Khí Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 62 - Chương 1163 - Bông Hoa Vì Sao Lại Hồng. (2)

Chương 1163 - Bông hoa vì sao lại hồng. (2)

Nhưng khi tay hắn còn cách Lam Tiểu Bố rất xa, một loại sát ý kinh khủng đã bao trùm đến.

Lúc này Lư Hàn Phiên hoàn toàn không kịp thay đổi chiêu thức, hắn nhanh chóng muốn lách mình đi. Nhưng hắn lại phát hiện ra, thực lực của tu sĩ ra tay này tựa như còn mạnh hơn cả hắn. Thần nguyên đáng sợ kia khóa chặt không gian của hắn khiến động tác lách mình của hắn trở nên vô cùng chậm chạp.

Không hay rồi, Lư Hàn Phiên căng thẳng, đang nghĩ liều mạng chịu một quyền này rồi tính tiếp.

Nhưng một khắc sau, từng đợt Thần Hồn Thứ đáng sợ đánh vào thức hải của hắn, đây là công kích thần hồn. Nếu như không có một quyền kia của Niệm, loại công kích này đối với hắn chẳng là gì cả.

Nhưng hết lần này đến lần khác hắn lại gặp phải đòn đánh từ Niệm, Lư Hàn Phiên không thể nào suy nghĩ gì được nữa, trong thời gian ngắn Lư Hàn Phiên đã đưa ra lựa chọn, bảo vệ thức hải của mình trước.

Bành! Răng rắc!

Sương máu nổ tung, một quyền này của Niệm Trực tiếp đánh Lư Hàn Phiên bay ra ngoài, một cánh tay bị đánh nát, há miệng phun ra một búng máu.

Niệm còn định ra tay, nhưng Lam Tiểu Bố đã ngăn cản Niệm lại. Không phải hắn không muốn ra tay, hắn biết bọn họ chỉ có một lần cơ hội. Nếu như ở nơi này không có những người khác, hắn sẽ không chút do dự mà cùng Niệm xử lý Lư Hàn Phiên. Bây giờ đánh nát đi một tay của Lư Hàn Phiên đã rất tốt rồi, nếu còn tiếp tục nữa, chỉ sẽ khiến những người còn lại ra mặt giúp Lư Hàn Phiên, được không bù mất.

Sắc mặt Lư Hàn Phiên vô cùng tái nhợt, lấy mấy viên đan dược ra nuốt vào, đứng lên nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, cuối cùng cũng không dám ra tay nữa.

Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, “Như thế thôi à? Vậy mà cũng dám vu cáo ta? Hôm nay nể mặt của nhiều đạo hữu ở đây, giữ lại mạng chó của ngươi không giết, lần sau Lam Tiểu Bố ta sẽ không dễ nói chuyện như vậy đâu.”

TRong đại điện vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng máu Lư Hàn Phiên nhỏ xuống mặt đất, Niệm đi theo Lam Tiểu Bố tiến vào đại điện này, hoàn toàn không có ai để ý đến. Tu vi của Lam Tiểu Bố kém, nhưng dù sao người ta cũng là một vị thành chủ, bên cạnh có một hai tùy tùng cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng không ngờ đến, người tùy tùng này lại cường đại như vậy, thế mà dùng một quyền có thể hủy đi một cánh tay của Lư Hàn Phiên.

Thích Khai Thương cười ha ha một tiếng, “Tiểu Bố, bên cạnh ngươi không ít người tài ba nhỉ.”

Lam Tiểu Bố nhanh chóng thi lễ một cái, “Đa tạ Thích thống soái bênh vực lẽ phải, Đại Hoang Thần đạo thành của Lam Tiểu Bố ta luôn luôn hoan nghênh Thích thống soái.”

Thần giới đương nhiên sẽ không rêu rao chuyện không liên quan đến mình, vết thương của Lư Hàn Phiên không liên quan chút gì đối với những người khác, trừ khi đầu óc bị úng nước, lúc này mới tiếp tục gây sự với Lam Tiểu Bố.

Trong mắt La Y lóe lên tia kinh hãi rồi biến mất, hắn không ngờ Lam Tiểu Bố đã phát triển đến mức này, bên cạnh có loại cường giả như Niệm. Nói cách khác, nếu như hôm nay Lam Tiểu Bố không thể lấy ra được Ảnh Tượng Thủy Tinh cầu, muốn bắt được Lam Tiểu Bố, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Cho dù hắn kiêng kị Lam Tiểu Bố như thế nào, suy nghĩ muốn dạy dỗ Lam Tiểu Bố đến đâu, lúc này cũng không thể ra tay với Lam Tiểu Bố được, hắn nhìn chằm chằm Tra Dự đã sớm kinh ngạc đến ngay người quát lên, “Tra Dự, chuyện do chính ngươi làm, vì sao lại muốn hãm hại người khác?”

Tra Dự run lẩy bẩy, “Tiền bối, ta, ta… TRong lòng ta sợ hãi, Lam Tiểu Bố thì tương đối dễ nói chuyện, nên ta nghĩ nên ném cái nồi này lên đầu hắn.”

Hắn biết, nếu cứ tiếp tục cắn chặt Lam Tiểu Bố cũng chẳng có chút ý nghĩa nào. Đã như vậy, còn không bằng hắn dứt khoát thừa nhận. Với sự hiểu biết của hắn về Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ bắt hắn đi tra hỏi. Chỉ cần Lam Tiểu Bố không giết hắn ở nơi này, bắt hắn đi tra hỏi, hắn sẽ có cơ hội sống sót.

Nghe được lời Tra Dự nói, Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, tên Tra Tra này cũng không tính là ngu ngốc. Nếu như còn tiếp tục cắn chặt hắn, gia hỏa này sẽ chết chắc.

“Thật can đảm, dám phá hư sự an ổn của thần giới ta.” La Y giận dữ, vươn tay ra định bắt lấy Tra Dự.

Không phải Lam Tiểu Bố, La Y không có bao nhiêu hứng thú với Tra Dự. Trên người Lam Tiểu Bố có bí mật, trên người Tra Dự thì chẳng có bí mật gì cả.

Lam Tiểu Bố lại ôm quyền nói, “La đình trụ, khoan đã.”

La Y dừng tay lại, bình tĩnh nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố nói, “A, không biết Lam thành chủ có lời gì muốn nói?”

Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Người này nói xấu ta, ta đương nhiên phải bắt hắn về xử lý, nếu không thì chẳng phải là ai cũng có thể cắn Lam Tiểu Bố ta một cái sao?”

La Y không chút thay đổi nói, “Ta đương nhiên là không quan trọng, nhưng Tra Dự chính là gia hỏa phá hỏng Lượng Kiếp chuyển di đại trận của thần giới, không giết thì không thể cảnh cáo được.”

Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Đương nhiên là phải giết, người này phá hủy an ổn của thần giới, sao có thể buông tha dễ dàng như vậy được chứ. Ta chỉ muốn để cho hắn biết, không nên tùy tiện bôi nhọ Lam Tiểu Bố ta mà thôi. Các vị đình trụ, không biết chút thỉnh cầu nho nhỏ ấy của ta có thể làm được không?”

Đương nhiên là được rồi, ai sẽ vì một Tra Dự mà đắc tội với kẻ ngoan độc Lam Tiểu Bố này chứ? Hơn nữa, đối với chuyện chuyển dời lượng kiếp ở thần giới này, thật sự để ý cũng không phải những vị đình trụ này, mà là những đạo quân đã mất tích kia. Nếu như những đạo quân này ở đây, đừng nói là Tra Dự, cho dù Lam Tiểu Bố đã lấy Ảnh Tượng Thủy Tinh cầu cũng đừng mong có thể may mắn thoát khỏi. Đáng tiếc là, bây giờ đạo quân không có ở đây.

Chương 1164 - Tính toán của Thần Vân Tiên Trì.

“Nếu đã như vậy thì ta không làm phiền các vị đạo hữu bàn bạc đại sự của thần giới nữa.” Lam Tiểu Bố ôm quyền, chuẩn bị bắt lấy Tra Dự cùng Niệm rời đi.

Hắn muốn nhanh chóng bắt Tra Dự đi, là muốn biết Tra Dự đến thần giới như thế nào.

“Lam thành chủ, chờ một lát.” Một nữ tử dung mạo xinh đẹp, dáng người đầy đặn vội vàng kêu lên, “Bây giờ chín đại đạo quân của thần đình đều mất tích, chúng ta còn đang muốn bàn bạc chuyện tiếp theo của thần giới. Lam thành chủ cũng xem như là thành chủ của một thần thành độc lập, không bằng cùng chúng ta thương lượng chuyện của thần giới đi?”

Thích Khai Thương thấy Lam Tiểu Bố tỏ vẻ không hiểu, cười ha ha một tiếng, “Tiểu Bố, nàng ta là tả đình trụ Đinh Như Dương của Ly Loan Thần Đình, ở Ly Loan Thần Đình là người gần với Loan Đế nhất.”

Ly Loan Thần Đình, Đinh Như Dương? Trong lòng Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, hắn và Ly Loan Thần Đình có chút thù hận, nữ nhân này muốn giữ hắn lại là có ý gì?

Mặc kệ đối phương có ý gì, Lam Tiểu Bố đều không có ý định ở lại. Thần giới mắc mớ gì đến hắn? Đạo Quân mất tích cũng không phải là chuyện mà một thiên thần nho nhỏ như hắn có thể quản đến. Trừ Thúc Vãng Tiêu ra, những đạo quân khác đối với hắn chỉ là mây bay mà thôi.

Ngay khi Lam Tiểu Bố đang định tiếp tục nói lời từ chối, Quân Vu đột nhiên truyền âm cho Lam Tiểu Bố, “Tiểu Bố, nếu như không có chuyện gì khác, không bằng ngươi ở lại nghe một chút đi.”

Nếu ở lại nơi này, vậy thì đương nhiên phải có lý do.

Một tên nam tử có làn da trắng nõn, vóc người hơi béo đứng lên, “Các vị, lần này mười đạo quân của thập đại thần đình ở thần giới đều mất tích, đây không phải là chuyện nhỏ. Hơn nữa còn là mất tích trong rừng bia, mặc dù sau đó chúng ta cũng đi vào trong rừng bia tìm kiếm một chút, nhưng lại không có chút tin tức nào…”

Quân Vu lại truyền âm một lần nữa, “Gia hỏa này nhìn bề ngoài thì có vẻ vô hại, nhưng thật ra vô cùng âm hiểm, hắn tên là Tả Kha Hành. là đệ nhất cao thủ dưới tay Mân Đế Bách U Thần Đình, cũng là đình trụ đứng đầu của Bách U Thần Đình. Ngươi gặp người này nhất định phải cẩn thận một chút.”

Thống soái Phí Giang Ổ của Kính Phương Thần Đình liếc mắt nhìn Quân Vu một chút rồi từ tốn nói, “Có chuyện gì mà không thể nói ra mặt vậy? Cần phải truyền âm tới lui như thế?”

Quân Vu không để ý đến Phí Giang Ổ, trong lòng Lam Tiểu Bố lại cảm thấy khó chịu, gia hỏa này trâu bò thật đấy, ngươi nói chuyện của ngươi, ta nói chuyện của ta, liên quan gì đến ngươi chứ? Nhưng mà Lam Tiểu Bố vẫn nhịn xuống không nổi giận, tu vi của hắn hơi thấp, đợi lát nữa còn có chuyện, không muốn tình hình trở nên phức tạp.

Tả KHa Hành tiếp tục nói, “Thần Đình không có đạo quân thì chẳng khác gì rắn mất đầu, điều này rõ ràng là không được. Cho nên đạo quân thì nhất định phải tìm kiếm, rừng bia vẫn phải đi vào. Nhưng cứ như vậy không chút chuẩn bị mà đi vào rừng bia tìm kiếm thì không khác gì mò kim đáy biển, hơn nữa cái biển này còn rất nguy hiểm. Nhưng mà ta có một vị bằng hữu, hắn có một biện pháp để giải quyết vấn đề này, ta nghe được tin tức này thì vô cùng vui vẻ, nên đã cố ý mời hắn đến đây.”

Rất nhiều người nghe được lời Tả Kha Hành nói đều có chút hứng thú, đến chính Lam Tiểu Bố cũng muốn biết tên gia hỏa này định đưa ra chủ ý ngu ngốc gì.

“Uông tông chủ, ta cũng không biết rõ về biện pháp của ngươi lắm, tự ngươi giải thích một chút đi.” Tả Kha Hành nhẹ gật đầu với một tên nam tử đứng cách hắn không xa lắm.

Một nam tử có dáng người cực kỳ thấp bé, làn da cũng tựa như truyền thừa từ người da đen châu Phi đứng dậy. Lam Tiểu Bố đánh giá một chút, gia hỏa này chắc hẳn chưa đến một mét năm.

Người lùn này đầu tiên là hành tiên thủ lễ, sau đó cao giọng nói, “Các vị đình trụ, thống soái, ta là tông chủ Uông Thưởng của Thần Vân Tiên Trì, ta nghĩ có rất nhiều đạo hữu đã biết ta rồi.”

Thần Vân Tiên Trì? Lam Tiểu Bố nghe được mấy chữ này thì lỗ tai lập tức dựng lên. Đây chính là tông môn đã truy sát Ngu Xúc và Liễu Ly, cũng có thù lớn với hắn.

Uông Thưởng tiếp tục nói, “Tông môn của ta có một món pháp bảo trấn tông, tên là Nghê Quang Thần Bàn. Món bảo vật này chính là thứ cao cấp hơn cả thần khí cực phẩm…”

Nghe được cao cấp hơn thần khí cực phẩm, có rất nhiều tu sĩ đang cụp mắt đột nhiên ngẩng lên.

Ở thần giới thiếu thốn tài nguyên, bảo vật cao cấp hơn thần khí cực phẩm quý giá đến mức nào? Một món bảo vật có thể thay đổi cả đời của tu sĩ.

Uông Thưởng tiếp tục nói, “Món bảo vật này vốn là một đệ tử của chúng ta mang đến hạ giới rồi, nhưng mà trong một cơ hội vô tình có được, một đệ tử khác của Thần Vân Tiên Trì ta đã mang món bảo vật này quay lại thần giới một lần nữa. Chỉ là tên đệ tử này nhìn thấy bảo vật thì nảy lòng tham, sau khi mang bảo vật quay về thần giới thì lại giấu bảo vật đi mà chạy trốn.

Sở dĩ Nghê Quang Thần Bàn là bảo vật trấn tông của Thần Vân Tiên Trì ta chủ yếu có hai nguyên nhân. Thứ nhất là công pháp Thần Vân Đạo của Thần Vân Tiên Trì ta có nhiều khiếm khuyết, chỉ có Nghê Quang Thần Bàn mới có thể khắc phục. Thứ hai là Nghê Quang Thần Bàn có dính đến một bí mật vô cùng lớn…”

Nghe đến bí mật lớn, ngay cả Lam Tiểu Bố cũng để ý đến.

Uông Thưởng nói, “Lúc đầu Thần Vân Tiên Trì là tên tông môn ở tiên giới, đến thần giới, tên của tông môn chắc hẳn phải đổi thành Thần Vân Đạo Tông mới đúng. Đáng tiếc là, bởi vì công pháp Thần Vân Đạo của Thần Vân Tiên Trì ta không được đầy đủ, cho nên Thần Vân Tiên Trì ta vẫn không đổi tên của tông môn.

Chương 1165 - Tính toán của Thần Vân Tiên Trì. (2)

Hôm nay ta nhắc đến chuyện này, chính là muốn nói bí mật của Nghê Quang Thần Bàn cho mọi người nghe. Nghê Quang Thần Bàn không phải là đồ của phương thần giới này của chúng ta, mà là đến từ phương thần giới khác. Mọi người đều biết, thần giới này trừ chỗ thần vực chúng ta ra, còn có một nơi khác có thể là Bi Lâm Thần Vực…”

Nghe thấy Uông Thưởng nói Nghê Quang Thần Bàn đến từ Bi Lâm Thần Vực, tất cả mọi người đều vô cùng kích động. Giống như những đạo quân bị kẹt ở thần vương cảnh kia, bọn hắn vì sao lại bị kẹt mãi ở cảnh giới Thế Giới Thần? Còn không phải cũng là vì quy tắc thiên địa không rõ ràng cùng với thần linh khí không đủ nồng đậm sao?

Nếu như Nghê Quang Thần Bàn thật sự đến từ Bi Lâm Thần Vực, vậy thì đã cho thấy rõ một chuyện, Bi Lâm Thần Vực thật sự có tồn tại.

Uông Thưởng tiếp tục nói, “Mọi người chắc là đoán được, không sai, Bi Lâm Thần Vực quả thật có tồn tại. Thần Vân Tiên Trì ta vốn định chờ sau khi Nghê Quang Thần Bàn trở lại tông môn rồi, sẽ bẩm báo với đạo quân thần đình, sau đó tiến đến Bi Lâm Thần Vực.”

“Uông tông chủ, là tìm kiếm đường đi đến Bi Lâm Thần Vực như thế nào, chứ không phải là tiến về Bi Lâm Thần Vực.” Một đình trụ THế Giới Thần không nhịn được nhắc nhở Uông Thưởng một tiếng.

Uông Thưởng nghiêm giọng nói, “Ta không có nói mò, thật sự là tiến về Bi Lâm Thần Vực. Bí mật lớn của Nghê Quang Thần Bàn chính là nó có phương vị chính xác để tiến về Bi Lâm Thần Vực. Hơn nữa phương vị này còn vô cùng an toàn, tuyệt đối sẽ không vì đi lạc vào các trận địa mà mất mạng.”

Khi vừa nói ra lời này, đại điện vốn còn đang yên ắng cuối cùng cũng không còn bình tĩnh được nữa, ai ai cũng kích động vô cùng.

Thật sự có phương vị chính xác của Bi Lâm Thần Vực, vậy thì có nghĩa là bọn họ đều có thể tiến đến Bi Lâm Thần Vực.

Về chuyện tại sao bây giờ Uông Thưởng mới nói ra cái bí mật này, trong lòng mọi người đều biết rõ. Trước đó có sự hiện diện của đạo quân, Thần Vân Tiên Trì có mạnh đến đâu cũng là một tông môn không có thần vương. Một khi đạo quân biết đến bí mật của Nghê Quang Thần Bàn, chỉ sợ Thần Vân Tiên Trì không thể nào gánh nổi. Nhưng mà chuyện đó thì sao chứ? Chỉ cần bọn hắn có thể đến Bi Lâm Thần Vực là được rồi.

TRong lòng Lam Tiểu Bố lại nặng nề hơn, nếu như chỉ có Thần Vân Tiên Trì và Đại Uyên Thần Môn tìm kiếm Ngu Xúc và Liễu Ly, thần giới lớn như vậy, Ngu Xúc và Liễu Ly vẫn có thể trốn tránh được.

Chỉ khi nào chín đại thần đình đều tham gia vào, Ngu Xúc và Liễu Ly mới thực sự không còn chỗ nào để đi.

Đám người Uông Thưởng đang vô cùng kích động cũng dần bình tĩnh lại một chút rồi nói, “Thần Vân Tiên Trì ta có thể cung cấp manh mối và dấu vết của Nghê Quang Thần Bàn, mọi người cùng nhau tìm kiếm. nhưng mà Nghê Quang Thần Bàn là bảo vật trấn tông của Thần Vân Tiên Trì ta, nhất định phải để lại Thần Vân Tiên Trì ta. Còn tuyến đường an toàn chính xác đi đến Bi Lâm Thần Vực, tất cả mọi người đều có thể khắc họa ra một bản.”

“Đây là chuyện đương nhiên.” Lập tức có thế giới thần phụ họa lời Uông Thưởng nói, Nghê Quang Thần Bàn là đồ của Thần Vân Tiên Trì, đây là chuyện xác thực, cũng không lấy đi được. Đối với những người đang ngồi đây mà nói, chỉ cần có thể đến Bi Lâm Thần Vực, vậy thì đã kiếm được món lời lớn rồi.

“Cho nên Thần Vân Tiên Trì ta muốn trước tiểu nhân sau quân tử, mọi người nhất định phải ký tế lời thề máu, sau đó ta sẽ lập tức nói cách tìm kiếm Nghê Quang Thần Bàn như thế nào cho mọi người.” Uông Thưởng nói.

