Trình Khanh thẩm vấn từng cung nhân Khôn Ninh Cung, ký lục lời chứng của mỗi người bọn họ, đừng nói nghiêm hình tra tấn, ngay cả lạnh lùng sắc bén cũng không có.
Người Thận Hình Tư rất là không tán đồng.
Trình biên soạn nhìn mặt trẻ con, ngay cả thủ đoạn cũng ôn hòa như vậy.
Thế này có thể điều tra ra cái gì?
Nói dối là bản năng của người, tổng sẽ không bởi vì thái độ Trình biên soạn đặc biệt tốt, liền có người chủ động công đạo hành vi phạm tội của chính mình đi!
Người Thận Hình Tư hướng Tiêu Vân Đình xin giúp đỡ, Tiêu Vân Đình mặt vô biểu tình: "Ngay cả bệ hạ cũng tín nhiệm Trình đại nhân, các ngươi có cái gì có thể nghi ngờ, cứ chiếu Trình đại nhân nói mà làm!"
Trình Khanh làm người Thận Hình Tư đi ra ngoài trước, trong phòng chỉ còn lại có nàng và Tiêu Vân Đình, nàng mới thấp giọng nói:
"Người Thận Hình Tư đều nghi ngờ ta, thế tử vì sao thờ ơ như vậy? Tiêu thế tử, ta không biết ngươi đến tột cùng muốn làm cái gì, nhưng khi ngươi trù bị Thiên Thu Yến đã đề qua, Hoàng Hậu nương nương từng nuôi nấng ngươi hai năm, ta cho rằng người khác với động vật ở chỗ người hiểu được nhớ ân, thế tử có tán đồng không?"
Gương mặt và khí phái toàn thân của Tiêu Vân Đình thật là ông trời thưởng cơm ăn, ở loại địa phương dơ bẩn âm u như Thận Hình Tư này, vẫn cứ quý khí mười phần.
Quý khí có khi không dễ phân chia cùng ngạo mạn, trên người Tiêu Vân Đình có ngạo mạn ăn sâu bén rễ, đại khái là hắn tổng cảm thấy chính mình thông minh hơn so với người khác, trên trí lực nghiền áp người khác, cho nên ngạo mạn?
Trình Khanh cùng hắn nói lời từ đáy lòng, Tiêu Vân Đình hỉ nộ khó phân biệt:
"Ta tự nhiên tưởng trả lại trong sạch cho Hoàng Hậu nương nương, nguyên nhân chính là vì như vậy, bổn thế tử mới chịu đựng ngươi mạo phạm. Ngươi có thể ấn phương pháp chính mình tới điều tra, nếu phương pháp của ngươi không có tác dụng…… Trình Khanh, cơ hội đều chỉ lướt qua, nếu vụ án này ngươi có thể làm tốt, tất nhiên là cơ hội tiến thân của ngươi, nếu làm không xong, ngươi sẽ phải ăn không ngồi chờ."
Tiêu Vân Đình nói được thì làm được, thế nhưng thật sự giao quyền chủ thẩm cho Trình Khanh, hỏi Trình Khanh muốn thẩm tra xử lí như thế nào.
Thận Hình Tư thấy Tiêu thế tử cũng không phản đối, biết Trình biên soạn mặt trẻ con không dễ chọc, thành thật thật phối hợp với Trình Khanh.
Một khi Thận Hình Tư nguyện ý phối hợp, Trình Khanh bên này liền đẩy mạnh tốc độ.
Nàng thẩm vấn cung nhân Khôn Ninh Cung, vẫn là tách riêng cung nữ và nội giám, lại kêu người Thận Hình Tư ký lục lời chứng.
Cũng không hỏi sự việc có quan hệ cùng ‘ yếm thắng chi thuật ’, càng nhiều là hằng ngày.
Tỷ như Hoàng Hậu thích ăn cái gì.
Hoàng Hậu thích mặc đồ như thế nào.
Có biết trong cung có vị nương nương nào đã từng nói bậy Hoàng Hậu không.
Không chỉ không lặp lại câu hỏi, còn thiên mã hành không, thậm chí hỏi trước đó vài ngày thời tiết như thế nào……nhân thủ Thận Hình Tư đều viết đến mỏi, Trình biên soạn là có bệnh đi, đây đâu phải là thẩm vấn cung nhân, rõ ràng là cùng bọn họ nói việc nhà!
Hơn nữa toàn bộ cung nhân Khôn Ninh Cung có hơn bốn trăm người, mỗi cung nhân Trình Khanh chậm trễ mười lăm phút, hơn bốn trăm cung nhân, Trình Khanh không ăn không uống không nghỉ ngơi, cũng phải tiêu phí hơn 50 canh giờ, đó chính là bốn, năm ngày.
Bốn năm ngày thẩm các cung nhân được một lần, Trình biên soạn không vội, Hoàng Thượng bên kia chờ nổi sao?
Người Thận Hình Tư xem không hiểu.
Tiêu Vân Đình lật ký lục mấy chục ‘ khẩu cung ’, đã đoán được vài phần.
Quả nhiên, Trình Khanh tưởng chính là hai bút cùng vẽ, nhờ Tiêu Vân Đình làm một quan thẩm vấn khác:
"Một lần không được, liền hai lần, hai lần không được liền ba lần, thế tử có thể tăng thêm câu hỏi, có thể quấy rầy trình tự, nếu ai nói dối, đều sẽ có manh mối."
Trình Khanh cảm thấy Tiêu Vân Đình có thể phán đoán lời nói thật và lời nói dối, nếu hắn thật sự nghĩ trả lại trong sạch cho Hoàng Hậu, hắn sẽ lợi dụng tốt sự thông minh của chính mình.