Khí Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 134 - Chương 2609 - Tiến Lên Hay Là Trở Về.

Chương 2609 - Tiến lên hay là trở về.

Nguyên thần Tòng Ngang có chút run rẩy, nếu như có thể mắng, hắn ta đã sớm chửi ầm lên rồi. Cái gì cũng muốn hỏi mình, còn hỏi sau khi giết mình rồi người khác có biết hay không, đúng là quá uấ tức mà.

Nhưng mà cho dù là như vậy, hắn ta cũng không thể không trả lời, “Nếu như đạo hữu giữa lại một tia hồn phách cho ta luân hồi, hồn phách của ta vẫn giữ được vết tích lạc ấn của Hoàn. Nếu khiến ta thần hồn câu diệt, vậy thì Hoàn chắc chắn sẽ biết.”

“Rất tốt.” Sau khi Mạc Vô Kỵ nói xong thì đập một bàn tay ra.

Nguyên thần Tòng Ngang lập tức sụp đổ, nhưng mà Mạc Vô Kỵ vẫn giữ lại một tia hồn phách cho hắn ta đi luân hồi, còn về ký ức luân hồi, cái này thì Mạc Vô Kỵ không chút do dự xóa bỏ. Loại gia hỏa tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật này đi luân hồi, sao có thể để hắn ta giữ lại ký ức chứ?

“Vô Kỵ, ngươi nói cái Khai Thiên Phiên này có khi nào chính là Bàn Cổ Phiên của Hồng Quân hay không?” Lam Tiểu Bố hỏi..

Hắn không dám lấy Khai Thiên Phiên ra, lỡ như lời Tòng Ngang nói là sự thật, một khi cái Khai Thiên Phiên này dung hợp với cán cờ, vậy thì sẽ nhanh chóng tan rã.

Mạc Vô Kỵ cũng cất cái búa lớn đi, trầm ngâm một lát rồi nói, “Ta nghĩ cũng có khả năng đó. Bàn Cổ Phiên cũng là một loại bảo vật khai thiên tích địa, chỉ là cấp bậc Bàn Cổ Phiên có phải hơi thấp rồi không?”

TRong truyền thuyết ở Hoa Hạ, Bàn Cổ Phiên là bảo vật Nguyên Thủy, cũng không biết có phải là Khai Thiên Phiên trong tay bọn hắn hay không.

Đinh Trọng Trần cẩn thận đi tới, “Lam đạo hữu, Mạc đạo hữu, Cú đạo hữu, bây giờ cộng thêm bốn nguời chúng ta, có tất cả là 820 người ở trên Thất Giới Thạch. Chúng ta tiếp tục đi tìm kiếm một đại vũ trụ khác trong Hỗn Độn, hay là quay về đại vũ trụ?”

CHo dù Cú Mang chưa từng ra tay, nhưng mà Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều đã từng ra tay, theo Đinh Trọng Trần, Cú Mang tuyệt đối sẽ không yếu.

“Vô Kỵ, ngươi nghĩ thế nào?” Lam Tiểu Bố không trực tiếp trả lời, sau khi nghe kế hoạch của Hoàn, hắn mơ hồ cảm thấy bọn hắn không nên đi xuyên qua đại vũ trụ tìm kiếm Đại Thiên thế giới mới trong Hỗn Độn. Có lúc, quy tắc thiên địa vô cùng huyền ảo và có tính nhân quả. Rất khó nói sau khi bọn hắn đi xuyên qua đại vũ trụ rồi, cho dù tìm được Đại Thiên thế giới mới, quy tắc thiên địa của cái Đại Thiên thế giới này có khi nào sẽ lấy quy tắc thiên địa của đại vũ trụ mà diễn hóa ra không? Hoặc là nói, quy tắc của Đại Thiên thế giới mới khi diễn sinh ra, có thể xem bọn hắn như tộc Thiên Mông hay không?

Dù sao thì đại vũ trụ bây giờ cũng xem như là vũ trụ khởi nguyên của tộc Thiên Mông, chứ không phải vũ trụ khởi nguyên của Nhân tộc. Bọn hắn rời khỏi vũ trụ khởi nguyên của tộc Thiên Mông, lại tìm được vũ trụ mới, đây chính là một vấn đề.

Mạc Vô Kỵ im lặng rất lâu, sau đó mới chậm rãi nói, “Tiểu Bố, ta luôn cảm thấy con đường tắt này không phải cách tốt. Lúc trước, tộc Thiên Mông tìm được đại vũ trụ trong Hỗn Độn, bọn hắn nhất định cũng lưu lạc trong Hạo Hãn rất lâu, thậm chí tìm thật lâu, đây cũng là một loại trả giá.

Nếu như bây giờ chúng ta xuyên qua đại vũ trụ tộc Thiên Mông đi tìm đại vũ trụ thuộc về chúng ta, thứ này cũng tương đương với việc dựa trên căn cơ của tộc Thiên Mông, quy tắc thiên địa diễn sinh như thế nào, bây giờ thực lực của chúng ta vẫn chưa đủ, không rõ được huyền ảo trong đó, lại càng không có khả năng khống chế. Lỡ như chúng ta đến địa bàn của tộc Thiên Mông, bị quy tắc thiên địa của đại vũ trụ tính vào trong đó, chẳng phải là may áo cưới cho người khác sao?”

“ĐÚng, ta cũng nghĩ như vậy, thiên hạ này sao lại có nhiều đường tắt như vậy? Giống như trước đó khi chúng ta nhìn thấy cái thế giới vũ trụ bị tàn phá kia. Người diễn hóa ra thế giới kia chắc cũng nghĩ giống như chúng ta lúc trước, thông qua đại đạo tự thân diễn hóa ra thế giới vũ trụ, cũng xem như là một đường tắt, kết quả thì thế nào, chúng ta đều thấy được.” Lam Tiểu Bố nói.

“Được, vậy thì chúng ta cứ dựa theo con đường của ĐInh đạo hữu mà tiến lên, chờ chúng ta mở thế giới đại vũ trụ mới này ra rồi nói tiếp.”Mạc Vô Kỵ nói.

“ĐInh đạo hữu, ta muốn nhờ ngươi giúp ta một chuyện.” Lam Tiểu Bố nhìn về phía Đinh Trọng Trần.

Đinh Trọng Trần lập tức nói, “Lam huynh cứ nói, chỉ cần Đinh Trọng Trần có thể làm được, ta nhất định sẽ giúp ngươi.”

“Chuyến đi này của chúng ta, không biết cần bao nhiên năm mới tìm được Hồng Mông Hỗn Độn bên ngoài đại vũ trụ. Nhưng ta có mấy bằng hữu còn đang ở đại vũ trụ, ta nhất định phải báo tin cho bọn hắn, bảo bọn hắn rời khỏi đại vũ trụ.” Lam Tiểu Bố nói.

Bọn người Tề Mạn Vi đang tu luyện trong khu vực Khô Sinh Hỗn Độn, theo lý mà nói, Lam Tiểu Bố không cần phải lo lắng. Nhưng mà Lam Tiểu Bố biết, sau khi hắn và Mạc Vô Kỵ rời đi, rất có thể tộc Thiên Mông chẳng mấy chốc nữa sẽ tiến hành phản công. Không có hắn và Mạc Vô Kỵ ra tay giúp đỡ, mười đại thế giới ở đại vũ trụ rất có thể sẽ nhanh chóng biến thánh địa bàn của tộc Thiên Mông.

Trước đó hắn và Mạc Vô Kỵ dự định tiến đến Đại Hoang thế giới tìm kiếm Hồng Quân lão tổ, sau đó liên thủ đối phó với tộc Thiên Mông. Kết quả truyền tống xảy ra vấn đề, làm trễ nải thời gian, cho dù bọn hắn có muốn quay về đại vũ trụ giúp đỡ cũng không kịp.

Cho dù tốc độ Thất Giới Thạch rất nhanh, nhưng muốn quay lại đại vũ trụ, nhanh nhất cũng phải mất mấy trăm năm. Chậm mà nói thì có lẽ cũng phải mấy ngàn năm.

Bây giờ tộc Thiên Mông đã quét sạch hơn phân nửa Cực Thịnh thế giới, chỉ cần Cực Thịnh thế giới bị xử lý, vậy thì những thế giới còn lại chắc hẳn cũng không thể kiên trì được bao lâu.

“Tiểu Bố, chỉ sợ không kịp rồi.” Mạc Vô Kỵ trầm giọng nói.

Cho dù Đinh Trọng Trần có ngọc giản phương vị hư không chính xác, muốn từ nơi này quay lại đại vũ trụ, không hơn trăm ngàn năm thì không được.

Chương 2610 - Chỗ nhầm lẫn.

Lam Tiểu Bố im lặng, sau một hồi lâu, hắn mới chậm rãi nói, “Vô Kỵ, ta nhất định phải quay về một chuyến, ta đã đồng ý với Tề Mạn Vi. ta có một dự cảm, lần này đi tìm Đại Thiên thế giới mới, có lẽ sẽ mấy trăm năm, có lẽ là cả vạn năm. Nếu như Mạn Vi ở chỗ khác thì thôi, nhưng ở đại vũ trụ, 100% sẽ bị tộc Thiên Mông chém giết.”

Tộc Thiên Mông ở đại vũ trụ cường đại thế nào, Lam Tiểu Bố rất rõ ràng, cho dù Tề Mạn Vi có bước vào bước đại đạo thứ tám, vẫn không đáng chú ý đến. Ngược lại là Thất Trụ Thiên tu luyện đại đạo tự thân, sức chiến đấu chắc hẳn sẽ mạnh hơn một chút. Nhưng mà theo Lam Tiểu Bố, Thất Trụ Thiên muốn bước vào bước thứ tám là chuyện vô cùng khó khăn.

Bây giờ khu vực Khô Sinh Hỗn Độn rất an toàn, nhưng một khi tộc Thiên Mông quét sạch mười đại thế giới, vậy thì không còn chỗ nào là an toàn nữa.

Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, tất cả mọi người đều im lặng. Ngay cả Đinh Trọng Trần cũng biết, lời Lam Tiểu Bố nói chính là thật. Nhân tộc ở mười đại thế giới ở đại vũ trụ, vốn bởi vì quy tắc thiên địa áp chế mà không phải là đối thủ của tộc Thiên Mông, cộng thêm hai người Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đã xử lý gần một nửa bước đại đạo thứ tám, chuyện này đã khiến thực lực của mười đại thế giới yếu hơn.

“Ta quyết định tách ra với Vô Kỵ để hành động, Vô Kỵ và Đinh đạo hữu dẫn mọi người đi tìm Đại Thiên thế giới, còn ta thì trở về đại vũ trụ tìm người.” Lúc này Lam Tiểu Bố mới hạ quyết tâm.

Mạc Vô Kỵ nói, “Tiểu Bố, nếu như tộc Thiên Mông thật sự càn quét mười đại thế giới ở đại vũ trụ, vậy thì không chỉ đại vũ trụ gặp nguy hiểm, những vũ trụ trung đẳng, thậm chí là vũ trụ cấp thấp còn lại, chỉ sợ đều sẽ gặp nạn. Có loại người như Hoàn và Hôi Trực ở đây, trong phương mênh mông này, sẽ không có Nhân tộc tồn tại.”

Vũ trụ mênh mông vô cùng vô tận, rốt cuộc có bao nhiêu vị diện giống như đại vũ trụ, cho dù là Lam Tiểu Bố hay Mạc Vô Kỵ đều không dám khẳng định.

“Cho nên, chúng ta nhất định phải chia ra làm việc. Ta còn có một việc nhờ ngươi, đưa Phàm Nhân tinh của ta đi. Nếu như chúng ta tìm được đại vũ trụ mới, Phàm Nhân tinh sẽ sinh tồn trong đại vũ trụ mới này.” Mạc Vô Kỵ trịnh trọng nói.

Vị trí của Phàm Nhân tinh của Mạc Vô Kỵ, Lam Tiểu Bố biết, Lam Tiểu Bố cũng đi qua một lần. Nếu như lần này tộc Thiên Mông thật sự nghiền ép mười đại thế giới ở đại vũ trụ, vậy thì tất cả những vũ trụ, tinh cầu, giới vực trung đẳng và cấp thấp kia, bao gồm cả Phàm Nhân tinh đều sẽ gặp nạn.

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ta hiểu ý của ngươi rồi, ta sẽ làm được, chẳng những Phàm Nhân tinh, ngay cả Đại Hoang tinh của ta, cũng nhất định phải dời đi. Ít nhất thì trước khi chúng ta có thể ngăn cản được tộc Thiên Mông và Hoàn, Hôi TRực, không thể nào để cho những thế giới này tồn tại đơn độc trong Hạo Hãn này.”

“Thế nhưng sau khi Lam đạo hữu đi rồi, nếu như chúng ta cần Lam đạo hữu giúp đỡ…” Đinh Trọng Trần mới nói được một nữa thì không nói tiếp nữa.

Nhưng mà Lam Tiểu Bố vẫn nghe ra được ý của Đinh Trọng Trần, đó chính là Thất Giới Thạch là của hắn, nếu như hắn đi rồi, nhất định phải lấy Thất Giới Thạch đi. Không có Thất Giới Thạch, bọn hắn muốn tìm kiếm Hồng Mông Hỗn Độn thì sẽ chậm hơn rất nhiều.

Lam Tiểu Bố mỉm cười, vung tay lên, Thất Giới Thạch đột nhiên chia ra làm hai.

Đinh Trọng Trần vui mừng nói, “Thất Giới Thạch có thể tách ra làm hai sao?”

Mạc Vô Kỵ cười nói, “Đây là Thất Giới Thạch, có thể tách làm Thất Giới, chứ không phải là lưỡng giới. Theo ta được biết, sau khi Thất Giới Thạch tách ra, vẫn có thể dung hợp cách giới vực.”

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Thất Giới Thạch quả thật có thể chia thành Thất Giới, đến lúc đó Vô Kỵ khống chế cái Thất Giới Thạch này đi tìm đại vũ trụ mới, còn ta thì quay về cứu người. Ở vũ trụ cao cấp, chỉ cần ở trong một vị diện, Thất Giới Thạch có thể dùng như truyền tống trận, trực tiếp vượt qua giới vực mà dung hợp.”

“Đây chẳng phải là sau khi chúng ta tìm được vũ trụ mới rồi, Lam đạo hữu chỉ cần kích phát Thất Giới Thạch, là có thể tụ hợp với chúng ta ngay lập tức sao?” Đinh Trọng Trần càng vui mừng hơn.

Trừ lo lắng vì Lam Tiểu Bố sẽ lấy lại Thất Giới Thạch, còn một chuyện nữa là sức chiến đấu của Lam Tiểu Bố, hắn ta đã từng nhìn thấy, nếu có Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, nhóm người bọn hắn ở trong hư không mênh mông này, chính là đánh đâu thắng đó.

“Đúng, nhưng một khi cách xa vị diện cao cấp, cho dù là ta cũng không thể khiến Thất Giới Thạch cách vị diện tụ hợp.” Lam Tiểu Bố nói ra.

Lam Tiểu Bố rất rõ ràng, đây không phải là vấn đề của Thất Giới Thạch, mà là thực lực của hắn không đủ, nếu có một ngày hắn bước vào bước đại đạo thứ tám, thậm chí là bước đại đạo thứ chín, có lẽ có thể tụ hợp với Thất Giới Thạch này cho dù cách bao nhiêu vị diện vũ trụ cao cấp.

Mạc Vô Kỵ lấy cái lưỡi búa kia ra nói, “Tiểu Bố, chúng ta trả đổi cái Khai Thiên Phiên này một chút. Cái cờ này có thể tìm kiếm được phương vị Hồng Mông Hỗn Độn, còn cái cán cờ này chắc hẳn phải đợi đến lúc mở thế giới ra mới dùng đến.” Lam Tiểu Bố cất lưỡi búa lại, lấy lá cờ ra đưa cho Mạc Vô Kỵ nói, “Cái Thất Giới Thạch này ngươi để lại lạc ấn của mình đi, tốc độ này không hề chậm hơn Thất Giới Thạch hoàn chỉnh đâu.”

Mạc Vô Kỵ gật đầu, lại lấy một cái thủy tinh cầu, “Tiểu Bố, giúp ta đưa cái thủy tinh cầu này cho Sầm Thư âm, nàng biết phải làm thế nào.”

Đinh Trọng Trần tiến lên, lấy hai cái ngọc giản đưa cho Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, hai cái ngọc giản này, có một cái là ngọc giản phương vị, còn một cái là ngọc giản tuyến đường đi của chúng ta.”

“Được, chúng ta từ biệt tại đây, mong sớm ngày tụ họp.” Lam Tiểu Bố nói xong, nhảy lên một cái Thất Giới Thạch khác, thần niệm cuốn lên, Thất Giới Thạch nhanh chóng phá vỡ hư không rồi biến mất.

Chương 2611 - Chỗ nhầm lẫn. (2)

“Chúng ta cũng đi thôi.” Mạc Vô Kỵ khắc đạo niệm của mình vào trong Thất Giới Thạch, Thất Giới Thạch cũng biến thành một hư ảnh, xông vào hư không mênh mông.

Lam Tiểu Bố đứng trên Thất Giới Thạch, nhìn phương vị đã được đánh dấu trên ngọc giản, trong lòng cũng vô cùng khâm phục Đinh Trọng Trần. Mặc kệ Đinh Trọng Trần rời khỏi đại vũ trụ đến đây đã hao tốn bao nhiêu thời gian và tâm huyết, cái ngọc giản phương vị này thật sự rất rõ ràng.

Chẳng những là phương vị được đánh dấu rõ ràng, thậm chí chỗ nào có vòng xoáy hư không, chỗ nào có hư không sai chỗ, chỗ nào xuất hiện thiên thạch bay loạn trong hư không, đều được đánh dấu vô cùng rõ ràng.

Dựa theo thời gian đánh dấu trong ngọc giản, Lam Tiểu Bố đoán dùng Thất Giới Thạch của hắn, không đến 200 năm thì sẽ trở lại đại vũ trụ.

Lam Tiểu Bố cũng cảm thán không thôi, Đinh Trọng Trần từ đại vũ trụ đi ra ngoài bao nhiêu năm tồi Lam Tiểu Bố không biết, có lẽ cũng mấy ngàn năm mà thôi. Bây giờ mặc dù tốc độ của hắn nhanh hơn, cũng chỉ chưa đến 200 năm đã có thể quay lại đại vũ trụ. Bởi vậy có thể thấy được, nếu như không có hắn và Mạc Vô Kỵ nhúng tay vào, cho dù trên đường đi Đinh Trọng Trần không gặp phải vấn đề gì, nhưng có thể tìm được một đại vũ trụ khác trong Hồng Mông Hỗn Độn, có lẽ không đến hàng trăm, hàng ngàn vạn năm thì cũng khó có thể làm được.

Hàng trăm hàng ngàn vạn năm ở trong hư không vô tận mà không gặp phải chuyện gì, chỉ sợ khả năng này cũng không lớn lắm. Cho nên mới nói, Đinh Trọng Trần muốn tìm được một đại vũ trụ mới trong Hồng Mông Hỗn ĐỘn, hầu như là chuyện không có khả năng.

Bây giờ có Thất Giới Thạch, có Khai Thiên Phiên chỉ dẫn, một vài thời điểm thậm chí có thể vượt qua giới vực, chắc hẳn có thể giảm thời gian lại. Nhưng cho dù là như vậy, số năm này cũng phải lấy vạn để tính toán.