“Cái này có vẻ không hay lắm nhỉ?” Có một vài đình trụ nhíu mày.

Uông Thưởng lập tức nói, “Ta cũng sẽ ký tế vào lời thề máu này, đảm bảo mỗi một câu ta nói ra đều là sự thật.”

“Được, chúng ta đồng ý.” KHổng Đinh của Diên Tinh Thần Đình không chút do dự nói,

Giọng nói mỉa mai của Lam Tiểu Bố cắt ngang lời KHổng Đinh nói, “Ngươi chỉ có thể đại diện cho chính ngươi mà thôi, từ lúc nào ngươi có thể đại diện cho người khác vậy? Lam Tiểu Bố ta không đồng ý, cáo từ.”

“Nghe xong bí mật là muốn đi ngay sao?” Không đợi Uông Thưởng nói chuyện, Tả Kha Hành của Bách U Thần Đình đã đứng dậy, sát khí bao phủ cả người Lam Tiểu Bố. Nhưng mà hắn không dám ra tay, hắn biết Niệm bên cạnh Lam Tiểu Bố là một cường giả. Nếu như dám ra tay với Lam Tiểu Bố, hắn nhất định sẽ chịu thiệt.

Sở dĩ Tả Kha Hành dám đứng ra, là vì hắn khẳng định chỉ cần mình đứng ra, nhất định sẽ có rất nhiều người phụ họa theo.

Quả nhiên, bao gồm cả mấy tên thế giới thần bên phía La Y cũng dùng ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố. Đến khi không liên quan đến lợi ích của mình, Lam Tiểu Bố ngươi muốn làm thế nào cũng được, một khi dính đến lợi ích của mình, Lam Tiểu Bố ngươi không thể muốn làm gì thì làm được.

Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Cái này mà cũng gọi là bí mật à? Nghê Quang Thần Bàn thì ta quả thật chưa từng nghe nói qua, nhưng mà ta tin rằng loại bảo vật này nhất định có để lại dấu vết. Chỉ cần ta tìm được những vấn đề liên quan đến Nghê Quang Thần Bàn, ta cũng có thể dựa vào những thông tin này mà tìm kiếm được nơi Nghê Quang Thần Bàn rơi xuống. Chờ sau khi ta tìm được Nghê Quang Thần Bàn rồi, ta đương nhiên sẽ lấy được tuyến đường tiến đến Bi Lâm Thần Vực bên trong Nghê Quang Thần Bàn, ngươi nói xem Nghê Quang Thần Bàn của ta dựa vào đâu mà phải đưa cho Thần Vân Tiên Trì ngươi?”

Đám người nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, trong lòng thầm nghĩ, đúng vậy nhỉ. Nếu Nghê Quang Thần Bàn là loại bảo vật như vậy, thế thì nhất định có liên quan đến Nghê Quang Thần Bàn trong truyền thuyết, cẩn thận một chút, chắc hẳn có thể tìm được.

Một khi tìm được Nghê Quang Thần Bàn, thế thì dựa vào đâu mà phải trả lại cho Uông Thưởng? Nghê Quang Thần Bàn chỉ là bị Thần Vân Tiên Trì ngươi xem như là bảo vật trấn tông mà thôi, cũng không phải thật sự là do Thần Vân Tiên Trì ngươi làm ra.

“Mọi người đừng nghe hắn nói bậy, bí mật trên Nghê Quang Thần Bàn chỉ có Thần Vân Tiên Trì ta biết.” Uông Thưởng vội vàng nói,

Lam Tiểu Bố châm chọc nói, “Nghe lời này của ngươi, ta còn tưởng rằng Nghê Quang Thần Bàn là do Thần Vân Tiên Trì ngươi luyện chế đấy? Chỉ tiếc là lúc nãy ngươi đã nói hớ ra rồi, ngươi đã nói Nghê Quang Thần Bàn đến từ Bi Lâm Thần Vực. Nếu Bi Lâm Thần Vực có Nghê Quang Thần Bàn, vậy ai biết được có còn những thứ khác không chứ?”

Chương 1166 - Đại sự ở Tiêu Tuyền chiến trường.

Không có ai tiếp lời Lam Tiểu Bố nói, ý của Lam Tiểu Bố, trong lòng những người này đều biết rõ. Nếu Lam Tiểu Bố tranh thủ lợi ích vì mọi người ở nơi này, vậy thì cứ để Lam Tiểu Bố xung phong đi.

TRong lòng Uông Thưởng giận dữ, thầm mắng Lam Tiểu Bố là thằng ngu. Người khác đã lấy ngươi ra làm thương, chỉ có một mình ngươi không nhìn ra, còn ở đó mà kêu gào. Ngươi cho rằng lời ngươi nói người khác không biết sao? Ở đây có người nào mà không biết?

Cho dù trong lòng rất tức giận, Uông Thưởng vẫn nói, “Các vị, Nghê Quang Thần Bàn quả thật là bảo vật trấn tông của Thần Vân Tiên Trì ta, món đồ này ta không thể nào hứa hẹn cho mọi người. Nếu không thì mọi người khoan lập huyết thệ trước, ta dạy cách tìm kiếm Nghê Quang Thần Bàn cho mọi người trước, chờ tìm được rồi, chúng ta lại bàn bạc tiếp được không?”

Trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng căng thẳng, điều hắn lo lắng nhất không phải là Nghê Quang Thần Bàn, mà là hắn lo mọi người cùng nhau tìm kiếm Ngu Xúc và Liễu Ly. Đồ hèn nhát Uông Thưởng này, thế mà lại không để mọi người lập huyết thệ đã nói ra làm thế nào để tìm kiếm Nghê Quang Thần Bàn, điều này đã khiến hắn vô cùng bị động.

“Ha ha, Uông tông chủ, đề nghị này không tệ. Xem ra ngươi có thể biết được ai là người đầu tiên tìm ra được Nghê Quang Thần Bàn, sau đó âm thầm ra tay nhỉ. Nhưng mà ta không sợ, ta cứ muốn lấy Nghê Quang Thần Bàn.” Lam Tiểu Bố cười ha ha rồi nói.

Nếu như là ở nơi khác, Lam Tiểu Bố đã sớm bắt tay cùng Niệm xử lý Uông Thưởng trước rồi tính tiếp.

Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, vài đình trụ thế giới thần đều nhìn Lam Tiểu Bố với ánh mắt khác, biểu hiện của Lam Tiểu Bố có chút không bình thường. Lời Lam Tiểu Bố nói rõ ràng là thật, đó chính là Uông Thưởng có thể biết ai là người tìm được Nghê Quang Thần Bàn trước

Nhưng mà cái này cần Lam Tiểu Bố ngươi nói ra sao? Trong lòng mọi người đều biết là được rồi. Ngươi nói ra miệng, lập tức không được bình thường rồi.

Vào giờ phút này, một đạo phi kiếm truyền thư đột nhiên bay đến, rơi vào trong tay Đinh Như Dương của Ly Loan Thần Đình.

Đinh Như Dương quét mắt qua nhìn một chút phi kiếm trong tay, sắc mặt bình tĩnh ôm quyền nói, “Các vị, ta có chút việc gấp, đi trước một bước.”

Sau khi nói xong, Đinh Như Dương không chút trì hoãn lập tức xông ra khỏi đại điện, đi thật xa.

Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, cho dù có việc gấp, thì cũng chờ Uông Thưởng nói xong đã chứ? Uông Thưởng đã không cần ràng buộc nói cho mọi người cách tìm kiếm Nghê Quang Thần Bàn rồi mà. Hơn nữa, chuyện quan trọng hơn nữa mọi người còn chưa thảo luận, đó chính là bây giờ thần giới không có đạo quân, phải làm gì.

Thật giống như mở đầu, sau đó lại có thêm mấy đạo phi kiếm bay đến, lần lượt rơi vào tay từng đình trụ thần đình và thống soái.

Những đình trụ và thống soái này sau khi nhìn lướt qua đều nhanh chóng cất những phi kiếm này đi, sau đó ngầm hiểu mà nhanh chóng rời đi.

Sau đó Khổng Đinh của Diên Tinh Thần Đình cũng nhận được phi kiếm, hắn không kìm nén sự vui mừng của mình, chỉ nói với Quân Vu, “Quân Vu thống soái, chúng ta nhanh đi thôi.”

Quân Vu lại lắc đầu, đứng im không động.

KHổng ĐInh vội vàng truyền âm nói, “Chúng ta nhanh đến Tiêu Tuyền chiến trường thôi, nơi này có liên quan đến việc chúng ta có thể bước vào cảnh giới thần vương hay không. Ngươi có biết không? Ở Tiêu Tuyền chiến trường xuất hiện quần thể Thần Linh mạch, không phải một hai đầu, mà là từng đống.”

Quân Vu ôm quyền nói, “Bây giờ Đạo Quân mất tích, ta ở lại Bách Ly thần thành cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, ta định rời khỏi Diên Tinh Thần Đình. Khổng huynh, sau này đại đạo mỗi người tự bước đi, chúc ngươi may mắn.”

“Ngươi…” Nghe thấy lời Quân Vu nói, KHổng ĐInh suýt chút nữa tức điên lên.

Lúc này mà rời khỏi Diên Tinh Thần Đình, đây là điên rồi sao? Nếu như đổi thành lúc bình thường, hắn sẽ không nhịn được mà ra tay với Quân Vu. Quân Vu là thế giới thần sơ kỳ, hắn có thể cản được Quân Vu, thậm chí là giết chết,.

Nhưng ở nơi này, hắn thật sự không dám ra tay. Quan hệ của Lam Tiểu Bố và Quân Vu không tầm thường, hắn mà ra tay, nói không chừng Lam Tiểu Bố cũng sẽ ra tay. Không đúng, là nhất định sẽ ra tay.

“Khá lắm.” Khổng Đinh lạnh lùng nhìn thoáng qua Quân Vu, “Ta sẽ nhìn xem, đến khi đạo quân trở về, ngươi sẽ bàn giao với đạo quân như thế nào.”

Nói xong câu đó, KHổng Đinh nhanh chóng rời đi.

Giờ phút này, đông đảo cường giả thế giới thần trong đại điện đều nhanh chóng rời đi, cho dù không nhận được tin tức nào, cũng có thể khẳng định là đã có chuyện lớn xảy ra rồi, lúc này sao có thể ở lại nơi này chứ?

Lam Tiểu Bố đương nhiên là nhanh chóng bắt lấy Tra Dự cùng Niệm rời khỏi Thập Thần Điện, bây giờ hắn còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà chuyện này đối với hắn là chuyện tốt, ít nhất thì không để cho Uông Thưởng nói cách kiếm được Nghê Quang Thần Bàn ra ngoài.

“Tiểu Bố, Tiêu Tuyền chiến trường xuất hiện một lượng lớn quần thể Thần Linh mạch, những người này đều đi cướp đoạt Thần Linh mạch rồi.” Quân Vu vừa rời khỏi Thập Thần điện đã truyền âm cho Lam Tiểu Bố.

Quần thể Thần Linh mạch? Trong lòng Lam Tiểu Bố giật mình, nếu như là quần thể Thần Linh mạch, hắn cũng muốn đi cướp đoạt. Những thế giới thần này vì sao lại bị kẹt mãi ở cảnh giới thế giới thần không thể nào tiến triển? Nói tới nói lui không phải là vì vấn đề tài nguyên tu luyện hay sao.

Bây giờ có quần thể Thần Linh mạch, vậy thì cũng có nghĩa là những thế giới thần này có cơ hội bước vào thần vương cảnh.

Lam Tiểu Bố nhanh chóng thi lễ rồi nói, “Đa tạ Quân Vu tiền bối.”

“Đừng gọi ta là tiền bối, tương lai nhất định ngươi sẽ có thành tựu phi phàm, chúng ta là mối quan hệ ngang hàng mới đúng.” Quân Vu xua tay nói.

Chương 1167 - Đại sự ở Tiêu Tuyền chiến trường. (2)

“Vâng, Quân đại ca.” Lam Tiểu Bố không hề xoắn xuýt về vấn đề xưng hô, “Không biết bây giờ ngươi có tính toán gì không?”

Lam Tiểu Bố không ngờ rằng Quân Vu sẽ rời khỏi Diên Tinh Thần Đình, nhưng mà đây là chuyện tốt. Cho dù Quân Vu không rời đi, hắn cũng sẽ giật dây khuyên Quân Vu rời đi.

Uân Vu nói, “Ta dự định sẽ đến Tiêu Tuyền chiến trường nhìn xem một chút, có thể lấy được một hai đầu thần linh mạch hay không. Sau khi chuyện này kết thúc, ta sẽ quay về bách Ly thần thành, giải tán Bách Ly quân. Sau đó ta sẽ tìm kiếm một nơi nào đó tấn cấp Thần Vương, không đến Thần Vương ta sẽ không ra ngoài.” Quân Vu lắc đầu, “Ta không thể đến Đại Hoang Thần đạo thành, ta mà đi là sẽ hại ngươi. Ta hiểu con người Đơn Đinh, có thù tất báo, tuyệt đối không thả ta đi dễ dàng như vậy. Còn nữa, bản thân ngươi cũng cần phải cẩn thận một chút, ta rất xem trọng ngươi, tương lai thành tựu của ngươi nhất định sẽ cao hơn ta. Không cần phải nhét mạng nhỏ của mình vào Đại Hoang Thần đạo thành như vậy, ta đề nghị tốt nhất ngươi cũng nên rời khỏi Đại Hoang Thần đạo thành đi.

Lời hôm nay ngươi nói có vẻ hơi vội vàng một chút, ở đây đều là Thế Giới Thần. Ngươi nói có vẻ như ngươi không hy vọng mọi người cùng nhau tìm kiếm Nghê Quang Thần Bàn, chuyện này nhất định có vấn đề. Bây giờ những đình trụ kia đều chạy đi cướp đoạt Thần Linh mạch. Nhưng chờ Thần Linh mạc bị cướp đoạt xong, sẽ có rất nhiều người tìm ngươi tính sổ.”

TRong lòng Lam Tiểu Bố hốt hoảng, hắn biết mình vì quá lo lắng cho sự nguy hiểm của Ngu Xúc và Liễu Ly, cho nên nói chuyện có chút vội vàng.

Nhưng mà hắn nhanh chóng vứt vấn đề này ra sau đầu, ôm quyền nói, “Quân đại ca, chuyện của ta không cần lo lắng. Sở dĩ ta đề nghị ngươi đến Đại Hoang Thần đạo thành với ta, là bởi vì ta biết Đơn ĐInh đã vẫn rồi.”

“Đơn ĐInh vẫn rồi?” Quân Vu kinh hãi, không thể tin được nhìn Lam Tiểu Bố, “Làm sao ngươi biết?”

“Quân đại ca, ngươi lên phi thuyền của ta trước đã, trên đường chúng ta trò chuyện tiếp.” Lam Tiểu Bố không giải thích mà kéo theo Tra Dự đi ra ngoài.

Quân Vu gật đầu, không có tiếp tục hỏi thăm, trong lòng hắn đang nghĩ vì sao Đơn ĐInh lại chết rồi? Đạo Quân, mỗi một người đều không hề đơn giản. Hơn nữa chuyện Đơn ĐInh chết, sao Lam Tiểu Bố lại biết?

Ra khỏi Chúng Thần Chi Địa, Lam Tiểu Bố lấy Luân Hồi Oa ra.

“Pháp bảo tốt.” Quân Vu nhìn Luân Hồi Oa, đã biết pháp bảo này tuyệt đối không đơn giản. Lúc này hắn đột nhiên hiểu ra vì sao trước đó Lam Tiểu Bố lại nói mình có độn phù đỉnh cấp, Lam Tiểu Bố vốn dĩ không có độn phù đỉnh cấp, mà là có cái Luân Hồi Oa này.

Sau khi lên Luân Hồi Oa rồi, Lam Tiểu Bố mới khẽ khom người với Quân Vu, “Thật có lỗi với Quân đại ca, trước đó ta đã lừa ngươi, ta không có độn phù đỉnh cấp, trước đó đều là dựa vào Luân Hồi Oa.”

Quân Vu gật đầu, “Đây là chuyện đương nhiên, đổi thành ta, ta cũng sẽ cẩn thận, cái mạng nhỏ của ngươi sợ đã sớm không còn rồi.”

Lam Tiểu Bố nói ra, “Quân đại ca, ta ở trong rừng bia có nhìn thấy thi thể của Đơn ĐInh. Ở trong rừng bia còn có vết tích đại chiến của các đạo quân, ta nhìn thấy có hai thi thể, một cái là Đơn ĐInh, còn một cái nữa là ai thì ta không biết.”

“Ngươi tiến vào rừng bia rồi?” Quân Vu kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy, không chỉ như vậy, chúng ta còn tìm được tuyến đường chính xác đi trong rừng bia. Thậm chí có thể xuyên qua rừng bia.”

“Ngươi thật sự có thể xuyên qua rừng bia?” Giọng nói của Quân Vu có chút run rẩy, ngay cả Niệm đứng bên cạnh cũng chấn động nhìn Lam Tiểu Bố.

“Đúng, chuyện này nói ra rất dài dòng, chờ lúc sau ta sẽ nói rõ chi tiết ra. Trước mắt, chúng ta còn có chuyện quan trọng hơn cần làm.” Lam Tiểu Bố nói,

Quân Vu cười ha ha một tiếng, “Tốt, Tiểu Bố, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi. Ta đồng ý, sẽ đến Đại Hoang Thần đạo thành ngươi định cư. Nếu Diễn Đế vẫn, vậy thì ta sẽ dẫn theo Bách Ly quân cùng đi. Ngươi nói chuyện quan trọng hơn cần làm chinh là đến Tiêu Tuyền chiến trường đúng không? Ta cũng cảm thấy như vậy, chúng ta nhất định phải lấy được thần linh mạch, có như vậy thì tương lai mới có tư cách nói chuyện.”

Bách Ly quân là do một tay Quân Vu thành lập nên, sở dĩ trước đó hắn muốn giải tán Bách Ly quân, đó là do Đơn ĐInh. Nhưng mà Đơn ĐInh đã vẫn, vậy hắn dẫn theo bách Ly quân rời đi cũng chẳng có ai nói gì. KHổng Đinh? Ha ha, trong mắt Quân Vu hắn, Khổng Đinh chẳng là gì cả.

Lam Tiểu Bố lắc đầu, “KHông phải, bây giờ chúng ta phải đi giết Uông Thưởng.”

“Giết Uông Thưởng?” Quân Vu sửng sốt nhìn Lam Tiểu Bố, “Hắn là tông chủ của Thần Vân Tiên Trì, nghe nói có quan hệ không tầm thường với Mân Đế.”

Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, “Mân Đế sống hay chết còn không biết, hơn nữa, cho dù chúng ta giết Uông Thưởng, vậy thì ai biết chuyện này chứ?”

“Vì sao nhất định phải giết Uông Thưởng?” Quân Vu hỏi.

Trên thực tế đối với Lam Tiểu Bố mà nói, bây giờ giết Uông Thưởng cũng không phải là ý kiến gì hay. Đại Hoang Thần đạo thành không thể chạy thoát, một khi giết Uông Thưởng bị người khác phát hiện, hậu hoạn vô cùng.

Lam Tiểu Bố nói, “Nghê Quang Thần Bàn là do hai vị bằng hữu của ta lấy đi, bây giờ Thần Vân Tiên Trì đang truy sát hai vị bằng hữu của ta, ta không giết hắn sao có thể cam tâm. Trước đó ta đã nhờ Niệm huynh khắc ấn ký thần niệm trên người Uông Thưởng rồi, không mất bao lâu, chúng ta sẽ có thể chặn người này lại.”

“Niệm?” Quân Vu nghe được cái tên này đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Niệm, một hồi lâu sau mới lên tiếng, “Ngươi chính là tông chủ Niệm của Hoang Cổ Thần khí môn?”

Chương 1168 - Tiến đến Tiêu Tuyền chiến trường.

Niệm cười cười ôm quyền nói, “Hoang Cổ Thần Khí môn đã sớm trở thành quá khứ, nghĩ lại mà kinh.”

