Hoàng đế làm Tiêu Vân Phỉ mang theo Nhu Gia đi đất phong, vốn chính là cho ba người này cơ hội cuối cùng, bày ra thiên la địa võng, chỉ xem Tiêu Vân Phỉ có nhảy vào hay không.
Nỏ từ bốn phương tám hướng phóng tới, ngoại trừ cao thủ tuyệt đỉnh như Trương nội giám có thể chạy thoát, mặt khác hơn phân nửa nhân thủ, đương trường bị bắn thành con nhím.
Trương nội giám cũng bị thương cánh tay, lão nội giám che lại vết thương, cuối cùng nhìn thoáng qua phương hướng hoàng cung, cũng không quay đầu trốn về phía ngoài thành.
Lạc Thuân từ Mạnh gia ra tới.
"Làm đại điện hạ bị sợ hãi, ti chức sẽ rửa sạch kẻ cắp."
Lạc Thuân là tuyệt đối trung quân, hoàng đế nói Mạnh Hoài Cẩn là "Tiêu Hoài Cẩn", Lạc Thuân tuy rằng trong lòng hoài nghi, bên ngoài vẫn cứ đối với Mạnh Hoài Cẩn cung cung kính kính.
Mạnh Hoài Cẩn chắp tay sau lưng:
"Lạc đại nhân, Mạnh mỗ không nghĩ làm đại điện hạ gì, chỉ nguyện làm Đại Lý Tự thiếu khanh, ít nhất khi Mạnh mỗ làm Đại Lý Tự thiếu khanh, chưa bao giờ gặp phải phục kích ám sát, hôm nay nếu không phải có Lạc đại nhân, cái đầu trên cổ Mạnh mỗ khó giữ được, tưởng đứng ở chỗ này nói chuyện cùng Lạc đại nhân cũng không được."
Lạc Thuân trong lòng không thoải mái.
Người khác cầu còn không được, Mạnh Hoài Cẩn lại không muốn!
Nhưng thái độ Mạnh Hoài Cẩn thậm chí càng lãnh đạm, Hoàng Thượng càng thêm coi trọng.
Ngày ngày đều ban đồ ăn cho Mạnh Hoài Cẩn, còn ban nhất phẩm cáo mệnh cho Mạnh phu nhân, dưỡng mẫu Mạnh Hoài Cẩn, lại truy phong Cố hầu đã qua đời thành Cố quốc công.
Dù Hoàng Thượng làm nhiều như vậy, Mạnh Hoài Cẩn vẫn cứ không hài lòng, lời này để Hoàng Thượng nghe thấy được, không phải bức Hoàng Thượng xử trí Trưởng công chúa sao?
Không sai, không cần thẩm vấn, Lạc Thuân cũng biết người động thủ là Lỗ Vương Tiêu Vân Phỉ —— đây là một lần hành thích chú định sẽ không thành công, ở trước khi Lỗ Vương Tiêu Vân Phỉ chưa có động thủ, đã bị mẫu thân Hiền phi tố giác.
Lạc Thuân làm Cẩm Y Vệ nhiều năm như vậy, cũng không rõ suy nghĩ của Hiền phi, trước nay chưa thấy qua mẫu thân hố chết nhi tử như vậy.
Là Lỗ Vương động tay, sau lưng Lỗ Vương khẳng định là Trưởng công chúa!
"Ti chức sẽ đem lời điện hạ nói, một chữ không sót bẩm báo cho Hoàng Thượng."
Lạc Thuân chỉ nói như vậy.
Hoàng đế biết được Mạnh Hoài Cẩn quả thực bị ám sát, đầu tiên hỏi Mạnh Hoài Cẩn có bị thương hay không, tiếp theo mới thở dài:
"Phúc Trinh làm trẫm thất vọng rồi, trẫm nhớ rõ nàng khi còn bé thực nghe lời trẫm, hiện giờ cũng học được đối với trẫm bằng mặt không bằng lòng."
Đầu tiên là tát tai Hiền phi, lại muốn ám sát người thừa kế hoàng đế hướng vào.
Tuy là bào muội ruột thịt, sự tình Trưởng công chúa làm, vẫn như cũ xâm phạm điểm mấu chốt của hoàng đế.
Hoàng đế hạ chỉ mệnh Phúc Trinh đi đến miếu mang tóc tu hành, cầu phúc cho Thái Hậu đã qua đời.
"Vô chỉ, không được ra miếu."
Chiêu thức ấy của hoàng đế, chân chính làm quần thần và tông thất đều kinh sợ.
Nghe nói khi Phúc Trinh Trưởng công chúa nhận được ý chỉ không thể tin nổi, nháo muốn gặp Hoàng Thượng, nhưng người trong cung trói Trưởng công chúa nhét vào xe ngựa, không có cho Trưởng công chúa bất luận cơ hội phản kháng nào, thậm chí không cho phép Trưởng công chúa mang theo bất luận váy áo, trang sức gì, mọi hạ nhân và hộ vệ phủ Trưởng công chúa cũng chưa cho Trưởng công chúa mang theo.
Trưởng công chúa không có cẩm y ngọc thực, không có quyền thế, còn tính là kim chi ngọc diệp gì?
Càng không cần phải nói, Trưởng công chúa chân trước vừa mới bị mang đi, sau lưng người Cẩm Y Vệ liền bắt đi mọi người trong phủ Trưởng công chúa, không buông tha bất luận một ai.
Bảng hiệu phủ Trưởng công chúa cũng bị tháo xuống dưới.
Bào muội Hoàng Thượng sủng tín hơn hai mươi năm, nói đổ liền đổ.
Vì sao?
Bởi vì Mạnh Hoài Cẩn ở trong kinh bị ám sát.
Ở giữa nhi tử và muội muội, hoàng đế chọn nhi tử.
Trừ phi triều thần và tông thất cắn chết kháng chỉ không tuân, nếu không Mạnh Hoài Cẩn thượng vị đã thành kết cục đã định.
Chiêu thức ấy của hoàng đế, các triều thần biết đại thế khó chắn, rốt cuộc có dấu hiệu chịu thua.
Về phần tông thất, kết cục của Phúc Trinh, chính là cảnh cáo của hoàng đế dành cho tông thất.
Cao thủ phụ trước tiên gọi cháu rể Trình Khuê tới:
"Cháu từng là đồng môn của đại điện hạ, tính tình đại điện hạ như thế nào?"