Đổng Kính Thu nghe tin, cũng tới thăm Kỷ Hạo, ở trong phòng bồi Kỷ Hạo nửa ngày, đứng ở đầu giường mắng Kỷ Hạo bất hiếu, vì một chút việc liền phải hại người một nhà lo lắng.
Kỷ Đại thái thái đau lòng, Kỷ lão Thượng Thư lại nói Đổng Kính Thu mắng hay lắm:
"Đừng ngăn cản, đứa nhỏ này có tài danh, có kiến thức, Hạo ca bị thất tình nhiễm bệnh, để Kính Thu mắng khựng lại, nếu hắn có thể nghe thấy một câu hay nửa câu, trong lòng hổ thẹn với người nhà, sẽ tỉnh."
Kỷ lão Thượng Thư là người làm công tác văn hoá, không nói chơi.
Danh y mời đến cũng nhận đồng đạo lý của Kỷ lão Thượng Thư.
Kỷ Đại thái thái một bên gạt lệ, một bên lôi kéo tay Đổng Kính Thu không bỏ:
"Hài tử ngoan, bá mẫu thế Hạo ca cảm tạ cháu, kim khoa Giải Nguyên thi hương không phải cháu thì ai, bá mẫu cũng sai người mua 500 lượng, cược cháu đoạt giải nhất!"
"……"
Đổng Kính Thu hốt hoảng.
Trước đó còn nói thực bình thường, mặt sau nói chính là cái gì?
Kỷ Đại thái thái nhất định là hồ đồ, Kỷ Hạo bệnh đến bất tỉnh nhân sự, Kỷ Đại thái thái lại còn có tâm tư đi sòng bạc đặt cược.
Đổng Kính Thu vì bệnh tình của bạn tốt mà quan tâm.
Có mấy lần muốn đi tìm Trình Khanh một chút.
Mời vị Trình tiểu thư kia tới Kỷ phủ một chuyến, ngồi xuống mép giường Kỷ Hạo, nói mấy câu lừa gạt Kỷ Hạo một chút, Kỷ Hạo khả năng liền tỉnh.
Đổng Kính Thu cuối cùng không làm như vậy, vẫn là không yên tâm với Kỷ gia.
Trình tiểu thư vô tội nhường nào, người ta chỉ không nghĩ gả cho Kỷ Hạo, lại chưa làm qua sự tình thương thiên hại lí gì, hà tất phải kéo Trình tiểu thư vào vũng nước đục này.
Kỷ Hạo dù cho tỉnh, Trình tiểu thư chạy một chuyến như vậy, tưởng không gả cho Kỷ Hạo cũng không được.
Nếu Kỷ Hạo bất hạnh…… Kỷ gia chưa chắc chịu thả Trình tiểu thư đi.
Có thể là danh y y thuật cao siêu, có thể là thần phật nghe thấy được khẩn cầu của người Kỷ gia, cũng có khả năng là lời Đổng Kính Thu mắng Kỷ Hạo thật sự hữu hiệu, ở một đêm trước khi yết bảng, Kỷ Hạo giảm sốt.
Trận bệnh này của Kỷ Hạo thế tới rào rạt, thời cơ hạ sốt cũng khéo, vừa lúc ở trước yết bảng một ngày.
Ngày hôm sau chính là yết bảng thi hương, Kỷ Đại thái thái dựa bàn khóc lớn:
"Nếu cháu thật sự thích Trình gia tiểu thư kia, bá mẫu dù có quỳ gối ở cổng lớn Trình gia cũng sẽ nhờ, để cháu được như ước nguyện, đứa nhỏ này vì sao cháu vô thanh vô tức phải lấy thân thể của chính mình giận dỗi?"
Kỷ Hạo nằm ở trên giường lắc đầu:
"Đại…đại bá mẫu, chất nhi không nghĩ cưới Trình tiểu thư, chất nhi bị bệnh là do thi hương, đại bá mẫu chớ nên trách Trình tiểu thư."
Không trách Trình tiểu thư?
Nếu trong lòng ngực hắn không ôm bức họa hồ ly tinh kia, Kỷ Đại thái thái đảo sẽ tin lời này.
Hiện giờ Kỷ Hạo nói không nghĩ cưới hồ ly tinh Trình gia kia, không phải đứa nhỏ này buông xuống, là không nghĩ làm trong nhà khó xử, cũng là muốn che chở hồ ly tinh kia!
Đứa nhỏ này, thật là quá đôn hậu thiện lương.
Nhưng Kỷ Hạo càng hiểu chuyện, Kỷ Đại thái thái càng không nghĩ làm Kỷ Hạo thất vọng.
Nàng không nói cái gì xung hỉ, chỉ bảo Kỷ Hạo dưỡng bệnh cho tốt.
Kỷ Đại thái thái nghĩ thầm: Chờ yết bảng xong, mưu hoa của nàng mới dễ làm.
……
Chuyện phát sinh ở Kỷ gia, Trình Khanh không biết gì.
Kỳ thật nếu Kỷ Đại thái thái phái người đi, đại để cũng không chiếm được chỗ tốt.
Trình Khanh phiền thấu người không chào hỏi liền tới cửa vào nhà, từ sau khi bị tỳ nữ Tiểu Kế của Tiêu Vân Đình mạnh mẽ mời đi qua một lần, Trình Khanh ở trong nhà nuôi mấy con chó dữ.
Nàng nuôi chó còn không tính, còn mua hạ nhân chuyên môn chăm sóc chó, một ngày ba bữa đều ăn thịt tươi, nuôi cho đám chó hung tính mười phần.
Ai nếu muốn xông vào nhà Trình Khanh, bị chó cắn thương hoặc cắn chết đều xứng đáng, dựa theo luật pháp Đại Ngụy, Trình Khanh ngay cả một văn tiền cũng không cần bồi thường!