thế giới của mình cũng là dùng quy tắc đại đạo tự thân tạo dựng ra, một khi hắn cảm ngộ được loại thủ đoạn ấn nấp này, cộng thêm tự mình nghiên cứu, sẽ có niềm tin rất lớn có thể tìm được Vũ Trụ Thụ.
Vũ Trụ Thụ ẩn nấp ở khắp nơi trong đại vũ trụ, thậm chí bất cứ nơi nào cũng có mặt. Có lẽ khi hắn hỏi thăm Đế Lan về thụ linh Vũ Trụ Thụ, bên cạnh cũng có nhánh cây Vũ Trụ Thụ, chỉ là hắn không cảm nhận được mà thôi. Chờ hắn học được thủ đoạn ẩn nấp của Vũ Trụ Thụ, còn cần đến khu vực Hỗn Độn tìm kiếm Vũ Trụ Thụ sao?
Vì tránh để Vũ Trụ Thụ cảm nhận được mình đang nghiên cứu quy tắc Ẩn nặc của Vũ Trụ Thụ, Lam Tiểu Bố lựa chọn bế quan trong Trường Sinh giới của mình.
…
Lam Tiểu Bố bế quan nghiên cứu quy tắc Ẩn Nặc của Vũ Trụ Thụ trong Trường Sinh giới của chính mình, chuyện tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới xâm lấn Thất Trụ Thiên thế giới dường như cũng tạm dừng lại, đúng như Lam Tiểu Bố dự liệu.
Dù sao thì Lam Tiểu Bố chỉ trong một lần đã chém giết gần ngàn vạn quân tu sĩ tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới, tộc Thiên Mông dựa vào đạo tắc Di Vong phát triển, tốn thất hết mấy trăm vạn quân tu sĩ cũng đã bị thương cân động cốt. Tộc Thiên Mông muốn chiếm cứ đại vũ trụ một lần nữa, không thể không dựa vào số lượng mà thủ thắng. Cho nên trước khi tộc Thiên Mông còn chưa tìm ra cách ngăn chặn Lam Tiểu Bố, chắc hẳn sẽ không tùy tiện công kích Thất Trụ Thiên thế giới một lần nữa.
tộc Thiên Mông không công kích Thất Trụ Thiên, Thất Trụ Thiên và Khổng Tâm Kiếm đương nhiên sẽ không ngốc mà chủ động đi khiêu khích, bọn hắn nghe theo lười Lam Tiểu Bố nói, bắt đầu tạo dựng idja trận phgnf ngj. Ít nhất thì lần tiếm theo trước khi tộc Thiên Mông công kích, muốn ngăn cản tộc Thiên Mông, ít nhất phải chờ Lam Tiểu Bố quay trở lại mới nói.
Cùng lúc đó, trong Đạo Tổ điện tại Bắc Hành Thiên Thành ở Cực Thịnh thế giới.
Sắc mặt Lăng Trục Chân âm trầm nghe Bùi Cung Hổ báo cáo, trọn vẹn qua mười mấy giây sau, hắn ta mới hít sâu một hơi hỏi, “Ngươi xác định Lam Tiểu Bố đã trở về, hơn nữa còn chém giết gần ngàn vạn quân tu sĩ tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới?”
Bùi Cung Hổ khẳng định gật đầu, “Đúng vậy, ta xác định. Hơn nữa ta còn có Ảnh Tượng Thủy Tinh Cầu.”
Đang nói chuyện, Bùi Cung Hổ lấy ra một cái thủy tinh cầu ra kích phát. TRong thủy tinh cầu, thần thông Đại Thiết Cát và thần thông Đại Vẫn Mệnh của Lam Tiểu Bố, đã có thể nghiền sát chín phần đại quân tu sĩ tộc Thiên Mông, mà cuối cùng cái đạo Đại Hủy Diệt Thuật cuối cùng kia chính là để lập uy.
Xem hết toàn bộ quá trình, Lăng Trục Chân thở dài, một hồi lâu sau mới lên tiếng, “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên mà…”
TRong Trường Sinh giới của Lam Tiểu Bố, đạo vận quanh người Lam Tiểu Bố không ngừng lưu chuyển, rồi lập tức biến mất không còn tung tích. Chỉ trong chốc lát, thân ảnh Lam Tiểu Bố lại hiện ra.
Lam Tiểu Bố nhìn ngọc giản trong tay, thì thào nói, “Hóa ra là một loại tương dung quy tắc.”
Cái thần thông ẩn nấp mà Đế Lan đưa cho hắn chính là một loại tương dung quy tắc, hóa bản thân thành một đạo quy tắc, nhưng mà không giống dịch hình thành quy tắc thiên địa như Thiên Cương Biến của Lam Tiểu Bố, mà là che giấu đi thân mình, sau đó toàn bộ thân thể dung nhập vào trong quy tắc.
Lam Tiểu Bố lập tức khẳng định, ngay cả da lông thủ đoạn ẩn nấp của Vũ Trụ Thụ Đế Lan cũng không học được, nhưng mà cho dù như vậy, cũng có thể lừa được mắt hắn.
Còn về thủ đoạn ẩn nấp của Vũ Trụ Thụ, Lam Tiểu Bố đã hiểu. Không phải là hóa thành quy tắc thiên địa, cũng không phải là ẩn nấp rồi dung nhập quy tắc, mà là trở thành quy tắc thiên địa chân chính.
Hoặc có thể nói Vũ Trụ Thụ chính là do vô số quy tắc trong đại vũ trụ cấu thành, cho nên hắn muốn tìm được Vũ Trụ Thụ, nhất định phải lý giải được quy tắc thiên địa của đại vũ trụ.
Nhưng hắn tu luyện là đại đạo tự thân, hoàn toàn không dựa vào quy tắc thiên địa của đại vũ trụ mà tu luyện, làm sao có thể lý giải được quy tắc thiên địa của đại vũ trụ? Trừ khi hắn trảm đi đại đạo tự thân của hắn, sau đó dựa vào quy tắc thiên địa của đại vũ trụ tu luyện lại từ dầu.