Lam Tiểu Bố nhíu mày, hắn cảm thấy chuyện này có chút không thực tế. Không đúng, chắc hẳn có chuyện gì đó hắn chưa nghĩ đến.

Đúng rồi, Tòng Ngang, Tòng Ngang vì có thể đến đại vũ trụ mới, sau đó ở trong đại vũ trụ mới, để lại quy tắc thiên địa của Đại Vũ Trụ Thuật, cho nên mới đi theo Đinh Trọng Trần tìm kiếm đại vũ trụ mới. Cho dù Tòng Ngang không cảm thấy thời gian này dài, chỉ cần hắn ta không ngốc, cũng biết được Đinh Trọng Trần không thể làm được chuyện này.

Đã như vậy, vì sao Tòng Ngang còn đi theo bên cạnh Đinh Trọng Trần, còn kiên định cho rằng Đinh Trọng Trần có thể tìm được đại vũ trụ mới?

Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây, đột nhiên gõ đầu mình một cái, hắn và Mạc Vô Kỵ đã bị Tòng Ngang dắt mũi rồi. Đinh Trọng Trần nói, Hồng Quân lão tổ nói cho hắn ta biết, chỉ cần có thể tìm được một Hồng Mông Hỗn Độn khác, là có cơ hội mở ra thế giới đại vũ trụ hoàn toàn mới.

Đối với Đinh Trọng Trần mà nói, cái này rõ ràng đã hình thành nên tư duy cố định, ai nói Hồng Mông Hỗn Độn nhất định phải đến một phía khác của đại vũ trụ mới có thể mở được? Hạo Hãn mênh mông vô tận, tộc Thiên Mông có thể tìm được đại vũ trụ ở Hồng Mông Hỗn Độn, đồng thời mở ra Đại Thiên thế giới như đại vũ trụ thích hợp để sinh tồn, vì sao Nhân tộc không thể tìm đến Hồng Mông Hỗn ĐỘn mới, sau đó mở ra Đại Thiên thế giới mới chứ? Dựa vào đâu mà nhất định phải lấy đại vũ trụ của tộc Thiên Mông làm cơ sở đi tìm một Hồng Mông Hỗn Độn khác?

Lam Tiểu Bố không quay về, hắn khẳng định Mạc Vô Kỵ cũng có thể kịp thời phản ứng được.

Đúng như Lam Tiểu Bố nghĩ, Mạc Vô Kỵ khống chế Thất Giới Thạch đưa bọn người Đinh Trọng Trần đi mấy ngày, Mạc Vô Kỵ đã cảm nhận được không thích hợp. Khai Thiên Phiên chỉ hướng phương vị Hỗn ĐỘn cũng không phải chỉ có một phương hướng, cho nên cứ mỗi lần Đinh Trọng Trần đều cảm thấy cần phải thay đổi phương vị.

“Đinh đạo hữu, có phải trên người ngươi có bảo vật nào khác không?” Mạc Vô Kỵ đột nhiên hỏi.

Đinh Trọng Trần đang trợ giúp chỉ dẫn phương hướng gật đầu, sau đó lấy một cái tinh bàn ra nói, “Đây là Khai Thiên Chí Bảo của Tinh Phồn thế giới ta, Hỗn Độn Tinh Bàn.

“Hỗn Độn Tinh Bàn này có tác dụng gì?” Mạc Vô Kỵ khẽ nhíu mày, hắn cảm thấy mình hình như đã bị Đinh Trọng Trần ảnh hưởng khiến phán đoán sai lệnh rồi.

Đinh Trọng Trần giải thích, “Cái Hỗn ĐỘn Tinh Bàn này có khởi nguyên từ đại vũ trụ, xuất hiện khi khai mở Tinh Phồn thế giới, chỉ cần cầm lấy tinh bàn, chúng ta sẽ không đi chệch đại vũ trụ quá xa. Nói cách khác, chỉ cần trên tinh bàn có một tuyến đường vị diện, chúng ta vẫn có thể đi dọc bên ngoài đại vũ trụ mà di chuyển.”

Mạc Vô Kỵ cạn lời nhìn Đinh Trọng Trần, “ĐInh đạo hữu, ngươi cảm thấy đại vũ trụ có lớn không?”

Đinh Trọng Trần nghi ngờ nói, “Đại vũ trụ đương nhiên là lớn chứ? Sao vậy?”

Mạc Vô Kỵ thở dài, “Nếu như di chuyển theo tinh bàn của ngươi, mặc kệ sau này chúng ta có còn tuyến đường vị diện của đại vũ trụ hay không, nhưng ta khẳng định xem như có tuyến đường vị diện, chúng ta muốn đi vòng qua đại vũ trụ, cho dù có Thất Giới Thạch, chỉ sợ không hơn ngàn vạn năm cũng không được. Ta nói cái ngàn vạn năm này là lời nói ước tính thôi, nếu như lâu hơn một chút, trăm triệu năm cũng không phải là không có khả năng.”

Đinh Trọng Trần sửng sốt, trăm triệu năm? Trăm triệu năm này, cái gì cũng lạnh rồi, chỉ sợ Nhân tộc đã sớm không còn tồn tại nữa. Đừng nói là trăm triệu năm, hắn ta rời khỏi đại vũ trụ mới bao nhiêu năm, người bên cạnh đã không còn lại một phần mười.

“Từ giờ trở đi, ngươi không cần chỉ dẫn phương hướng nữa. Ta dựa theo Khai Thiên Phiên tìm kiếm Hồng Mông Hỗn Độn để khống chế Thất Giới Thạch, chúng ta không cần lấy đại vũ trụ làm vật tham chiếu nữa. Ai nói thế giới mà chúng ta lựa chọn sinh tồn, nhất định phải lấy đại vũ trụ làm cơ sở? Chúng ta chỉ cần tìm được Hồng Mông Hỗn Độn chân chính là được, ta nghĩ lúc trước khi tộc Thiên Mông tìm kiếm được đại vũ trụ, bọn hắn cũng không có bất cứ chỉ dẫn tham khảo nào cả.”

Chương 2612 - Tần Kình Thiên phách lối.

Đinh Trọng Trần giật mình, đúng nhỉ, hắn ta vì sao nhất định phải đi tìm một Hồng Mông Hỗn Độn ở phía khác đại vũ trụ? Chỉ cần ở trong mênh mông này tìm được Hồng Mông Hỗn Độn, là có cơ hội mở ra một Đại Thiên thế giới như đại vũ trụ mà thôi.

“Mạc đạo hữu, ta nghe ngươi, ngươi nói làm thế nào thì chúng ta cứ làm theo như vậy.” Đinh Trọng Trần cất Hỗn Độn Tinh Bàn ra, thành khẩn nói.

Lam Tiểu Bố hoàn toàn không quản đến Thất Giới Thạch, bố trí một cái đại trận Khống Chế Thất Giới Thạch, sau đó đưa ấn ký đạo tắc của mình vào. Sau khi có được phương vị chính xác, Thất Giới Thạch có đại trận Khống Chế điều khiển, không khác gì khi Lam Tiểu Bố tự mình khống chế.

Lam Tiểu Bố thì tự mình lấy ra hai đầu đạo mạch cực phẩm và một đống đạo tinh ra, hắn phải nhanh chóng tích lũy đủ bước đại đạo thứ bảy, sau đó đột phá lên bước đại đạo thứ tám.

Còn về Vũ Trụ đạo quả, cho dù trên người có một đống Vũ Trụ đạo quả mười vân và Vũ Trụ đạo quả chín vân, nhưng Lam Tiểu Bố cũng không dám dùng đến. Bây giờ có thể khẳng định, Vũ Trụ Thụ hướng về phía tộc Thiên Mông, nếu Vũ Trụ Thụ hướng về phía tộc Thiên Mông, hắn sao dám dùng Vũ Trụ đạo quả để tu luyện chứ? Lỡ như trong Vũ Trụ đạo quả có đạo tắc thiên địa ẩn nào đó, hắn dùng Vũ Trụ đạo quả tu luyện, chẳng khác nào bị ám hại.

KHi nguyên khí từ đạo mạch cực phẩm và đạo tinh ở xung quanh không ngừng được Lam Tiểu Bố cuốn đi, khí thế quanh người Lam Tiểu Bố càng ngày càng trôi chảy, phong mang bước đại đạo thứ bảy lại dần dần biến mất. Trường Sinh giới cũng theo đạo vận trôi chảy của Lam Tiểu Bố mà trở nên vững chắc. Trường Sinh Đạo Thụ cũng lớn mạnh, các loại quy tắc Trường Sinh cũng không ngừng trưởng thành.

Từ sau khi bước vào bước đại đạo thứ bảy, hắn và Mạc Vô Kỵ vẫn luôn đối phó với các loại cường giả, cho đến hôm nay, mới có cơ hội từ từ rèn luyện đạo tắc đại đạo và trau chuốt đạo cơ của mình.

Có lẽ bởi vì Lam Tiểu Bố không ngừng độn hành trong hư không mênh mông không người, hoặc có lẽ là vì tu sĩ Nhân tộc trong đại vũ trụ càng ngày càng ít, Thất Giới Thạch độn hành trong hư không trăm năm, vậy mà không gặp bất cứ vấn đề nào cả.

So với tu luyện trong Hỗn Độn Thời Gian Kết, trau chuốt đại đạo của mình trong hư không thế này, Lam Tiểu Bố cảm thấy càng thích hợp hơn.

Lam Tiểu Bố lại bị tiếng xa đập đánh thức, bởi vì tiếng va đập này, Thất Giới Thạch hơi dừng lại một chút. Lam Tiểu Bố lập tức dừng tu luyện, vừa bước ra khỏi động phủ tu luyện, đã đứng ngay tại cấm chế Thất Giới Thạch.

Bởi vì Lam Tiểu Bố biết rất rõ, dựa vào tuyến đường mà Đinh Trọng Trần đưa cho mình, còn có đại trận Khống Chế của hắn, Thất Giới Thạch không thể nào va chạm vào bất cứ thứ gì được. Bây giờ Thất Giới Thạch bị va chạm, khả năng duy nhất là có người công kích Thất Giới Thạch.

Quả thật là có người công kích Thất Giới Thạch, khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là, người công kích Thất Giới Thạch lại là người quen, một nữ nhân tóc tai bù xù.

Nếu như Lam Tiểu Bố lờ đi đòn công kích của gia hỏa này vào Thất Giới Thạch, Thất Giới Thạch sẽ dùng tốc độ nhanh nhất mà bỏ chạy. Nhưng mà sau khi nhìn thấy nữ nhân này, Lam Tiểu Bố lại ngừng Thất Giới Thạch lại, thậm chí hắn còn mở cấm chế ra.

“Ha ha, lần trước chúng ta muốn giết Tần Kình Thiên nên thả ngươi đi, không ngờ nguơi không tìm chỗ trốn đi, còn chủ động tìm đến tận cửa.” Lam Tiểu Bố cười ha ha, lĩnh vực lập tức khóa nữ nhân công kích Thất Giới Thạch của hắn.

Nữ nhân này tên là Mộng Nguyên, chắc hẳn là người của Mông Mỗ Đại Diễn. Một bước đại đạo thứ năm, đối với Lam Tiểu Bố bây giờ mà nói, chỉ cần vươn tay ra là có thể bóp chết.

Chỉ là nữ nhân này sao lại chạy đến nơi này, nơi này cách đại vũ trụ cũng không hề gần, cho dù Thất Giới Thạch của hắn độn hành cấp tốc, ít nhất cũng phải mấy trăm năm mới có thể đến đại vũ trụ.

Ban đầu Lam Tiểu Bố còn tưởng rằng nữ nhân này nhìn thấy Thất Giới Thạch cho nên muốn chiếm làm của riêng, cho nên mới đột nhiên ra tay chặn đường Thất Giới Thạch, nhưng mà sau khi thần niệm quét đến tình hình của Mộng Nguyên, là hắn biết mình đã đoán sai rồi. Lúc này, nữ nhân trước mắt hơi thở bất ổn, đạo tắc đại đạo hỗn loạn, tóc tai bù xù, toàn thân đều vết máu, rất rõ ràng là bị người đuổi giết, hơn nữa trên người trọng thương chưa lành.

Xem ra nữ nhân này chặn đường Thất Giới Thạch hắn, không phải muốn cướp đoạt Thất Giới Thạch, mà là cầu cứu. Nhưng mà đối với người Mông Mỗ Đại Diễn, Lam Tiểu Bố không có chút tâm tình cứu giúp nào cả, ý nghĩ giết chết đối phương thì có đó.

“Là ngươi?” Mộng Nguyên nhìn thấy Lam Tiểu Bố đứng trên Thất Giới Thạch, cũng cả kinh, nhưng mà nàng nhanh chóng tỉnh táo lại. ĐỐi với nàng mà nói, không có gì tồi tệ hơn người đang đuổi theo phía sau.

“Mộng Nguyên kính chào Lam Đạo Chủ, nếu như Lam Đạo Chủ nhất định phải giết ta, cũng là chuyện bình thường. Lúc trước đều là do ta tự làm chủ, Lam Đạo Chủ hủy đi bảo khố cực kỳ quan trọng của Mông Mỗ Đại Diễn, đồng thời cướp hết đồ trong bảo khố đi, hơn nữa còn giết sạch người của Mông Mỗ Đại Diễn. Ta là một hộ pháp của Mông Mỗ Đại Diễn, đương nhiên phải làm việc theo mệnh lệnh.” Mộng Nguyên cúi người hành lễ, giọng điệu cũng không hề kiêu ngạo hay hèn mọn.

“Mông Mỗ Đại Diễn ngươi uy phong như vậy, sao ngươi lại giống như chó nhà có tang như vậy, bị người đuổi giết đến mức này?” Lam Tiểu Bố cũng khá khó hiểu, nữ nhân này mặc dù còn chưa đến cùng đường mạt lộ, nhưng mà cách cùng đường mạt lộ cũng không xa.

Mộng Nguyên tự giễu cười cười, “Ta sớm đã không còn là người của Mông Mỗ Đại Diễn nữa, ta đã bị Mông Mỗ Đại Diễn đuổi ra ngoài, bây giờ đang bị đuổi giết.”

Chương 2613 - Tần Kình Thiên phách lối. (2)

“Mông Mỗ Đại Diễn đang đuổi giết ngươi? Vì sao?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc nhìn Mộng Nguyên, thực lực của Mộng Nguyên bây giờ trong mắt hắn chẳng là gì nữa, một bước đại đạo thứ năm, thật sự không là gì. Nhưng đối với một thế lực mà nói, cho dù là Mông Mỗ Đại Diễn, một bước đại đạo thứ năm cũng là một cường giả.

Mông Mỗ Đại Diễn tự tìm đường chết sao? Lại đi truy sát một cường giả vốn thuộc về Mông Mỗ Đại Diễn như Mộng Nguyên?

“Không phải Mông Mỗ Đại Diễn truy sát ta, mà là Tần Kình Thiên muốn truy sát ta. Nhưng mà cho dù Tần Kình Thiên không truy sát ta, Mông Mỗ Đại Diễn truy sát ta cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.” Lúc Mộng Nguyên nói chuyện, khóe miệng lại tràn ra máu.

Tần Kình Thiên muốn truy sát ngươi? Lam Tiểu Bố sửng sốt, lập tức nhìn về phía hư không xa xa, hắn mơ hồ cảm nhận được có một đạo độn quang đang nhanh chóng lao đến.

Lam Tiểu Bố nói, “Cấm chế đã mở, ngươi lên trước rồi nói.”

Tần Kình Thiên đó, gia hỏa này hắn đã sớm muốn xử lý rồi, không ngờ còn có thể nhìn thấy gia hỏa này trong hư không.

“Đa tạ Lam Đạo Chủ, Tần Kình Thiên đuổi đến, đi nhanh lên.” Mộng Nguyên khom lưng cảm tạ một câu, vừa nhảy lên Thất Giới Thạch không chút chần chừ. Nói một câu xong thì nuốt mấy viên đạo đan, sau đó ngồi xuống chữa thương.

Đi sao? Lam Tiểu Bố chẳng hề động đậy.

Mộng Nguyên mở to mắt, vội vàng nói, “Lam Đạo chủ, Tần Kình Thiên đuổi tới rồi, Tần Kình Thiên đã bước vào bước đại đạo thứ bảy, ngay cả Đạo Tổ cũng chưa chắc có thể thắng được hắn, bây giờ chúng ta chạy nhanh còn kịp.”

Thất Giới Thạch vẫn không hề động đậy, Mộng Nguyên thở dài, chỉ có thể tiếp tục chữa thương.

Chỉ chưa đến mấy giây, một nam tử có vóc người cao lớn từ đằng xa độn gấp đến. ÁNh mắt Lam Tiểu Bố nhìn dưới chân nam tử này, đó là một thanh đao lớn màu đỏ.

Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều đã từng đấu với Tần Kình Thiên, biết pháp bảo của Tần Kình Thiên chính là một thanh hồng đao. Nhưng Lam Tiểu Bố khẳng định, hồng đao lúc trước của Tần Kình Thiên không phải là thanh đao này.

Thanh hồng đao này có khí thế cường đại, hơn nữa khí thế sát phạt trên người hồng đao cực kỳ phù hợp với người đang đạp trên hồng đao, rõ ràng cái hồng đao này do chính người này luyện chế ra.

“Ha ha, Thất Giới Thạch…” Tần Kình Thiên đột nhiên cười ha ha, vậy mà không kiêng nể gì bước lên Thất Giới Thạch, sau đó ánh mắt nhìn về phía Lam Tiểu Bố. Còn hồng đao dưới chân hắn ta, vẫn đang nâng hắn ta lên.

Hắn ta chưa bao giờ nghĩ đến, ở chỗ này lại có thể nhìn thấy Lam Tiểu Bố, đồng thời có thể lấy được Thất Giới Thạch, quả nhiên, vận may tới thì cái gì cũng không cản nổi.

“Lam Tiểu Bố à Lam Tiểu Bố, ngươi nói sao ngươi lại xui xẻo đến mức này chứ, ở nơi thế này mà cũng bị ta bắt được, ha ha ha…” Tần Kình Thiên thật sự không nhịn được vui mừng trong lòng, lại cười ha ha một lần nữa. Thật sự là vì Thất Giới Thạch đối với hắn ta mà nói quá quan trọng.

Còn về chuyện bản thân có phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố hay không, ha ha, hắn ta chưa bao giờ nghĩ đến. Tần Kình Thiên hắn ta so với những người cùng cấp, hoàn toàn chưa từng gặp được đối thủ. Bây giờ thân thể hắn ta đã khôi phục, bước vào bước đại đạo thứ bảy, đừng nói là Lam Tiểu Bố, cho dù là bước đại đạo thứ tám, hắn ta cũng có thể dễ dàng nghiền sát.

Lam Tiểu Bố nhìn Tần Kình Thiên từ trên xuống dưới, không thể không nói, bề ngoài Tần Kình Thiên vô cùng tốt, thân hình cao lớn, tóc dài rất tiên khí. Dáng vẻ lại cực kỳ anh tuấn, cộng thêm hồng đao đang ở dưới chân, khiến người ta cảm thấy một loại khí thế vô song.

Lam Tiểu Bố thở dài, “Cái bề ngoài làm màu này của ngguơi, không đi hát hoa đán, đúng là uổng phí nhân tài mà.”

