Trình Khanh tới Hoài An là điều chuyển lương thực, không phải tới khó xử Tri phủ đại nhân, lợi ích hai bên không xung đột, Tri phủ đại nhân đối đãi với Trình Khanh tự nhiên thân thiết, không chỉ có như thế, tri phủ Hoài An còn thập phần duy trì Trình Khanh.
Kho lúa Hoài An gánh vác mười hai vạn thạch lương thực cứu tế, Trình Khanh muốn lấy đi một phần mười lương thực, chính là một vạn 2000 thạch.
Nhưng làm Trình Khanh kinh hỉ chính là, tri phủ Hoài An thừa dịp trước khi đội ngũ cứu tế tới, đã sai người kiểm kê ra năm vạn thạch lương thực, còn phân phối đủ thuyền vận chuyển năm vạn thạch lương thực, nếu Trình Khanh nguyện ý, trực tiếp vận chuyển năm vạn thạch lương thực đi Hoài Nam cũng được.
"Trình học sĩ yên tâm, bản quan dám lấy tánh mạng ra đảm bảo, năm vạn thạch lương thực tuyệt không có vấn đề, Trình học sĩ có thể phái người kiểm tra, xác nhận không có lầm lại đưa lên thuyền."
Năm vạn thạch lương thực!
Nếu mỗi quan địa phương đều có giác ngộ và hiệu suất công tác như tri phủ Hoài An, đội tàu cứu tế đã sớm tới Hoài Nam.
Mang đi năm vạn thạch lương thực này?
Trình Khanh cực kỳ động tâm.
Vẫn là nhìn thấy sắc mặt còn tái nhợt của Du Tam, Trình Khanh mới đánh mất tham niệm.
Năm vạn thạch lương thực, là 750 vạn cân lương thực, phải dùng trên 100 con thuyền vận chuyển.
Tri phủ Hoài An thực tri kỷ chuẩn bị thuyền thỏa đáng, nhưng Trình Khanh bên này chỉ có hơn hai mươi hộ vệ, còn gần như toàn bộ bị thương. Tính cả người Kỳ chỉ huy sứ phái tới…… Chỉ dựa vào chút người này, có thể thuận lợi vận chuyển năm vạn thạch lương thực đến Hoài Nam?
Nửa đường chờ nàng, không chỉ có đám cướp Trường Cân hung tàn, còn có hải tặc chưa chết hết.
Trình Khanh bình tĩnh lại, nhịn đau cự tuyệt đề nghị của tri phủ Hoài An: "Đại nhân có một trái tim yêu dân, hạ quan cực kỳ khâm phục, tuy nhiên năm vạn thạch lương thực cứu tế, đã vượt qua năng lực điều vận của hạ quan, chỉ có thể vận chuyển từng nhóm tới Hoài Nam."
Tri phủ Hoài An hơi giật mình, giống như không nghĩ tới Trình Khanh sẽ cự tuyệt nhanh như vậy.
Không động tâm, không hề suy xét đề nghị của chính mình?
Du Tam tuy rằng thân thể còn chưa tốt, cũng sợ Trình Khanh bị lừa, không cho tri phủ Hoài An thời gian tiếp tục thuyết phục, Du Tam chủ động hỏi vấn đề hải tặc.
Nếu là Lý bách hộ Vệ sở nói chuyện với tri phủ Hoài An, Tri phủ đại nhân sẽ không cần phản ứng, nhưng bách hộ Cẩm Y Vệ nhắc tới chuyện này, tri phủ Hoài An liền không thể không thận trọng.
"Lại nói tiếp, bản quan còn muốn cảm ơn Trình học sĩ và Du bách hộ, không có hai vị rút đao tương trợ, đám hải tặc này còn sẽ tiếp tục nguy hại tàu thuyền đi qua kênh đào, bọn chúng giết người giựt tiền không chuyện ác nào không làm, bản quan đã vài lần phái binh bao vây tiễu trừ, đều bị nhóm hải tặc lợi dụng ưu thế biết rõ địa hình thuỷ vực chạy thoát. Đám hải tặc đui mù, coi hai vị trở thành khách buôn qua đường, kết quả bị hai vị dẫn người giết chết, hải tặc mất hết tinh nhuệ, không có mấy năm sẽ khó trở lại…… Hai vị đã làm một việc tốt!"
Lời hay lại không cần tiền, tri phủ Hoài An tán dương hành vi diệt hải tặc của Trình Khanh và Du Tam, đồng thời cũng bất động thần sắc biện giải vì chính hắn.
Không phải Tri phủ đại nhân không nghĩ diệt hải tặc, sau khi hắn nhậm chức đã vài lần phái binh diệt hải tặc, nhưng hải tặc trốn rất nhanh, vài lần hành động đều không có thu hoạch gì, tri phủ Hoài An cũng vì thế mà bực bội.
Ngữ khí của Tri phủ đại nhân chân thành tha thiết, Trình Khanh và Du Tam đều không phân biệt ra thật giả.
Nghiêm tuần kiểm có vấn đề, tri phủ Hoài An có vấn đề hay không khó mà nói.
Dựa theo giải thưởng treo phía trước phủ nha Hoài An, giết một hải tặc thưởng hai mươi lượng bạc, thi thể hải tặc Trình Khanh mang đến phủ nha Hoài An trải qua kiểm kê có 78 cái, đám người Võ Nhị có thể từ phủ nha Hoài An lĩnh thưởng 1560 lượng bạc.