Rất rõ ràng, trước đó u Bình chạy trốn, chỉ là may mắn mà thôi. Nếu như u Bình không gặp được Thạch Trường Hành, sau đó lại gặp được bọn hắn, vậy thì u Bình sẽ im hơi lặng tiếng mà bị Thiên Mông Nhân xử lý.
Khổ Nhất Sí cũng có chút ngây ngốc, ở đại vũ trụ còn có chủng tộc khác ngoài Nhân tộc đến xâm lấn sao?
Thấy Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ không nói lời nào, Bùi Cung Hổ vội vàng nói, “Hai vị nhất định phải tin lời ta nói, thật sự có một chủng tộc rất mạnh mẽ xâm lấn Cực Thịnh thế giới chúng ta, hơn nữa chủng tộc này có rất nhiều cường giả. Nếu như chờ Cực Thịnh thế giới chúng ta bị tiêu diệt rồi, tiếp theo sẽ đến những thế giới khác.”
Khổ Nhất Sí có chút không chắc lắm nói, “Bùi đạo hữu, lời này của ngươi khó tránh khỏi khiến người ta nghe thấy có chút kinh sợ rồi? Ở đại vũ trụ, cho dù giữa các thế giới với nhau có khoảng cách, nhưng cũng là chuyện của Nhân tộc. Bây giờ Yêu tộc và Thần tộc suy thoái, chỉ có Nhân tộc là vẫn còn sừng sững trong đại vũ trụ, ngươi nói có chủng tộc khác có thể tiêu diệt đi nhân tộc ở đại vũ trụ này, cái này ngay cả ta cũng không tin.”
Bùi Cung Hổ lại càng vội vàng hơn, hắn ta chợt nhớ ra gì đó, tiện tay cầm ra một cái thủy tinh cầu nói, “Các ngươi xem một chút là biết.”
Thủy tinh cầu được kích phát, trong hình ảnh đều là một mảnh phế tích, vô số tu sĩ nhân loại chỉ còn lại xương cốt…
Hình ảnh này là từng đoạn từng đoạn, đằng sau đống xương cốt kia, một đám người mặt người thân thú giống như quân đội Yêu tộc, xông vào trong một cái đạo thành, chỉ là ngẳn ngủi nửa nén hương sau, hộ trận phòng ngự của cái đạo thành này đã bị xé rách, sau đó từng đám sương máu nổ tung trong không gian…
Giọng điệu Bùi Cung Hổ có chút sợ hãi, “Ta cũng không dám đến đó, trong đám người bọn hắn, ít nhất có ba bốn nhân vật không thua gì ta, hơn nữa ta còn nhìn thấy nơi mà Đạo Tổ bị nhốt. Những cường giả kia, mỗi một người đều không hề kém Đạo Tổ, nếu không phải Đạo Tổ dùng đến đại trận của Cực Thịnh thế giới, ta hoàn toàn không cần phải đi cầu cứu viện binh.”
“Những thứ này là gì?” Khổ Nhất Sí chấn động nhìn Ảnh Tượng Thủy Tinh Cầu, tự lẩm bẩm.
“Bọn hắn là tộc Thiên Mông, tộc Thiên Mông chắc hẳn định thừa dịp mười đại thế giới của đại vũ trụ tham gia đại hội Vĩnh Sinh, chiếm cứ Nhân tộc. Chỉ là không ngờ rằng đại hội Vĩnh Sinh vừa mới mở ra đã kết thúc mà thôi. Nếu không thì, có lẽ bọn hắn thật sự đã thành công rồi.” Mạc Vô Kỵ nhíu mày nói.
Nếu như không phải đại hội Vĩnh Sinh bị phá hư, vậy thì bây giờ tất cả mọi người vẫn còn đang ở trong đại hội Vĩnh Sinh. Tu sĩ ở bên ngoài cho dù có biết tộc Thiên Mông xâm lấn, thì có thể làm gì? Mấy trăm năm sau, đại hội Vĩnh Sinh kết thúc, mọi thứ đều đã lạnh rồi.
“Tộc Thiên Mông?” Khổ Nhất Sí và Bùi Cung Hổ đều không hiểu hỏi một câu, bọn hắn chỉ cảm thấy hình như đã từng nghe nói đến, nhưng lại có chút mơ hồ.
Có tộc Thiên Mông bày ra đạo tắc Di Vong, Bùi Cung Hổ và Khổ Nhất Sí chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được hình như trong ký ức có chút ấn tượng với bộ tộc Thiên Mông, nhưng mà không rõ ràng lắm.
Mạc Vô Kỵ nhìn về phía Lam Tiểu Bố.
“Tiểu Bố, chúng ta chắc hẳn phải đi giúp tên Lăng Trục Chân này thôi, dù sao thì bước đại đạo thứ tám chỉ có mấy người, chết một người thì sẽ thiếu đi một người.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy. Lăng Trục Chân thì nhất định phải cứu, dù sao thù giữa Lăng Trục Chân và bọn hắn chỉ có tranh đấu lợi ích, mà khi đối đầu với tộc Thiên Mông, đó là đấu tranh vì sự tồn vong của chủng tộc.
“Lúc ngươi đến, truyền tống trận ở trong đạo thành vẫn còn chứ?” Lam Tiểu Bố hỏi một câu.
“Còn, trong khoảng thời gian ngắn, những yêu thú kia chắc hẳn không thể nào phá được Bắc Hành Thiên Thành.” Bùi Cung Hổ lập tức đáp, hắn ta còn chưa nghĩ rõ về tộc Thiên Mông, chỉ có thể tạm thời gọi là yêu thú. Đồng thời hắn ta cũng hiểu rõ mục đích Lam Tiểu Bố hỏi cái này là để làm gì, nếu như Bắc Hành Thiên Thành bị chiếm cứ, bây giờ bọn hắn truyền tống đến đó, chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp.
“Đã như vậy thì đi thôi, bây giờ lập tức truyền tống thôi.” Mạc Vô Kỵ dứt khoát nói.
Khổ Nhất Sí vội vàng nói, “Ta có thể đi theo cùng không?”
Có một chủng tộc có thể dễ dàng tiêu diệt một thế giới, cái này Khổ Nhất Sí đương nhiên lo lắng. Hắn ta là một Thiên Đế, bây giờ Trung Ương thế giới không có Đạo Tổ, nếu như tộc Thiên Mông kia đến Trung Ương thế giới, hắn ta lại càng phải hiểu rõ đối phương như thế nào.
Trung Ương thế giới cũng không phải ở giữa đại vũ trụ, bọn hắn và Cực Thịnh thế giới chỉ cách nhau một thế giới mà thôi
NGhe thấy Khổ Nhất Sí nói, Lam Tiểu Bố ngược lại coi trọng Khổ Nhất Sí hơn một chút, “ĐƯơng nhiên là được, tương lai nếu như tộc Thiên Mông muốn chiếm cứ đại vũ trụ, Nhân tộc đều phải đứng lên.”
“ĐÚng, Lam đạo hữu nói rất đúng, cho dù giữa chúng ta có ân oán gì, trước tranh đấu chủng tộc đều không tính là gì cả.” Khổ Nhất Sí lập tức nói theo.
Nếu như nói trước đó hắn ta hận không thể nào trực tiếp giết chết Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, nhưng mà thực lực của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cường hãn, đếu ngay cả Đạo Tổ cũng bị hủy đi thân thể, hắn ta đã sớm không muốn kết thù với hai người này. Còn đấu tranh chủng tộc, có lẽ có một chút, nhưng tuyệt đối không phải suy nghĩ trong lòng hắn ta, có cũng chỉ là Nhân tộc bị tiêu diệt, ảnh hưởng đến đại đạo tu luyện của hắn ta mà thôi. Trong lòng hắn ta, quan niệm tranh đấu vì chủng tộc lạnh bạc hơn so với quan niệm của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ.
Truyền tống trận mở ra, mặc dù đã đến bước đại đạo thứ bảy, trong quá trình truyền tống không gian có cực ly cực xa này, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ vẫn không thể nào mở rộng thần niệm bản thân ra được.
Bắc Hành Thiên Thành, bàn về trình độ phồn hoa, mặc dù không bằng An Lạc Thiên Thành, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. An Lạc Thiên Thành phồn hoa, phần lớn là vì đại hội Vĩnh Sinh mang lại.
Chương 2590 - Thế giới dưới đất.Nhưng mà sau khi mấy người Lam Tiểu Bố bước ra khỏi truyền tống trận, lập tức phát hiện một lượng lớn đại quân tu sĩ không ngừng được điều động, rất rõ ràng, so với những nơi khác, Cực Thịnh thế giới đã lâm vào trạng thái chiến tranh. Xem ra trước khi Bùi Cung Hổ tìm bọn hắn giúp đỡ, đã phát ra mệnh lệnh.
“Vị trí của Lăng Trục Chân.” Lam Tiểu Bố vừa mới nói một cầu, Bùi Cung Hổ đã lập tức lấy ra một cái ngọc giản phương vị đưa cho Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố lấy Thất Giới Thạch ra, “Mọi người cùng nhảy lên đi, đến đó nhìn trước rồi nói.”
Quả nhiên là Thất Giới Thạch, Bùi Cung Hổ và Khổ Nhất Sí đều cảm thán trong lòng, cái này có thể nói là một trong những pháp bảo phi hành tốt nhất trong đại vũ trụ. Thất Giới Thạch đó, có thể dễ dàng vượt qua vị diện. Khổ Nhất Sí lại càng khát vọng Thất Giới Thạch, nếu như có Thất Giới Thạch, đại vũ trụ có bị tiêu diệt thì hắn ta cũng có thể tìm kiếm được thế giới của riêng mình.
Nếu như lúc trước mà nhìn thấy Thất Giới Thạch, bọn hắn nhất định sẽ nổi lên tâm tư, bây giờ đứng trên Thất Giới Thạch, trừ hâm mộ ra, một chút tâm tư cũng không dám.
Lam Tiểu Bố bước vào bước đại đạo thứ bảy, sau khi kích phát Thất Giới Thạch, giống như thuấn di, chỉ trong nháy mắt đã xông ra khỏi Bắc Hành Thiên Thành. Bởi vì tốc độ đủ nhanh, cộng thêm nơi Lăng Trục Chân bị nhốt cách Bắc Hành Thiên Thành cũng không tính quá xa, chỉ vẻn vẹn nửa ngày, Thất Giới Thạch đã dừng tại đạo tắc phương vị mà Bùi Cung Hổ đưa ra.
Nơi này quy tắc thiên địa hỗn loạn vô cùng, đạo tắc thần thông vỡ nát ở khắp nơi, chỉ là hai bên đánh nhau đã sớm không còn thấy nữa.
Ánh mắt Bùi Cung Hổ lóe lên vẻ kinh hoảng, nếu như Đạo Tổ Lăng Trục Chân bị giết, vậy thì Cực Thịnh thế giới bị diệt cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Lần này hắn ta có thể mời được Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ giúp đỡ, đã là vô cùng may mắn rồi, sau lần này, Cực Thịnh thế giới bị diệt, đại đạo của hắn ta ở Cực Thịnh thế giới đã thành hình, một khi Cực Thịnh thế giới bị diệt, hắn ta vốn đã xa vời với bước đại đạo thứ tám, lúc này tương đương với việc đã đi đến điểm cuối.
Mạc Vô Kỵ đến tại khu vực đạo tắc thần thông hỗn loạn nhất, vung tay đánh ra mấy trăm đạo đạo tắc. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, trong hư không đã hiện ra từng dấu vết đánh nhau vô cùng rõ ràng.
Khổ Nhất Sí đứng phía sau nhìn thấy, hít vào một hơi thật sau, đây là hiện trường đấu pháp của cường giả cấp bậc Đạo Tổ, Mạc Vô Kỵ lại có thể dễ dàng quay lại hình ảnh đánh nhau, thậm chí là đạo ngấn trước đó lại, cái này phải mạnh đến mức nào chứ, cùng là bước đại đạo thứ bảy, người ta quăng hắn ta đến 100 thế giới.
“Chậm rồi…” Bùi Cung Hổ thì thào nói.
Lam Tiểu Bố bình tĩnh nói, “Không, chúng ta không đến muộn.”
Quả nhiên, khi Lam Tiểu Bố vứa dứt lời, Mạc Vô Kỵ đột nhiên lấy ra mấy trăm lá trận kỳ ném xuống, sau đó đánh ra một chỉ.
Cho dù còn đứng cách Mạc Vô Kỵ khá xa, Bùi Cung Hổ và Khổ Nhất Sí đều cảm thấy thần hồn của mình run rẩy theo một chỉ này, một chỉ này dường như sắp phá vỡ đại vũ trụ.
Oanh! Giống như vừa khai thiên tích địa, mặt đất truyền đến từng tiếng ầm vang, sau đó một cái thông đạo màu đen xuất hiện, cái thông đạo màu đen này trực tiếp dẫn xuống dưới lòng đất, thần niệm quét qua, dường như vô bờ bến.
“Ta cảm nhận được hơi thở của Đạo Tổ.” Bùi Cung Hổ kích động kêu lên.
Hắn ta biết rõ, Đạo Tổ Lăng Trục Chân của Cực Thịnh thế giới không xảy ra chuyện gì, một khi Lăng Trục Chân xảy ra chuyện, mọi thứ đều xong.
Bởi vì hắn ta biết rõ, hắn ta muốn bước vào bước đại đạo thứ tám, ở Cực Thịnh thế giới còn có một cơ hội, một khi rời khỏi Cực Thịnh thế giới sẽ không còn cơ hội. Ngược lại là Hình Nghê còn có chút cơ hội có thể bước vào tầng thứ cao hơn. Chỉ là thực lực Hình Nghê bây giờ quá thấp, mới bước đại đạo thứ sáu. Đáng tiếc con của hắn ta BÙi Nhất Đao đã mất tích, nếu không Bùi Nhất Đao chính là người có cơ hội bước vào cấp bậc Đạo Tổ nhất. Nhưng Bùi Nhất Đạo cũng lấy đại đạo của mình thành đạo cơ, cho nên Cực Thịnh thế giới đối với Bùi Nhất Đao cũng vô cùng quan trọng.
Mạc Vô Kỵ không chút do dự, sau khi cái thông đạo màu đen này bị một chỉ của hắn đánh ra, trực tiếp bước vào trong. Lam Tiểu Bố cũng theo sát phía sau, bước vào cái thông đạo màu đen hướng dưới lòng đất kia.
Bùi Cung Hổ cũng nhanh chóng đi theo, Khổ Nhất Sí thì do dự một chút, sau đó cũng bước vào theo. Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều là nguời có thực lực và tâm cơ. Hai người bọn họ đi theo Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, chắc chẳn sẽ không có vấn đề gì.
Vừa bước vào thông đạo, một luồng lực lượng cường đại lập tức bao trùm đến. Tốc độ của mọi người bên trong thông đạo màu đen này đột nhiên tăng tốc, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, trước mắt mọi người sáng lên, dường như cái thông đạo màu đen này đã đến điểm cuối.
“Nơi này lại là một thế giới hoàn toàn mới…” Cú Mang kinh ngạc lên tiếng, thế giới dưới đất hắn ta cũng biết, lúc trước ở Đại Hoang thế giới, mọi người xem thế giới dưới đất như là một nơi luân hồi. Thế nhưng ở nơi này, bọn hắn lại nhìn thấy mặt trời. Cái này càng giống một cái vụ trũ, chứ không phải là dưới mặt đất.
Ở một cái đáy biển khô cạn, có năm người đang đấu pháp, bị vây ở giữa rõ ràng chính là Lăng Trục Chân.
Chỉ là giờ phút này đạo vận trên người Lăng Trục Chân hỗn loạn vô cùng, hơn nữa đang không ngừng thiêu đốt tinh huyết và tuổi thọ.
Mặc dù Bùi Cung Hổ chỉ mới là bước đại đạo thứ bảy, nhưng sau khi nhìn thấy Đạo Tổ bị vây công, không chút do dự lấy pháp bảo ra xông lên. Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều không xông lên mà dừng lại.
ÁNh mắt Lam Tiểu Bố nhìn đáy biển khô cạn này, sau đó nói với Mạc Vô Kỵ, “Vô Kỵ, ngươi có nhìn thấy cái rễ cây kia không? Ngươi nói xem, cái này có phải là Vũ Trụ Thụ mà chúng ta nhìn thấy lúc trước.”
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Ngươi không nhìn lầm, cái kia quả thật chính là rễ cây Vũ Trụ Thụ.”
Chương 2591 - Bí mật của tộc Thiên Mông.“Rễ cây của Vũ Trụ Thụ ở chỗ này, có khi nào Vũ Trụ Thụ đã bị tộc Thiên Mông nắm trong tay, cho nên mới có đạo tắc Di Vong?” Lam Tiểu Bố khẽ nhíu mày, Vũ Trụ Thụ chính là căn cơ sinh tồn của đại vũ trụ, nếu như bị tộc Thiên Mông nắm trong tay, chuyện này cũng chẳng tốt đẹp gì.
Mạc Vô Kỵ cười cười, “Khống chế là chuyện không thể, nếu như đối phương nắm Vũ Trụ Thụ trong tay, vậy thì cũng sẽ không để Vũ Trụ Thụ xuất hiện, khiến đại hội Vĩnh Sinh chưa bắt đầu đã kết thúc. Tộc Thiên Mông muốn chiếm đoạt toàn bộ đại vũ trụ, phải lựa chọn thời cơ ngăn cản bọn người này lại, cho nên bọn hắn không thể nào cho những Đạo Tổ này cơ hội sớm ra ngoài. Nhưng mà mặc dù không có cách khống chế Vũ Trụ Thụ, nhưng đạo tắc Di Vong tuyệt đối có liên quan đến Vũ Trụ Thụ, điều này nói rõ Thiên Mông Nhân có cách để Vũ Trụ Thụ dung nhập đạo tắc thiên địa vào trong đại vũ trụ.”
Bùi Cung Hổ rên lên đau đớn, cả nguời bị đánh bay ra ngoài. Rõ ràng, với loại cấp bậc dấu pháp này, hắn ta vẫn còn kém xa.
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ một trái một phải vọt đến, Lam Tiểu Bố lấy Trường Sinh Kích ra, Mạc Vô Kỵ cũng đánh một chỉ ra.
Còn không ra tay nữa thì sẽ phải nhặt xác cho Lăng Trục Chân thôi.
Vây công Lăng Trục Chân có bốn người, thực lực của hai người hoàn toàn không yếu hơn Lăng Trục Chân, còn hai người kia thì hơi yếu một chút, chủ yếu là đứng bên ngoài bổ thêm một đao, đề phòng Lăng Trục Chân chạy trốn.
Lăng Trục Chân có thể kiên trì đến bây giờ, cũng là vì pháp bảo trong tay hắn ta.
Pháp bảo trong tay Lăng Trục Chân là một cái cự phiên, cự phiên này chẳng những có thể tăng cường lĩnh vực đại đạo của mình, mà còn có thể làm suy yếu trói buộc lĩnh vực của đối phương.
Cho dù Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, nhưng cũng biết đây là pháp bảo gì, Phá Vực Phiên, xem như là Hậu Hỗn Độn Chí Bảo.
Nếu như không có cái Phá Vực Phiên này, Lăng Trục Chân đã sớm không kiên trì nổi rồi.
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ ra tay, cũng không khiến bốn tên tu sĩ tộc Thiên Mông đang vây công Lăng Trục Chân coi trọng. Rõ ràng Bùi Cung Hổ vừa rồi chính là vết xe đổ khiến bọn hắn hiểu rằng, người đến mặc dù nhiều, nhưng chẳng dùng được, bởi vì ở đây, bước đại đạo thứ bảy chắng có ích gì cả. Ít nhất thì ở đại vũ trụ không có một chút tác dụng nào. Bởi vì đại vũ trụ chính là địa bàn của bọn hắn, là thế giới thuộc về bọn hắn.
TRong mắt bọn hắn, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cũng giống như Bùi Cung Hổ trước đó, sẽ dễ dàng bị đánh bay ra ngoài, may mắn, thì có thể toàn thây.
Chỉ có Lăng Trục Chân là trong lòng vô cùng mừng rỡ, hắn ta nhìn thấy Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đến giúp hắn ta. Thực lực của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, hắn ta biết rõ hơn ai hết. Nếu như đơn độc đả đấu, hắn ta hoàn toàn không đánh lại một người nào. Lúc này Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cũng nhau ra tay, nếu như hắn ta không biết nắm lấy cơ hội, vậy thì đúng là óc heo rồi.