Tần Kình Thiên đã chuẩn bị tinh thần Lam Tiểu Bố sẽ chạy trốn, không ngờ Lam Tiểu Bố không những không trốn, ngược lại còn nói một câu khiến hắn ta khó hiểu. Nhưng mà hắn ta lập tức ném mấy cái trận kỳ ra, tay xòe ra, hồng đao lập tức nằm trong lòng bàn tay, hắn ta giống như phát hiện ra gì đó, cười ha ha, “Ta nói sao mà lá gan của ngươi lại lớn như vậy, hóa ra cũng đã bước vào bước đại đạo thứ bảy rồi. Đáng tiếc, bước đại đạo thứ bảy như ngươi đứng trước mặt người khác thì có thể phách lối, nhưng ở trước mặt Tần Kình Thiên ta, chỉ có thể chịu chết thôi.”

Lúc nói chuyện, lĩnh vực đại đạo của Tần Kình Thiên đã khóa Lam Tiểu Bố lại, còn về Mộng Nguyên, hắn ta hoàn toàn không coi trọng.

Lam Tiểu Bố xòe ray ta, Trường Sinh Kích xuất hiện trong tay, sau đó thở dài nói, “Tần Kình Thiên, để ta đoán xem, chắc chắn ngươi chưa từng đến đại vũ trụ phải không?”

Sở dĩ Lam Tiểu Bố khẳng định Tần Kình Thiên chưa từng đến đại vũ trụ, cũng là vì Tần Kình Thiên không sợ hắn.

Nếu như Tần Kình Thiên đến đại vũ trụ, nhất định sẽ biết hắn và Mạc Vô Kỵ đã giết chết và hủy đi không chỉ một hai bước đại đạo thứ tám và Đạo Tổ. Tần Kình Thiên có phách lối đến đâu, cũng không dám nói nhất định có thể thắng được cường giả bước đại đạo thứ tám hoặc cường giả cấp bậc Đạo Tổ.

Tần Kình Thiên lạnh giọng nói, “Vậy mà ngay cả đại vũ trụ cũng biết, xem ra sau khi ngươi trốn đi cũng không phải không thu hoạch được gì. ĐÁng tiếc, cả đời này ngươi cũng đừng hòng đến đại vũ trụ.”

Sau khi Tần Kình Thiên nói xong, trường đao đã hóa thành một cái cầu vồng bổ xuống, giờ phút này toàn bộ không gian trên Thất Giới Thạch đều là sát thế cầu vồng.

Cho dù không coi trọng Lam Tiểu Bố, thế nhưng khi Tần Kình Thiên ra tay lại chẳng có chút ý nghĩ khinh thường nào đối với Lam Tiểu Bố, vừa ra tay chính là toàn bộ sát thế.

Chương 2614 - Hỗn Độn Hà đến tay.

Với kinh nghiệm của Tần Kình Thiên, lĩnh vực đại đạo của hắn ta mở rộng, cầu vồng liệt giới Lạc Nguyên Đao đánh ra, cho dù đối thủ có là bước đại đạo thứ tám, lúc này chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó. Lam Tiểu Bố này hắn ta biết, là một gia hỏa rất mạnh, nhưng mà có mạnh đến đâu, bây giờ không có Mạc Vô Kỵ giúp đỡ, đứng trước cầu vồng liệt giới của hắn ta, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ. Đây là vì hắn ta đã cố gắng coi trọng Lam Tiểu Bố thêm mấy phần, trên thực tế, nếu như Lam Tiểu Bố có thể tự vệ được đã vượt xa chín phàn chín bước đại đạo thứ bảy rồi.

Nhưng trên thực tế, Tần Kình Thiên cho rằng Lam Tiểu Bố lui lại thì chẳng những không lui lại, mà còn cuốn lĩnh vực của mình lên, đồng thời Trường Sinh Kích cũng đánh tới.

Thần thông trường đao của Tần Kình Thiên vừa đánh ra, Lam Tiểu Bố đã biết, thực lực của người này tuyệt đối không thua bước đại đạo thứ tám bình thường, quả thật là một cường giả trong cường giả. Nếu như chờ gia hỏa này bước vào bước đại đạo thứ tám, thật sự chưa chắc mình có thể ngăn chặn được đối phương.

Vì thử Tần Kình Thiên này có bao nhiêu bản lĩnh, thậm chí Lam Tiểu Bố còn không kích phát trận pháp đã bố trí ở trên Thất Giới Thạch. Sở dĩ Tần Kình Thiên dám bước chân lên Thất Giới Thạch, đó là vì Tần Kình Thiên hoàn toàn không sợ bất cứ Khốn Sát Trận nào của Lam Tiểu Bố, đó là vì Tần Kình Thiên tự tin về TRận Đạo của mình. Trên thực tế, Lam Tiểu Bố biết rất rõ, nếu như hắn dùng đến Trận Đạo vây khốn Tần Kình Thiên, thực lực bây giờ của Tần Kình Thiên sẽ yếu đi hơn sáu phần.

Trường Sinh Kích cuốn lên không phải là sát thế đầy trời, mà là một ánh tà dương sắp lặn xuống. Ở trong hư không mênh mông, đột ngột có thêm cái tà dương này, khiến cho toàn bộ hư không tăng thêm một tràng cảnh bi thương.

Trước cái tà dương này, âm thanh sát phạt mà trường kích cuốn lên giống như tiếng đạo âm của từng mũi tên, những mũi tên này đều kéo Tần Kình Thiên vào trong hồi ức xa xưa. Tiếng vang vọng của quê hương trong ánh tà dương, lại dường như đột ngột có thêm tiếng sông chảy ngang qua, nhìn thấy bóng tà dương phản chiếu bên dưới dòng sông kia, lắng nghe từng giọng nói quê hương, khiến Tần Kình Thiên dần chìm trong hồi ức xa xưa của mình…

Đã nhiều năm như vậy, nếu như không có tàn ảnh trời chiều này, không phải cái âm thanh đìu hiu đứt ruột này, Tần Kình Thiên hắn ta đã sớm quên đi những chuyện đã qua, quên đi những lý tưởng lúc trước…

Thương thanh đìu hiu xuyên ruột, kích âm trùng thiên phủ kín sông, người thê lương, chôn xương nơi tha hương!

KHi từng luồng hơi thở tử vong xâm nhập vào tâm hồn, Tần Kình Thiên đột nhiên bừng tỉnh, không hay rồi, đây là thần thông ý cảnh sát phạt!

TRong lĩnh vực đại đạo của hắn ta, Lam Tiểu Bố chẳng những không hề bị áp chế, mà còn có thể dễ dàng thi triển ra loại thần thong ý cảnh này. Cho dù có ngu ngốc đến mấy, Tần Kình Thiên cũng biết lần này hỏng rồi, hắn ta dường như đã cho rằng bản thân mình quá lợi hại rồi.

Tần Kình Thiên điên cuồng thiêu đốt tinh huyết, thậm chí cả tuổi thọ cũng thiêu đốt, nhưng vẫn chậm một chút.

“Phốc!” Tần Kình Thiên vừa mới tránh khỏi ý cảnh tà dương cùng giọng nói quê hương như đứt ruột kia, Trường Sinh Kích đã đánh đến người Tần Kình Thiên. Một đạo huyết quang nổ tung trên Thất Giới Thạch, thân thể Tần Kình Thiên nhanh chóng sụp đổ.

Lam Tiểu Bố sải bước tiến lên, vươn tay ra bắt lấy nguyên thần của Tần Kình Thiên vừa mới thoát ra. Chỉ là cái nguyên thần này đột nhiên biến mất trong hư không, giống như vừa thuấn di vậy.

Lam Tiểu Bố hơi nhíu mày, hắn đã biết có chuyện gì rồi, vậy mà Tần Kình Thiên còn có một môn thần thông dung hợp phân thân. Thần thông dung hợp phân thân này Lam Tiểu Bố cũng không hiếm lạ, khiến hắn khó hiểu chính là, thần thông dung hợp phân thân của đối phương có thể bỏ qua phong ấn kết giới của hắn. Có thể thấy được Trận Đạo của hắn vẫn còn kém một chút, nếu như Trận Đạo của hắn mạnh hơn một chút, cho dù Tần Kình Thiên có phân thân, tuy hắn không thể giết được Tần Kình Thiên, nhưng mà hôm nay cái nguyên thần này cũng không thể đi nổi.

“Vậy mà ngươi có thể giết được Tần Kình Thiên?” Mộng Nguyên kinh sợ trước thủ đoạn của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố chẳng những giết Tần Kình Thiên, mà dường như trận đánh này cũng chẳng diễn ra bao lâu cả, thậm chí chỉ cần dùng một chiêu thần thông.

Tần Kình Thiên mạnh như thế nào, Mộng Nguyên biết rất rõ, nàng hoài nghi cho dù là lão tổ của Mông Mỗ Đại Diễn, cũng chưa chắc là đối thủ của Tần Kình Thiên. Đây là vì Tần Kình Thiên còn chưa bước vào bước đại đạo thứ tám, nếu như Tần Kình Thiên bước vào bước đại đạo thứ tám, vậy thì lão tổ Mông Mỗ Đại Diễn chắc chắn không phải là đối thủ của Tần Kình Thiên.

Bây giờ Lam Tiểu Bố lại giết được Tần Kình Thiên, hơn nữa hình như chỉ mới qua nửa nén hương, cộng thêm một kích. Đây quả thật đã lật đổ hiểu biết của nàng về cưừng giả. Tần Kình Thiên chính là ác mộng của nàng, là nhân vật không thể nào chiến thắng nổi trong lòng nàng, bây giờ lại dễ dàng bị chém giết.

Lam Tiểu Bố cất Trường Sinh Kích đi, từ tốn nói, “Ta còn chưa giết chết hắn, lúc trước Tần Kình Thiên chỉ còn một sợi tàn hồn, đã có thể khôi phục được cảnh giới như vậy. Có thể thấy được không bao lâu nữa, gia hỏa này sẽ khôi phục lại lần nữa. Nhưng mà đây là cơ hội cuối cùng của hắn, lần sau hắn sẽ không có cơ hội chạy thoát nữa.”

Lam Tiểu Bố khẳng định, chờ hắn đến bước đại đạo thứ tám, Tần Kình Thiên đừng mong có thể thông qua thủ đoạn na di phân thân nguyên thần này mà chạy thoát.

Lúc nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã cầm Lạc Nguyên Đao bị rơi xuống đất lên. Đao này vừa cầm lên, một loại khí thế xé rách vũ trụ lập tức tràn ra. Đao tốt, vật liệu luyện chế ra thanh đao này, tuyệt đối là bảo vật đỉnh cấp trong Hạo Hãn này.

Chương 2615 - Hỗn Độn Hà đến tay. (2)

Ngay khi nắm chặt thanh đao này, Lam Tiểu Bố đã hiểu ra, thực lực của Tần Kình Thiên không phát huy được 100%, bởi vì Tần Kình Thiên đã bị hắn cuốn vào thần thông ý cảnh Thương âm Sát. Mặc dù Tần Kình Thiên là bước đại đạo thứ bảy, nhưng chuyện khống chế ý cảnh đại đạo tuyệt đối không bằng hắn, cho nên lần đấu pháp này cũng chưa chân chính thể hiện ra chênh lệch thực lực của hai người. Lần sau Tần Kình Thiên nhất định sẽ nhớ đến bài học này.

Nhưng mà cũng không sao cả, lần sau hắn cũng sẽ rút kinh nghiệm.

Mộng Nguyên vội vàng nói, “Thủ đoạn chạy trốn của Tần Kình Thiên rất mạnh, cho dù là khi hắn ở bước đại đạo thứ năm, Đạo Tổ cũng chưa chắc có thể giết được hắn. Lần này có thể hủy đi thân thể bản tôn của hắn, thậm chí ngay cả thần hồn cũng bị xé rách, có thể nói là hắn lại quay về thời điểm ban đầu một lần nữa.”

“Nói đi, sao Tần Kình Thiên lại muốn truy sát ngươi?” Lam Tiểu Bố cất Lạc NGuyên Đạo của Tần Kình Thiên đi, để Thất Giới Thạch tiếp tục tiến lên rồi hỏi thăm Mộng Nguyên.

Mộng Nguyên lấy một cái trường hà mini màu bạc đưa cho Lam Tiểu Bố, “Là bởi vì cái này.”

“Đây là Hỗn ĐỘn Hà?” Lam Tiểu Bố nhận lấy cái trường hà màu bạc này, kinh ngạc nói, “Sau ngươi có thể luyện hóa Hỗn Độn Hà?”

Mộng Nguyên lắc đầu, “Ta không thể nào luyện hóa cái Hỗn Độn Hà này, mà là do Tần Kình Thiên dạy ta. Lúc trước, ta hợp tác với Tần Kình Thiên, Tần Kình Thiên đã để lại đấu ấn đại đạo trên người ta, cho dù ta có đi đến nơi nào, Tần Kình Thiên đều có thể cảm nhận được. Ban đầu ta có thể đối kháng với Tần Kình Thiên một chút, nhưng khi thực ực của Tần Kình Thiên càng lúc càng mạnh, ta hoàn toàn không thể nào đối kháng được với Tần Kình Thiên, chỉ có thể lựa chọn chạy trốn.

Tần Kình Thiên sao có thể để cho ta chạy trốn, hắn dạy ta cách, ép ta giúp hắn luyện hóa Hỗn Độn Hà, còn chính hắn thì luyện hóa Hỗn ĐỘn Đạo. Đạo cấm chế thứ nhất trên Hỗn Độn Hà này đã bị ta luyện hóa, có thể lấy được Hỗn Độn Hà, đó là bởi vì Tần Kình Thiên dạy ta cấm thuật. Ta biết, Tần Kình Thiên tuyệt đối sẽ không chỉ có ý định như vậy, khi ta giao Hỗn Độn Hà cho Tần Kình Thiên, chỉ sợ Tần Kình Thiên sẽ bắt ta tự tế bản thân, thậm chí ta hoài nghi Tần Kình Thiên định biến ta trở thành khí linh của pháp bảo Hỗn Độn Đạo, cho nên ta đã mong Mông Mỗ Đại Diễn giúp đỡ…”

Lam Tiểu Bố thì gật đầu, Hỗn Độn Hà và Hỗn Độn Đạo đều là một trong sáu đạo của Hỗn Độn Lộ. Hỗn Độn Lộ là Hậu Hỗn Độn Chí Bảo, so bảo vật Khai Thiên còn cường đại hơn. Nhưng mà bảo vật này cần phải tề tựu đủ sáu đạo, mới có thể thành hình.

Hỗn Độn Lộ có sáu đạo, trong tay Lam Tiểu Bố đã có bốn đạo, bao gồm Hỗn Độn Đạo Điện, Hỗn Độn Đạo Tâm Bàn, Hỗn Độn Bài, Hỗn Độn Đài. Nếu như cộng thêm Hỗn Độn Hà này thì chính là năm đạo.

Tần Kình Thiên không thể nào tụ tập được sáu đạo, cho nên muốn luyện hóa Mộng Nguyên thành khí linh thay thế bốn đạo còn lại, hoàn thành Hỗn Độn Lộ.

“Nói tiếp đi.” Lam Tiểu Bố thả Hỗn Độn Hà xuống.

Mộng Nguyên nói, “Cái Hỗn Độn Hà này vô dụng với ta, đưa cho Lam đạo hữu đi.”

Lam Tiểu Bố gật đầu, không hề khách sáo mà cất Hỗn Độn Hà đi, cái Hỗn Độn Hà này đưa cho hắn là chuyện nên làm, thứ nhất Mộng Nguyên không thể nào giữ được Hỗn Độn Hà, thứ hai là vừa rồi Mộng Nguyên là do hắn cứu được.

Thấy Lam Tiểu Bố cất Hỗn Độn Hà đi, Mộng Nguyên thở phào một hơi, “Sau khi ta phát tin tức về Mông Mỗ Đại Diễn, Mông Mỗ Đại Diễn bảo ta lập tức quay về, đồng thời còn phái người đến đón ta. Nhưng khi ta dự định tụ họp với người mà Mông Mỗ Đại Diễn phái đến, lại nhận được tin tức mà Thiển Cát truyền cho ta trước khi chết. Thiển Cát cũng là chấp pháp của Mông Mỗ Đại Diễn, tu vi của hắn thấp hơn ta, nhưng vẫn luôn ái mộ ta. Chỉ là ta vẫn một lòng say mê đại đạo, cho nên không để ý đến hắn.

Thiển Cát nói cho ta biết, Mông Mỗ Đại Diễn đã đầu phục tộc Thiên Mông ở đại vũ trụ, mười đại thế giới ở đại vũ trụ đã bị tiêu diệt khá nhiều rồi. Hơn nữa tộc Thiên Mông không hề chấp nhận tu sĩ nhân loại đầu hàng, mà chém tận giết tuyệt toàn bộ. Sở dĩ Nhân tộc của Mông Mỗ Đại Diễn vẫn còn tồn tại, là bởi vì Mông Mỗ Đại Diễn là thế lực đầu tiên gia nhập tộc Thiên Mông, dốc rất nhiều công sức cho tộc Thiên Mông. Cho dù là như vậy, sau khi tộc Thiên Mông dần dần chiếm cứ đại vũ trụ, cũng bắt đầu giết chóc tu sĩ Nhân tộc của Mông Mỗ Đại Diễn.”

Lam Tiểu Bố thở dài, hắn chỉ có thể mong rằng tộc Thiên Mông không tìm kiếm khu vực Hỗn Độn quá nhanh, nếu không thì bọn người Mạn Vi cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Mộng Nguyên tiếp tục nói, “Sau khi Thiển Cát phát tin tức cho ta thì không còn tin tức nữa. Ta biết hắn chắc hẳn đã bị giết rồi, lúc này ta cũng không dám trở về, nếu như không gặp được đạo hữu, chỉ sợ đã bị Tần Kình Thiên giết chết.”

“Có phải Tần Kình Thiên đã đầu phục vào tộc Thiên Mông rồi hay không?” Lam Tiểu Bố lại hỏi một câu.

Mộng Nguyên lắc đầu, “Chuyện này thì ta không giết.”

“Cái Mông Mỗ Đại Diễn kia có phải còn có một hang ổ, mà hang ổ này không nằm ở đại vũ trụ?” Lam Tiểu Bố hỏi xong thì có chút mong đợi nhìn Mộng Nguyên.

Mộng Nguyên gật đầu, “ĐÚng vậy, Mông Mỗ Đại Diễn quả thật có hang ổ ẩn nấp khác, hơn nữa còn nằm ở vũ trụ cao cấp. Ta biết phương vị đại khái, nhưng không thể tìm được chỗ chính xác.”

“Nếu như ta đoán không sai, trên người ngươi, trừ ấn ký của Tần Kình Thiên ra, còn có lạc ấn của Mông Mỗ Đại Diễn.” Lam Tiểu Bố nói, hắn cũng đang dự định đến hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn.

Cả người Mộng Nguyên đều ủ rũ, nàng đương nhiên biết chuyện này. Mặc dù nàng vẫn luôn chạy trốn, nhưng nàng biết rất rõ, nàng trốn không thoát.

Chương 2616 - Mộng Nguyên trảm đạo.

“Ngươi có thể dẫn ta đến hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn một chuyến hay không?” Lam Tiểu Bố thẳng thắn hỏi, thù hận giữa hắn và Mông Mỗ Đại Diễn, hoàn toàn không thể nào hòa giải được, hơn nữa Mông Mỗ Đại Diễn cấu kết với tộc Thiên Mông tàn sát tu sĩ Nhân tộc, đã được hắn xếp vào phạm vi nhất định phải diệt.

