Nhóm láng giềng Trình gia, có nhà tổn thất nặng hơn so với Trình gia, có nhà tổn thất ít hơn so với Trình gia, mỗi nhà đều có thương vong.
Nhà Lễ Bộ tiểu chủ sự tạm thời sống sót, người nhà rất là cảm kích Trình Khanh, không chỉ có hướng Trình Khanh nói lời cảm tạ, còn muốn hướng Tiểu Bàn nói lời cảm tạ.
Nhưng Tiểu Bàn tạm thời lưu tại trong cung, đi theo ngự y cùng chiếu cố đại hoàng tử trọng thương.
Trình Khanh thật không cảm thấy đại hoàng tử có cái gì tất yếu phải cứu.
Bao nhiêu gia đình bởi vì đại hoàng tử khởi binh tạo phản đã phải chịu đựng nỗi đau tử biệt người nhà, đại hoàng tử chính là đáng chết!
……
Mạnh phủ.
Mạnh Hoài Cẩn cùng dưỡng mẫu Mạnh phu nhân ngồi ở đại sảnh.
Thân phận dưỡng mẫu Mạnh phu nhân, Mạnh Hoài Cẩn đã sớm biết, Mạnh phu nhân là người hầu Cố gia, mấy thế hệ người đều ở Cố gia làm việc, đối với Cố gia trung tâm không thể nghi ngờ. Về phần dưỡng phụ đã qua đời của Mạnh Hoài Cẩn, ban đầu là một cao thủ giang hồ, bởi vì bị kẻ thù ám toán, vừa lúc được Cố hầu cứu, liền khăng khăng một mực đi theo bên người Cố hầu làm việc, võ nghệ của Mạnh Hoài Cẩn chính là đi theo dưỡng phụ học.
Mạnh Hoài Cẩn cảm thấy thân thế của chính mình thực rõ ràng sáng tỏ, những năm gần đây, hắn tuy rằng không thể tương nhận cùng cô mẫu Hoàng Hậu, nhưng cũng không thiếu hưởng thụ sự quan tâm của cô mẫu.
Mạnh Hoài Cẩn không nghĩ chất vấn dưỡng mẫu thân thế của hắn, hắn là sợ Hoàng Hậu bị Trưởng công chúa và Hiền tần tổn hại.
Mạnh phu nhân lại có hơi chút đứng ngồi không yên, không đợi Mạnh phu nhân nói gì, người gác cổng nói Cẩm Y Vệ tới:
"Nói là ý tứ của Lạc đại nhân, muốn mời phu nhân đi Bắc Trấn Phủ Tư một chuyến!"
—— Thái Hậu hoăng thệ, lại cũng không thể ngăn cản Hoàng Thượng quyết tâm kiểm chứng thân thế Mạnh Hoài Cẩn.
Mạnh phu nhân bị mời đi Bắc Trấn Phủ Tư.
Cùng lúc đó, trong cung ngoài cung đã là một mảnh đồ trắng.
Các phi tần trong cung đều phải mặc tang phục cho Thái Hậu, nếu như không phải Thái Hậu hoăng thệ, các phi tần còn bị hạn chế hành động.
Có hai phi tử không thể khóc tang cho Thái Hậu, một người là Thục phi, đại hoàng tử tạo phản, Thục phi cũng không chạy thoát bị thanh toán, nàng là người có tội, tự nhiên không có tư cách đi linh đường.
Một người khác là Hiền tần, Hiền tần bị bệnh được thái y chẩn trị, không chỉ không tốt lên, còn càng thêm nghiêm trọng, sau khi uống dược của ngự y, Hiền tần sốt cao không lùi, đầy miệng mê sảng, ồn ào "đại điện hạ" đã trở lại.
Cung nhân bên người Hiền tần đều bị nàng kêu cho hoảng sợ.
Hiền tần nương nương đây là bị bệnh sao?
Càng giống như là bị cái gì không sạch sẽ ám.
Các cung nhân đặc biệt muốn đốt một chút tiền giấy cho "đại điện hạ" chết yểu, cầu "Đại điện hạ" tha cho Hiền tần nương nương.
Đáng tiếc trong cung không cho đốt tiền vàng, các cung nhân hầu hạ Hiền tần nương nương chỉ có thể âm thầm nôn nóng.
Tam hoàng tử là thật sự hiếu thuận, khi túc trực bên linh cữu Thái Hậu, tam hoàng tử còn nhớ thương Hiền tần, thậm chí trong lén lút còn sai Trương nội giám tra khắp trong ngoài địa phương Hiền tần ở, chỉ sợ bị người thả thứ đồ dơ gì.
Kết quả tự nhiên là không thu hoạch được gì.
Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn phân tích việc này là Hiền tần và Trưởng công chúa hợp mưu, trên thực tế Hiền tần suy nghĩ cái gì, ngay cả thân nhi tử như tam hoàng tử cũng không biết.
Trưởng công chúa cảm thấy Hiền tần đã điên rồi, khi túc trực bên linh cữu, còn không quên khinh bỉ Hiền tần, làm cho tam hoàng tử rất nan kham.
Lại nhìn Hoàng Hậu nương nương mặc đồ tang ở linh đường, trong lòng Trưởng công chúa khó tránh khỏi có chút khác thường: Hiền tần ồn ào nói Mạnh Hoài Cẩn là nhi tử chết yểu của Hoàng Hậu, Hoàng Hậu tuy rằng một mực phủ nhận, lúc ấy thần sắc lại có vài phần hoảng loạn, có thể thấy được thân thế Mạnh Hoài Cẩn đích xác có vấn đề không nhỏ.
Mạnh Hoài Cẩn là ai?
Hoàng đế so với Trưởng công chúa càng muốn biết đáp án hơn.
Lạc Thuân sai người mời Mạnh phu nhân tới Bắc Trấn Phủ Tư tự mình thẩm vấn, nếu bàn về lòng dạ, Mạnh phu nhân nơi nào là đối thủ của Lạc Thuân, Mạnh phu nhân bị mang đi, bí mật thân thế của Mạnh Hoài Cẩn liền không giấu được ——
Quả nhiên sau khi Hoàng Hậu biết được việc này, lập tức hướng hoàng đế thẳng thắn.