Cho nên Phá Vực Phiên của Lăng Trục Chân kích phát toàn lực, đồng thời có mấy chục đạo hồng mang khóa lại không gian từ Phá Vực Phiên bắn ra ngoài.
Bốn tên tu sĩ tộc Thiên Mông đang vây công Lăng Trục Chân nhìn thấy Lăng Trục Chân dốc toàn lực, không kinh sợ mà còn vui mừng. Sở dĩ cho đến bây giờ bọn hắn vẫn chưa làm gì được Lăng Trục Chân, cũng là bởi vì cái Phá Vực Phiên này của Lăng Trục Chân giống như như một cái mai rùa đen. Bây giờ Lăng Trục Chân chủ động bỏ cái mai rùa đen này ra công kích bọn hắn, chẳng phải là muốn chết sao.
Bốn nguời đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, cũng dốc toàn lực mà ra tay, một tên Thiên Mông Nhân đứng chịu mũi sào thậm chí còn mặc kệ bản thân bị thương, cũng muốn bắt được Lăng Trục Chân.
Nhưng mà khi đạo tắc Sát Phạt từ Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố khóa lại một người trong đó, tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Đây đâu phải chỉ là một bước đại đạo thứ bảy, cho dù là Đạo Tổ mà bọn hắn đang vây công này, cũng không mạnh bằng gia hỏa mới tới này. Càng quan trọng hơn là, người này thế mà lại không bị quy tắc đại đạo thiên địa áp chế.
Ý nghĩ của bọn hắn vừa đến đây, đã nhìn thấy một chỉ trong hư không đánh xuống, một chỉ này dường như cố ý chậm hơn một kích kia một chút. Chờ tâm thần của bọn hắn đều tập trung vào một kích này và Phá Vực Phiên của Lăng Trục Chân, một chỉ này mới đánh xuống.
Thiên địa vẫn là thiên địa ban đầu, nhưng trong thiên địa này, mọi đạo tắc lại bắt đầu biến hóa trước một chỉ này.
Giống như Hồng Mông vừa mới sinh ra, giữa thiên địa, mọi quy tắc vốn có đang nhanh chóng vỡ nát, đạo tắc Phàm Nhân hoàn toàn mới diễn hóa ra. Bốn tên tu sĩ tộc Thiên Mông hoảng sợ phát hiện ra, thực lực của bọn hắn đang dần yếu đi, thậm chí còn sụt giảm dưới bước đại đạo thứ bảy.
Lăng Trục Chân khiếp sợ phát hiện, khi một chỉ này của Mạc Vô Kỵ đánh xuống, áp lực mà đối thủ gây ra cho hắn ta nhanh chóng tán loạn, hồng mang từ Phá Vực Phiên của hắn ta bắn ra dễ dàng đâm thủng thân thể của hai người, không hề có chút áp lực nào.
“Phốc!” Lại một đạo huyết quang nổ tung, Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố cũng xé rách thân thể của một tên Thiên Mông Nhân, Lam Tiểu Bố có chút sững sốt, nhìn thì có vẻ rất mạnh, sau khi đánh tới thì lại dễ dàng giết chết được như vậy, hắn dừng lại không tiếp tục ra tay nữa.
Còn một tên tu sĩ tộc Thiên Mông còn lại nhìn thấy một màn này, lập tức quay người định bỏ chạy, chỉ là trước một chỉ Thiên Địa này của Mạc Vô Kỵ, mọi động tác của hắn ta đều trở nên vô cùng chậm chạp. Một khắc sau, đạo tắc của Mạc Vô Kỵ đã giữ chân hắn ta lại, khiến hắn ta ngã nhào xuống đất,.
Khổ Nhất Sí đứng ở đằng xa quan sát mà sợ ngây người, Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố mạnh đến mức giết cường giả bước đại đạo thứ tám như giết gà vậy.
Chương 2592 - Bí mật của tộc Thiên Mông. (2)Chỉ có Lăng Trục Chân là cảm nhận được không đúng, hắn ta cảm thấy sau khi một chỉ kia của Mạc Vô Kỵ đánh ra, thực lực của hắn ta dường như tăng lên rất nhiều. Không chỉ như vậy, đạo tắc thần thông cũng trôi chảy hơn rất nhiều.
Khóe miệng Bùi Cung Hổ hiện lên nụ cười khổ, hắn ta biết mình kém hơn Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố, nhưng không ngờ lại kém lớn đến vậy.
“Vô Kỵ, ngươi chắc đã hiểu mọi chuyện như thế nào rồi nhỉ.” Lam Tiểu Bố nói.
Rất rõ ràng, bốn tên tu sĩ tộc Thiên Mông này sở dĩ cường đại như vậy, là do quy tắc thiên địa. Nói cách khác, nếu như vừa rồi Mạc Vô Kỵ không thi triển một chỉ Thiên Địa kia, vậy thì có lẽ bây giờ bọn hắn còn đang đấu pháp. Cho dù cuối cùng có thắng, cũng sẽ không dễ dàng như vậy.
Lăng Trục Chân lập tức bước đến ôm quyền thi lễ, “Đa tạ Lam đạo hữu, đa tạ Mạc đạo hữu đến đây cứu giúp, nếu không hôm nay Lăng mỗ chắc chắn phải chết tại đây rồi.”
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Thật ra thực lực của mấy nguời này rất bình thường, nhiều nhất chỉ là bước đại đạo thứ bảy, thậm chí có hai người còn chưa đến bước đại đạo thứ bảy, tuyệt đối không phải bước đại đạo thứ tám.”
“Vậy thì vì sao…” Bùi Cung Hổ nghi ngờ hỏi, nhưng mà nghĩ đến câu nói tiếp theo của mình sẽ bất kính với Đạo Tổ, cho nên nhưng chóng dừng chủ đề lại.
Rõ ràng, cái hắn ta muốn hỏi chính là, vì sao bước đại đạo thứ bảy lại có thể ngăn cản được Đạo Tổ Lăng Trục Chân.
Mạc Vô Kỵ hiểu ý của Bùi Cung Hổ, bình tĩnh nói, “Sở dĩ bọn hắn có thể dễ dàng nghiền ép Lăng đạo hữu, là bởi vì trong vùng thế giới này, có đạo tắc đại đạo thuộc về bọn hắn. Cũng giống như đạo tắc Di Vong vậy. Ta dùng thần thông Thiên Địa khóa lại vùng không gian này, khiến đạo tắc bọn hắn không thể dùng được, cho nên thực lực của bọn hắn trực tiếp giảm xuống.”
“Đạo tắc Di Vong?” Lăng Trục Chân kinh ngạc hỏi.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Đúng rồi, đạo tắc Di Vong, thật ra những người này chính là Thiên Mông Nhân…”
Dù sao thì Lăng Trục Chân cũng là Đạo Tổ, nghe thấy Thiên Mông Nhân, ký ức mơ hồ kia lập tức được lật lại, hắn ta kinh ngạc nói. “KHông phải Thiên Mông Nhân đã bị đuổi cùng giết tận rồi sao, sao vẫn còn Thiên Mông Nhân?”
“Bởi vì Thiên Mông Nhân dựa vào Vũ Trụ Thụ, bố trí đạo tắc Di Vong trên toàn bộ đại vũ trụ, cái đạo tắc Di Vong này khiến tu sĩ Nhân tộc của đại vũ trụ quên đi bọn hắn, làm như vậy, bọn hắn mới có thể từ từ phát triển. Bây giờ có lẽ đã phát triển đức mức độ nhất định rồi, thậm chí còn bố trí được đạo tắc đại đạo phù hợp cho bọn hắn đấu pháp. Có loại đạo tắc này, thực lực của tu sĩ ở đại vũ trụ sẽ bị hạ xuống vô hạn, mà thực lực của bọn hắn lại lên cao thẳng tắp, cán cân này một giảm một tăng, Lăng đạo hữu có thể kiên trì đấu với bọn hắn cho đến bây giờ, đúng là không dễ dàng gì.” Mạc Vô Kỵ nói.
“Thì ra là thế…” Lăng Trục Chân giật mình hiểu ra, tự lẩm bẩm.
Sau đó hắn ta cũng hiểu ra một chuyện, cho dù bước đại đạo thứ tám cũng không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, chênh lệch to lớn như thế, thật ra cũng có chút quỷ dị. Bây giờ rõ ràng, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều tu luyện đại đạo tự thân, cho nên cho dù đại vũ trụ có quy tắc thiên địa trói buộc do tộc Thiên Mông bố trí ra, đối với Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cũng chẳng có chút ảnh hưởng nào. Ngược lại là bọn hắn bị ảnh hưởng đến, cho nên mới bị Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ diệt sạch.
Chẳng những Lăng Trục Chân hiểu ra, cả Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cũng hiểu ra. Theo lý mà nói, uy danh của Đạo Tổ tại đại vũ trụ lan xa, dùng thực lực trấn áp đông đảo tu sĩ ở đại vũ trụ này, thực lực không thể nào chỉ như vậy mới đúng. Hóa ra là bởi vì bị đạo tắc của tộc Thiên Mông áp chế. Rõ ràng là tộc Thiên Mông đã dùng Vũ Trụ Thụ khiến tu sĩ ở đại vũ trụ có một loại áp chế đại đạo trời sinh, khiến thực lực của bọn hắn không thể nào phát huy được 100%.
TRong lòng Lăng Trục Chân thầm nghĩ, nếu như rời khỏi đại vũ trụ, không còn bị loại quy tắc đại đạo này áp chế nữa, vậy thì hắn ta có thể đánh thắng Lam Tiểu Bố hoặc là Mạc Vô Kỵ hay không. Sau đó hắn ta lập tức khẳng định, dù sao thì mình cũng là một Đạo Tổ, tuyệt đối có thể đối kháng với hai vị trước mắt này. Bởi vì ý nghĩ này, lòng tin của Lăng Trục Chân lại tăng thêm một tầng.
Lam Tiểu Bố nhìn lướt qua Lăng Trục Chân, hắn đã nhìn ra khí thế trên nguời Lăng Trục Chân đã thay đổi. Hắn cũng biết Lăng Trục Chân ở chỗ này bị quy tắc thiên địa nào đó áp chế, nhưng mà cho dù không có loại quy tắc này áp chế, hắn tin rằng cũng có thể đánh bại được Lăng Trục Chân, cái khác biệt chính là phải trả một cái giá lớn hơn mà thôi.
“Đạo Tổ, tộc Thiên Mông xâm lấn Cực Thịnh thế giới chúng ta, bây giờ có rất nhiều đạo môn, tinh cầu, thành thị của Cực Thịnh thế giới ta đã bị tộc Thiên Mông chiếm cứ, đồng thời tử thương vô số.” Bùi Cung Hổ tiến lên bẩm báo.
Lăng Trục Chân gật đầu, nói với Bùi Cung Hổ, “Ngươi không tệ, nếu như không có ngươi mời Lam đạo hữu và Mạc đạo hữu đến đây, ta đã dữ nhiều lành ít rồi. Phá Vực Phiên của ta mặc dù còn có thể kiên trì được, nhưng mà chỉ có thể kiên trì được nhiều nhất là một ngày thôi.”
Sau khi nói xong, Lăng Trục Chân nhìn về phía Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, “Hai vị đạo hữu, mặc dù ta bị đạo tắc Di Vong ảnh hưởng, rất nhiều chuyện đều đã quên. Nhưng tộc Thiên Mông rất mạnh, cái này ta cũng có biết một chút, chỉ là trí lực của bọn hắn hình như có chút vấn đề.”
“Đó là trước đó, bây giờ tộc Thiên Mông bắt tu sĩ Nhân tộc về để tự sinh sôi, còn có thể bố trí các loại quy tắc thiên địa trong đại vũ trụ, có thể nhân lúc diễn ra đại hội Vĩnh Sinh mà tiến hành xâm lấn, cái trí lực này đã không còn là vấn đề nữa.” Lam Tiểu Bố nói.
Chương 2593 - Mục đích lãng quên Hồng Quân.“Làm thế nào để ngăn cản tộc Thiên Mông, Lăng Trục Chân ta tình nguyện hợp tác với hai vị.” Giọng điệu Lăng Trục Chân nghiêm túc, ôm quyền nói.
Lam Tiểu Bố nói, “Trước đó chúng ta còn chưa nghĩ đến, giữa các giới vực ở đại vũ trụ, trừ đạo tắc Di Vong ra, còn có quy tắc thiên địa áp chế thần thông của tu sĩ ở đại vũ trụ. Có thể tưởng tượng được, nếu như thực lực của chúng ta bị giảm đi một nửa, còn chiến đấu với tộc Thiên Mông, trên cơ bản là cục diện chỉ có thua chứ không thể thắng.”
Mạc Vô Kỵ cũng gật đầu, “Bây giờ, chuyện thứ nhất chính là tìm Vũ Trụ Thụ, đồng thời xem thử có thể xóa đi quy tắc đại đạo mà tộc Thiên Mông đã bố trí ở đại vũ trụ hay không.”
Lúc Mạc Vô Kỵ nói chuyện, ánh mắt đã nhìn về phía cái rễ cây thô to lúc trước hắn nhìn thấy, Lam Tiểu Bố cũng nhìn qua đó.
Cho dù là Lam Tiểu Bố hay là Mạc Vô Kỵ, trong lòng đều hiểu rõ, cần phải gỡ bỏ những đạo tắc thiên địa mà tộc Thiên Mông đã dung nhập vào trong đại vũ trụ.
Nhưng mà khiến Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố kinh dị chính là, cái rễ thô to màu vàng óng kia lại đột nhiên biến mất.
”Ta không phát hiện ra là nó biến mất như thế nào.” Lam Tiểu Bố nhíu mày, thật ra mặc dù hắn có ra tay với tộc Thiên Mông, nhưng mà vẫn luôn chú ý đến cái rễ cây kia, nhưng bây giờ sau khi cái rễ cây này biến mất, hắn lại chẳng có chút ấn tượng nào.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Đúng là có chút kỳ quái, rất có thể là do quy tắc có vấn đề.”
Vừa rồi hắn cũng không biết cái rễ cây kia biến mất như thế nào, Trữ Thần Lạc của hắn mở rộng ra ngoài, cũng không cảm nhận được bất cứ dấu vết nào cả. Nếu như Trữ Thần Lạc của hắn cũng không thể nào tìm được chút dấu vết nào, vậy thì có tiếp tục tìm kiếm cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Hơn nữa Trữ Thần Lạc của hắn tăng cường thần niệm, đã sớm cảm nhận được, mặc dù ở đây có mặt trời, nhưng cũng là một không gian bị phong bế. Vùng không gian này cũng không lớn, biên giới không gian đã bị Đạo giới ngăn trở. Cho dù thần niệm của Mạc Vô Kỵ không thể nào xuyên qua Đạo giới này, cũng biết cho dù có người đi đến đây, cũng sẽ giống như không gian mà bọn hắn đang đứng, là một giới vực không gian bị phong bế khác.
ÁNh mắt Mạc Vô Kỵ nhìn về phía tu sĩ tộc Thiên Mông bị hắn trói lại kia, “Ngươi là tộc Thiên Mông?”
Người này lúc đầu mặc dù bị đạo tắc của Mạc Vô Kỵ trói buộc, nhưng cũng không để ý nhiều, bây giờ nghe thấy Mạc Vô Kỵ nói, sắc mặt hắn ta đột nhiên thay đổi, người bên ngoài không thể nào biết được chuyện tộc Thiên Mông, sao những người này lại biết hắn ta là tộc Thiên Mông? Sau đó đạo vận quanh người hắn ta vô cùng cuồng loạn, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, thân thể người này hoàn toàn biến mất..
“Chủng tộc này thật quỷ dị.” Lăng Trục Chân hơi nhíu mày nói một câu.
Vừa rồi tu sĩ tộc Thiên Mông này rõ ràng đã bị Mạc Vô Kỵ kiềm chế, đã bị kiềm chế mà còn có thể biến mất, đương nhiên là phải dùng đến quy tắc thiên địa.
“Vị trí của chúng ta là hang ổ của tộc Thiên Mông sao?” Khổ Nhất Sí không nhịn được hỏi một câu.
“Quy tắc thiên địa ở nơi này đầy đủ, hơn nữa còn có trời trăng sao sáng, lại ở dưới mặt đất, nói không chừng thật sự là hang ổ của tộc Thiên Mông.” Bùi Cung Hổ đáp.
Lam Tiểu Bố lại nói, “Nơi này có phải là hang ổ của tộc Thiên Mông hay không thì ta không biết, nhưng mà có một chuyện ta có thể khẳng định, nơi này rất có thể là nơi rễ Vũ Trụ Thụ sinh tồn.”
Vũ Trụ Thụ là mạch lạc của Hạo Hãn, cho dù là rễ cây, có lẽ cũng chỉ có một giới mới có thể khiến nó sinh tồn.
“Lăng đạo hữu, ngươi vốn đánh nhau với mấy người này ở phía trên, cuối cùng sao lại xuống dưới này?” Mạc Vô Kỵ nhìn về phía Lăng Trục Chân.
Lăng Trục Chân thở dài, “Lúc đầu, ta đã có cách bỏ chạy, ta biết cứ tiếp tục đấu như vậy, ta cũng chẳng có chỗ nào tốt. Sở dĩ ta không nỡ đi, là bởi vì nếu như ta muốn đi, nhất định phải bỏ lại Phá Vực Phiên của ta. Chỉ cần ta có thể sử dụng Phá Vực Phiên khóa lĩnh vực của mấy người đối phương lại, ta có thể rời khỏi được. Ban đầu ta quả thật không nỡ bỏ lại Phá Vực Phiên của ta, nhưng khi cục diện càng này càng tệ hơn, ta dự định bỏ lại Phá Vực Phiên rồi bỏ chạy. Mấy tên Thiên Mông Nhân này dường như đã đoán ra được ý nghĩ của ta, vậy mà bọn hắn liên thủ phá vỡ không gian, kéo ta đến nơi này. Sau khi đến nơi này, cho dù ta có bỏ lại Phá Vực Phiên cũng không thể chạy thoát được…”
Nói đến đây Lăng Trục Chân dường như nhớ ra cái gì đó, “Đúng rồi, làm sao các ngươi đến đây được?”
“Ta cảm nhận được đạo tắc của Vũ Trụ Thụ, sau đó ở một nơi tìm được vị trí giao thoa đạo tắc Không Gian, phá vỡ không gian tiến vào đây.” Mạc Vô Kỵ trả lời đơn giản, trong lòng vẫn đang suy nghĩ làm sao để tìm được Vũ Trụ Thụ.
“Mạc đạo hữu, Lam đạo hữu, nơi này rất có thể là giới vực sinh tồn của tộc Thiên Mông. Chúng ta cùng nhau tìm kiếm ở chỗ này một chút, ta tin rằng sẽ có phát hiện.” Trong lòng Lăng Trục Chân vô cùng khâm phục Mạc Vô Kỵ, đổi thành hắn ta, chỉ sợ hắn ta không thể tìm được điểm giao thoa đạo tắc Không Gian này.
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, “Không, nơi này có lẽ là một trong những nơi mà tộc Thiên Mông sinh tồn, nhưng chúng ta ở chỗ này tuyệt đối không thể tìm được tộc Thiên Mông, hơn nữa chúng ta cũng không có thời gian ở chỗ này tìm kiếm tộc Thiên Mông.”
KHông đợi Lăng Trục Chân hỏi, Mạc Vô Kỵ đã chủ động giải thích, “KHông gian giống như nơi chúng ta đang đứng có vô số, hơn nữa vô số không gian này cũng không dính liền nhau…”
“Sao ngươi biết được?” Bùi Cung Hổ bật hỏi theo bản năng. Mạc Vô Kỵ bình tĩnh nói, “Ta dùng thần niệm rà quét.”
Chương 2594 - Mục đích lãng quên Hồng Quân. (2)TRong lòng Lăng Trục Chân càng thêm cẩn thận, cho dù nơi này không có quy tắc thiên địa áp chế đạo tắc đại đạo của hắn ta, thần niệm của hắn ta có thể rà quét vùng không gian này sao? Chỉ sợ là rất khó. Như vậy có thể thấy được, ở nơi khác, thần niệm của Mạc Vô Kỵ cũng mạnh hơn hắn ta.