Quân Vu nổi lòng tôn kính, nhanh chóng thi lễ nói, “Quân Vu kính chào Niệm huynh, không ngờ đến Quân Vu ta còn có thể nhìn thấy phong thái của Khí Vương đứng đầu thần giới.”

Năm đó Niệm chính là thần khí sư có thanh danh tốt đẹp nhất ở thần giới, mỗi một món thần khí mà hắn luyện chế ra, đều là pháp bảo vô cùng cần thiết đối với mọi người.

Đây là vì trước đó ở Thập Thần Điện không có ai nhận ra lai lịch của Niệm, nếu như nhận ra, Niệm chỉ cần nói một câu là có thể lôi kéo một lượng lớn người. Cái này ngoài lý do Niệm nổi tiếng ra, càng quan trọng hơn là nếu như Niệm có thể luyện chế cho mình một món thần khí, vậy thì năng lực chiến đấu sẽ có thể tăng thêm một cấp độ cao.

Niệm so với Quân Vu còn sống lâu hơn cả một thời đại, nếu như không phải Lam Tiểu Bố xưng hô với Niệm là huynh, vậy thì Quân Vu có thể gọi Niệm là tiền bối rồi.

Niệm nhanh chóng khiêm nhường một chút, hắn thật sự không thèm để ý đến những cái hư danh kia.

Lam Tiểu Bố lại nói, “Chờ sau khi quay trở lại Đại Hoang Thần đạo thành rồi, xin nhờ Niệm huynh luyện chế cho Quân đại ca một món pháp bảo tốt.”

Quân Vu nghe thấy lời của Lam Tiểu Bố, hai mắt sáng lên, hắn là một thế giới thần, đồ tốt trên người đương nhiên là không ít. Nếu như Niệm thật sự có thể luyện chế cho mình một món pháp bảo, vậy hắn cũng không cần tiếp tục sợ Khổng Đinh nữa, Thế Giới Thần trung kỳ đỉnh phong thì sao chứ?

“Đương nhiên là không có vấn đề gì.” Niệm không chút do dự đồng ý Lam Tiểu Bố.

Khi Quân Vu đang định cảm tạ, Niệm đột nhiên nói, “Nhanh chặn hắn lại, hắn đang ở ngay phía trước.”

Lam Tiểu Bố kéo Tra Dự đang ở trong một góc lên, “Thả lỏng tinh thần, ta ném ngươi vào trong tiểu thế giới.”

“Vâng, vâng.” Tra Dự không chút do dự lập tức mở rộng tâm thần của mình, trong lòng vô cùng đắng chát. Bản thân mình già đời hơn Lam Tiểu Bố đến mức nào? Nhưng sau khi hắn đến thần giới đã lăn lộn như thế nào? Người ta thì lăn lộn như thế nào, cái này thật sự không thể nào so sánh được.

Giờ phút này Uông Thưởng đã biết có chuyện gì xảy ra, Tiêu Tuyền chiến trường xuất hiện quần thể thần linh mạch. Khó trách đám đình trụ thần đình kia đều giống như điên mà bỏ đi, đổi thành hắn thì hắn cũng sẽ làm như vậy.

Cái thần linh mạch này cho dù như thế nào thì hắn cũng sẽ không từ bỏ, chỉ là mặc dù hắn là thế giới thần, nhưng so với những đình trụ kia, thực lực của hắn vẫn còn hơi thấp một chút. Ngay khi hắn đang suy nghĩ nên tìm ai đến hỗ trợ một tay, một chiếc pháp bảo phi hành đột ngột lao đến.

“Người này điên rồi à?” Uông Thưởng nhìn pháp bảo phi hành đang lao về phía mình là một cái nồi, trong lòng kinh hãi.

Cái thần khí phi hành thượng phẩm này của hắn lấy được cũng không dễ dàng gì, cho dù bị đụng hỏng cũng là pháp bảo của đối phương, nhưng bị đụng hư một chút xíu thôi hắn cũng rất đau lòng.

Oanh! Lực va đập cuồng bạo ập đến, Uông Thưởng lập tức cảm thấy không ổn. Loại lực lượng này, tuyệt đối là có bổ sung thêm thần nguyên cố ý đập vào.

Răng rắc! Dưới chân Uông Thưởng chấn động, hắn nhanh chóng xông ra khỏi pháp bảo phi hành. Sau đó hắn nhìn thấy thần khí phi hành thượng phẩm của mình bị đập chia năm xẻ bảy.

Đáng chết!

Lửa giận trong lòng Uông Thưởng bùng lên, nhưng mà trong nháy mắt, đám lửa giận đó lại tắt ngúm. Đây là thần khí phi hành thượng phẩm đó, có thể đụng nát thần khí phi hành thượng phẩm của hắn thì làm sao có thể đơn giản? Sau đó hắn lập tức nhìn thấy ba người, Lam Tiểu Bố và cao thủ đáng sợ bên người Lam Tiểu Bố. Trừ cái đó ra, còn có Quân Vu.

Trong lòng Uông Thưởng nặng nề, cho dù có là ngớ ngẩn cũng biết Lam Tiểu Bố đến đây là vì hắn.

“Lam thành chủ, ngươi có ý gì?” Uông Thưởng cố gắng thả lỏng giọng điệu của mình.

Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Ngươi muốn bó tay chịu trói? Hay là để chúng ta tự ra tay?”

Uông Thưởng lập tức nói, “Nếu không nói rõ là ý gì, vậy thì ta cáo từ.”

Khi nói chuyện, Uông Thưởng quay người định đi, nhưng trên thực tế khi hắn xoay người, đã lập tức lấy pháp bảo dốc toàn lực đánh ra.

Hắn khẳng định bản thân mình không thể đi nổi, muốn đi cũng phải mở ra một con đường máu mới được.

Oanh! Thần nguyên nổ tung, một khắc sau, một cảm giác không gian trói buộc đáng sợ truyền đến, sắc mặt Uông Thưởng tái nhợt. Hắn biết thế giới thần bên cạnh Lam Tiểu Bố rất mạnh, nhưng lại không ngờ mạnh đến mức này.

Giờ phút này Uông Thưởng không lo được chuyện gì khác, hắn điên cuồng thiêu đốt tuổi thọ và tinh huyết, trước khi không gian kia kịp khóa chặt hắn, Uông Thưởng cuối cùng cũng cảm thấy thân thể nhẹ đi.

Phải chạy nhanh thôi, Uông Thưởng biến thành một tia sáng xám muốn xông vào sâu trong hư không. Nhưng mà sau đó một đạo hơi thở tử vong nghiền ép đến, ánh mắt Uông Thưởng lóe lên tia tuyệt vọng, hắn biết đây là Quân Vu ra tay.

Người kia bên cạnh Lam Tiểu Bố, hắn đã đánh không lại, cộng thêm Quân Vu, hắn chỉ có thể chết càng nhanh hơn.

Uông Thưởng thở dài một tiếng, không tiếp tục phản kháng.

Phốc! Trường thương của Quân Vu cố ý lệch đi một chút, xuyên qua bả vai Uông Thưởng, máu tươi tóe ra.

“Lam thành chủ, ta tình nguyện nói cho ngươi bí mật của Nghê Quang Thần Bàn, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi nhất định phải thả ta ra. Hơn nữa, ta đảm bảo sẽ không nói cho người khác biết.” Uông Thưởng nhìn Lam Tiểu Bố, vô cùng thức thời mà nói,

“Không sao cả, ngươi không cần nói cho ta, ta có thể sưu hồn.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói, sau đó vươn tay ra định đâm đến mi tâm Uông Thưởng.

Chương 1169 - Tiến đến Tiêu Tuyền chiến trường. (2)

“Khoan đã, ta cho ngươi biết. Bí mật của Nghê Quang Thần Bàn là mỗi khi Tam Dương ở thần giới nằm trên một đường thẳng, phải ở nơi có nước mới có thể cảm nhận được. Bởi vì giờ phút này Nghê Quang Thần Bàn sẽ bộc phát ra nghê quang, bất cứ thứ gì cũng không thể ngăn cản được nghê quang này. Chỉ là thời gian và phạm vi bộc phát nghê quang này có giới hạn, nhất định phải cách Nghê Quang Thần Bàn một khoảng cách nhất định mới có thể nhìn thấy. Thần Vân Tiên Trì ta quá ít người, mà thần giới thì quá rộng lớn, chúng ta không thể nào để tâm hết tất cả thủy vực, lúc này mới định nhờ mọi người giúp đỡ…” Uông Thưởng hầu như không kịp thở nhanh chóng nói bí mật của Nghê Quang Thần Bàn ra.

“Đã thế thì ngươi đi chết đi.” Tay Lam Tiểu Bố vẫn đập xuống, sát ý không hề che giấu một chút nào.

“Vì sao?” Uông Thưởng không cam lòng thét to.

Lam Tiểu Bố cười lạnh, “Vì sao à? Ngươi đuổi giết bằng hữu của ta, ngươi nói xem là vì sao?”

Bành! Lam Tiểu Bố dùng một quyền đập vào mi tâm Uông Thưởng, thức hải Uông Thưởng lập tức sụp đổ, một khắc sâu, bóng tối vô cùng vô tận ập đến.

Cuối cùng Uông Thưởng muốn nói là ta hiểu rồi, thật sự là hắn đã hiểu ra. Khó trách khi ở Thập Thần Điện Lam Tiểu Bố lại biểu hiện kỳ lạ như vậy, hóa ra Lam Tiểu Bố cùng một bọn với người lấy đi Nghê Quang Thần Bàn. Đáng tiếc khi hắn biết thì đã muộn rồi.

“Người này là tông chủ của Thần Vân Tiên Trì, ngươi giết hắn, vậy cần phải làm cho sạch sẽ một chút, nếu không thì hậu hoạn vô tận,” Thấy Lam Tiểu Bố xử lý Uông Thưởng, Quân Vu tiến lên nói.

Lam Tiểu Bố thở dài, “Nếu như có thể, ta thật sự muốn đuổi giết đến Thần Vân Tiên Trì ngay bây giờ, diệt sạch Thần Vân Tiên Trì.”

Quân Vu vội vàng nói, “Tuyệt đối đừng nên nghĩ như vậy, trừ khi thực lực của ngươi có thể nghiền ép toàn bộ thần giới, nếu không thì một khi ngươi làm như vậy, thần giới sẽ không còn nơi cho ngươi ở lại nữa đâu.”

Lam Tiểu Bố biết Quân Vu nói chính là sự thật, hắn cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi. Cho dù Niệm Và Quân Vu đồng ý với yêu cầu của hắn, đồng thời đi giúp hắn một tay, hắn cũng không thể làm như vậy được.

Có một vài quy tắc ngầm phải tuân thủ, hắn không phải chỉ có một mình,.

“Bây giờ đi đâu?” Niệm hỏi,

Lam Tiểu Bố bình tĩnh trở lại, hắn lập tức nói, “Chúng ta đến Tiêu Tuyền chiến trường, nếu như chúng ta có thể lấy được một ít thần linh mạch, Niệm huynh và Quân đại ca nhất định có thể bước vào Thần vương cảnh. Đến lúc đó Đại Hoang Thần đạo thành ta mới có thể thực sự yên ổn ở thần giới.”

Quân Vu cười khổ nói, “Thần Vương cảnh? Trước mắt ở Thần giới này, có thể giữ vững cảnh giới không bị tụt lùi đã là may lắm rồi. Chín đại đạo quân thần đình ở thần giới, ta đoán trong đó có người đã rơi xuống khỏi thần vương rồi. Thậm chí ta còn hoài nghi Đơn Đinh không còn là thần vương, nếu không thì…”

Sau đó Quân Vu không nói tiếp, Lam Tiểu Bố hiểu ý của Quân Vu. Nếu như Đơn Đinh là thần vương, vậy sẽ không bị vẫn lạc trong rừng bia.

Nhìn thoáng qua Uông Thưởng đã bị mình giết, Lam Tiểu Bố nói, “Đáng tiếc, đồ của gia hỏa này không lấy được chút gì.”

Thế Giới Thần sở dĩ được xưng là thế giới, là bởi vì bọn họ có thể tạo dựng ra một thế giới thuộc về bản thân. Mỗi một Thế Giới Thần tạo dựng ra thế giới, đều nằm trong một không gian đặc biệt, người bình thường hoàn toàn không thể nào chạm đến. Cho nên ngươi có thể giết chết Thế GIới Thầm, muốn lấy được đồ của Thế Giới Thần thì lại cực khó.

Đây cũng là lý do vì sao đến cảnh giới Thế Giới Thần rồi, giết người cướp của lại càng ngày càng ít hơn.

“May mắn là Tiểu Bố ngươi có Luân Hồi Oa, nếu không thì từ chỗ chúng ta đến Tiêu Tuyền chiến trường, ít nhất phải một hai tháng.” Quân Vu thở dài.

“Bên ngoài Tiêu Tuyền chiến trường không có truyền tống trận sao?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi,

Quân Vu lắc đầu, “Truyền tống trận thì có, nhưng mà truyền tống trận không phải được xây dựng ở Tiêu Tuyền chiến trường, mà là xây dựng ở nơi cách Tiêu Tuyền chiến trường rất xa, Tiêu Tuyền Thần thành. Hơn nữa, bây giờ chúng ta cũng không thể dùng cái truyền tống trận này. Ngươi nghĩ lại xem, Tiêu Tuyền chiến trường xuất hiện quần thể thần linh mạch, truyền tống trận của các đại thần vực sẽ cho ngươi dùng sao?”

Lam Tiểu Bố hỏi, “Từ Tiêu Tuyền thần thành đến Tiêu Tuyền chiến trường, thần khí thượng phẩm cần bao lâu?”

Quân Vu suy nghĩ một chút rồi nói, “Cần bốn đến năm ngày, nếu nhanh thì chỉ cần hai ba ngày.”

Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Đã như vậy, chúng ta xem như có muộn một chút cũng sẽ không bị muộn quá lâu.”

Khi đang nói chuyện, Luân Hồi Oa đã kích phát đến cực hạn.

“Chúng ta có thể hỗ trợ Luân Hồi Oa, ngươi mở rộng quyền khống chế Luân Hồi Oa ra, ta và Quân Vu một trái một phải rót thần nguyên vào điều khiển.” Niệm lập tức nói.

Quân Vu thầm nghĩ vậy làm sao được, Luân Hồi Oa quý đến mức nào? Loại bảo vật này một khi mở rộng quyền khống chế ra, còn để thần nguyên của người khác rót vào, chẳng phải cường giả có thể cướp đi bất cứ lúc nào hay sao?

Khiến Quân Vu không ngờ được là, Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Cách hay, ta đã mở rộng quyền khống chế Luân Hồi Oa, Quân đại ca, ngươi và Niệm huynh góp chút sức lực đi.”

Quân Vu sửng sốt, lập tức thở dài, thật đúng là quân tử lòng thản nhiên*. Rất rõ ràng, Niệm và Lam Tiểu Bố đều là quân tử, ngược lại là hắn đã nghĩ nhiều rồi.

Luân Hồi Oa có thêm Quân Vu và Niệm giúp đỡ, tốc độ thậm chí có thể sánh ngang với thuấn di. Ngắn ngủi hai ngày, Luân Hồi Oa đã xuất hiện ở bên ngoài Tiêu Tuyền chiến trường.

*(Từ câu nói của KHổng tử: “QUN TỬ THẢN ĐÃNG ĐÃNG, TIỂU NHN TRƯỜNG THÍCH THÍCH”. Khổng Tử cho rằng: “Lòng người quân tử thản nhiên thư thái, còn kẻ tiểu nhân thường lo lắng không yên”. Người quân tử hành động theo lý lẽ, cho nên lòng luôn bình thản; kẻ tiểu nhân hay lo được lo mất, suy tính thiệt hơn nên thường hay lo lắng bất an.)

Chương 1170 - Một cái phong ấn.

Tiêu Tuyền chiến trường, Lam Tiểu Bố không biết đã nghe nói đến nó biết bao nhiêu lần rồi, nhưng đây là lần đầu tiên Lam Tiểu Bố thấy tận mắt.

Lam Tiểu Bố đã từng đi qua rất nhiều chiến trường Hoang Cổ, nhưng nơi như trước mắt này, hắn thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy. Ở nơi này hầu như không có một nơi nào hoàn chỉnh, khắp nơi đều có vết tích đấu pháp và pháp bảo.

Tàn cốt tu sĩ vương vãi khắp nơi, pháp bảo bị tàn phá hết đống này đến đống khác.

Mở rộng thần niệm ra, quân tu sĩ của các đại thần đình đều chia tách rõ ràng. Tất cả mọi người đều có hộ trận của riêng mình, tựa như có thể chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

“Vậy mà đến mức này…” Niệm nhìn tràng cảnh trước mặt, tự lẩm bẩm.

Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói, “Ta cuối cùng cũng hiểu ra, vì sao Thần giới lại xuống dốc như vậy. Ta nghĩ bây giờ chắc hẳn cũng còn tốt, cứ tiếp tục như thế này, Thần giới sẽ lâm vào tình trạng sụp đổ. Từ đó về sau, không còn thần giới nữa.”

Niệm và Quân Vu đều không nói chuyện, tất cả bọn họ đều hiểu ý của Lam Tiểu Bố.

Thần giới không phải là không có tài nguyên, chỉ là tất cả tài nguyên đều lấy ra làm đại chiến. Tiêu hao vào đại chiến ở nơi này, không chỉ tiêu hai thần tinh, vật liệu, thần linh thảo, càng nhiều hơn chính là tiêu hao nguyên khí.

Nhiều tu sĩ thần giới vẫn lạc ở nơi này như thế, thần giới đã mất đi hy vọng phát triển.

Ở nơi xa dần hiện ra đao mang đấu pháp thần thông, theo đó là tiếng thần nguyên nổ tung kịch liệt truyền đến.

“Đến đó xem một chút đi.” Lam Tiểu Bố vốn định cướp đi mấy đầu thần linh mạch, nhưng sau khi hắn nhìn thấy tình hình ở Tiêu Tuyền chiến trường, tâm tình trở nên nặng nề hơn.

Thần giới mà bại vong đối với hắn cũng chẳng có gì tốt, thần giới không có, vậy thì chỉ có thể trở lại tiên giới, quy tắc thiên địa ở tiên giới có hạn chế, tu vi của hắn cũng sẽ bị đình trệ.

Lam Tiểu Bố và Niệm, Quân Vu còn chưa kịp đến gần, một cấm chế to lớn đã bị phá tan.

Xuất hiện trước mặt ba người là một cái hố to có chu vi khoảng chừng trăm dặm, sâu cũng gần vạn mét, trong hố to đã sớm chất đống vô số thi thể tu sĩ.

Giờ phút này mười mấy cường giả đang lao vào chiến đấu, bọn người Lam Tiểu Bố nhìn thấy có một đầu thần linh mạch to nằm ở biên giới cái hố to. Đầu thần linh mạch này dài khoảng trăm trượng, khảm tại viền cái hố kia, tản mát ra thần linh khí và hơi thở đạo vận nồng đậm, rõ ràng là một đầu thần linh mạch hạ phẩm không tệ.

“Phốc!” Một lưỡi búa chém một người tu sĩ thành hai nửa, sau đó Lam Tiểu Bố lập tức nhìn thấy La Y vung tay lên, cuốn đầu thần linh mạch đang nằm ở biên giới cái hố kia lấy đi.

Thần Linh mạch bị lấy đi, những tu sĩ trong hố không bị giết đều ăn ý không tiếp tục đấu với nhau nữa mà lao ra khỏi hố to.

“Ha ha, La đình trụ thật cao tay, chúng ta còn đang trên đường tới, vậy mà La đình trụ đã lấy được mấy đầu thần linh mạch rồi.” Một giọng nói a a truyền đến.

Lam Tiểu Bố thấy rõ, người nói chuyện chính là đình trụ Tả Kha Hành của Bách U Thần Đình, hắn có lẽ đã đến chậm một bước. Nhưng mà trừ hắn ra, phần lớn đình trụ của thần đình đều đến.

La Y từ tốn nói, “Ngươi cũng có thể đến sớm một chút, ví dụ như Đinh đình trụ của Ly Loan Thần Đình, nàng còn lấy được nhiều hơn ta.”

