"Hoài Cẩn là nhi tử của đại ca thần thiếp, hắn từ khi ở trong tã lót đã bị đưa đi khỏi Cố gia, do trung phó trung tì của Cố gia nuôi lớn, sau khi hắn khoa cử nhập sĩ xong đón mẫu thân vào kinh, thần thiếp thấy dưỡng mẫu của hắn, mới biết thân thế hắn."
Về phần vì sao không nói cho hoàng đế, cách nói của Hoàng Hậu là nếu Mạnh Hoài Cẩn đã chọn văn, vậy thân thế hắn liền không cần vạch trần.
"Thần thiếp không có phụ thân, không có đại ca và nhị ca, Hoài Cẩn là độc đinh của Cố gia, thần thiếp không nghĩ mất đi Hoài Cẩn."
Tước vị Cố gia không cần phải kế thừa.
Hoàng Hậu sợ Mạnh Hoài Cẩn sẽ lên chiến trường!
Hoàng Hậu nói đến tình ý chân thành, hoàng đế lại không tỏ ý kiến.
Nếu ngay khi Hoàng Hậu nhận ra Mạnh Hoài Cẩn, liền nói cho hoàng đế, hắn sẽ tin.
Hiện tại hoàng đế đã không còn tin lời Hoàng Hậu nói!
Mạnh Hoài Cẩn đến tột cùng là ai, hoàng đế sẽ chính mình điều tra rõ.
Trên cánh tay Mạnh Hoài Cẩn có vết bớt màu đỏ hình đám mây, Hiền tần bởi vậy một mực chắc chắn Mạnh Hoài Cẩn là "Đại điện hạ" vốn nên chết yểu, người khác đều cảm thấy Hiền tần điên rồi, hoàng đế nghĩ thầm, chính mình có lẽ cũng điên rồi, thế nhưng ngóng trông lời Hiền tần nói chính là sự thật.
Không quan hệ, Hoàng Hậu không chịu nói cho trẫm, trẫm còn có biện pháp khác.
Người năm đó gặp qua bớt của hoàng nhi, cũng không chỉ có một mình Hiền tần.
Hoàng đế có một ý tưởng thực điên cuồng, hắn cảm thấy Mạnh Hoài Cẩn chính là nhi tử của mình, năm đó căn bản không có chết non, mà là bị Cố gia trộm long đổi phượng trộm đưa ra hoàng cung —— Về phần vì sao Cố gia làm như vậy, người Cố gia đều đã chết, hoàng đế hiện tại vô pháp đi hỏi người Cố gia.
Hoàng Hậu có lẽ biết, có lẽ không biết, hoàng đế không muốn miệt mài theo đuổi.
Nếu Mạnh Hoài Cẩn thật là hoàng tử bị Cố gia trộm đi, vừa là đích vừa là trưởng, trẫm có đích trưởng tử như vậy, ai cũng không thể nói trẫm không xứng với đế vị!
Trong lòng hoàng đế có chấp niệm, một mặt lo việc tang ma cho Thái Hậu, một mặt tích cực truy tra thân thế chân chính của Mạnh Hoài Cẩn.
Tuy rằng đã đáp ứng Thái Hậu muốn tha thứ cho đại hoàng tử, hoàng đế hiện tại tâm tư căn bản không ở trên người đại hoàng tử, đại hoàng tử là tác phẩm thất bại của hoàng đế, hoàng đế không muốn thừa nhận chính mình không có dạy dỗ mấy đứa con trai tốt, hắn cho rằng là mẹ đẻ các hoàng tử có vấn đề.
Các phi tần đều là thiếp, thiếp sinh con đều không bằng con vợ cả!
Tiểu Bàn trị thương cho đại hoàng tử, thương thế của đại hoàng tử quả nhiên cảm nhiễm chuyển biến xấu, Tiểu Bàn sợ cực kỳ.
Đại hoàng tử là người xấu, Tiểu Bàn không muốn hắn sống sót.
Nhưng nếu đại hoàng tử thật sự chết, hoàng đế có thể dưới sự tức giận chém đầu nàng hay không?
Ô ô ô, nàng muốn ra cung, nàng còn muốn hầu hạ thiếu gia, còn muốn thủ Uyển tiểu thư, nàng không nghĩ chôn cùng đại hoàng tử xấu xa!
Khi Tiểu Bàn kinh sợ, là Hoàng Hậu phái cung nhân trấn an nàng, nói cho nàng Trình Khanh không có phương tiện tiến cung, nhưng Trình Khanh nhờ Hoàng Hậu nương nương chiếu ứng nàng.
Hoàng Hậu "thẳng thắn" với hoàng đế, không biết vì sao truyền đi ra ngoài, Trưởng công chúa biết được Mạnh Hoài Cẩn là người Cố gia, có một loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
Cẩn thận ngẫm lại, Trưởng công chúa lại cảm thấy Hiền tần giống như hỗ trợ.
Hoài nghi Hiền tần là dưới cơ duyên xảo hợp biết được bí mật này, cố ý ở trước mặt hoàng đế lộn xộn vạch trần, làm hoàng đế và Hoàng Hậu ly tâm.
“Mẫu phi ngươi cuối cùng cũng không ngốc, biết phải vì ngươi mưu đồ!"
Trưởng công chúa khó được tán thành Hiền tần một lần.
Tam hoàng tử nghe xong lại không có cỡ nào cao hứng.
—— thế này rất không giống tính cách mẫu phi.
Trong lén lút tam hoàng tử không nhịn được hỏi Trương nội giám: "Hữu Hữu, ngươi là bằng hữu của mẫu phi, ngươi có biết mẫu phi vì sao muốn làm như vậy không?"
Trương nội giám lắc đầu, "Điện hạ, lão nô là hoạn quan ti tiện, không xứng làm bằng hữu của nương nương, lão nô chỉ biết mặc kệ nương nương làm cái gì, khẳng định là vì tốt cho điện hạ, nương nương sẽ không hại điện hạ."