Cái này rõ ràng là không thể nào, đừng nói là một khi hắn dựa vào quy tắc thiên địa của đại vũ trụ để tu luyện, thì sẽ bị Vũ Trụ Thụ khống chế. Cho dù không bị khống chế, hắn cũng tuyệt đối không bỏ qua đạo tắc đại đạo tự thân mà tu luyện đạo tắc đại đạo khác.
KHông dùng đến quy tắc thiên địa của đại vũ trụ để tu luyện, còn muốn khống chế quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, vậy thì chỉ còn một cách, cướp đoạt quy tắc. Tháo gỡ quy tắc của đại vũ trụ ra, sau đó hóa thành một đạo thần thông của bản thân.
Thần niệm Lam Tiểu Bố tập trung vào Vũ Trụ Duy Mô, nếu như dựa vào chính hắn, muốn tháo gỡ quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, ít nhất cũng cần đến vài vạn năm. Vài vạn năm này, Nhân tộc ở đại vũ trụ còn tồn tại sao?
Cũng may hắn có Vũ Trụ Duy Mô, bây giờ hắn đã có chút hiểu biết về cách ẩn nấp của Vũ Trụ Thụ, lại dùng đến Vũ Trụ Duy Mô, nhất định có thể bóc tách quy tắc thiên địa của đại vũ trụ ra.
Chương 2643 - Thần thông Thôn TắcSau khi rời khỏi Trường Sinh giới, Lam Tiểu Bố trực tiếp tạo dựng một cái mô hình kết cấu hư không. Lần này hắn không phải chỉ dựa vào mỗi Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu để tháo gỡ quy tắc thiên địa trong vùng không gian này, mà là khi Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu của quy tắc thiên địa, đạo niệm của mình cũng thẩm thấu vào trong quá trình Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra để tìm kiếm quy tắc thiên địa. Lam Tiểu Bố tin rằng, làm như vậy thì tốc độ sẽ nhanh hơn.
Từ ngọc giản mà Đế Lan đưa cho mình, Lam Tiểu Bố đã sớm biết cách Vũ Trụ Thụ ẩn nấp, lại cùng với Vũ Trụ Duy Mô nghiên cứu quy tắc thiên địa trong vùng không gian này, mặc dù không dễ dàng, nhưng cũng không tốn quá nhiều thời gian. Chỉ qua nửa ngày, Lam Tiểu Bố đã tháo gỡ được đạo quy tắc thứ nhất, quy tắc thuộc tính Thủy.
Sau khi tháo rời được đạo quy tắc thứ nhất, Lam Tiểu Bố nhanh chóng tháo rời được quy tắc Ngũ Hành. Một tháng sau, Lam Tiểu Bố đã tách ra được mấy ngàn đạo quy tắc đủ loại. Hơn nữa Lam Tiểu Bố còn phát hiện, càng về sau, tốc độ hắn liên kết với Vũ Trụ Duy Mô tháo gỡ quy tắc thiên địa ở đại vũ trụ lại càng nhanh hơn.
Cho dù còn chưa tạo dựng ra thần thông ẩn nấp của chính mình, nhưng Lam Tiểu Bố dường như đã hiểu ra phương hướng khoa học kỹ thuật của Duy Củ thế giới. Bọn hắn tạo dựng ra QUy tắc KHố, chẳng phải cũng giống như mình lúc này hay sao? Hắn tháo rời các loại quy tắc thiên địa của đại vũ trụ ra, sau đó sáng tạo ra thần thông thuộc về mình, chẳng phải cũng giống như những vũ khí quy tắc, dung nhập các loại quy tắc ở đại vũ trụ vào trong vũ khí phá tắc, sau đó dùng nó để phá vỡ những quy tắc của tu sĩ.
Ha ha, hóa ra cái này gọi là thế giới khoa học kỹ thuật, thật ra cũng là dựa trên cơ sở của thế giới đại đạo mà thôi.
Sau đó Lam Tiểu Bố lập tức nghĩ đến, nếu như hắn trực tiếp đến Duy Củ thế giới, lấy QUy Tắc Khổ của Duy Củ thế giới cho chính mình dùng, vậy chẳng phải là mình không cần ở chỗ này tháo gỡ quy tắc thiên địa sao?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Lam Tiểu Bố đã lắc đầu. Vũ Trụ Thụ là loại Chúa Tể ở một phương vũ trụ, cho dù có giúp Duy Củ thế giới tạo dựng ra Quy tắc Khố, cũng tuyệt đôi sẽ không giao ra quy tắc quan trọng chân chính cho Duy Củ thế giới. Cho nên Quy tắc Khố của Duy Củ thế giới đối với Vũ Trụ Thụ chắc hẳn có uy hiếp rất nhỏ, thậm chí là không có.
Nhưng mà Quy Tắc Khố của Duy Củ thế giới ngược lại cũng có chút tác dụng khác, chỉ cần hắn tìm được Quy Tắc Khố của Duy Củ thế giới, đồng thời giao cái QUy Tắc Khố này cho tất cả tu sĩ Nhân tộc, vậy thì vũ khí phá tắc của Duy Củ thế giới đối với tu sĩ Nhân tộc mà nói chính là trò cười.
Có thể thấy được phá đi vũ khí phá tắc của Duy Củ thế giới, không nhất thiết phải cần đến đại đạo tự thân, lấy được Quy tắc Khố làm vũ khí phá tắc của bọn hắn cũng có thể làm được.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố hiểu ra, Duy Củ thế giới nhìn thì rất thần bí cường đại, một khi biết rõ sự thật thì không đáng nhắc đến nữa.
Nửa năm sau, Lam Tiểu Bố đã tháo gỡ được hơn trăm vạn các loại quy tắc của đại vũ trụ. Lam Tiểu Bố không tiếp tục nữa, đại vũ trụ vô cùng mênh mông, quy tắc thiên địa đâu chỉ trăm triệu vạn? Hắn hoàn toàn không thể nào tháo gỡ hết được.