Đinh Như Dương vừa rồi không cướp được Thần Linh mạch cũng đã xông ra khỏi cái hố, nàng nghe thấy lời La Y nói, nhưng hoàn toàn không thèm để tâm. Đối với nàng mà nói, cướp được càng nhiều Thần Linh mạch, sau đó trở về bế quan bước vào thần vương cảnh mới là vương đạo.

Chờ đến khi nàng tấn cấp lên thần vương rồi, cho dù đạo quân của Ly Loan Thần Đình không có ở đây, ai dám động thổ trên đầu Ly Loan Thần Đình chứ?

Đá vụn xung quanh hố to không ngừng bị bới ra, hố to này càng lúc càng lớn. Khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là, khi ven hố to không ngừng bị đào ra, hố to này đáng lẽ phải càng ngày càng cạn mới đúng. Thế nhưng trên thực tế, cái hố to này chẳng những không hề cạn, mà lại càng ngày càng sâu.

Rất rõ ràng, cái hố to này cũng đang dần dần lõm xuống.

KHông đúng, Lam Tiểu Bố đột nhiên nói ra, “Niệm huynh, cái hố to này là một cái phong ấn đúng không?”

Niệm thở dài, “Đúng vậy, thật ra phần lớn người ở đây đều đã nhìn ra đây là một cái phong ấn, nhưng mà vẫn tham lam không đáy.”

Đến Lam Tiểu Bố còn có thể nhìn ra được cái phong ấn này, ở đây có nhiều cường giả thế giới thần như vậy, không có lý do gì lại không nhìn ra. Tất cả mọi người đều không nói đến chuyện này, rõ ràng chỉ muốn cướp đoạt lấy thần linh mạch mà thôi.

Trái tim Lam Tiểu Bố đột nhiên trầm xuống, nếu như là phong ấn, vậy mọi người đang điên cuồng cướp đoạt thần linh mạch ở nơi này như thế, kết quả sẽ như thế nào? Nơi này xuất hiện một cái phong ấn, phong ấn này còn cần nhiều thần linh mạch như vậy, thứ bị phong ấn dưới đó mà đơn giản mới là chuyện lạ.

GIờ phút này, lại một đầu thần linh mạch xuất hiện tại rìa hố to, lần này những cường giả đang ở đây đều đồng loạt lao xuống.

Lam Tiểu Bố nhìn một chút, lần này không có tu sĩ dưới Thế Giới Thần, lao xuống cướp đoạt thần linh mạch đều là cường giả thế giới thần.

Quân Vu nhìn về phía Lam Tiểu Bố, nếu như Lam Tiểu Bố muốn xuống đó cướp đoạt, hắn liên thủ với Niệm, chắc hẳn sẽ có cơ hội.

Ngay khi Lam Tiểu Bố đang định nói chuyện, từ sâu trong hố to đột nhiên bộc phát ra một luồng sáng bảy màu vô cùng chói mắt. Một tên tu sĩ Thế giới thần bị tia sáng này chiếu vào, cả người lập tức biến thành một đám sương máu rồi biến mất. Một tên tu sĩ thế giới thần khác, bị tia sáng này xẹt ngang qua, cả người cũng nhanh chóng héo rút.

Chương 1171 - Một cái phong ấn. (2)

Những Thế Giới Thần còn lại đang cướp đoạt thần linh mạch, bây giờ đâu còn để ý đến thần linh mạch nữa, ai ai cũng điên cuồng lao ra ngoài.

Khi tất cả mọi người vừa lao ra, dưới đáy hố to lại phát ra mười mấy đạo ánh sáng nữa. Nhưng mà lần này không phải là ánh sáng chói đầy màu sắc nữa, mà là màu đen. Khi thần niệm chạm đến tia sáng này, trong nháy mắt sẽ bị cắn nuốt cả. Cũng may sau khi những tia sáng này bắn vào hư không thì lập tức biến mất.

Lam Tiểu Bố sửng sốt nhìn hố to, đây là có chuyện gì?

Cùng lúc đó, những Thế Giới Thần vừa chạy trốn kia lại âm thầm thở phào một hơi, nếu như không phải bọn hắn trốn kịp, chỉ sợ đã bị vẫn lạc trong đám tia sáng kia rồi.

Giờ phút này đá vụn ở rìa hố to vẫn tiếp tục lở ra, mà mọi người không chỉ nhìn thấy một đầu thần linh mạch nữa, mà là mấy đầu thần linh mạch chồng chất lên nhau. Thần linh khí nồng đậm phát ra, bao phủ cả vùng không gian này.

Những Thế Giới Thần vừa thoát ra kia lại tiếp tục đỏ mắt, nhiều Thần Linh mạch như vậy, xuống đó nhất định có thể cướp được một hai đầu.

Nhưng không có người nào dám lao xuống, tia sáng vừa rồi kia thật sự quá đáng sợ.

Thế Giới Thần không xuống, một tên Thần Quân thật sự không nhịn được mà vọt xuống.

Lam Tiểu Bố lắc đầu, đây quả thật là bị tiền tài che mờ con mắt rồi. Ngươi chỉ là một thần quân lại lao xuống dưới, cho dù ngươi có lấy được thần linh mạch thì sao chứ? Thần quân này khẳng định nghĩ rằng, dựa vào độn phù của hắn có thể chạy thoát khỏi truy sát của Thế Giới Thần. Trước mặt nhiều Thế Giới Thần như vậy mà lại chẳng coi vào đâu, nếu như một thần quân như ngươi có thể lấy đi thần linh mạch rồi chạy thoát, vậy mấy thế giới thần này cũng quá yếu rồi.

Vận may của tên thần quân này rõ ràng không tốt, hắn vừa mới cầm được một đầu thần linh mạch, một tia sáng đen đã phóng lên tận trời. Một khắc sau, thân thể tên thần quân kia lập tức biến thành hư không.

Mấy Thế Giới Thần còn đang kích động đều hoảng sợ lui về sau mấy bước, tia sáng đen kia rốt cuộc là thứ gì?

“Tất cả mọi người lập tức rút đi, nếu không thì chết.” Một giọng nói chứa đầy sát khí lạnh lẽo truyền đến, sau đó một luồng uy áp vô cùng đáng sợ lan ra.

Tất cả Thế Giới Thần ở đây đều biến sắc, bọn hắn cảm thấy nếu như bọn họ dám tiếp tục ở lại nơi này thêm một giây nữa, thì chắc chắn chính là con đường chết.

Thần Vương, đây tuyệt đối là một tên Thần Vương. Có Thần Vương đến nơi này, vậy tất cả thần linh mạch ở đây không còn liên quan gì đến thế giới thần nữa.

Lam Tiểu Bố nhìn Niệm và Quân Vu đều sắc mặt tái nhợt, trong lòng hắn có chút khó hiểu. Hắn không hề cảm nhận được áp lực đáng sợ kia, chẳng lẽ luồng uy áp kia không nhằm vào hắn. Chỉ là, sao có thể như thế được?

“Lam thành chủ, ngươi chờ một chút, ta muốn tìm ngươi có chút việc.” KHi Lam Tiểu Bố đi theo Niệm Và Quân Vu nhanh chóng lùi lại, một giọng nói đột ngột vang lên bên tai Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố theo bản năng dừng lại.

Niệm kéo Lam Tiểu Bố một cái, “Tiểu Bố, nơi này không phải chỗ nên ở lâu, thần linh mạch hạ phẩm mặc dù tốt, nhưng mạng nhỏ mới là quan trọng.”

Quân Vu cũng nói, “Đúng, chúng ta nhanh đi thôi, nơi này có cường giả thần vương. Muốn nghiền ép chúng ta thì chỉ cần một cái lật tay thôi.”

Lam Tiểu Bố do dự một chút rồi nói, “Hai vị ca ca cứ ở bên ngoài chờ ta một chút, ta có ít việc, lát nữa sẽ ra ngoài tụ họp với các ngươi. Nếu như ta thật sự gặp bất trắc gì, cũng là mệnh của ta, không cần làm gì vì ta cả.”

KHông phải Lam Tiểu Bố không muốn đi, hắn khẳng định nếu như tên thần vương này muốn giết hắn, vậy cho dù hắn đi đến đâu cũng chẳng có ý nghĩa gì. Hơn nữa hắn nhất định phải đi, chọc giận đối phương, chỉ sợ ngay cả Niệm Và Quân Vu cũng sẽ gặp tai họa.

Niệm vẫn có chút hiểu biết về Lam Tiểu Bố, hắn nghe Lam Tiểu Bố nói vậy, biết Lam Tiểu Bố nhất định có nguyên nhân gì đó, hắn nói với Quân Vu, “Vậy chúng ta ra ngoài chờ Tiểu Bố nửa ngày.”

Lam Tiểu Bố nói, “Nửa ngày sau nếu như ta không ra ngoài, vậy thì giải tán tất cả huynh đệ ở Đại Hoang Thần Đạo thành đi, nơi đó không phải nơi nên ở lâu.”

Lam Tiểu Bố có chuẩn bị độc âm Hoán Thần Thảo ở đằng sau, một khi hắn đi, những người khác lại không có chuẩn bị gì. So với việc để huynh đệ của mình bị người giết, còn không bằng sớm giải tán.

Niệm gật gật đầu, “Ngươi yên tâm đi, ta biết.”

Chờ Niệm Và Quân Vu đi rồi, lúc này Lam Tiểu Bố mới quay về chỗ cái hố to kia.

Ngay khi Lam Tiểu Bố đang định ôm quyền nói chuyện, đứng cách hắn không xa đột nhiên có thêm một nam tử áo xanh, quay lưng về phía hắn.

Lam Tiểu Bố nhanh chóng thi lễ một cái, “Lam Tiểu Bố xin ra mắt tiền bối, không biết tiền bối gọi vãn bối đến đây, có chuyện gì cần sai bảo?”

Nam tử áo xanh quay đầu lại, nhìn Lam Tiểu Bố từ trên xuống dưới, một lúc lâu sau mới gật đầu nói, “Ánh mắt của Thúc Vãng Tiêu không tồi, ngươi thật sự không phải là một tu sĩ bình thường.”

Chương 1172 - Yến Đế Tể Tấn Trần.

Lam Tiểu Bố không nói gì, đối phương là Thần Vương, quen biết Thúc Vãng Tiêu cũng là chuyện bình thường.

“Ngươi chưa từng gặp ta?” Nam tử lại hỏi một câu.

Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Vãn bối kiến thức không cao, quả thật chưa từng gặp tiền bối.”

Nam tử áo xanh gật đầu, không nhanh không chậm nói, “Ta tên là Tể Tấn Trần, ngươi đã từng nghe đến cái tên này hay chưa?”

Tể Tấn Trần? Lam Tiểu Bố kinh ngạc nhìn đối phương, một lát sau mới nhanh chóng thi lễ, “Hóa ra là Yến Đế của Bất Diễn Thần Đình đang ở trước mặt, vãn bối sợ hãi.”

Giờ phút này trong lòng Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, hóa ra tin tức lúc trước mình vô tình nghe thấy là thật, Yến Đế Tể Tấn Trần thật sự không có ở lại trong rừng bia kia, mà đã về đến Bất Diễn Thần Đình.”

“Lúc trước khi chín vị Đạo Quân tiến vào rừng bia, chỉ có mình ta là quay trở về, ta trở về chắc hẳn không có người biết…” Tể Tấn Trần nói ra.

Giờ phút này Lam Tiểu Bố mới phát hiện, câu nói “Nếu muốn người khác không biết, trừ khi mình đừng làm” là một chân lý. Tể Tấn Trần quay về Thiên Dương Thần Đạo thành, nhất định đã cẩn thận từng li từng tí. Nhưng không ngờ rằng vẫn bị người ta phát hiện ra, cho dù người nhìn thấy hắn cũng không xác định đó có thật sự là hắn hay không, nhưng dù sao vẫn là bị phát hiện.

Mà vận may của hắn tương đối tốt, khi đang hỏi thăm tin tức về chín đại Đạo Quân, vậy mà trùng hợp tìm được tên tu sĩ nhìn thấy Tể Tấn Trần kia.

Nhưng mà cũng từ chuyện này hắn mới phát hiện ra một vấn đề, đó chính là lúc Tể Tấn Trần trở về, nhất định bản thân đã bị trọng thương, thậm chí có thể bị vẫn lạc bất cứ lúc nào, nếu không thì cũng sẽ không bị một tu sĩ Thiên Thần cảnh nhìn thấy mà chính hắn còn không biết. Trong tình huống này, Tể Tấn Trần còn muốn chạy về Thiên Dương Thần Đạo thành, đã nói rõ ở Thiên Dương Thần Đạo thành có thứ gì đó có thể chữa trị cho Tể Tấn Trần.

“Nếu như ta đoán không sai, ngươi chắc hẳn đã đi qua Ẩn Cung Hồ trong rừng bia kia, hơn nữa ngươi có thể tùy tiện đến Ẩn Cung Hồ trong rừng bia.”

Ẩn Cung Hồ? Đầu óc Lam Tiểu Bố lập tức xoay chuyển, sau đó hiểu ra đối phương đang nói chính là cái hồ thần linh khí trong rừng bia kia. KHông ngờ Tể Tấn Trần còn đặt cho cái hồ này một cái tên, Ẩn Cung Hồ. Dựa vào việc dưới đáy hồ có che dấu một cái cung điện, cái tên này cũng thật là chính xác.

“Vãn bối thật sự đã từng đến đó.” Lam Tiểu Bố lập tức nói

Tể Tấn Trần mỉm cười, “Ta nói không phải là đã từng đi qua, ngươi đã từng đi qua đó là chuyện đương nhiên, nếu không Dịch Đế cũng không thể nào là người đầu tiên đến Ẩn Cung Hồ. Ta nói chính là sau khi chúng ta đến Ẩn Cung Hồ, ngươi chắc hẳn đã đến chỗ kia.”

Lam Tiểu Bố biết nếu Tể Tấn Trần nói ra chuyện này, nhất định có chút manh mối, vấn đề này hắn chắc hẳn không thể che giấu được, dứt khoát thức thời mà nói, “Đúng vậy, vãn bối chẳng những đến đó, còn nhìn thấy Diễn Đế vẫn lạc ở đó.”

Tể Tấn Trần gật đầu, “Trừ Diễn Đế ra, Hòa Đế của Sùng Ngọc Thần Đình cũng vẫn lạc ở đó. Cho dù có là ta, nếu không phải vận may tương đối tốt, cũng sẽ bị vẫn lạc ở đó.”

TRong lòng Lam Tiểu Bố trở nên nặng nề, lời này của Tể Tấn Trần là có ý gì? Diễn Đế và Hòa Đế vẫn lạc, khả năng lớn là bị Dịch Đế giết chết. Nếu Tể Tấn Trần cũng suýt chút nữa bị vẫn lạc, vậy đã nói rõ hắn có thù với Dịch Đế, hắn và Dịch Đế có quan hệ không tệ, đây là đang định tìm hắn tính sổ sao?

“Lam thành chủ…”

Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Vãn bối không dám nhận.”

Thành chủ như hắn là tự bổ nhiệm, nếu như bất kỳ một Đạo Quân nào đó của thần giới không đồng ý, đều có thể dạy dỗ hắn.

Tể Tấn Trần mỉm cười, “Ngươi có thể loại bỏ độc âm Hoán Thần Thảo ở Đại Hoang Thần Giác, vậy thì là người có bản lĩnh lớn, cho nên thành chủ như ngươi là danh xứng với thực.”

TRong lòng Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, đây là lần đầu tiên hắn nghe người bên ngoài nói độc ở Đại Hoang Thần Giác là độc âm Hoán Thần Thảo. Những người khác chỉ biết ở Đại Hoang Thần Giác có một loại độc đỉnh cấp, nhưng hoàn toàn không biết đó là độc âm Hoán Thần Thảo. Tể Tấn Trần một câu đã nói ra là độc âm Hoán Thần Thảo, có thể thấy được người trước mắt này còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của hắn.

Có lợi hại hay không, chỉ cần nhìn vào chuyện chín đại Đạo Quân cùng tiến vào rừng bia, nhưng chỉ có người trước mắt này ra ngoài được là biết.

“Không dám, không dám.” Đầu óc Lam Tiểu Bố xoay chuyển nhanh chóng, trong miệng lại nói không dám.

Tể Tấn Trần không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này, mà chỉ chỉ vào hố sâu cách đó không xa, giờ phút này hố sâu đã càng ngày càng lớn, mà bên cạnh có rất nhiều thần linh mạch đã rơi xuống đáy hố,

“Nơi chúng ta đang đứng chính là phong ấn lớn nhất ở thần giới này, ngươi có biết thứ bị phong ấn trong này là gì không?” Tể Tấn Trần hỏi,

Lam Tiểu Bố nói, “Vãn bối ngu dốt, không biết thứ bị phong ấn là gì.”

Tể Tấn Trần mỉm cười, “Trong này phong ấn hai thứ, một là Yểm ma…”

Nghe thấy hai từ Yểm Ma, trong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống. Nếu như Tiên giới không có hắn, ít nhất thì hai tiên vực sẽ bị Yểm Ma hủy diệt. KHông ngờ đến Thần giới rồi vẫn có Yểm Ma.

Ở Thần giới này, trình độ trận pháp của hắn thấp như vậy, không có tư cách ngăn cản Yểm Ma. Hơn nữa ở thần giới thiếu thốn tài nguyên tu luyện, quy tắc mơ hồ, cho dù hắn có điên cuồng tu luyện trận đạo, cũng không thể nào có được tiến bộ quá lớn.

Yểm Ma đáng sợ như thế nào, Lam Tiểu Bố biết rõ hơn ai hết, đây là thứ đủ để hủy diệt toàn bộ vũ trụ.

Chương 1173 - Yến Đế Tể Tấn Trần. (2)

Tể Tấn Trần tiếp tục nói, “Có thể là ngươi không biết Yểm Ma, hoặc là biết nhưng không quá coi trọng. Nhưng mà ta có thể nói cho ngươi, Yểm Ma có thể đè ép không gian sinh tồn của tu sĩ thần giới, khiến tu sĩ thần giới càng gian nan hơn.”

TRong lòng Lam Tiểu Bố cười lạnh, thầm nghĩ đúng là ngu xuẩn.

Yểm Ma sẽ đè ép không gian sinh tồn của tu sĩ thần giới sao? Hoàn toàn sẽ khiến cho thần giới không còn nửa sinh linh nào đó. Đừng nghĩ ngươi là Thần Vương, Yểm Ma người ta cũng có thể nuốt sống ngươi, chính ngươi không hiểu thì đừng có nói lung tung. Hơn nữa một khi Yểm Ma bộc phát, sẽ trong thời gian ngắn nhất cắn nuốt hết toàn bộ thần giới, thậm chí ngay cả tư cách đánh trả cũng không có,

Lam Tiểu Bố nghĩ đến cái Niết Bàn Thánh Quả mà mình đã cứu Ôn Khả Xu kia, cái Niết bàn Thánh Quả kia là từ Yểm Ma mà ra. Hắn lấy đi rồi, không chỉ như vậy, hắn còn tiêu diệt Yểm Ma của hai giới vực.

Lam Tiểu Bố thở dài, hắn biết mình và Yểm Ma thù sâu như biến. Nếu như Yểm Ma quật khởi, kết cục của hắn chỉ sợ không được tốt.

Tể Tấn Trần tiếp tục nói, “Cái thứ hai bị phong ấn chính là vận may của một giới, ta cũng không biết vì sao vận may của một giới lại bị phong ấn ở đây. Nhưng bây giờ phong ấn này bị các đại thần đình tổn hại thời gian dài cuối cùng đã bắt đầu sụp đổ, ta nghĩ nhanh thôi, thần giới sẽ không còn nữa.”

Nói đến đây, Tể Tấn Trần còn thở dài.

Lam Tiểu Bố im lặng không nói, năng lực của hắn có hạn, cho dù có muốn giúp đỡ, cũng không thể giúp được gì.

Tể Tấn Trần nhìn Lam Tiểu Bố, “Hôm nay ta tìm ngươi là có một việc muốn nhờ ngươi giúp đỡ, ta muốn nhờ ngươi đi theo ta vào trong rừng bia một chuyến.”

