Tiểu Bàn không biết vì sao Trình Khanh phải nữ giả nam trang phạm tội khi quân, nàng chỉ biết Trình Khanh là người tốt, chưa từng có chủ động hại ai.
Chỉ đáng tiếc Uyển tiểu thư, đối với thiếu gia là một mảnh si tâm.
Tiểu Bàn khóc đến đỏ con mắt: "Thiếu gia, nô tỳ không nói cho người khác, nếu thiếu gia không tin nô tỳ, vậy cứ cắt đầu lưỡi nô tỳ đi.”
Trình Khanh đều bị chọc cho cười, "Được rồi, ngươi mau đi làm việc đi, ta cắt đầu lưỡi ngươi làm gì, cắt đi còn phải mất công nuôi người câm. Đây không phải chuyện gì lớn, thiếu gia nhà ngươi có thể ứng phó được!"
Thật có thể ứng phó được sao?
—— tối hôm qua lão nhân kia, rõ ràng chính là tới cửa tới uy hiếp nha!
Tiểu Bàn tâm sự nặng nề lui ra, Trình Khanh lại gọi Tư Nghiên tới, nàng giao cho Tư Nghiên một sai sự.
Trình Khanh sai Tư Nghiên đi cửa hàng thợ rèn đặt làm vài phiến sắt.
"Phải dùng sắt tinh, phiến sắt đánh ra càng mỏng càng tốt, cứ ấn theo kích cỡ xe ngựa hiện tại làm, tiền công cho phong phú chút, để bọn họ rút ngắn kỳ hạn công trình!"
"Thiếu gia, tiểu nhân đã biết."
Tư Nghiên không biết Trình Khanh là muốn thăm dò cửa hàng thợ rèn kia, chỉ nghĩ rằng Trình Khanh bị lần đuổi giết trước dọa sợ, rất là đau lòng thiếu gia nhà mình.
Vụ đuổi giết kia đã phát sinh được ba ngày ba đêm.
Việc này hoàng đế giao cho nha môn Thuận Thiên Phủ điều tra, Ngũ Thành Binh Mã Tư từ trên xuống dưới bị liên lụy một mảnh, nhưng cũng không có tìm được đủ chứng cứ định tội Nhu Gia.
Việc Nhu Gia mướn hung thủ giết người không thể định tội được, nhưng việc muốn đuổi Trình Khanh rời khỏi Quốc Tử Giám lại có bằng chứng, bản thân Nhu Gia cũng đã thừa nhận trước nha môn Thuận Thiên Phủ.
Chuyện này, cũng coi như là phạm vào tức giận của nhiều người.
Quốc Tử Giám là địa phương nào, là quan học tối cao mà Ngụy Thái Tổ hạ chỉ thành lập ra, quan viên dưới tam phẩm cũng chưa có tư cách đi chiêu số ấm tập đưa con cháu trong nhà vào học. Văn võ cả triều ở quan trường lên lên xuống xuống, ngoại trừ thực hiện khát vọng của bản thân, còn không phải vì thê tử và con cái được hưởng đặc quyền sao.
Nếu hôm nay một huyện chúa muốn đuổi đi Trình Khanh, bọn họ không nói lời nào, ngày nào đó quyền quý khác muốn đuổi con cháu bọn họ đi, cũng sẽ không có đồng liêu vì con cháu bọn họ nói chuyện.
Ở trên việc này, bọn quan viên rất có ăn ý.
Cho dù là quan viên dựa vào phủ Trưởng công chúa, lần này cũng không dám tùy tiện vì Nhu Gia nói chuyện, chỉ sợ làm cho nhiều người tức giận, phản làm tình thế càng chuyển biến xấu hơn.
Phúc Trinh Trưởng công chúa cũng nhẫn nhịn, muốn chờ hoàng đế và Thái Hậu nguôi giận.
Trình Lục lão gia vẫn như cũ ôm bệnh không lên triều.
Ở ‘ Hội Thưởng Mai ’ hôm nay của phủ Trưởng công chúa, hoàng đế rốt cuộc hạ chỉ.
Lần này trình độ xử phạt đối với Nhu Gia, vượt qua tưởng tượng của Phúc Trinh Trưởng công chúa!
"Tước phong hào và đất phong của Nhu Gia huyện chúa, biếm nàng từ huyện chúa thành hương quân?"
Mạnh Hoài Cẩn mang đến tin tức này, ngay cả Trình Khanh cũng giật mình.
"Việc đuổi giết không có chứng cứ, chỉ đuổi ta ra khỏi Quốc Tử Giám, Hoàng Thượng sẽ phạt nặng như vậy?"
Hoàng đế đối với Nhu Gia có bao nhiêu sủng ái, ở sự tình Trình Dung liền đã nhìn ra.
Hoàng đế chủ yếu là vì hoàng thất che đậy cái xấu, phải bảo vệ không chỉ có là đại hoàng tử, mà càng là Nhu Gia.
Hiện tại một chút phạt Nhu Gia từ huyện chúa biến thành hương quân, đây là phong hào thấp nhất của nữ nhân tông thất.
Nhìn chung lịch sử Đại Ngụy, chưa từng có nữ nhi Trưởng công chúa nào phong là hương quân, nếu không có việc này chen vào, lấy sự sủng ái của hoàng đế đối với mẫu tử Phúc Trinh, Nhu Gia ở trước khi gả phu quân nói không chừng còn có thể nhận được phong hào quận chúa —— lần này đã không thăng còn giảm, mà giảm thậm chí còn tới hương quân hạng bét, Trình Khanh cảm thấy Nhu Gia hiện tại chỉ sợ là thật sự tưởng mướn hung thủ giết người!