Mạc Vô Kỵ quay sang nói với Lăng Trục Chân, “Còn nữa, nếu như chúng ta ở chỗ này lãng phí quá nhiều thời gian, chỉ sợ đại vũ trụ đã sớm bị tộc Thiên Mông diệt đến bảy tám phần. Lăng đạo hữu, ngươi cũng là Đạo Tổ của một thế giới, ta hy vọng ngươi có thể liên hợp với đại quân tu sĩ của các thế giới còn lại, ít nhất phải ngăn cản tộc Thiên Mông xâm chiếm đại vũ trụ.”
Lăng Trục Chân lập tức nói, “Ta có thể làm được, chỉ là bây giờ chúng ta ra ngoài như thế nào?”
Mạc Vô Kỵ lấy một đống trận kỳ ra ném xuống, chỉ qua một thời gian ngắn, quy tắc Không Gian trong hư không lập tức biến hóa kịch liệt, Mạc Vô Kỵ đánh ra một chỉ, trong không gian lại xuất hiện một cái lối đi.
“Đi lên trước rồi nói.” Mạc Vô Kỵ là người đầu tiên xông vào thông đạo, những người còn lại cũng nhanh chóng theo sau.
Sau nửa canh giờ, đám người xông ra khỏi thông đạo, xuất hiện trên mặt đất đại vũ trụ một lần nữa.
“Thủ đoạn của Mạc đạo hữu thật lợi hại.” Lăng Trục Chân thật lòng khen một câu, hắn ta biết Mạc Vô Kỵ ra ngoài như thế nào, cũng giống như Mạc Vô Kỵ nói trước đó, tìm nơi giao thoa đạo tắc KHông Gian, sau đó đánh vỡ điểm giao thoa đạo tắc KHông Gian, tìm được thông đạo ra ngoài.
Mặc dù hắn ta cũng biết đạo lý này, nhưng mà bảo hắn ta làm thì hắn ta lại không làm được, bởi vì hắn ta không tìm được vị trí giao thoa đạo tắc KHông Gian ở chỗ nào.
“Lăng đạo hữu, ở chỗ ta có một ít phù triện, ngươi cầm lấy dùng đi. Gặp phải cường giả tộc Thiên Mông vây công, phù triện của ta có thể giúp ngươi một chút.” Mạc Vô Kỵ lấy ra một xấp phù triện đưa cho Lăng Trục Chân.
Trong lòng Lam Tiểu Bố khó hiểu, sao Mạc Vô Kỵ lại phải đưa phù triện cho Lăng Trục Chân, nhưng mà sau khi hắn nhìn thấy những phù triện này, lập tức hiểu ra, đâu là không gian đạo tắc Phàm Nhân.
Đừng thấy những phù triện này không có chút năng lực công kích nào, nhưng mà gặp phải tìm huống Lăng Trục Chân bị vây công như lúc trước, chỉ cần một tấm phù triện Không Gian Phàm Nhân này là có thể giải quyết. Lăng Trục Chân cũng đang nghi ngờ, sau khi hắn ta nhìn thấy là phù triện KHông Gian thì vô cùng vui mừng, nhanh chóng ôm quyền nói, “Đa tạ Mạc đạo hữu, có những phù triện này, ta đảm bảo sẽ không để cho người tộc Thiên Mông tiến thêm một bước.”
“Chúng ta cần phải đi Duy Củ thế giới và Đại Hoang thế giới, không biết Bắc Hành Thiên Thành có truyền tống trận đến hai nơi này không?”
Lăng Trục Chân vội vàng nói, “Truyền tống trận đến Duy Củ thế giới thì chúng ta không có, nhưng mà truyền tống trận đến Đại Hoang thế giới thì ta có một cái, ban đầu là mời rất nhiều người đến để liên thủ bố trí.”
Hai mắt Mạc Vô Kỵ sáng lên, không ngờ Trung Ương thế giới không có truyền tống trận đến Đại Hoang thế giới, mà ở Cực Thịnh thế giới lại có…
“Vô Kỵ, chúng ta không đi Duy Củ thế giới nữa, trực tiếp đến Đại Hoang thế giới thôi.” Sau khi biết tộc Thiên Mông dung nhập các loại quy tắc thiên địa vào trong đại vũ trụ, Lam Tiểu Bố đã quyết định đi Đại Hoang thế giới trước.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Ta cũng có ý này, nếu như ta đoán không sai, đạo tắc Di Vong nhằm vào Hồng Quân Đạo Tổ là do tộc Thiên Mông làm.”
“Hồng Quân?” Lăng Trục Chân nhíu mày, cái tên này rất quen thuộc.
“ĐÚng, Hồng Quân rất có thể là nhân vật duy nhất biết làm thể nào để phá đi những quy tắc mà tộc Thiên Mông đã bố trí để khống chế đại vũ trụ. Nếu không, bọn hắn cũng sẽ không cố ý bố trí đạo tắc Di Vong nhằm vào Hồng Quân lão tổ.” Mạc Vô Kỵ nói.
Bây giờ hắn đã hiểu rõ vì sao lại có đạo tắc Di Vong nhằm vào Hồng Quân lão tổ, cũng giống như tộc Thiên Mông khiến tu sĩ Nhân tộc ở đại vũ trụ lãng quên đi bọn hắn, là vì để bản thân phát trển. Mà lãng quên Hồng Quân lão tổ, nhất định là vì Hồng Quân lão tổ biết làm thế nào để phá đi quy tắc thiên địa mà tộc Thiên Mông đã dung nhập vào đại vũ trụ, phòng ngừa có người nhớ ra Hồng Quân lão tổ, sau đó tìm đến Hồng Quân lão tổ.
Hơn nữa tộc Thiên Mông dung nhập quy tắc thiên địa vào trong đại vũ trụ, một mình Hồng Quân còn chưa phá được, thậm chí Hồng Quân còn đang bị bọn họ nhốt tại một nơi nào đó, bao gồm cả phân thân mà u Bình nhìn thấy trước đó…
Bây giờ xem ra, cho dù bọn hắn tìm được Vũ Trụ Thụ, cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì bọn hắn cũng không biết là thế nào để dựa vào Vũ Trụ Thụ phá đi những quy tắc thiên địa mà tộc Thiên Mông đã dung nhập vào trong đại vũ trụ. Còn luyện hóa Vũ Trụ Thụ, vậy thì phải tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ trước đã.
Lúc này, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ có chút khâm phục Đế Lan. Không biết gia hỏa này làm sao mà tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ, đồng thời còn vây khốn được thụ linh Vũ Trụ Thụ.
Mặc dù cho dù Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ không ra tay ngăn cản, Đế Lan có thể luyện hóa được thụ linh Vũ Trụ Thụ là chuyện vô cùng xa vời, nhưng mà gia hỏa này có thể tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ, cũng không phải là chuyện đơn giản. Những Đạo Tổ này đều chẳng phải loại lương thiện, cũng may nơi này hạn chế thực lực của Đạo Tổ, khiến bọn hắn có thể áp chế Đế Lan.
“Vô Kỵ, nếu như không tìm được Hồng Quân lão tổ, chúng ta sẽ nghĩ cách tìm Đế Lan, bảo gia hỏa này nói ra cách làm sao để tìm được thụ linh Vũ Trụ Thụ. Sợ rằng chúng ta có luyện hóa Vũ Trụ Thụ, cũng không thể để tộc Thiên Mông tiếp tục như vậy nữa. Một khi quy tắc thiên địa của đại vũ trụ rối tinh rối mù, nơi này chẳng khác nào bị phế.” Lam Tiểu Bố truyền âm cho Mạc Vô Kỵ nói.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy, Vũ Trụ Thụ là căn cơ sinh tồn của đại vũ trụ, Vũ Trụ Thụ bị tộc Thiên Mông khống chế, vậy thì ý nghĩa tồn tại của Vũ Trụ Thụ cũng bị bóp méo rồi.
Chương 2595 - BỊ ám hại.Truyền tống trận được kích phát, Mạc Vô Kỵ, Lam Tiểu Bố và Cú Mang, ba người lập tức bị đạo văn truyền tống đưa đi trong nháy mắt, Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố đều biết không bình thường rồi.
TRuyền tống trận này đã bị người động tay động chân, vốn là truyền tống định hướng, bây giờ đã biến thành truyền tống không có chút quy tắc nào.
Loại truyền tống không có chút quy tắc này, là loại dễ truyền tống đến hư không sai chỗ nhất. Cho dù là loại tu vi như Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố, một khi bị truyền tống đến giữa hư không sai chỗ ở đại vũ trụ này, cũng dữ nhiều lành ít.
Hầu như ngay khi phát hiện truyền tống trận này có vấn đề, Mạc Vô Kỵ lập tức mở rộng lĩnh vực Phàm Nhân của mình ra.
Với thực lực của Mạc Vô Kỵ, bây giờ lĩnh vực có thể tương đương với một cái không gian quy tắc Phàm Nhân độc lập.
“Ken két!” Lĩnh vực Phàm Nhân của Mạc Vô Kỵ vừa mở rộng ra để bảo vệ ba người, đã nhanh chóng bị hư không sai chỗ xé nát, bọn hắn quả nhiên đã bị truyền tống đến trong không gian hư không sai chỗ. Nhưng mà giờ phút này Lam Tiểu Bố cũng đã mở rộng lĩnh vực Trường Sinh, kịp thời che chở không gian của ba người lại.
CHo dù là Mạc Vô Kỵ hay là Lam Tiểu Bố, đều tu luyện đại đạo tự thân, lĩnh vực của hai người giống như một thế giới quy tắc độc lập. Nếu như chỉ có một người, bản thân ở trong loại không gian sai chỗ này, hoàn toàn không kịp không ngừng hoàn thiện không gian lĩnh vực của mình, cuối cùng vẫn sẽ bị không gian sai chỗ xé nát.
Bây giờ Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ thay nhau mở rộng lĩnh vực không gian của mình, thời điểm ban đầu mặc dù cũng bị một chút vết thương nhẹ, nhưng cũng có thể miễn cưỡng ngăn cản loại không gian sai chỗ này.
KHi hai người càng ngày càng quen thuộc với hoàn cảnh này, hai người ứng phó cũng càng ngày càng dễ dàng.
Loại truyền tống vào không gian sai chỗ này, có lúc hàng trăm, hàng ngàn năm cũng chưa chắc có thể thoát ra ngoài. Trên thực tế không có người nào có thể tồn tại bên trong không gian sai chỗ hàng trăm, hàng ngàn năm mà không bị không gian sai chỗ xé nát thành bã vụn. Nhưng nếu may mắn, thì có lẽ chỉ trong chớp mắt là có thể xông ra ngoài.
Vận may của Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố xem như không tệ, bọn hắn liên thủ tạo dựng lĩnh vực không gian, trải qua hơn nửa tháng, cuối cùng cũng thoát ra khỏi loại không gian sai chỗ này, đứng ở trong ư không.
“Thật là lợi hại, nếu như không có hai vị, ta đã sớm bỏ mạng rồi.” Cú Mang cảm nhận được đã thoát ra khỏi không gian sai chỗ, cảm thán nói.
TRong loại không gian sai chỗ có cấp bậc như vậy, cho dù hắn ta có tiến vào thế giới của mình, cuối cùng thế giới cũng sẽ bị loại không gian sai chỗ này xé rách. Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ tạm thời mở rộng lĩnh vực đạo tắc, chưa chắc yếu hơn thế giới của hắn ta, nhưng mà trong nửa tháng này, hai người đã liên thủ liên tục bố trí bao nhiều không gian quy tắc phù hợp với tình cảnh này. Chính là không ngừng bị xé nát rồi lại tạo dựng ra rồi bị xé nát.
Lam Tiểu Bố cũng sợ hãi không thôi, đừng nói là Cú Mang, chính bọn hắn cũng suýt chút nữa bị xử lý. Trong không gian sai chỗ này, một khi thế giới quy tắc do lĩnh vực của hắn và Mạc Vô Kỵ tạo dựng ra không thể nào ngăn trở được không gian sai chỗ, tranh thủ chút thời gian, vậy thì thân thể của mấy người bọn hắn đã bị xé nát. TRong loại không gian sai chỗ này, thân thể bị xé nát, muốn sống gần như là chuyện không thể.
Đây là do hắn liên thủ với Mạc Vô Kỵ, đổi thành hắn hoặc là một mình Mạc Vô Kỵ, đều không thể chạy thoát khỏi không gian sai chỗ này được.
Mạc Vô Kỵ hít một hơi thật sâu, thần niệm mở rộng ra ngoài, sau đó nói, “Vị trí của chúng ta, rất có thể đã không còn ở đại vũ trụ nữa.”
KHông cần Mạc Vô Kỵ nói, Lam Tiểu Bố cũng biết, bọn hắn chắc hẳn đã bị không gian sai chỗ cuốn đi, tuyệt đối đã rời khỏi đại vũ trụ, thậm chí cách đại vũ trụ không biết bao nhiêu vị diện vũ trụ Hạo Hãn.
Cú Mang tràn đầy căm hận nói, “Uổng cho tên Lăng Trục Chân này là Đạo Tổ của một giới, thế mà lại dùng truyền tống trận ám hại chúng ta.”
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, “Đây không phải là do Lăng Trục Chân làm, rất có thể là do Dương Thiên làm. Lăng Trục Chân ám hại chúng ta, đối với hắn mà nói không có chút…”
Mạc Vô Kỵ đột nhiên dừng lại, chuyện này cũng chưa chắc. Loại người như Lăng Trục Chân, chuyện gì cũng có thể làm được, ai có thể khẳng định không phải là hắn ta làm?
Lam Tiểu Bố cũng nói tiếp, “Có bảy phần khả năng không phải do Lăng Trục Chân làm, nhưng Lăng Trục Chân cũng không thoát được hiềm nghi. Toàn bộ tu sĩ đại vũ trụ đều biết, trừ Duy Củ thế giới, tám thế giới còn lại không có bất cứ thế giới nào có truyền tống trận thông đến Đại Hoang thế giới. Lăng Trục Chân bố trí cái truyền tống trận này, rất có thể là lén lút bố trí ra. Nếu như là lén lút bố trí, vậy thì có khả năng bị Dương Thiên phát hiện ra. Dương Thiên phát hiện ra truyền tống trận này, cho nên động tay động chân vào truyền tống trận, ám hại người dùng truyền tống trận này. Khả năng thứ hai, chính là Lăng Trục Chân động tay động chân vào lúc chúng ta lên truyền tống trận, thậm chí cố ý truyền tống chúng ta đến không gian sai chỗ, giết chết chúng ta.”
“Bất kể có phải hay không, bây giờ cứ quay lại đại vũ trụ trước đã.” Mạc Vô Kỵ nói.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Nếu như chuyện này do Lăng Trục Chân làm, vậy thì cái đại vũ trụ kia chúng ta không cần phải đi quản nữa. Loại người như Đế Lan và Lăng Trục Chân mà còn có thể làm Đạo Tổ, vậy thì cứ để tộc Thiên Mông chiếm cứ đi. Chúng ta dẫn theo người nhà rời khỏi đại vũ trụ, đi tìm...”
Nói đến đây, Lam Tiểu Bố đột nhiên dừng lại, sau đó nhìn Mạc Vô Kỵ nói, “Vô Kỵ, chúng ta đều đã từng đi dạo trong Hỗn Độn, tuy rằng nơi chúng ta đến là Hỗn Độn đã bị một phần quy tắc thiên địa ăn mòn, nhưng mà nói tóm lại, chúng ta vẫn biết được, Hỗn Độn là nơi như thế nào. Ngươi nói xem, chúng ta có thể nào tìm được một nơi Hỗn Độn chưa từng có quy tắc ngoại giới xâm nhập, sau đó diễn hóa ra một thế giới đại vũ trụ hoàn toàn mới hay không?”
Chương 2596 - BỊ ám hại. (2)Mạc Vô Kỵ còn đang suy nghĩ xem có thể tìm đến một nơi giống như đại vũ trụ hay không, sau khi nghe được lời Lam Tiểu Bố nói thì lập tức chấn động. Đúng vậy, đại vũ trụ quả thật chính là vũ trụ cao cấp, nhưng mà quả thật đại vũ trụ chính là do Hỗn Độn diễn sinh ra mà thôi.
Mười thế giới ở đại vũ trụ, mặc dù mênh mông, nhưng diện tích chiếm cứ tại đại vũ trụ, cũng không đến một phần triệu. Bởi vì ở đại vũ trụ có rất nhiều nơi, đều là Hỗn Độn, hoặc là căn bản là những nơi không thể nào tiến vào.
Mặc dù hắn tu luyện đạo tắc Phàm Nhân, nhưng mà Mạc Vô Kỵ biết rất rõ, đạo tắc Phàm Nhân của hắn có thể diễn hóa ra vũ trụ Phàm Nhân, nhưng vũ trụ Phàm Nhân này cũng không thích hợp để tất cả mọi người sinh tồn. Bởi vì có ít người có đạo hoàn toàn khác với vũ trụ Phàm Nhân của hắn. Mà Lam Tiểu Bố cũng giống vậy, Lam Tiểu Bố diễn hóa ra vũ trụ Trường Sinh, cũng không thích hợp cho tất cả mọi người sinh tồn.
Trừ cái đó ra, Mạc Vô Kỵ cũng không muốn để người khác sinh tồn trong thế giới mà hắn diễn hóa ra, bị hắn không chế.
Mặc kệ là hắn hay là Lam Tiểu Bố, dùng đại đạo tự thân diễn hóa vũ trụ ra thành Đại Thiên thế giới đều không phải là lựa chọn tốt nhất. Chẳng qua nếu như hắn liên thủ với Lam Tiểu Bố, thông qua đạo tắc đại đạo của hai người, diễn hóa ra một thế giới hoàn toàn mới, cài này rất có thể sẽ diễn hóa ra một vũ trụ Đại Thiên không kém gì đại vũ trụ.
Mấu chốt là, hai người thông qua đạo tắc đại đạo, ở trong Hỗn Độn diễn hóa ra Đại Thiên thế giới hoàn toàn mới, chỉ cần Đại Thiên thế giới không ngừng hoàn thiện, tương lai không bị bất cứ người nào khống chế, giống như đại vũ trụ bây giờ... KHông đúng, đại vũ trụ bây giờ đã bị tộc Thiên Mông nắm trong tay.
“Có lẽ thật sự có thể đó, nhưng mà loại Hỗn ĐỘn này, tuyệt đối là Hỗn Độn thật sự, chứ không phải là khu vực Hỗn Độn ở trong đại vũ trụ.” Mạc Vô Kỵ suy nghĩ rõ ràng rồi nói.
Cú Mang khó hiểu nói, “Ở đại vũ trụ có rất nhiều khu vực Hỗn Độn có Hỗn Độn tinh khiết, chính là Hỗn ĐỘn thật sự, ta ở trong đó đã thu hoach được không ít. Chỉ là loại Hỗn Độn này, trên cơ bản đều là khu vực Hỗn Độn tử vong, sẽ bị Hỗn Độn niết hóa, chắc chắn sẽ chết.”
Lam Tiểu Bố nói, “Trước đó ta cũng suy nghĩ như ngươi, nhưng mà sau khi bước vào bước đại đạo thứ bảy rồi, ta mới biết, chỉ cần là khu vực Hỗn Độn bên trong không gian sinh tồn ở đại vũ trụ, cho dù là khu vực Khô Sinh Hỗn Độn ở Trung Ương thế giới, cũng không được xem là Hỗn Độn thuần túy. Hỗn Độn thuần túy, phải là Hỗn Độn từ thời khai thiên, không có khả năng xuất hiện giữa các thế giới có thể sinh tồn. Loại Hỗn Độn này không bị bất cứ quy tắc ngoại giới thẩm thấu vào, cho dù là bước đại đạo thứ tám tiến vào bên trong, ta đoán cũng lành ít dữ nhiều.”