ĐỐi với hắn mà nói, trăm vạn đạo quy tắc này đã được rồi, hắn có thể diễn hóa ra một thần thông Đại Đạo hoàn toàn mới thuộc về mình. Môn thần thông này, hắn được dẫn dắt từ Mạc Vô Kỵ.
KHi hắn và Mạc Vô Kỵ luận đạo, biết Mạc Vô Kỵ có một loại thần thông tên là Sinh Tử Luân, đây là thần thông hấp thu hơi thở sinh tử mà trưởng thành. Thần thông có thể tự mình phát triển là cực kỳ hiếm có, mỗi một cái đều là đại thần thông kinh thiên động địa. Nhưng có thần thông, một khi trưởng thành, sẽ có khả năng phản phệ chủ nhân.
Lam Tiểu Bố cảm thấy, so với viêc bản thân mình đã tốn hao vô số năm tháng để tháo gỡ quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, còn không bằng để cho thần thông của mình lúc thi triển ra, tự động dung hợp vào quy tắc thiên địa trong không gian.
Mỗi lần hắn thi triển loại thần thông này, chỉ cần có tiếp xúc với quy tắc thiên địa, sẽ tự động dung nhập vào trong loại thần thông này, khiến thần thông trưởng thành. Loại thủ đoạn này, so với việc hắn dựa vào Vũ Trụ Duy Mô không ngừng tháo gỡ quy tắc thiên địa còn nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa cái thần thông này của hắn chỉ là một môn thần thông phụ trợ, phản phệ hắn là chuyện không có khả năng.
Môn thần thông này một khi thành hình, trừ có thể tự mình ẩn nấp đi, còn có thể tìm được Vũ Trụ Thụ đang ẩn nấp ở đâu.
Nghĩ đến đây, đạo vận quanh người Lam Tiểu Bố lại lưu chuyển một lần nữa, hắn lại biến mất. Rối mấy giây sau, thân hình của Lam Tiểu Bố lại hiện ra.
“Thần thông hay!” Chính Lam Tiểu Bố cũng không nhịn được mà tán thưởng, khó trách một khi Vũ Trụ Thụ ẩn nấp rồi, không ai có thể tìm ra được. Ngay lúc này, thần thông ẩn nấp của hắn chỉ mới dung nhập mấy triệu quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, trong đó còn có rất nhiều quy tắc tàn phá. Sau khi hắn ẩn nấp rồi, cũng không có ai có thể tìm được hắn. Một khi hắn dung nhập tất cả quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, vậy thì trừ khi hắn chủ động hiện thân, chỉ sợ không ai có thể tìm ra hắn.
Về sau môn thần thông này cứ gọi là thần thông Thôn Tắc đi. Thần thông Thôn Tắc là vì ẩn nấp mà thôi diễn ra, hơn nữa còn thu thập quy tắc thiên địa, tìm ra tất cả mọi ẩn giấu.
Lam Tiểu Bố rất muốn thi triển thần thông Thôn Tắc trong không gian trước mắt này một chút. Nhưng mà hắn ngẫm lại thì vẫn nhẫn nhịn được.
Chương 2644 - Hôi Trực đáng sợ.Với khả năng bây giờ của hắn, một khi thi triển thần thông này thì chắc chắn có thể mơ hồ tìm ra được dấu vết của Vũ Trụ Thụ. Nhưng bây giờ hắn không thể ra tay được, bởi vì làm vậy sẽ kinh động đến Vũ Trụ Thụ, ai mà biết Vũ Trụ Thụ còn thủ đoạn ẩn nấp nào khác hay không? Hơn nữa khi hắn tìm được Vũ Trụ Thụ rồi, nhất định phải buộc chặt Vũ Trụ Thụ lại. Cho nên nơi này không thể nào ở Bất Thừa thế giới được, lỡ như hắn và Vũ Trụ Thụ gây ra động tĩnh quá lớn, rất có thể sẽ hủy đi toàn bộ Bất Thừa thế giới.
Tộc Thiên Mông còn chưa đánh tới Bất Thừa thế giới, cho nên bây giờ Bất Thừa thế giới vẫn còn rất nhiều tu sĩ Nhân tộc tồn tại. Với loại tập tính buồn nôn của Vũ Trụ Thụ này, một khi bị hắn trói buộc, chỉ sợ sẽ lập tức tiêu diệt toàn bộ tu sĩ Nhân tộc ở Bất Thừa thế giới.
Cho nên tốt nhất nên ra tay ở Trung Ương thế giới, Trung Ương thế giới là nơi mà thụ linh Vũ Trụ Thụ từng xuất hiện, nói không chừng thân cây Vũ Trụ Thụ cũng ở nơi này.
Nhưng ra tay ở Trung Ương thế giới, hắn còn cần phải đến Cực Thịnh thế giới một chuyến trước đã.
Ha ha, không phải Lăng Trục Chân có một cái Hỗn Độn Chí Bảo Trụ Tâm Thuẫn sao? Thứ này chẳng những là pháp bảo phòng ngự tốt nhất, mà còn là pháp bảo trói buộc tốt nhất. Có Trụ Tâm Thuẫn trói chặt Vũ Trụ Thụ, vậy thì phần thắng sẽ lớn hơn.
Chỉ là Bắc Hành Thiên Thành của Cực Thịnh thế giới cách hắn quá xa, cho dù hắn là bước đại đạo thứ bảy, tốc độ Thất Giới Thạch tăng lên gấp mười lần so với trước đây, nhưng đến Cực Thịnh thế giới cũng cần mấy chục năm, thậm chí là cả trăm năm.
Bất Thừa thế giới thì cũng có truyền tóng trận, hắn có thể dùng truyền tống trận, nhưng mà Cực Thịnh thế giới không có tuyền tống trận. Từ khi Cực Thịnh thế giới dùng Trụ Tâm Thuẫn phong tỏa cả thế giới lại, những nơi khác đã không thể truyền tống đến Cực Thịnh thế giới nữa rồi.