Mộng Nguyên gật đầu, “Ta quả thật có thể dẫn ngươi đến vùng hư không gần hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn, nhưng vị trí cụ thể thì ta không biết. Nhưng ta đoán chúng ta còn chưa đến chỗ đó, người của Mông Mỗ Đại Diễn đã vây chúng ta lại rồi, thậm chí bây giờ bọn hắn đang trên đường đi rồi. Mặc dù Lam đạo hữu không sợ Mông Mỗ Đại Diễn, nhưng mà dù sao bọn hắn cũng có nhiều người, hơn nữa còn liên hợp với tộc Thiên Mông, thật sự là…”

Còn một câu nữa Mộng Nguyên không nói ra, nếu như nàng đi theo Lam Tiểu Bố đến chỗ hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn, nàng chắc chắn có thể tìm được khố phòng của Mông Mỗ Đại Diễn. Khố phòng của Mông Mỗ Đại Diễn, bảo vật trong đó tuyệt đối là nhiều không kể xiết. Đáng tiếc là nàng không thể đi được, làm vậy thì hoàn toàn không thể nào đánh lén Mông Mỗ Đại Diễn được, bởi vì đối với Mông Mỗ Đại Diễn mà nói, nàng chính là một ngọn đèn sáng.

“Nếu như ngươi đi cùng với ta, có phải ngươi có thể tìm được khố phòng của Mông Mỗ Đại Diễn không?” Lam Tiểu Bố cũng nghĩ đến vấn đề này.

Mộng Nguyên ừ một tiếng, lập tức lắc đầu, “Nhưng ta thật sự không thể đi cùng ngươi, như vậy là hại ngươi.”

Lam Tiểu Bố gật đầu, một lát sau rồi nói, “Nếu như ngươi tin lời ta, vậy thì hãy để ta xem xét ấn ký đạo niệm trên người ngươi một chút.”

Mộng Nguyên nhìn Lam Tiểu Bố lắc đầu nói, “Ấn ký của ta không thể nào gỡ bỏ được, bởi vì ta tu luyện đạo tắc Đại Mộng của Mông Mỗ Đại Diễn. Chỉ cần ta tu luyện đạo tắc Đại Mộng, ta sẽ bị Mông Mỗ Đại Diễn khống chế, bởi vì Mông Mỗ Đại Diễn có thể tìm được ta bất cứ lúc nào. Không chỉ như vậy, Tần Kình Thiên còn nắm đạo tắc Đại Mộng của ta trong tay, một khi hắn khôi phục lại, có thể tìm được ta bất cứ lúc nào.”

Lam Tiểu Bố cười nhạt, “Đạo tắc Đại Mộng thì cũng chỉ như vậy mà thôi, ta cũng không phải là chưa từng nhìn thấy. Nếu như ngươi không tin ta, vậy xem như chưa từng nghe thấy lời ta vừa nói, ngươi nói vị trí đại khái của Mông Mỗ Đại Diễn cho ta biết, sau đó chúng ta tách ra ở đây.”

“ĐƯợc, mong Lam đạo hữu hãy giúp ta xem một chút.” Mộng Nguyên không hề nhăn nhó, nàng biết rất rõ, cho dù Lam Tiểu Bố có xem hay không, cuối cùng nàng cũng khó có thể tránh khỏi cái chết.

Lam Tiểu Bố không hề do dự một chút nào, Vũ Trụ Duy Mô bắt đầu tạo dựng mô hình kết cấu cho Mộng Nguyên, thần niệm không hề kiêng nể gì mà đảo qua người Mộng Nguyên.

Cảm nhận được thần niệm của Lam Tiểu Bố quét khắp người mình, thân thể Mộng Nguyên cứng đờ, nhưng mà chỉ trong nháy mắt đã khôi phục lại bình thường.

Đúng như lời Mộng Nguyên nói, Lam Tiểu Bố không tìm được bất cứ ấn ký nào trong cơ thể của Mộng Nguyên. Nhưng mà Đại Mộng Đạo của Mộng Nguyên chính là ấn ký lớn nhất, chỉ cần Mộng Nguyên tu luyện Đại Mộng Đạo, cho dù Mộng Nguyên đi đến đâu, cũng đều nằm trong sự khống chế của Mông Mỗ Đại Diễn.

“Ngươi vận chuyển công pháp đại đạo của mình đi.” Lam Tiểu Bố nhắc nhở một câu.

Mộng Nguyên lập tức làm theo lời Lam Tiểu Bố, bắt đầu vận chuyển Đại Mộng Đạo. Thần niệm Lam Tiểu Bố đi theo chu thiên vận chuyển của Mộng Nguyên, đồng thời Vũ Trụ Duy Mô cũng tạo dựng ra chu thiên vận chuyển đạo tắc Đại Mộng của Mộng Nguyên.

Thấy Lam Tiểu Bố rút thần niệm đi, biết Lam Tiểu Bố nhất định không thể nào giải quyết được vấn đề của mình, nhưng Mộng Nguyên vẫn không nhịn được hỏi, “Lam Đạo Chủ, có cách nào không?”

Lam Tiểu Bố trầm ngâm một chút rồi nói, “Ta có hai cách, thứ nhất là sửa chữa Đại Mộng Đạo của ngươi, nhưng mà bởi vì ta không tu luyện Đại Mộng Đạo, cho nên có di chứng gì hay không thì ta không biết. Hơn nữa ta cũng đề nghị ngươi không nên tiếp tục tu luyện Đại Mộng Đạo nữa, bởi vì cho dù ngươi có tu luyện như thế nào, Đại Mộng Đạo của ngươi cũng có thiếu hụt cực lớn.”

“Vậy thì còn cách thứ hai?” Mộng Nguyên hoàn toàn không nghĩ đến chuyện nhờ Lam Tiểu Bố giúp đỡ sửa chữa công pháp đại đạo của mình. Cho dù Đại Mộng Đạo mà nàng tu luyện không giống công pháp khai thiên Đại Mộng, đã từng được tổ sư khai phái Đại Mộng Đạo sửa chữa qua, nhưng loại công pháp này, Lam Tiểu Bố tuyệt đối không thể sửa chữa.

“Cách thứ hai chính là trảm đạo, chém đi Đại Mộng Đạo, đổi sang tu luyện công pháp đại đạo khác.”

Nghe thấy cách Lam Tiểu Bố là bảo mình trảm đạo, Mộng Nguyên im lặng nhìn thoáng qua Lam Tiểu Bố, “Lam Đạo CHủ, nếu như ta có thể trảm đạo, vậy thì ta đã sớm làm rồi. Hơn nữa cho dù trảm đạo, bây giờ ta cũng không có công pháp khác để tu luyện.”

Lam Tiểu Bố lấy cách trảm đạo Đại Mộng Đạo mà Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng ra nói, “Ngươi cứ làm theo cách này mà trảm đạo, sau đó ta sẽ giúp ngươi hủy đi đạo tắc đại đạo của ngươi.”

Mộng Nguyên nghi ngờ nhận lấy ngọc giản mà Lam Tiểu Bố đưa, thần niệm quét qua, lập tức khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, “Làm như vậy là được?”

“Nhất định được.” Giọng điệu Lam Tiểu Bố vô cùng kiên định, nếu như Vũ Trụ Duy Mô mà cũng không thể giúp Mộng Nguyên trảm đạo, vậy thì chỉ có thể nói đạo tắc Đại Mộng mà Mộng Nguyên tu luyện còn mạnh hơn Vũ Trụ Duy Mô và đại đạo TRường Sinh của hắn.

“ĐƯợc, ta dựa theo cái này để trảm đạo, chỉ là bên trên này có ghi rằng, sau khi ta trảm đạo rồi, cần phải nhanh chóng đổi sang tu luyện công pháp khác. Nhưng bây giờ ta không có công pháp khác để tu luyện.” Mộng Nguyên cắn răng nói.

Trái phải đều là một chữ chết, nhưng không bị Tần Kình Thiên bắt đi làm khí linh, nàng đã rất hài lòng rồi.

Chương 2617 - Mộng Nguyên trảm đạo. (2)

Lam Tiểu Bố vươn tay bắt lấy một cái trong hư không, trong tay đột nhiên có thêm một cái ngọc giản, Lam Tiểu Bố đưa ngọc giản cho Mộng Nguyên nói, “Ngươi tu luyện môn công pháp này, đầu tiên ngươi làm quen trước đi, chờ sau khi trảm đạo rồi, đầu tiên vận chuyển môn công pháp này, có thể giữ lại được trình độ thực lực lớn nhất của ngươi. Nếu như ngươi làm tốt, ta có thể giúp ngươi một tay, sau khi ngươi hoàn thành trảm đạo, chắc hẳn còn có thể giữ được thực lực ở Tạo hóa Thánh Nhân cảnh, thậm chí là cao hơn.”

Mộng Nguyên nghi ngờ nhận lấy ngọc giản Lam Tiểu Bố đưa cho mình, khi thần niệm của nàng quét qua ngọc giản, lập tức khiếp sợ ngẩng đầu nhìn Lam Tiểu Bố, “Đây là Thất Trụ Khai Thiên Thuật?”

“Không sai, đây chính là Thất Trụ Khai Thiên Thuật.” Lam Tiểu Bố gật đầu.

Mộng Nguyên kích động đến mức tay chân cũng có chút run rẩy, “Lam Đạo Chủ, cái Thất Trụ Khai Thiên Thuật này là công pháp đại đạo của Đạo Tổ Thất Trụ Thiên và Trường Hành Đạo Tôn đó.”

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ngươi nói không sai, nhưng mà Thất Trụ Thiên bây giờ đã không tu luyện Thất Trụ Khai Thiên Thuật nữa, mà cái Thất Trụ Khai Thiên Thuật này so với cái Thất Trụ Khai Thiên Thuật mà Thạch Trường Hành tu luyện cũng có chút khác biệt. Nhưng mà ngươi yên tâm, cái Thất Trụ Khai Thiên Thuật này tuyệt đối không kém hơn Thất Trụ Khai Thiên Thuật mà Thạch Trường Hành tu luyện, hơn nữa còn là Thất Trụ Khai Thiên Thuật hoàn chỉnh.”

“Đa tạ Lam Đạo Chủ, cho dù có được hay không, Mộng Nguyên đều vô cùng cảm kích.” Giọng nói của Mộng Nguyên run rẩy, nàng không ngờ mình lại có được cơ duyên này, tu luyện công pháp đại đạo của Đạo Tổ.

Sở dĩ nàng đồng ý để Lam Tiểu Bố dùng thần niệm tra xét khắp người mình, là bởi vì nàng biết, cho dù nàng có vẫn lạc, một khi luân hồi, cũng không thể nào thoát khỏi ma trảo của Mông Mỗ Đại Diễn.

“Mọi người giúp đỡ lẫn nhau thôi, sau khi ngươi hoàn thành trảm đạo rồi, dẫn ta đến đạo tràng Mông Mỗ Đại Diễn là được. Đương nhiên, có thể tìm được khố phòng của Mông Mỗ Đại Diễn thì không còn gì tốt hơn.” Lam Tiểu Bố nói ra. Mặc dù Mộng Nguyên có thể đưa ra vị trí đại khái của Mông Mỗ Đại Diễn cho hắn, nhưng mà Lam Tiểu Bố biết, nếu có Mộng Nguyên dẫn đường, hắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Mộng Nguyên tu luyện là đạo tắc Đại Mộng, chỉ cần đến gần, nhất định có thể cảm ứng được, mà hắn thì cần từ từ tìm kiếm.

Tìm kiếm cũng không quan trọng, nhưng mà qua thời gian dài, rất có thể sẽ bị Mông Mỗ Đại Diễn phát hiện ra. Lam Tiểu Bố muốn xử lý triệt để Mông Mỗ Đại Diễn, cho nên sau khi tìm đến Mông Mỗ Đại Diễn, hắn cần phải bố trí kết giới đỉnh cấp.

Mộng Nguyên gật đầu, hít một hơi thật sâu, sau đó không chút do dự, cởi bỏ quần áo của mình, sau đó bình tĩnh nhìn Lam Tiểu Bố nói, “Lam Đạo Chủ, ta đã chuẩn bị xong.”

Trong quá trình trảm đạo, nàng không cho phép có bất cứ thứ gì ảnh hưởng đến đại đạo của mình.

Lam Tiểu Bố vô cùng hài lòng với thái độ của Mộng Nguyên, nữ nhân này làm việc cực kỳ quả quyết. Cái gọi là trảm đạo, chính là phải chém đi mọi thứ có liên quan đến đại đạo trước đó.

Cho dù thân thể Mộng Nguyên hoàn mỹ vô khuyết, một nữ nhân hoàn mỹ nên có những ưu điểm gì, trên người nàng đều có cả, nhưng mà Lam Tiểu Bố không hề có chút tâm tư nào đi xem xét thân thể của Mộng Nguyên. Hắn vừa bố trí đại trận Tụ Linh, vừa bố trí đại trận trảm đạo.

Nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố nghiêm giọng nói, “Bắt đầu trảm đạo.”

Mộng Nguyên lập tức bắt đầu vận chuyển chu thiên đạo tắc Đại Mộng, mỗi một chu thiên trôi qua, nàng không chút do dự mà chặt đứt mọi liên hệ đạo tắc Đại Mộng.

Mộng Nguyên liên tục nôn ra từng luồng máu tươi, mỗi một chu thiên trảm đạo, hơi thở trên người Mộng Nguyên lập tức uể oải hơn, sau đó tu vi của nàng không ngừng giảm xuống. Cùng lúc đó, Mộng Nguyên cảm nhận được khí thế đạo tắc của Lam Tiểu Bố lướt qua người nàng, cuốn đi đạo vận Đại Mộng còn sót lại mà nàng còn chưa chém hết.

Mặc dù mỗi lần chém rụng đạo tắc đại đạo của mình, Mộng Nguyên đều cảm thấy bản thân mình giống như bị đao chà xát ra máu thịt một lần, nhưng sâu trong lòng nàng thì vô cùng kiên định, hơn nữa lại càng cảm kích Lam Tiểu Bố. Nếu như không có Lam Tiểu Bố đưa ra cho nàng biện pháp, còn có Lam Tiểu Bố giúp đỡ. Đừng nói là trảm đạo, cho dù vẫn lạc, cũng đừng mong có thể chém rụng đại đạo.

Mộng Nguyên có thể tu luyện đến bước đại đạo thứ năm, đã hao tốn vô số tâm huyết và năm tháng. Bây giờ chém đi đại đạo của mình, chỉ mất ba ngày.

Ba ngày sau, toàn thân Mộng Nguyên là vết máu loang lổ, hơi thở suy yếu đến mức không thể yếu hơn.

Lam Tiểu Bố đánh một đạo Khứ Trần Quyết tẩy sạch vết máu trên người Mộng Nguyên, đồng thời quát, “Lập tức đổi sang tu luyện Thất Trụ Khai Thiên Thuật.”

KHông cần Lam Tiểu Bố nhắc nhở, Mộng Nguyên đã bắt đầu tu luyện Thất Trụ Khai Thiên Thuật, chỉ một chu thiên, Mộng Nguyên đã cảm nhận được nguyên khí thiên địa vô cùng vô tận đang bao trùm đến. Chỉ qua một chu thiên, khí thế của nàng đã bắt đầu dâng cao.

Đây là đạo mạch cực phẩm? Mộng Nguyên cưỡng chế kích động. Thất Trụ Khai Thiên Thuật theo từng chu thiên mãnh liệt như vậy, lại cộng thêm nguyên khí từ đạo mạch cực phẩm duy trì, nàng tin tưởng sau khi mình hoàn toàn khôi phục, có thể giữ được thực lực bước đại đạo thứ tư.

Thấy Mộng Nguyên đã trảm đạo, đồng thời bắt đầu tu luyện Thất Trụ Khai Thiên Thuật, Lam Tiểu Bố cất một con rối mà hắn dã luyện chế đi.

Tất cả đạo tắc Đại Mộng mà Mộng Nguyên đã chém đi ở nơi này đều được Lam Tiểu Bố dung nhập vào trong con rối này, có lẽ tương lai có thể dùng đến.

Lúc này thực lực của Mộng Nguyên đang từ từ tăng lên, Lam Tiểu Bố cũng tiếp tục tăng thực lực của mình.

Chương 2618 - Lại gặp tường vũ trụ.

Rất nhanh, Mộng Nguyên đã khiếp sợ phát hiện ra, tu luyện trên Thất Giới Thạch, không chỉ có nguyên khí thiên địa và đạo mạch cực phẩm cung cấp nguyên khí nồng đậm đến cực hạn, mà còn thẩm thấu một ít Hỗn Độn Quy Tắc Tương.

Hỗn Độn Quy Tắc Tương đó, chính là sản phẩm lúc khai mở Hồng Mông. Nói đây là một trong những vật trân quý nhất trong Hạo Hãn cũng không đủ.

Vẻn vẹn 30 năm, Mộng Nguyên đã khôi phục đến bước đại đạo thứ tư, hơn nữa khi vận chuyển chu thiên đại đạo, không còn chút đạo tắc Đại Mộng nào nữa.

Hít một hơi thật sâu, Mộng Nguyên đi ra khỏi động phủ bế quan. Cho dù tu vi từ bước đại đạo thứ năm hạ xuống còn bước đại đạo thứ tư, nhưng mà trong lòng nàng cảm thấy vô cùng may mắn.

Chẳng những nàng đã thoát khỏi cơn ác mộng bị Mông Mỗ Đại Diễn khống chế, còn thoát khỏi sự khống chế của Tần Kình Thiên. Từ hôm nay trở đi, nàng đã hoàn toàn nắm giữ đại đạo và nhân sinh của mình. Cái này vẫn chưa phải là thu hoạch lớn nhất, thu hoạch lớn nhất chính là, từ hôm nay trở đi, nàng sẽ có cơ hội chứng bước đại đạo thứ tám, thậm chí là bước đại đạo thứ chín.

Tư chất đại đạo của nàng chính là cấp cao nhất, chỉ là vì tu luyện đạo tắc Đại Mộng mà bị Mông Mỗ Đại Diễn khống chế. Cho dù không có chuyện truy sát chạy trốn lần này, tu vi của nàng tối đa chỉ đến bước đại đạo thứ sáu mà thôi.

ĐỐi với Mông Mỗ Đại Diễn mà nói, một chấp sự, chỉ là công cụ cống hiến cho Mông Mỗ Đại Diễn cả đời mà thôi. Mông Mỗ Đại Diễn sẽ bồi dưỡng ra cường giả đỉnh cấp, nhưng tuyệt đối không bồi dưỡng một công cụ. Mà Mộng Nguyên nàng ở Mông Mỗ Đại Diễn, chính là một công cụ. Cho nên sau khi tu luyện đến bước đại đạo thứ sáu rồi, nàng không thể nào tiếp tục tiến thêm một bước nữa.

Nhìn nơi Lam Tiểu Bố bế quan, chỗ đó đạo vận lưu chuyển không ngừng, Mộng Nguyên âm thầm quyết định, nàng nhất định phải giúp Lam Tiểu Bố tìm ra khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn.

Từ một loại góc độ nào đó mà nói, nàng và Lam Tiểu Bố chính là quan hệ thù địch. Sở dĩ Lam Tiểu Bố cứu nàng, nàng biết rất rõ nguyên nhân là gì. Một là muốn nàng dẫn đường, tìm kiếm hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn. Càng quan trọng hơn là, Lam Tiểu Bố khát vọng tìm được khố phòng của Mông Mỗ Đại Diễn. Nếu không thì, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không cần phải cứu nàng.