Trước đó Lam Tiểu Bố cảm thấy ở trong khu vực Hỗn Độn tại đại vũ trụ, mới thật sự là Hỗn Độn, bởi vì đạo tắc đại đạo của hắn khi ở trong loại khu vực Hỗn Độn này, sẽ cảm nhận được hơi thở Hỗn Độn chân chính. Bây giờ Lam Tiểu Bố đã hiểu, nếu như khu vực Hỗn Độn ở đại vũ trụ là Hỗn Độn chân chính, chỉ sợ hắn sẽ khong thể dễ dàng dựa vào Hỗn ĐỘn tạo dựng ra lĩnh vực KHông Gian cho chính mình sinh tồn.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Đúng vậy, Hỗn Độn ở đại vũ trụ đã bị các loại quy tắc thiên địa ở đại vũ trụ ảnh hưởng đến, sinh tồn ở trong đó cũng không quá khó khăn. Đừng nói là bước đại đạo thứ bảy, có rất nhiều bước đại đạo thứ năm, thậm chí là tu sĩ bước thứ tư, cũng có thể sống sót ở trong dó. Loại Hỗn Độn này rất có lợi cho tu luyện, nhưng không phải nơi có thể tạo dựng ra được Đại Thiên vũ trụ chân chính.”
“Ta cảm thấy đại vũ trụ rất tốt mà, chúng ta có thể xử lý tộc Thiên Mông kia, sau đó quay lại đại vũ trụ không?” Giọng điệu Cú Mang có chút không tự tin lắm. Mặc dù hắn ta nghĩ như vậy, nhưng nếu để cho hắn ta làm chuyện này, hắn ta khẳng định không thể làm được. Hắn ta nói lời này là bởi vì hắn ta tin rằng Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ có thể làm được, Lam Tiểu Bố liên thủ với Mạc Vô Kỵ, tuyệt đối lợi hại hơn Dương Thiên Đạo Tổ.
Trải qua biết bao nhiên chuyện mới có thể đến được đại vũ trụ, khi mới đến đây hắn chỉ mới có tu vi Tạo Hóa cảnh mà thôi. Tiến vào đại vũ trụ mới bao lâu chứ? Hắn đã bước vào bước đại đạo thứ bảy rồi. Nơi tu luyện tốt như vậy, hắn cũng không nỡ từ bỏ.
Lam Tiểu Bố nói, “Lúc đầu ta cũng cho là như vậy, nhưng mà bây giờ ta không nghĩ như thế nữa.”
“Vì sao?”Cú Mang bật thốt.
“Bởi vì Vũ Trụ Thụ.” Mạc Vô Kỵ nói ra.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng, bởi vì Vũ Trụ Thụ. Cái Vũ Trụ Thụ kia có thể thật sự hướng về phía tộc Thiên Mông, cho dù là đạo tắc Di Vong hay là dung nhập các đạo tắc khác vào trong đại vũ trụ, cái này đã vi phạm với ý nghĩa tồn tại của Vũ Trụ Thụ. Vũ Trụ Thụ tồn tại, chính là vì củng cố một giới. Trong đạo tắc tự thân của Vũ Trụ Thụ, chỉ cần là tu sĩ sinh tồn trong đại vũ trụ, thì tất cả đều bình đẳng. Bây giờ Vũ Trụ Thụ trợ giúp tộc Thiên Mông tạo dựng các loại quy tắc thiên địa trong đại vũ trụ, cái này rõ ràng là muốn tộc Thiên Mông nghiền ép Nhân tộc. Cho nên, cái Vũ Trụ Thụ này đã đặt sai chỗ.”
Cho dù Lăng Trục Chân có động tay động chân vào truyền tống trận hay không, nếu như không phải hắn và Mạc Vô Kỵ ra tay cứu Lăng Trục Chân, vậy thì bây giờ Cực Thịnh thế giới của hắn ta đã sớm bị tộc Thiên Mông chiếm cứ, thậm chí là bị xóa sổ. Mà tất cả những thứ này, cũng là vì Vũ Trụ Thụ đã dung nhập đạo tắc thiên địa thuộc về tộc Thiên Mông vào trong đại vũ trụ.
Chương 2597 - Đại Thiên thế giới bị niết hóa.Lam Tiểu Bố lấy Thất Giới Thạch ra, bởi vì không có phương vị hư không, Thất Giới Thạch độn hành trong hư không với tốc độ nhanh nhất. ĐỐi với ba người bây giờ mà nói, chỉ cần tìm được tinh cầu có sự sống là được.
Lúc đầu, Lam Tiểu Bố không nghĩ rằng có thể tìm được tinh cầu có sự sống trong thời gian ngắn, bọn hắn ở trong không gian sai chỗ kia không biết đã xuyên qua bao nhiêu vị diện rồi, ai biết bây giờ đang ở một phương hư không nào đó. Cũng may quy tắc trong hư không khiến bọn hắn biết, nơi này vẫn là vị diện vũ trụ cao cấp.
Một năm sau, Thất Giới Thạch vẫn không tìm được bất cứ tinh cầu có sự sống nào cả, Lam Tiểu Bố dứt khoát bố trí một cái đại trận Khống Chế trên Thất Giới Thạch, bắt đầu bế quan.
Chẳng những là Lam Tiểu Bố, Cú Mang và Mạc Vô Kỵ cũng đều bế quan. Cú Mang lấy được hai cái Vũ Trụ đạo quả chín vân, hắn ta dự định đột phá lên bước đại đạo thứ tám.
Dựa theo lời Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố nói, ở trong hư không mà đột phá lên bước đại đạo thứ tám, so với đột phá lên bước đại đạo thứ tám ở đại vũ trụ thì càng có tiềm lực hơn. Dù sao thì hư không không phải là của một người nào đó, mà đại vũ trụ bây giờ lại mơ hồ có bóng dáng của tộc Thiên Mông.
Cú Mang vô cùng tin tưởng lời Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố nói, bởi vì thực lực của hai người này, hắn ta đã chính mắt nhìn thấy.
TRong lúc ba người bế quan, thời gian không ngừng trôi qua, chỉ chớp mắt đã qua mười năm, trong mười năm này, Thất Giới Thạch không biết đã xuyên qua bao nhiêu vị diện, vượt qua bao nhiêu hư không, nhưng không hề gặp được một tinh cầu có sự sống nào cả. Đừng nói là tinh cầu có sự sống, ngay cả thiên thạch và tinh cầu bị vứt bỏ trong hư không, cũng chẳng gặp được mấy lần.
Bọn hắn đến vùng hư không này, tựa như là một vùng hoang vu chưa từng có dấu chân người. Ở trong vùng haong vu này, trừ Thất Giới Thạch đang không ngừng độn hành, không có bất cứ vật gì khác di động.
Mặc dù Lam Tiểu Bố đang bế quan, nhưng mà cũng không hề tu luyện, hắn vẫn đang nghiên cứu làm thế nào để thông qua Hỗn Độn diễn hóa ra thế giới. Cho dù là hắn hay là Mạc Vô Kỵ, đều là đại đạo tự thân. Nhưng cho dù hắn thôi diễn như thế nào, chỉ cần lấy đạo tắc đại đạo của bọn hắn làm đạo tắc khởi nguyên Hỗn Độn, ở trong Hỗn Độn chân chính diễn hóa ra thế giới, đều không thể tránh được có vết tích tồn tại của hai người.
Nhưng mà cái này còn không phải là thứ thiếu hụt lớn nhất, thứ thiếu hụt lớn nhất chính là, mặc dù có đạo tắc Trường Sinh và đạo tắc Phàm Nhân bổ sung, nhưng khi diễn hóa ra thế giới, đạo tắc vẫn là lấy đạo tắc Trường Sinh làm đạo tắc khởi nguyên mà diễn hóa ra vô số quy tắc thiên địa và lấy đạo tắc Phàm Nhân làm đạo tắc khởi nguyên, lại diễn hóa tiếp ra vô số quy tắc thiên địa?
Tốt nhất là đạo tắc Trường Sinh và đạo tắc Phàm Nhân có thể dung hợp được với nhau, tạo thành một đạo tắc khởi nguyên hoàn toàn mới. Nhưng mà ý nghĩ này, Lam Tiểu Bố lập tức bỏ qua, bởi vì cái này không thực tế.
Hôm nay, Lam Tiểu Bố vẫn đang thôi diễn đạo tắc mới trong thế giới, đột nhiên cảm nhận được Giám Sát TRận trên Thất Giới Thạch nhắc nhở, gặp được giới vực mới.
Lam Tiểu Bố lập tức xông ra khỏi nơi bế quan, trong phạm vi thần niệm của hắn chính là một giới vực vô vùng mênh mông, giống như tràng cảnh khi hắn nhìn thấy đại vũ trụ lúc trước.
Chẳng lẽ đã trở lại đại vũ trụ rồi? TRong lòng Lam Tiểu Bố vui mừng, nhưng hắn lập tức biết đây không phải là đại vũ trụ. Mặc dù quy tắc thiên địa ở nơi này cũng cực cao, nhưng rõ ràng không phải là đại vũ trụ.
“Tìm được giới vực có sự sống rồi?” Mạc Vô Kỵ cũng cảm nhận được Thất Giới Thạch chậm lại, đi ra khỏi nơi bế quan.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Chắc không phải là đại lục có sự sống, lúc trước ta còn tưởng rằng đã quay lại đại vũ trụ rồi, nhưng mà thần niệm quét ra, cái giới vực này dường như chẳng có chút hơi thở sự sống nào cả, nhưng hết lần này đến lần khác lại vô cùng mênh mông. Bất kể thế nào, chúng ta đi vào trong xem trước thứ.”
Thất Giới Thạch xông vào vùng giới vực này, mặc dù bên ngoài giới vực còn có hộ trận, nhưng mà bởi vì không có quy tắc thiên địa và nguyên khí thiên địa duy trì, sớm đã không còn tác dụng gì nữa.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Thất Giới Thạch đã dừng trên mặt đất.
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ bước ra khỏi Thất Giới Thạch, hoàn toàn kinh sợ với cảnh tượng trước mắt.
Đây là cảnh tượng gì? Rách nát? Hoang vu?
Cái này cũng không thể hình dung được tình cảnh trước mắt này, cái Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố nhìn thấy chính là tuyêt vọng không thấy bờ bến…
Có lẽ không thể dùng tuyệt vọng để hình dung một cái giới vực, nhưng mà nơi này khiến Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cảm thấy, chính là hai chữ tuyệt vọng.
Cho dù nơi này không có ai, không có một chút sự sống nào, không có một cây cỏ dại, thậm chí ngay cả bùn đất cũng chẳng có chút hơi thở, nhưng lại có thể cảm nhận được một loại tuyệt vọng.
Thật giống như tất cả tu sĩ sinh tồn ở cái thế giới này, trơ mắt nhìn mọi thứ dần dần niết hóa, sau đó không có chút năng lực ngăn cản, từ từ biến mất.
Nơi xa mặc dù có núi, nhưng cái núi này tựa như một đống tro giấy đã bị đốt vô số lần, không có bất cứ căn cơ nào. Mặc dù cũng có thể nhìn thấy biển, nhưng cái biển này cũng khiến người ta cảm thấy buồn bã không có sức sống, không có chút cảm giác tồn tại nào.
Một cái thế giới vô cùng mênh mông thế này, rõ ràng đã từng là một vùng vũ trụ khổng lồ.
Sau một hồi lâu, Mạc Vô Kỵ mới thì thào nói, “Ta có cảm giác, đây chính là Đại Thiên thế giới mà trước đó chúng ta tưởng tượng ra.”
Chương 2598 - Đại Thiên thế giới bị niết hóa. (2)Lam Tiểu Bố gật đầu, hiện thực đã chứng minh ý nghĩ của hắn, đây chính là Đại Thiên thế giới trong ý nghĩ của hắn. TRong tưởng tượng của bọn hắn, Đại Thiên thế giới là từ Hỗn Độn diễn hóa ra, chỉ là bây giờ hắn và Mạc Vô Kỵ vẫn chưa bắt đầu diễn hóa mà thôi.
Mà thế giới này, tuyệt đối cũng là do cường giả diễn hóa ra, hơn nữa người diễn hóa ra thế giới này, cũng tu luyện đạo tắc đại đạo tự thân.
“Đây có phải là có người dùng đạo tắc đại đạo của mình, dựa vào Hỗn Độn diễn hóa ra một thế giới?” Mạc Vô Kỵ dường như đang lẩm bẩm, lại như đang hỏi thăm Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố thở dài một tiếng, “Trước đó ta cũng cảm thấy ý nghĩ của chúng ta có lẽ có chút vấn đề, chỉ là ta còn đang tìm kiếm cách giải quyết vấn đề. Bây giờ nhìn thấy cái thế giới này, nhất định là do cường giả tu luyện đại đạo tự thân, dựa vào đại đạo tự thân ở trong Hỗn Độn diễn hóa ra đại thế gới. Hơn nữa ta còn hoài nghi cường giả đại đạo tự thân diễn hóa ra thế giới này còn không phải là một người, thậm chí là hai hoặc ba người…”
Nói đến đây, Lam Tiểu Bố không còn tâm trạng nói tiếp. Thậm chí, hắn còn có thể cảm nhận được, cường giả diễn hóa ra thế giới này, đại đạo tự thân mà người đó tu luyện có liên quan đến vạn vật.
Mạc Vô Kỵ chậm rãi nói, “Nếu như chúng ta tìm đến chỗ Hỗn Độn chân chính, đồng thời dựa vào đạo tắc đại đạo tự thân của hai chúng ta diễn hóa ra Đại Thiên thế giới. Rất nhiều năm sau, Đại Thiên thế giới của chúng ta cũng sẽ biến thành dáng vẻ như thế này, thế nhưng, ta lại không biết nguyên nhân…”
“Ta cũng không biết.” Lam Tiểu Bố trả lời một câu, sau đó hai người hoàn toàn im lặng.
“Rời khỏi nơi này trước đã, tìm được đại vũ trụ rồi nói sau.” Tâm trạng Mạc Vô Kỵ cũng rất uể oải.
TRong mười năm này, hắn cũng không hề tu luyện, mà đang nghiên cứu làm sao để diễn hóa ra một Đại Thiên thế giới chân chính. Sự thật trước mắt khiến hắn hiểu ra, cho dù hắn có liên thủ với Lam Tiểu Bố, đồng thời tìm được Hỗn ĐỘn, cũng không thể nào diễn hóa ra Đại Thiên thế giới chân chính. Hoặc có thể nói là diễn hóa ra được Đại Thiên thế giới chân chính, nhưng cũng không thể giống như đại vũ trụ, vĩnh viễn tồn tại trong Hạo Hãn.
Thất Giới Thạch lại độn hành trong hư không một lần nữa, Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố cũng không còn tâm tư đi bế quan nữa. Hai người cứ như vậy ngồi im lặng trên Thất Giới Thạch, nhìn hư không xung quanh không ngừng trôi qua.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Mạc Vô Kỵ đột nhiên nói, “Tiểu Bố, ngươi nói xem, đại vũ trụ xuất hiện như thế nào?”
Lam Tiểu Bố kinh ngạc, lập tức nói, “TRong đại vũ trụ, khắp nơi đều là khu vực Hỗn Độn, có phải là Hỗn Độn chân chính trải qua vô số năm tháng, tự mình diễn hóa thành một không gian có quy tắc…”
Lam Tiểu Bố nói đến dây, hai mắt sáng lên, quả thật có thể như vậy đó. Ví dụ như khu vực Khô Sinh Hỗn Độn, Mạc Vô Kỵ ở trong đó tìm được một cái ao Hỗn Độn Quy Tắc Tương. Nếu như theo thời gian trôi qua, cái Hỗn Độn Quy Tắc Tương này không tan đi, ngược lại không ngừng mở rộng bên trong khu vực Hỗn Độn, cuối cùng không phải sẽ tạo thành một thế giới hoàn toàn mới sao?
“ĐÚng, ta cũng có ý này. Ta ở trong khu vực Khô Sinh Hỗn Độn tìm được ao Hỗn Độn Quy Tắc Tương, rất có thể chính là điều kiện đầu tiên để hình thành ra một cái Đại Thiên thế giới. Chỉ là ao Hỗn Độn Quy Tắc Tương ở trong Hỗn Độn, cuối cùng sẽ có khả năng hình thành nên thế giới, cũng có khả năng sẽ bị Hỗn Độn niết hóa, lại lần nữa biến thành Hỗn Độn. Nếu như chúng ta có thể ở trong Hỗn Độn tìm ra một cái không gian thế giới do Hỗn Độn tự mình diễn hóa ra, cuối cùng không phải là có thể hình thành nên một đại vũ trụ mới sao?”
Giọng điệu Mạc Vô Kỵ kích động, cũng nghĩ đến ao Hỗn Độn Quy Tắc Tương.
“Đúng, tuyệt đối có thể.” Lam Tiểu Bố cũng kích động, “Chỉ là Vũ Trụ Thụ thì khó mà tìm được.”
Đại vũ trụ còn có một đặc điểm quan trọng, đó chính là có Vũ Trụ Thụ duy trì sinh tồn của đại vũ trụ.
“Tiểu Bố, ngươi nghĩ lại mà xem, khi đại vũ trụ hình thành thì nhất định phải có Vũ Trụ Thụ sao? Có lẽ là có, nói đúng hơn hơn thì là đại vũ trụ và Vũ Trụ Thụ trùng hợp cùng nhau tồn tại, cho nên mới hình thành nên đại vũ trụ. Nhưng mà cũng có một khả năng khác, chính là Vũ Trụ Thụ là do có người đến sau bố trí ra, cuối cùng mới dung nhập vào trong đại vũ trụ, trở thành thứ có thể can thiệp đến quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, mà cái khả năng thứ hai này thì lớn hơn.”
Sở dĩ nói khả năng thứ hai lớn hơn, là bởi vì theo Mạc Vô Kỵ, có rất nhiều thế giới, thậm chí bao gồm cả thế giới vũ trụ trung đẳng, đều không có đạo thụ một giới nào tồn tại.
Lam Tiểu Bố đang định nói chuyện, đột nhiên cảm nhận được Thất Giới Thạch lắc lư, sau đó hắn nhìn thấy Thất Giới Thạch bị mấy pháp bảo phi hành to lớn vây ở giữa. Hắn và Mạc Vô Kỵ vẫn luôn nghĩ đến chuyện Đại Thiên thế giới hình thành, cho nên đến bây giờ mới phát hiện ra.
Nhìn thấy mấy cái pháp bảo phi hành to lớn này, Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố không hề hoảng sợ mà còn vui mừng, Lam Tiểu Bố không khống chế Thất Giới Thạch bỏ chạy, mà mở cấm chế ra.
“A, tại sao lại là ngươi?” Ngay khi Lam Tiểu Bố mở cấm chế ra thì một tên nam tử tóc xám ở trên chiếc chiến hạm to lớn ở đối diện kinh ngạc lên tiếng, rõ ràng là có quen biết Lam Tiểu Bố.
Loại chiến hạm to lớn này, có các loại pháp bảo công kích, thậm chí còn có Quy tắc Pháo, nói là chiến hạm cũng không sai.
Lam Tiểu Bố cũng lập tức nhận ra người này là ai, mặc dù hắn không biết đối phương có tên là gì, lại biết người này đến từ đâu. Người này đến từ Đại Thanh tinh, sở dĩ Lam Tiểu Bố biết hắn, là bởi vì lần đầu tiên khi hắn đến đại vũ trụ, đã đi ngang qua địa bàn của Đại Thanh tinh.
Chương 2599 - Thiên Đế lang thang.Toàn bộ người của tinh cầu Đại Thanh tinh đều muốn gia nhập vào đại vũ trụ, nhưng toàn bộ tinh cầu lại không có một bước đại đạo thứ năm, chỉ có thể gom toàn bộ tinh cầu vào trong một chiếc phi thuyền vũ trụ to lớn, quanh quẩn bên ngoài đại vũ trụ, chờ Đại Thanh Tinh Chu có người có thể bước vào bước thứ năm, sau đó dẫn toàn bộ người của Đại Thanh tinh tiến vào đại vũ trụ.
Ở bên ngoài đại vũ trụ, loại tinh cầu như Đại Thanh tinh này nhiều vô số kể.
“Ha ha, không ngờ sau nhiều năm như vậy, còn có thể nhìn thấy đạo hữu ở bên ngoài Hạo Hãn, đúng là có duyên mà. Còn chưa thỉnh giáo đạo hữu xưng hô như thế nào?” Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng ôm quyền nói.
Lần trước khi hắn nhìn thấy người này, mặc dù người này nói chuyện không hề khách sáo, những cùng không có bất cứ sát khí nào. Hơn nữa trước khi hắn đi, còn đưa cho hắn một cái ngọc giản giới thiệu vắn tắt về đại vũ trụ. Nhưng mà những năm qua, đối phương cũng tiến bộ không nhỏ, đã đến bước đại đạo thứ tư.