Làm sao mới có thể nhanh chóng tiến đến Cực Thịnh thế giới?
Lam Tiểu Bố chợt nhớ đến một chuyện khác, đó chính là đại quân của tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới chỉ tốn mấy trăm năm ngắn ngủi đã tiêu diệt mấy đại thế giới của đại vũ trụ, bọn hắn làm sao có thể làm được?
Cho dù bọn hắn đến bất cứ thế giới Nhân tộc nào đều có thể trực tiếp nghiền ép, nhưng mà sao bọn hắn không tốn thời gian di chuyển đến các đại thế giới sao?
Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây, không thể nào dừng lại được nữa, hắn lập tức lấy Thất Giới Thạch ra, lần này hắn không quay về Thất Trụ Thiên thế giới, mà là muốn bắt lấy mấy tu sĩ tộc Thiên Mông. Hắn muốn biết rõ, những đại quân này làm thế nào mà vượt qua khoảng cách xa xôi như thế ở đại vũ trụ, sau đó trong khoảng thời gian ngắn mà tiêu diệt các đại thế giới Nhân tộc.
Chỉ cần tìm được thủ đoạn này, vậy thì hắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Lam Tiểu Bố còn chưa kịp hành động, trận văn trên cổ tay đã lóe lên. Sau khi nhìn thấy trận văn phát động này lóe sáng, Lam Tiểu Bố lập tức bóp nát một cái phù lục truyền tống.
Đây là Truyền Tống Phù mà hắn tự luyện chế ra, cái Truyền Tống Phù này có thể truyền tống hắn đến cửa ra vào đại vũ trụ trong chớp mắt. Hơn nữa ngay cửa ra vào tại quảng trường hư không Thất Trụ Thiên thế giới, Lam Tiểu Bố đã sớm bố trí đại trận, dao động khi hắn truyền tống sẽ không hề khuếch tán ra một chút nào.
Trước khi tiến vào đại vũ trụ, Lam Tiểu Bố đã từng dặn dò mười sáu hộ vệ kia rất nhiều lần, nhất định phải chia tách ra mà trông coi nơi đó, một khi có người xuất hiện thì phải lập tức thông báo cho hắn.
Nhưng mà mười sáu tên hộ vệ kia không hề thông báo cho hắn, mà là trận văn Xúc Phát hắn đã bố trí báo cho hắn biết có người đến.
Cái trận văn Xúc Phát hắn bố trí khác với người khác bố trí, hắn không phải bố trí trận văn Xúc Phát ở quảng trường hư không Thất Trụ Thiên thế giới, mà là bố trí trận văn Xúc Phát trên người mười sáu tên hộ vệ kia. Chỉ cần bất cứ một người nào trong mười sáu tên hộ vệ này bị giết, là có thể phát động trận văn Xúc Phát của hắn.
Nói là khả năng, là bởi vì tu vi thấp hơn bước đại đạo thứ bảy, hoàn toàn không thể nào phát động được trận văn của hắn. Bởi vì người có tu vi thấp hơn bước đại đạo thứ bảy đến đây, mười sáu tên hộ vệ không thể nào không có cơ hội phát tin tức ra ngoài. Bây giờ trận văn của hắn đã bị phát động, nói rõ người đến có tu vi cao hơn bước đại đạo thứ bảy, rất có thể chính là Hôi Trực.
Cho nên Lam Tiểu Bố vừa đến vị trí cửa ra vào đại vũ trụ, lập tức huyễn hóa bản thân thành một đạo quy tắc thiên địa.
Nếu như trước khi học được thần thông Thôn Tắc, hắn chỉ có thể thông qua thủ đoạn Thiên Cương Biến huyễn hóa thành một đạo quy tắc, còn bây giờ, hắn lại có thể kết hợp hoàn mỹ với quy tắc Không Gian xung quanh. Lam Tiểu Bố khẳng định, đừng bảo Hôi Trực còn chưa đến bước đại đạo thứ chín, cho dù là bước đại đạo thứ chín, bây giờ cũng không phát hiện được hắn.
Vị trí cửa ra vào đại vũ trụ, không có bất cứ ai. Trước đó Lam Tiểu Bố đã căn dặn nhiều lần, mười sáu tên hộ vệ phải ở chỗ này, bây giờ không nhìn thấy một người nào.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được sát khí nhàn nhạt, trước đó không lâu nơi này đã có người bị giết. Thậm chí Lam Tiểu Bố không cần dùng bất cứ thần thông quay ngược nào, cũng biết người bị giết là những tên hộ vệ kia. Mười sáu hộ vệ, không một ai sống sót, toàn bộ bị giết. Thậm chí những hộ vệ này trước khi bị giết còn không thể phát tin tức gì cả.
Lam Tiểu Bố vốn định kích phát một cái trận văn, sau đó xuất hiện trong Khốn Sát Trận của mình. Chỉ cần hắn ở trong Khốn Sát Trận của mình, một khi tên Hôi Trực kia tiến vào KHốn Sát Trận, lập tức sẽ bị hắn vây khốn. Nhưng hắn lập tức nghĩ đến, lỡ như Hôi Trực ở chỗ này, hắn ở đây kích phát trận văn truyền tống, có khả năng rất lớn sẽ bị Hôi Trực cảm nhận được dao động quy tắc Không Gian.
Chương 2645 - Hôi Trực đáng sợ. (2)Bây giờ hắn thông qua thần thông Thôn Tắc và thần thông Dịch Hình của Thiên Cương Biến hóa thành một đạo quy tắc thiên địa, chỉ cần hắn cẩn thận từng chút một tiến về không gian Khốn Sát, Hôi Trực chắc chắn sẽ không phát hiện ra. Nhưng ý nghĩ này chỉ thoáng hiện lên đã bị Lam Tiểu Bố bỏ qua. Từ nơi này đến Khốn Sát Trận của hắn, nếu như thông qua dịch hình thành một đạo quy tắc mà lén lút di chuyển qua đó, không biết phải mất bao nhiêu năm.
