Cái bớt này, từ khi hắn có ký ức đã có, bản thân Mạnh Hoài Cẩn không thèm để ý.
Tiêu Vân Đình lúc trước tìm được hắn, nói cho hắn thân thế, cũng chưa bao giờ đề cập đến cái bớt gì, Tiêu Vân Đình là truy tra ra dưỡng phụ mẫu của hắn, tìm được dưỡng phụ mẫu của hắn, liền tìm tới hắn.
Nếu sớm biết vết bớt trên cánh tay của mình có người nhận thức, Mạnh Hoài Cẩn sẽ càng cẩn thận.
Mạnh Hoài Cẩn trước đó không có được đến một chút nhắc nhở, nhưng hắn nhìn ra được Hoàng Hậu nương nương không nghĩ để cho người khác chú ý tới vết bớt này, Mạnh Hoài Cẩn che tay trên miệng vết thương: "Bệ hạ, vết thương của vi thần không có trở ngại, vẫn nên để Tiểu Bàn khâu lại cho những người khác đi!"
Hoàng đế không tỏ ý kiến, dứt khoát bảo Hiền tần chính mắt đi xem, rốt cuộc là vết bớt mây đỏ như thế nào, có thể làm Hiền tần thất thố.
Hoàng Hậu nói việc này không hợp lễ pháp, mất thể thống, hoàng đế coi như không nghe thấy.
Hiền tần bước nhanh vọt tới bên người Mạnh Hoài Cẩn, gắt gao nhìn chằm chằm cánh tay Mạnh Hoài Cẩn.
"Giống như đúc……"
"Bệ hạ, thật sự giống!"
Ai có bớt mây đỏ giống nhau như đúc được?
Hiền tần cảm thấy Mạnh Hoài Cẩn giống ai?
Sắc mặt Hoàng Hậu tái nhợt.
Trong lòng hoàng đế có nghi hoặc, ký ức hơn hai mươi năm trước sống lại, hoàng đế có ngờ vực rồi lại không thể tin được.
Mạnh Hoài Cẩn lớn lên đẹp.
Hoàng đế lúc này phát hiện Mạnh Hoài Cẩn lớn lên giống……người Cố gia.
Không có khả năng.
Mọi nam đinh Cố gia đều đã chết.
Về phần bớt mây đỏ, giống đám mây……là ai đã từng đề qua ở trước mặt chính mình?
Là Hiền tần!
"Tiểu điện hạ ngọc tuyết đáng yêu, bên trong cánh tay còn có một cái bớt hình đám mây.”
Lúc ấy hoàng đế còn chưa chính thức đăng cơ, Hoàng Hậu chỉ là vương phi, Hiền tần là thị thiếp Vương phủ.
Hiền tần nói Hoàng Hậu sinh non một nhi tử rất đẹp, hoàng đế chỉ vội vàng nhìn thoáng qua, cảm thấy thời cơ đứa nhỏ này sinh ra là tốt xấu nửa nọ nửa kia.
Đó là đứa con vợ cả đầu tiên, hoàng đế tự nhiên cao hứng.
Không chỉ là nhi tử của hoàng đế và Hoàng Hậu, còn là cháu ngoại Cố hầu, có đứa nhỏ này sẽ gia tăng liên hệ giữa Cố hầu và hoàng đế, Cố hầu xem ở phân thượng nữ nhi và cháu ngoại, tự nhiên sẽ kiệt lực duy trì hoàng đế thượng vị.
Nói thời cơ ra sinh không tốt, là vì hoàng đế lúc ấy loạn trong giặc ngoài, tâm tư đều không ở hậu trạch, không thể quá chú ý đến đứa con này.
Sau khi hoàng đế đăng cơ không bao lâu, nhi tử liền chết yểu!
Hoàng đế từ trong hồi ức thanh tỉnh, lạnh giọng hỏi Hiền tần:
"Thật sự giống ai, ngươi nói rõ ràng ra!"
Hiền tần quỳ xuống đất, khóc không thành tiếng: "…… Giống, giống đại điện hạ."
Hiền tần lại có thể nói Mạnh Hoài Cẩn giống đại hoàng tử!
Trưởng công chúa quát lớn: "Hiền tần nương nương, ngài có phải trồng hoa nuôi chim quá lâu, đôi mắt không tốt hay không, Mạnh đại nhân và đại hoàng tử có chỗ nào giống nhau được!"
Không thể để Hiền tần tiếp tục nói.
Trình Khanh nhìn Hoàng Hậu, lại nhìn Mạnh Hoài Cẩn.
Nàng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, lại càng không biết lúc này chính mình có nên mở miệng hay không, nàng cái gì cũng không biết, mở miệng chỉ gây trở ngại chứ không giúp được gì, vẫn nên nhìn tiếp đi.
Nếu Hiền tần tưởng kéo Mạnh sư huynh xuống nước, Trình Khanh nhất định sẽ dỗi chết đối phương.
Hiền tần quỳ sát đất khóc rống, dịch đến trước mặt Hoàng Hậu: "Nương nương, ngài xem Mạnh đại nhân đi, ngài xem đi…… Là đại điện hạ đã trở lại, tần thiếp tuyệt sẽ không nhớ lầm, lúc đại điện hạ sinh ra, tần thiếp ở ngay bên cạnh nương nương, tần thiếp nhớ rõ ràng, phía trong cánh tay đại điện hạ có một cái bớt hình đám mây, đại điện hạ sinh ra giống ngài, cũng giống người Cố gia!"
Hoàng Hậu loạng choạng về sau, cung nữ bên cạnh đỡ lấy Hoàng Hậu, Hoàng Hậu mới có thể miễn cưỡng đứng thẳng.
Trình Khanh rốt cuộc nghe hiểu, tất cả mọi người trong điện này đều nghe hiểu, Hiền tần không phải nói Mạnh Hoài Cẩn giống đại hoàng tử hôm nay tạo phản, Hiền tần nói Mạnh Hoài Cẩn giống nhi tử chết yểu của Hoàng Hậu!