Nhìn lại phương hướng mà Thất Giới Thạch đang di chuyển, còn đại trận khống chế phương vị của Thất Giới Thạch, Mộng Nguyên lại quay về bế quan một lần nữa. Bước đại đạo thứ tư ở nơi tầm thường rất mạnh, nhưng mà ở đại vũ trụ, bước đại đạo thứ tư chỉ có thể coi là một dạng tồn tại thấp nhất mà thôi.

...

Lam Tiểu Bố đang chìm sâu vào việc bế quan, nguyên khí nồng đậm từ đạo mạch cực phẩm và Hỗn Độn Quy Tắc Tương khiến thực lực hắn tiến bộ từng giây từng phút. Đây là vì hắn chưa dùng đến Vũ Trụ đạo quả, nếu như dùng đến Vũ Trụ đạo quả, có lẽ bây giờ hắn đã đến ranh giới bước đại đạo thứ tám rồi.

Nếu như tiếp tục như vậy, không đến trăm năm, hắn có thể chạm đến ranh giới bước đại đạo thứ tám rồi. Nhưng mà chuyện ngoài ý muốn rồi cũng sẽ xảy ra, hắn bị đánh thức bởi tiếng cảnh báo của Thất Giới Thạch.

Mộng Nguyên cũng bừng tỉnh, chờ nàng lao ra ngoài, Lam Tiểu Bố đã đứng ở bên rìa Thất Giới Thạch.

Ánh mắt Mộng Nguyên nhìn về phía ngoài hư không Thất Giới Thạch, trong mắt là chấn động và hoảng sợ, “Đây là cái gì?”

Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói, “Đây là tường vũ trụ.”

Ở trước mặt hắn là một hố sâu hư không rất dài, thần niệm vượt qua hố sâu vũ trụ, dường như loáng thoáng có một bức tường lớn ngăn trở.

Tường vũ trụ Lam Tiểu Bố đã từng nhìn thấy, đó là sản phẩm ngăn cản văn minh tu tiên và văn minh khoa học kỹ thuật.

Nhưng mà tường vũ trụ mà Lam Tiểu Bố nhìn thấy lúc trước, so với cái tường vũ trụ này, chỉ là một hạt cát trong sa mạc mà thôi.

Cái tường vũ trụ này có đẳng cấp quy tắc cao, với thực lực bước đại đạo thứ bảy của Lam Tiểu Bố, hoàn toàn không thể nhìn thấu được nó.

Nếu tường vũ trụ này do người bố trí ra, vậy người này mạnh đến mức nào chứ?

“Ta khẳng định trước đó nơi này không có tường vũ trụ.” Mộng Nguyên cũng giật mình tỉnh lại, giọng điệu run rẩy. Rõ ràng nàng cũng nghĩ đến, ai có thể bố trí loại tường vũ trụ này? Bước đại đạo thứ chín?

Lam Tiểu Bố lấy ngọc giản phương vị mà Đinh Trọng Trần đưa cho hắn ra, nhìn một hồi lâu rồi nói, “Tường vũ trụ này chắc hẳn vừa được bố trí không lâu, mặc kệ là do vũ trụ tự động sinh ra hay là do người bố trí, chắc hẳn đều không ảnh hướng đến chuyện chúng ta tìm kiếm đại vũ trụ.”

KHông cần Mộng Nguyên nói, Lam Tiểu Bố cũng biết, trước đó nơi này chắc chắn không có tường vũ trụ. Nếu có tường vũ trụ, vậy trong ngọc giản phương vị của Đinh Trọng Trần sẽ không khắc họa đường đi ngang qua tường vũ trụ.

“Muốn vào xem một chút sao?” Mộng Nguyên do dự một chút rồi nói.

Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Chúng ta đến đại vũ trụ trước, nhớ kỹ, nửa đường phải đi tìm hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn.”

Lam Tiểu Bố mơ hồ có một loại cảm giác, đó chính là thực lực của hắn bây giờ chưa thể điều tra cái tường vũ trụ này.

Bởi vì đột nhiên phát hiện tường vũ trụ, Lam Tiểu Bố không tiếp tục tu luyện nữa, mà tự mình khống chế Thất Giới Thạch đi dọc theo tường vũ trụ này nhanh chóng độn hành.

Từ đầu đến cuối, thần niệm của hắn luôn quanh quẩn ở biên giới tường vũ trụ, đồng thời dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu của cái tường vũ trụ này.

Lúc trước khi hắn mới bắt đầu tu luyện, Vũ Trụ Duy Mô đã có thể tạo dựng mô hình kết cấu của cái tường vũ trụ đầu tiên, bây giờ hắn là bước đại đạo thứ bảy...

Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây, tâm niệm có chút dừng lại. Lúc trước hắn từ giới vực khoa học kỹ thuật tiến đến giới vực tu chân, lần đầu tiên gặp được tường vũ trụ.

Chương 2619 - Lại gặp tường vũ trụ. (2)

Ở chỗ này lại gặp được tường vũ trụ một lần nữa, chẳng lẽ đây là tường vũ trụ thứ hai? Hay là tường vũ trụ thứ ba hoặc là tường vũ trụ có đẳng cấp cao hơn?

Khác với trước đó khi tạo dựng mô hình kết cấu của tường vũ trụ thứ nhất, cho dù bây giờ Lam Tiểu Bố đã là bước đại đạo thứ bảy, tốc độ Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu của cái tường vũ trụ này vẫn vô cùng chậm chạp. Nửa ngày cũng không thấy động một cái, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được Vũ Trụ Duy Mô đang tạo dựng, nhưng mà không thấy chút tiến độ nào.

Sau khi thực lực của Lam Tiểu Bố tăng lên, Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu vẫn luôn rất nhanh, bây giờ thì so với ốc sên còn chậm hơn gấp trăm ngàn lần.

“Lam Đạo Chủ, hình như ta cảm nhận được hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn đang ở trong vùng không gian trước mắt này.” Mộng Nguyên đột ngột nói ra một câu, sau đó nhắm mắt lại.

Cái này hoàn toàn là một lọa trực giác, nàng đến đây không phải chỉ một hai lần, nhưng lần nào cũng đều bị khóa lại mọi giác quan không gian, nhưng là một cường giả đại đạo, nàng vẫn có trực giác thuộc về mình.

Lam Tiểu Bố giống như không nghe thấy lời Mộng Nguyên nói, bởi vì tường vũ trụ không còn nữa. Giống như chưa hoàn thành, tường vũ trụ đột nhiên đứt đoạn.

“Lam Đạo Chủ, ngay ở kế bên này.” Mộng Nguyên mở mắt ra, lần này là khẳng định. Nhưng mà khi ánh mắt của nàng nhìn vào hư không thì lập tức kinh ngạc thốt lên, “Lam Đạo Chủ, vì sao không còn thấy tường vũ trụ nữa?”

Lam Tiểu Bố chậm rãi nói, “Mặc dù nơi này không còn tường vũ trụ, nhưng ta có trực giác, tương lai nơi này sẽ xuất hiện tường vũ trụ, chờ ta bố trí một tí trận văn, sau đó ngươi tiếp tục tìm kiếm hang ổ Mông Mỗ Đại Diễn.”

Khi Lam Tiểu Bố nói chuyện, đã lấy trận kỳ ra không ngừng bố trí truyền tống trận. Hắn đang nghĩ, tương lai có một ngày khi tường vũ trụ xuất hiện, hắn có thể thông qua truyền tống trận đi ngang qua tường vũ trụ này.

Nhưng mà sau khi bố trí cái truyền tống trận đầu tiên, Lam Tiểu Bố đã dừng lại.

VỚi trình độ Trận Đạo bây giờ của hắn, muốn dựa vào truyền tống trận mà xuyên qua tường vũ trụ, không phải chuyện thực tế lắm. Sau đó hắn nhìn Thất Giới Thạch dưới chân một chút, nếu như có thể tách Thất Giới Thạch ra một lần nữa, để lại một giới ở chỗ này, có lẽ tương lai có thể đi ngang qua tường vũ trụ. Chỉ là đẳng cấp của Thất Giới Thạch, cũng chưa chắc có thể xuyên qua tường vũ trụ. Lỡ như Thất Giới Thạch không thể xuyên qua tường vũ trụ, vậy thì chẳng phải hắn đã tổn thất lớn rồi sao?

Mộng Nguyên nhìn thấy Lam Tiểu Bố bố trí truyền tống trận, “Lam Đạo Chủ, nếu như tường vũ trụ ở nơi này kéo dài tiếp, chỉ sợ truyền tống trận cũng không thể dùng để truyền tống xuyên qua tường vũ trụ được.”

Lam Tiểu Bố gật đầu, hắn sao không biết truyền tống trận của mình không thể xuyên qua tường vũ trụ có đẳng cấp thế này. Chỉ là hắn cũng không thể không làm gì mà thôi.

Mộng Nguyên đột nhiên nói tiếp, “Lam Đạo Chủ, ta cảm thấy Hỗn Độn Lộ chắc hẳn có thể xuyên qua tường vũ trụ.”

Lam Tiểu Bố cũng nghĩ đến Hỗn Độn Lộ, Hỗn Độn Lộ có sáu đạo, ở trên người hắn chỉ có năm đạo, còn thiếu một cái chủ yếu là Hỗn ĐỘn Đạo.

Mộng Nguyên tiếp tục nói, “Ta nghe tên Tần Kình Thiên kia nói, Hỗn Độn Lộ có sáu đạo đã bị ngươi lấy đi mất bốn đạo. Nếu như có thêm Hỗn Độn Hà, trên người chắc hẳn có năm đạo của Hỗn Độn Lộ. Ngươi chỉ cần giữ lại Hõn ĐỘn bài, sau đó bố trí bốn đạo Hỗn Độn Lộ còn lại ở chỗ này, tương lai chỉ cần tìm được Hỗn Độn Đạo, lại bố trí Hỗn Độn Đạo ở một bên khác của tường vũ trụ, vậy là có thể dựa vào Hỗn ĐỘn Bài mà đi ngang qua tường vũ trụ.”

“Ha ha...” Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, quả là như vậy. Hắn cũng đã nghĩ xong, chỉ cần giữ lại Hỗn Độn Bài, vậy tương lai hắn bắt được Tần Kình Thiên, cướp đi Hỗn Độn Đạo trong tay Tần Kình Thiên rồi, sẽ có cơ hội đi ngang qua tường vũ trụ.

Tường vũ trụ rất mạnh, nếu như hắn bố trí Hỗn Độn Lộ ở hai bên tường vũ trụ, tường vũ trụ này đối với hắn mà nói chỉ là vật trang trí mà thôi.

Lam Tiểu Bố nghĩ là làm ngay, lập tức bắt đầu bố trí bốn đạo Hỗn Độn Lộ, cho dù chưa lấy được Hỗn Độn Đạo vào tay, nhưng mà trong tay hắn có năm đạo Hỗn Độn Lộ, trừ Hỗn Độn Hà ra, hắn đều đã luyện hóa hết. Còn Hỗn Độn Hà, bây giờ luyện hóa cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian.

Thấy Lam Tiểu Bố một lòng luyện hóa Hỗn Độn Hà và bố trí bốn đạo Hỗn Độn Lộ, Mộng Nguyên dứt khoát rời khỏi Thất Giới Thạch, nàng luôn có cảm giác hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn đang nằm ở vùng hư không kế bên này.

Vì bố trí bốn đạo Hỗn Độn Lộ này, Lam Tiểu Bố mất gần một tháng. Chờ đến khi hắn quay lại Thất Giới Thạch rồi, vừa hay phát hiện Mộng Nguyên cũng đã quay về.

Lam Tiểu Bố biết Mộng Nguyên ra ngoài tìm kiếm hang ổ Mông Mỗ Đại Diễn, nhìn thấy Mộng Nguyên thì lập tức hỏi, “Thế nào rồi? Có tìm được hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn hay không?”

Mộng Nguyên do dự một chút rồi nói, “Tìm được một chỗ hư không, ta cảm thấy khá giống, chỉ là không xác định lắm.”

“Dẫn đường, chúng ta đi đến đó.” Theo Lam Tiểu Bố nghĩ, nếu như Mộng Nguyên đã cảm thấy giống thì cái khả năng này rất lớn.

Lúc trước khi Mộng Nguyên đến đây, dù sao cũng là một cường giả bước đại đạo thứ năm, trực giác của cường giả vô cùng mẫn cảm. Hư không vô cùng mênh mông, vì sao Mộng Nguyên không cảm thấy chỗ khác giống chứ?

Có sự chỉ dẫn của Mộng Nguyên, Thất Giới Thạch chỉ mất một canh giờ đã có thể đến chỗ mà Mộng Nguyên nói.

“Ta luôn cảm thấy nơi này có một loại cảm giác quen thuộc đến tận xương cốt, chỉ là mỗi lần ta đến Mông Mỗ Đại Diễn, đều phải che đi mọi giác quan, bao gồm cả hơi thở không gian. Nhưng bây giờ khi ta đến nơi này, lại phát hiện nơi này chẳng có chút dấu vết nào cả, lúc này mới cảm thấy có khi nào mình bị ảo giác hay không.” Mộng Nguyên chỉ chỉ vào vùng hư không trước mắt này.

Chương 2620 - Đại Mộng tinh.

Thần niệm Lam Tiểu Bố thẩm thấu ra ngoài, trong vòng trăm vạn dặm quanh đây đều được thần niệm bao phủ, nhưng không hề có bất cứ trận môn Không Gian, tinh cầu hoặc vết tích trận pháp nào cả,

“Có lẽ là ta nhớ nhầm.” Mộng Nguyên nhìn thấy Lam Tiểu Bố nhíu mày, nhanh chóng bổ sung một câu.

Lam Tiểu Bố không trả lời Mộng Nguyên, mà dừng việc tạo dựng mô hình kết cấu tường vũ trụ của Vũ Trụ Duy Mô, bắt đầu tạo dựng vùng hư không trước mắt này.

Tường vũ trụ này không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành được, nhưng vùng hư không này thì bây giờ hắn cần phải nhanh chóng tạo dựng ra mô hình kết cấu.

Vũ Trụ Duy Mô không khiến cho Lam Tiểu Bố thất vọng, chỉ mất một canh giờ đã tạo dựng ra mô hình kết cấu của vùng không gian này. Từ mô hình kết cấu của vùng không gian này, Lam Tiểu Bố có thể cảm nhận được đạo tắc Không Gian ở nơi này có biến hóa.

VỚi mô hình kết cấu của sự biến hóa quy tắc do Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, hư không ở nơi này cứ qua một khoảng thời gian sẽ hình thành một cái vòng xoáy truyền tống. Nhìn vòng xoáy truyền tống mà Vũ Trụ Duy Mô diễn hóa ra, Lam Tiểu Bố không thể không cảm thán vũ trụ mênh mông thần kỳ. Vòng xoáy hư không này đến người cũng khó có thể bố trí được, lại hình thành tự nhiên trong hư không, hơn nữa còn có chu kỳ cố định. Có thể khẳng định phương vị truyền tống của cái vòng xoáy truyền tống này nhất định có liên quan đến hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn, cũng không biết lúc trước Mông Mỗ Đại Diễn tìm được như thế nào.

“Nếu không thì chúng ta tiến về phía trước tìm tiếp, trước đó phạm vi tìm kiếm của ta chắc hẳn bị giới hạn, có lẽ còn chưa tìm được vị trí chính xác.” Thấy Lam Tiểu Bố trầm tư, Mộng Nguyên nói.

Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Không, chắc là ở chỗ này rồi, chúng ta ở đây chờ, nhiều nhất một tháng nữa là đến.”

Nói xong, Lam Tiểu Bố ném một cái thần thông ĐỊa Sát Dịch Hình cho Mộng Nguyên. “Ngươi tu luyện cái thần thông này một chút đi, có lẽ đến lúc đó sẽ dùng đến.”

“Đây là thần thông Dịch Hình trong Địa Sát Biến?” Mộng Nguyên lập tức nhìn ra được lai lịch của thần thông, kinh ngạc thốt lên.

Thần thông Địa Sát này có rất nhiều người biết đến, nhưng mà nghe nói đây là thần thông khai thiên của Đại Hoang thế giới. Mặc dù bị truyền ra ngoài, nhưng chỉ truyền miệng thôi mà môn thần thông này đã từ đại thần thông biến thành tiểu thần thông, rồi từ tiểu thần thông biến thành một loại kỹ năng dịch hình.

Kỹ năng đại đạo bình thường đối với đại năng mà nói, cái này có chút gân gà. Về sau có rất nhiều cường giả cường hóa kỹ năng này lên, thông qua đại đạo tự thân, hóa thành thần thông DỊch Hình mới. Nhưng mà cho dù thay đổi như thế nào, cái thần thông Dịch HÌnh này so với thân thông ĐỊa Sát chân chính của Đại Hoang thế giới, vẫn còn kém hơn một chút.

Mà cái Lam Tiểu Bố khắc họa cho nàng, lại là thần thông Dịch Hình ĐỊa Sát Biến chân chính chưa bị giảm sút đẳng cấp.

“Đúng, ngươi nhanh chóng lĩnh ngộ đi, đến lúc đó ngươi đi theo ta cùng hành động là được.” Lam Tiểu Bố nói.

“Vâng.” Mộng Nguyên nhanh chóng cảm ngộ thần thông Dịch Hình Địa Sát trên Thất Giới Thạch, một khi nắm trong tay môn thần thông này, tương lai cho dù nàng có chạy trốn, cũng có bản lĩnh.

Đối với loại tu sĩ bước đại đạo thứ tư như Mộng Nguyên, lĩnh ngộ thần thông Dịch Hình Địa Sát hoàn toàn không cần đến một tháng, chỉ qua mấy ngày, Mộng Nguyên đã hoàn toàn nắm trong tay ĐỊa Sát Biến, có thể dễ dàng huyễn hóa thành bất cứ cảnh vật gì ở xung quanh.

Cảm nhận được sau khi dịch hình mình có thể sửa đổi đạo vận trên người mình, Mộng Nguyên cảm thán không ngừng, đây mới thật sự là thủ đoạn dịch hình.

Một tháng trôi qua cực nhanh, Mộng Nguyên nhìn thấy Lam Tiểu Bố nhìn chăm chú vào một vị trí trong hư không, cũng không biết Lam Tiểu Bố có ý gì, chỉ có thể làm giống như Lam Tiểu Bố, nhìn chằm chằm vào vị trí kia.

Thế nhưng hôm nay Mộng Nguyên lại cảm thấy vị trí mà nàng nhìn chằm chằm kia xuất hiện từng vòng đạo văn hư không khó có thể phát hiện ra, những đạo văn này nhanh chóng tạo thành một vòng xoáy trận pháp. Nhưng cái vòng xoáy trận pháp này xuất hiện rất ngắn, chỉ qua mấy giây đã biến mất.

“Lam Đạo Chủ…” Mộng Nguyên vội vàng nhìn về phía Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố cười he he, “Ngươi không nhìn lầm đâu, nơi này chắc hẳn là truyến tống trận thông hướng đến hang ổ Mông Mỗ Đại Diễn.”

“Thế nhưng cái vòng xoáy truyền tống kia đã biến mất, trước sau chưa đến mười giây.” Mộng Nguyên có chút ảo não nói, nếu như sớm biết như vậy, bọn hắn có thể trong vòng mười giây này xông vào trong vòng xoáy truyền tống.