Hắn ở ngay vị trí cửa ra vào chờ đợi, chỉ cần Hôi Trực xuất hiện, là hắn có thể nhìn thấy.
Cho dù người đến có phải là Hôi Trực hay không, Lam Tiểu Bố đều biết nếu như hắn vẫn luôn canh giữ ở chỗ này, nhất định có thể vây khốn đối phương, đáng tiếc là lúc trước hắn không canh giữ ở chỗ này, cho dù hắn có dùng đến truyền tống trận cũng đã đến chậm rồi.
Biết rõ mình đã đến chậm, Lam Tiểu Bố vẫn hóa thành một đạo quy tắc thiên địa, ẩn nấp ở cửa ra vào không nhúc nhích.
Chỉ cần Hôi Trực đến nơi này, mặc kệ Hôi Trực vì sao mà muốn ẩn nấp, cũng sẽ không đi. Nếu không thì Hôi Trực hoàn toàn không cần phải đến đây.
Lam Tiểu Bố rất kiên nhẫn mà chờ đợi tại cửa ra vào đại vũ trụ, hắn không tin đối phương không xuất hiện.
Đảo mắt đã quay mấy ngày, xung quanh chẳng có chút động tĩnh nào, Lam Tiểu Bố có chút hoài nghi, có phải là vì Hôi Trực đã phát hiện khốn trận của hắn, cho nên đã sớm đi rồi hay không?
Nếu như tất cả bảo vật của hắn đã bị người ta lấy đi, hắn đến một chuyến mà chẳng hề làm gì, sao có thể cam tâm mà rời đi? Hắn khẳng định là phải ở chỗ này chờ đợi một khoảng thời gian, sau đó xé mở cửa ra vào tại Thất Trụ Thiên thế giới này tiến vào đại vũ trụ. Bởi vì theo lẽ thường, hắn đã đến đây rồi, không có lý do gì mà không tiến vào đại vũ trụ.
Lam Tiểu Bố còn đang cân nhắc, đột nhiên cảm nhận được không gian xung quanh thay đổi. Lam Tiểu Bố biến sắc, lập tức nhận ra, đây là vì có người đang bố trí trận văn Không Gian. Rất rõ ràng ở trong hư không này, có một người cũng đang trốn như hắn. Chẳng những trốn ở đây, mà còn lặng lẽ bố trí trận văn Không Gian Khốn Sát. Không cần hỏi, gia hỏa này chắc hẳn chính là người đã giết mười sáu hộ vệ kia, quả nhiên vẫn trốn ở đây không hề rời đi.
Đúng là một kẻ âm hiểm, Lam Tiểu Bố hóa thân thành một đạo quy tắc, chỉ cần không mở rộng thần niệm, với thủ đoạn dung nhập vào quy tắc thiên địa đại vũ trụ của hắn, hắn tin rằng cho dù đối phương có bố trí trận văn lên người hắn cũng sẽ không phải hiện ra.
Dường như cảm nhận được cửa ra vào đại vũ trụ đã không còn cần thiết bố trí trận văn nữa, dao động trận văn trong hư không đừng lại.
Lại qua hơn một canh giờ nữa, ở một nơi phía trước Lam Tiểu Bố hơi xa, có một nam tử mặt xám đột ngột xuất hiện ở quảng trường hư không Thất Trụ Thiên thế giới.
Nam tử này chẳng những mặt xám, ngay cả cổ và phần tay lộ ra ngoài lớp áo đều là màu xám. Hơn nữa còn là tóc xám áo xám, thậm chí ngay cả giày cũng xám. Khiến cho người ta có cảm giác, hắn ta đã offline rồi. Người áo xám này đứng ở chỗ đó, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất trong hư không.
Cho dù Lam Tiểu Bố không dùng thần niệm để dò xét, nhưng vẫn cảm nhận được gia hỏa này chẳng những mạnh, mà còn mạnh hơn bất cứ một Đạo Tổ nào mà trước đó hắn từng giao đấu.
TRong lòng Lam Tiểu Bố âm thầm cảm thấy may mắn, nếu như sau khi hắn truyền tống đến nơi này, lập tức tiến về Khốn Sát Trận, cho dù hắn có thông qua cách nào, chỉ sợ cũng đều sẽ bị người áo xám này phát hiện ra.
Mặc dù sau khi hắn hiện thân, cũng có thể thông qua thần niệm cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, nhưng mà Lam Tiểu Bố khẳng định, cho dù hắn tìm được đối phương đang ẩn nấp ở chỗ này, muốn bắt được gia hỏa kia cũng rất khó. Ngược lại có biện pháp nào, có thể dẫn hắn ta vào trong đại trận Khốn Sát của mình hay không?
Người áo xám kia đứng tại chỗ một hồi lâu, nhíu mày đi vài bước, xác định không có người nào đến, hắn ta mới đi về phía cửa ra vào đại vũ trụ.
Nhưng mà hắn ta cũng không lập tức công kích cửa ra vào này, mà lại tiếp tục bố trí đại trận Khốn Sát ở nơi này, thậm chí còn lấy ra một cái pháp bảo bảo vật Khai Thiên để làm trận tâm. Cái đại trận Khốn Sát này, cũng hoàn mỹ như trận văn Hư Không KHốn Sát hắn ta đã bố trí trước đó.
Sau khi làm xong, người áo xám này lập tức sải bước vào cửa ra vào đại vũ trụ, rất rõ ràng, hắn ta không tính mạnh mẽ công kích, mà lấy ra một đống trận kỳ.
Lam Tiểu Bố biết thần niệm đảo qua không nhìn thấy hắn, cho nên bây giờ nam tử áo xám kia lấy trận kỳ ra chuẩn bị mở cái Phong Ấn Trân này ra, lúc này, Lam Tiểu Bố hành động. Trường Sinh Kích của hắn hóa thành một kích mang xé rách hư không giới vực, đánh về phía người áo xám này.