Lam Tiểu Bố kinh hãi, đang nói đùa gì vậy? Hắn đi cùng Tể Tấn Trần và trong rừng bia? Ha ha, vậy còn không bằng bây giờ giết chết hắn.

“Tiền bối, thực lực vãn bối thấp, đi cùng tiền bối vào trong rừng bia chẳng khác nào đi tìm đường chết. Vãn bối ở thần giới vẫn luôn tuân thủ luật pháp, mong tiền bối có thể buông tha cho vãn bối.” Lam Tiểu Bố không thi lễ, chỉ ôm quyền nói,

Người ta đã muốn mạng hắn rồi, còn cần để ý chuyện gì nữa?

Tể Tấn Trần mỉm cười, “Tuân thủ luật pháp sao? Cái này cũng chưa chắc nhỉ? Tên Uông Thưởng kia chắc đã bị ngươi tìm cách loại trừ rồi đi? Người ta chính là tông chủ của một tông môn đấy. Ngươi có biết ở thần giới tùy tiện giết một tông chủ Thế Giới Thần có kết cục gì không?”

TRong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống, đối phương nhìn thấy hắn giết Uông Thưởng? Sau đó Lam Tiểu Bố lập tức hiểu ra, gia hỏa này hẳn là dựa vào cách khác mà biết được. Nếu như tận mắt nhìn thấy, nói không chừng bây giờ đã bắt hắn giao Luân Hồi Oa ra rồi.

Cũng may Tể Tấn Trần không tiếp tục nói đến chuyện của Uông Thưởng nữa, “Ngươi không cần lo lắng, ta cũng không phải bảo ngươi đi ngay bây giờ, mà là trăm năm sau. Ngươi có thể dựa vào thời gian trăm năm này, tăng tu vi của mình lên một chút. Với tiến độ tu vi của ngươi, lại có thêm một hai đầu thần linh mạch, ta đoán qua hai năm, nói không chừng ngươi đã là thần quân cảnh rồi.”

Thần Linh mạch? TRong lòng Lam Tiểu Bố tự nhủ, ta làm gì có thần linh mạch? Nhưng mà Tể Tấn Trần nói như vậy khiến Lam Tiểu Bố nổi lên lòng cảnh giác, gia hỏa này có ý gì? Ai có thể trong trăm năm từ Thiên Thần cảnh sơ kỳ tấn cấp đến thần quân cảnh cơ chứ? Gia hỏa này chắc hẳn biết tiến bộ tu vi của mình đặc biệt nhanh, Lam Tiểu Bố không giải thích, hắn biết có giải thích như thế nào cũng vô dụng.

Tể Tấn Trần chỉ vào cái hố sâu, “Thần linh mạch trong cái hố sâu này không thể lấy đi toàn bộ, đợi lát nữa ta sẽ cố gắng phong ấn nó lại một lần nữa, mặc dù không quản được thời gian bao lâu, mấy trăm năm chắc hẳn là có thể. Trước khi ta phong ấn lại, ngươi cầm lấy hai đầu thần linh mạch đi đi.”

Lam Tiểu Bố nhìn thấy khóe mắt Tể Tấn Trần hiện lên tia tiếc nuối, hắn lập tức biết Tể Tấn Trần ít nhất có thể lấy đi hơn mười đầu thần linh mạch ở đây đi. Sở dĩ không tiếp tục lấy nữa, là do trong lòng Tể Tấn Trần cũng hiểu rõ, nếu như lấy hết toàn bộ thần linh mạch ở đây đi, vậy thì thần giới sẽ không còn chút thời gian nào nữa.

“Đa tạ tiền bối.” Lam Tiểu Bố không khách sáo, hắn biết mình nhất định phải lấy.

Hai đầu Thần Linh mạch không gây ra ảnh hưởng lớn đối với phong ấn, nhưng mà đối với hắn thì có ý nghĩa rất lớn. Nếu như hắn có thể dựa vào hai đầu thần linh mạch này trong vòng trăm năm bồi dưỡng ra được hai Thần Vương, vậy thì cho dù là Tể Tấn Trần cũng không thể nào bắt hắn được. Lỡ như hắn có thể trong vòng trăm năm bước vào thần quân cảnh, vậy thì cơ hội bảo mệnh của hắn sẽ lớn hơn.

Trong vòng trăm năm người khác không thể nào bồi dưỡng ra được Thần Vương, nhưng hắn thì khác, hắn có Thần Nguyên điện. Chỉ cần Niệm Và Quân Vu được tu luyện bên cạnh Thần Nguyên điện, hắn sẽ giúp Niệm nhanh chóng bước vào Thần Vương cảnh. Quân Vu mặc dù là Thế Giới Thần, nhưng mà nội tình đầy đủ. Bởi vì Quân Vu không biết đã dậm chân ở Thế Giới Thần sơ kỳ biết bao nhiêu năm, có Thần Nguyên điện, cảnh giới của Quân Vu nhất định cũng sẽ tăng nhanh.

Có hai Thần Vương bên cạnh, cho dù Tể Tấn Trần có ý đồ gì, hắn cũng không sợ.

Sau khi Lam Tiểu Bố tạ ơn xong thì lập tức đến bên cạnh cái hố. Thần niệm hắn không quét ra, trực tiếp cuốn lấy hai đầu thần linh mạch.

Tể Tấn Trần đứng bên cạnh nhìn rồi âm thầm gật đầu, Lam Tiểu Bố này thật không đơn giản, chỉ tiện tay thôi đã rút được hai đầu thần linh mạch trung phẩm. Phải biết rằng ở nơi này chín phần đều là thần linh mạch hạ phẩm, chỉ có mấy đầu thần linh mạch trung phẩm được đặt ở giữa. Bởi vì liên quan đến trận văn phong ấn, thần niệm không thể nào xuyên qua được thần linh mạch trong hố sâu, nhưng dù như vậy Lam Tiểu Bố cũng có thể rút thần linh mạch trung phẩm ra.

“Vãn bối đã lấy được thần linh mạch, xin tiền bối chỉ dạy,” Lam Tiểu Bố cất thần linh mạch đi, sau đó thi lễ một cái.

Tể Tấn Trần gật đầu, “Ngươi quay về Đại Hoang Thần Đạo thành trước đi, trăm năm sau ta sẽ tự đi tìm ngươi.”

KHi nói chuyện, một đạo ấn ký thần niệm đã gắn vào người Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố tựa như không phát hiện ra, cáo từ với Tể Tấn Trần, sau đó nhanh chóng đi xa. Còn Tể Tấn Trần có thể phong ấn được nơi này một lần nữa hay không, Lam Tiểu Bố không quản được. Hắn đoán Tể Tấn Trần sẽ phong ấn, bởi vì Tể Tấn Trần bây giờ còn đang ở thần giới, hắn ta cũng cần thời gian.

Chương 1174 - Bịt tai trộm chuông

“Tiểu Bố, không sao chứ?” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố trở về, Quân Vu lập tức hỏi thăm.

“Chúng ta đi nhanh lên, quay về Đại Hoang Thần Đạo thành trước đã.” Lam Tiểu Bố nói xong thì trực tiếp lấy ra một cái phi thuyền thần khí trung phẩm.”

“Tiểu Bố, vì sao không dùng Luân Hồi Oa? Tốc độ thế này thì sẽ chậm hơn rất nhiều.” Quân Vu hỏi.

TRong lòng Lam Tiểu Bố tự nhủ, lúc này Tể Tấn Trần nhất định còn đang chú ý đến hắn, nếu như hắn lấy Luân Hồi Oa ra, chẳng phải sẽ bị Tể Tấn Trần nhìn thấy sao?

Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây thì cảm thấy không đúng lắm, Tể Tấn Trần thật sự không biết hắn có Luân Hồi Oa sao? Có lẽ Tể Tấn Trần đã nhìn thấy ba người bọn họ vây giết Uông Thưởng, mới biết rõ ràng như vậy. Chỉ cần Tể Tấn Trần nhìn thấy bọn hắn vây giết Uông Thưởng, vậy thì nhất định biết hắn có Luân Hồi Oa, chỉ là tạm thời không thể động đến hắn mà thôi.

Tể Tấn Trần vì sao tạm thời không động đến hắn? Đó là muốn trăm năm sau mình đi theo hắn vào trong rừng bia mà thôi. Tể Tấn Trần nhất định biết hắn có cách đi lại trong rừng bia, mới bảo hắn trăm năm sau vào rừng bia. Còn vì sao không phải là bây giờ, Lam Tiểu Bố đoán tuyệt đối không phải là Tể Tấn Trần đợi hắn trưởng thành. Mà là vì bản thân Tể Tấn Trần bị trọng thương, bây giờ không thể đi làm chuyện hắn muốn làm được.

Luân Hồi Oa ở trên người hắn, có lẽ theo Tể Tấn Trần, chỉ là tạm thời để ở chỗ hắn mà thôi.

Nếu Tể Tấn Trần đã biết hắn có Luân Hồi Oa, vậy hắn lấy phi thuyền thần khí ra để làm gì?

Nhưng những suy nghĩ này chỉ trong chớp mắt lại thay đổi, cũng là vì Tể Tấn Trần biết hắn có Luân Hồi Oa, hắn mới nhất định phải giả bộ, vờ như đối phương không biết hắn có Luân Hồi Oa, lấy phi thuyền thần khí ra, cái này gọi là bịt tai trộm chuông.

Lam Tiểu Bố thở dài, thực lực thấp, đầu óc thật mệt mỏi.

Phi thuyền bay ra ngoài một ngày, lúc này Lam Tiểu Bố mới đổi thành Luân Hồi Oa.

Giờ phút này Quân Vu và Niệm đều đã hiểu rõ mọi chuyện, vẻ mặt Quân Vu nghiêm trọng. Cũng may Lam Tiểu Bố nói Đơn ĐInh đã vẫn, nếu không thì hắn chỉ có thể đi càng xa càng tốt

“Tiểu Bố, Tể Tấn Trần cũng không biết thân phận của Niệm, với thực lực của Niệm, chắc hẳn có thể gỡ bỏ ấn ký thần niệm trên người ngươi. Ta nghĩ sau khi Niệm huynh gỡ bỏ ấn ký thần niệm trên người ngươi rồi, ngươi hãy lập tức đi thật xa đi.” Quân Vu cuối cùng cũng nghĩ ra được một cách.

Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Ta có thể phát hiện ra hắn hạ ấn ký thần niệm trên người ta, vậy ta cũng có thể bỏ đi, nhưng mà đây không phải là cái ta muốn. Yến Đế không phải muốn mời ta đi rừng bia sao? Ta đi một chuyến. Huống hồ Dịch Đế có ân đối với ta, nếu có tin tức của Dịch Đế, ta không thể không cứu.”

“Thế nhưng ngươi chỉ mới là Thiên Thần cảnh.” Quân Vu cạn lời nhìn Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy, bây giờ ta là Thiên Thần cảnh, có lẽ trăm năm sau ta sẽ bước vào thần quân cảnh.”

Quân Vu thở dài, “Cho dù ngươi có là thần quân cảnh, cũng chỉ là một con đường chết, hơn nữa ta và Niệm đều là Thế Giới Thần, dù là trăm năm sau chúng ta đều là Thế Giới Thần hậu kỳ, khoảng cách đến Thần Vương cũng xa không thể nào chạm đến được, không thể nào giúp ngươi được. KHoảng cách giữa Thần Vương và Thế Giới Thần, hoàn toàn cũng không phải nhiều người là có thể lấp được.”

Lam Tiểu Bố nhẹ giọng nói, “Ta lấy được hai đầu thần linh mạch trung phẩm, là Yến Đế cho phép. Chờ sau khi về đến Đại Hoang Thần Đạo thành rồi, ta sẽ có cách dựa vào hai đầu thần linh mạch này giúp hai vị lão ca bước vào Thần Vương cảnh. Đến lúc đó chúng ta có hai Thần Vương, vậy Yến Đế kia muốn làm gì, cũng không phải do hắn quyết định.”

Quân Vu lắc đầu, “Tư chất của ta có hạn, cho dù có hai đầu thần linh mạch, ta cũng không thể bước vào Thần Vương cảnh trong vòng trăm năm được.”

Đừng nói là trăm năm, cho dù có vạn năm, Quân Vu tin rằng mình cũng không thể nào bước vào Thần Vương cảnh. Nội tình thì hắn có, nhưng khoảng cách giữa Thần Vương và Thế Giới Thần, chỉ cần nội tình là có thể bù đắp được sao?

Niệm thì không nói gì, nội tình của hắn đã áp súc đầy đủ, chỉ còn thiếu một mồi lửa. Có hai đầu thần linh mạch trung phẩm, trong vòng trăm năm đột phá lên Thần Vương cảnh, hắn vẫn có thể thử một chút.

Chuyện duy nhất cần nghĩ chính là, mặc dù nội tình của hắn đầy đủ, hơn khí huyết thì có chút cũ.

Tốc độ của Luân Hồi Oa rất nhanh, cho dù không dốc toàn lực đi đường, sau năm ngày Luân Hồi Oa đã xuất hiện ở bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành.

“Nơi này thật là náo nhiệt.” Nhìn tu sĩ đi tới đi lui, Quân Vu không nhịn được nói,

TRong lòng của hắn cũng vô cùng bội phục Lam Tiểu Bố, biến nơi hoang dã không có bất cứ ai thành một thành phồn hoa kín người như thế này.

“Thành chủ.” Một tên tu sĩ Thiên Thần cảnh mới gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành đang canh giữ cửa thành nhìn thấy Lam Tiểu Bố, nhanh chóng tiến lên thi lễ.

“Tiểu Bố, ta bảo Lâm Bố dẫn theo Bách Ly quân đến Đại Hoang Thần Đạo thành đi. Nếu như nơi này phát triển tiếp, không có quân tu sĩ là không được. Diên Tinh Thần Đình ta cũng không quay về nữa.” Quân Vu nói.

Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, vội vàng nói, “Vậy thì thật cảm ơn Quân Vu đại ca.”

Quân Vu cười cười, “Từ khi ta lựa chọn rời khỏi Diên Tinh Thần Đình, vận mệnh của chúng ta đã gắn chặt với nhau, tất cả mọi người đều là huynh đệ, cần gì phải cảm tạ.”

Lúc đang nói chuyện, Quân Vu đã lấy ra ấn ký cao nhất của mình phát tin tức đi. Dựa theo suy nghĩ lúc đầu của hắn, là dự định giải tán Bách Ly quân. Nhưng mà nếu đã lựa chọn đi cùng với Lam Tiểu Bố, vậy Bách Ly quân kia đến chỗ Lam Tiểu Bố cũng tốt.

Giải tán Bách Ly quân, chỉ có thêm một đống tán tu mà thôi.

Chương 1175 - Bịt tai trộm chuông (2)

Mặc dù như vậy, hắn phát tin tức cho Lâm Bố cũng là để Lâm Bố biết được mà nói cho mọi người, lần này là giải tán Bách Ly quân rồi gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành. Nếu muốn đến thì cùng nhau đến, không muốn đến, có thể tự rời đi.

Lam Tiểu Bố không giải thích tiếp, nếu Quân Vu đã xem hắn như huynh đệ, vậy thì cần gì phải khách sáo.

“Tiểu Bố, ngươi cứ việc cắm Thần Linh mạch vào, chúng ta đi tu luyện thôi.” Niệm nhắc nhở Lam Tiểu Bố một câu.

Hắn biết chỉ có nhanh chóng bước vào Thần Vương cảnh thì mới có thể thật sự làm được chút chuyện. Nếu không có năng lực tự vệ, muốn làm chuyện gì cũng khó nói. Hơn nữa Lam Tiểu Bố sắp phải đổi mặt với uy hiếp từ Thần Vương, hắn không tấn cấp lên Thần Vương thì chẳng thể giúp được gì cả.

Lam Tiểu Bố nhíu mày nói, “Bây giờ thứ ta do dự chính là lựa chọn nơi nào để tu luyện, phủ thành chủ nhất định không được, đó chính là trung tâm của Đại Hoang Thần Đạo thành.”

Hắn dựa vào Thần Nguyên điện mô phỏng rõ ràng quy tắc thiên địa thì có thể, nhưng loại quy tắc này có bị khuếch tán ra ngoài hay không. Nếu như nhất định phải bố trí Thần Nguyên điện ở phủ thành chủ, vậy xung quanh phủ thành chủ không được có người lai vãng.

Phủ Thành chủ của Đại Hoang Thần Đạo thành không thể có người tới gần, đây chẳng phải là trò cười sao.

“Có thể đến vị trí tông môn trước kia của ta.” Niệm nói.

Lam Tiểu Bố vui mừng, lập tức ôm quyền nói, “Đa tạ Niệm huynh, vị trí tông môn kia của ngươi thật sự là quá tốt. Đã có thể tu luyện, còn không cần lo lắng bị người phát hiện.”

Tìm được nơi tốt, khi Lam Tiểu Bố đang định tiến vào Đại Hoang Thần Đạo thành, thần niệm lập tức cảm ứng được cấm chế bên ngoài bị đụng vào, hắn nhanh chóng ngừng lại.

Đại Hoang Thần Đạo thành là hang ổ của Lam Tiểu Bố, nơi này được hắn phòng bị vô cùng sâm nghiêm. Chẳng những có hộ trận cấp bốn lúc ban đầu, còn có một tầng không gian chứa độc âm Hoán Thần Thảo. Ở bên ngoài, Lam Tiểu Bố còn bố trí các loại Giám Sát Trận và Xúc Phát trận. Tác dụng của những trận pháp này không lớn, nhưng có thể giúp Lam Tiểu Bố kịp thời biết được bên ngoài có ai đến.

“Có người đến sao?” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố nhìn ra bên ngoài, Quân Vu hỏi một câu.

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Có người tới, còn là một người quen.”

Quả nhiên, chỉ mấy giây sau, một pháp bảo phi hành đã rơi xuống trước mặt ba người Lam Tiểu Bố. Pháp Bảo phi hành biến mất, xuất hiện trước mặt ba người Lam Tiểu Bố chính là thống soái Thích Khai Thương của Quy Hành Thần Đình.

“Lam Tiểu Bố kính chào Thích thống soái.” Lam Tiểu Bố nhanh chóng khom người thi lễ.

Đối với Thích Khai Thương, ấn tượng của hắn vẫn rất tốt.

Thích Khai Thương cười ha ha một tiếng, “Không tệ, không tệ, trong khoảng thời gian ngắn thật sự đã phát triển được Đại Hoang Thần Đạo thành, còn náo nhiệt như vậy. Sao nào, không mời ta vào trong ngồi một chút, định nói chuyện ở bên ngoài như vậy sao?”

Lam Tiểu Bố không biết Thích Khai Thương đến làm gì, chỉ có thể nói, “Thích thống soái, xin mời.”

Mấy phút sau, một nhóm bốn người ngồi ở phủ thành chủ..

“Khó trách ngươi lại muốn Đại Hoang Thần Giác, nơi này quả thật không tồi. Chẳng những thần linh khí nồng đậm, ta cảm thấy quy tắc còn rõ ràng hơn những nơi khác một chút.” Sau khi Thích Khai Thương ngồi xuống thì cảm thán một chút.

Lam Tiểu Bố không biết nên nói cái gì, hắn không tin Thích Khai Thương chỉ vô tình đi ngang qua đây, Thích Khai Thương tới đây, nhất định là có chuyện.

Quả nhiên, Thích Khai Thương thận trọng nói, “Tiểu Bố, ngươi đã từng đi vào rừng bia kia sao? Ngươi nói cho ta biết tuyến đường đi vào rừng bia mà Dịch Đế có, có phải là ngươi đưa hay không?”

Lam Tiểu Bố không phủ nhận, chuyện này Khuông Quyết biết, Thích Khai Thương đến đây, nhất định đã hỏi qua Khuông Quyết.

“Đúng vậy, tuyến đường Dịch Đế có được quả thật là do ta đưa, nhưng mà tuyến đường đó hoàn toàn không có vấn đề gì.” Lam Tiểu Bố khẳng định.