“Ta biết.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Vòng xoáy truyền tống vẫn còn, ít nhất sẽ tồn tại trong một ngày, sở dĩ bây giờ biến mất, đó là vì có một tầng trận văn Ẩn Nặc che đi. Vũ trụ mênh mông thật sự là thần kỳ, vậy mà có thể hình thành nên một vòng xoáy truyền tống tự nhiên. Cũng không biết Mông Mỗ Đại Diễn tìm được nơi này như thế nào. Đi thôi, chúng ta cùng vào.”

“Lam Đạo Chủ, trùng hợp như vậy sao? Có khi nào là cố ý không?” Mộng Nguyên theo bản năng hỏi một câu.

Lam Tiểu Bố cười cười, “Cái này cũng không phải là người làm…”

Lam Tiểu Bố chỉ mới nói được một nửa đã dừng lại, Vũ Trụ Duy Mô chỉ tạo dựng ra trận văn truyền tống sẽ hình thành trong vùng hư không này, sau đó còn hình thành nên trận văn Ẩn Nặc, Vũ Trụ Duy Mô cũng không thể nào xác định được đây rốt cuộc là cố ý hay là tự nhiên hình thành. Chỉ là Lam Tiểu Bố phỏng đoán theo ý nghĩ của mình, cái này được nhiên là tự nhiên hình thành.

Bởi vì dựa theo mô hình kết cấu mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, những trận văn kia đều là do quy tắc thiên địa của vùng không gian này tự diễn hóa ra. Nếu là tự nhiên diễn hóa ra, vậy thì nhất định là tự nhiên tạo ra.

Nhưng lời Mộng Nguyên nói đã nhắc nhở Lam Tiểu Bố, trong vũ trụ mênh mông quả thật có loại trùng hợp này, nhưng mà cũng không thể loại trừ là do cố ý

Chương 2621 - Đại Mộng tinh. (2)

Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố nói, “Mộng Nguyên, ngươi tiến vào thể giới của ta, ta dịch hình rồi tiến vào trong.”

Nếu như là người bố trí ra vòng xoáy truyền tống này, với thủ đoạn dịch hình của Mộng Nguyên, chắc chắn sẽ bị phát hiện ra. Thật vất vả lắm mới tìm được hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn, Lam Tiểu Bố không muốn cuối cùng lại thất bại trong gang tấc.

“ĐƯợc.” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố mở thế giới của mình ra, Mộng Nguyên chẳn hề có chút do dự nào bước vào trong thế giới của Lam Tiểu Bố.

Chờ Mộng Nguyên tiến vào thế giới, Lam Tiểu Bố dịch hình thành một đạo tắc trận văn hư không, sau đó dung nhập vào trong trận văn truyền tống kia.

Vừa tiến vào trận văn truyền tống, Lam Tiểu Bố lập tức cảm nhận được mình đã được truyền tống đi. Cái khoảng cách truyền tống này không ngắn, chờ sau khi kết thúc truyền tống, Lam Tiểu Bố phát hiện bản thân mình đang đứng trên một quảng trường hư không. Trên không cái quảng trường này có lơ lửng mấy chữ lớn, quảng trường hư không Đại Mộng tinh.

TRên quảng trường có mười mấy truyền tống trận, hơn nữa xung quanh quảng trường, lại có tầng tầng lớp lớp kết giới phòng ngự. Đứng ở trên quảng trường truyền tống này, Lam Tiểu Bố có thể nhìn thấy rõ một tinh cầu xanh tươi.

Quảng trường này không lớn, trừ mười mấy cái truyền tống trận ra thì còn có một trận môn tiến vào tinh cầu.

Đây tuyệt đối là hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn, Lam Tiểu Bố vui mừng, hôm nay mà không giết cái đạo môn Mông Mỗ Đại Diễn khiến người ta buồn nôn này, xem như hắn đi không một chuyến rồi.

ÁNh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía truyền tống trận, có một cái truyền tống trận trước mặt khiến hai mắt hắn sáng lên, truyền tống trận đến đại vũ trụ? Nếu như có thể diệt đi hang ổ Mông Mỗ Đại Diễn, còn có thể đi nhờ xe, vậy thì đúng là quá thuận tiện.

Thần niệm vòng vo trên cái quảng trường truyền tống này mấy lần, Lam Tiểu Bố cũng không nhìn thấy một người nào. Nhưng mà khi thần niệm của hắn quét đến trận môn tiến vào Đại Mộng tinh, nhìn thấy bốn tên hộ vệ, quanh thân bốn người này là đạo tắc Đại Mộng lưu chuyển, rõ ràng đều là người tu luyện Đại Mộng Đạo.

Lam Tiểu Bố bắt đầu bố trí trận văn hư không trên quảng trường này, nếu muốn tiêu diệt tinh cầu, hắn tuyệt đối sẽ không để cho một tên tu luyện Đại Mộng Đạo nào chạy thoát.

Một lúc lâu sau, Lam Tiểu Bố đã dựa vào Vũ Trụ Duy Mô dễ dàng tạo dựng ra cách tiến vào hộ trận của tinh cầu này, đồng thời hóa thân thành một đạo tắc Không Gian lặng lẽ đi ngang qua trước mắt bốn tên hộ vệ này đi vào Đại Mộng tinh.

Đại Mộng tinh cũng không lớn, nếu như không có cấm chế che chắn, thần niệm Lam Tiểu Bố có thể dễ dàng bao trùm cả Đại Mộng tinh.

Hơn nữa tu sĩ ở Đại Mộng tinh cũng cực ít, trong phạm vi thần niệm của Lam Tiểu Bố, nhiều nhất cũng không quá một vạn người. Có lẽ còn có một ít người mà thần niệm của hắn còn chưa quét đến, cho dù như vậy, người ở đây cũng không quá nhiều. Cái này khiến Lam Tiểu Bố rất khó hiểu được, dã tâm của Đại Mộng Đạo chính là muốn khống chế tất cả tinh cầu và vị diện trong vũ trụ mênh mông này, sao lại chỉ có chút người như vậy? Chẳng lẽ người đều Đại Mộng Đạo đều đi ra ngoài.

Tìm một nơi bí ẩn, Lam Tiểu Bố gọi Mộng Nguyên ra.

“Đây là Đại Mộng tinh?” Mộng Nguyên vừa ra ngoài đã lập tức kinh ngạc kêu lên, nàng đã từng tới Đại Mộng tinh, hiểu rất rõ về Đại Mộng tinh, cho nên vừa đứng trên Đại Mộng tinh nàng đã nhận ra đây là Đại Mộng tinh.

“Đúng, là Đại Mộng tinh. Chỉ là người ở đây sao lại ít như vậy? Thần niệm ta bao phủ nơi này cảm nhận được nhiều nhất sẽ không quá một vạn người.” Lam Tiểu Bố đáp.

Mộng Nguyên lập tức đáp, “Đại Mộng tinh là hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn, nhưng mà người có thể ở lại nơi này, đều là nhân vật trung kiên với Đại Mộng Đạo, ta cũng chỉ mới đến đây ba lần. Hơn nữa mỗi lần ta đều phải lập được đại công với Đại Mộng Đạo, mới có thể đến đây.”

Lam Tiểu Bố gật đầu,”Mặc kệ nơi này, bây giờ chúng ta bố trí đại trận tinh cầu trước, tiếp theo là tìm kiếm khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn. Bước thứ ba, tiêu diệt Đại Mộng tinh.”

“Lam Đạo Chủ, đại trận bố trí tinh cầu nhất định cần thời gian rất lâu, nếu không thì chúng ta chia nhau ra làm việc đi, ta đi tìm khố phòng, ngươi bố trí đại trận, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn.” Mộng Nguyên nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, vội vàng nói.

Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Ta bố trí đại trận không phải là dựa vào đại trận để hủy đi tinh cầu này, mà là muốn bố trí đại trận khóa tất cả mọi người trong tinh cầu này, không cho phép bất cứ ai chạy thoát. Còn hủy diệt tinh cầu này, ta đã có cách. Chẳng lẽ trong Hạo Hãn này, chỉ có Đại Mộng Đạo hắn có thủ đoạn khống chế nô dịch một tinh cầu và giới vực sao? Ta cũng có, chỉ là ta không muốn dùng đến mà thôi. Ngươi chỉ cần đi tìm kiếm vị trí khố phòng, ta đi theo sau ngươi, trong quá trình này, ta sẽ bố trí đại trận ra.”

Giống như Đại Vũ Trụ Thuật, Đại Mộng Đạo, các loại thủ đoạn hủy diệt một tinh cầu, Lam Tiểu Bố hắn không phải là không có, chỉ là hắn có lập trường và ranh giới của mình, loại thủ đoạn này không phải dùng để hủy diệt tinh cầu. Nếu Đại Mộng Đạo cảm thấy đạo tắc Đại Mộng của bọn hắn rất đáng gờm, vậy thì để bọn hắn nhìn xem Đại Hủy Diệt Thuật của mình, nhìn xem các loại thủ đoạn Đại Vẫn Mệnh Thuật của mình, có phải cũng có thể hủy diệt Đại Mộng tinh hay không.

“Được.” Mộng Nguyên gật đầu, thân hình lóe lên, lập tức vọt thẳng đến nơi cao nhất ở Đại Mộng tinh, nàng biết thực lực của Lam Tiểu Bố hơn xa nàng, cũng không cần lo lắng Lam Tiểu Bố không theo kịp.

Lam Tiểu Bố đi theo sau Mộng Nguyên, trên đường đi còn không ngừng khắc họa ra các loại trận văn hư không.

CHo dù tốc độ này của Mộng Nguyên, theo Lam Tiểu Bố là rất chậm, một ngày sau, hai người cũng đến ngọn núi cao nhất này.

Chương 2622 - KHố phòng khó tìm.

Từ xa nhìn lại, đây quả thật là một ngọn núi to lớn. Nhưng mà thần niệm xuyên thấu qua cấm chế bên ngoài ngọn núi này, Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy rõ ràng, đó cũng không phải là ngọn núi, mà là một tòa tháp cao.

Cho dù có cấm chế khóa lại, cái tháp cao này vẫn ẩn chứa đạo vận lưu chuyển, Lam Tiểu Bố vừa nhìn đã biết đây không phải là tòa tháp bình thường.

“Đây là Đại Mộng Tháp, tất cả tu sĩ tu luyện Đại Mộng Đạo đều mơ ước đến chỗ này, ở chỗ này có thể không ngừng hoàn thiện Đại Mộng Đạo của chính mình. Mặc dù ta có đến Đại Mộng tinh mấy lần, nhưng chỉ đến Đại Mộng Tháp một lần, bởi vì một lần đó, đã giúp ta từ Tạo Hóa cảnh bước vào bước đại đạo thứ tư.” Mộng Nguyên nói.

“Ngươi hoài nghi cái Đại Mộng Tháp này có liên quan với khố phòng?” Lam Tiểu Bố đã nhìn ra, Mộng Nguyên khẳng định chó rằng khố phòng có liên quan đến Đại Mộng Tháp, cho nên mới đến đây.

Mộng Nguyên gật đầu, “Đồ vật Mông Mỗ Đại Diễn khen thưởng thủ hạ, tuyệt đối không thể nào đã sớm đặt trong nhẫn, nhưng lại cần phải lấy ra trong thời gian ngắn nhất, sau đó mới có thể khen thưởng. Ở tầng một của Đại Mộng Tháp, ta và các đệ tử lập công của Mông Mỗ Đại Diễn lập công nhận được ban thưởng, ta nghĩ, cái khố phòng này rất có thể đang ở gần Đại Mộng Tháp.”

Thấy Lam Tiểu Bố im lặng không nói gì, Mộng Nguyên nhanh chóng nói, “Đại Mộng Tháp chính là bảo vật Khai Thiên, nghe nói trên đó còn có ấn ký của Đạo Tổ Đại Mộng Đạo.”

“Đạo Tổ Đại Mộng chính là Hôi Trực ư?” Lam Tiểu Bố hỏi.

Mộng Nguyên gật đầu, “Đúng, nhưng mà trong tình huống bình thường Đại Mộng Đạo Tổ sẽ không có ở Đại Mộng tinh, nghe nói vẫn luôn ở đại vũ trụ. Chúng ta chỉ cần lấy Đại Mộng Tháp đi, nhất định có thể tìm được khố phòng.”

Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Đại Mộng Tháp là Đại Mộng Tháp, không liên quan gì đến khố phòng.”

“Sao ngươi biết được?” Mộng Nguyên kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố.

Cho dù mô hình kết cấu của Đại Mộng tinh, Vũ Trụ Duy Mô vẫn còn chưa tạo dựng xong, nhưng Lam Tiểu Bố đã mơ hồ cảm nhận được, bên trong Đại Mộng tinh không có khố phòng.

Cái này không nên chứ, theo cái bản tính đó của Mông Mỗ Đại Diễn, đồ tốt chân chính tuyệt đối không thể đặt trên một người được. Hôi Trực vì muốn thể hiện mình giống như một đệ tử bình thường khác, nhất định sẽ chủ động đặt một vài đồ vật trân quý trong khố phòng, đồng thời nói cho mọi người, chỉ cần lập được công lao, bất kỳ người nào đều có cơ hôi lấy được bảo vật trong khố phòng.

Cho nên nói, khố phòng này nhất định có tồn tại, giống như cái khố phòng mà hắn và Mạc Vô Kỵ tìm được của Mông Mỗ Đại Diễn ở vũ trụ trung cấp, ở trong đó còn phát hiện ra Tức Nhưỡng.

Một khố phòng ở vũ trụ trung đẳng mà đã có nhiều bảo vật đỉnh cấp như vậy, cái khố phòng ở hang ổ này, Lam Tiểu Bố không dám tưởng tượng bên trong có bao nhiêu bảo vật.

Mộng Nguyên chỉ hỏi một câu đã biết mình nói nhảm rồi, Lam Tiểu Bố chắc chăn sẽ không nói mò. Nếu Lam Tiểu Bố đã nói khố phòng không nằm ở chỗ Đại Mộng Tháp, vậy thì đã cho thấy Lam Tiểu Bố đã nắm chắc.

“Mộng Nguyên, ngươi có biết một vài chuyện liên quan đến khố phòng không?” Lam Tiểu Bố hỏi một lần nữa, dù sao thì trước đó Mộng Nguyên là người của Mông Mỗ Đại Diễn, đối với Mông Mỗ Đại Diễn chắc hẳn quen thuộc hơn hắn.

Mộng Nguyên im lặng, nàng bắt đầu suy nghĩ đến những chuyện mà bản thân mình đã gặp được về khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn.

Một hồi lâu sau, nàng mới mở miệng nói, “Lam Đạo Chủ, ta đã từng tham gia bố trí một cái hộ trận cho khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn, nhưng mà đây chẳng qua là khố phòng ở vũ trụ cấp thấp mà thôi. Lúc đó chủ trận sư nói, Đạo Tổ đã nói, khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn chẳng những phải bí ẩn, nhất định còn có thể lấy đi trong thời gian ngắn nhất, còn nữa chính là…”

“Khoan đã…” Lam Tiểu Bố cắt ngang lời Mộng Nguyên nói, hắn dường như đang bắt được ý gì đó.

Đặt ở nơi nào mới có thể trong thời gian ngắn nhất lấy đi được? Trừ truyền tống trận thì còn cái gì nữa?

Lam Tiểu Bố lập tức dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu của truyền tống trận bên ngoài quảng trường hư không Đại Mộng tinh, trên quảng trường Đại Mộng tinh chỉ có bốn hộ vệ, nhưng truyền tống trận thì lại có đến mười sáu cái.

Mô hình kết cấu của cả mười sáu cái truyền tống trận lập tức hiện ra trong thần niệm của Lam Tiểu Bố, khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc là, mười lăm cái truyền tống trận trong đó đều đã từng dùng qua, có bốn năm cái là thường xuyên dùng đến. Nhưng có một cái truyền tống trận, từ khi thành lập ra, vẫn chưa bao giờ dùng đến.

Thành lập truyền tống trận ở nơi này, cũng phải là truyền tống hư không có cự ky cực xa, mỗi một cái tuyền tống trận tạo dựng ra, đều sẽ tiêu hao cả núi vật liệu đỉnh cấp và mất rất nhiều thời gian. Nếu như một cái tuyền tống trận không dùng đến, Mông Mỗ Đại Diễn bị choáng váng à? Còn ở chỗ này hao tốn thời gian và vật liệu để bố trí truyền tống trận à?

Hơn nữa từ mô hình kết cấu của cái truyền tống trận chưa bao giờ được dùng đến này, Lam Tiểu Bố có thể thấy được, truyền tống trận này dường như khác với những truyền tống trận khác, các truyền tống trận khác không có một cái nào là truyền tống xác định vị trí. Nói cách khác, mười sáu cái truyền tống trận trên quảng trường Đại Mộng tinh, có mười lăm cái là truyền tống không có định vị. Loại truyền tống không định vị này có chỗ tốt lớn nhất chính là, cho dù ngươi nhìn thấy có người truyền tống đến, ngươi cũng không thể tìm được là truyền tống từ chỗ nào.

Chỉ có một cái truyền tống trận là truyền tống định vị, mà cái truyền tống trận có định vị này còn chưa từng dùng qua.

Lam Tiểu Bố bắt đầu giả thiết, nếu Đại Mộng tinh xảy ra vấn đề, cái truyền tống trận có xác định vị trí này có phải sẽ trực tiếp truyền tống khố phòng đi? CHỉ trong chớp mắt, Lam Tiểu Bố đã xác định, cái truyền tống trận thứ mười sáu chưa từng truyền tống kia, chính là khố phòng hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn, hơn nữa còn có thể trực tiếp truyền tống khố phòng đi. Cái truyền tống này, rất có thể là truyền tống đến chỗ Hôi Trực.

Chương 2623 - KHố phòng khó tìm. (2)

“Mộng Nguyên, ta biết khố phòng ở chỗ nào rồi, chắc hẳn là chỗ truyền tống trận bên ngoài kia.” Lam Tiểu Bố lập tức nói.

Mộng Nguyên kinh ngạc, sau đó vui mừng nói, “Vậy chúng ta ra ngoài, mở truyền tống trận ra đến khố phòng thôi.”

Lam Tiểu Bố thì lại nhíu mày nhìn Đại Mộng Tháp trước mắt, “Muốn lấy khố phòng rất đơn giản, chỉ là chúng ta muốn lấy được khố phòng, còn phải hủy đi Đại Mộng tinh, sau đó còn dựa vào truyền tống trận này truyền tống đi, chỉ sợ rất khó.”

Còn một câu nữa Lam Tiểu Bố còn chưa nói ra, chính là cái Đại Mộng Tháp trước mắt này. Bảo vật Khai Thiên đó, nói không muốn thì chính là giả. Rất rõ ràng, nếu như hắn muốn lấy Đại Mộng Tháp, hủy đi Đại Mộng tinh, cái khố phòng kia nhất định không thể lấy được. Nếu như hắn muốn lấy được khố phòng, vậy thì cũng rất khó cầm được Đại Mộng Tháp, càng không thể dùng truyền tống trận để rời khỏi.

Lam Tiểu Bố chỉ suy tư một chút rồi nói, “Chờ ta dùng trận văn hư không khóa Đại Mộng Tháp lại, sau đó chúng ta lập tức đến quảng trường Đại Mộng tinh.”