“Ngưới có móc nối quan hệ với ta cũng không dùng được, bây giờ ngươi cất pháp bảo của ngươi, đi theo ta đi. Nể tình năm đó gặp mặt một lần, ta sẽ không cưỡng ép bắt ngươi.” Nam tử tóc xám bình tĩnh nói, rõ ràng không có loại nhiệt tình khi gặp lại người quen cũ như Lam Tiểu Bố.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Cú Mang cũng dừng bế quan ra ngoài. Mặc dù bây giờ hắn ta có không ít tài nguyên tu luyện, nhưng mà muốn bước vào bước đại đạo thứ tám, rõ ràng là chuyện không dễ dàng gì.
“Nếu ngươi đã đi ra, chúng ta cũng đi cùng với những người này đi, thuận tiện hỏi thăm đường trở về một chút.” Lam Tiểu Bố cười cười, hắn và Mạc Vô Kỵ đã sớm bàn bạc tốt rồi, lên chiến hạm của đối phương xem thử.
Cất Thất Giới Thạch đi, ba người cùng nhau nhảy lên chiến hạm của đối phương.
Ngay khi ba người Lam Tiểu Bố vừa lên chiến hạm, chiến hạm của đối phương lập tức dựng lên cấm chế, mấy đạo thần niệm tập trung trên bọn người Lam Tiểu Bố.
Nam tử tóc xám kia cũng vô cùng kinh ngạc, mặc dù hắn ta bảo Lam Tiểu Bố đi cùng với hắn ta, nhưng hắn ta khẳng định Lam Tiểu Bố sẽ không làm như vậy. Đừng nói là Lam Tiểu Bố, đổi thành bất cứ người nào, chỉ sợ cũng sẽ không tùy tiện vào trong pháp bảo phi hành của người khác, cái này tương đương với việc giao mạng nhỏ vào trong tay người khác.
“Đạo hữu, mong hãy dẫn đường. Đúng rồi, năm đó không phải ngươi ở chỗ Đại Thanh Tinh Chu sao, sao lại rời khỏi Đại Thanh Tinh Chu đến đây?” Sau khi tiến vào chiến hạm của đối phương, Lam Tiểu Bố giống như không biết mình bị mấy đạo thần niệm để mắt đến, đồng thời sinh tử đã nằm trong tay người khác, vẫn nhiệt tình hỏi thăm.
Nam tử tóc xám hoàn toàn không hiểu, hắn ta nghĩ đến lần đầu tiên khi mình nhìn thấy Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố hình như vô cùng khách sáo, hơn nữa thái độ cũng rất tốt. CHắc hẳn là trong mắt đối phương, toàn bộ tu sĩ trong Hạo Hãn đều rất dễ nói chuyện.
“Đại Thanh Tinh Chu không còn rồi.” Trong lúc nhất thời nam tử tóc xám không hiểu vì sao Lam Tiểu Bố lại chẳng có chút đề phòng nào mà lên chiến hạm như vậy, vẫn trả lời một câu.
Mặc dù không nhìn ra tu vi của đám người Lam Tiểu Bố, nhưng mà hắn ta khẳng định thực lực của ba người Lam Tiểu Bố chắc hẳn đều rất thấp, nếu không thì năm đó sẽ không hạ thấp tư thái như vậy. Sự thật là cho dù những năm qua thực lực của Lam Tiểu Bố đã tăng lên rất nhiều, hắn ta cũng sẽ không để ý, bởi vì thực lực của hắn ta cũng tăng vọt, bây giờ là bước đại đạo thứ tư.
“Vì sao lại không còn?” Lam Tiểu Bố hỏi một lần nữa.
Nam tử tóc xám há hốc mồm, cuối cùng vẫn khôg trả lời Lam Tiểu Bố, hắn ta biết, ba người Lam Tiểu Bố này đã không còn tương lai nữa, hơn nữa pháp bảo mà vừa rồi Lam Tiểu Bố cất đi nhất định chính là Thất Giới Thạch. Thất Giới Thạch đương nhiên phải nộp lên, thật không hiểu vì sao đối phương lại chẳng có chút hoảng sợ lo lắng nào như vậy.
Chiếc chiến hạm này rất lớn, cho dù tốc độ của nam tử tóc xám này rất nhanh, mấy người cũng đi mất năm sáu phút, lúc này mới tiến vào trong một đại sảnh cực kỳ rộng lớn.
Hai bên đại sảnh là hai hàng hộ vệ, tu vi của những hộ vệ này đều không thấp, kém nhất là Diễn Giới cảnh.
Bên trong cùng của đại sảnh, một vị nam tử trung niên đang ngồi, nam tử trung niên này kiếm mi tai to, tóc dài mặc áo choàng, trên người hắn ta có một loại cảm giác tang thương, rõ ràng đã lang thang trong hư không không chỉ một hai ngày.
“Các ngươi đến từ đâu, tại sao lại xuất hiện trong hư không không người ở Hạo Hãn?” Ánh mắt nam tử trung niên nhìn về phía ba người Lam Tiểu Bố quét qua một vòng rồi mới hỏi.
Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, “Còn chưa thỉnh giáo bằng hữu xưng hô như thế nào?”
Nam tử trung niên này rõ ràng chính là người đứng đầu trên chiếc chiến hạm này, tu vi cũng không thấp, là bước đại đạo thứ sáu. Theo lý mà nói, bước đại đạo thứ sáu là có thể mở ra đạo môn ở đại vũ trụ, chỉ là không biết vì sao lại dẫn theo mấy chiếc chiến hạm lang thang trong hư không. Lang thang trong hư không, muốn tăng cao tu vi cũng không dễ dàng. Hơn nữa còn dễ bị cuốn vào hư không sai chỗ, cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Nam tử trung niên bình tĩnh nói, “Ta là ai không quan trọng, ngươi trả lời ta trước đi.”
Lam Tiểu Bố không để ý, ăn ngay nói thật, “TRong quá trình chúng ta truyền tống xuất hiện vấn đề, kết quả nửa đường bị cuốn vào hư không sai chỗ rồi đến nơi này. Có thể gặp được chiến hạm này, đối với chúng ta mà nói thật sự quá may mắn.”
Nam tử trung niên cười ha ha một tiếng, “Có lẽ đối với các ngươi mà nói cũng không phải là may mắn đâu, nhưng mà các ngươi có Thất Giới Thạch, có thể trốn được một mạng cũng là chuyện bình thường. Đầu tiên giao Thất Giới Thạch ra đây, ngoài ra để ta xóa đoạn ký ức này của các ngươi, rồi ta sẽ thả các ngươi đi.”
Chương 2600 - Thiên Đế lang thang. (2)Giọng điệu Lam Tiểu Bố lạnh lẽo, “Vì sao Thất Giới Thạch là pháp bảo của ta, mà ta lại phải đưa cho ngươi, hơn nữa chúng ta tiến vào đây cũng là do ngươi mời. Các ngươi cướp đồ của chúng ta như vậy, chẳng phải không khác nào cướp đường sao, mà cho dù là cướp đường, ít nhất cũng phải báo cái tên đi, có lẽ ta nghe được tên tuổi của ngươi, bị khí thế vương bát của ngươi dọa sợ, lập tức lấy Thất Giới Thạch ra cho ngươi cũng chưa biết được.”
Sở dĩ đến bây giờ hắn vẫn còn nói chuyện khách sáo, cũng là vì nam tử tóc xám kia là người quen. Còn một nguyên nhân nữa chính là, mặc dù đối phương có mấy chiếc chiến hàm vây khốn bọn hắn, nhưng cũng không có biểu hiện ra khí thế sát phạt.
Chẳng những là nam tử trung niên này kinh ngạc vì lời nói của Lam Tiểu Bố, ngay cả hộ vệ trong đại sảnh cũng nhìn về phía Lam Tiểu Bố, đây là tên ngốc nào thế?
Nam tử trung niên không để ý đến Lam Tiểu Bố nói cái khí thế vương bát mà Lam Tiểu Bố nói, ánh mắt hắn ta nhìn về phía Lam Tiểu Bố, bình tĩnh nói, “Ta tên là Đinh TRọng Trần, bây giờ có thể lấy Thất Giới Thạch ra rồi.”
Mặc dù đang bảo Lam Tiểu Bố lấy Thất Giới Thạch ra, nhưng lĩnh vực Thánh Nhân của hắn ta đã ép đến.
“Đinh Trọng Trần.” Lam Tiểu Bố lặp lại, sau đó nhìn Mạc Vô Kỵ, “Vô Kỵ, cái tên này có phải chúng ta đã từng nghe đến rồi không?”
Mạc Vô Kỵ cười cười, “Quả thật đã từng nghe nói đến, Thiên Đế Tinh Phồn Thiên Đình của đại vũ trụ, hình như cũng tên là Đinh Trọng Trần.”
“ĐÚng.” Lam Tiểu Bố lên tiếng, quay sang Đinh Trọng Trần, “Ngươi không phải chính là Thiên Đế đen đủi của Tinh Phồn Thiên Đình kia đấy chứ?”
TRong đại vũ trụ, Duy Củ thế giới và Đại Hoang thế giới đều là kẻ đến sau, hơn nữa sau khi Duy Củ thế giới đến đại vũ trụ, chỗ đặt chân chính là Tinh Phồn thế giới. Nhưng mà cuối cùng Duy Củ thế giới tạo phản, bọn hắn chẳng những chiếm cứ Tinh Phồn thế giới, mà còn giết chết lão tổ Tần Thuần của Tinh Phồn thế giới, tiêu diệt Tinh Phồn thế giới, đổi thành Duy Củ thế giới.
Nếu như tên Đinh Trọng Trần trước mắt này chính là Thiên Đế của Tinh Phồn Thiên Đình, vậy thì thật sự nằm ngoài dự liệu của Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố. Tất cả mọi người đều cho rằng Tinh Phồn thế giới bị diệt đi, không ngờ Thiên Đế của Tinh Phồn Thiên Đình vẫn còn, nhưng mà bởi vì không có chỗ đặt chân, cho nên lang thang trong vũ trụ Hạo Hãn.
“Rốt cuộc các ngươi là ai?” Đinh Trọng Trần đột nhiên đứng lên.
Tùy tiện gặp được ba người trong hư không Hạo Hãn này, lại có thể biết Đinh Trọng Trần hắn ta là Thiên Đế Thiên ĐÌnh của Tinh Phồn thế giới, phải biết rằng nơi này cách đại vũ trụ không biết bao xa, có vài người thậm chí cả đời cũng không thể đến đây được.
“Giống như lời ngươi vừa nói, chúng ta là ai không quan trọng. Trước đó ta dự định hỏi thăm ngươi về đường đi một chút, ngươi không muốn nói cho ta biết. Bây giờ ta cũng lười nói nhiều với ngươi, ngươi đưa cho chúng ta một cái phương vị, chúng ta muốn đi đại vũ trụ.” Trong giọng nói của Lam Tiểu Bố không còn chút khách sáo nào.
“Bắt lại.” Đinh Trọng Trần hừ lạnh một tiếng.
Cho dù ba người Lam Tiểu Bố có lai lịch gì, nếu đã biết thân phận của mình, vậy thì tuyệt đối không thể thả đi được.
Mười mấy tên hộ vệ cùng nhau xông lên, chỉ là bọn hắn chưa đến gần ba người Lam Tiểu Bố, Mạc Vô Kỵ và Cú Mang, dường như đột nhiên bị một luồng lực lượng cường đại đánh trúng, sau đó đều bay ngược ra ngoài.
Đinh Trọng Trần há hốc mồm, đây là cái lĩnh vực gì, không đợi hắn ta nói gì, Lam Tiểu Bố đã đi tới.
Đinh Trọng Trần lập tức nhận ra lần này mình đã đá trúng tấm ván sắt rồi, hắn ta lập tức lấy pháp bảo ra. Chỉ sau một khắc, lĩnh vực của hắn ta đã bị vỡ nát, sau đó một thủ ấn đại đạo cường đại đánh tới.
Đinh Trọng Trần cảm thấy mình như bị một cái chùy sắt to lớn đập vào người, cả người văng lên, sau đó đụng vào đông đảo hộ vệ, ngã trên mặt đất.
Lam Tiểu Bố đi đến vị trí của Đinh Trọng Trần ngồi trước đó ngồi xuống, sau đó nói một tiếng, “Vô Kỵ, Cú Mang, chủ nhân không hiểu đạo đãi khách, chúng ta tự ngồi đi.”
Mạc Vô Kỵ và Cú Mang đương nhiên sẽ không khách sáo, đều ngồi ở vị trí cao nhất.
“Cường giả cấp bậc Đạo Tổ…” Đinh Trọng Trần khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, trừ cường giả cấp bậc Đạo Tổ, ai có thể dễ dàng dùng một thủ ấn đạo tắc là có thể đập bay hắn ta.
“Thất Giới Thạch này ta không muốn cho ngươi lắm.” Lam Tiểu Bố cúi đầu nhìn Đinh Trọng Trần vừa mới bò dậy, ha ha một tiếng rồi nói.
Đinh Trọng Trần nhanh chóng khom người thi lễ.
“Vãn bối không dám, vừa rồi vãn bối mạo phạm tiền bối, mong tiền bối thứ lỗi. Vãn bối thề, tuyệt đối không hề có sát tâm với tiền bối. Sở dĩ muốn lấy Thất Giới Thạch, chỉ là vì Thất Giới Thạch có tác dụng rất lớn với vãn bối, nếu không vãn bối tuyệt đối sẽ không chặn đường tiền bối.”
“Ngồi xuống nói chuyện đi, vì sao ngươi lại dẫn theo nhiều người lang thang trong hư không không người tại Hạo Hãn như vậy, còn nữa, ngươi có biết phương vị tiến về đại vũ trụ hay không?” Lam Tiểu Bố nói, làm thế nào quay về đại vũ trụ, mới là quyện quan trọng nhất.
Đinh Trọng Trần không cảm nhận được sát ý của Lam Tiểu Bố, hắn ta phất tay, sau khi tất cả hộ vệ trong đại sảnh đều lui đi, lúc này mới cẩn thận ngồi xuống nói, “KHông biết các vị tiền bối có phải là người từ đại vũ trụ ra ngoài…”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Không sai, chúng ta thật sự là người từ đại vũ trụ ra ngoài, bây giờ muốn nhanh chóng quay lại đại vũ trụ. Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi. Sau khi người đưa cho ta phương vị của đại vũ trụ rồi, ta sẽ hỏi ngươi mấy vấn đề, sau đó chúng ta sẽ tự đi.”
“Đa tạ các vị tiền bối.“ Đinh Trọng Trần cảm tạ một lần nữa, sau đó lập tức lấy ra một cái ngọc giản phương vị đưa cho Lam Tiểu Bố, “Đây là ngọc giản phương vị ta khắc họa ra ngay sau khi rời khỏi đại vũ trụ. Ta vốn dự định tương lai sẽ quay lại đại vũ trụ, cho nên phương vị ta khắc họa ra cũng không sai, hơn nữa còn rất rõ ràng.”
Chương 2601 - Hoàn và Hôi Trực.Thật sự có ngọc giản phương vị, Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, nhanh chóng cầm lấy, “Đa tạ, lần này ngươi giúp ta rất nhiều. Chuyện lúc trước, ta sẽ không so đo.”
Đinh Trọng Trần thở dài một tiếng rồi nói, “Ta đề nghị các vị không nên quay lại đại vũ trụ, đại vũ trụ sớm muộn gì cũng sẽ bị Thiên Mông Nhân chiếm cứ, trở lại đại vũ trụ chính là chịu chết.”
“Ngươi biết tộc Thiên Mông?” Lam Tiểu Bố khó hiểu nhìn Đinh Trọng Trần, tộc Thiên Mông khắc họa ra đạo tắc Di Vong ở đại vũ trụ, Đinh Trọng Trần sao mà biết được.
Đinh Trọng Trần kịp phản ứng lại, không hiểu nhìn Lam Tiểu Bố.
“Tộc Thiên Mông có khởi nguyên từ đại vũ trụ, chắc hẳn sẽ không xuất hiện ở nơi khác, sao tiền bối lại biết?”
Theo ấn tượng của Đinh Trọng Trần, tu sĩ ở đại vũ trụ, khó mà biết đến tộc Thiên Mông.
“Chuyện vì sao chúng ta biết được tộc Thiên Mông một lời khó nói hết, ngươi nói trước đi, vì sao lại đề nghị chúng ta không nên trở lại đại vũ trụ.” Lam Tiểu Bố khôn giải thích, vấn đề này nói ra thì rất dài dòng, hắn lười giải thích.
Lam Tiểu Bố có thể không giải thích, nhưng Đinh Trọng Trần thì lại không thể không trả lời.
“Lúc trước, sở dĩ Tinh Phồn thế giới của ta bị giệt đi, tuyệt đối không phải chỉ vì cái Duy Củ Đạo Môn kia. Một cái Duy Củ Đạo Môn, chưa có tư cách diệt đi Tinh Phồn thế giới ta. Tinh Phồn thế giới bị diệt, nguyên nhân chủ yếu là vì Đạo Tổ Tinh Phồn thế giới ta không đồng ý quy tắc mà các thế giới còn lại định ra ở đại vũ trụ.”
“Theo ta được biết, quy tắc đại vũ trụ chế định chính là không cho phép bất cứ hành động đánh nhau, coi trọng chung sống hòa bình, vì sao lại không đồng ý?” Lam Tiểu Bố không hiểu hỏi.
Đinh Trọng Trần tự giễu cười cười một tiếng, “Không cho phép bất cứ hành vi đánh nhau này chẳng qua là trói buộc đối với tu sĩ tầm thường mà thôi, đối với cường giả chân chính mà nói, đó chính là một chuyện cười. Đương nhiên, cho dù như vậy, quy tắc này cũng được tính là không tệ, nhưng vấn đề không phải ở chỗ này. Tiền bối có biết, ở đại vũ trụ có hai đại đạo cực hạn, thứ nhất gọi là Đại Vũ Trụ Đạo, cái thứ hai gọi là Đại Mộng Đạo…”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Cái này ta đã từng nghe nói qua, nghe nói có một người tên là Khúc Bắc Ca tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật, hơn nữa thông qua suy nghĩ một chút da lông của mình mà ra. Không tu luyện ra thứ gì, nhưng tinh cầu thì đã tiêu diệt không ít.
Về sau còn sáng lập ra một tông môn ở đại vũ trụ, Đại Đồng Vũ Đạo. Còn Đại Mộng Đạo, ta nghe nói là do Táng Quỳnh Hoa của Táng Đạo môn tu luyện, nhưng mà nàng chắc chẳn cũng chỉ tu luyện một chút da lông, về sau tự chế ra Táng Đạo, Táng Đạo môn chính là do nàng khai sáng. Ngược lại có một đạo môn là Mông Mỗ Đại Diễn, nghe nói tu luyện chính là đạo tắc Đại Mộng.”
Đinh Trọng Trần khinh thường nói, “Khúc Bắc Ca là thứ gì chứ, hắn mà cũng xứng tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật? Người tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật gọi là Hoàn, hắn có được Vũ Trụ Ma, đồng thời tu luyện đại đạo khai thiên Đại Vũ Trụ Thuật. Người tu luyện đạo tắc Đại Mộng tên là Hôi Trực, là mạch đại đạo mạnh nhất của Mông Mỗ Đại Diễn, hắn chính là người tu luyện Đại Mộng Đạo. Cái tên Khúc Bắc Ca này ta đã từng nghe nói đến, hắn chắc hẳn là môn hạ của Hoàn, nhưng mà Đại Vũ Trụ Thuật của hắn kém xa lắc, tuyệt đối không có được chân truyền.”
Hoàn tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật, sao hắn chưa từng nghe nói đến, nói vậy thì, Vũ Trụ Ma nằm trong tay hắn, chẳng phải đã sớm bị Hoàn để mắt đến sao.
“Hoàn đã chết rồi sao?” Lam Tiểu Bố nghĩ đến mình lấy được Vũ Trụ Ma lâu như vậy, nhưng cũng không thấy ai đến tìm hắn nói nhảm, có lẽ Hoàn đã sớm bị giết.