Thích Khai Thương gật đầu, “Ta biết ngươi sẽ không đưa tuyến đường có vấn đề cho Dịch Đế, bây giờ Dịch Đế mất tích, chắc là do có vấn đề khác. Ta dự định đi tìm Dịch Đế một chút, ngươi có thể khắc họa tuyến đường đó ra cho ta xem một chút không?”

“Thích thống soái…”

“Đừng gọi ta là thống soái, ta bây giờ không phải là thống soái. Ta biết ngươi và Quân Vu xưng huynh gọi đệ, ta và Quân Vu cùng thế hệ, ngươi cứ gọi ta là Thích đại ca được rồi, ta tương đối tin tưởng ngươi.” Thích Khai Thương cắt ngang lời Lam Tiểu Bố.

“Vâng.” Lam Tiểu Bố lên tiếng rồi nói, “Thích đại ca, cho dù ta đưa cho ngươi tuyến đường, ngươi cũng không tìm được Dịch Đế. Nơi Dịch Đế mất tích ta từng đi qua, hơn nữa trăm năm sau còn đến đó một chuyến. Nếu như Thích đại ca nhất định phải đi, không bằng chờ thêm trăm năm nữa, chúng ta cùng đi. Ta khá quen thuộc đối với rừng bia, có lẽ thật sự có thể tìm ra bọn người Dịch Đế…”

“Tại sao phải chờ trăm năm nữa?” Thích Khai Thương hỏi.

Lam Tiểu Bố giải thích, “Bởi vì trước đây không lâu, Đạo Quân Tể Tấn Trần của Bất Diễn Thần Đình tìm được ta…”

“Cái gì? Tể Tấn Trần không bị vẫn lạc? Cũng không mất tích?” Thích Khai Thương kinh hãi hỏi.

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Tin tức này đừng tiết lộ ra ngoài, nếu không ta đoán Tể Tấn Trần sẽ đến dạy dỗ ta. Tể Tấn Trần yêu cầu ta trăm năm sau đi cùng hắn tiến vào trong rừng bia kia. Ta nghĩ Dịch Đế và các Đạo Quân khác mất tích, Tể Tấn Trần nhất định biết một chút manh mối, cho nên đi vào cùng Tể Tấn Trần, mới càng có hi vọng tìm được Dịch Đế.”

Thích Khai Thương nhíu mày, trong miệng thì thào nói, “Tể Tấn Trần vậy mà không có việc gì…”

Một hồi lâu sau, Thích Khai Thương mới ngẩng đầu nói, “Tiểu Bố, ta đồng ý, trăm năm sau đi cùng ngươi đến rừng bia. Chỉ là bây giờ ta không có chỗ để đi, có thể ở lại nơi này của ngươi trăm năm không?”

Câu nói lần này khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc, Thích Khai Thương chính là thống soái của Quy Hành Thần Đình, thực lực Thế Giới Thần hậu kỳ, nói không có nơi nào để đi, đang nói đùa gì vậy?

Chương 1176 - Cảm giác bị dao động.

“Vì sao?” Lam Tiểu Bố không rõ, địa vị của Thích Khai Thương ở Quy Hành Thần Đình không kém gì La Y, nếu như Thích Khai Thương nói La Y ném hắn ra khỏi Quy Hành Thần Đình, Lam Tiểu Bố tuyệt đối sẽ không tin. Cho dù La Y có làm vậy, Thích Khai Thương cũng có địa bàn của mình.

Thích Khai Thương thở dài, “Chắc các ngươi cũng biết chuyện Tiêu Tuyền chiến trường xuất hiện thần linh mạch chứ?”

Ba người gật đầu, mặc dù bọn hắn không nhìn thấy Thích Khai Thương ở Tiêu Tuyền chiến trường, nhưng bọn hắn cũng vừa từ Tiêu Tuyền chiến trường trở về. Trên người Lam Tiểu Bố còn có hai đầu thần linh mạch trung phẩm nữa.

“Ngươi biết vì sao La Y có thể đến Tiêu Tuyền chiến trường nhanh như vậy không? Quy Hành Thần Đình ta mặc dù cũng có truyền tống trận, nhưng tuyệt đối không thể nào chỉ trong hai ngày đã có thể đến Tiêu Tuyền chiến trường. Đừng nói là Quy Hành Thần Đình ta, bất cứ một thần đình nào cũng không thể nào trong hai ngày đến Tiêu Tuyền chiến trường. Cũng bởi vì từ Tiêu Tuyền thần thành đến Tiêu Tuyền chiến trường quá xa…”

Nghe Thích Khai Thương nói đến đây, Lam Tiểu Bố hơi hiểu ra, những người đến Tiêu Tuyền chiến trường sớm kia, đều dùng một ít bí pháp.

Thích Khai Thương càng nói càng tức giận, “Từ Tiêu Tuyền thần thành đến Tiêu Tuyền chiến trường cần ba ngày, ta và La Y sau khi đến Tiêu Tuyền thần thành, bởi vì thực lực của La Y cao hơn ta, ta đã lấy ra lá Na Di Phù Lục duy nhất của mình cho La Y, bảo hắn đi trước cướp đoạt thần linh mạch trước, sau đó ta đến sau. Kết quả ta đi trễ, nghe nói có một vị đại năng đến Tiêu Tuyền chiến trường, đại năng kia không cho phép bất cứ kẻ nào lấy thêm một đầu thần linh mạch nào nữa.”

Thích Khai Thương nói đến đây, tức giận dần dần tiêu tán, thay vào đó là một loại đau buồn. “Sau khi ta gặp được La Y, hỏi hắn có lấy được thần linh mạch hay không, hắn nói hắn không lấy được, bởi vì có người can thiệp. Sau đó hắn nói hắn còn bị thương, hy vọng có thể nhanh chóng quay về chữa thương. Nhưng đúng lúc này Đinh Như Dương lại vừa hay nghe được câu nói đó, cười lạnh nói La Y lấy được ba đầu thần linh mạch, là người lấy được nhiều thần linh mạch nhất.”

Đám người Lam Tiểu Bố hiểu ra ngọn nguồn mọi chuyện, tên La Y này đúng là buồn nôn. Trợn to mắt mà nói lời bịa đặt, còn là đối với đồng bạn Thích Khai Thương của mình.

Thích Khai Thương tiếp tục nói, “Lúc đó ta cũng không dám tin nhìn La Y, La Y lại truyền âm cho ta nói bây giờ Đạo Quân không có ở đây, hắn nhất định phải nhanh chóng bước vào cảnh giới Thần Vương. Dựa theo ý của hắn, chỉ khi hắn bước vào cảnh giới Thần Vương, chúng ta mới được cứu, Quy Hành Thần Đình mới có thể cứu. Lúc đó ta nổi giận lôi đình, không chút do dự phản bác hắn, cho dù ngươi muốn bước vào Thần Vương cảnh, ngươi đưa cho ta một đầu thần linh mạch để tu luyện không được sao? Phải biết rằng ngươi lấy được ba đầu thần linh mạch đó.

La Y chỉ lạnh lùng nhìn ta một chút, nói Thích thống soái, nếu như Đạo Quân không quay lại, chúng ta nhất định phải có Thần Vương. Bây giờ phân tán tài nguyên tu luyện đi, đối với Quy Hành Thần Đình mà nói không có gì tốt. Nói ta sau này có thể hiểu cho nỗi khổ tâm của hắn, còn nói nếu như Đạo Quân không thể nào trở về, hắn nhất định sẽ không khiến Quy Hành Thần Đình bị hạ thấp xuống.”

Lam Tiểu Bố cười lạnh nói, “Hắn đã xem chính bản thân mình là Đạo Quân dự bị rồi.”

Lời La Y nói rõ rằng đã biến mình là Đạo Quân tương lại, cho nên đối với La Y mà nói, tất cả tài nguyên tu luyện đều phải cung cấp cho Đạo Quân dự bị là hắn trước. Thích Khai Thương nhiều nhất chỉ là một cái thống soái mà thôi,dựa vào đâu mà muốn lấy được một đầu thần linh mạch?

Về chuyện La Y có thể lấy được thần linh mạch, là dựa vào na Di Độn Phù mà Thích Khai Thương đưa cho, chỉ sợ La Y hoàn toàn không cân nhắc đến chuyện này. Bởi vậy có thể thấy được, nhân phẩm của La Y thật sự không ra gì.

Thích Khai Thương không nói gì, rõ ràng Lam Tiểu Bố nói rất đúng. La Y đã xem mình là Đạo Quân tương lai, cho nên La Y cho rằng chuyện Thích Khai Thương hắn lấy ra na DI Độn Phù là chuyện đương nhiên. Trong lòng La Y, tương lai Thích Khai Thương chính là một tên thủ hạ của hắn.

“Thích huynh, nếu như sau khi Dịch Đế quay về, ngươi có còn quay lại Quy Hành Thần Đình không?” Lam Tiểu Bố đột nhiên hỏi.

Thích Khai Thương lắc đầu, “Cho dù có Dịch Đế ở đây, Dịch Đế cũng chưa từng xem ta là thủ hạ mà đối đại, cũng chưa từng khinh thường ta. La Y hắn cho rằng mặt của hắn bao lớn? Thích Khai Thương ta vĩnh viễn cũng không làm cộng sự với loại người hèn hạ này, ta cũng không tin thần giới to lớn, không có nơi đặt chân cho Thích Khai Thương ta.”

Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Thích huynh, ngươi nói rất hợp ý ta. Đại Hoang Thần Đạo thành ta chính là hậu hoa viên và nơi đặt chân của Thích huynh, Thích huynh muốn ở bao lâu cũng được.”

Lam Tiểu Bố rất rõ ràng vì sao Thích Khai Thương lại nói lời này, đó là bởi vì trong lòng Thích Khai Thương biết rất rõ, ở trong mắt Dịch Đế, địa vị của La Y nằm trên Thích Khai Thương hắn. Cho nên thật sự là hắn không thể nào tiếp tục ở lại Quy Hành Thần Đình nữa, cho dù Dịch Đế Thúc Vãng Tiêu có trở về hay không cũng đều giống nhau.

“Thích huynh, ta và Niệm huynh đều gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành, không bằng ngươi cũng gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành đi? La Y đối xử với ngươi như vậy, cho dù Dịch Đế trở về, ngươi cũng có chuyện có thể nói.” Quân Vu bỗng nhiên nói.

“Các ngươi đều gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành?” Thích Khai Thương kinh ngạc nhìn hai người, Thực lực của Niệm như thế nào hắn đã thấy, vô cùng mạnh, thậm chí còn mạnh hơn hắn.

Chương 1177 - Cảm giác bị dao động. (2)

“Niệm kính chào Thích đạo hữu, ta cảm thấy gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành quả thật là một chuyện không tồi, Tiểu Bố huynh đệ hiện tại mặc dù tu vi thấp, nhưng mà ta khẳng định thành tựu tương lai của hắn nhất định sẽ vượt qua bất cứ một Đạo Quân nào. Bởi vì ta còn chưa bao giờ nhìn thấy người nào có vận may lớn như Lam Tiểu Bố.” Niệm chủ động ôm quyền nói.

“Niệm?” Hai lần liên tiếp nghe thấy cái tên Niệm, Thích Khai Thương cuối cùng cũng kịp phản ứng, hắn sửng sốt nhìn Niệm trước mắt, một hồi lâu sau đột nhiên hiện ra vẻ kinh sợ, “Tiến bồi chính là KHi Vương Niệm của Hoang Cổ Thần Khí môn?”

Niệm cảm thán nói, “Không ngờ nhiều năm như vậy, tiện danh còn có mấy người có thể nhớ kỹ, thật là hổ thẹn.”

Đúng là tông chủ của Hoang Cổ Thần Khí môn, Khí Vương Niệm? Thích Khai Thương vô cùng mừng rỡ, nhanh chóng thi lễ nói, “Nghe đại danh tiền bối đã lâu, không ngờ hôm nay còn có thể nhìn thấy tiền bối. Đừng nói là mấy người nhớ kỹ, bây giờ tiền bối ra ngoài nói tên của mình, có vô số người sẽ đến thỉnh an tiền bối.”

“Tiền bối thì không dám nhận, cứ xưng hô ngang hàng đi, tất cả mọi người đều ngang hàng nhau. Bản lĩnh của ta không có gì, chỉ có một chút tâm đắc về luyện khí. Thích đạo hữu nếu như là bằng hữu của Tiểu Bố, tương lai nếu như cần luyện chế pháp bảo gì, cứ nói với ta một tiếng.” Niệm vội vàng nói,

Thích Khai Thương cười ha ha, lập tức nói, “Tiểu Bố, ta đồng ý, vậy ta gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành ngươi.”

Lam Tiểu Bố vô cùng đau buồn, ai cũng nói vận may hắn lớn, vô cùng xem trọng hắn. Thế nhưng những Thế Giới Thần này không có ai vì hắn mà gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành, cho dù là Quân Vu hay Thích Khai Thương, đều là vì Niệm cho nên mới gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành.

Cho dù là Niệm, trong miệng nói hắn có vận may lớn, trên thực tế nếu như hắn không có ân cứu mạng với Niệm, người ta cũng sẽ không hỗ trợ như vậy.

“Còn nhìn cái gì nữa, đi thôi, chúng ta đi tấn cấp Thần Vương.” Quân Vu vỗ vai Lam Tiểu Bố, nói đùa một câu.

Lam Tiểu Bố lại nói, “Ta có một nơi tốt hơn để tấn cấp Thần Vương.”

“Nơi nào?” Quân Vu bật thốt hỏi.

Lam Tiểu Bố cười he he, “Bây giờ còn chưa thể nói, chờ qua mấy ngày nữa, sau đó chút ta sẽ lén đến đó.”

“Chờ đã, các ngươi nói tấn cấp Thần Vương gì cơ?” Thích Khai Thương vội vàng hỏi.

Niệm mỉm cười nói một cái, “Tiểu Bố nói hắn có cách giúp chúng ta trong vòng trăm năm bước vào Thần Vương cảnh.”

Lam Tiểu Bố bất đắc dĩ nói, “Ta thật sự không nói đùa đâu.”

Theo Lam Tiểu Bố, lúc trước hắn dẫn theo nhiều tu sĩ dục thần cảnh có tư chất bình thường như vậy vào rừng bia, bởi vì có thần linh khí và Thần Nguyên điện khiến quy tắc không gian rõ ràng, mọi người chưa đến mười năm đã tấn cấp lên Thiên Thần cảnh. Bây giờ hắn có hai đầu thần linh mạch trung phẩm, lại có Thần Nguyên điện giúp đỡ, thời gian cũng kéo dài đến trăm năm, hắn không tin một Thế Giới Thần không thể tấn cấp lên Thần Vương.

Muốn nói đến nội tinh, từ Niệm đến Quân Vu và Thích Khai Thương, nội tình ai cũng mạnh hơn hẳn những dục thần cảnh hắn dẫn đến rừng bia lúc trước.

Thích Khai Thương nhìn Niệm, “Ngươi tin hắn?”

Niệm thần trọng gật đầu, “Ta tin Lam Tiểu Bố.”

“Ngươi thì sao? Cũng tin tưởng hắn sao?” Thích Khai Thương vừa nhìn về phía Quân Vu, hắn đột nhiên cảm thấy mình gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành có phải là chính xác hay không. Sao mà tất cả mọi người có chút hồ đồ thế kia?

Quân Vu nhún vai, “Dựa theo lời Lam Tiểu Bố nói, ngươi có cơ hội, còn ta thì chắc không có cơ hội.”

Nói cho cùng, Quân Vu vẫn không tin tưởng lắm. Nhưng mà mặc dù không tin Lam Tiểu Bố có thể giúp hắn tấn cấp lên Thần Vương, nhưng có thần linh khí từ hai đầu thần linh mạch trung phẩm này, có lẽ trong vòng trăm năm hắn có thể tấn cấp lên Thế Giới Thần trung kỳ.

Thích Khai Thương là Thế Giới Thần trung kỳ đỉnh phong, Niệm thì hình như là Thế Giới Thần viên mãn, còn Quân Vu chỉ mới là Thế Giới Thần sơ kỳ.

Thích Khai Thương thở một hơi, vô cùng tổn thương mà thở dài, “Ai, ta không biết có phải mình đã đi nhầm nơi rồi hay không.”

Hắn cảm thấy có chút dao động.

Bất kể có phải là đi nhầm nơi rồi hay không, vừa rồi hắn đã đồng ý với Lam Tiểu Bố gia nhập Đại Hoang Thần Đạo thành, bây giờ cũng không thể nào đổi ý.

Ba ngày sau, ba người đợi trong điện tân khách của phủ thành chủ cuối cùng cũng nhìn thấy Lam Tiểu Bố ra ngoài.

“Tiểu Bố, bây giờ có thể đi rồi?” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đi ra, Niệm vội vàng hỏi,

“Đúng, có thể đi rồi, chúng ta lén rời khỏi Đại Hoang Thần Đạo thành.” Lam Tiểu Bố nói,

Hắn dựa vào Vũ Trụ Duy Mô gỡ bỏ ấn ký thần niệm của Tể Tấn Trần trên người mình xuống, bỏ lại trong động phủ hắn bế quan. Hắn tin rằng chỉ cần ấn ký thần niệm ở chỗ này, Tể Tấn Trần nhất định sẽ cho rằng hắn còn ở Đại Hoang Thần Đạo thành.

Tể Tấn Trần cũng không thể nào nghĩ được hắn có thể gỡ bỏ ấn ký thần niệm, hắn nghĩ đừng bảo là Lam Tiểu Bố chỉ mới là Thiên Thần cảnh, cho dù có là Thế Giới Thần hậu kỳ, cũng đừng hòng gỡ được ấn ký thần niệm của hắn. Đáng tiếc Tể Tấn Trần không biết rằng bản thân Lam Tiểu Bố có thể gỡ bỏ, cho dù là Lam Tiểu Bố không thể gỡ bỏ, còn có Niệm có thể gỡ bỏ. Niệm là Thế Giới Thần, nhưng không phải là Thế Giới Thần bình thường.

“Chúng ta cần rời khỏi Đại Hoang Thần Đạo thành để tu luyện?” Niệm khó hiểu nhìn Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố nghiêm túc nói, “Đúng, trước đó suy nghĩ của ta không chu toàn. Hai người trùng kích lên Thần Vương, động tĩnh nhất định sẽ gây kinh động đến người khác, cộng thêm Đại Hoang Thần Đạo thành càng lúc càng náo nhiệt, ta nghĩ không bao lâu nữa sẽ có người biết ở nơi này có người muốn đột phá lên Thần Vương, khả năng bị phát hiện là 100%. Đừng nói là chúng ta không có thần trận vương đỉnh cấp, cho dù có thần trận vương, sợ cũng không thể nào ngăn cản được dao động đáng sợ đó.”

“Vậy chúng ta đi đâu để tu luyện?” Quân Vu hỏi.

Lam Tiểu Bố cười he he, “Vậy chúng ta đi đến nơi mà tương lai chúng ta muốn đi, rừng bia. Ta ở rừng bia phát hiện ra một nơi tốt, mọi người đi tu luyện, ta đảm bảo tất cả mọi người đều có thể bước vào Thần Vương cảnh. Đương nhiên mục tiêu của ta là thần quân cảnh.”

“Vậy còn chờ gì nữa, bây giờ chúng ta nhanh đi thôi.” Niệm là người nôn nóng nhất.

Chương 1178 - Thần Vương đầu tiên

Thích Khai Thương cảm nhận tốc độ của Luân Hồi Oa, nhưng không hề lên tiếng.

Tính cách của hắn khá hào sảng và không câu nệ tiểu tiết, lại không phải hạng người ngớ ngẩn. Có thể lấy Na Di Phù cho La Y, không phải là hắn rộng lượng đến mức không thèm để ý đến thần linh mạch. Mà là hắn khẳng định Dịch Đế không có vấn đề gì, cuối cùng rồi sẽ trở về. Cho dù La Y có lấy được thần linh mạch, cũng sẽ cắm xuống bên dưới Thần Đạo thành. Hơn nữa, Na Di Phù của hắn là lúc trước Dịch Đế đưa cho hắn. Bây giờ đưa Na Di Phù cho La Y dùng, sau đó cầm thần linh mạch về cho Quy Hành Thần Đình, cũng không có gì là không đúng.