Lam Tiểu Bố quyết định đi khố phòng, đồng thời dùng truyền tống trận quay về đại vũ trụ. Còn Đại Mộng Tháp, đặt ở cuối cùng. Nếu như trận văn của hắn không thể cuốn Đại Mộng Tháp đi, vậy thì xem như thôi, nhưng mà dùng Đại Hủy Diệt Thuật hủy đi Đại Mộng tinh thì vẫn có thể làm được.

Mộng Nguyên không giúp đỡ được gì, chỉ có thể tiến vào thế giới của Lam Tiểu Bố một lần nữa. Lam Tiểu Bố dịch hình thành một đạo tắc Không Gian rồi quay về quảng trường Đại Mộng tinh.

Bốn tên hộ vệ vẫn giống như bốn pho tượng đứng ở lối vào Đại Mộng tinh, đối với bọn hắn mà nói, giữ vững cửa ra vào này chính là nhiệm vụ cả đời của bọn hắn. Chỉ là bọn hắn hoàn toàn không biết, Lam Tiểu Bố đã đi ra đi vào một chuyến rồi.

Lam Tiểu Bố đi đến cái truyền tống trận thứ mười sáu kia, hắn không dùng thần niệm để kiểm tra truyền tống trận này. Hắn đã dùng Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng ra mô hình kết cấu của cái truyền tống trận này, bây giờ cái hắn cần suy nghĩ là, làm sao lấy được khố phòng trong truyền tống trận này.

Theo mô hình kết cấu mà Vũ Trụ Duy Mô cung cấp, truyền tống trận này không thể nào động đấy, hoặc có thể nói mặt ngoài cái này chỉ là một cái truyền tống trận, trên thực tế lại là một không gian. Nhưng cái không gian này cũng giống như truyền tống trận, có thể bị truyền tống đi bất cứ lúc nào.

Mặc dù biết đồ tốt trong khố phòng rất nhiều, Lam Tiểu Bố vẫn kiềm chế tính tình của mình lại, hắn nghĩ, làm thế nào để mở khố phòng ra, sau đó lấy đồ đi.

Cách bình thường nhất định không được, cách đầu tiên mà Lam Tiểu Bố nghĩ đến chính là chặt đứt nguyên khí của cái truyền tống trận này. Bất cứ truyền tống gì, muốn kích phát, đều phải có nguyên khí thiên địa.

Nhưng mà Lam Tiểu Bố nhanh chóng bỏ qua biện pháp này, nguyên lực của truyền tống trận này khẳng định không thể nào chặt đứt được. Giống như hắn bố trí bốn đạo Hỗn Độn Lộ trong hư không vậy, chỉ cần vùng không gian này còn quy tắc, vậy thì vẫn còn nguyên lực đến.

Hắn còn chưa có năng lực che giấu hết quy tắc trong vùng không gian này, nếu như hắn có thực lực này, vậy thì cũng không cần thiết làm như vậy, trực tiếp ra tay nắm lấy khố phòng trong cái truyền tống trận này, sau đó diệt đi Đại Mộng tinh, ròi từ từ quay lại đại vũ trụ.

KHông có khả năng che giấu tất cả quy tắc trong vùng không gian này, nhưng hắn có thể thay đổi quy tắc Không Gian mà. Nếu như hắn đổi toàn bộ quy tắc Không Gian trong vùng không gian này thành quy tắc Không Gian Trường Sinh Đạo của mình, truyền tống trận này cho dù có kích phát, cũng có thể sửa đổi phương hướng.

Lam Tiểu Bố kích động, nguyên lý truyền tống của truyền tống trận là cái gì? KHông phải là ỷ vào quy tắc Thời Gian và Không Gian sao? Mà quy tắc Thời Gian chỉ lợi dụng trong quá trình truyền tống mà thôi, còn trước khi truyền tống, toàn bộ đều dùng đến quy tắc Không Gian vào truyền tống trận.

Hắn tu luyện đến bước đại đạo thứ bảy, trong thời gian ngắn có thể im hơi lặng tiếng mà thay đổi quy tắc Không Gian trong không gian của truyền tống trận này thì vẫn có thể làm được.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Lam Tiểu Bố đã thay đổi hết quy tắc Không Gian bên ngoài mười sáu cái truyền tống trận, không chỉ như vậy, hắn còn cẩn thận thay đổi vị trí truyền tống này. Thay đổi quy tắc Không Gian của truyền tống trận, lại thay đổi vị trí truyền tống, hầu như không tốn bao nhiêu sức lực của Lam Tiểu Bố. Từ giờ trở đi, truyền tống trận này có thể truyền tống, nhưng mà chỉ có thể truyền tống vào trong thế giới của hắn.

“Mộng Nguyên, ra ngoài đi.” Lam Tiểu Bố thay đổi quy tắc Không Gian của mười sáu cái truyền tống trận kia thành đạo tắc Không Gian TRường Sinh của mình thì gọi Mộng Nguyên ra ngoài.

“Đây là quảng trường hư không của Đại Mộng tinh?” Mộng Nguyên vừa ra ngoài, đã nhìn thấy bốn tên thủ vệ cách đó không xa, còn có hơn mười truyền tống trận.

Lam Tiểu Bố cười cười, “Ngươi không cần lo lắng, đang nằm trong không gian quy tắc của ta, với tu vi của bọn hắn hoàn toàn không thể nhìn thấy ngươi. Hôi Trực quá tự tin về nơi này, nếu không hắn sẽ không phái mấy gia hỏa bước đại đạo thứ tư đến đây canh cổng và trông giữ những truyền tống trận này.”

“Lấy được khố phòng rồi?” Mộng Nguyên vội vàng hỏi, nàng biết rất rõ sở dĩ Lam Tiểu Bố lãng phí nhiều thời gian như vậy, chính là vì khố phòng của Mông Mỗ Đại Diễn.

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Hẳn là đã ổn rồi, nhưng mà không thể kéo dài thời gian thêm nữa, bây giờ vị trí của chúng ta là truyền tống trận thông đến đại vũ trụ. Ngươi dịch hình thành một cái trận kỳ trốn ở chỗ này, ta đi lấy Đại Mộng Tháp và diệt đi Đại Mộng tinh. Chờ ta quay về, ngươi lập tức kích phát truyền tống trận, sau đó chúng ta truyền tống đi.”

“Được.” Mộng Nguyên lập tức gật đầu, đồng thời thần niệm đã tập trung trên lỗ khảm kích phát truyền tống trận. Lần này đến, trừ chuyện tìm Đại Mộng tinh ra, nàng không còn giúp được việc gì khác. Nếu như Lam Tiểu Bố bảo nàng đợi chỗ này để phát động truyền tống trận, vậy thì đã nói rõ chuyện này rất khẩn cấp, cần phải truyền tống ngay lập tức.

Chương 2624 - Tài phú kinh người.

Dặn dò Mộng Nguyên xong, Lam Tiểu Bố lại quay về Đại Mộng tinh một lần nữa, lần này hắn ta chẳng hề ẩn nấp nữa, mà trực tiếp lấy một đống trận kỳ ra ném xuống. Hầu như trong nháy mắt khi Lam Tiểu Bố khóa Đại Mộng Tháp lại, toàn bộ cảnh báo trong Đại Mộng tinh đều vang lên.

Mười mấy tên cường giả bước đại đạo thứ sáu và một tên bước đại đạo thứ bảy điên cuồng xông về phía Lam Tiểu Bố, chỉ là Lam Tiểu Bố đã kích phát đại trận, một khắc sau, Lam Tiểu Bố đã khóa Đại Mộng Tháp lại, cứng rắn rút Đại Mộng Tháp ra khỏi Đại Mộng tinh, bỏ vào trong Trường Sinh giới.

Rầm rầm rầm! Từng đạo đạo tắc thần thông đánh về phía Lam Tiểu Bố, lúc này Lam Tiểu Bố đã xông ra khỏi Đại Mộng tinh, đồng thời Trường Sinh Kích cuốn lên một luồng lực lượng hủy diệt cuồng bạo đánh về phía Đại Mộng tinh.

Đây là lần đầu tiên Lam Tiểu Bố điên cuồng thi triển Đại Hủy Diệt Thuật như vậy, nhưng nữa còn là hủy diệt một tinh cầu có sự sống.

Một luồng lực lượng hủy diệt khiến lòng người lạnh lẽo thẩm thấu vào sâu trong linh hồn của từng tu sĩ còn đang ở trong Đại Mộng tinh, những tu sĩ truy sát Lam Tiểu Bố kia không dám tiếp tục đuổi giết Lam Tiểu Bố nữa, mà là điên cuồng muốn xông ra khỏi Đại Mộng tinh. Nếu như không phải là kẻ ngốc, bọn hắn đều cảm nhận được, đây tuyệt đối là thần thông khai thiên địa Hủy Diệt Thuật.

Đại Hủy Diệt Thuật hủy diệt một tinh cầu, nếu như còn ở lại trong cái tinh cầu này, chẳng khác nào là sống chết cùng tinh cầu.

Thế nhưng khi những tu sĩ này vọt ra đến rìa tinh cầu, từng đạo trận văn khốn sát lập tức khóa bọn hắn lại.

“Không ổn, có đại trận KHốn Sát.” Giờ phút này, mỗi một tu sĩ ở Đại Mộng tinh đều sợ hãi không thôi. Trước khi bọn hắn phát hiện ra, người này đã có thể bố trí đại trận Khốn Sát, thậm chí ngay cả Đại Mộng Tháp cũng không cần luyện hóa mà cưỡng ép rút đi, người này tuyệt đối mạnh hơn tất cả đám người bọn hắn.

“Mọi người cùng nhau ra tay, cái đại trận Khốn Sát này không thể ngăn cản được chúng ta…”

Chỉ là tên tu sĩ này vừa mới nói được một nửa, Trường Sinh Kích đã cuốn theo lực lượng hủy diệt quét sạch toàn bộ Đại Mộng tinh, giờ phút này, tất cả mọi thứ trên Đại Mộng tinh đều sụp đổ. Tất cả tu sĩ, trước đạo tắc Hủy Diệt của Đại Hủy Diệt Thuật này, thân thể nổ tung, nguyên thần bị tàn sát.

Ngay cả tên cường giả bước đại đạo thứ bảy kia, cũng không thể chạy thoát cái đạo tắc Hủy Diệt đáng sợ này. Thần niệm Mộng Nguyên quét đến Đại Mộng tinh đã bị hủy diệt, sắc mặt tái nhợt, mặc dù đã chuẩn bị có thể kích phát truyền tống trận bất cứ lúc nào, nhưng mà thủ đoạn Đại Hủy Diệt Thuật này, nàng vẫn bị dọa sợ. Trước Đại Hủy Diệt Thuật, không có bất cứ sinh mệnh nào có thể tồn tại.

Giờ phút này, nàng cuối cùng đã hiểu rõ, vì sao trước đó Lam Tiểu Bố lại nói như vậy. Chuyện Mông Mỗ Đại Diễn làm, hắn không phải không làm được, mà là hắn khinh thường làm mà thôi.

“Là ai?” Khi Lam Tiểu Bố bước đến quảng trường hư không của Đại Mộng tinh một lần nữa, cuối cùng bốn tên hộ vệ cũng phát hiện ra. Chỉ là bọn hắn vừa mới nói hai chữ, đã bị đạo tắc Sát Phạt của Lam Tiểu Bố giết chết.

“Đi…” Lam Tiểu Bố bước vào truyền tống trận đến đại vũ trụ, một chữ còn chưa nói xong, Mộng Nguyên đã kích phát truyền tống trận.

“Làm rất tốt.” Lam Tiểu Bố vui mừng, truyền tống trận trên quảng trường Đại Mộng tinh, chỉ cần kích phát, vậy thì chuyện truyền tống sẽ không có liên quan đến truyền tống trận, nhiều nhất chỉ là vị trí truyền tống sẽ có biến hóa rất nhỏ, dẫn đến người được truyền tống bị mất khống chế trong không gian.

Rõ ràng Lam Tiểu Bố suy đoán rất chính xác, dường như truyền tống trận tiến về đại vũ trụ vừa kích phát, hắn và Mộng Nguyên bị truyền tống đi, toàn bộ quảng trường Đại Mộng tinh đều bị sụp đổ.

Tất cả truyền tống trận đều bị xé nứt, bao gồm cả cái truyền tống trận thứ mười sáu kia.

Cũng không biết qua bao lâu, “Bành!” Lam Tiểu Bố và Mộng Nguyên bị quy tắc Không Gian hất văng ra ngoài. Đây là vì truyền tống trận ở ngoài quảng trường hư không của Đại Mộng tinh đã bị sụp đổ, quy tắc Không Gian bị mất khống chế nên mới tạo thành.

Hai người giống như hai con thoi xoay tròn trong hư không. Trong tình huống bình thường, loại xoay tròn này đủ để một Thánh Nhân đại đạo bỏ đi mạng nhỏ. Nhưng mà Lam Tiểu Bố chỉ xoay tròn mấy cái đã ổn định lại thân hình, đồng thời vung tay lên, Mộng Nguyên cũng được hắn lôi kéo đến bên cạnh.

“Đa tạ Lam Đạo Chủ.” Mộng Nguyên cảm nhận được quy tắc thiên địa xung quanh, nàng biết rất rõ, chỗ này tuyệt đối cách đại vũ trụ không xa.

Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Lần này phải đa tạ ngươi, nếu như không phải ngươi, ta nhất định không thể tìm được Đại Mộng tinh, cũng không có cách nào quay về đại vũ trụ nhanh như vậy.”

Tâm trạng Lam Tiểu Bố rất tốt, hắn đã khóa liên hệ giữa Trường Sinh giới và đạo tắc Không Gian bên ngoài. Bởi vì ở trong Trường Sinh giới của hắn, đột ngột có thêm một cái nhà đá khá lớn. Lam Tiểu Bố biết rõ, cái này nhất định chính là khố phòng của Mông Mỗ Đại Diễn. Hắn thành công rồi, sau khi sửa lại quy tắc truyền tống, truyền tống khố phòng đến bên trong Trường Sinh giới của mình.

Cái khố phòng bằng đá kia có cấm chế san sát, rất rõ ràng là một bảo vật không gian đỉnh cấp. Nhưng mà không sao cả, Lam Tiểu Bố đợi lát nữa sẽ từ từ thăm dò cái khố phòng này.

Mộng Nguyên lại thi lễ với Lam Tiểu Bố một lần nữa, rồi mới lên tiếng, “Mặc dù ta đã thoát khỏi sự khống chế của Mông Mỗ Đại Diễn, thực lực của ta còn quá yếu. Ta chuẩn bị tìm một chỗ tăng thực lực của mình.”

Mộng Nguyên đã hành tẩu trong Hạo Hãn này nhiều năm như vậy, nơi tu luyện tốt đương nhiên cũng biết đến, bây giờ nàng tu luyện Thất Trụ Khai Thiên Thuật tiến bộ nhanh chóng, chỉ cần tìm một chỗ bế quan một khoảng thời gian, nàng nắm chắc có thể bước vào bước đại đạo thứ sáu.

Chương 2625 - Tài phú kinh người. (2)

“ĐƯợc, chúng ta xin từ biệt. Đại vũ trụ bây giờ do tộc Thiên Mông khống chế, ngươi không có chuyện gì thì đừng trở lại đại vũ trụ.” Lam Tiểu Bố nhắc nhở Mộng Nguyên một câu.

Trên thực tế cho dù không có Lam Tiểu Bố nhắc nhở, Mộng Nguyên cũng không dám trở lại đại vũ trụ. KHông nói đến tộc Thiên Mông, ngay cả thế lực Mông Mỗ Đại Diễn ở đại vũ trụ, đã khiến nàng không dám đến gần đại vũ trụ. Mặc dù hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn đã bị diệt, Mông Mỗ Đại Diễn vẫn chưa bị diệt mất.

Sau khi tách ra với Mộng Nguyên, Lam Tiểu Bố dựa vào đại trận Khống Chế để Thất Giới Thạch tiếp tục tiến về đại vũ trụ, nơi này mặc dù đã gần đại vũ trụ, nhưng mà vẫn còn một đoạn lộ trình nữa. Theo tốc độ của Thất Giới Thạch, nhiều nhất chỉ cần ba ngày là có thể đi đến đại vũ trụ.

Khi Thất Giới Thạch tiến lên, Lam Tiểu Bố đã vào trong Trường Sinh giới. Hắn đầu tiên là mở hết cấm chế bên ngoài nhà đá, khi Lam Tiểu Bố nhìn thấy đồ trong nhà đá, hắn thật sự bị kinh sợ.

TRong khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn, đạo mạch cực phẩm hắn đã nhìn thấy mấy trăm đầu, từng đầu chồng chất lên nhau, giống như một ngọn núi lớn. Mà đạo mạch thượng phẩm thì càng nhiều không kể xiết. Loại vật như đạo tinh, trừ cực phẩm ra, đạo tinh thượng phẩm hoàn toàn không có tư cách tiến vào khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn.

Nhưng cái đó chỉ là một phần không đáng tiền nhất trong khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn, trừ những đạo mạch này, Lam Tiểu Bố còn nhìn thấy ở trong khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn có Vũ Trụ Chi Tâm, nhìn thấy Hồng Mông đạo chủng, nhìn thấy các loại hỏa diễm cấp Vũ Trụ, thế giới Hỗn ĐỘn…

Ở trong khố phòng này, thậm chí ngay cả đạo tắc Hồng Mông từ thời khai thiên tích địa, hắn cũng nhìn thấy một đạo.

Cái khiến Lam Tiểu Bố chấn động nhất là, hắn nhìn thấy một cái lưới màu xám, cái luới này giống như một cái mạng nhện, đường kính cũng chỉ một thước mà thôi, nhưng mà không có đáy mạng.

Nhưng khi thần niệm của Lam Tiểu Bố tập trung vào cái luới này, lại cảm nhận được một loại hơi thở vô cùng mênh mông. Cho dù là Thất Giới Thạch của hắn cũng không cảm nhận được loại hơi thở mênh mông này. Đừng nói là Thất Giới Thạch, cho dù là trong sáu đạo Hỗn Độn Lộ, bất kỳ một đạo nào cũng không khiến Lam Tiểu Bố cảm nhận được loại hơi thở mênh mông này.

Lam Tiểu Bố vươn tay lên nắm lấy cái lưới này, sau đó hắn lập tức nhận ra, đây tuyệt đối là một món Hỗn Độn Chí Bảo.

Hỗn Độn Chí Bảo là bảo vật sinh ra cùng Hỗn Độn, trước lúc này, Lam Tiểu Bố chưa từng nhìn thấy một cái nào. Chính Lam Tiểu Bố cũng không nghĩ ra, hắn có thể nhìn thấy loại bảo vật này ở trong khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn.

Cho dù hắn nhìn lầm, đây không phải là Hỗn ĐỘn Chí Bảo, thì ít nhất cũng là một cái Hậu Hỗn Độn Chí bảo.

Lần này đến khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn, đi đúng rồi.

Ở đại vũ trụ, nơi bế quan của một vài cường giả đỉnh cấp không nhất định phải là sông dài biển rộng núi lớn, mà là lựa chọn lĩnh.

Lĩnh này khác với lĩnh mà người bình thường hay nói, cũng không phải là địa bàn của một thế lực nào đó, mà chỉ là một mảnh địa thế nói chung. Một lĩnh phải bao gồm bốn loại địa thế trở lên, như sông, núi, sa mạc, rừng, lạch, đầm lầy các loại đều được xem là địa thế. Cái này chỉ là cái cơ bản nhất, càng quan trọng hơn là, một lĩnh nhất định phải có quy tắc thiên địa hoàn thiện, nguyên khí thiên địa nồng đậm mới có thể được tính là lĩnh.