Lần này hắn cũng không hề nương tay một chút nào, hắn khẳng định người áo xám này chính là Hôi Trực. Cho dù chưa từng ra tay với Hôi Trực lần nào, nhưng mà Lam Tiểu Bố vẫn biết Hôi Trực rất mạnh, hơn nữa hắn cũng đã sớm muốn giết chết loại rác rưởi như Hôi Trực. Cho dù nơi này không có KHốn Sát Trận, chỉ cần hủy đi thân thể của Hôi Trực, hắn có niềm tin có thể xử lý Hôi Trực. Ai bảo ngươi đến trước mặt ta làm gì chứ?
Hầu như ngay khi Lam Tiểu Bố ra tay, thân hình của Hôi Trực đột nhiên chuyển động, rõ ràng giác quan thứ sáu của hắn ta đã nói cho hắn ta biết có nguy hiểm.
“Phốc!” Một đạo huyết quang nổ tung, Lam Tiểu Bố cho rằng mình nhất định có thể xử lý thân thể của đối phương trong một kích. Nhưng trong tình huống đánh lén, vậy mà chỉ có thể hủy được một tay của đối phương.
Cánh tay của Hôi Trực chỉ trong chớp mắt đã dài ra một lần nữa, lực chiến đấu của hắn ta đã yếu hơn trước đó một chút.
Chương 2646 - Hôi Trực đáng sợ. (3)“Ngươi là Lam Tiểu Bố?” Ánh mắt Hôi Trực nhìn về phía Lam Tiểu Bố, thế mà cũng không tiếp tục ra tay, hình như cũng không hề vì chuyện Lam Tiểu Bố hủy đi một cánh tay của mình mà tức giận.
Lam Tiểu Bố chấn động vô cùng, hắn đã cố gắng đánh giá cao Hôi Trực rất nhiều, bây giờ mới phát hiện ra mình vẫn còn đánh giá thấp Hôi Trực. Có thể khẳng định, nếu như hắn không đánh lén, khiến Hôi Trực bị thương trước, vậy thì hôm nay rất có thể hắn không phải là đối thủ của Hôi Trực.
“Không sai, chính là Tiểu Bố gia gia nhà ngươi đây.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói, lĩnh vực Trường Sinh đã khóa toàn bộ không gian xung quanh mình lại, hắn biết với thực lực của Hôi Trực, lĩnh vực của hắn không thể nào xé mở được không gian lĩnh vực của đối phương. Tu vi của Hôi Trực này cho dù chưa đến bước đại đạo thứ chín, cũng đã nửa bước vào bước đại đạo thứ chín rồi.
“Rất tốt.” Hôi Trực chỉ nói xong hai chữ thì xòe tay ra, trong tay đột ngột có thêm một cái trường cung, còn chưa nhìn thấy động tác của hắn ta, trường cung đã kéo ra, thậm chí còn xuất hiện thêm một cái mũi tên rất dài.
Cung là màu xám, mũi tên cũng màu xám.
Lam Tiểu Bố đứng đó không hề động đậy, trên trán đã phủ đầy mồ hôi lạnh. Hắn đã chuẩn bị kỹ càng, tuyệt đối sẽ không để Hôi Trực chiếm được thế chủ động, nhưng mà sau khi hắn đánh lén, Hôi Trực dường như không hề động đậy, chỉ dùng một cái mũi tên màu xám đã có thể khóa đi mọi sinh cơ của hắn. Rõ ràng là mặc dù Hôi Trực hông hề động đậy, nhưng lý giải về Pháp tắc Thời Gian của hắn ta đã cao hơn mình. Bởi vì Pháp Tắc Thời Gian, trong quá trình Hôi Trực giương cung lên giống như chỉ đứng yên, sau khi bị mũi tên khóa lại, Lam Tiểu Bố mới phát hiện ra.
Giờ phút này, hắn hoàn toàn không dám động đậy, Lam Tiểu Bố khẳng định, chỉ cần hắn động một chút, thân thể của hắn sẽ lập tức bị một mũi tên này bắn tan. Thân thể hỏng đi, nguyên thần của hắn chỉ sợ cũng không thể nào chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Hôi Trực.
Cung còn đang không ngừng được kéo căng, sát ý còn đang không ngừng tụ lại, Lam Tiểu Bố chưa bao giờ rơi vào tình cảnh như vậy, giống như lúc này, cách tử vong gần đến thế.
Lam Tiểu Bố nhìn chòng chọc vào cái mũi tên kia, mũi tên còn chưa bắn ra, hắn chỉ có thể chờ đợi tử vong đến. TRong nháy mắt khi mũi tên bắn ra, có lẽ hắn còn có một chút hy vọng sống.
Quy tắc thiên địa trong hư không phát ra tiếng ken két, cho dù tiếng quy tắc vỡ ra này rất nhỏ đến mức không có, nhưng mà trong không gian vô cùng tĩnh mịch này, vẫn vô cùng rõ ràng.
“Giao đồ của ta ra đây, ta cho phép ngươi luân hồi.” KHi Lam Tiểu Bố đang chờ đợi cái chết, Hôi Trực đột nhiên nói một câu khiến Lam Tiểu Bố không ngờ đến.
Chỉ trong chớp mắt, Lam Tiểu Bố đã tỉnh ngộ ra, mũi tên của Hôi Trực quá mức đáng sợ, đáng sợ đến mức chính bản thân Hôi Trực cũng không thể khống chế được cái mũi tên này, một khi bắn ra, chẳng những mạng nhỏ của Lam Tiểu Bố hắn không còn, mà đến thế giới của Lam Tiểu Bố hắn cũng không còn.