Nhưng hắn không ngờ là, La Y là kẻ xấu bụng, chẳng những muốn nuốt đi thần linh mạch, mà còn muốn trở thành Đạo Quân thần đình.

Bây giờ điều Thích Khai Thương đang nghĩ chính là, nếu như loại người như La Y nhìn thấy Luân Hồi Oa này, giờ phút này nhất định đang suy nghĩ làm cách gì để chiếm Luân Hồi Oa thành của riêng.

Lam Tiểu Bố mới có tu vi gì chứ? La Y muốn lấy Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố, chỉ sợ Lam Tiểu Bố không thể nào phản kháng được.

Niệm và Quân Vu đều là Thế Giới Thần, thực lực của Niệm chỉ sợ còn hơn La Y. Nhưng vì sao Lam Tiểu Bố lại muốn bại lộ Luân Hồi Oa trước mặt bọn họ?

Thích Khai Thương nhanh chóng hiểu ra nguyên nhận, đó là vì Lam Tiểu Bố khẳng định cho dù là Niệm hay Quân Vu, cũng sẽ không cướp đi Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố nhìn người rất chuẩn, hắn biết Niệm và Quân Vu sẽ không cướp đoạt. Nếu như là La Y, Lam Tiểu Bố tuyệt đối sẽ không để lộ Luân Hồi Oa ra.

Sau đó Thích Khai Thương nghĩ đến mình, hắn đột nhiên cảm thấy có chút tự đắc. Lam Tiểu Bố không có giấu diếm Luân Hồi Oa ở trước mặt hắn, đó chính là tin tưởng hắn. Nói rõ nhân phẩm của Thích Khai Thương hắn đáng tin.

“Tiểu Bố, khi ngươi biết La Y, chắc đã có Luân Hồi Oa rồi nhỉ?” Thích Khai Thương đột nhiên hỏi.

Lam Tiểu Bố không rõ lời Thích Khai Thương nói có ý gì, hắn vẫn đáp, “Đúng vậy, Luân Hồi Oa là pháp bảo ta mang theo từ tiên giới đến.”

Thích Khai Thương cười he he, “Nếu như La Y biết ngươi có Luân Hồi Oa, ta đoán hắn nhất định sẽ tìm mọi cách để cướp đoạt Luân Hồi Oa của ngươi.”

Lam Tiểu Bố cũng cười ha ha, một lát sau mới lên tiếng, “Hắn không có tư cách.”

Một Thế Giới Thần thì có cái rắm tư cách gì cướp đoạt Luân Hồi Oa của hắn, nếu như Dịch Đế đến cướp đoạt Luân Hồi Oa, hắn mới thật sự không có cách gì cả. Ví dụ như Yến Đế Tể Tấn Trần lúc này, hắn có lẽ sẽ cướp đoạt Luân Hồi Oa của mình, cũng có năng lực cướp đoạt. Nhưng mà chờ sau khi bọn người Niệm tấn cấp lên Thần Vương, Tể Tấn Trần cũng sẽ không còn tư cách nữa.

Thích Khai Thương sửng sốt, sau đó âm thầm gật đầu, có Niệm và Quân Vu ở đây, La Y quả thật không có tư cách cướp đoạt Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố.

Tốc độ của Luân Hồi Oa rất nhanh, chỉ ngắn ngủi mấy ngày, đám người đã đến thần tiệm bên ngoài rừng bia. Mọi người xuyên qua thần trận cấp thấp, vượt qua thần tiệm đứng ở bên ngoài rừng bia.

“Mấy vị lão ca, ta đi trước mở đường, ba người các người phải quan sát kĩ bước chân của ta rồi bám theo.” Lam Tiểu Bố nói.

Hắn không vẽ tuyến đường đi ra cho ba người, hắn cảm thấy tuyến đường đến Thạch Đao Thần Tông khác với tuyến đường đến Ẩn Cung Hồ. Tuyến đường này một khi có sự thay đổi, cho dù có là Thế Giới Thần cũng sẽ bị lạc ở bên trong. Lam Tiểu Bố có Trận Bàn May Mắn, thật sự không sợ tuyến đường thay đổi.

Lam Tiểu Bố là Thiên Thần cảnh, Niệm, Quân Vu và Thích Khai Thương đều là cảnh giới Thế Giới Thần. Lam Tiểu Bố có dùng tốc độ nhanh nhất tiến lên thì ba Thế Giới Thần cũng có thể theo kịp.

Lộ trình gần một năm, lần thứ hai Lam Tiểu Bố đi, chỉ cần hơn ba tháng, đã đứng bên ngoài Thạch Đao Thần Tông.

“Thạch Đao Thần Tông?” Thích Khai Thương chấn động nhìn tên tông môn trước mắt, hắn không ngờ sâu trong rừng bia còn có một tông môn tồn tại.

“Không ngờ thật sự có Thạch Đao Thần Tông…” Niệm cảm thán.

“Niệm huynh, ngươi từng nghe nói đến Thạch Đao Thần Tông sao?” Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi.

Niệm gật đầu, “Nó khắc trên một bản di tích Viễn Cổ bằng đá, ta đã từng tìm kiếm được một cái di tích, trong di tích đó lấy được một quyển sách Phù Đạo bằng da. Trừ cái đó ra, trong di tích kia còn nhìn thấy một vài tượng đá, trong đó có mấy chữ Thạch Đao Thần Tông này.”

Lam Tiểu Bố hiểu ra lai lịch của quyển sách bằng da mà Niệm đưa cho mình lúc trước, hóa ra là lấy được trong một cái di tích Viễn Cổ. Thạch Đao Thần Tông không cần phải nói nhất định là một tông môn vô cùng cổ xưa, xem ra quyển sách bằng da kia của hắn cũng vô cùng cổ.

Lam Tiểu Bố nghĩ đến hạt châu màu trắng sữa mà hắn đã lấy được từ trên người nữ tử của Thạch Đao Thần Tông kia, không biết đó là thứ gì. Nếu như là không gian, chỉ sợ trong đó cũng là những thứ chỉ có trong viễn cổ.

Đáng tiếc trình độ trận đạo và tu vi của hắn quá thấp, bây giờ hoàn toàn không thể nào mở hạt châu đó ra được.

“Nơi này quả thật là nồng đậm thần linh khí, đúng là nơi tu luyện tốt.” Quân Vu thở dài.

Mọi người sau khi đi vào trong hộ trận tông môn, lập tức nhìn thấy đông đảo tu sĩ bị vẫn lạc kia.

“Đây là có chuyện gì?” Thích Khai Thương khiếp sợ nhìn tình cảnh trước mắt, sau đó quay đầu hỏi thăm Lam Tiểu Bố.

Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Ta cũng không biết, ta nghĩ mọi người đừng động đến. Còn những chiếc nhẫn kia, đều vô dụng, đừng lấy đi.”

Cho dù đám người Niệm không biết đây là trúng Tiểu Vẫn Mệnh Thuật, nhưng mà bọn hắn đoán đây cũng là một thủ đoạn cực kỳ độc ác, hoặc là một loại độc vật.

Nhiều tu sĩ chết đi mà bộ dạng lại như còn sống ở chỗ này, cho dù là Thích Khai Thương, Quân Vu hay là Niệm, đều có cảm giác nặng nề.

Chương 1179 - Thần Vương đầu tiên (2)

Niệm thở dài không nói gì, trong vũ trụ mênh mông cho dù là ở kỷ nguyên nào, cho dù ai thành chúa tể hay Đạo Quân một phương. Có lẽ đối với bọn hắn mà nói, chỉ có mạng của mình mới là mạng, những thứ khác đều là sâu kiến mà thôi.

Lam Tiểu Bố dẫn theo mọi người đến khu động phủ, thần niệm của hắn quét thấy Mục Đồng Châu vẫn còn đang điên cuồng tu luyện. Hắn không kinh động đến nàng, mà nói với đám người Niệm, “Thời gian của chúng ta gấp rút, nếu như trong vòng trăm năm không thể nào bước vào Thần Vương cảnh, ta chỉ có thể chạy trốn. Nơi này là động phủ tu luyện, mọi người tự lựa chọn tòa động phủ tu luyện của mình đi, ta bắt đầu bố trí Tụ Linh Thần Trận tu luyện.”

Thích Khai Thương nói, “Tiểu Bố, thần linh khí nơi này còn nồng đậm hơn cả chỗ ta tu luyện, hơn nữa còn có Tụ Linh Thần Trận, ngươi cũng giống như chúng ta, nắm chặt thời gian tu luyện đi. Thời gian trăm năm không dám nói sẽ bước vào Thần Vương, nhưng muốn tiến thêm một chút thì vẫn có cơ hội.”

Lam Tiểu Bố xua tay nói;” Thích lão ca, tiến thêm một chút cũng không có ý nghĩa gì. Mọi người nhanh chóng chọn nơi tu luyện đi, chờ sau khi tấn cấp Thần Vương, ta sẽ nói cho mọi người biết đây là nơi nào.”

Sẽ phải đối mặt với Đạo Quân, từ Thế Giới Thần tiến thêm một chút vẫn là Thế Giới Thần, vậy thì có ích gì chứ?

Càng đi về phía trước, chính là Bi Lâm Thần Vực chân chính. Nhưng mà đáng tiếc là Bi Lâm Thần Vực đã sớm biến mất rồi. Biến thành thần tiệm không thấy điểm cuối, so với hư không còn hư vô hơn.

Thấy Niệm Và Quân Vu đã bắt đầu tìm kiếm động phủ tu luyện, Thích Khai Thương cũng chỉ có thể đi tìm động phủ tu luyện.

Lam Tiểu Bố thì dùng thần trận cấp thấp bao phủ nơi họ tu luyện lại, sau đó bắt đầu cắm thần linh mạch vào.

Thần linh khí ở nơi này quả thật rất nồng đậm, nhưng mà ba người đột phá lên Thần Vương, thần linh mạch đương nhiên là càng nhiều càng tốt.

Hai đầu thần linh mạch trung phẩm cắm xuống dưới, Lam Tiểu Bố lấy Thần Nguyên điện ra. Khi kích phát Thần Nguyên điện, thần linh khí nồng đậm lập tức bị cuốn đến.

Thích Khai Thương chỉ mới vận chuyển hai chu thiên, hắn đột nhiên đứng lên, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin được, tu luyện trong tình huống quy tắc rõ ràng và thần linh khí nồng đậm như thế này, hắn đến nghĩ cũng chưa bao giờ dám nghĩ đến.

Trăm năm? Với tích lũy mấy chục vạn năm ở Thế Giới Thần của hắn, cần gì phải chờ đến trăm năm?

Giờ phút này, Thích Khai Thương cuối cùng cũng hiểu, vì sao Lam Tiểu Bố lại tin rằng trong vòng trăm năm bọn họ có thể bước vào Thần Vương cảnh. Lúc này Thích Khai Thương đột nhiên cảm thấy may mắn không gì sánh được, hắn may mắn vì bây giờ mình đã rời khỏi Quy Hành Thần Đình đến tìm Lam Tiểu Bố. Nếu không thì hắn làm gì có được loại cơ duyên này.

Đúng, đây chính là cơ duyên.

Thích Khai Thương siết chặt tay thành nắm đấm, La Y, ta rất muốn nhìn thử xem, trăm năm sau ngươi có thể bước vào Thần Vương cảnh hay không. Ta cũng rất muốn nhìn xem, ngươi đối mặt với thống soái Thần Vương cảnh của Quy Hành Thần Đình, ngươi sẽ làm như thế nào?

Niệm và Quân Vu không chấn động ít hơn Thích Khai Thương bao nhiêu, bọn hắn chỉ nghĩ rằng Lam Tiểu Bố biết một chút thủ đoạn, cắm hai đầu thần linh mạch xuống, tìm cách khiến thần linh khí hội tụ lại mức lớn nhất. Bây giờ bọn hắn mới biết được, đâu chỉ đơn giản là hội tụ thần linh khí? Chất lượng loại thần linh khí cộng thêm quy tắc rõ ràng như thế này, trăm năm đột phá lên Thần Vương, cũng chẳng phải là thần thoại gì.

Quân Vu kích động siết chặt nắm tay, hắn cho rằng cả đời này mình chỉ có thể quanh quẩn trong Thế Giới Thần này. Không ngờ sau khi rời khỏi Diên Tinh Thần Đình, lại có được kỳ ngộ lớn nhất đời này của mình.

Hắn quả nhiên không nhìn lầm, Lam Tiểu Bố không phải là người bình thường.

Cùng lúc đó, Mục Đồng Châu đã vọt thẳng qua Dục Thần cảnh, nghênh đón lôi kiếp Thiên Thần.

KHi Mục Đồng Châu xông ra khỏi động phủ tu luyện để độ kiếp, nhìn thấy Lam Tiểu Bố ở đằng xa. Nàng vui mừng kêu lên, “Tiểu Bố đại ca, ngươi quay lại rồi?”

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ngươi độ kiếp đi, ta giúp ngươi hộ pháp, nơi này còn có mấy bằng hữu của ta cũng đang tu luyện.”

Mục Đồng Châu độ kiếp, không khiến bọn người Thích Khai Thương quan tâm, bọn hắn biết nơi này còn có một người bạn Lam Tiểu Bố đang tu luyện. Bây giờ bọn hắn hận không thể chia một giây ra làm hai giây để tu luyện, sao có thể phân tâm đi quan tâm đến chuyện khác.

Nội tình của Niệm đã tích lũy đến trình độ nhất định, chỉ ngắn ngủi mười năm đã dẫn lôi kiếp Thần Vương đến.

Niệm độ kiếp, Thích Khai Thương và Quân Vu đều ra ngoài quan sát, tương lai bọn hắn muốn độ lôi kiếp Thần Vương. Cho dù tu luyện ở thần giới qua thời gian rất dài, nhưng bọn hắn cũng không có kinh nghiệm quan sát Thần Vương độ kiếp. Khắp thần giới bây giờ cộng lại có bao nhiêu Thần Vương? Lúc người ta độ kiếp sao có thể để cho ngươi nhìn thấy?

Từng tia sấm sét bổ xuống, nhìn thấy Niệm lấy pháp bảo phòng ngự ra, cái nào cũng đều là thần khí cực phẩm, đến chính Lam Tiểu Bố cũng có chút hâm mộ. Hắn có mấy món bảo vật, nhưng mà thần khí cực phẩm thì hắn chẳng có một cái nào.

Đây chính là chỗ tốt của một Luyện Khí Vương.

Lôi kiếp Thần Vương là Ngũ Cửu lôi kiếp, từng lớp sấm sét đánh xuống, quy tắc thiên địa xung quanh lại càng rõ ràng hơn.

Lam Tiểu Bố nghĩ đến Mục Đồng Châu tấn cấp lên Thiên Thần cảnh có lôi kiếp, Niệm tấn cấp lên Thần Vương cũng có lôi kiếp, hơn nữa tấn cấp có lôi kiếp và không có lôi kiếp là hoàn toàn khác nhau. Sau khi lôi kiếp đánh xuống, cảm ngộ của tu sĩ đối với đạo vận thiên địa càng sâu sắc hơn. Nhưng hết lần này đến lần khác khi hắn tấn cấp Thiên Thần cảnh lại không có lôi kiếp, đúng là bất đắc dĩ mà.

Từng đợt lôi kiếp đánh xuống, khí thế trên người Niệm càng ngày càng cường đại.

Khi đợt lôi kiếp thứ năm đánh xuống, Niệm hét lên một tiếng, khí thế quanh thân đạt đến đỉnh phong. Uy áp cường đại lan ra, bọn người Lam Tiểu Bố nhanh chóng lùi lại, mọi người đều biết, giờ phút này Niệm đã trở thành cường giả Thần Vương chân chính.

Chương 1180 - Cuối cùng cũng nhớ đến Tra Tra.

Lam Tiểu Bố không tiếp tục tu luyện nữa, trong thời gian 60 năm, hắn chỉ có thể bước vào Thiên Thần cảnh tầng sáu. Nói dễ nghe một chút thì hắn từ Thiên Thần cảnh tầng hai đến Thiên Thần cảnh tầng sáu, vượt qua bốn cấp độ. Mà nói khó nghe một chút chính là, 60 năm qua, trong tình huống quy tắc thiên địa rõ ràng và thần linh khí nồng đậm, cuối cùng hắn cũng tu luyện được từ Thiên Thần cảnh sơ kỳ đến Thiên Thần cảnh trung kỳ.

Tốc độ tu luyện của mình như thế nào trong lòng Lam Tiểu Bố biết rất rõ, hắn biết có tiếp tục tu luyện thêm 40 năm nữa, hắn cũng không thể nào bước vào Thiên Thần cảnh tầng bảy được.

Thiên Thần cảnh tầng bảy và tầng sáu mặc dù chỉ chênh lệch nhau một tầng, nhưng trung kỳ với hậu kỳ lại khác nhau.

Lam Tiểu Bố không miễn cưỡng bản thân phải đột phá lên Thiên Thần cảnh hậu kỳ, nội tình của hắn không đủ, miễn cưỡng đột phá lên hậu kỳ, cũng chỉ là dục tốc bất đạt mà thôi.

50 năm trước Niệm đã bước vào Thần Vương cảnh, Thích Khai Thương cũng đã bước vào Thần Vương cảnh vào 30 năm trước. Còn Quân Vu, Lam Tiểu Bố đoán chắc khoảng mấy chục năm nữa tấn cấp lên Thần Vương cảnh cũng không có vấn đề gì.

Những người này đều là Thế Giới Thần trùng kích lên Thần Vương đó, tốc độ tu luyện vậy mà còn nhanh hơn mình. Lam Tiểu Bố vô cùng bất đắc dĩ, hắn biết đây cũng không có cách nào cả. Nếu như hắn dừng lại ở Thiên Thần cảnh mấy trăm ngàn năm, sợ rằng hắn chỉ cần mấy năm thôi là có thể bước vào Thần Quân cảnh. Mấu chốt là từ khi hắn tu luyện đến bây giờ, đừng bảo là mấy trăm ngàn năm, cho dù là mấy trăm năm cũng không có.

Thấy tất cả mọi người đều đang cố gắng tu luyện, Lam Tiểu Bố rảnh đến nhàm chán, cuối cùng hắn cũng nhớ đến Tra Dự bị hắn ném ở trong Vũ Trụ Duy Mô.

Tra Dự nhìn thấy Lam Tiểu Bố, suýt chút nữa thì phát khóc.

“Lam huynh, ta thật sự không muốn nói ngươi ra đâu, là mấy tên vương bát đản kia định sưu hồn ta, Tra Tra ta chỉ có chút nội tình như thế, một khi bị bọn hắn sưu hồn, vậy thì cái gì cũng bị tìm ra hết…”

Vừa nhìn thấy Lam Tiểu Bố, Tra Dự lập tức khóc lóc kể lể.

Lam Tiểu Bố xua tay chặn lại, “Ngươi nói trước một chút, ngươi đến Thần giới như thế nào? Bây giờ ta muốn quay về Tiên giới, vậy phải làm như thế nào?”

Tra Dự vội vàng nói, “Lam huynh, ta có cách, ta khẳng định là ta có cách. Ngươi để ta nhớ lại đã…:

Lam Tiểu Bố cười lạnh, “Nếu như ngươi vì muốn sống mà lừa ta, vậy ta sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết. Những Đạo Quân kia cũng không làm được đâu, ngươi suy nghĩ một chút mà có thể nghĩ ra cách, ha ha, vậy ta nhìn thử xem ngươi có thể nghĩ ra được cách gì?”

Tra Dự vội vàng nói, “Lam huynh, những Đạo Quân kia thì có là cái rắm gì chứ, một vài Thần Vương mà cũng xứng làm Đạo Quân. Bọn hắn chính là rác rưởi, rác rưởi trong rác rưởi. Những Đạo Quân mà ta từng gặp được, có ai không phải là Thánh Nhân đâu chứ?”

Thánh Nhân?

Lam Tiểu Bố hỏi, “Tra Tra, ngươi không phải rất khâm phục Thập Đại Đế của Thần giới sao? Sao bây giờ nghe giọng điệu nói chuyện của ngươi, hình như không còn tôn kính nữa rồi?”