Đinh Trọng Trần lắc đầu, “Ta tin rằng loại người này tuyệt đối sẽ không tùy tiện bị giết. Cho dù có bị giết, hắn cũng sẽ lựa chọn luân hồi, Bởi vì Hoàn tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật, cho nên cần vô số tinh cầu để hắn niết hóa. Cứ qua một vài năm, Hoàn sẽ niết diệt trăm triệu vạn sinh linh. Đạo Tổ Tần Thuần của Tinh Phồn thế giới ta, hoàn toàn không thể chịu đựng được ở đại vũ trụ lại có loại súc sinh như vậy tồn tại. Cho nên khi các đại thế giới ở đại vũ trụ chế định quy tắc, đã chủ động nói ra, nhất định phải liên thủ diệt Hoàn.
Thế nhưng bọn người Đế Lan lại nói, không thể diệt Hoàn được. Thứ nhất, thực lực của Hoàn quá mức đáng sợ, đã gần đến bước đại đạo thứ chín rồi, một khi trở mặt với Hoàn, sẽ có càng nhiều thế giới ở đại vũ trụ bị Hoàn hủy diệt. Còn nói, tinh cầu đến đại vũ trụ càng ngày càng nhiều, giữ Hoàn lại, có thể cân bằng tài nguyên tu luyện ở đại vũ trụ, nếu không, tinh cầu giới vực các phương đến đại vũ trụ quá nhiều, đại vũ trụ không thể tiếp nhận nổi.”
“Đánh rắm.” Lam Tiểu Bố không nhịn được mắng một câu.
Đại vũ trụ vô cùng mênh mông, diện tích được khai phá thậm chí chỉ chiếm một góc nhỏ trên toàn bộ đại vũ trụ, sao có thể có chuyện tinh cầu đến quá nhiều, đại vũ trụ không chứa nổi.
Đinh Trọng Trần lập tức lớn tiếng nói, “Đúng, Đạo Tổ Tinh Phồn thế giới ta cũng cho rằng như vậy, tuyệt đối không thể để cho loại người như Hoàn này tiếp tục tồn tại. Bởi vì Đạo Tổ Tần Thuần của Tinh Phồn thế giới ta kiên trì muốn tiêu diệt Hoàn, đã đắc tội với rất nhiều người, cuối cũng khi chế định quy tắc trật tự của đại vũ trụ, bọn hắn không cho phép Tinh Phồn thế giới ta tham gia. Không chỉ như vậy, bọn hắn còn xui khiến Duy Củ Đạo Môn ra tay, tiêu diệt Tinh Phồn thế giới ta…”
Lam Tiểu Bố hơi khó hiểu, “ĐInh Thiên Đế, ngươi nói là chuyện Tinh Phồn thế giới bị diệt, đằng sau có bóng dáng của đám người Đế Lan?”
“Nếu như không phải Đế Lan và Thuyên đột nhiên ra tay đánh lén, Tần Thuần Đạo Tổ tuyệt đối sẽ không bỏ mình. Sau khi Tần Thuần Đạo Tổ bỏ mình, lúc này Duy Củ thế giới mới đột nhiên bộc phát, tiêu diệt Tinh Phồn thế giới chúng ta. Nhưng mà vũ khí phá tắc của Duy Củ thế giới quả thật có thể áp chế tu sĩ đại vũ trụ, bọn người Đế Lan rất có thể cũng đã mua dây buộc mình, thả ra một thế lực có thể căn nuốt tiêu diệt bọn hắn.”
Chương 2602 - Hoàn và Hôi Trực. (2)Đinh Trọng Trần kiên định nói.
Lam Tiểu Bố âm thầm gật đầu, Đinh Trọng Trần nói không sai. Nếu không phải có hắn và Mạc Vô Kỵ ra tay, đại hội Vĩnh Sinh còn chưa bắt đầu, Duy Củ thế giới đã hủy đi An Lạc Thiên Thành rồi.
“Mặc dù Duy Củ thế giới là thế giới khoa học kỹ thuật, nhưng mà với năng lực của bọn hắn, hoàn toàn không thể nào chế tạo ra Phá tắc Đại Pháo. Khỏi cần phải nói, Quy Tắc KHố của Duy Củ thế giới cũng không thể nào tạo dựng được. Sở dĩ bọn hắn có thể thành lập được Quy tắc Khố, thu thập các loại quy tắc chế tạo ra vũ khí phá tắc, cũng là vì có tộc Thiên Mông hỗ trợ.” Đinh Trọng Trần càng nói càng kích động, giọng điệu có chút sục sôi.
Lam Tiểu Bố lại im lặng, bởi vì hắn biết lời Đinh Trọng Trần nói rất có thể là thật, chỉ là vì sao Đinh Trọng Trần lại biết những chuyện này, chẳng là đạo tắc Di Vong không ảnh hưởng đến Đinh Trọng Trần.
“Có lẽ chín phần chín tu sĩ ở đại vũ trụ đều không biết rõ, Vũ Trụ Thụ và tộc Thiên Mông có liên quan với nhau, mà đông đảo quy tắc ở Duy Củ thế giới, đều có liên quan đến Vũ Trụ Thụ. Nếu không, chỉ dựa vào khoa học kỹ thuật của bọn chúng, là có thể chế tạo những vũ khí phá tắc nhằm vào đại vũ trụ sao, nằm mơ.” Đinh Trọng Trần nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói có chút khinh thường.
“Hoàn ở đâu?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Đinh Trọng Trần im lặng một hồi rồi nói, “Sau khi Tinh Phồn thế giới bị diệt đi, bọn người Đế Lan dung túng Hoàn, thậm chí còn quy định vào thời gian nào, tinh cầu nào có thể bị đại đạo của Hoàn niết hóa. Chuyện này đã chọc giận Đạo Tổ của Đại Hoang thế giới…”
“Đạo Tổ Đại Hoang thế giới là ai?” Lam Tiểu Bố lập tức hỏi.
Đinh Trọng Trần nói, “Là Hồng Quân Đạo Tổ.”
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ liếc nhìn nhau, rất rõ ràng Đinh Trọng Trần nói Hồng Quân mới là Đạo Tổ chân chính là Đại Hoang thế giới, còn về chuyện vì sao Dương Thiên lại trở thành Đạo Tổ, vì sao Hồng QUân biến mất, cái này nhất định có vấn đề.
Lam Tiểu Bố nhìn Đinh Trọng Trần, “Theo ta được biết, đại vũ trụ có bố trí đạo tắc Di Vong, bên trong đạo tắc Di Vong trừ tộc Thiên Mông còn có Hồng Quân lão tổ. Đã như vậy, vì sao ngươi lại biết tộc Thiên Mông và Hồng Quân lão tổ?”
Nghe đến đạo tắc Di Vong, hai mắt Đinh Trọng Trần sáng lên, lập tức nói, “Tiền bối quả nhiên không phải người bình thường, thế mà cũng biết đạo tắc Di Vong và Hồng Quân lão tổ. Ở trong đại vũ trụ, có rất ít người còn có thể nhớ đến tộc Thiên Mông và Hồng Quân lão tổ. Rất có thể trong tương lai, một ngày nào đó, tộc Thiên Mông sẽ diệt đi tu sĩ Nhân tộc ở đại vũ trụ, mà tu sĩ Nhân tộc lại không biết tộc Thiên Mông từ đâu mà ra.”
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều gật đầu, tên Đinh Trọng Trần này biết rất nhiều, hơn nữa còn nhìn rất xa.
Đinh Trọng Trần tiếp tục nói, “Trên khắp đại vũ trụ, chỉ có Đạo Tổ Tần Thuần của Tinh Phồn thế giới ta biết đến sự đáng sợ của tộc Thiên Mông, trước khi Đạo Tổ vẫn lạc, đã bảo ta dẫn theo những người còn lại của Tinh Phồn thế giới rời khỏi đại vũ trụ, giữ lại một hạt giống cho tu sĩ Nhân loại…”
Lam Tiểu Bố cười cười, “Đinh Thiên Đế, lời Tần Thuần Đạo Tổ nói hơi quá rồi đi. Vũ TRụ Hạo Hãn, vô biên vô hạn. Nhân tu nhiều vô số kể, cho dù Hoàn có tu luyện loại Đại Vũ Trụ Thuật bại hoại này, nhưng muốn khiến cho nhân loại diệt vong, chỉ sợ không có khả năng lớn đâu.”
Thần thái của Đinh Trọng Trần vô cùng nghiêm túc, “Tiền bối…”
Lam Tiểu Bố xua tay ngăn lại, “Ta tên là Lam Tiểu Bố, hai vị này là Mạc Vô Kỵ và Cú Mang, ta không phải tiền bối, gọi tên ta là được rồi.
Đinh Trọng Trần đã nhìn ra, Lam Tiểu Bố không phải là hạng người đúng lý không tha, hơn nữa cũng không có ý nghĩ có tu vi cao, là có thể tùy ý giết chóc, hắn ta cũng không già mồm, “Lam đạo hữu, ta không phải là muốn người nghe kinh sợ, bởi vì tộc Thiên Mông ở đại vũ trụ, tuyệt đối sẽ không để cho bất cứ tu sĩ Nhân tộc nào còn sống. Cho dù trước đó tộc Thiên Mông có cấu kết với Duy Củ thế giới, sau khi tộc Thiên Mông độc chiếm đại vũ trụ rồi, cũng sẽ bị tộc Thiên Mông chém tận giết tuyệt.”
“Cho dù tộc Thiên Mông có chém tận giết tuyệt người ở đại vũ trụ, chẳng lẽ trong Hạo Hãn này chỉ có một cái đại vũ trụ hay sao? Theo ta nghĩ, trong Hạo Hãn, loại giới vực như đại vũ trụ phải có vô số mới đùng chứ.” Lam Tiểu Bố nói.
Đinh Trọng Trần nói, “Bởi vì trong đại vũ trụ có hai người, Hoàn và Hôi Trực. Theo ta được biết, cho dù là Hoàn hay Hôi Trực đều không phải là tu sĩ Nhân tộc.”
“Ai, nếu như có thể giết chết tên Hoàn kia thì tốt.” Cú Mang vẫn uôn ngồi một bên lắng nghe không nhịn được nói một câu.
Đinh Trọng Trần lắc đầu, “Hoàn chắc hẳn không thể giết chết được, hắn và tộc Thiên Mông cấu kết, cho dù có bị giết, cũng sẽ được Vũ Trụ Thụ cứu vể. Vũ Trụ Thụ là căn cơ sinh tồn của đại vũ trụ, được xem như là mạch lạc của đại vũ trụ, có thể diễn hóa ra vô số quy tắc đại đạo của đại vũ trụ, thậm chí có thể diễn sinh ra sinh cơ và quy tắc Vĩnh Sinh, cho nên chỉ cần được Vũ Trụ Thụ trợ giúp thì trên cơ bản là Bất Tử Chi Thân. Một ngày Vũ Trụ Thụ còn chưa diệt, muốn giết chết Hoàn là chuyện không thể.”
Lam Tiểu Bố im lặng, rất rõ ràng Hồng Quân chẳng những không giết được Hoàn, bây giờ bản thân còn khó bảo toàn.
Một hồi lâu sau, Lam Tiểu Bố mới lên tiếng, “Tên Hoàn này tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật, nếu như không bị giết chết, quả thật là một tai họa, nhưng mà Hạo Hãn vô biên, Hoàn muốn giệt đi tất cả tinh cầu Nhân tộc, cũng không có khả năng lớn.”
Đinh Trọng Trần thở dài, “Mặc dù Hoàn là tai họa, trong tay đã giết đi vô số sinh mệnh, nhưng mà hắn quả thật không có khả năng hủy diệt cả Nhân tộc. Người chân chính hủy diệt cả Nhân tộc không phải Hoàn và tộc Thiên Mông, mà là Hôi Trực.”
Chương 2603 - Tìm kiếm Đại Thiên thế giới.“Sao lại nói vậy?” Lam Tiểu Bố lập tức hỏi.
Đinh Trọng Trần giải thích, “Hoàn tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật, dù sao cũng là niết hóa tinh cầu sinh mệnh và vị diện có sinh cơ. TRên thực tế đối với Hoàn mà nói, cho dù có phải là tinh cầu Nhân tộc hay không, đều có tác dụng rất lớn đối với tu vi của hắn. Còn tộc Thiên Mông, bọn hắn sẽ chỉ diệt đi tu sĩ Nhân tộc ở trong đại vũ trụ, chứ không rời khỏi đại vũ trụ, đi tàn sát tu sĩ nhân loại ở khắp nơi. Chỉ có Hôi Trực, Hôi Trực tu luyện đạo tắc Đại Mộng, đây là muốn hóa tất cả tu sĩ Nhân tộc thành con non Yểm Ma của hắn, dùng cái này để khống chế những nơi giống như đại vũ trụ ở trong Hạo Hãn. Nếu như đại vũ trụ có tu sĩ Nhân tộc tồn tại, vậy thì còn có thể ngăn cản được Hôi Trực, một khi đại vũ trụ không còn Nhân tộc, vậy Hôi Trực kia có thể không kiêng nể gì mà làm bậy…”
Vốn dĩ còn cảm thấy lời Đinh Trọng Trần không thể khiến cho người ta kinh ngạc đến chết không thôi, sau khi nghe đến Yểm Ma, Lam Tiểu Bố lập tức nhíu mày.
Yểm Ma hắn biết rất rõ, cho dù là tu chân giới hay là Tiên giới, hắn đều đã từng nhìn thấy. Hơn nữa những Yểm Ma này một khi ra ngoài, chính là càn quét một giới.
“Mặc dù ta chưa từng đến vị diện cấp thấp và vũ trụ cấp thấp, nhưng mà ta khẳng định, loại người như Hôi Trực sẽ không bỏ qua. Hắn ở trong đại vũ trụ giấu tài, nhưng không ngừng đẩy ra đồ tử đồ tôn, sai khiến những đồ tử đồ tôn này thông qua Yểm Ma khống chế hết những tinh cầu và vị diện này đến những tinh cầu, vị diện khác. Người này mới là kẻ đáng sợ nhất.” Đinh Trọng Trần càng nói, giọng đệu càng trầm lắng, rõ ràng, cho dù hắn ta suy đoán chính xác, nhưng đây cũng là chuyện không thể giải quyết, trừ khi xử lý được Hôi Trực.
Lam Tiểu Bố biết, Đinh Trọng Trần suy đoán rất chính xác.
Mạc Vô Kỵ vẫn luôn không nói gì đột nhiên hỏi, “Vì sao ngươi lại biết rõ như vậy?”
Đinh Trọng Trần lại thở dài một lần nữa, “Ta có thể biết những thứ này, phần lớn là do Tần Thuần Đạo Tổ nói cho ta biết. ta có thể khẳng định, nếu như còn có người ở đại vũ trụ còn cố gắng vì đại vũ trụ, lo lắng cho sinh tồn của tu sĩ nhân loại thì đó chinh là Tần Thuần Đạo Tổ.”
“Có phải là bây giờ Hoàn và Hôi Trực cũng sinh tồn ở tộc Thiên Mông?” Cú Mang hỏi một câu, hắn ta nghĩ mấy người bọn hắn cùng ra tay, có thể xử lý hai người kia hay không.
Đinh Trọng Trần im lặng một hồi lâu mới lên tiếng, “Ta không chắc lắm, chẳng qua nếu như ta là Hoàn hoặc là Hôi Trực, ta chắc hẳn sẽ không sinh sống ở tộc Thiên Mông. Đại vũ trụ vô biên vô hạn, muốn tìm kiếm một nơi sinh tồn rất đơn giản. Mà nơi thích hợp cho bọn hắn sinh tồn nhất, ta cho rằng chính là khu vực Hỗn Độn.”
Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố đều gật đầu, bọn hắn cũng cho rằng Đinh Trọng Trần suy đoán chính xác. Nếu như bọn hắn là Hoàn và Hôi Trực, cũng sẽ không lựa chọn sinh tồn ở tộc Thiên Mông.
“Vô Kỵ, lời Đinh Thiên Đế nói rất có thể là thật, chúng ta nên nghĩ ra một kế hoạch nhỉ?” Lam Tiểu Bố nhìn về phía Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ do dự một chút mà nói, “Thật ra thì theo lý mà nói, tộc Thiên Mông và Nhân tộc chung sống hòa bình là tốt nhất. Nhưng hiện tại xem ra, cái này không có khả năng rồi.”
“Đúng, chỉ cần có một người tộc Thiên Mông còn sống, hắn sẽ xem chuyện hoàn toàn giết sạch tu sĩ Nhân tộc là nhiệm vụ của mình. Sẽ không cho tu sĩ Nhân tộc có bất cứ cơ hội nào.” Đinh Trọng Trần phụ họa.
Mạc Vô Kỵ thở dài, “Thật ra bên chính thức có được đại vũ trụ chính là tộc Thiên Mông, cho nên Vũ Trụ Thụ mới hướng về phía tộc Thiên Mông. Theo lý mà nói, Nhân tộc chiếm cứ tộc Thiên Mông, chém tận giết tuyệt tộc Thiên Mông. Tộc Thiên Mông đứng lên phản kháng, từ góc độ chủng tộc mà nói, cũng không có gì là sai. Chỉ là vì chúng ta thân là Nhân tộc, đương nhiên hướng về phía Nhân tộc.
Tiểu Bố, nếu như muốn tiêu diệt tộc Thiên Mông, đầu tiên nhất định phải diệt đi Vũ Trụ Thụ, nếu không thì không thể diệt được tộc Thiên Mông.”
Lam Tiểu Bố cũng thở dài, hắn biết rõ, chỉ cần Vũ Trụ Thụ vẫn còn, tộc Thiên Mông sẽ không bị diệt vong.
Đám người lại im lặng, Đinh Trọng Trần đột nhiên nói, “Ba vị đạo hữu có biết ta dự định đi đâu không?”
Lam Tiểu Bố sửng sốt, lập tức tỉnh ngộ lại nói, “Ta đang định hỏi thăm Đinh Thiên Đế.”
Bởi vì vừa nghĩ đến chuyện Vũ Trụ Thụ, cho nên nhất thời quên hỏi thăm.
Đinh Trọng Trần nói, “Lúc đầu ta nghe theo lời của Tần Thuần lão tổ, lựa chọn nơi giữ lại hạt giống Nhân tộc. Nhưng mà trước khi ta rời khỏi đại vũ trụ đã bị vây giết, là đạo niệm phân thân của Hồng Quân lão tổ đã cứu ta. Mặc dù Đạo Tổ Tinh Phồn thế giới ta ở trong đại vũ trụ này không có người nào có thể so sánh, nhưng ta cho rằng đại năng giả chân chính của đại vũ trụ chỉ có một người, đó chính là Hồng Quân lão tổ.
Nếu như không có đạo niệm phân thân của Hồng Quân lão tổ, Đinh Trọng Trần ta đã sớm bị giết rồi. Hồng Quân lão tổ nói cho ra biết, rời khỏi đại vũ trụ cuối cùng cũng sẽ diệt vong, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Đại vũ trụ là nơi tốt, nhưng cũng là của tộc Thiên Mông. Nhân tộc chúng ta đến chậm một chút, muốn sống sót, nhất định phải mở ra nơi sinh tồn của Nhân tộc, tìm kiếm được một nơi giống như đại vũ trụ.”
“Ngươi muốn đi tìm một nơi giống như đại vũ trụ?” Lam Tiểu Bố khó hiểu nhìn Đinh Trọng Trần.
Đinh Trọng Trần gật đầu, “Đúng vậy, một nơi sinh tồn tốt giống như đại vũ trụ, chính là đại vũ trụ.”
“Có ý gì?” Đừng nói là Lam Tiểu Bố không biết, Mạc Vô Kỵ cũng không hiểu lắm.
Chương 2604 - Tìm kiếm Đại Thiên thế giới. (2)Đinh Trọng Trần giải thích, “Thật ra ta cũng không hiểu đạo lý này lắm, là Hồng QUân tiền bối nói cho ta biết. Hắn nói khi tộc Thiên Mông tìm đến đại vũ trụ, thật ra đại vũ trụ chính là một không gian quy tắc cao cấp nho nhỏ mà thôi. Chỉ là theo thời gian trôi qua, Hỗn Độn ở vùng biên giới đại vũ trụ bị vỡ nát, diễn hóa ra giới vực càng lúc càng lớn mà thôi. Đại vũ trụ vẫn còn sẽ tiếp tục diễn hóa, mãi cho đến khi không có tận cùng. Nói cách khác, bây giờ nơi mà đại vũ trụ chiếm đoạt, so với diện tích mà đại vũ trụ sắp diễn hóa ra, ngay cả một phần một triệu cũng không đến.”