KHông phải là Hôi Trực đang lo lắng đến mạng nhỏ của Lam Tiểu Bố hắn, mà là lo lắng đồ vật trong thế giới của hắn sẽ bị một mũi tên này hủy đi. Thế giới của hắn có thứ gì? KHố phòng của Mông Mỗ Đại Diễn đó, tất cả bảo vật của Hôi Trực đều nằm trong thế giới của hắn.
Sau khi hiểu ra chuyện này, trong lòng Lam Tiểu Bố lập tức sáng tỏ, đây là sinh cơ duy nhất của hắn.
Hắn không chút do dự lấy ra một chiếc nhẫn rồi ném ra ngoài, “Đây là thế giới Hỗn Độn của ngươi, ngươi xem đồ vật bên trong có còn đó hay không…”
Chiếc nhẫn kia quả thật chính là thế giới Hỗn Độn mà Lam Tiểu Bố lấy được, cấm chế của thế giới Hỗn Độn này Lam Tiểu Bố thậm chí còn không đánh lên, chỉ cần thần niệm quét qua là có thể nhìn thấy rõ ràng đồ vật bên trong. Nhưng mà bên trong trừ một ít thần tinh và mấy đầu Thần Linh mạch thượng phẩm ra, những thứ khác đều đã bị Lam Tiểu Bố cầm đi.
Sở dĩ Lam Tiểu Bố ném chiếc nhẫn này ra, chính là vì chắc chắn Hôi Trực sẽ không dám bắn ra mũi tên kia vào lúc này, chỉ cần trong chớp mắt Hôi Trực không bắn mũi tên ra, hắn sẽ có một cơ hội chạy thoát.
Đúng như Lam Tiểu Bố dự đoán, sau khi Lam Tiểu Bố ném chiếc nhẫn ra, Hôi Trực cũng không bắn mũi tên này ra, hơn nữa thần niệm của hắn ta cũng tập trung vào chiếc nhẫn kia.
Chiếc nhẫn kia chính là thế giới Hỗn Độn của hắn ta, Hôi Trực vừa liếc mắt qua là có thể nhìn ra. Hắn ta không lo lắng Lam Tiểu Bố có thể chạy thoát, trước Vô Khư Tiễn của hắn ta, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không thể đi nổi.
Tốc độ Lam Tiểu Bố có nhanh đến đâu, cũng nằm trong phạm vi Vô Khư Tiễn của hắn ta.
Ngay khi thần niệm của Hôi Trực quét đến chiếc nhẫn thế giới Hỗn Độn kia, Lam Tiểu Bố lập tức cảm nhận được một khe hở sinh cơ, hắn không chút do dự mà bóp nát ngọc phù truyền tống.
Lam Tiểu Bố khẳng định, trong thời gian ngắn, cho dù hắn dựa vào độn thuật nào, cũng không thể nào lập tức thoát khỏi phạm vi tử vong của cái mũi tên xám này. Hắn cũng không có ý định dùng độn thuật, cái hắn dùng chính là Truyền Tống Phù.
Dám đi? Thàn niệm Hôi Trực quấn lấy chiếc nhẫn kia, đồng thời bắn mũi tên màu xám trong tay đi. Nhưng mà hắn ta lo lắng Lam Tiểu Bố còn giữ lại một phần đồ vật, cho nên khi bắn mũi tên ra, có hơi chếch đi một chút, hắn ta muốn giữ lại nguyên thần của Lam Tiểu Bố.
“Phốc!” Một đám sương máu nổ tung tại ngực trái Lam Tiểu Bố, cùng lúc đó, Lam Tiểu Bố đã biến mất trong sương máu.
Chương 2647 - Lại bị khóa lại.Nhưng một khắc sau, sắc mặt Hôi Trực lập tức trở nên khó coi, Lam Tiểu Bố đã biến mất, vậy mà hắn ta lại biết Lam Tiểu Bố biến mất như thế nào, không phải dựa vào thần thông mà bỏ chạy, mà là dựa vào ngọc phù tuyền tống để bỏ chạy. Nếu như dúng thần thông để bỏ chạy, Vô Khư Tiễn nhất định sẽ khóa Lam Tiểu Bố lại. Bởi vì bất cứ thần thông nào, đều không thể nào tránh được đạo tắc đại đạo bộc phát. Chỉ cần dựa vào đạo tắc đại đạo, cho dù là đạo tắc Sát Phạt nào, cũng đều sẽ bị sát ý của Vô Khư Tiễn khóa chặt.
Thế như kích phát ngọc phù truyền tống, vậy thì hoàn toàn không cần thi triển thần thông đại đạo tự thân, sau khi bắn Vô Khư Tiễn ra thì không thể nào khóa chặt mục tiêu được.
Cho dù mũi tên kia của Hôi Trực không bắn trúng Lam Tiểu Bố, nhưng sát ý từ Vô Khư Tiễn bạo phát quá mức bất ngờ và cường đại, trước khi Lam Tiểu Bố đi mặc dù đã bị chếch qua một chút xíu, nhưng cũng đã bị sát ý của Vô Khư Tiễn xâm nhập, xé rách ngực Lam Tiểu Bố thành một cái lỗ máu.
Đầu tiên Hôi Trực cầm lấy thế giới Hỗn Độn của mình kiểm tra, trong này trừ mấy đầu đạo mạch không tính là Thần Linh mạch ra, hoàn toàn không có thứ gì tốt. Cái duy nhất hắn ta lấy về được chính là thế giới Hỗn Độn.
Nhưng mà Hôi Trực cũng không lo lắng, đã bị hắn ta để mắt đến, muốn chạy thoát khỏi tay hắn ta ư? Ha ha, trong vũ trụ mênh mông này, trừ Hoàn ra, không có bất cứ người nào có thể thoát khỏi sự truy sát của Hôi Trực hắn ta. Vô Khư Tiễn của hắn ta mặc dù không xé rách được thân thể của Lam Tiểu Bố, sát ý lại có thể xâm nhập vào đạo cơ của Lam Tiểu Bố, chỉ cần Lam Tiểu Bố không thể xóa bỏ được đạo vận Vô Khư Tiễn của hắn ta, vậy thì không có cách nào thoát khỏi sự truy sát của hắn ta.
