Du Tam nhìn chính mình chỉ xếp thứ 33, đôi mắt đau đớn, lại nửa ngày không nhìn thấy Trình Khanh, thể tích của Thôi béo không nhỏ, liền bị Du Tam theo dõi:
"Trình Khanh đâu?”
Thôi béo nhịn cười, "Trình Khanh mấy ngày nay xin nghỉ, Du sư huynh chiếu cố Trình Khanh như vậy, cũng không biết sao?”
Xin nghỉ?
Rốt cuộc là xin nghỉ, hay là sợ tới thư viện?
Du Tam cười lạnh, hắn còn không đến mức bởi vì Trình Khanh thi được thứ hạng 84 của lớp Đinh mà ghen ghét phát cuồng đến mức đánh cho đối phương một trận, khuôn mặt vàng vọt, vóc dáng nhỏ con kia có cái gì mà sợ! Liên tiếp mấy ngày, Du Tam đều cho người nhìn chằm chằm lớp Đinh chín chờ Trình Khanh xuất hiện, cố tình Trình Khanh vẫn luôn không có tới thư viện.
Du Tam tự dưng lại tăng thêm rất nhiều hỏa khí, với cái kiểu đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày như Trình Khanh mà cũng muốn khoa khảo nhập sĩ sao?
Phi!
Mơ mộng hão huyền còn kém không nhiều lắm!
—— Nhưng Trình Khanh chậm trễ việc học, hắn vì sao lại giận như vậy?
Du Tam lâm vào trong mê mang.
Lý thị Ngũ phòng nghe nói Trình Khanh lần thứ hai khảo thí tiến bộ mười mấy thứ hạng liền thật sự cao hứng, vui tươi hớn hở nói với Trình Ngũ lão gia:
"Ta đã nói gì, Khanh ca nhi rất thông minh, kết quả thi một lần tốt hơn một lần! Hài tử kia thật có lòng, ở trên Văn hội thắng được đèn lồng cũng muốn đưa một chiếc lại đây…… Ta còn tưởng rằng hắn được nghỉ sẽ lại đây một chuyến, sao ngay cả nhà cũng không trở về?”
Trình Ngũ lão gia có hơi chút thất thần.
Trình Khanh vì sao không về nhà hắn đương nhiên biết, hẻm Dương Liễu bên kia và Lý thị đều cho rằng Trình Khanh ở thư viện, kỳ thật người là bị Mạnh Hoài Cẩn kêu đi, còn xin thư viện cho nghỉ mấy ngày…… Mạnh Hoài Cẩn gần đây hành tung thần bí, Trình Ngũ lão gia không khỏi nhíu mày.
"Việc hôn nhân của Dung nương bà cũng nên xử lý đi.”
Dung nương là nữ nhi của Lý thị cùng Ngũ lão gia, bối phận cao hơn so với Trình Khanh, tuổi lại tương đương cùng đại nương tử, năm nay đều đã 17 tuổi.
Nữ nhi của Trình thị không lo không gả được, huống chi là nhà tộc trưởng, Dung nương sớm hai năm nên nghị thân, Lý thị đã xem trọng một người cho nữ nhi, đúng là Mạnh Hoài Cẩn tiền đồ vô lượng!
Năm ấy, Mạnh Hoài Cẩn chưa đầy hai mươi tuổi đã nhất cử đoạt Giải Nguyên đứng đầu tỉnh, người chi lan ngọc thụ như vậy, tuy là xuất thân hàn môn cũng có thể làm con rể Trình gia!
Huống chi, Trình thị xem trọng Mạnh Hoài Cẩn, giúp đỡ đối phương cũng ngại không đủ, lại không có gì so với liên hôn càng củng cố quan hệ hơn.
Trước đây, Trình Dung mười lăm tuổi, Mạnh Hoài Cẩn mười tám, Mạnh Hoài Cẩn tuy có tiền đồ lại vô gia thế, Trình Dung là nữ nhi ngũ phòng tỉ mỉ giáo dưỡng, việc hôn nhân này từ nơi nào xem đều thực xứng đôi.
Cố tình phụ thân Mạnh Hoài Cẩn bệnh nặng, đột nhiên nghe tin vui Mạnh Hoài Cẩn trúng cử, cảm xúc vừa kích động liền không vượt qua được.
Mạnh gia là trước hỉ sau bi, Mạnh Hoài Cẩn muốn giữ đạo hiếu cũng bỏ lỡ thi hội, chuyện nghị thân tự nhiên cũng tạm thời gác lại.
Người ngoài chỉ nói Trình Ngũ lão gia đối với Mạnh Hoài Cẩn phá lệ coi trọng là bởi vì hắn tiền đồ vô lượng, lại không biết Mạnh Hoài Cẩn là con rể tương lai Ngũ lão gia nhìn trúng——
Nhắc tới hôn sự của nữ nhi, Lý thị cũng không rảnh lo quan tâm Trình Khanh, nàng đề ra nghi vấn của chính mình với Ngũ lão gia:
"Chúng ta và Mạnh gia tuy không công bố tin tức kết thân ra bên ngoài, hai nhà lại đã sớm có ăn ý, vốn cũng nói là chờ Mạnh Hoài Cẩn sang năm kim bảng đề danh mới nghị thân, hiện tại nghị thân, có thể khiến Hoài Cẩn bị phân tâm hay không?”
Dung nương đích xác đã 17 tuổi, Lý thị làm sao mà không lo lắng cho hôn sự của nữ nhi!
Nhưng nữ nhân có hơn phân nửa đều dựa vào ‘ phu vinh thê quý ’, tiền đồ của con rể tương lai cũng không thể bị chậm trễ nha.