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ gật đầu, cái này cũng không khác gì điều bọn hắn nghĩ.
“Hồng Quân lão tổ nói, tộc Thiên Mông nếu đã sinh tồn ở đại vũ trụ này, Nhân tộc có thể đến một đại vũ trụ khác, một lần nữa tìm kiếm giới vực quy tắc mới để sinh tồn. Mà một đại vũ trụ khác, là Hồng Mông sơ khai Hỗn Độn, chỉ cần tìm được loại không gian do Hồng Mông sơ khai Hỗn Độn diễn hóa ra thì có thể sống sót.
Hơn nữa loại Hồng Mông sơ khai Hỗn Độn này, lấy chủng tộc đầu tiên tiến vào làm căn cơ để diễn sinh ra. Giống như Vũ Trụ Thụ bây giờ ở đại vũ trụ hướng về tộc Thiên Mông vậy, tương lai nếu như chúng ta tìm được một cái không gian như vậy, nếu như có một đại thụ của một gới, vậy đại thụ của một giới đó nhất định cũng huớng về phía Nhân tộc chúng ta. Ta cũng không muốn Tinh Phồn thế giới cứ bị diệt vong như vậy, cho nên quyết định rời khỏi đại vũ trụ, tìm kiếm một nơi sinh tồn mới.” Đinh Trọng Trần càng nói, giọng điệu càng chán chường, rõ ràng hắn ta biết, đây là một nhiệm vụ hầu như không thể làm được.
“Nếu như là một đại vũ trụ khác, ngươi rời khỏi đại vũ trụ bao lâu rồi?” Lam Tiểu Bố không hiểu hỏi.
Đinh Trọng Trần thở dài một tiếng, “Theo lý mà nói, chúng ta chắc hẳn có thể xuyên qua đại vũ trụ. Mặc dù chưa nói đến chuyện an toàn, nhưng có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nhưng trên thực tế nếu như chúng ta đi ngang qua đại vũ trụ, hây như chính là cục diện thập tử nhất sinh.”
Còn một câu nữa hắn ta không nói ra, mặc dù hắn ta làm như vậy, nhưng hắn ta biết, khả năng thành công không cao.
Lam Tiểu Bố đứng lên, “ĐInh Thiên Đế, tiếp tục như vậy, chỉ sợ vĩnh viễn không tìm được một đại vũ trụ khác, cuối cùng nhất định sẽ vẫn lạc trong hư không Hạo Hãn. Thế này đi, bây giờ người quay về đi, chúng ta về đại vũ trụ một chuyến, sau đó chúng ta và ngươi sẽ cùng đi tìm một đại vũ trụ mới.”
Sở dĩ Lam Tiểu Bố nói như vậy, là bởi vì ý nghĩ của Hồng Quân lão tổ cũng giống như ý nghĩa của bọn hắn. Muốn mở ra một Đại Thiên thế giới mới, nhất định phải tìm kiếm được một chỗ Hỗn Độn, sau đó ở trong Hỗn Độn này mở ra thế giới mới. Cái này không phải do chính bọn hắn mở ra, mà là tìm kiếm không gian do Hỗn Độn tự động diễn sinh ra, như chỗ ao Hỗn Độn Quy Tắc Tương vậy. Chỉ cần tìm được nơi này, bọn hắn đến đó ở, là có thể từ từ diễn hóa ra thiên địa có quy tắc hoàn toàn mới.
inh Trọng Trần nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói thì giật mình, sau đó lắc đầu, “Lam đạo hữu, nếu như ta đoán không sai, chắc hẳn ngươi là bước đại đạo thứ tám. Thực lực của ngươi thậm chí còn cao hơn Tần Thuần Đạo Tổ của Tinh Phồn thế giới chúng ta một chút, nhưng thứ cho ta nói thẳng, thực lực này không thể đi ngang qua đại vũ trụ được.”
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Chúng ta lựa chọn đi ngang qua đại vũ trụ, còn có khả năng thành công, nếu như ngươi cứ tiếp tục như vậy, chắc hẳn không có bất cứ cơ hội thành công nào đâu.”
Đinh Trọng Trần im lặng, Lam Tiểu Bố nói rất đúng, hắn ta đã tìm nhiều năm như vậy, muốn tìm kiếm một đại vũ trụ ở tại một Hỗn Độn khác, vẫn là chuyện xa xa khó vời. Trong khoảng thời gian này không biết đã gặp được bao nhiêu nguy cơ, nếu như không phải bọn hắn khá cẩn thận, còn có một pháp bảo, có lẽ bọn hắn đã sớm toàn quân bị diệt rồi.
Cho dù là như vậy, lúc trước người đi cùng hắn ta rời khỏi Tinh Phồn thế giới, còn lại được bao nhiêu? 1931 người cùng rời khỏi đại vũ trụ. Bây giờ còn một ngàn người sao? Đây là vì trên đường bọn hắn đi, đã thu nạp rất nhiều tán tu gia nhập, nếu không, chỉ sợ đến 100 người cũng không có.
Vì sao khi hắn ta nhìn thấy Thất Giới Thạch thì muốn chặn lại? CÒn không phải là vì Thất Giới Thạch có thể đi ngang qua vị diện, dựa vào Thất Giới Thạch có cơ hội sinh tồn càng lớn hơn sao? Có thể càng nhanh chóng tìm được Đại Thiên thế giới trong Hỗn ĐỘn sao?
“Nếu như Đinh Thiên Đế không muốn, vậy thì chúng ta cáo từ.” Lam Tiểu Bố nói xong thì đứng lên.
“Ta đồng ý.” Đinh Trọng Trần cuối cùng cũng hạ quyết tâm, nhiều năm như vậy lang thang trong hư không, đã khiến hắn ta hiểu rõ, mặc dù hắn ta có mục tiêu rõ ràng, nhưng hắn ta không có phương vị chính xác. Tiếp tục như vậy, hầu như không khác gì thập tử vô sinh.
Hơn nữa, cho dù hắn ta có phương vị chính xác, cũng tìm được một đại vũ trụ khác. Vậy thì sao chứ? Đó là khu vực Hồng Mông Hỗn Độn mênh mông, hắn ta nhất định phải tiến vào trong Hỗn Độn mênh mông đó tìm kiếm chỗ sinh tồn, tìm kiếm cái Đại Thiên thế giới không biết có tồn tại hay không, cơ hội vẫn vô cùng xa vời.
Lam Tiểu Bố dù sao cũng là một cường giả bước đại đạo thứ tám, theo lý mà nói, đi ngang qua đại vũ trụ, còn có một tia sinh cơ. Hơn nữa, cho dù có vẫn lạc, tốt xấu gì cũng là vẫn lạc trong đại vũ trụ, không phải là không hư không không có cội nguồn.
…
Mọi người bước ra khỏi chiến hạm, giờ phút này trên boong thuyền chiến hạm đã sớm tập trung đông đảo tu sĩ. Những người này đứng trên boong thuyền chiến hạm, ai ai cũng có vẻ mặt lo lắng.
Chương 2605 - Bước đại đạo thứ tám trong chiến hạm.Rõ ràng bọn hắn đã nhận được tin tức mới nhất, đó chính là mấy người Đinh Thiên Đế bắt được lần này rất mạnh, thậm chí có thể dễ dàng diệt đi bọn họ. Hoặc có thể nói người ta không phải bị bắt, mà là chủ động nhảy lên chiến hạm, rất có thể sẽ phản sát bọn họ. Chỉ là bây giờ Thiên Dế đang ở trong đại sảnh có cấm chế, bọn hắn trừ nghe ngóng tin tức ra thì không thể làm dược gì.
Nhìn thấy bọn người Lam Tiểu Bố ra ngoài, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lam Tiểu Bố.
“Hiện Tân Bồng xin kính chào tiền bối.” Trước đó nam tử tóc xám có vóc người cao gầy đã dẫn đám người Lam Tiểu Bố lên chiến hạm nhìn thấy Lam Tiểu Bố đến, lập tức bước lên thi lễ. Bây giờ hắn ta đã hiểu rõ, sở dĩ Lam Tiểu Bố dám lên đây không phải là vì ngu ngốc, mà là thực lực rất mạnh.
Lam Tiểu Bố cười cười, “Hiện đạo hữu, vì sao ngươi lại rời khỏi Đại Thanh Tinh Chu? Chẳng lẽ Đại Thanh Tinh Chu không có hy vọng sao? Ta thấy chính ngươi cũng đến bước đại đạo thứ tư rồi, đợi thêm một khoảng thời gian nữa, tấn cấp lên bước đại đạo thứ năm cũng không phải là không có hy vọng.”
Hiện Tân Bồng vội vàng nói, “Đại Thanh Tinh Chu không còn nữa, đã bị người ta niết hóa rồi. Ta dựa vào độn phù đỉnh cấp, lúc này mới may mắn trốn được một mạng, được Thiên Đế cứu.”
“Bị niết hóa?” Lam Tiểu Bố giật mình, hắn biết rất rõ trên Đại Thanh Tinh Chu có đến mấy trăm triệu sinh mệnh, nói là một cái thuyền, thật ra chính là một tinh cầu.
Đinh Trọng Trần đứng bên cạnh nhanh chóng giải thích, “Là Hoàn, hắn niết hóa Đại Thanh Tinh Chu. Vô số tinh cầu xung quanh đại vũ trụ, đối với Hoàn mà nói, chính là một ít tài nguyên tu luyện mà thôi. Chỉ là rất nhiều tinh cầu không biết đến chuyện này, bọn hắn còn đang thay phiên nhau chờ đội cơ hội tiến vào đại vũ trụ, thật sự là bi ai của tu sĩ Nhân tộc mà.”
Lam Tiểu Bố nhíu mày, sau khi hắn tiến vào đại vũ trụ, vẫn chưa từng rời khỏi đại vũ trụ, nếu như lần này không phải truyền tống xảy ra vấn đề, hắn vẫn sẽ không rời khỏi đại vũ trụ. Không ngờ những tinh cầu bên ngoài đại vũ trụ cũng không an toàn, có thể bị loại rác rưởi như Hoàn niết hóa.
Thậm chí nói sở dĩ đại vũ trụ cho phép nhiều tinh cầu vũ trụ trung đẳng đến bên ngoài đại vũ trụ như vậy, chính là vì cùng cấp tinh cầu sinh cơ cho Hoàn tu luyện. Chuyện này Đế Lan tuyệt đối không thoát khỏi liên quan, chẳng những là Đế Lan, những Đạo Tổ còn lại chỉ sợ cũng khó thoát tội, chỉ là không biết Thất Trụ Thiên có tham dự vào trong đó hay không.
“Đầu tiên quay về đại vũ trụ trước đã.” Lam Tiểu Bố biết, muốn tránh được tộc Thiên Mông ở đại vũ trụ, bọn hắn nhất định phải mở ra đại vũ trụ thuộc về Nhân tộc.
Đứng ở tại biên giới chiến hạm, Lam Tiểu Bố lấy Thất Giới Thạch ra, nói với Đinh Trọng Trần. “Đinh Thiên Đế…”
Đinh Trọng Trần vội vàng nói, “Lam đạo hữu, trước đó ta có dẫn theo một số người ở Tinh Phồn thế giới rời khỏi đại vũ trụ, quả thật có dự định khôi phục Tinh Phồn thế giới. Nhưng mà bây giờ nếu như quyết định quay trở về đại vũ trụ với mấy người Lam đạo hữu, vậy thì không còn Thiên Đế nào nữa, đạo hữu cứ gọi tên của ta đi.”
Theo ý nghĩ lúc đầu của Đinh Trọng Trần, nếu như thật sự có thể xuyên qua đại vũ trụ, tìm được Hỗn Độn chân chính, lỡ như có thể mở ra được một đại vũ trụ cho tu sĩ Nhân tộc sinh tồn, vậy thì hắn ta sẽ thành lập lại Tinh Phồn thế giới một lần nữa.
Nhưng bây giờ đi theo Lam Tiểu Bố quay lại đại vũ trụ, đồng thời chuẩn bị đi xuyên qua đại vũ trụ, vậy thì hắn ta chỉ là Đinh Trọng Trần, hắn ta cũng không có tư cách xưng Thiên Đế ở trước mặt Lam Tiểu Bố.
“Được, ĐInh đạo hữu, chúng ta cứ dùng Thất Giới Thạch quay về, tốc độ sẽ nhanh hơn một chút. Ngươi bảo mọi người thu những chiếc chiến hạm này lại đi, cùng nhau lên Thất Giới Thạch của ta.” Lam Tiểu Bố gật đầu nói.
Nếu như thật sự mở ra đại vũ trụ của Nhân tộc, Đinh Trọng Trần quả thật không thể tự xưng là Thiên Đế. Bởi vì cho dù có Thiên Đế, cũng chỉ có thể có một người, còn về ai làm cái Thiên Đế này, không thể quyết định lúc này được.
“Lam đạo hữu, những chiến hạm này trên cơ bản đều là do Duy Củ Đạo Môn sản xuất ra, cái Phá Tắc Đại Pháo có uy lực rất mạnh, đặc biệt là ở đại vũ trụ, uy lực càng mạnh hơn. Nếu như cất hết, một khi gặp phải nguy hiểm, chỉ sợ chúng ta không kịp dùng đến.” Đinh Trọng Trần nói.
Lam Tiểu Bố xua tay, “Không cần lo lắng, cái Phá Tắc Pháo của Duy Củ thế giới này, thật ra cũng có hạn chế, ngươi cũng biêt là ở trong đại vũ trụ thì mạnh, ở trong hư không thì yếu nhỉ. Bởi vì trong hư không, có rất nhiều quy tắc thiên địa, cái này Phá Tắc Pháo không phá hết được.”
Đinh Trọng Trần sửng sốt, lập tức nói, “Thật sự chính là như vậy.”
Nghĩ đến đây, Đinh Trọng Trần lập tức lớn tiếng nói với đông đảo tu sĩ, “Bởi vì tiền đồ sinh cơ của chúng ta xa vời, lần này chúng ta may mắn gặp được cường giả bước đại đạo thứ tám Lam Tiểu Bố đạo hữu, Mạc Vô Kỵ đạo hữu và Cú Mang đạo hữu. Có ba vị cường giả trợ giúp, chúng ta quyết định quay về đại vũ trụ, sau đó đi xuyên qua đại vũ trụ, làm như vậy sẽ tiết kiệm nhiều thời gian hơn…”
“Thiên Đế, ngươi cứ tự làm chủ, hoàn toàn không để ý đến ý nghĩ của chúng ta. Chúng ta rời khỏi đại vũ trụ đã bao nhiêu năm chứ? Thật vất vả mới đến nơi này, có lẽ một khắc sau chúng ta có thể tìm được một đại vũ trụ ở Hỗn Độn khác, nhưng ngươi trở về như vậy, chẳng phải chúng ta đã phí công nhọc sức sao?” Một giọng nói đột ngột vang lên, sau đó một nam tử mặc áo đỏ bước ra.
Nam tử này có đầu rất lớn, đạo tắc Sát Phạt quanh người tản ra, rõ ràng là một người quyết đoán sát phạt, người bị giết trong tay hắn ta tuyệt đối không ít.
Chương 2606 - Bước đại đạo thứ tám trong chiến hạm. (2)Đinh Trọng Trần sửng sốt, hắn ta tuyệt đối không ngờ đến, sẽ có người đứng ra phản đối hắn ta. Cho đến nay, trong chiếc chiến hạm này, hắn ta chính là người nói một không hai. Giống như ngày hôm nay, hắn ta thật ra chỉ thông báo với mọi người một chút, tuyệt đối sẽ không có người nào đưa ra ý kiến gì. Bây giờ hết lần này đến lần khác lại có người đưa ra ý kiến, cái này khiến hắn ta nhất thời không biết nói gì.
Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía nam tử đầu to kia, lập tức nói với Mạc Vô Kỵ, ”Vô Kỵ, ngươi nhìn xem người này có phải là bước đại đạo thứ tám hay không?”
Mạc Vô Kỵ cười cười,”Hắn chẳng những là bước đại đạo thứ tám, hơn nữa còn tu luyện công pháp mà chúng ta vô cùng quen thuộc, chắc hẳn là Đại Vũ Trụ Thuật đi.”
“Có phải là Hoàn hay không?” Lam Tiểu Bố giật mình, lập tức nói.
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, “Thực lực của người này rất mạnh, chỉ sợ không kém gì Đế Lan. Chẳng qua nếu như Hoàn chỉ có chút bản lĩnh đó, cho dù giết không chết, cũng không có tư cách tiếp tục ở lại đại vũ trụ giả danh lừa bịp, hơn nữa Hoàn cũng không cần phải đi theo Đinh Trọng Trần đến nơi này.”
“Tòng Ngang ngươi có ý gì?” Đinh Trọng Trần hít vào một hơi, giọng điệu nhẹ nhàng lại ẩn chứa ý bất mãn mãnh liệt. Đây là quân tu sĩ của hắn ta, vậy mà lại có người khiêu khích tôn nghiêm của hắn ta.
“Ha ha, ba sâu kiến bước đại đạo thứ bảy, cũng dám ở đây giả mạo bước đại đạo thứ tám.” Nam tử đầu to không để ý đến Đinh Trọng Trần, mà khinh thường liếc mấy người Lam Tiểu Bố.
“Bước đại đạo thứ bảy?” Đinh Trọng Trần sửng sốt, cũng kinh ngạc nhìn ba người Lam Tiểu Bố.
Nếu như ba người Lam Tiểu Bố đều là bước đại đạo thứ bảy, vậy chuyện hắn ta đi theo quay trở lại đại vũ trụ không cần nữa.
Tòng Ngang nhìn lướt qua Đinh Trọng Trần, “Thiên Đế, chúng ta đi theo ngươi cùng nhau vào sinh ra tử, chỉ là vì tìm kiếm Đại Thiên thế giới cho Nhân loại sinh tồn. Hơn nữa chúng ta đều tin tưởng, ngươi nhất định có thể tìm được. Nhưng chúng ta đã chết đi nhiều người như thế, cũng không từ bỏ, vậy mà nguơi lại từ bỏ trước, ha ha.”
Tòng Ngang quát Đinh Trọng Trần xong, lĩnh vực Thánh Nhân cuồng bạo lập tức quét đến.
Đinh Trọng Trần cách Tòng Ngang gần nhất, bị loại lĩnh vực Thánh Nhân này đánh trúng, cả người lập tức bị đánh bay ra ngoài. Mặc dù bị đánh lén, nhưng Đinh Trọng Trần cũng hiểu rõ thực lực của mình và Tòng Ngang chênh lệch rất lớn. Giờ phút này, Đinh Trọng Trần cảm nhận được một loại hơi thở tử vong bao trùm lấy mình, có thể khẳng định, nếu như lúc này Tòng Ngang mà ra tay với hắn ta, thì hắn ta mặc dù có thể đánh trả, nhưng cuối cùng nhất định sẽ bị Tòng Ngang giết chết.
Bành… Đinh Trọng Trần bị lĩnh vực của Tòng Ngang đánh vào một cây cột thô to, cái cây cột này lập tức bị đánh nát, còn hắn ta thì ngã ngồi trên mặt đất.
“Bước đại đạo thứ tám?” Đinh Trọng Trần sửng sốt.
Hắn ta chưa bao giờ nghĩ đến trong đội ngũ của mình, còn có một bước đại đạo thứ tám. Mặc dù cảm nhận Tòng Ngang yếu hơn Đạo Tổ Tần Thuần một chút, nhưng chắc hẳn thực lực đã đến bước đại đạo thứ tám. Tòng Ngang này hắn ta biết rất rõ, bình thường không có chuyện gì thì sẽ không lộ mặt, bất cứ mệnh lệnh nào cũng cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành. Lại không ngờ rằng lại che giấu sâu như vậy, lại là một bước đại đạo thứ tám có thể miểu sát hắn ta.