Rất nhanh Hôi Trực đã phát hiện ra, Lam Tiểu Bố chỉ chạy khỏi đây mấy vạn dặm. Rất rõ ràng, cái ngọc phù truyền tống kia chỉ có thể truyền tống Lam Tiểu Bố ra ngoài mấy vạn dặm mà thôi.
Hôi Trực không để Lam Tiểu Bố có thể tiếp tục bỏ chạy, lập tức xuất hiện trước người Lam Tiểu Bố, đồng thời lấy Đại Mộng Tiên ra khóa vùng không gian này lại.
Sắc mặt Lam Tiểu Bố tái nhợt, hoặc là đã biết mình không thể chạy thoát, cho nên dứt khoát nuốt mấy cái đạo quả, đồng thời cầm Trường Sinh Kích ra.
Chỉ là không đợi thần thông Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố thành hình, vùng không gian này đã lập tức biến thành mộng cảnh hư ảo. Lam Tiểu Bố giống như bị kéo vào mộng cảnh, cả người bắt đầu có vẻ mơ hồ.
Hôi Trực cười lạnh, Đại Mộng Tiên ẩn chứa trăm triệu vạn đạo tắc Sát Phạt huyễn hóa đánh về phía Lam Tiểu Bố, trong lòng thì vô cùng khinh thường. Tên tuổi của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ lớn như thế, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố bị Đại Mộng Tiên cuốn vào trong trăm triệu vạn đạo tắc huyễn hóa kia, nhưng Lam Tiểu Bố lại đột ngột đấm ra một quyền, mà cái Trường Sinh Kích kia, hoàn toàn không lấy ra.
Trước một quyền này, nghìn tia sấm sét đánh ra. Từng tia sét giống như từ trong hư không đánh xuống, phủ trời ngập đất mà đánh về phía lĩnh vực Đại Mộng của Hôi Trực.
“Ken két!” Tiếng quy tắc vỡ vụn nổ tung, Đại Mộng Tiên của Hôi Trực cuốn lên trăm triệu vạn đạo tắc huyễn hóa đã bị vỡ vụn thành từng mảnh. Hơn nữa những tia sấm sét đang đánh tới kia chẳng những không dừng lại, mà càng ngày càng mạnh hơn, trực tiếp xé rách lĩnh vực Đại Mộng của Hôi Trực.
Lam Tiểu Bố thấy vậy thì vô cùng vui mừng, đây là thần thông hắn nhất thời đánh ra. Theo hắn nghĩ, đạo tắc Đại Mộng của Hôi Trực, rất có thể sẽ sợ công kích thần thông thuộc tính lôi. Hắn tu luyện đại đạo Trường Sinh, tạo dựng đạo tắc đại đạo tự thân, trên Trường Sinh Đạo Thụ, cũng tạo dựng ra đạo tắc TRường Sinh thuộc tính Lôi. Loại thần thông đại đạo thuộc tính Lôi này, hắn có thể nhuần nhuyễn mà hạ bút thành văn.
Bây giờ xem ra, hắn đoán không sai, Mộng Đạo huyễn hóa của Hôi Trực, trước thần thông thuộc tính Lôi này lập tức tan rã.
Không đợi Hôi Trực tiếp tục, Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố đã cuốn lên trăm triệu vạn kích mang đánh xuống, Cung âm Sát trong Thất âm SÁt. Trường kích cuốn lên nhận mang ẩn chứa âm thanh sát phạt như đứt ruột, mỗi một đạo đều đánh sâu vào trong linh hồn của Hôi Trực.
Nhất âm dương quan đoạn tràng thanh, cung nhạc khởi, trường kích hoành trẳm cửu vạn lý!
Hôi Trực chấn động nhìn trăm triệu vạn kích ảnh đang cuốn lên ở trước mặt, hắn ta nhìn thấy trường kích dường như đang xé mở hư không, mà hắn ta ở trong khung cảnh sát phạt đứt ruột này. Lúc này đối với hắn ta mà nói, cách làm tốt nhất chính là lui lại, sau đó chạy ra khỏi lĩnh vực Sát Phạt của Lam Tiểu Bố rồi nói.
Trên thực tế, Lam Tiểu Bố cũng đang chờ Hôi Trực lui về sau, chỉ cần Hôi Trực lui về sau, hắn sẽ biến mọi thứ trước mắt tên gia hỏa này thành màu xám.
Hôi Trực nổi giận gầm lên một tiếng, không lùi mà lại tiến đến, cùng lúc đó, trong tay hắn ta có thêm một thanh chủy thủ dài hơn một thước.
Chủy thủ vừa lấy ra, cái khí thế sát phạt lạnh lẽo kia lập tức xâm nhập đến, Lam Tiểu Bố cảm thấy cả da thịt mình đều đang run rẩy.
Thậm chí Lam Tiểu Bố cảm thấy, một khi cái chủy thủ này va chạm với Trường Sinh Kích của hắn, Trường Sinh Kích của hắn có thể sẽ gãy nát. Đồ con rùa này, bảo vật trong tay đúng là rất nhiều.
Giờ phút này, trong tiềm thức bất cứ người nào cũng sẽ nhanh chóng rút đi. Bởi vì Trường Sinh Kích đối với Lam Tiểu Bố mà nói, tương đương với pháp bảo bản mệnh, món pháp bảo một khi bị phá nát, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Lam Tiểu Bố, đây không chỉ là một mót pháp bảo, mà là lòng tin đại đạo.
Ngay cả Hôi Trực cũng cho rằng Lam Tiểu Bố nhất định sẽ lui lại, tránh đi nguy hiểm
Lam Tiểu Bố thì hừ lạnh một tiếng, cũng không lựa chọn rút lui, không chỉ như vậy, Cung âm Sát từ Trường Sinh Kích của hắn cũng không hề chùn bước một chút nào.
Rầm!