TRong đại vũ trụ, lĩnh có rất nhiều, nhưng lĩnh tốt thì lại ít, mỗi một lĩnh đều có cường giả chiếm cứ.

Mỗi lĩnh được huyễn hóa ra ở đại vũ trụ đều vô cùng nổi danh, nơi này chẳng những có rừng rậm đầm lầy, còn có một cái đại mạc. Cái đại mạc được huyễn hóa này được bảo phủ bởi đạo tắc huyễn hóa cao cấp nhất, đối với tu sĩ huyễn đạo mà nói, quả thật là đạo tràng tu luyện tốt nhất.

Lĩnh huyễn hóa không nằm ở trong mười phương thế giới, mà là ở phía ngoài rìa của mười phương thế giới, dường như sắp tiếp giáp với khu vực Hỗn Độn ở đại vũ trụ.

Loại lĩnh huyễn hóa này là đạo tràng đỉnh cấp, người có thể chiếm được chỗ này đương nhiên không phải nhân vật tầm thường. Hắn ta tên là Hôi Trực, cho dù không có mấy người biết Hôi Trực, nhưng mà người không biết cái tên Hôi Trực này thì đúng là số ít, trong số cường giả đỉnh cấp ở đại vũ trụ, tuyệt đối có một vị trí của hắn ta.

Cường giả đỉnh cấp ở đại vũ trụ, đương nhiên là mười đại Đạo Tổ và bước đại đạo thứ tám có thực lực tương đương với Đạo Tổ. Còn Hôi Trực, chính là một bước đại đạo thứ tám, thậm chí là một trong số ít người có thể đột phá lên bước đại đạo thứ chín.

Một tay Hôi Trực tạo lập lên Mông Mỗ Đại Diễn, Đại Mộng Đạo thì lại càng nổi tiếng khắp đại vũ trụ. Không biết có bao nhiêu sinh linh ở các vị diện, giới vực và tinh cầu, đều bị đạo tắc Đại Mộng của hắn ta bao trùm, rất nhiều sinh linh hóa thành Yểm Ma.

Mặc dù bên ngoài có lưu truyền vô số lời đồn về Hôi Trực. Nhưng mà so với Hoàn, hắn ta chỉ có thể nói là trốn ở trong xó ít ra ngoài.

Loại cường giả như Hôi Trực, nếu như đi ra ngoài, cho dù là Đạo Tổ cũng phải tránh né ba phần. Nhưng đối với Hôi Trực mà nói, còn chưa đặt chân vào bước đại đạo thứ chín, hắn ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi lĩnh huyễn hóa.

Lĩnh huyễn hóa là nơi thích hợp để tu luyện đạo tắc Đại Mộng nhất, ở nơi này cho dù hắn ta tiến bộ chậm chạp nhưng chung quy thì vẫn có tiến bộ. Hôi Trực tin tưởng rằng cuối cùng sẽ có một ngày, hắn ta có thể dặt chân vào bước đại đạo thứ chín.

Nhưng mà hôn may, Hôi Trực vừa bừng tỉnh từ trong bế quan, bởi vì hắn ta phát hiện ra có người dám ra tay với Đại Mộng tinh.

Đại Mộng tinh chính là tinh cầu tư nhân của hắn ta, là hang ổ của Mông Mỗ Đại Diễn, càng là nơi phát nguyên của Đại Mộng Đạo. Ai ăn gan hùm mật báo mà dám ra tay với hành tinh mẹ Mông Mỗ Đại Diễn hắn ta? Hơn nữa rốt cuộc là ai, có thể phát hiện ra Đại Mộng tinh?

Chương 2626 - Hôi Trực tức giận.

Có thể biết vị trí cụ thể của Đại Mộng tinh, toàn bộ Mông Mỗ Đại Diễn không vượt quá mười người. Mà mười người này, mỗi người đều có lạc ấn đạo niệm của hắn ta, cho dù có bị người ta sưu hồn, cũng sẽ không xuất hiện tình huống vị trí Đại Mộng tinh bị tiết lộ.

Mà bây giờ, lại có người ra tay với Đại Mộng tinh, cái này sao có thể?

Cho dù là ai, dám ra tay với Đại Mộng tinh hắn ta, cho dù Hôi Trực hắn ta có lật ngược cả Hạo Hãn này, cũng phải bắt được người đó.

Hôi Trực xòe tay ra, từng đạo ánh sáng nổ tung trong lòng bàn tay, hắn ta thở phào một hơi. Mặc dù biết không ai có thể lấy đi thế giới Hỗn Độn của hắn ta, nhưng sau khi nhìn thấy truyền tống trận đã được kích phát, hắn ta vẫn hơi thả lỏng một chút.

Không có ai biết, khố phòng Mông Mỗ Đại Diễn chính là thế giới Hỗn Độn của hắn ta, cũng giống như chiếc nhẫn của hắn ta, bất cứ người nào muốn lấy đi chiếc nhẫn của hắn ta đều khó mà làm được. Chỉ cần vừa chạm vào khố phòng, hắn ta có thể truyền tống khố phòng vào trong lòng bàn tay của hắn ta.

Sở dĩ có loại lòng tin này, là bởi vì Hôi Trực biết rất rõ, cho dù có người cưỡng ép chuyển dời khố phòng đi, hắn ta cũng có thể truyền tống về lại trong chớp mắt.

Bây giờ đạo quang nổ tung, cho thấy rõ hắn ta đã kích phát truyền tống trận thế giới Hỗn Độn của mình, hơn nữa hắn ta có thể cảm nhận được thế giới Hỗn Độn đã được truyền tống đi. Hôi Trực duỗi ngón tay ra, cái thế giới Hỗn Độn này chính là một chiếc nhẫn, sau khi truyền tống đến, đầu tiên sẽ rơi vào trên ngón tay hắn ta, hóa thành một chiếc nhẫn.

Chỉ là một khắc sau, cả người Hôi Trực đều cứng đờ. Cảm ứng của hắn ta đối với thế giới Hỗn Độn đã biến mất, chuyện này sao có thể?

Cho dù thế giới Hỗn Độn của hắn ta có bị người ta cưỡng ép bỏ vào trong thế giới đại đạo, hắn ta cũng có thể cưỡng ép thu hồi lại. Muốn luyện hóa thế giới Hỗn Độn của hắn ta, chỉ cần ở trong Hạo Hãn này, không mất mấy năm thì tuyệt đối không thể làm được. Đừng nói là luyện hóa thế giới Hỗn Độn của hắn ta, cho dù muốn đánh vỡ cấm chế thế giới Hỗn Độn của hắn ta, chỉ cần ở trong Hạo Hãn này, cũng không phải một lúc là có thể làm được.

Cho dù ấn ký và hơi thở của thế giới Hỗn Độn đã biến mất, nhưng tay Hôi Trực đang duỗi ra cũng không thu lại, ngón tay hắn ta run nhè nhẹ, trong lòng thì đang lẩm bẩm, có lẽ một khắc sau, thế giới Hỗn Độn sẽ được truyền tống đến tay hắn ta.

Thế nhưng nửa nén hương trôi qua, đừng nói là thế giới Hỗn Độn, ngay cả chút tro bụi cũng không có.

“Không thể nào.” Hôi Trực đột nhiên đứng lên, không còn tâm trạng tiếp tục bế quan tìm kiếm đại đạo nữa.

Thế giới Hỗn Độn cất giữ hầu hết những thứ thuộc về hắn ta, từ khi cái Tức Nhưỡng trong khố phòng ở vũ trụ trung đẳng bị người ta lấy đi, hắn ta không còn đặt bảo vật đỉnh cấp trong khố phòng nữa. Trừ một phần hắn ta tạm thời phải dùng đến, phần lớn bảo vật, hắn ta đều đặt trong thế giới Hỗn Độn là chiếc nhẫn của mình.

Chuyện này sao có thể? Cho dù là tám tên Đạo Tổ ở đại vũ trụ, cũng đừng hòng lấy được thế giới Hỗn Độn của hắn ta.

Hôi Trực tu luyện đến bước đại đạo thứ tám, thậm chí có thể vững bước đột phá lên bước đại đạo thứ chín, nhưng chưa bao giờ có một ngày tức giận khó kìm như hôm nay.

Hắn ta đặt tất cả đồ tốt nhất trong khố phòng, không phải là vì những thứ này không thể để ở trên người mình. Mà là những thứ này đặt ở trong thế giới Hỗn Độn của hắn ta, cũng chẳng khác nào đang để trên người của chính hắn ta. Bởi vì hắn ta chỉ cần xòe tay ra, đồ vật sẽ xuất hiện trong tay hắn ta.

Sở dĩ đặt ở trong khố phòng, đó là bởi vì đồ tốt ở trong khố phòng, rất nhiều người đều có thể nhìn thấy. Vì sao Mông Mỗ Đại Diễn lại có thể phát triển nhanh như vậy? TRừ Đại Mộng Tháp ra, đó chính là chế độ ban thưởng. Để tất cả mọi người nhìn thấy khố phòng, thậm chí biết một ít bảo vật trong khố phòng, là muốn nói cho mọi người, chỉ cần ngươi làm ra đủ cống hiến cho Mông Mỗ Đại Diễn, thậm chí ngay cả Hồng Mông đạo chủng ngươi cũng có thể lấy được.

Mà bây giờ, có người lại có thể lấy đi chiếc nhẫn từ trong tay hắn ta.

“Rốt cuộc là ai?” Hôi Trực gầm lên giận dữ, thậm chí hắn ta còn hoài nghi chuyện này là do Hoàn làm, bởi vì nếu như nói trong trong Hạo Hãn này, còn có ai hiểu rõ hắn ta nhất, vậy thì nhất định chính là Hoàn.

Nhưng mà cho dù có là Hoàn, cũng không thể im hơi lặng tiếng mà lấy đi thế giới Hỗn Độn của hắn ta, mà hắn ta lại chẳng thể cảm nhận được.

Hôi Trực tức giận gầm lên rồi xông ra khỏi động phủ, đối với hắn ta mà nói, mỗi lần tiến vào động phủ bế quan, ít thì ngàn năm, nhiều thì trăm vạn năm. Nhưng lần này còn chưa đến 50 năm đã xông ra khỏi động phủ, đúng là chuyện chưa từng có.

“Hình Tứ.” Sau khi Hôi Trực xông ra khỏi động phủ đã tỉnh táo lại, lạnh lùng quát to một tiếng.

Nam tử mặt áo bào xám đột nhiên xuất hiện, cúi người hành lễ trước mặt Hôi Trực. “HÌnh Tứ kính chào chủ nhân, xin sai bảo?”

“Nói tình hình đại vũ trụ gần đây một chút.” Hôi Trực từ tốn nói.

“Vâng.” HÌnh Tứ đáp lời rồi nói, “Tộc Thiên Mông có sự trợ giúp của Mông Mỗ Đại Diễn ta và Đại Trụ Đạo, đã tiêu diệt Phạm Hà thế giới, Ma Như thế giới, Độn Nhất thế giới, Hưu Đà thế giới và TRung Ương thế giới. Bây giờ đang vây công Thất TRụ Thiên thế giới, nghe nói Đạo Tổ Khổng Tâm Kiếm của Bất Thừa thế giới và Đạo Tổ Lăng Trục Chân của Cực Thịnh thế giới đều đã tiến về Thất Trụ Thiên thế giới giúp đỡ. Nhưng mà cho dù là như vậy, Thất Trụ Thiên thế giới chỉ có thể kiên trì được nhiều nhất là mấy năm thôi.”

“Có tin tức của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ hay không?” Hôi Trực bình tĩnh hỏi.

Chương 2627 - Hôi Trực tức giận. (2)

HÌnh Tứ lập tức đáp, “Không có, từ khi năm đó bọn hắn biến mất khi sử dụng truyền tống trận có vấn đề thì không còn tin tức nào nữa. Nhưng mà theo cường giả Tề Tốn của tộc Thiên Mông nói, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều là cường giả đại đạo tự thân, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện, cho nên chuyện bọn hắn trở lại đại vũ trụ chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi. Vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn, tộc Thiên Mông nhất định phải diệt hết mười đại thế giới trước khi hai người này quay trở về đại vũ trụ.”

Hôi Trực gật đầu, nhưng mà thân thể lập tức cứng đờ.

Hắn ta nhớ đến một điểm mấu chốt, đại đạo tự thân.

Nếu như nói gia hỏa cướp đi thế giới Hỗn Độn của hắn ta tu luyện đại đạo tự thân, thực lực còn không kém hơn hắn ta, vậy thì chỉ cần cái thế giới Hỗn Độn này bị kéo vào trong thế giới đại đạo của đối phương, hắn ta thật sự không thể nào cảm ứng được.

Hắn ta có thể cảm ứng được, chính là bất cứ tu sĩ nào tu luyện trong Hạo Hãn này. Nhưng có một vài ngoại lệ, chính là đối phương tu luyện đại đạo tự thân, hơn nữa đẳng cấp đạo tắc đại đạo tự thân không hề kém hơn hắn ta, vậy thì lúc đồ của hắn ta nằm trong thế giới đại đạo của đối phương, hắn ta sẽ không cảm ứng được.

Hôi Trực siết chặt tay thành nắm đấm, gằn từng chữ, “Mạc Vô Kỵ, Lam Tiểu Bố, rất tốt, rất tốt…”

Hắn ta có thể khẳng định, người lấy đi đồ của hắn ta không phải là Mạc Vô Kỵ thì chính là Lam Tiểu Bố, người tu luyện đại đạo tự thân có rất nhiều, nhưng có khả năng lấy đồ của hắn ta bỏ vào trong thế giới đại đạo của mình, còn có thể khiến hắn ta không cảm ứng được, cũng chỉ có hai người kia.

Hơn nữa tu luyện đại đạo tự thân, cực ít người có thể chân chính bước vào cấp độ đại đạo, đừng nói là bước đại đạo thứ bảy và bước đại đạo thứ tám, cho dù có thể bước vào Diễn Giới cảnh, cũng là chuyện hiếm hoi như sừng lân lông phượng.

“Thế mà còn là một cái thế giới Hỗn Độn?” Lam Tiểu Bố mừng rỡ không thôi nhìn chiếc nhẫn trong tay, chỉ mất ba ngày, Lam Tiểu Bố đã gỡ bỏ hết mọi cấm chế trong thế giới Hỗn Độn này, biến nó thành chiếc nhẫn của mình.

Dùng thế giới Hỗn Độn làm nhẫn, còn dám đặt thế giới Hỗn Độn của mình thành khố phòng, để mọi người nhìn thấy đồ vật bên trong, khích lệ mọi người làm việc, cái này chỉ sợ có một mình Hôi Trực làm thôi.

Thất Giới Thạch đã dừng lại, Lam Tiểu Bố biết, hắn đã quay về bên ngoài đại vũ trụ một lần nữa. Lam Tiểu Bố cất Thất Giới Thạch đi, đứng ở trong hư không bên ngoài đại vũ trụ. Lúc trước khi mưới đến đây, bỏ ra mấy năm, mới tìm được quảng trường hư không bên ngoài đại vũ trụ. Mà lần này Lam Tiểu Bố chỉ dùng nửa nén hương, đã tìm được quảng trường lối vào đại vũ trụ.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn đến quảng trường vào đại vũ trụ này, so với cái quảng trường hư không lần trước cũng không kém gì nhiều, chỉ có một quảng trường và một cửa vào, diện tích thì tương đương với mấy cái ĐỊa Cầu.

Lam Tiểu Bố cũng cảm thán vô cùng, cái tộc Thiên Mông này đúng là quá may mắn, thế mà có thể tìm đến vũ trụ cao cấp rộng mênh mông như đại vũ trụ. Loại nơi thế này, chính là không gian vũ trụ chế định cho đại đạo TRường Sinh. Chỉ hy vọng là bọn người Mạc Vô Kỵ và ĐInh TRọng Trần cũng có thể tìm được một chỗ Hỗn Độn không thua gì đại vũ trụ, để mở ra không gian sinh tồn cho nhân loại.

Nếu như thật sự không tìm thấy, vậy thì cũng chỉ có thể quay về diệt đi tộc Thiên Mông. Nhưng mà diệt đi tộc Thiên Mông, đại vũ trụ cũng không tính là của bọn hắn, bọn hắn còn cần phải sửa lại quy tắc thiên địa, hủy đi Vũ Trụ Thụ…

Nghĩ đến đây, bản thân Lam Tiểu Bố tự lắc đầu, vẫn nên đi tìm Đại Thiên thế giới mới thôi, tốt hơn cướp đoạt với tộc Thiên Mông rất nhiều.

Lần đầu tiên Lam Tiểu Bố đến đại vũ trụ, là từ quảng trường hư không của Ma Như thế giới mà vào. Lần này Lam Tiểu Bố bước lên quảng trường, đã nhìn thấy mấy chữ to lớn lơ lửng trong hư không, quảng trường hư không Thất Trụ Thiên thế giới.

Cái này khiến Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, nói thật, hắn không có bất cứ lòng cảm mến nào với Ma Như thế giới, thậm chí còn chẳng có chút ấn tượng tốt nào. Còn Đại Hoang thế giới, hắn còn chưa từng đến đó, chứ đừng nói là cảm mến. Nếu như Đạo Tổ của Đại Hoang thế giới là Hồng Quân lão tổ, có lẽ trong lòng hắn còn có chút tán thành. Còn Dương Thiên là thứ gì chứ?

Chỉ là cái quảng trường hư không này cực lớn, nhưng người thì chẳng có mấy ai, trên cái quảng trường hư không khổng lồ này, trong phạm vi thần niệm của Lam Tiểu Bố chỉ nhìn thấy hơn một trăm người. Hơn nữa hơn một trăm người này, toàn bộ đều tập trung ở ngay chỗ cửa ra vào, dáng vẻ giống như đang bảo vệ cửa ra vào.

Còn về những thương lâu, nhà nghỉ, khu phố kia, mặc dù vẫn còn, nhưng không có người.

Lam Tiểu Bố vừa xuất hiện ở trận môn quảng trường hư không, đã có một tu sĩ cản Lam Tiểu Bố lại, “Ngươi muốn tiến vào đại vũ trụ?”

Giọng nói của tu sĩ này rất kinh ngạc, rõ ràng là đối với chuyện bây giờ Lam Tiểu Bố muốn vào đại vũ trụ vô cùng kinh ngạc và không thể tin nổi.

Lam Tiểu Bố gât đầu, “KHông sai, ta quả thật muốn tiến vào đại vũ trụ, sao thế?”

Tu sĩ này nói, “Bây giờ tu sĩ Nhân tộc ở đại vũ trụ sinh tồn gian nan, phần lớn người đều muốn rời khỏi đại vũ trụ, vì sao ngươi lại lựa chọn tiến vào đại vũ trụ lúc này? Chẳng lẽ ngươi không biết tộc Thiên Mông đang xâm lấn mười đại thế giới Nhân tộc, sắp chém giết hết mười đại thế giới rồi sao?”

“Mười đại thế giới đã bị tiêu diệt?”Lam Tiểu Bố giật mình, trong lòng tự nhủ hắn ít nhất đã dự tính trăm năm sẽ quay lại đại vũ trụ, chẳng lẽ còn chưa đến kịp trước khi tộc Thiên Mông diệt được mười đại thế giới sao?

Bình Luận (0)
Comment