Nếu như nói trước đó Đinh Trọng Trần còn hơi nghi ngờ về lời nói của Tòng Ngang, vậy thì bây giờ hắn ta đã xác định, ba người Lam Tiểu Bố đều là bước đại đạo thứ bảy. Tu vi của hắn ta nhìn không ra thực lực chân chính của ba người Lam Tiểu Bố, nhưng mà Tòng Ngang là bước đại đạo thứ tám, có thể nhận ra được.
Tòng Ngang hoàn toàn không quản đến chuyện Đinh Trọng Trần đã bị lĩnh vực của hắn ta đánh bay, mà đi đến trước mặt Mạc Vô Kỵ, sau đó trực tiếp giơ tay lên đánh về phía Mạc Vô Kỵ.
Bởi vì trừ Đinh Trọng Trần, Mạc Vô Kỵ là người đứng chịu mũi sào. Mặc dù hắn ta dùng một bàn tay đánh về phía Mạc Vô Kỵ, cũng đã chuẩn bị xong sẽ làm thế nào khi Lam Tiểu Bố ra tay. Theo như tình báo mà hắn ta biết được, Lam Tiểu Bố là người mạnh nhất trong ba người này. KHiến hắn ta kinh ngạc chính là, Lam Tiểu Bố lại chỉ nhìn hắn ta ra tay với Mạc Vô Kỵ mà không có bất cứ hành động gì.
Mặc dù Đinh Trọng Trần kinh ngạc vì Lam Tiểu Bố mới là bước đại đạo thứ bảy, nhưng mà nhìn thấy Tòng Ngang muốn giết Mạc Vô Kỵ mà Lam Tiểu Bố lại không hề động đậy, trong lòng lạnh lẽo.
Đây là vì cảm nhận được thực lực của Tòng Ngang, cho nên không dám ra tay với Tòng Ngang.
Chẳng những là Lam Tiểu Bố không làm gì, ngay cả Cú Mang cũng chẳng hề động đậy. Cái này khiến Đinh Trọng Trần càng hoài nghi không rõ mình đã lựa chọn đúng hay không, đối mặt với cường giả, ngay cả người bên cạnh cũng không dám ra tay giúp đỡ, vậy thì làm sao mà xuyên qua đại vũ trụ…
Nhưng mà ý nghĩ của Đinh Trọng Trần đột ngột ngưng lại, hắn ta bị lĩnh vực của Tòng Ngang đánh bay, mặc dù là bị đánh lén, hắn ta chưa kịp phản ứng, nhưng vì sao bây giờ Mạc Vô Kỵ lại chẳng hề di động.
Một cái tát này của Tòng Ngang đánh ra xong, cũng cảm thấy không ổn, Mạc Vô Kỵ cũng chẳng hề động đậy gì cả. Cho dù thực lực của Mạc Vô Kỵ mạnh hơn Đinh Trọng Trần, nhưng bị lĩnh vực đại đạo cường đại của hắn ta đè ép, cũng phải lùi lại mới đùng.
Một khắc sau, Tòng Ngang cũng cảm thấy da đầu tê dại, bởi vì Mạc Vô Kỵ chẳng những không lùi lại, mà lại sải bước tiến lên trước, đồng thời cũng vung một bàn tay đập tới. Lĩnh vực của hắn ta đối với Mạc Vô Kỵ mà nói, tựa như không có.
Oanh… Đạo tắc thần thông cuồng bạo va chạm vào nhau, toàn bộ chiến hạm bị ảnh hưởng từ sự va chạm đạo tắc thần thông này, chớp mắt đã vỡ vụn, đông đảo tu sĩ lần lượt rút lui. Tòng Ngang cũng cảm thấy lĩnh vực của mình bị vỡ vụn trước một cái tát này, không chỉ như vậy, lĩnh vực của hắn ta còn dễ dàng bị lĩnh vực của đối phương ngăn chặn.
Chương 2607 - Sự chuẩn bị của Hoàn.Mạc Vô Kỵ cười ha ha, “Vừa rồi ta còn cho rằng ngươi thật sự là bước đại đạo thứ tám, hóa ra còn chưa bước vào bước đại đạo thứ tám à. Nếu đã chưa bước vào bước đại đạo thứ tám, còn ở đây phách lối gì chứ?”
Mạc Vô Kỵ biết hắn ta đã nhìn lầm rồi, khí thế đạo tắc của Tòng Ngang rất mạnh, còn ẩn chứa một loại hơi thở từ thời khai thiên vũ trụ, thậm chí hắn ta còn cho rằng đối phương không yếu hơn Đế Lan. Bây giờ mới biết, đây là giả tượng mà thôi. Nhất định là trên người đối phương có chí bảo, mói có thể tạo thành giả tượng này.
Cho dù Tòng Ngang chỉ còn nửa bước vào bước đại đạo thứ tám, nhưng mà so với bước đại đạo thứ tám chân chính, vậy thì còn kém rất xa, đây là khác nhau về chất.
Lĩnh vực cường đại áp chế đến, Tòng Ngang điên cuồng lùi lại phía sau, hắn ta chỉ muốn nhanh chóng tránh thoát lĩnh vực áp chế của Mạc Vô Kỵ, sau đó trốn được bao xa thì trốn.
Hắn ta rõ ràng cảm nhận được bọn người Mạc Vô Kỵ là bước đại đạo thứ bảy, vì sao lĩnh vực này lại áp chế cường đại như vậy, thật sự là hắn ta còn chưa đến bước đại đạo thứ tám, thế nhưng hắn ta đã cảm ngộ được thời cơ bước đại đạo thứ tám, có thể bước vào hàng ngũ bước đại đạo thứ tám bất cứ lúc nào.
Thế nhưng mặc cho Tòng Ngang điên cuồng lui lại như thế nào, cũng không thể nào tránh thoát được áp chế lĩnh vực của Mạc Vô Kỵ.
Một khắc sau, hắn ta nhìn thấy Mạc Vô Kỵ đi đến trước mặt hắn ta, sau đó đấm ra một quyền.
Tòng Ngang gầm lên giận dữ, điên cuồng thiêu đốt tinh huyết lấy pháp bảo ra, nếu như một quyền này mà không bị cản lại, thân thể của hắn ta rất có thể sẽ bị sụp đổ.
Tòng Ngang vừa lấy ra một cái búa lớn, một quyền của Mạc Vô Kỵ đã đánh tới. Đạo tắc Sát Phạt cuồng bạo vừa mới tụ ra đã bị lĩnh vực thần thông của cự phủ xé nát, một khắc sau, Tòng Ngang nghe thấy tiếng xương cốt mình vỡ vụn, thân thể hắn ta bắt đầu sụp đổ.
Mạc Vô Kỵ đã hiểu, là cái lưỡi búa này. Cái lưỡi búa này nằm trên người Tòng Ngang, khiến khí thế đạo vận của Tòng Ngang có ẩn chứa một loại hơi thở đại đạo khai thiên tích địa, khiến hắn nghĩ nhầm rằng Tòng Ngang rất mạnh.
“Tiền bối dừng tay, vãn bối tình nguyện vì tiền bối…” Tòng Ngang hồn phi phách tán, hoảng sợ kêu lên.
TRong suy nghĩ của hắn ta, lưỡi búa của mình chỉ cần kích phát ra, là có thể niết hóa lĩnh vực của đối phương , sau đó niết hóa đại đạo của đối phương.
Tòng Ngang không trông cậy vào chuyện hắn ta có thể niết hóa lĩnh vực của Mạc Vô Kỵ, chỉ hy vọng có thể xé rách trói buộc của Mạc Vô Kỵ đối với hắn ta, sau đó có thể chạy bao xa thì chạy. Nhưng bây giờ đừng bảo là áp chế, đạo tắc Niết Hóa từ lưỡi búa của hắn ta đối mặt với một quyền thần thông này của đối phương, ngay cả kích phát cũng chưa làm được.
“Ai, nhìn lầm, còn tưởng rằng nguơi là bước đại đạo thứ tám chứ, hóa ra cũng chỉ là bước đại đạo thứ bảy, lưỡi búa này cũng không tệ.” Lam Tiểu Bố cũng thở dài.
Nếu như là bước đại đạo thứ tám, hắn cũng muốn nhìn một chút, sau khi bước đại đạo thứ tám rời khỏi đại vũ trụ, so với bọn hắn là sẽ như thế nào. Bởi vì trong đại vũ trụ, bước đại đạo thứ tám bị quy tắc tộc Thiên Mông dựa vào Vũ Trụ Thụ dung nhập vào đại vũ trụ áp chế, thực lực giảm lớn. Mặc dù bọn hắn thắng rất nhẹ nhàng, nhưng lại không thể nói rõ là thực lực chân thật của bước đại đạo thứ tám.
Nơi này là trong hư không Hạo Hãn, đối với bước đại đạo thứ tám mà nói, chẳng hề bị quy tắc thiên địa áp chế, ra tay ở nơi này, bước đại đạo thứ tám có thể phát huy được thực lực chân chính của mình.
Đinh Trọng Trần đứng trong hư không, nhìn nguyên thần Tòng Ngang đang lo lắng hốt hoảng, hít vào một hơi. Trước đó hắn ta cho rằng ở chỗ này, người mạnh nhất chính là Lam Tiểu Bố, không ngờ Mạc Vô Kỵ cũng rất mạnh. Tòng Ngang có thể dựa vào lĩnh vực đánh bay hắn ta, thực lực cho dù không phải là bước đại đạo thứ tám, cũng đã đến gần với bước đại đạo thứ tám rồi. Nhưng mà ở trước mặt Mạc Vô Kỵ này, ngay cả năng lực đánh trả cũng không có,
“Tất cả mọi người đều lên Thất Giới Thạch đi.” TRong hư không, Lam Tiểu Bố lấy Thất Giới Thạch nhảy lên trước.
Chiến hạm đã bị đạo tắc thần thông của Mạc Vô Kỵ và Tòng Ngang xé nát, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đinh Trọng Trần.
Đinh Trọng Trần hít vào một hơi, lại cao giọng nói.
“Thu hồi chiến hạm, cùng nhau tiến lên Thất Giới Thạch.”
Cho dù Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ có phải là bước đại đạo thứ tám hay không, loại thực lực này không hề yếu hơn Đạo Tổ.
Mạc Vô Kỵ cũng nhảy lên Thất Giới Thạch, nguyên thần Tòng Ngang không dám chạy trốn, hắn ta cảm nhận được đạo tắc Sát Phạt của Mạc Vô Kỵ đang khóa hắn ta lại, chỉ cần hắn ta dám bỏ chạy, một khắc sau hắn ta sẽ lập tức bị xé nát thành bã vụn.
“Nói đi, ngươi mai phục bên cạnh Đinh đạo hữu là có ý gì?” Ánh mắt Mạc Vô Kỵ nhìn về phía Tòng Ngang.
Tòng Ngang lo lắng nói, “Ta tình nguyện trả lời vấn đề của tiền bối, chỉ cần một con đường sống.”
“Tự mở thế giới của mình ra, trả lời vấn đề của ta, ta cho phép ngươi đi luân hồi. Còn đường sống trong một kiếp này, ngươi đừng có nghĩ nữa.” Mạc Vô Kỵ bình tĩnh nói.
Cho dù Mạc Vô Kỵ chưa hề nói có thể mở thế giới của mình ra hay không, nhưng mà Tòng Ngang mơ hồ cảm nhận được Mạc Vô Kỵ chắc chắn có thể xé rách thế giới của hắn ta.
“Vâng, tiền bối.” Tòng Ngang không chút do dự, dứt khoát mở thế giới của mình. Hắn ta không cò kè mặc cả, trực giác quanh năm cầu sống trong hư không nói cho hắn ta biết, chỉ cần hắn ta có chút do dự nào, đối phương sẽ trực tiếp sưu hồn, sau đó khiến hắn ta thần hồn câu diệt.
Mạc Vô Kỵ vung tay lên cuốn một cái, tất cả đồ vật trong thế giới của Tòng Ngang đều bị hắn cuốn đi.
“Ta tu luyện chính là Đại Vũ Trụ Thuật, xem như là đệ tử của Hoàn…”
Chương 2608 - Sự chuẩn bị của Hoàn. (2)Mạc Vô Kỵ cắt ngang lời Tòng Ngang nói, “Hoàn tu luyện Đại Vũ Trụ Thuật, đối với đệ tử của Hoàn mà nói, chỉ sợ toàn bộ tinh cầu và giới vực đều là tài nguyên tu luyện của hắn đi.”
Tòng Ngang kính cẩn nói, “Vâng, bởi vì Hoàn lo lắng Đinh Trọng Trần thật sự có thể tìm được một đại vũ trụ mới, cho nên bảo ta đi theo cùng, cũng lập ra đạo tắc Khai Thiên của Đại Vũ Trụ Thuật.”
Mạc Vô Kỵ gật đầu, đây là chuyện có khả năng. Vì sao tộc Thiên Mông lại có thể khống chế đại vũ trụ, cũng là vì tộc Thiên Mông là người đầu tiên tìm được đại vũ trụ ở trong Hỗn Độn, đồng thời ở trong đại vũ trụ diễn sinh phát triển. Bởi vì tộc Thiên Mông là người đầu tiên xuất hiện ở đại vũ trụ, đạo tắc Khai Thiên trong đại vũ trụ cũng lấy đạo tắc đại đạo của tộc Thiên Mông làm chủ.
Nếu như tu sĩ Nhân tộc là người đầu tiên tìm ra đại vũ trụ, cái Vũ Trụ Thụ kia không thể nào hướng về tộc Thiên Mông, hơn nữa quy tắc Thiên Đạo ở trong đại vũ trụ cũng không thể nào bị Vũ Trụ Thụ dung nhập đạo tắc đại đạo bất lợi cho Nhân tộc.
Nếu như đi theo bọn người Đinh Trọng Trần tìm được một đại vũ trụ hoàn toàn mới trong Hỗn Độn, cũng chính là tìm được Đại Thiên thế giới mới. Vậy cái Đại Thiên thế giới này sẽ lấy Nhân tộc làm căn cơ, diễn hóa ra quy tắc Thiên Đạo. Mà Tòng Ngang tu luyện chính là Đại Vũ Trụ Thuật, chỉ cần hắn ta là người đầu tiên đến Đại Thiên thế giới hoàn toàn mới, vậy cái Đại Thiên thế giới mới này, sẽ diễn hóa ra quy tắc thiên địa thích hợp cho Đại Vũ Trụ Thuật phát triển.
“Nghĩ cũng hay lắm, nói đi, Hoàn dựa vào đâu mà cho rằng Đinh đạo hữu có thể tìm được một đại vũ trụ mới khác, đồng thời mở ra một thế giới đại vũ trụ hoàn toàn mới trong Hỗn Độn?” Lam Tiểu Bố bước đến khinh thường nói một câu.
“Bởi vì trên người Đinh Trọng Trần có một kiện chí bảo, Khai Thiên Phiên. Chỉ cần có cái Khai Thiên Phiên này, vậy thì khả năng tìm được một thế giới đại vũ trụ mới sẽ rất lớn.” Tòng Ngang sợ hãi giải thích.
Khai Thiên Phiên? Đinh Trọng Trần lập tức lấy ra một lá cờ khá tàn phá, nghi ngờ hỏi, “Chẳng lẽ đây là Khai Thiên Phiên?”
“Đúng, đây chính là Khai Thiên Phiên. Chỉ cần trên người ngươi có Khai Thiên Phiên, ngươi sẽ không tự chủ được mà tìm được nơi có thể khai thiên tích địa ra Đại Thiên thế giới chân chính.” Tòng Ngang nhanh chóng trả lời.
“Nhưng đây chỉ là một lá cờ tàn phá mà thôi, ngay cả cán cờ cũng không có.” Đinh Trọng Trần lại càng không hiểu.
Tòng Ngang chỉ chỉ cái búa trong tay Mạc Vô Kỵ, “Cái lưỡi búa này mặc dù không tệ, nhưng mà cái cán búa kia chính là cán cờ của Khai Thiên Phiên.”
Mạc Vô Kỵ vẫn cho rằng cái lưỡi búa trong tay Tòng Ngang này rất có thể chính là Bàn Cổ Phủ, hoặc là bảo vật tương quan với Bàn Cổ Phủ. Nếu không thì sao có thể có hơi thở khai thiên tích địa trong đó? KHông ngờ thứ có chân chính có giá trị không phải là lưỡi búa, mà là cái cán búa này.
“Lưỡi búa của ta là Hoàn cho ta, hắn nói cho ta biết, chỉ cần đến khu vực Hồng Mông Hỗn Độn, đặt lá cờ và cán cờ Khai Thiên Phiên đặt chung một chỗ, sẽ hình thành nên Khai Thiên Phiên hoàn chỉnh. Khai Thiên Phiên sẽ chỉ hướng đến khu vực Hỗn Độn có khả năng hình thành nên không gian đại vũ trụ.” Tòng Ngang vì luân hồi, bây giờ nói hết những gì mà mình biết.
Lam Tiểu Bố không hiểu, “Đã như vậy, ngươi sớm lấy cán cờ Khai Thiên Phiên ra không phải là được sao? Phải chờ tìm được khu vực Hỗn Độn, chẳng phải là cởi quần thả rắm sao?”
Với thực lực của Tòng Ngang, muốn cướp được Khai Thiên Phiên trong tay Đinh Trọng Trần, quả thật là dễ như trở bàn tay.
Tòng Ngang nhanh chóng giải thích, “Bởi vì cái Khai Thiên Phiên một khi dung hợp vào nhau, sẽ lập tức từ từ dung nhập vào trong Hạo Hãn, thời gian này cũng sẽ không quá lâu. Cho nên lá cờ và cán cờ của Khai Thiên Phiên không thể để cùng một chỗ, ngay cả để trên cùng một người cũng không được. Nếu như ở khu vực Hỗn Độn, chờ đến khi Khai Thiên Phiên hoàn chỉnh tan rã rồi, còn không thể tìm được không gian đại vũ trụ, vậy thì đã nói rõ trong Hỗn Độn đã không còn không gian Đại Thiên thế giới có thể sinh tồn.”
Đinh Trọng Trần nghe thấy vậy, nhanh chóng đưa Khai Thiên Phiên trong tay cho Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, thứ này quan trọng như vậy, hay là để ở chỗ ngươi đi.”
Nếu như là thứ khác, Lam Tiểu Bố thật sự sẽ không giữ lấy, nhưng mà Khai Thiên Phiên có thể chỉ rõ vị trí không gian hình thành nên đại vũ trụ ở trong Hỗn Độn, Lam Tiểu Bố không khách sáo. Hắn cất cái Khai Thiên Phiên này rồi nói, “Được, vậy thì cứ để ở chỗ ta đi, dù sao thì lúc đó cũng biết được nên dùng cái gì để tìm kiếm vũ trụ mới.”
Một khi tìm ra được vũ trụ mới, là nơi mà mọi người sinh tồn, lấy được Khai Thiên Phiên, cũng không phải dùng cho chính hắn.
“Ngươi làm sao mà biết những chuyện này?” Lam Tiểu Bố hỏi.
“Là Hoàn nói cho ta biết, hắn còn nói Khai Thiên Phiên là do Hồng Quân lão tổ giao cho Đinh Trọng Trần, chính là để Đinh Trọng Trần tìm được vũ trụ mới.” Tòng Ngang đáp.
Đinh Trọng Trần nghe thấy cũng vội vàng nói, “Lúc trước, Hồng Quân tiền bối cứu ta, đã giao cho ta cái Khai Thiên Phiên này, hắn nói ta có thể sẽ cần dùng đến. Chỉ là ta thấy cái Khai Thiên Phiên này hình như cũng không phải là bảo vật gì cả, lại thêm nó khá tàn phá, thậm chí cấm chế để luyện hóa cũng không có, cho nên ta không quan tâm đến. Không ngờ, đây chính là bảo vật tìm kiếm vũ trụ sinh tồn trong Hỗn Độn. Cũng may, ta còn giữ ở trên người.”
“Hoàn trốn ở chỗ nào? Còn nữa, ngươi có biết Hôi Trực hay không?” Mạc Vô Kỵ hỏi thăm một lần nữa.
Tòng Ngang đáp, “Cho đến bây giờ, Hoàn chưa bao giờ nói cho người khác biết đạo tràng của hắn nằm ở chỗ nào. Còn Hôi Trực, hắn và Hoàn cũng không hòa thuận, cho nên ta cũng không biết.”
“Sau khi ngươi bị giết rồi thì Hoàn có biết không?” Mạc Vô Kỵ tiếp tục hỏi.