Trình Ngũ lão gia vuốt chòm râu, "Thành thân có thể chờ đến sang năm, trước xử lý việc hôn nhân đã, trao đổi T canh cũng không chậm trễ Mạnh Hoài Cẩn khoa khảo.”
Nói vậy cũng rất có đạo lý.
T canh chính là hôn thư, mặt trên sẽ viết sinh thần bát tự và quê quán của hai bên nam nữ, trước từ nhà trai đưa T canh của chính mình đến nhà gái, nếu nhà gái đồng ý hôn sự này liền giữ T canh của nhà trai lại, cũng đưa T canh của chính mình đến nhà trai, trao đổi xong, hai bên nam nữ liền đính hôn thành công, dư lại chính là chọn ngày thành hôn.
Trước khi trao đổi T canh còn muốn hợp bát tự, nếu không khép được bát tự, trình tự nghị thân hơn phân nửa sẽ phải bỏ dở, có thể đi đến một bước trao đổi T canh này, việc hôn nhân đã là nắm chắc, hai bên đều có thể công bố hôn tin với bên ngoài.
Trượng phu nói chỉ tiến hành đến trao đổi T canh, Lý thị vừa lòng.
Người giỏi như Mạnh Hoài Cẩn là thực đoạt tay, nếu hôn sự không sớm định ra, sang năm Mạnh Hoài Cẩn vào kinh thi hội kim bảng đề danh, quyền quý trong kinh cũng có nữ nhi đợi gả, Mạnh Hoài Cẩn nửa đường bị bắt mất, Lý thị cũng không có chỗ nói rõ lí lẽ nha!
Ổn thỏa nhất kỳ thật còn không phải trao đổi T canh, mà là trước khi Mạnh Hoài Cẩn vào kinh đính thân.
Chỉ là, như vậy có vẻ Dung nương thực sốt ruột, nhà gái quá vội vàng, Lý thị sợ nữ nhi bị nhà chồng xem nhẹ.
Dù hiện tại nghị thân, cũng không thể từ ngũ phòng mở miệng, Lý thị sẽ tìm người trung gian đi ám chỉ Mạnh gia, nếu Mạnh gia có ý, sẽ tự chủ động tới cửa cầu thú Dung nương, đây vốn là trình tự hai năm trước nên hoàn thành, hiện giờ lại một lần nữa tiếp tục.
Mạnh gia có thể cự thân hay không?
Lý thị căn bản không suy xét quá.
Mạnh Hoài Cẩn hiện tại còn chưa có làm quan, Dung nương nơi nào không xứng với đối phương?
Trừ phi Mạnh Hoài Cẩn tâm khí cao, tưởng đá rơi Trình thị, tìm cho chính mình một nhạc gia càng có tiền đồ hơn.
Trình Ngũ lão gia cũng không có lạc quan giống như thê tử.
Là địa đầu xà (*) huyện Nam Nghi, Ngũ lão gia biết Nam Nghi gần đây có một đại nhân vật tới, đối phương thân phận mẫn cảm, Trình Ngũ lão gia không tính toán đi phía trước thấu, cố tình Mạnh Hoài Cẩn cùng bên kia đi rất gần, này cùng Trình thị luôn luôn xử sự phương châm là rời bỏ.
(*) Cường long bất áp địa đầu xà: rồng cũng khó thắng được rắn địa phương → quan chức cấp cao cũng không thắng được người cầm đầu ở địa phương —> phép vua thua lệ làng.
Mạnh Hoài Cẩn thật là một viên ngọc quý, nhưng nếu tâm không giống Trình thị, lại có ích lợi gì đâu?
Trình Ngũ lão gia lúc này nhắc lại việc nghị thân, cũng không phải sốt ruột gả nữ nhi, mà là dùng việc này tới thử Mạnh Hoài Cẩn!
……
Trình Khanh ở hội Văn cực kỳ nổi bật.
Xếp hạng thi tháng tiến bộ.
Người thân cận sẽ vì Trình Khanh cao hứng, nhưng nhị phòng sẽ không nghĩ như vậy, từ khi tin tức Trình Khanh nổi bật ở hội Văn trung thu truyền quay lại, trong viện của Chu lão phu nhân lại dày đặc mùi dược vị, Hoàng thị biết mẹ chồng trong lòng không thoải mái, thỉnh an vấn an càng thêm ân cần, chỉ sợ Chu lão phu nhân sẽ rải cục tức lên trên người mình.
Trong lén lút Hoàng thị cũng cảm thán cùng người bên cạnh mình:
"Hội văn có nhiều người như vậy, dù cho Khuê ca không phải nổi bật nhất, sao lại để Trình Khanh đạt được hạng nhất chứ?”
Một đám thư sinh cũng quá phế vật, thế nhưng để một đứa trẻ mười ba tuổi như Trình Khanh đè ở trên đầu.
Trình Khuê từ nhỏ đã xuôi gió xuôi nước, bỗng nhiên nhảy ra một kẻ tên Trình Khanh, người ngoài khẳng định sẽ đặt hai đường huynh đệ ở bên nhau so sánh, lần này thi tháng Trình Khuê bị giảm thứ hạng, có thể thấy được là bị ảnh hưởng không tốt.
Hoàng thị cũng không phải thế Trình Khuê nhọc lòng tiền đồ, Trình Khuê có tiền đồ nàng là thẩm thẩm cố nhiên sẽ thơm lây, nhưng cũng chỉ là hữu hạn.