Tra Dự nghe Lam Tiểu Bố nói đến Thập Đại Đế của Thần giới, lập tức ha ha, “Ta mới vừa nói là chỉ mấy cái Thần Vương mà cũng xứng làm Đại Đế? Đừng nói là người khác, cho dù là Cơ Vận kia tới, dùng một đầu ngón tay là có thể nghiền ép bọn gia hỏa này.”

“Thập đại Đạo Quân bây giờ không phải là Thập Đại Đế mà ngươi nói?” Lam Tiểu Bố hỏi.

“Không phải, Thần giới thay đổi quá nhiều, đã quá lâu rồi ta không ở đây. Không ngờ chỉ một vài Thế Giới Thần nho nhỏ mà cũng có thể trở thành đình trụ, một Thần Vương cũng có thể trở thành đại đế. Tra Tra ta… Tra Dự ta năm đó khi giết mấy tên Thần Vương này cũng chẳng phí bao nhiêu sức lực đâu.” Tra Dự vỗ ngực nói.

Lam Tiểu Bố im lặng quan sát Tra Dự một lần nữa, “Tra Tra, không ngờ ngươi cũng hiểu biết nhiều đấy, người ngươi quen biết cũng thật nhiều. Nói như vậy, ngươi cũng còn có chút tác dụng.”

Tra Dự lớn tiếng nói, “Lam huynh, ta có rất nhiều tác dụng. Ta biết rất nhiều thứ, chỉ cần ngươi không giết ta, ta đi theo bên cạnh ngươi sẽ làm tai mắt của ngươi. Ngươi nghĩ mà xem, ta biết Cơ Vận, biết Thập Đại Đế, dù sao năm đó những Thánh Nhân, Chuẩn Thánh kia, trên cơ bản ta đều biết cả.”

“Được rồi, ngươi cùng ta rời khỏi tiểu thế giới đi, sau này đi theo sau ta. Một khi nhìn thấy thứ gì ta không hiểu, ngươi phải lập tức nói cho ta biết, có biết chưa?” Lam Tiểu Bố lạnh lùng nói một câu.

Tra Dự nghe thấy vậy, lập tức vô cùng vui mừng, “Lam huynh, ngươi yên tâm, ta đảm bảo biết.”

VÔ cùng kích động, Tra Dự suýt nữa nói không thành lời. Hắn thật sự không dễ dàng gì mà, còn may là gặp được Lam Tiểu Bố. Thủ đoạn của Lam Tiểu Bố mặc dù cũng rất lợi hại, nhưng cuối cùng là người quen, so với đám đình trụ chó má kia còn mạnh hơn gấp trăm vạn lần.

Lam Tiểu Bố kéo Tra Dự ra khỏi Vũ Trụ Duy Mô, nói, “Ngươi đi theo bên cạnh ta đi, nhanh đi đến chỗ này.”

Lam Tiểu Bố quyết định đến phía sau Thạch Đao Thần Tông xem cái thần tiệm kia, hắn rất khó tưởng tượng, rốt cuộc thần tiệm kia hình thành nên như thế nào, còn cả tình cảnh của Thạch Đao Thần Tông nữa.

Tra Dự lại hoàn toàn dại ra, quy tắc thiên địa rõ ràng như thế, còn thần linh khí nồng đậm đến vậy…

Nếu như tu luyện ở chỗ này, Tra Dự hắn có thể nhanh chóng khôi phục thực lực một lần nữa.

Nhưng tùy tùng thì phải có giác ngộ của tùy tùng, trước khi Lam Tiểu Bố cho phép hắn tu luyện, hắn hoàn toàn không dám tu luyện. Giờ phút này, Tra Dự chỉ hy vọng Lam Tiểu Bố nhanh chóng kết thúc thị sát, sau đó trở về bế quan tu luyện.

Lam Tiểu Bố cũng mặc kệ Tra Dự nghĩ như thế nào, hắn đang đứng cạnh biên giới thần tiệm ở phía sau Thạch Đao Thần Tông. Lần thứ hai đứng ở chỗ này, Lam Tiểu Bố vẫn có cảm giác bất an. Thần tiệm này khác với những thần tiệm khác, thần tiệm này tựa như đang nói cho ngươi, chỉ cần ngươi dám vào trong, thì vĩnh viễn không thể nào xoay sở được.

Chương 1181 - Cuối cùng cũng nhớ đến Tra Tra. (2)

Nhìn thấy thần tiệm này, Tra Dự cũng nhanh chóng quên đi hoàn cảnh tu luyện tốt đẹp ở nơi này, hắn ngây người nhìn hồi lâu. Thần tiệm thì hắn đã nhìn thấy rất nhiều, nhưng loại thần tiệm khiến nội tâm người ta thấp thỏm lo âu thế này, hắn thật sự mới nhìn thấy lần đầu.

Đứng lặng thật lâu, Lam Tiểu Bố mới lắc đầu, khi hắn chuẩn bị lùi ra sau thì đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng. Hắn nhìn ký hiệu lần trước mình đã đánh dấu, sau đó phát hiện, ký hiệu đó đã biến mất.

Sau lưng Lam Tiểu Bố ớn lạnh, nói cách khác, Thạch Đao Thần Tông đang không ngừng sụp đổ. Có lẽ qua thêm vài năm nữa, Thạch Đao Thần Tông sẽ hoàn toàn bị thần tiệm này cắn nuốt hết.

Nếu như cứ tiếp tục như vậy, có khi nào toàn bộ rừng bia này, thậm chí là cả Thần giới này sẽ đều biến thành một phần của thần tiệm này không?

Lam Tiểu Bố càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, Bi Lâm Thần Vực chắc hẳn có tồn tại. Nhưng Bi Lâm Thần Vực nếu như đã biết mất trong thần tiệm này thì sao?

Thần tiệm này rốt cuộc là từ đâu ra?

Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm thần tiệm này có chút ngây người, một hồi lâu sau hắn đột nhiên nhớ đến tu sĩ bị vẫn lạc trong Thạch Đao Thần Tông, những tu sĩ kia đều bị chết do Tiểu Vẫn Mệnh Thuật, thần tiệm này có phải do Thiết Cát Thuật tạo thành không? Nếu như do Thiết Cát Thuật tạo thành, vậy tuyệt đối không phải là Tiểu Thiết Cát Thuật, mà là Đại Thiết Cát Thuật chân chính.

Người nào có thể thi triển thần thông đáng sợ như vậy, cắt đứt cả một Thần giới?

Cho dù hắn đoán có đúng hay không, Lam Tiểu Bố đều quyết định nghiên cứu thần thông Tiểu Thiết Cát Thuật. CHo nên vừa về động phủ, Lam Tiểu Bố đã bắt đầu bế quan nghiên cứu Tiểu Thiết Cát Thuật.

Tra Dự ước gì Lam Tiểu Bố mặc kệ hắn, lúc này hắn đã điên cuồng bắt đầu tu luyện.

Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu thần thông Tiểu Thiết Cát Thuật, chủ yếu là vì hoàn thiện thần thông Tiểu Thiết Cát Thuật. Nhưng mà cái này không ảnh hưởng đến chuyện hắn tu luyện Tiểu Thiết Cát Thuật.

Thạch Đao Thần Tông lại chìm vào yên tĩnh, chỉ có từng luồng thần linh khí không ngừng uốn lượn trên không Thạch Đao Thần Tông.

Thần giới bây giờ rất yên tĩnh, nhưng mà có một nơi rất náo nhiệt, đó chính là Đại Hoang Thần Đạo thành.

Đại Hoang Thần Đạo thành vì có bán ra các loại thần khí hạ phẩm, thu hút tu sĩ các phe trong Thần giới. Trước đó còn có thần linh phù hạ phẩm, nhưng nghe đồn thần phù sư ra ngoài chưa về, cho nên hiện tại tạm dừng bán thần phù. Nhưng điều này cũng không thể ngăn cản mọi người tiến về Đại Hoang Thần Đạo thành.

Bởi vì Đại Hoang Thần Đạo thành trừ thần khí hạ phẩm ra, còn rất nhiều người phát hiện ở quảng trưởng hư không bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành cũng có thể tu luyện, có thể hấp thu được thần linh khí, hơn nữa hộ vệ của Đại Hoang Thần Đạo thành cũng không hề xua đuổi.

Bây giờ thần linh khí ở Thần giới thiếu thốn, muốn tìm một nơi để tu luyện cũng không dễ dàng. Đại Hoang Thần Đạo thành không những an toàn, mà còn có thể tu luyện, ai mà không muốn đến?

Vì sao Đại Hoang Thần Đạo thành lại an toàn? Phó thành chủ là cảnh giới Thần Quân. Không chỉ như vậy, còn có gần năm ngàn người trước kia là Bách Ly quân của Diên Tinh Thần Đình, bây giờ đã xuất hiện ở Đại Hoang Thần Đạo thành. Mặc dù còn chưa đổi tên, chỉ là vì thống soái Quân Vu của Bách Ly quân còn chưa quay về mà thôi.

Nghe đồn thống soái Quân Vu của Bách Ly quân và thành chủ Lam Tiểu Bố của Đại Hoang Thần Đạo thành, có mối quan hệ gắn bó sinh tử.

Cho dù Quân Vu không ở đây cũng chẳng sao cả, Bách Ly quân bây giờ có thống soái là Lâm Bố, cũng là một cường giả Thần Quân.

Hoang Vu Thần tức lâu, cái thần tức lâu này mặc dù ở Đại Hoang Thần Đạo thành, nhưng lại không nằm trong Đại Hoang Thần Đạo thành, mà nằm bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành.

Bởi vì giá cả phải chăng, còn cung cấp thần linh trà giá thấp. Vô số tán tu đều muốn đến Hoang Vu Thần tức lâu nghe ngóng một chút tin tức.

Giờ phút này, ở chỗ một cái bàn dài gần thần tức lâu, có bốn nam một nữ đang ngồi.

“Các ngươi có phát hiện ra hay không, gần đây tán tu đến Đại Hoang Thần Đạo thành càng ngày càng nhiều?” Nói chuyện chính là một tu sĩ có đôi mắt nhỏ tóc dài, mặc dù giọng nói của hắn cố gắng hạ thấp, nhưng mà người xung quanh đều nghe thấy được.

Không đợi tu sĩ ngồi bên cạnh nói chuyện, một nam tử ngồi ở một cái bàn cách đó không xa đã tùy tiện nói, “Chuyện này thì có gì là lạ, Tiêu Tuyền chiến trường xảy ra vấn đề, ở nơi đó xuất hiện sương độc, vô số tu sĩ đều cần rút lui ra bên ngoài. Không chỉ như vậy, còn có vài nơi không thể ở lại, mọi người không có chỗ đi, chỉ có thể đến Đại Hoang Thần Đạo thành. Nơi này an toàn lại có thể ở lại, còn có thể tu luyện, ai mà không muốn đến chứ?”

Tiêu Tuyền chiến trường xảy ra chuyện, chuyện này có rất nhiều người biết. Tiêu Tuyền chiến trường là nơi tụ tập của quân tu sĩ các đại thần đình, nơi đó thần linh khí nồng đậm, còn có các loại Khoáng thần linh mạch.

Cũng bởi vì có Tiêu Tuyền chiến trường chèo chống, cho nên các đại thần đình mới yên bình lâu như vậy. Dù là đại chiến giữa các thần đình, phần lớn đều chỉ phát sinh ở Tiêu Tuyền chiến trường mà thôi. Nếu không thì làm sao yên bình được lâu như vậy?

Bây giờ Tiêu Tuyền chiến trường xảy ra vấn đề, vậy thì có nghĩa là Thần giới không có nơi ổn định phát thần linh thạch, một vòng tranh đoạt tài nguyên mới sợ rằng sẽ càng đáng sợ và kịch liệt hơn.

Chương 1182 - Áp lực của Đại Hoang Thần Đạo thành.

Rầm rầm rầm! Từng tia sấm sét đánh xuống, bổ lên người Quân Vu, Quân Vu chẳng những không có chút sợ hãi nào, mà còn vô cùng hưng phấn.

Hắn bắt đầu độ kiếp rồi, chính là đang độ lôi kiếp Thần Vương.

Mặc dù hắn biết rất rõ, lần này đột phá lên Thần Vương, toàn bộ nội tình hắn tích lũy được sẽ bị dùng hết, nhưng hắn không cần. Có thể bước vào Thần Vương cảnh, với hắn mà nói, đó chính là yêu cầu xa vời lớn nhất cả đời này của hắn.

Ở nơi xa, tất cả mọi người đều dừng tu luyện, ngay cả Mục Đồng Châu cũng không tiếp tục tu luyện nữa. Tu vi của nàng dừng ở Thiên Thần cảnh tầng bảy, so với Lam Tiểu Bố, tu vi của nàng mạnh hơn Lam Tiểu Bố một chút

Tra Dự cũng đã dừng lại ở Thiên Thần cảnh tầng sáu, hắn cảm thấy tiến bộ của mình thật nhanh, thậm chí hắn cảm thấy tu vi của mình chắc hẳn mạnh hơn Lam Tiểu Bố một chút. Tu vi mạnh hơn Lam Tiểu Bố, vậy Lam Tiểu Bố chắc hẳn không còn dáng vẻ không khách sáo với hắn như lúc trước nữa nhỉ? Nhưng nhìn thấy Quân Vu độ lôi kiếp Thần Vương, trái tim hắn hoàn toàn chìm xuống.

Hắn biết là Niệm đi theo bên cạnh Lam Tiểu Bố, không ngờ qua thời gian dài như vậy, những người này vẫn còn ở bên cạnh Lam Tiểu Bố. Giờ phút này, Tra Dự nghĩ, chính mình nên dứt khoát ở bên cạnh Lam Tiểu Bố làm tiểu đệ là được rồi.

Tạch tạch tạch! Từng tia sấm sét đánh lên pháp bảo của Quân Vu, khiến khí thế trên người Quân Vu không ngừng tăng lên. TRên thân Quân Vu tràn ra máu tươi, tựa như khiến cảm xúc Quân Vu càng thêm kích động.

Niệm kéo Lam Tiểu Bố qua một bên truyền âm nói, “Tiểu Bố, ngươi có phát hiện ra hay không, đi theo bên cạnh ngươi, trong vòng trăm năm, ba tên Thế Giới Thần đều bước vào Thần Vương cảnh, chuyện này có phải rất kỳ quái hay không?”

Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi, “Niệm, huynh, cái này đâu có gì kỳ quái chứ. Nơi này thần linh khí nồng đậm, ta còn đem theo hai đầu thần linh mạch trung phẩm đến.”

Niệm im lặng nhìn thoáng qua Lam Tiểu Bố, lúc này mới chậm rãi truyền âm nói, “Thần giới thiếu thốn tài nguyên, cho dù có thần linh mạch, cũng chưa chắc có thể bước vào Thần Vương cảnh. Bởi vì không có Thần Ngọc Vương Đan, rất khó bước vào Thần Vương cảnh. Mà bây giờ ba người chúng ta không có một ai dùng Thần Ngọc Vương Đan, nhưng ai cũng bước vào Thần Vương cảnh, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”

Lam Tiểu Bố lập tức tỉnh ngộ, ấn tượng ban đầu của hắn giữ vai trò chủ đạo, thế mà không ngờ khi tấn cấp lên Thần Vương cần phải có Thần Ngọc Vương Đan. Bởi vì chính hắn khi tấn cấp cho đến bây giờ đều không cần đến bất cứ đan dược nào trợ giúp, lúc này mới không nghĩ đến chuyện này.

Còn về nguyên nhân mà Niệm nói, hắn đương nhiên biết rất rõ, đó là bởi vì hắn có Thần Nguyên điện. Thần Nguyên điện ngưng luyện thần tinh, hơn nữa ngưng luyện ra chính là thần tinh thượng phẩm đỉnh cấp, lúc này nhất định sẽ hiển lộ rõ quy tắc thiên địa xung quanh. CHính là vì quy tắc thiên địa rõ ràng, Thần Linh Nguyên sung túc, mới có thể không cần đến Thần Ngọc Vương Đan mà tấn cấp lên Thần Vương cảnh.

Nếu như ở nơi thiếu thốn tài nguyên, đừng bảo là không có Thần Ngọc Vương Đan, cho dù có Thần Ngọc Vương Đan, cũng không thể nào tấn cấp Thần Vương cảnh chỉ với hai đầu thần linh mạch này.

Niệm đoán Lam Tiểu Bố hiểu được, hắn nói tiếp, “Chính ngươi tự suy ngẫm đi, tiền tài khuấy động nhân tâm, huống chi là bảo vật cao cấp nhất.”

Nói xong câu đó, Niệm không nói tiếp, hắn tin Lam Tiểu Bố hiểu rõ.

Lam Tiểu Bố quả thật đã hiểu rõ, hắn có được Luân Hồi Oa, bây giờ lại có thủ đoạn giúp Thế Giới Thần không cần Thần Ngọc Vương Đan vẫn có thể tấn cấp lên Thần Vương. Loại vật này một khi bị lộ ra, chỉ sợ toàn bộ Thần giới sẽ vì đó mà đỏ mắt. Niệm muốn nhắc nhở hắn chú ý kết giao với người khác, cái nào có thể để lộ đồ của mình, cái nào không thể để lộ đồ của mình ra.

Quân Vu cuối cùng cũng vượt qua lối kiếp, thành công tấn cấp đến Thần Vương cảnh. Hắn củng cố tu vi của mình một chút rồi hăng hái đến trước mặt mọi người.

“Chúc mừng Quân đại ca.” Lam Tiểu Bố chúc mừng một cái, những người còn lại cũng chúc mừng Quân Vu.

Quân Vu cười ha ha một tiếng rồi nói, “Ta có thể tấn cấp Thần Vương, hoàn toàn là công lao của Lam Tiểu Bố. Nhưng mà ta cũng xem như là một thành viên của Đại Hoang Thần Đạo thành, đại ân này không lời nào có thể cảm tạ hết được/”

Tất cả đều không nói gì, Lam Tiểu Bố hiểu ý trong lời nói của Quân Vu, đó chính là nếu như Đại Hoang Thần Đạo thành có chỗ nào cần Quân Vu hắn, Quân Vu hắn sẽ dốc toàn lực ứng đối. Đối với Quân Vu mà nói, giờ phút này cho dù Đơn ĐInh có vẫn lạc hay không, cũng chẳng có chút ảnh hưởng nào đối với hắn.

Lam Tiểu Bố cũng nói, “Bây giờ mục tiêu của chúng ta đều đã đạt thành, mà cách thời gian trăm năm vẫn còn một khoảng thời gian. Trước khi quay lại Đại Hoang Thần Đạo thành, ta dẫn mọi người đi xem điểm cuối của rừng bia một chút.”

“Điểm cuối của rừng bia?” Thích Khai Thương kinh ngạc kêu lên, “Tiểu Bố, không phải ngươi đang nói chính là Bi Lâm Thần Vực đấy chứ?”

Lam Tiểu Bố gật đầu, “Nếu như muốn nói là Bi Lâm Thần Vực thì cũng có thể nhưng mà không phải là Bi Lâm Thần Vực trong tưởng tượng của các ngươi.”

Mọi người đầy nghi ngờ đi theo sau lưng Lam Tiểu Bố, sau đó bọn hắn lập tức nhìn thấy thần tiệm vô biên khiến người ta thấp thỏm lo âu kia. Có thể nói đây là thần tiệm, cũng có thể nói đây là hư không vô tận.

“Đây là Bi Lâm Thần Vực?” Quân Vu lẩm bẩm một câu.

Tất cả mọi người ở Thần giới đều đang tìm kiếm Bi Lâm Thần Vực, bởi vì trong tưởng tượng của bọn hắn, Bi Lâm Thần Vực có thần linh khí nồng đậm, quy tắc thiên địa rõ ràng, non nước hữu tình, có vô số cảnh đẹp. Nhưng thứ bọn hắn nhìn thấy lại là thần tiệm vô bờ, hơn nữa thần tiệm này còn rất khác biệt, thần tiệm này nhìn qua lập tức khiến người ta cảm thấy vô cùng bất an.

Bình Luận (0)
Comment