Kiều phu nhân vốn dĩ đang khóc lóc nỉ non dừng một chút, ánh mắt nhìn tứ hoàng tử chỉ còn vui mừng.
"Nếu Chân tỷ nhi biết tâm ý của điện hạ, nhất định sẽ vui mừng."
Kiều phu nhân tin tưởng tứ hoàng tử không phải nói láo, tứ hoàng tử cách cửa phòng lại bảo đảm một lần với Kiều Ánh Chân mới hồi cung.
Trong phòng, Kiều Ánh Chân nằm ở trên giường yên lặng rơi lệ.
Biểu ca quả nhiên có đảm đương như nàng tưởng, nhưng hoàng gia há có thể dung người con dâu mất danh tiết như nàng?
—— hôn sự giữa nàng và biểu ca, chung quy là không được.
Ninh phi từ trước đến nay ương ngạnh, đối với chất nữ Kiều Ánh Chân lại có vài phần thiệt tình yêu thương, Kiều Ánh Chân bị bắt, mấy canh giờ sau mới được cứu trở về, tuy rằng Kiều phu nhân nghiệm xem qua Kiều Ánh Chân trong sạch, lại cũng không thể lôi kéo người khác nhất nhất giải thích.
Loại sự tình này truyền rất nhanh, Kiều Ánh Chân được tìm về không đến một ngày, liền có nương nương khác tới trong cung Ninh phi hỏi thăm, Ninh phi chẳng hề để ý:
"Kiều gia có một nô tỳ đi lạc, cũng không biết ai nghe nhầm đồn bậy, thế nhưng kéo đến trên người nữ quyến Kiều gia, nếu bổn cung tra được ngọn nguồn, sẽ rút đầu lưỡi các nàng!"
Ninh phi biện bạch rất có cảm giác lạy ông tôi ở bụi này.
Một tỳ nữ đi lạc đâu cần kinh động nha môn Thuận Thiên Phủ.
Kiều gia tiểu thư nhất định là ăn lỗ nặng.
Các nương nương trong cung đều mừng rỡ chế giễu, ai bảo Ninh phi ngày thường ỷ vào thánh sủng không đặt các phi tần khác vào trong mắt, hiện giờ nhà mẹ đẻ Ninh phi xui xẻo, các phi tần cũng không có tâm đồng tình.
Tâm tình Ninh phi không tốt, Triệu tiệp dư liền bị liên lụy, thành nơi Ninh phi trút giận.
Hai ngày trước khi yết bảng thi hội, chuyện Kiều Tứ tiểu thư bị bắt có kết quả, Hoàng Thượng ban Kiều Tứ tiểu thư cho tứ hoàng tử làm trắc phi.
Tứ hoàng tử là người duy nhất còn chưa cưới chính phi đã có trắc phi.
Vì không cho người khác nghiên cứu tìm tòi nguyên nhân tứ hoàng tử cưới trắc phi trước, Hoàng Thượng còn một hơi ban trắc phi cho đại hoàng tử, nhị hoàng tử, chỉ có tam hoàng tử không nhận được đãi ngộ này.
"Tam hoàng tử vốn dĩ cũng có thể có trắc phi, nhưng tam hoàng tử cự tuyệt, Trưởng công chúa hẳn là thập phần vừa lòng."
Mạnh Hoài Cẩn nói, ở trên bàn cờ đặt xuống một quân.
Trình Khanh có hơi chút thất thần, "Sự tình Kiều Tứ tiểu thư càng giống như là nhân họa, nhưng bắt đi Kiều Tứ tiểu thư có lợi ích gì đâu, tứ hoàng tử vẫn cưới nàng."
"Kiều Tứ tiểu thư vốn dĩ có thể làm chính phi của tứ hoàng tử, hiện giờ chỉ có thể ủy khuất làm trắc phi. Tứ hoàng tử ở trên sự tình này đã có đảm đương ngoài dự đoán của mọi người, nếu không phải tứ hoàng tử kiên trì, Hoàng Thượng sẽ không phong Kiều Tứ tiểu thư đã thất trinh làm trắc phi."
Cách làm của tứ hoàng tử, ra ngoài đoán trước của Mạnh Hoài Cẩn.
Tứ hoàng tử cũng không phải người tốt, nhưng Kiều Tứ tiểu thư gặp một kiếp này hơn phân nửa có quan hệ cùng tứ hoàng tử, tứ hoàng tử chịu phụ trách với Kiều Tứ tiểu thư, ở trong mắt Mạnh Hoài Cẩn còn tính là có đảm đương.
Trình Khanh cũng biết chuyện này đối với một tiểu thư khuê các có bao nhiêu tàn khốc, Kiều gia thả ra tiếng gió là tỳ nữ đi lạc, lại không thể gạt được người minh bạch…… Nếu tứ hoàng tử không cưới Kiều Tứ tiểu thư, Kiều Tứ tiểu thư không chỉ không gả được cho người trong sạch, mà nếu tính tình hơi lớn một chút, khả năng sẽ đi lên đường xưa của Trình Dung.
Chỉ bằng điểm này, cũng có thể làm Trình Khanh đối với tứ hoàng tử sinh ra hảo cảm mỏng manh.
Trình Khanh cũng ở trên bàn cờ đặt xuống một quân:
"Sư huynh, ngươi cảm thấy tứ hoàng tử đã đắc tội với ai mới liên luỵ Kiều Tứ tiểu thư gặp đại nạn này?"
Mạnh Hoài Cẩn hơi suy tư, "Ninh phi vẫn luôn muốn tứ hoàng tử cưới chất nữ nhà mẹ đẻ, việc này ở trong cung cũng không phải bí mật, tựa như Kiều Tứ tiểu thư, từ nhỏ đã thường xuyên được Ninh phi đón vào trong cung, mới cùng tứ hoàng tử bồi dưỡng ra tình cảm thanh mai trúc mã. Ở sau khi đại hoàng tử và nhị hoàng tử lần lượt được tứ hôn, Trưởng công chúa thường đi trong cung Ninh phi. Sau lại không biết vì sao không đi nữa, đổi thành đi đến trong cung Hiền tần bị thất sủng…… Lại sau đó, Hoàng Thượng liền tứ hôn Nhu Gia cho tam hoàng tử."